Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm

Chương 439

Dũng

30/12/2022

Chương 439

Ngoại trừ Ngự Ma Quân của hiệp hội võ đạo thủ đô, nhà họ Tô còn mời thêm một vị nửa bước đại võ tông “Mấy người có ý gi? Tìm tôi có chuyện gì không?” Tần Trạm thấp giọng hỏi. “Tần Trạm, chúng tôi đã nhận ra thân phận của cậu rồi, cậu còn cần phải tiếp tục giấu diếm sao?” Ngự Ma Quân cười lạnh nói.

Tần Trạm nghe vậy, anh từ từ xoay người, nhìn Ngự Ma Quân trước mặt.

Sau đó, cơ thể Tần Trạm đột nhiên chấn động, một hơi thở đột nhiên bùng nổ!

Trong phút chốc, quần áo trên người anh đã bị chấn động thành từng mảnh! Hình dáng thật của Tần Trạm cũng bại lộ ở trước mặt mọi người. “Hai vị nửa bước đại võ tông, hơn mười vị võ tông, mấy người đúng là coi trọng tôi đấy.” Tần Trạm liếc mọi người, cười khẩy. Ngự Ma Quân bước ra một bước, chân khí trên người ông ta ẩm ẩm như tia chớp, từng tia lửa vây quanh cơ thể ông ta. “Cái tên điên cuồng giết người như cậu đã đến lúc phải trà giá rồi.” Ngự Ma Quân lạnh lùng nói: “Tấn Trạm, cậu chọn đưa tay chịu trói hay chúng tôi giết cậu tại chỗ?”

Tần Trạm ngừa đầu cười to, nói: “Hình như mấy người đều rất thích nói mấy lời vô dụng, bắt tôi nhiều lần như vậy, có lần nào tôi đưa tay chịu trói?”

Mắt Ngự Ma Quân hơi hip lại, sau đó cười lạnh: “Đều nói cậu là kẻ điên, hôm nay gặp mặt quả nhiên danh bất hư truyền.”

Ánh mắt Tần Trạm đảo qua, dừng lại trên người một vị nửa bước đại võ tông khác.

Người này có vóc người thấp bé giống như con khi, ngón tay của ông ta rất dài, cũng có một tầng vết chai dày. “Ông là người nhà họ Tô mời tới?” Tần Trạm nhìn ông ta, nói: “Ông tên gì?”

“Một người chết, không có tư cách biết tên của tôi.” Ông ta thàn nhiên nói.

Tấn Trạm gật đầu nói: “Được, vậy tôi gọi ông là Hầu Tử vậy”

“Ha ha ha, người có miệng lưỡi sắc bén thường không chết tử tế.” Hầu Tử chế nhạo: “Nghe nói cậu ngang ngược, hôm nay tôi mới được mở mang kiến thức “Các người quá phí lời rồi đấy.” Khí tức trên người Tấn Trạm đột nhiên bùng lên, ánh sáng màu vàng đen lấy anh làm trung tâm, khuếch tán khắp bốn phía.

Một luong uy áp kinh khủng giăng đầy trời. “Mới bước vào võ tông lại có khí thế mạnh mẽ như vậy, cậu đúng là một nhân tài hiếm có.” Ngự Ma Quân cảm thán: “Cứ giết cậu như vậy đúng là đáng tiếc.”

“Tôi nói rồi, ông nói nhảm quá nhiều.” Sắc mặt Tần Trạm dẫn dẫn lạnh xuống, một giây tiếp theo, co thể Tần Trạm đột nhiên biến mất! Một hơi thở cực kỳ bén nhọn xông vào trong đám người! “Phụt!”

Nắm đấm của anh vô cùng mạnh mẽ, như mãnh hổ xông vào trong bẩy dê, gid tay lên đấm một cái đã đánh chết một vị võ tông! “O?” Sắc mặt Ngự Ma Quân hoi thay đoi: “Nháy mắt giết võ tông?”

Sức mạnh như thế này quà thật đã làm cho Ngự Ma Quân kinh ngạc! Ở thời đại không sinh ra đại võ tông này, thực lực của võ tông gån như là cao nhất!

Nhưng hôm nay, võ tông ở trước mặt Tần Trạm vậy mà không có một chút sức đánh trả nào! “Am!”



Ngự Ma Quân hét lớn một tiếng, khí tức trong đan điển ngay lập tức tràn ra, sát khí ùn ùn kéo đến!

Tay ông ta giữ sức mạnh sấm sét, trong lúc giơ tay lên vậy mà còn có tia lửa!

Một quyền này của ông ta đánh thẳng vào chỗ hiểm của Tần Trạm.

Cơ thể Tần Trạm tránh sang một bên, một quyền này lập tức đánh xuống mặt đất. Mặt đất vỡ nát trong nháy mắt, vô số đá cát bắn ra bốn phía.

Đây mới chỉ là bắt đầu, chưa đến nửa giây, Ngự Ma Quân lại giậm chân tiến lên!

Nắm đấm của ông ta cực kỳ mạnh mẽ, mỗi một đầm vung qua đều như muốn phá nát khoảng không.

Thực lực gần đến đại võ tông, dù là Tần Trạm cũng có chút khó thở. “Rám!” Hai nắm đam cuối cùng cũng dụng vào nhau, trên nắm đầm của Ngự Ma Quân ẩn chứa sức mạnh như sâm, sức mạnh này mang theo lực xuyên thấu cực mạnh, vậy mà trực tiếp xuyên qua da, đẩy vào trong đầu theo cánh tay của anh! “Ken két!”

Tần Trạm vô thức lùi lại hai bước, chỉ cảm thấy đầu như bị sấm sét đánh xuống, chóng mặt một lúc! “Vèo!”

Ngự Ma Quân lợi dụng cơ hội này giậm chân tiến lên, lại thêm một cú đấm nữa đánh vào bụng dưới của Tần Trạm! “m!”

Với cú đấm này, thứ lực lượng kia đi vào trong đan điển của Tần Trạm.

Lực lượng này như một con rắn nhỏ màu xanh xâm nhập vào trong đan điền của Tần Trạm, từ từ di chuyển trong đó!

Cơn đau nhức bắt đầu lan ra từ bụng dưới. “Hửm?” Tần Trạm nhíu mày: “Xem ra hiệp hội võ đạo thủ đô rất hiểu tôi.”

Nắm đấm của tên Ngự Ma Quân này rất không binh thưong, mỗi một đấm đều có lực xuyên thấu cực mạnh, ưu thể duy nhất của Tán Trạm ở trước mặt ông ta có vẻ nhỏ bé không đảng kể. “Vây mà chưa ngã xuống?” NgỰ Ma Quân cũng có một chút giật mình: “Đúng vậy, cậu là người đầu tiên có thể chịu ba đẩm của tôi.”

“Nói như vậy, tôi nên cảm thấy vinh hạnh nhi.” Tần Trạm lạnh lùng nói.

Vừa dứt lời, cơ thể Tần Trạm bỗng chấn động, sức mạnh sấm sét bên trong đan đien của anh lại trực tiếp vỡ nát!

Sau đó, ánh sáng trên người Tần Trạm bỗng xet xẹt, phát ra từng tiếng đáng sợ. “Ầm!” Tần Trạm vung nằm đấm về phía Ngự Ma Quân lần nữa!



Ngự Ma Quân cười lạnh, nói: “Đủng là không biết sống chết!”

Lực xuyên thấu ẩn chứa trong tay ông ta càng ngày càng mạnh, một đầm này là sự hòa trộn giữa nhiều loại sức mạnh khác nhau! “Keng.”

Sau một tiếng vang lớn, thần thức của Tan Trạm một lần nữa chịu tác động cực lớn!

Như thể đưa đầu ra đặt ở dưới sấm sét, có thể Tấn Tram mất thăng bằng, trực tiếp ngã xuống đất, “Xuy!”

Lúc này, Hầu Từ cũng ra tay!

Trên đầu ngón tay ông ta ngưng tụ ra nội kình như dao thép, trực tiếp đánh về phía lưng Tan Trạm!

Trên người Tấn Trạm xuất hiện ba vết máu.

Vết thương nhìn thấy mà sợ làm Tấn Trạm nhíu mày. “Sức lực đúng là rất mạnh.” Tần Trạm nhìn về phía Hầu Từ: “Nếu như tôi không dung hợp cái mai rùa này, có lẽ đã bị ông cào chết rồi!”

Hầu Tử cũng ngạc nhiên, nói: “Cơ thể này của cậu đúng là không phải hư danh.”

Trong phút chốc, trước mặt hay sau lưng Tần

Tram đều có địch.

Hơn nữa hai người kia đều là nửa bước đại võ tông! “Cùng ra tay giết cậu ta đi.” Trong mắt Ngự Ma Quân lóe lên sự cảnh giác.

Cú đấm vừa rồi của Tần Trạm làm cảnh tay ông ta tê dại, sức lực kinh khủng như vậy làm cho Ngự Ma Quân bắt đầu có chút lo lắng. Hau Từ gật đầu, hai tay ông ta đan chéo trước ngực, ánh sáng trên ngón tay càng ngày càng sáng.

Sau đó, Hầu Tử dùng cả hai tay cào xuống dưới! Vô số ánh sáng như lưỡi dao sắc bén áp sát tới trong thời gian cực ngắn! “Xẹt!”

Tốc độ nhanh như vậy ngay cả Tần Trạm cũng không kịp phản ứng, trên người anh nháy mắt đã có thêm mấy vết thương, mỗi vết thương đều đang không ngừng chảy máu, nhìn thấy mà giật mình! “Sột soạt.” sức lực ẩn chứa trên tay Ngự Ma Quân cũng càng ngày càng mạnh, ông ta giậm chân một cái rồi lao thằng về phía Tản Tram! “Đến đây đi, hôm nay tôi sẽ giết chết hết các người!” Tần Tram điên cuồng hét lên, ánh sáng đen vàng trong tay ầm ầm vung đi.

Ba bóng người đánh nhau trên không trung, Tần Trạm lấy một chọi hai nhưng lại không rơi xuống thể yếu!

Mỗi lần Ngự Ma Quân va chạm với Tần Trạm, cánh tay đều phải chịu sức lực ngàn cân! Dưới khoảng cách này, ông ta lại có chút không chịu nổi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Kỳ Chiến Thần - Tần Trạm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook