Chương 298: Có người nào bắt nạt nhi tử như con không?
Kim Nguyên Bảo
21/08/2023
Mai Truyền Kỳ trên đường đến biệt thự lão tổ tông, phát hiện thủ vệ tuần tra nhiều hơn lúc trước, hơn nữa, cũng nghiêm ngặt hơn, cách một đoạn đường thì có thủ vệ ra hiệu dừng lại kiểm tra thân phận.
Lúc đến nơi, tổng cộng cậu bị kiểm tra thân phận hết ba lần.
Mai Truyền Kỳ lòng mang nghi ngờ xuống xe.
Bạch y thủ vệ canh giữ trước cửa run run nhìn Mai Truyền Kỳ mặc một thân quân trang đi tới, lập tức lấy lại tinh thần nói: “Đại thiếu gia, ngài đã trở lại. Lão tổ tông, tiểu tiểu thiếu gia cùng An Tư hộ vệ đều đang huấn luyện tại phòng trọng lực.”
Mai Truyền Kỳ một lòng muốn gặp con trai không chút do dự, quay người lên xe đến phòng trọng lực.
Đi vào bên trong, thấy các đệ tử Mai gia thông qua màn hình nhìn toàn cảnh tình hình huấn luyện tại phòng trọng lực.
Mai Truyền Kỳ bước lên nhìn, liền thấy con mình đang từng bước từng bước gian nan tiến lên, bờ trán trắng noãn lấm tấm mồ hôi.
Trong các đệ tử Mai gia, Mai Nguy Hiểm là người nhỏ tuổi nhất, có thể kiên định đứng cùng người khác không ngã xuống là điều không dễ.
Mai Nguy Hiểm đang huấn luyện trong phòng, nhìn qua lớp kính bỗng thấy một người mặc quân phục màu đen uy nghiêm thu hút ánh nhìn của nhóc.
Nhóc tuỳ ý ngước nhìn, bỗng sững người tại chỗ, không ngờ người mặc quân phục đó lại là ba mình.
Mai Nguy Hiểm đưa mắt nhìn phù hiệu trên vai, quả nhiên là thiếu tá.
Trong bụng mừng thầm, mặc kệ huấn luyện cái gì, vội chạy ra khỏi phòng trọng lực.
Mai Phi Trần cùng An Tư đang trong phòng quan sát các đệ tử huấn luyện, nhìn Mai Nguy Hiểm rõ ràng đang gian nan bước đi, ở giây tiếp theo, như có lực bộc phát, chạy ào ra khỏi phòng trọng lực.
Thấy cảnh này, hai người không khỏi sững sờ.
Người trong phòng và người đứng bên ngoài quan sát cũng ngây ngẩn cả người.
Mai Nguy Hiểm lao nhanh ra khỏi phòng, nhào vào lòng Mai Truyền Kỳ.
Mai Truyền Kỳ cười ôm lấy nhi tử: “Con trai à, con nặng rồi.”
Cậu cẩn thận ngắm nhìn đứa con không gặp mấy tháng, gương mặt đã không còn non nớt như trước, bắt đầu có xu thế trở thành thiếu niên trưởng thành, bất quá, ngũ quan ngày càng tinh xảo xinh đẹp, có hướng phát triển giống tướng mạo An Tư lúc thành niên, nhưng lại so với An Tư có nhiều hơn một loại sức sống.
Mai Nguy Hiểm mím môi cười, vui vẻ ôm lấy mặt ba ba hôn lấy hôn để.
“Con trai à, con còn chưa huấn luyện xong đã chạy ra ngoài, sẽ bị lão tổ tông trừng phạt đó.”
Mai Nguy Hiểm lập tức lắc đầu. (Edit by Tho Siu Nhon)
“Nhìn con càng lúc càng to gan, dường như không còn sợ lão tổ tông nữa.”
Mai Truyền Kỳ chỉ lo nói chuyện với nhi tử, không chú ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh.
“Tớ không nhìn lầm đi? Truyền Kỳ thúc hình như mặc quân phục, phù hiệu trên vai là cấp thiếu tá.”
“Cậu không nhìn lầm đâu, tớ cũng thấy như thế, quân phục này không phải là giả đi, hay là mượn người khác mặc đi?”
“Không thể nào, ở Diroya tinh cầu có quy định, nếu ai giả mạo quân nhân sẽ bị xử tù từ nửa năm đến một năm, hơn nữa người trong quân đội cũng không thể cho người khác mượn quân phục hoặc phù hiệu trên vai, nếu không sẽ bị xử trí quân quy.”
“Vậy chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ muốn bị đi tù thêm một lần nữa?”
Đám tiểu bối Mai gia tò mò nhìn Mai Truyền Kỳ.
Mai Truyền Kỳ luôn chú ý đến con trai, phát hiện đứa nhỏ hôm nay có gì đó không đúng.
Trước đây mỗi lần thấy mình, đều sẽ ngọt ngào gọi baba.
Nhưng hôm nay thì khác, nửa chữ cũng không nói ra, chỉ cao hứng hôn cậu.
Mai Truyền Kỳ càng nghĩ càng lo lắng, nắm cằm đứa nhỏ: “Con trai à, con sao vậy? Sao lại không nói chuyện, có phải cổ họng đã xảy ra vấn đề rồi không?”
Đột nhiên có người ngắt lời cậu: “Truyền Kỳ, không phải cổ họng Nguy Nguy có vấn đề, mà là đang thay răng nên không muốn mở miệng nói chuyện.”
An Tư cùng Mai Phi Trần đi tới.
“Thay răng?” Mai Truyền Kỳ lấy tay đẩy đẩy bờ môi hồng nộn, nhìn thấy bốn cái răng cửa trên dưới đều bị nhổ xuống.
Mai Nguy Hiểm nhanh chóng đẩy tay baba, thở phì phò trừng lại.
“Thì ra là đang thay răng à.” Mai Truyền Kỳ thấy đứa nhỏ tức giận trừng mình, cười ha ha.
Mai Nguy Hiểm phẫn nộ nhấc hai tay che miệng baba.
“Nha, cục cưng à, chỉ là thay răng mà thôi, không có gì ghê gớm cả.”
Mai Truyền Kỳ kéo tay nhóc ra, nín cười, ho nhẹ một tiếng: “Thật sự không có gì ghê gớm, nào nào, lại đây cùng ba ba nói một lần ‘Phấn hồng nữ phát phấn phùng phi phượng, nữ phấn hồng phản phùng phương pháp phồn. Phi phong phảng phật phát phóng phân phương, phương pháp phi phàm phản phục phòng phạm. Phản phùng phương pháp phảng phật phi phượng, phản phục phiên phùng phi phong phấn phát.”
Cậu nhịn không được cười ha ha: “Sau khi đọc xong, con sẽ phát hiện thay răng thật sự không có gì ghê gớm, chẳng qua là nói chuyện lọt gió mà thôi.” (Edit by Tho Siu Nhon)
Mai Nguy Hiểm: “…”
Mai Phi Trần: “…”
Mai gia các đệ tử: “…”
An Tư đau lòng hài tử: “Truyền Kỳ, có người nào bắt nạt nhi tử như con không?”
Mai Truyền Kỳ ngưng cười: “Con chỉ muốn chọc thằng bé vui vẻ mà thôi.”
An Tư trợn mắt.
Có kiểu chọc con mình như vậy sao?
Mai Phi Trần thật sự không nhịn được vỗ một cái sau gáy cậu: “Ta nhớ lúc con thay răng, thà uống dịch dinh dưỡng cũng không tình nguyện mở miệng ăn cơm.”
Mai Truyền Kỳ ho nhẹ một tiếng: “Lão tổ tông, chuyện trước kia không cần nhắc lại đâu ạ.”
Mai Phi Trần lướt mắt nhìn huy hiệu cấp tá trên vai cậu: “Rốt cục đã lên tới cấp tá?”
“Vâng.”
An Tư đại hỉ: “Quá tốt rồi, cuối cùng Truyền Kỳ cũng lên được cấp tá, đêm nay phải mở tiệc ăn mừng. Ta bảo nhà bếp chuẩn bị vài món Truyền Kỳ thích ăn đây.”
Mai Phi Trần gật gật đầu: “Có chuyện gì, trở về rồi nói sau.”
Ông nhìn những người khác đang đứng ngốc ở đây: “Huấn luyện hôm nay đến đây kết thúc, giải tán.”
Các đệ tử Mai gia nhìn lão tổ tông bọn họ rời đi, hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại.
“Vừa nãy lão tổ tông chính miệng nói Truyền Kỳ thúc lên tới cấp tá, cũng là nói Truyền Kỳ thúc bây giờ là quân nhân? Chuyện này lúc nào hỉ, sao chúng ta không biết?”
“Tớ phải về hỏi cha chuyện này.”
“Tớ cũng vậy.”
Chưa đến nửa tiếng, chuyện Mai Truyền Kỳ trở thành thiếu tá rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ Mai gia.
Lúc này, Mai Truyền Kỳ đang ngồi trong thư phòng với Mai Phi Trần kể lại sự tình.
“Cha, lúc về Mai gia, con thấy thủ vệ tuần tra nhiều hơn trước đây, hơn nữa cũng nghiêm ngặt hơn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mai Phi Trần nhàn nhạt nói: “Gần đây không yên ổn.”
Mai Truyền Kỳ hỏi: “Có phải là Mai gia có người ngầm muốn tranh quyền đoạt vị.”
Mai Phi Trần nhướng mày: “Có mấy người tâm quá cao, quá lớn, không cam lòng nghe lệnh của bất kỳ ai, liền muốn nắm quyền, nhưng không ngờ rễ Mai gia quá sâu, phân ra nhiều nhánh, muốn lôi kéo tất cả mọi người không phải là chuyện dễ, huống hồ Mai gia còn có ta tọa trấn, muốn thay đổi Mai gia là ý nghĩ viễn vong.” (Edit by Tho Siu Nhon)
Ông ngước mắt nhìn Mai Truyền Kỳ, nghi hoặc: “Làm sao con biết mức độ bảo vệ tuần tra? Có người Mai gia âm thầm tranh quyền đoạt vị?”
Mai Truyền Kỳ đem chuyện gặp Hà Quân trong quân đội nói ra: “Tĩnh Đằng chính vì thế vẫn luôn điều tra, tra ra được trên người thúc công, sau đó, kết hợp chuyện cha nói Mai gia có người âm thầm giở trò, nên con mới nghĩ có phải Mai gia có người muốn tranh quyền đoạt vị.”
Mai Phi Trần không nói lời nào, đầu ngón tay như có như không gõ gõ tay vịn trên ghế.
Mai Truyền Kỳ đành lên tiếng: “Cha, con còn có điều chưa hiểu lắm, năm đó đám người Hà Quân vu khống hại con vào tù, lúc sau Phỉ Cẩm cướp hết công huân lên làm thượng tá, điểm này có thể thuyết minh sau lưng Hà Quân cùng Phỉ Cẩm nếu như không phải cùng một người thì nhất định có quan hệ đồng minh. Tiếp đó phát sinh chuyện của Văn Khải Khang, Văn Khải Khang biết về nghiên cứu, mà Phỉ Cẩm và Văn Khải Khang nhận thức cùng một vị thượng tướng, vậy nên Phỉ Cẩm hẳn cũng biết đến việc nghiên cứu thú nhân, còn có Lý Binh, Lý Binh là thuộc hạ Vệ Long, nhưng hắn lại bị tiêm vào gien thú nhân, nói cách khác Vệ Long bọn họ cũng biết chuyện nghiên cứu này.”
Cậu càng nói, nhíu mày càng chặt: “Những chuyện này xâu chuỗi lại, con bị người hại vào tù cùng việc nghiên cứu gien thú nhân đã nói rõ đều cùng một nhóm người gây nên, nếu thúc công thật sự có liên quan, có phải biểu thị hắn cũng biết việc nghiên cứu gien? Tại sao hắn biết được? Có phải hắn cũng muốn thay đổi gien làm bản thân mạnh lên?”
Mai Phi Trần than nhẹ: “Nó biết chuyện này cũng không kỳ quái, năm đó nghiên cứu, Mai gia có mấy người đều biết chuyện này, cho nên sự tình rất có thể truyền vào tai nó, hơn nữa, nó vẫn luôn không phục năm đó tại sao ta lại chọn Chấn Đông làm gia chủ, cho rằng ta chê gien nó thấp hơn Chấn Đông một bậc, vì thế nên muốn cải tạo gien.”
“Vậy cha dự định làm sao đối phó thúc công?”
Mai Phi Trần nhíu mày, bất mãn nói: “Con có thể đừng gọi cùng một lúc ta là cha, lại gọi Mai Chấn Thu là thúc công, thế thì bối phận của ta còn nhỏ hơn nó, hừ, như thế không công bằng, để nó chiếm tiện nghi rồi.”
Mai Truyền Kỳ phát hiện lão tổ tông cũng có lúc ấu trĩ như vậy: “Thế thì con nên gọi hắn là gì?”
“Mai Chấn Thu.”
Mai Truyền Kỳ: “…”
------oOo------
Chương 303<: br/>
Nguồn: EbookTruyen.VN
Lúc đến nơi, tổng cộng cậu bị kiểm tra thân phận hết ba lần.
Mai Truyền Kỳ lòng mang nghi ngờ xuống xe.
Bạch y thủ vệ canh giữ trước cửa run run nhìn Mai Truyền Kỳ mặc một thân quân trang đi tới, lập tức lấy lại tinh thần nói: “Đại thiếu gia, ngài đã trở lại. Lão tổ tông, tiểu tiểu thiếu gia cùng An Tư hộ vệ đều đang huấn luyện tại phòng trọng lực.”
Mai Truyền Kỳ một lòng muốn gặp con trai không chút do dự, quay người lên xe đến phòng trọng lực.
Đi vào bên trong, thấy các đệ tử Mai gia thông qua màn hình nhìn toàn cảnh tình hình huấn luyện tại phòng trọng lực.
Mai Truyền Kỳ bước lên nhìn, liền thấy con mình đang từng bước từng bước gian nan tiến lên, bờ trán trắng noãn lấm tấm mồ hôi.
Trong các đệ tử Mai gia, Mai Nguy Hiểm là người nhỏ tuổi nhất, có thể kiên định đứng cùng người khác không ngã xuống là điều không dễ.
Mai Nguy Hiểm đang huấn luyện trong phòng, nhìn qua lớp kính bỗng thấy một người mặc quân phục màu đen uy nghiêm thu hút ánh nhìn của nhóc.
Nhóc tuỳ ý ngước nhìn, bỗng sững người tại chỗ, không ngờ người mặc quân phục đó lại là ba mình.
Mai Nguy Hiểm đưa mắt nhìn phù hiệu trên vai, quả nhiên là thiếu tá.
Trong bụng mừng thầm, mặc kệ huấn luyện cái gì, vội chạy ra khỏi phòng trọng lực.
Mai Phi Trần cùng An Tư đang trong phòng quan sát các đệ tử huấn luyện, nhìn Mai Nguy Hiểm rõ ràng đang gian nan bước đi, ở giây tiếp theo, như có lực bộc phát, chạy ào ra khỏi phòng trọng lực.
Thấy cảnh này, hai người không khỏi sững sờ.
Người trong phòng và người đứng bên ngoài quan sát cũng ngây ngẩn cả người.
Mai Nguy Hiểm lao nhanh ra khỏi phòng, nhào vào lòng Mai Truyền Kỳ.
Mai Truyền Kỳ cười ôm lấy nhi tử: “Con trai à, con nặng rồi.”
Cậu cẩn thận ngắm nhìn đứa con không gặp mấy tháng, gương mặt đã không còn non nớt như trước, bắt đầu có xu thế trở thành thiếu niên trưởng thành, bất quá, ngũ quan ngày càng tinh xảo xinh đẹp, có hướng phát triển giống tướng mạo An Tư lúc thành niên, nhưng lại so với An Tư có nhiều hơn một loại sức sống.
Mai Nguy Hiểm mím môi cười, vui vẻ ôm lấy mặt ba ba hôn lấy hôn để.
“Con trai à, con còn chưa huấn luyện xong đã chạy ra ngoài, sẽ bị lão tổ tông trừng phạt đó.”
Mai Nguy Hiểm lập tức lắc đầu. (Edit by Tho Siu Nhon)
“Nhìn con càng lúc càng to gan, dường như không còn sợ lão tổ tông nữa.”
Mai Truyền Kỳ chỉ lo nói chuyện với nhi tử, không chú ý tới ánh mắt kinh ngạc của mọi người xung quanh.
“Tớ không nhìn lầm đi? Truyền Kỳ thúc hình như mặc quân phục, phù hiệu trên vai là cấp thiếu tá.”
“Cậu không nhìn lầm đâu, tớ cũng thấy như thế, quân phục này không phải là giả đi, hay là mượn người khác mặc đi?”
“Không thể nào, ở Diroya tinh cầu có quy định, nếu ai giả mạo quân nhân sẽ bị xử tù từ nửa năm đến một năm, hơn nữa người trong quân đội cũng không thể cho người khác mượn quân phục hoặc phù hiệu trên vai, nếu không sẽ bị xử trí quân quy.”
“Vậy chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ muốn bị đi tù thêm một lần nữa?”
Đám tiểu bối Mai gia tò mò nhìn Mai Truyền Kỳ.
Mai Truyền Kỳ luôn chú ý đến con trai, phát hiện đứa nhỏ hôm nay có gì đó không đúng.
Trước đây mỗi lần thấy mình, đều sẽ ngọt ngào gọi baba.
Nhưng hôm nay thì khác, nửa chữ cũng không nói ra, chỉ cao hứng hôn cậu.
Mai Truyền Kỳ càng nghĩ càng lo lắng, nắm cằm đứa nhỏ: “Con trai à, con sao vậy? Sao lại không nói chuyện, có phải cổ họng đã xảy ra vấn đề rồi không?”
Đột nhiên có người ngắt lời cậu: “Truyền Kỳ, không phải cổ họng Nguy Nguy có vấn đề, mà là đang thay răng nên không muốn mở miệng nói chuyện.”
An Tư cùng Mai Phi Trần đi tới.
“Thay răng?” Mai Truyền Kỳ lấy tay đẩy đẩy bờ môi hồng nộn, nhìn thấy bốn cái răng cửa trên dưới đều bị nhổ xuống.
Mai Nguy Hiểm nhanh chóng đẩy tay baba, thở phì phò trừng lại.
“Thì ra là đang thay răng à.” Mai Truyền Kỳ thấy đứa nhỏ tức giận trừng mình, cười ha ha.
Mai Nguy Hiểm phẫn nộ nhấc hai tay che miệng baba.
“Nha, cục cưng à, chỉ là thay răng mà thôi, không có gì ghê gớm cả.”
Mai Truyền Kỳ kéo tay nhóc ra, nín cười, ho nhẹ một tiếng: “Thật sự không có gì ghê gớm, nào nào, lại đây cùng ba ba nói một lần ‘Phấn hồng nữ phát phấn phùng phi phượng, nữ phấn hồng phản phùng phương pháp phồn. Phi phong phảng phật phát phóng phân phương, phương pháp phi phàm phản phục phòng phạm. Phản phùng phương pháp phảng phật phi phượng, phản phục phiên phùng phi phong phấn phát.”
Cậu nhịn không được cười ha ha: “Sau khi đọc xong, con sẽ phát hiện thay răng thật sự không có gì ghê gớm, chẳng qua là nói chuyện lọt gió mà thôi.” (Edit by Tho Siu Nhon)
Mai Nguy Hiểm: “…”
Mai Phi Trần: “…”
Mai gia các đệ tử: “…”
An Tư đau lòng hài tử: “Truyền Kỳ, có người nào bắt nạt nhi tử như con không?”
Mai Truyền Kỳ ngưng cười: “Con chỉ muốn chọc thằng bé vui vẻ mà thôi.”
An Tư trợn mắt.
Có kiểu chọc con mình như vậy sao?
Mai Phi Trần thật sự không nhịn được vỗ một cái sau gáy cậu: “Ta nhớ lúc con thay răng, thà uống dịch dinh dưỡng cũng không tình nguyện mở miệng ăn cơm.”
Mai Truyền Kỳ ho nhẹ một tiếng: “Lão tổ tông, chuyện trước kia không cần nhắc lại đâu ạ.”
Mai Phi Trần lướt mắt nhìn huy hiệu cấp tá trên vai cậu: “Rốt cục đã lên tới cấp tá?”
“Vâng.”
An Tư đại hỉ: “Quá tốt rồi, cuối cùng Truyền Kỳ cũng lên được cấp tá, đêm nay phải mở tiệc ăn mừng. Ta bảo nhà bếp chuẩn bị vài món Truyền Kỳ thích ăn đây.”
Mai Phi Trần gật gật đầu: “Có chuyện gì, trở về rồi nói sau.”
Ông nhìn những người khác đang đứng ngốc ở đây: “Huấn luyện hôm nay đến đây kết thúc, giải tán.”
Các đệ tử Mai gia nhìn lão tổ tông bọn họ rời đi, hồi lâu mới phục hồi tinh thần lại.
“Vừa nãy lão tổ tông chính miệng nói Truyền Kỳ thúc lên tới cấp tá, cũng là nói Truyền Kỳ thúc bây giờ là quân nhân? Chuyện này lúc nào hỉ, sao chúng ta không biết?”
“Tớ phải về hỏi cha chuyện này.”
“Tớ cũng vậy.”
Chưa đến nửa tiếng, chuyện Mai Truyền Kỳ trở thành thiếu tá rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ Mai gia.
Lúc này, Mai Truyền Kỳ đang ngồi trong thư phòng với Mai Phi Trần kể lại sự tình.
“Cha, lúc về Mai gia, con thấy thủ vệ tuần tra nhiều hơn trước đây, hơn nữa cũng nghiêm ngặt hơn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mai Phi Trần nhàn nhạt nói: “Gần đây không yên ổn.”
Mai Truyền Kỳ hỏi: “Có phải là Mai gia có người ngầm muốn tranh quyền đoạt vị.”
Mai Phi Trần nhướng mày: “Có mấy người tâm quá cao, quá lớn, không cam lòng nghe lệnh của bất kỳ ai, liền muốn nắm quyền, nhưng không ngờ rễ Mai gia quá sâu, phân ra nhiều nhánh, muốn lôi kéo tất cả mọi người không phải là chuyện dễ, huống hồ Mai gia còn có ta tọa trấn, muốn thay đổi Mai gia là ý nghĩ viễn vong.” (Edit by Tho Siu Nhon)
Ông ngước mắt nhìn Mai Truyền Kỳ, nghi hoặc: “Làm sao con biết mức độ bảo vệ tuần tra? Có người Mai gia âm thầm tranh quyền đoạt vị?”
Mai Truyền Kỳ đem chuyện gặp Hà Quân trong quân đội nói ra: “Tĩnh Đằng chính vì thế vẫn luôn điều tra, tra ra được trên người thúc công, sau đó, kết hợp chuyện cha nói Mai gia có người âm thầm giở trò, nên con mới nghĩ có phải Mai gia có người muốn tranh quyền đoạt vị.”
Mai Phi Trần không nói lời nào, đầu ngón tay như có như không gõ gõ tay vịn trên ghế.
Mai Truyền Kỳ đành lên tiếng: “Cha, con còn có điều chưa hiểu lắm, năm đó đám người Hà Quân vu khống hại con vào tù, lúc sau Phỉ Cẩm cướp hết công huân lên làm thượng tá, điểm này có thể thuyết minh sau lưng Hà Quân cùng Phỉ Cẩm nếu như không phải cùng một người thì nhất định có quan hệ đồng minh. Tiếp đó phát sinh chuyện của Văn Khải Khang, Văn Khải Khang biết về nghiên cứu, mà Phỉ Cẩm và Văn Khải Khang nhận thức cùng một vị thượng tướng, vậy nên Phỉ Cẩm hẳn cũng biết đến việc nghiên cứu thú nhân, còn có Lý Binh, Lý Binh là thuộc hạ Vệ Long, nhưng hắn lại bị tiêm vào gien thú nhân, nói cách khác Vệ Long bọn họ cũng biết chuyện nghiên cứu này.”
Cậu càng nói, nhíu mày càng chặt: “Những chuyện này xâu chuỗi lại, con bị người hại vào tù cùng việc nghiên cứu gien thú nhân đã nói rõ đều cùng một nhóm người gây nên, nếu thúc công thật sự có liên quan, có phải biểu thị hắn cũng biết việc nghiên cứu gien? Tại sao hắn biết được? Có phải hắn cũng muốn thay đổi gien làm bản thân mạnh lên?”
Mai Phi Trần than nhẹ: “Nó biết chuyện này cũng không kỳ quái, năm đó nghiên cứu, Mai gia có mấy người đều biết chuyện này, cho nên sự tình rất có thể truyền vào tai nó, hơn nữa, nó vẫn luôn không phục năm đó tại sao ta lại chọn Chấn Đông làm gia chủ, cho rằng ta chê gien nó thấp hơn Chấn Đông một bậc, vì thế nên muốn cải tạo gien.”
“Vậy cha dự định làm sao đối phó thúc công?”
Mai Phi Trần nhíu mày, bất mãn nói: “Con có thể đừng gọi cùng một lúc ta là cha, lại gọi Mai Chấn Thu là thúc công, thế thì bối phận của ta còn nhỏ hơn nó, hừ, như thế không công bằng, để nó chiếm tiện nghi rồi.”
Mai Truyền Kỳ phát hiện lão tổ tông cũng có lúc ấu trĩ như vậy: “Thế thì con nên gọi hắn là gì?”
“Mai Chấn Thu.”
Mai Truyền Kỳ: “…”
------oOo------
Chương 303<: br/>
Nguồn: EbookTruyen.VN
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.