Chương 196: Kiểm tra tân binh (1)
Kim Nguyên Bảo
11/03/2021
“Cái gì?” Các tân binh khó tin nhìn sĩ quan cùng Lý trung úy bọn họ.
Từ lúc báo danh tính đến hôm nay, bọn họ mới chỉ được mười ngày thôi, nhanh như vậy phải kiểm tra tân binh sao?
Mai Truyền Kỳ nghe kiểm tra, trán hơi nhíu lại.
Nhanh chóng hiểu ra dụng ý của Phong Tĩnh Đằng, khóe miệng không khỏi cong lên.
Lý trung úy lạnh lùng nghiêm nghị nhìn các tân binh kêu rên, tức giận quát to: “Không phải chỉ là kiểm tra tân binh thôi sao, rên gì mà rên, còn phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa thì ta phạt chạy mười vòng.”
Các tân binh nhanh chóng im lặng, lập tức đứng nghiêm.
Lý trung úy thấy các tân binh khôi phục tác phong như cũ, dần dần thu hồi tức giận, đưa mắt nhìn Mai Truyền Kỳ đang đứng nghiêm túc, nói: “Các ngươi cũng đã huấn luyện một tuần, chỉ cần ngày thường nghiêm túc huấn luyện, muốn thông qua kiểm tra cũng không khó, hơn nữa còn có người lót đáy cho các ngươi thì sợ gì hả? Còn nữa, người mới tới cũng phải tham gia kiểm tra, nghe kỹ cho ta, nếu như không thể toàn bộ thông qua kiểm tra, đều phải chịu phạt.”
Mai Truyền Kỳ biết câu kia của Lý trung úy là nhằm vào mình, hai chân chập lại: “Vâng!”
Lý trung úy nhàn nhạt nhìn Mai Truyền Kỳ, quay người hỏi sĩ quan: “Không biết Phong thượng tá muốn kiểm tra tân binh thế nào?”
Sĩ quan nói: “Đầu tiên là đánh lôi đài, đối tượng khiêu chiến là lão binh, nếu như có thể trong vòng năm phút đem lão binh đánh ngã, coi như là qua ải, nếu đánh không lại thì chịu xử phạt.”
Các tân binh vừa nghe phải đánh lôi đài với lão binh, trong lòng lại một trận kêu rên.
Tân binh bọn họ làm sao đánh ngã được lão binh, trừ phi trước đó đã vào quân đội và trải qua huấn luyện, vậy thì không thành vấn đề.
Lý trung úy nghe tân binh phải đánh lôi đài cùng lão binh, lông mày nhíu nhẹ.
Hắn huấn luyện tân binh đã được một tuần, đối với tân binh không tính là hiểu rõ, thế nhưng vẫn biết bọn họ có bao nhiêu cân lượng, có thể đánh ngã lão binh e là không được mấy người.
“Vòng thứ hai là gì?”
“Phải trụ được 30 phút trong phòng trọng lực thì mới tính là qua ải.”
“Cái gì?” Lúc này đến phiên Lý trung úy khiếp sợ lên tiếng: “Phong thượng tá có phải là nghĩ sai rồi không?”
Đừng nói tân binh, ngay cả lão binh cũng không không có bao nhiêu người có thể trụ được 30 phút trong phòng trọng lực, kiểm tra tân binh đợt này quả thật có thể so với kiểm tra hàng năm của lão binh.”
Sĩ quan lạnh lùng nói: “Mong Lý trung úy đừng nghi vấn bất kỳ quyết định nào của Phong thượng tá.”
Lý trung úy thẳng lưng: “Vâng.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Vòng ba là kiểm tra xạ kích, phải bắn trúng toàn bộ mục tiêu, đạt 100% mới có thể qua ải.”
Lý trung úy triệt để câm nín.
“Vòng bốn rất dễ dàng, chỉ cần độ phù hợp cơ giáp trên 80% xem như là qua ải.”
Lý Trung Úy rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.
Cái này mới xem như là kiểm tra tân binh bình thường.
Kiểm tra độ phù hợp là vì sau này có thể phân đội ngũ tốt hơn.
“Vòng năm, khiêu chiến cơ giáp có độ phù hợp cao hơn mình trên 5%, đánh ngã đối phương trong vòng 30 phút xem như qua ải.”
“Nếu như cả năm vòng đều không ai thông qua, vậy thì phụ trách quét dọn nhà vệ sinh cùng phòng tắm ba tháng, vệ sinh lại toàn bộ khu ký túc xá, hơn nữa ba ngày không được cung cấp dịch dinh dưỡng, còn những việc khác, chờ sau khi kiểm tra kết thúc thì sẽ an bài sau.”
Sĩ quan nhìn về phía tân binh, quát lên: “Tất cả mọi người hướng bên phải đi, tập hợp đến phòng thể thao đánh lôi đài.”
Lý trung úy phất tay, ra hiệu Mai Truyền Kỳ trở lại đội ngũ.
Tất cả tân binh bước chỉnh tề bước tới phòng thể thao. Khi bọn họ đến nơi, ở đó đã có hơn một nghìn lão binh đang chờ bọn họ.
“Các tân binh, đừng để ta mất mặt a!” Lý trung úy quát lên.
“Vâng.” Tất cả tân binh đứng trước mặt lão binh.
Ngay sau đó, các lão binh bỗng nhiên tách ra một con đường nhỏ ở chính giữa, huấn luyện viên phụ trách huấn luyện bọn họ cũng đứng ra một con đường.
Đám tân binh hai mắt nhìn nhau, người đi ra từ con đường chỗ lão binh đúng là Phong Tĩnh Đằng Phong thượng tá của bọn họ.
Lý trung úy tiến lên báo cáo: “Báo cáo, Phong thượng tá, tất cả tân binh đã đến đông đủ.”
Ánh mắt sắt bén của Phong Tĩnh Đằng đảo qua mỗi vị tân binh, mãi đến khi làm tâm can bọn họ căng thẳng mới nhàn nhạt nói: “Lúc thi đấu, không có bất cứ quy củ nào, tân binh chỉ cần đánh ngã lão binh trong năm phút là được, đồng dạng, lão binh phải đánh ngã tân binh trong vòng nửa phút. Lý trung úy, ngươi chọn người trong đám tân binh và lão binh đi.”
“Vâng.” Lý trung úy cảm thấy buổi kiểm tra này vô cùng công bằng.
Để hắn chọn người, có thể căn cứ năng lực tân binh, chọn một lão binh không quá chênh lệch bọn họ thì tỷ lệ thắng khá lớn.
Phong Tĩnh Đằng quay người nhìn về phía lão binh, nghiêm nghị nói: “Nếu như hôm nay các ngươi bại bởi tân binh, trừ bỏ xử phạt, còn bị cấm thực năm ngày, mặc khác phải viết kiểm điểm 5000 chữ cho ta, kiểm điểm tại sao mình ngay cả một tân binh cũng đánh không lại.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Các lão binh vội đứng thẳng thân thể: “Vâng.”
Các tân binh nghe được lão binh bị phạt cấm thực năm ngày, đột nhiên cả thấy bọn họ chỉ phạt ba ngày thôi đã là đại ân rồi.
Trong vòng mười phút, Lý trung úy đã an bài thỏa đáng đối thủ cho các tân binh, cũng liệt kê tốt danh sách giao cho Phong Tĩnh Đằng.
Phong Tĩnh Đằng đảo mắt nhìn danh sách trong tay.
Những số khác anh xem như người qua đường, ánh mắt nhanh chóng lướt qua, chỉ đến khi thấy 33333 mới chú ý lắng nghe.
Chỉ cần nhìn con số thôi, trong lòng anh liền cảm thấy vui mừng, nhìn số 33333 hồi lâu, mới không nỡ dời mắt đi chỗ khác, nhìn qua đối thủ của 33333.
Lý Hưu!
Phong Tĩnh Đằng nhướng nhướng mày: “Lý trung úy, ngươi muốn cùng tân binh đánh lôi đài kiểm tra?”
Lý trung úy trả lời: “Vâng.”
Thời điểm Mai Truyền Kỳ vừa báo số 33333, hắn cũng nhận ra tân binh này chính là Mai Truyền Kỳ, là là Mai gia Đại thiếu gia, là bạn lữ Phong Tĩnh Đằng.
Hắn cũng giống như các tân binh khác, đều cảm thấy Mai Truyền Kỳ có thể vào quân đội bọn họ nhất định là dựa vào Mai gia hoặc Phong thượng tá.
Hắn lo lắng có người được Phong thượng tá ám chỉ trước, cho Mai Truyền Kỳ qua ải dễ dàng, vì thế hắn sẽ tự mình đấu với Mai Truyền Kỳ.
Đã như thế, Mai Truyền Kỳ có năng lực hay không, thử một lần liền biết.
Đương nhiên, hắn làm như vậy cũng không phải vì nhằm vào Phong thượng tá, ngược lại, hắn là được Phong thượng tá dẫn vào quân đội, vô cùng kính nể anh, thế nhưng hắn thật sự không hiểu vì sao Phong thượng tá lại nguyện ý đổi công huân của mình để Mai Truyền Kỳ sớm ra tù.
Đặc biệt là tin tức Phong Tĩnh Đằng kết hôn với Mai Truyền Kỳ, điều này đối với hắn là một sự đả kích nặng nề, hắn cảm thấy Mai Truyền Kỳ căn bản không xứng với Phong thượng tá.
Quả thật hắn rất có thành kiến với Mai Truyền Kỳ, nếu không phải vì Mai Truyền Kỳ, Phong thượng tá đã sớm lên chức tướng, cả quân khu này cũng sẽ hoàn toàn dưới quyền quản lý của Phong thượng tá.
Phong Tĩnh Đằng dùng ngón tay chà chà lên số 33333, lạnh lùng nói: “Nếu như thua, dù ngươi là huấn luyện viên của bọn họ, cũng phải bị xử phạt, hơn nữa, mức phạt còn nặng hơn những lão binh khác, ngươi xác định phải làm thế sao?”
“Ta không sợ xử phạt, huống hồ chỉ là một tân binh mà thôi, ta cũng không tin nửa phút không thể chinh phục được một tân binh.”
Tề Cư đứng bên cạnh Phong Tĩnh Đằng, đồng tình vỗ vai Lý trung úy. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Trong lúc Phong thượng tá nghỉ phép, trùng hợp Lý Hưu chấp hành nhiệm vụ, sau tết mới hoàn thành nhiệm vụ về quân khu, hắn không kịp nghỉ cùng bọn họ nên đành phải ăn tết trong quân đội.
Do vậy, Lý Hưu đối với những chuyện của Mai Truyền Kỳ, chỉ nghe bên ngoài hoặc trên tinh võng những tin tức liên quan đến cậu, căn bản không biết Mai Truyền Kỳ chính là ‘Truyền Kỳ’.
Tề Cư bọn họ cũng mang ý xấu, không nói chuyện về Mai Truyền Kỳ với Lý Hưu, hơn nữa, có một số việc phải tận mắt nhìn thấy so với nghe còn khiếp sợ hơn, thế nên bọn họ nhường Lý Hưu tự mình tìm hiểu.
Lý trung úy lại cho rằng cái vỗ vai này của Tề Cư là thay Phong thượng tá ám chỉ hắn phải nương tay với Mai Truyền Kỳ, trong lòng càng thêm tức giận, quyết định lên võ đài cẩn thận giáo huấn Mai Truyền Kỳ.
Sau kiểm tra, cho dù Phong thượng tá có muốn trách hắn, hắn cũng có lý do phản bác Phong thượng tá.
Lư Côn hàm xúc nói một câu: “Cậu ta không tính là tân binh.”
Ít nhất hơn một năm trước Mai Truyền Kỳ cũng đã ở trong quân đội, đây được xem như trá hình nhắc nhở Lý Hưu.
Đáng tiếc, Lý Hưu không hiểu được ý của hắn.
Dưới sự an bài của Lý trung úy, hai bên bắt đầu tiến hành kiểm tra 1vs1.
Phòng thể thao tổng cộng có ba võ đài, thay phiên ra trận, tốc độ kiểm tra đặc biệt nhanh, đặc biệt tân binh căn bản không phải là đối thủ của lão binh, không tới nửa phút, liền thành bại tướng dưới tay.
Có thể trong vòng năm phút đánh thắng lão binh, lác đác không có mấy ai.
Những lão binh bị đánh bại, ủ rũ cúi đầu đứng bên cạnh lôi đài nhìn tân binh cùng lão binh tranh đấu.
Lúc nghe huấn luyện viên hô số 33333, tất cả mọi người bỗng cảm thấy phấn chấn, trào phúng nhìn Mai Truyền Kỳ chậm rãi đi lên lôi đài.
Từ lúc báo danh tính đến hôm nay, bọn họ mới chỉ được mười ngày thôi, nhanh như vậy phải kiểm tra tân binh sao?
Mai Truyền Kỳ nghe kiểm tra, trán hơi nhíu lại.
Nhanh chóng hiểu ra dụng ý của Phong Tĩnh Đằng, khóe miệng không khỏi cong lên.
Lý trung úy lạnh lùng nghiêm nghị nhìn các tân binh kêu rên, tức giận quát to: “Không phải chỉ là kiểm tra tân binh thôi sao, rên gì mà rên, còn phát ra bất kỳ âm thanh nào nữa thì ta phạt chạy mười vòng.”
Các tân binh nhanh chóng im lặng, lập tức đứng nghiêm.
Lý trung úy thấy các tân binh khôi phục tác phong như cũ, dần dần thu hồi tức giận, đưa mắt nhìn Mai Truyền Kỳ đang đứng nghiêm túc, nói: “Các ngươi cũng đã huấn luyện một tuần, chỉ cần ngày thường nghiêm túc huấn luyện, muốn thông qua kiểm tra cũng không khó, hơn nữa còn có người lót đáy cho các ngươi thì sợ gì hả? Còn nữa, người mới tới cũng phải tham gia kiểm tra, nghe kỹ cho ta, nếu như không thể toàn bộ thông qua kiểm tra, đều phải chịu phạt.”
Mai Truyền Kỳ biết câu kia của Lý trung úy là nhằm vào mình, hai chân chập lại: “Vâng!”
Lý trung úy nhàn nhạt nhìn Mai Truyền Kỳ, quay người hỏi sĩ quan: “Không biết Phong thượng tá muốn kiểm tra tân binh thế nào?”
Sĩ quan nói: “Đầu tiên là đánh lôi đài, đối tượng khiêu chiến là lão binh, nếu như có thể trong vòng năm phút đem lão binh đánh ngã, coi như là qua ải, nếu đánh không lại thì chịu xử phạt.”
Các tân binh vừa nghe phải đánh lôi đài với lão binh, trong lòng lại một trận kêu rên.
Tân binh bọn họ làm sao đánh ngã được lão binh, trừ phi trước đó đã vào quân đội và trải qua huấn luyện, vậy thì không thành vấn đề.
Lý trung úy nghe tân binh phải đánh lôi đài cùng lão binh, lông mày nhíu nhẹ.
Hắn huấn luyện tân binh đã được một tuần, đối với tân binh không tính là hiểu rõ, thế nhưng vẫn biết bọn họ có bao nhiêu cân lượng, có thể đánh ngã lão binh e là không được mấy người.
“Vòng thứ hai là gì?”
“Phải trụ được 30 phút trong phòng trọng lực thì mới tính là qua ải.”
“Cái gì?” Lúc này đến phiên Lý trung úy khiếp sợ lên tiếng: “Phong thượng tá có phải là nghĩ sai rồi không?”
Đừng nói tân binh, ngay cả lão binh cũng không không có bao nhiêu người có thể trụ được 30 phút trong phòng trọng lực, kiểm tra tân binh đợt này quả thật có thể so với kiểm tra hàng năm của lão binh.”
Sĩ quan lạnh lùng nói: “Mong Lý trung úy đừng nghi vấn bất kỳ quyết định nào của Phong thượng tá.”
Lý trung úy thẳng lưng: “Vâng.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
“Vòng ba là kiểm tra xạ kích, phải bắn trúng toàn bộ mục tiêu, đạt 100% mới có thể qua ải.”
Lý trung úy triệt để câm nín.
“Vòng bốn rất dễ dàng, chỉ cần độ phù hợp cơ giáp trên 80% xem như là qua ải.”
Lý Trung Úy rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.
Cái này mới xem như là kiểm tra tân binh bình thường.
Kiểm tra độ phù hợp là vì sau này có thể phân đội ngũ tốt hơn.
“Vòng năm, khiêu chiến cơ giáp có độ phù hợp cao hơn mình trên 5%, đánh ngã đối phương trong vòng 30 phút xem như qua ải.”
“Nếu như cả năm vòng đều không ai thông qua, vậy thì phụ trách quét dọn nhà vệ sinh cùng phòng tắm ba tháng, vệ sinh lại toàn bộ khu ký túc xá, hơn nữa ba ngày không được cung cấp dịch dinh dưỡng, còn những việc khác, chờ sau khi kiểm tra kết thúc thì sẽ an bài sau.”
Sĩ quan nhìn về phía tân binh, quát lên: “Tất cả mọi người hướng bên phải đi, tập hợp đến phòng thể thao đánh lôi đài.”
Lý trung úy phất tay, ra hiệu Mai Truyền Kỳ trở lại đội ngũ.
Tất cả tân binh bước chỉnh tề bước tới phòng thể thao. Khi bọn họ đến nơi, ở đó đã có hơn một nghìn lão binh đang chờ bọn họ.
“Các tân binh, đừng để ta mất mặt a!” Lý trung úy quát lên.
“Vâng.” Tất cả tân binh đứng trước mặt lão binh.
Ngay sau đó, các lão binh bỗng nhiên tách ra một con đường nhỏ ở chính giữa, huấn luyện viên phụ trách huấn luyện bọn họ cũng đứng ra một con đường.
Đám tân binh hai mắt nhìn nhau, người đi ra từ con đường chỗ lão binh đúng là Phong Tĩnh Đằng Phong thượng tá của bọn họ.
Lý trung úy tiến lên báo cáo: “Báo cáo, Phong thượng tá, tất cả tân binh đã đến đông đủ.”
Ánh mắt sắt bén của Phong Tĩnh Đằng đảo qua mỗi vị tân binh, mãi đến khi làm tâm can bọn họ căng thẳng mới nhàn nhạt nói: “Lúc thi đấu, không có bất cứ quy củ nào, tân binh chỉ cần đánh ngã lão binh trong năm phút là được, đồng dạng, lão binh phải đánh ngã tân binh trong vòng nửa phút. Lý trung úy, ngươi chọn người trong đám tân binh và lão binh đi.”
“Vâng.” Lý trung úy cảm thấy buổi kiểm tra này vô cùng công bằng.
Để hắn chọn người, có thể căn cứ năng lực tân binh, chọn một lão binh không quá chênh lệch bọn họ thì tỷ lệ thắng khá lớn.
Phong Tĩnh Đằng quay người nhìn về phía lão binh, nghiêm nghị nói: “Nếu như hôm nay các ngươi bại bởi tân binh, trừ bỏ xử phạt, còn bị cấm thực năm ngày, mặc khác phải viết kiểm điểm 5000 chữ cho ta, kiểm điểm tại sao mình ngay cả một tân binh cũng đánh không lại.” (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Các lão binh vội đứng thẳng thân thể: “Vâng.”
Các tân binh nghe được lão binh bị phạt cấm thực năm ngày, đột nhiên cả thấy bọn họ chỉ phạt ba ngày thôi đã là đại ân rồi.
Trong vòng mười phút, Lý trung úy đã an bài thỏa đáng đối thủ cho các tân binh, cũng liệt kê tốt danh sách giao cho Phong Tĩnh Đằng.
Phong Tĩnh Đằng đảo mắt nhìn danh sách trong tay.
Những số khác anh xem như người qua đường, ánh mắt nhanh chóng lướt qua, chỉ đến khi thấy 33333 mới chú ý lắng nghe.
Chỉ cần nhìn con số thôi, trong lòng anh liền cảm thấy vui mừng, nhìn số 33333 hồi lâu, mới không nỡ dời mắt đi chỗ khác, nhìn qua đối thủ của 33333.
Lý Hưu!
Phong Tĩnh Đằng nhướng nhướng mày: “Lý trung úy, ngươi muốn cùng tân binh đánh lôi đài kiểm tra?”
Lý trung úy trả lời: “Vâng.”
Thời điểm Mai Truyền Kỳ vừa báo số 33333, hắn cũng nhận ra tân binh này chính là Mai Truyền Kỳ, là là Mai gia Đại thiếu gia, là bạn lữ Phong Tĩnh Đằng.
Hắn cũng giống như các tân binh khác, đều cảm thấy Mai Truyền Kỳ có thể vào quân đội bọn họ nhất định là dựa vào Mai gia hoặc Phong thượng tá.
Hắn lo lắng có người được Phong thượng tá ám chỉ trước, cho Mai Truyền Kỳ qua ải dễ dàng, vì thế hắn sẽ tự mình đấu với Mai Truyền Kỳ.
Đã như thế, Mai Truyền Kỳ có năng lực hay không, thử một lần liền biết.
Đương nhiên, hắn làm như vậy cũng không phải vì nhằm vào Phong thượng tá, ngược lại, hắn là được Phong thượng tá dẫn vào quân đội, vô cùng kính nể anh, thế nhưng hắn thật sự không hiểu vì sao Phong thượng tá lại nguyện ý đổi công huân của mình để Mai Truyền Kỳ sớm ra tù.
Đặc biệt là tin tức Phong Tĩnh Đằng kết hôn với Mai Truyền Kỳ, điều này đối với hắn là một sự đả kích nặng nề, hắn cảm thấy Mai Truyền Kỳ căn bản không xứng với Phong thượng tá.
Quả thật hắn rất có thành kiến với Mai Truyền Kỳ, nếu không phải vì Mai Truyền Kỳ, Phong thượng tá đã sớm lên chức tướng, cả quân khu này cũng sẽ hoàn toàn dưới quyền quản lý của Phong thượng tá.
Phong Tĩnh Đằng dùng ngón tay chà chà lên số 33333, lạnh lùng nói: “Nếu như thua, dù ngươi là huấn luyện viên của bọn họ, cũng phải bị xử phạt, hơn nữa, mức phạt còn nặng hơn những lão binh khác, ngươi xác định phải làm thế sao?”
“Ta không sợ xử phạt, huống hồ chỉ là một tân binh mà thôi, ta cũng không tin nửa phút không thể chinh phục được một tân binh.”
Tề Cư đứng bên cạnh Phong Tĩnh Đằng, đồng tình vỗ vai Lý trung úy. (Edit by Thỏ Siu Nhơn)
Trong lúc Phong thượng tá nghỉ phép, trùng hợp Lý Hưu chấp hành nhiệm vụ, sau tết mới hoàn thành nhiệm vụ về quân khu, hắn không kịp nghỉ cùng bọn họ nên đành phải ăn tết trong quân đội.
Do vậy, Lý Hưu đối với những chuyện của Mai Truyền Kỳ, chỉ nghe bên ngoài hoặc trên tinh võng những tin tức liên quan đến cậu, căn bản không biết Mai Truyền Kỳ chính là ‘Truyền Kỳ’.
Tề Cư bọn họ cũng mang ý xấu, không nói chuyện về Mai Truyền Kỳ với Lý Hưu, hơn nữa, có một số việc phải tận mắt nhìn thấy so với nghe còn khiếp sợ hơn, thế nên bọn họ nhường Lý Hưu tự mình tìm hiểu.
Lý trung úy lại cho rằng cái vỗ vai này của Tề Cư là thay Phong thượng tá ám chỉ hắn phải nương tay với Mai Truyền Kỳ, trong lòng càng thêm tức giận, quyết định lên võ đài cẩn thận giáo huấn Mai Truyền Kỳ.
Sau kiểm tra, cho dù Phong thượng tá có muốn trách hắn, hắn cũng có lý do phản bác Phong thượng tá.
Lư Côn hàm xúc nói một câu: “Cậu ta không tính là tân binh.”
Ít nhất hơn một năm trước Mai Truyền Kỳ cũng đã ở trong quân đội, đây được xem như trá hình nhắc nhở Lý Hưu.
Đáng tiếc, Lý Hưu không hiểu được ý của hắn.
Dưới sự an bài của Lý trung úy, hai bên bắt đầu tiến hành kiểm tra 1vs1.
Phòng thể thao tổng cộng có ba võ đài, thay phiên ra trận, tốc độ kiểm tra đặc biệt nhanh, đặc biệt tân binh căn bản không phải là đối thủ của lão binh, không tới nửa phút, liền thành bại tướng dưới tay.
Có thể trong vòng năm phút đánh thắng lão binh, lác đác không có mấy ai.
Những lão binh bị đánh bại, ủ rũ cúi đầu đứng bên cạnh lôi đài nhìn tân binh cùng lão binh tranh đấu.
Lúc nghe huấn luyện viên hô số 33333, tất cả mọi người bỗng cảm thấy phấn chấn, trào phúng nhìn Mai Truyền Kỳ chậm rãi đi lên lôi đài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.