Chương 235: Lập trình
Kim Nguyên Bảo
20/08/2023
Pohl kích động đưa tư liệu đến trước mặt Lam Uy: “Tiểu Vương tử, ngài xem chỗ lập trình này thoạt nhìn rất phức tạp, kỳ thực…”
Nói được một nữa, hắn chợt nhớ Lam Uy Tiểu vương tử cùng Yaan Trung tướng không hiểu về chuyện lập trình, chỉ có thể đơn giản thuyết minh: “Những lập trình này tôi đã nghiên cứu suốt hai tháng, không thể nói là hiểu rõ hết những nội dung bên trong, thế nhưng, tôi phát hiện thứ tự lập trình được chia làm hai phần.”
Pohl chỉ vào nửa đoạn nội dung trước nói: “Phần lập trình này dường như muốn đem cơ giáp hiện dùng đổi thành sinh vật cơ giáp.”
Yaan trung tướng nghe đến hai chữ ‘Cơ giáp’, lập tức hứng thú: “Sinh vật cơ giáp? Sinh vật cơ giáp gì?”
“Dựa theo trình tự trên giấy, là đem cơ giáp hiện tại gắn thêm trí tuệ của nhân loại hoặc tạo ra cơ giáp tự mình có ý thức, thậm chí còn có thể thu nhỏ lại, biến thành cơ giáp khí cụ hình người như chúng ta.”
Yaan trung tướng nghe thế rất ngạc nhiên: “Chuyện này… Chuyện này… Nghiên cứu này là một công trình rất lớn đi?”
Nếu thật sự có thể đem cơ giáp nghiên cứu chế tạo thành sinh vật cơ giáp, tất nhiên sẽ tăng cao sức chiến đấu quân đội, những tinh cầu khác cũng không dám tùy ý xâm lấn.
“Không sai, cần phải hao tổn lượng lớn tài chính, hơn nữa, còn chưa chắc có thể thành công.” Pohl nói tới chỗ này, than thở một tiếng.
Lam Uy nghe đến cần lượng tài chính lớn, nháy mắt một cái: “Nội dung nửa sau thì sao?”
Pohl lập tức trở nên hưng phấn: “Phần nội dung phía sau là nghiên cứu quang não bây giờ chế tạo thành quang não có trí khôn, đồng thời có thể cấy vào trong cơ thể, trở thành một phần đại não của nhân loại, làm cho nhân loại trở nên thông minh hơn. Bất quá…”
Hắn dừng một chút: “Cái nghiên cứu này so với phía trước càng thêm phiền phức hơn, cần dùng đại não nhân loại nhiều lần làm thí nghiệm, trước mắt có thể có tác dụng phụ, rất có thể khiến đại não trở nên trì độn, hoặc là dẫn đến trực tiếp chết não.”
Pohl lúng túng cười: “Kỳ thực những thứ này chỉ là suy đoán của tôi sau khi xem xong tư liệu, dù sao trong đây chỉ viết năm mươi phần trăm, năm mươi phần trăm còn lại cũng có thể tăng cao khả năng nghiên cứu, kết quả như thế nào, còn phải xem người viết nghiên cứu ra sao, làm sao cải thiện những thứ này.”
Yaan trung tướng nghi hoặc: “Pohl lão sư, tư liệu nghiên cứu quan trọng như vậy ngài lấy ở đâu ra?”
Pohl thu hồi ý cười: “Là Mai gia tiểu tiểu thiếu gia cho tôi, đứa nhỏ nói là chính nó viết.”
Yaan trung tướng kinh ngạc nhìn hắn: “Cái gì!? Tiểu Vương phi tương lai viết?”
“Ừm.”
Yaan trung tướng không quá tin tưởng: “Cái này không thể nào đâu? Hài tử kia mới bao lớn, làm sao có thể viết ra những thứ phức tạp như vậy? Có phải nó lấy tư liệu người khác nghiên cứu để lừa gạt ngài đi?”
Pohl lão sư nhíu mày: “Hẳn là sẽ không, ngài xem những chữ này còn khá trúc trắc, rõ ràng cho thấy đây là chữ đứa nhỏ mới vừa học viết, hơn nữa, cũng không phải chép lại.”
Hắn chỉ chỉ chỗ bôi xoá: “Ngài nhìn chỗ này đi, đều cùng một nét chữ, liên tục viết nhiều lần, xác nhận không sai mới viết tiếp phía sau.”
“Ta tin đây là Nguy Nguy tự mình viết.” Lam Uy đột nhiên lên tiếng.
Nhóc yên lặng trong lòng thề thốt, sau khi trở về Gehida tinh cầu, nhóc nhất định sẽ kiếm thật nhiều tín dụng điểm cho tiểu Vương phi của mình làm nghiên cứu.
Yaan trung tướng hai mắt sáng choang.
Nếu tư liệu nghiên cứu này thật sự là Tiểu vương phi tương lai viết, vậy Gehida tinh cầu bọn họ thật sự có phúc, có được tiểu Vương Phi thông minh như vậy, nhất định sẽ làm Gehida tinh cầu trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn.
Yaan trung tướng âm thầm quyết tâm, mười năm sau, nhất định sẽ giúp tiểu vương tử theo đuổi được tiểu Vương phi tới tay, lấy về Gehida tinh cầu.
Mai Truyền Kỳ trên đường về Mai gia, liền lập tức truyền tin cho Liên Trạch Dương bọn họ, nhân lúc cậu chưa về quân đội, ra ngoài tụ họp một chút.
Nào ngờ một người hai người đều bận rộn công tác, đặc biệt là Liên Trạch Dương, bận đến nỗi không thể tiếp nhận truyền tin, bất quá, trước khi cúp máy, vẫn không quên trêu chọc một câu: “Tôi thấy nhất định trong nhà Dực đang giấu kim ốc tàng kiều a, trước đó vài ngày có hẹn cậu ta ra ngoài, nhưng cậu ta vẫn luôn nói không rảnh, muốn ở nhà làm nghiên cứu.“
Liên Trạch Dương xì cười một cái: “Thiệt là xem đám bạn thân chúng ta như vật bày trí sao, từ nhỏ đã chơi cùng nhau, làm sao không biết cái loại nghiên cứu ở nhà kia tuyệt đối không phải là nghiên cứu báo cáo, tôi thấy cậu ta hẳn là nghiên cứu trên giường ấy.”
Mai Truyền Kỳ nghe như thế, khóe miệng giật một cái.
Dực cũng không có giấu kim ốc tàng kiều, bất quá giấu thú ngược lại thì có.
Nhắc tới Lạc Mông, hình như đã rất lâu rồi cậu không thấy An Tư, tiệc rượu mấy ngày trước, An Tư cũng không xuất hiện, sẽ không phải còn đi tìm tên thú nhân Lạc Mông này đi?
Mai Truyền Kỳ suy nghĩ một chút, An Tư là không muốn bại lộ thân phận, thế nhưng, cậu có thể hướng lão tổ tông gợi ý một chút.
Dù sao cậu cũng phải quay về quân đội, với cái tính tình không đáng tin cậy của Dực, sớm muộn gì cũng sẽ gây truyện, tìm một người phối hợp một chút, cậu cũng yên tâm hơn.
Mai Truyền Kỳ lập tức hành động.
Trở lại Mai gia, liền dẫn theo Mai Nguy Hiểm rầu rĩ không vui trực tiếp đến chỗ lão tổ tông dùng cơm.
Mai Truyền Kỳ cũng không an ủi nhi tử, cậu tin con mình rất nhanh sẽ khôi phục như cũ.
Đúng như dự đoán, nháy mắt vừa nhìn thấy lão tổ tông, Mai Nguy Hiểm lại trở về bộ dạng hoạt bát như trước đây, ngọt ngào gọi một tiếng.
Mai Phi Trần kinh ngạc nhớ hôm nay không phải cuối tuần, mà bọn họ lại tới đây dùng cơm, nhưng vẫn gọi người chuẩn bị bữa tối.
Kỳ thực Mai Truyền Kỳ không biết làm sao ở chung với lão tổ tông, trước đây lão tổ tông nhìn cậu, đều là ba câu không rời trào phúng.
Từ khi cố định cuối mỗi tuần đều đến đây dùng cơm, ngữ khí lão tổ tông mới cải thiện được chút, trở nên bắt đầu quan tâm cậu, thế nhưng, vẫn không thể khiến bọn họ thân mật hơn.
Đây là chuyện bất đắc dĩ, ai bảo giữa bọn họ còn cách một bối phận a.
Khi đang dùng cơm, Mai Truyền Kỳ không thấy An Tư xuất hiện, liền mở miệng nói: “Lão tổ tông, qua vài ngày nữa con phải về quân đội, tết năm nay không thể về nhà, về sau, liền phiền lão tổ tông ngài chăm sóc tốt Nguy Nguy.”
Mai Phi Trần nghe Mai Truyền Kỳ khách khí như vậy, kỳ quái nhíu mày: “Truyền nhân của ta tự nhiên sẽ chăm sóc tốt.”
Mai Truyền Kỳ nói tiếp: “Hơn một tháng trước, con đọc được hai tin tức trọng đại, nói là có tù nhân chạy trốn khỏi ngục giam, còn có dị thú trốn khỏi đấu thú trường, cho nên, con hy vọng lão tổ tông có thể phái thêm nhân thủ bảo vệ Nguy Nguy an toàn.”
Mai Phi Trần nghe Mai Truyền Kỳ nhắc tới hai tin tức trọng đại kia, híp mắt nhìn cậu, trong mơ hồ như đoán được cậu đang muốn nói điều gì.
“Đặc biệt là con dị thú sư tử kia, nghe đâu vô cùng hung mãnh, gặp người là cắn, làm con không an lòng, hơn nữa, con nghe nói con dị thú này từng xuất hiện tại khu hồ biệt thự phía nam kia, rất có thể con dị thú này dường như còn ở trong A thành.”
Mai Truyền Kỳ nói xong lời cuối cùng, liền dùng khẩu khí nói chuyện phiếm trò chuyện: “Vườn Dị thú chịu chi nhiều tín dụng điểm như vậy để bắt dị thú này, chắc chắn con dị thú này vô cùng đặc biệt, có lẽ có giá trị nghiên cứu, hiện tại dị thú chạy, muốn bắt về cũng khó, e là sẽ chuyển sang tìm mục tiêu khác để nghiên cứu.”
Lời này ám chỉ, mục tiêu nghiên cứu không chỉ có Lạc Mông, rất có thể còn bắt con cậu để làm vật thay thế thí nghiệm.
Mai Phi Trần bất động thanh sắc ăn một miếng cơm, sau khi nuốt xuống, không nhanh không chậm nói: “Ta sẽ phái thêm nhân thủ bảo vệ Nguy Nguy, ngươi yên tâm về quân đội đi.”
Mai Truyền Kỳ biết lão tổ tông đã rõ ràng cậu đang nói gì, hướng lão tổ tông nói cám ơn, bắt đầu nghiêm túc ăn cơm.
Về phần lão tổ tông làm thế nào, liền không liên quan tới cậu.
Sau khi ăn cơm xong, vốn định dẫn con về biệt thự Phong Tĩnh Đằng ở mấy ngày, nhưng nghĩ đến biệt thự không an toàn bằng Mai gia, đành bỏ ý nghĩ, tiếp tục ở lại đây
Mai Phi Trần thấy Mai Truyền Kỳ dẫn đứa nhỏ lên lầu, sắc mặt càng trở nên trầm trọng, sau đó, trở lại thư phòng liền truyền tin cho An Tư.
“An Tư, người em tìm còn chưa thấy sao?”
Ở đầu bên kia truyền đến âm thanh mệt mỏi của An Tư: “Vẫn chưa thấy, em đã tìm khắp hai lục địa, cũng không thấy hắn nghe được hơi thở của em mà chạy đến, thật không biết hắn hiện tại đang nấp ở đâu nữa.”
Mai Phi Trần nhíu mày: “Vừa nãy ta nhận được một tin, nghe nói có người ở khu hồ biệt thư phía nam A thành nhìn thấy hắn, em muốn trở về nhìn không?”
An Tư vừa nghe, tinh thần lập tức tỉnh táo, mừng rỡ hỏi: “Tin tức chuẩn xác không? Có phát hiện hắn tồn tại hay không?”
“Bây giờ còn chưa có người phát hiện hắn tồn tại, bất quá, 80% hẳn là người em muốn tìm, em nên về hỏi thăm một chút đi.”
An Tư biết Mai Phi Trần sẽ không nói chuyện không nắm chắc, vừa nghe 80% là người hắn muốn tìm, lập tức thay đổi về Tây Á châu.
Mai Phi Trần cúp máy, lẳng lặng ngồi ở vị trí cũ, nghĩ đến Mai Truyền Kỳ vừa nãy ám chỉ, không khỏi buồn cười.
Nói được một nữa, hắn chợt nhớ Lam Uy Tiểu vương tử cùng Yaan Trung tướng không hiểu về chuyện lập trình, chỉ có thể đơn giản thuyết minh: “Những lập trình này tôi đã nghiên cứu suốt hai tháng, không thể nói là hiểu rõ hết những nội dung bên trong, thế nhưng, tôi phát hiện thứ tự lập trình được chia làm hai phần.”
Pohl chỉ vào nửa đoạn nội dung trước nói: “Phần lập trình này dường như muốn đem cơ giáp hiện dùng đổi thành sinh vật cơ giáp.”
Yaan trung tướng nghe đến hai chữ ‘Cơ giáp’, lập tức hứng thú: “Sinh vật cơ giáp? Sinh vật cơ giáp gì?”
“Dựa theo trình tự trên giấy, là đem cơ giáp hiện tại gắn thêm trí tuệ của nhân loại hoặc tạo ra cơ giáp tự mình có ý thức, thậm chí còn có thể thu nhỏ lại, biến thành cơ giáp khí cụ hình người như chúng ta.”
Yaan trung tướng nghe thế rất ngạc nhiên: “Chuyện này… Chuyện này… Nghiên cứu này là một công trình rất lớn đi?”
Nếu thật sự có thể đem cơ giáp nghiên cứu chế tạo thành sinh vật cơ giáp, tất nhiên sẽ tăng cao sức chiến đấu quân đội, những tinh cầu khác cũng không dám tùy ý xâm lấn.
“Không sai, cần phải hao tổn lượng lớn tài chính, hơn nữa, còn chưa chắc có thể thành công.” Pohl nói tới chỗ này, than thở một tiếng.
Lam Uy nghe đến cần lượng tài chính lớn, nháy mắt một cái: “Nội dung nửa sau thì sao?”
Pohl lập tức trở nên hưng phấn: “Phần nội dung phía sau là nghiên cứu quang não bây giờ chế tạo thành quang não có trí khôn, đồng thời có thể cấy vào trong cơ thể, trở thành một phần đại não của nhân loại, làm cho nhân loại trở nên thông minh hơn. Bất quá…”
Hắn dừng một chút: “Cái nghiên cứu này so với phía trước càng thêm phiền phức hơn, cần dùng đại não nhân loại nhiều lần làm thí nghiệm, trước mắt có thể có tác dụng phụ, rất có thể khiến đại não trở nên trì độn, hoặc là dẫn đến trực tiếp chết não.”
Pohl lúng túng cười: “Kỳ thực những thứ này chỉ là suy đoán của tôi sau khi xem xong tư liệu, dù sao trong đây chỉ viết năm mươi phần trăm, năm mươi phần trăm còn lại cũng có thể tăng cao khả năng nghiên cứu, kết quả như thế nào, còn phải xem người viết nghiên cứu ra sao, làm sao cải thiện những thứ này.”
Yaan trung tướng nghi hoặc: “Pohl lão sư, tư liệu nghiên cứu quan trọng như vậy ngài lấy ở đâu ra?”
Pohl thu hồi ý cười: “Là Mai gia tiểu tiểu thiếu gia cho tôi, đứa nhỏ nói là chính nó viết.”
Yaan trung tướng kinh ngạc nhìn hắn: “Cái gì!? Tiểu Vương phi tương lai viết?”
“Ừm.”
Yaan trung tướng không quá tin tưởng: “Cái này không thể nào đâu? Hài tử kia mới bao lớn, làm sao có thể viết ra những thứ phức tạp như vậy? Có phải nó lấy tư liệu người khác nghiên cứu để lừa gạt ngài đi?”
Pohl lão sư nhíu mày: “Hẳn là sẽ không, ngài xem những chữ này còn khá trúc trắc, rõ ràng cho thấy đây là chữ đứa nhỏ mới vừa học viết, hơn nữa, cũng không phải chép lại.”
Hắn chỉ chỉ chỗ bôi xoá: “Ngài nhìn chỗ này đi, đều cùng một nét chữ, liên tục viết nhiều lần, xác nhận không sai mới viết tiếp phía sau.”
“Ta tin đây là Nguy Nguy tự mình viết.” Lam Uy đột nhiên lên tiếng.
Nhóc yên lặng trong lòng thề thốt, sau khi trở về Gehida tinh cầu, nhóc nhất định sẽ kiếm thật nhiều tín dụng điểm cho tiểu Vương phi của mình làm nghiên cứu.
Yaan trung tướng hai mắt sáng choang.
Nếu tư liệu nghiên cứu này thật sự là Tiểu vương phi tương lai viết, vậy Gehida tinh cầu bọn họ thật sự có phúc, có được tiểu Vương Phi thông minh như vậy, nhất định sẽ làm Gehida tinh cầu trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn.
Yaan trung tướng âm thầm quyết tâm, mười năm sau, nhất định sẽ giúp tiểu vương tử theo đuổi được tiểu Vương phi tới tay, lấy về Gehida tinh cầu.
Mai Truyền Kỳ trên đường về Mai gia, liền lập tức truyền tin cho Liên Trạch Dương bọn họ, nhân lúc cậu chưa về quân đội, ra ngoài tụ họp một chút.
Nào ngờ một người hai người đều bận rộn công tác, đặc biệt là Liên Trạch Dương, bận đến nỗi không thể tiếp nhận truyền tin, bất quá, trước khi cúp máy, vẫn không quên trêu chọc một câu: “Tôi thấy nhất định trong nhà Dực đang giấu kim ốc tàng kiều a, trước đó vài ngày có hẹn cậu ta ra ngoài, nhưng cậu ta vẫn luôn nói không rảnh, muốn ở nhà làm nghiên cứu.“
Liên Trạch Dương xì cười một cái: “Thiệt là xem đám bạn thân chúng ta như vật bày trí sao, từ nhỏ đã chơi cùng nhau, làm sao không biết cái loại nghiên cứu ở nhà kia tuyệt đối không phải là nghiên cứu báo cáo, tôi thấy cậu ta hẳn là nghiên cứu trên giường ấy.”
Mai Truyền Kỳ nghe như thế, khóe miệng giật một cái.
Dực cũng không có giấu kim ốc tàng kiều, bất quá giấu thú ngược lại thì có.
Nhắc tới Lạc Mông, hình như đã rất lâu rồi cậu không thấy An Tư, tiệc rượu mấy ngày trước, An Tư cũng không xuất hiện, sẽ không phải còn đi tìm tên thú nhân Lạc Mông này đi?
Mai Truyền Kỳ suy nghĩ một chút, An Tư là không muốn bại lộ thân phận, thế nhưng, cậu có thể hướng lão tổ tông gợi ý một chút.
Dù sao cậu cũng phải quay về quân đội, với cái tính tình không đáng tin cậy của Dực, sớm muộn gì cũng sẽ gây truyện, tìm một người phối hợp một chút, cậu cũng yên tâm hơn.
Mai Truyền Kỳ lập tức hành động.
Trở lại Mai gia, liền dẫn theo Mai Nguy Hiểm rầu rĩ không vui trực tiếp đến chỗ lão tổ tông dùng cơm.
Mai Truyền Kỳ cũng không an ủi nhi tử, cậu tin con mình rất nhanh sẽ khôi phục như cũ.
Đúng như dự đoán, nháy mắt vừa nhìn thấy lão tổ tông, Mai Nguy Hiểm lại trở về bộ dạng hoạt bát như trước đây, ngọt ngào gọi một tiếng.
Mai Phi Trần kinh ngạc nhớ hôm nay không phải cuối tuần, mà bọn họ lại tới đây dùng cơm, nhưng vẫn gọi người chuẩn bị bữa tối.
Kỳ thực Mai Truyền Kỳ không biết làm sao ở chung với lão tổ tông, trước đây lão tổ tông nhìn cậu, đều là ba câu không rời trào phúng.
Từ khi cố định cuối mỗi tuần đều đến đây dùng cơm, ngữ khí lão tổ tông mới cải thiện được chút, trở nên bắt đầu quan tâm cậu, thế nhưng, vẫn không thể khiến bọn họ thân mật hơn.
Đây là chuyện bất đắc dĩ, ai bảo giữa bọn họ còn cách một bối phận a.
Khi đang dùng cơm, Mai Truyền Kỳ không thấy An Tư xuất hiện, liền mở miệng nói: “Lão tổ tông, qua vài ngày nữa con phải về quân đội, tết năm nay không thể về nhà, về sau, liền phiền lão tổ tông ngài chăm sóc tốt Nguy Nguy.”
Mai Phi Trần nghe Mai Truyền Kỳ khách khí như vậy, kỳ quái nhíu mày: “Truyền nhân của ta tự nhiên sẽ chăm sóc tốt.”
Mai Truyền Kỳ nói tiếp: “Hơn một tháng trước, con đọc được hai tin tức trọng đại, nói là có tù nhân chạy trốn khỏi ngục giam, còn có dị thú trốn khỏi đấu thú trường, cho nên, con hy vọng lão tổ tông có thể phái thêm nhân thủ bảo vệ Nguy Nguy an toàn.”
Mai Phi Trần nghe Mai Truyền Kỳ nhắc tới hai tin tức trọng đại kia, híp mắt nhìn cậu, trong mơ hồ như đoán được cậu đang muốn nói điều gì.
“Đặc biệt là con dị thú sư tử kia, nghe đâu vô cùng hung mãnh, gặp người là cắn, làm con không an lòng, hơn nữa, con nghe nói con dị thú này từng xuất hiện tại khu hồ biệt thự phía nam kia, rất có thể con dị thú này dường như còn ở trong A thành.”
Mai Truyền Kỳ nói xong lời cuối cùng, liền dùng khẩu khí nói chuyện phiếm trò chuyện: “Vườn Dị thú chịu chi nhiều tín dụng điểm như vậy để bắt dị thú này, chắc chắn con dị thú này vô cùng đặc biệt, có lẽ có giá trị nghiên cứu, hiện tại dị thú chạy, muốn bắt về cũng khó, e là sẽ chuyển sang tìm mục tiêu khác để nghiên cứu.”
Lời này ám chỉ, mục tiêu nghiên cứu không chỉ có Lạc Mông, rất có thể còn bắt con cậu để làm vật thay thế thí nghiệm.
Mai Phi Trần bất động thanh sắc ăn một miếng cơm, sau khi nuốt xuống, không nhanh không chậm nói: “Ta sẽ phái thêm nhân thủ bảo vệ Nguy Nguy, ngươi yên tâm về quân đội đi.”
Mai Truyền Kỳ biết lão tổ tông đã rõ ràng cậu đang nói gì, hướng lão tổ tông nói cám ơn, bắt đầu nghiêm túc ăn cơm.
Về phần lão tổ tông làm thế nào, liền không liên quan tới cậu.
Sau khi ăn cơm xong, vốn định dẫn con về biệt thự Phong Tĩnh Đằng ở mấy ngày, nhưng nghĩ đến biệt thự không an toàn bằng Mai gia, đành bỏ ý nghĩ, tiếp tục ở lại đây
Mai Phi Trần thấy Mai Truyền Kỳ dẫn đứa nhỏ lên lầu, sắc mặt càng trở nên trầm trọng, sau đó, trở lại thư phòng liền truyền tin cho An Tư.
“An Tư, người em tìm còn chưa thấy sao?”
Ở đầu bên kia truyền đến âm thanh mệt mỏi của An Tư: “Vẫn chưa thấy, em đã tìm khắp hai lục địa, cũng không thấy hắn nghe được hơi thở của em mà chạy đến, thật không biết hắn hiện tại đang nấp ở đâu nữa.”
Mai Phi Trần nhíu mày: “Vừa nãy ta nhận được một tin, nghe nói có người ở khu hồ biệt thư phía nam A thành nhìn thấy hắn, em muốn trở về nhìn không?”
An Tư vừa nghe, tinh thần lập tức tỉnh táo, mừng rỡ hỏi: “Tin tức chuẩn xác không? Có phát hiện hắn tồn tại hay không?”
“Bây giờ còn chưa có người phát hiện hắn tồn tại, bất quá, 80% hẳn là người em muốn tìm, em nên về hỏi thăm một chút đi.”
An Tư biết Mai Phi Trần sẽ không nói chuyện không nắm chắc, vừa nghe 80% là người hắn muốn tìm, lập tức thay đổi về Tây Á châu.
Mai Phi Trần cúp máy, lẳng lặng ngồi ở vị trí cũ, nghĩ đến Mai Truyền Kỳ vừa nãy ám chỉ, không khỏi buồn cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.