Chương 321: Rời đi
Kim Nguyên Bảo
21/08/2023
Mai Truyền Kỳ cùng Giản Dực bọn họ vừa về tới nơi, còn chưa ngồi ấm mông liền bị gọi vào hoàng cung.
Trong cung điện, Lôi Tạp đang ở cùng hơn mười vị thượng tướng thảo luận chuyện lúc trước, cùng với sau này nên ứng phó tình huống giống hôm nay như thế nào.
Chờ thảo luận không sai biệt lắm, Lôi Tạp mới chuyển ánh mắt nhìn Mai Truyền Kỳ bọn họ đến chờ đã lâu: “Truyền Kỳ, ta nghe nói thời điểm Trùng tộc đột kích, là ba người nhận ra đó là Trùng tộc Dị Hình cơ? Đúng không?”
Hơn mười vị thượng tướng nghiêm túc nhìn Mai Truyền Kỳ.
Hai ngày nay bọn họ đã sớm nghe được tin An Tư điện hạ còn sống, hơn nữa, hài tử An Tư điện hạ cũng tới Thú Nhân tinh cầu.
Nghe nói, hài tử kia gọi là Mai Truyền Kỳ, như vậy, thanh niên mà bệ hạ gọi là Truyền Kỳ, chẳng lẽ chính là hài tử An Tư điện hạ?
Mai Truyền Kỳ đứng lên: “Đúng vậy.”
Lôi Tạp híp mắt: “Vậy con làm sao biết đó là Trùng tộc Dị Hình cơ?”
“Trùng tộc đã từng tập kích tinh cầu chúng tôi, hơn nữa, suýt nữa đã xâm chiếm được tinh cầu, cho nên tự nhiên cũng nhận thức Dị Hình cơ của chúng.”
Hơn mười vị thượng tướng nghe được ‘Suýt nữa đã xâm chiếm được tinh cầu’ này, thần sắc biến đổi, dồn dập thảo luận.
“Lần này Trùng tộc đột kích, sẽ không phải cũng là muốn xâm chiếm tinh cầu của chúng ta đi?”
“Hẳn là không phải đâu, chúng nó cho dù muốn xâm chiếm tinh cầu chúng ta, sao có thể đơn giản chỉ mang Dị Hình cơ lại đây công kích người của chúng ta như vậy?”
“Có lẽ hôm nay chỉ là dò đường, tỷ như tới thăm dò thực lực tinh cầu chúng ta, rồi suy nghĩ thêm làm sao tấn công chúng ta.”
“Ta cũng cảm thấy rất có thể là như vậy, lần sau, có lẽ sẽ mang càng nhiều Dị Hình cơ tới tấn công chúng ta.”
Lôi Tạp cau mày hơn, lại hỏi Mai Truyền Kỳ: “Vậy con vì sao muốn nhờ Lạc Mông nói chúng ta đừng làm hỏng tiểu phi thuyền Trùng tộc?”
Mai Truyền Kỳ cũng không che giấu: “Thật không dám giấu giếm, chúng tôi lần này đến Thú Nhân tinh cầu, cũng không phải đặc biệt hộ tống Lạc Mông trở về, mà là quân đội vừa vặn đi ngang qua Thú Nhân tinh cầu, nên mới đặc biệt dành chút thời gian đưa Lạc Mông về đây.”
Lôi Tạp từ chỗ Lý Tát nghe nói Mai Truyền Kỳ đang làm nhiệm vụ: “Việc này liên quan gì đến làm hỏng hay không làm hỏng tiểu phi thuyền này?”
“Chúng tôi sở dĩ đi ngang qua Thú Nhân tinh cầu, là bởi vì phải đi tấn công Trùng tộc, lưu lại tiểu phi thuyền Trùng tộc, đơn giản là nghĩ lúc tấn công Trùng tộc có lẽ có thể sử dụng được nó, cho nên, mới nói Lạc Mông đừng làm hỏng phi thuyền.”
Lôi Tạp kinh ngạc nói: “Các người muốn tấn công Trùng tộc?”
“Đúng vậy, gần đây Trùng tộc thường xuyên xuất hiện vùng phụ cận, thậm chí quân đội có gần vạn binh lính chết trong tay chúng nó. Cho nên, chúng tôi lo lắng chúng nó sẽ lại lần nữa công kích tinh cầu chúng tôi, liền liên hợp quân đội tám tinh cầu khác cùng đi Trùng tộc tinh cầu, một lần hành động tiêu diệt chúng nó.”
“Tiêu diệt toàn bộ đại tộc chúng nó, có quá tàn nhẫn không?” Mới vừa đi vào cung điện Hòa Y nghe Mai Truyền Kỳ nói, không đành lòng lên tiếng.
Mai Truyền Kỳ giải thích: “Chúng tôi cũng không muốn làm như vậy, nhưng chúng nó sinh sản quá nhanh, dẫn tới tinh cầu chúng nó không có cách nào chứa càng nhiều đồng loại, đồng thời, tài nguyên trên tinh cầu cũng kịch liệt giảm bớt, cho nên, chúng nó nhất định phải xâm chiếm những tinh cầu khác mới có thể bình yên sống tiếp. Hôm nay, Thú Nhân tinh cầu đã chịu công kích, rất có khả năng trở thành mục tiêu của chúng nó.”
Các thú nhân vừa nghe, gắt gao chau mày.
Lôi Tạp hỏi: “Các người phái bao nhiêu lính đi tiêu diệt Trùng tộc?”
“Tổng cộng có 90 triệu binh lính, mỗi tinh cầu đều phái khoảng 10 triệu binh lính đi vây quét chúng nó.”
Nghe đến con số này, thú nhân dồn dập líu lưỡi: “Cần nhiều người như vậy đi tấn công trùng tộc sao?”
Mai Truyền Kỳ nói: “Trùng tộc năng lực phòng ngự cao, năng lực sinh sản cũng nhanh, nếu không có hỏa lực cường đại, căn bản không có cách đánh bại chúng nó, cho nên, 90 triệu binh lính không tính nhiều.”
Trong cung điện các thú nhân đều trầm mặc.
Bọn họ cũng muốn ra một phần lực, nhưng đáng tiếc, bọn họ không có phi thuyền rời khỏi Thú Nhân tinh cầu, hơn nữa, cũng không thích hợp tham dự trong đó.
Mai Truyền Kỳ tiếp tục nói: “Trùng tộc đột nhiên xuất hiện ở đây, rất có thể là số lượng chúng nó càng ngày càng nhiều, rất cần gấp một tân tinh cầu để chúng nó tạm thời đặt chân, cho nên, tôi cũng không thể tiếp tục ở chỗ này, hy vọng bệ hạ cho phép chúng tôi đem phi thuyền Trùng tộc rời đi.”
“A?” Đây là Hòa Y phát ra.
Giản Dực vội hỏi: “Không phải cậu nói có thể ở lại đây được năm ngày sao?”
Mai Truyền Kỳ biết hắn là không nỡ: “Tôi lo sự tình có biến, nên sớm hội hợp cùng quân đội thì tốt hơn.”
Lôi Tạp phất tay một cái, ý bảo các vị thượng tướng lui xuống.
Hòa Y vội vàng nắm tay Mai Truyền Kỳ: “Hài tử, con hiện tại thật sự phải rời đi?”
Trong hai ngày này, bởi vì chuyện Mai Phi Trần bắt An Tư mà canh cánh trong lòng, cũng liền xem nhẹ Mai Truyền Kỳ, dẫn tới bọn họ còn chưa kịp trò chuyện nhiều với cháu ngoại này, hiện tại liền phải nói lời từ biệt, trong lòng dù sao cũng không nỡ.
Mai Truyền Kỳ nhìn khuôn mặt tương tự An Tư, gật gật đầu: “Đúng vậy, nếu như thật sự có biến, quân đội chúng con rất có khả năng sẽ sớm tấn công Trùng tộc, cho nên, chúng con nhất định phải lập tức chạy về.”
Hòa Y khổ sở nói: “Nhưng mà chúng ta còn chưa ngồi xuống cùng ăn bữa cơm.”
“Về sau sẽ có cơ hội.” Mai Truyền Kỳ nắm lại tay hắn: “Vương hậu nếu nhớ ba ba, có thể nói Giản Dực liên hệ ba ba dùm người là được, hai người có thể gặp mặt.”
Hòa Y nghi hoặc: “Giản Dực?”
Mai Truyền Kỳ kéo Giản Dực lại đây: “Hắn là bạn thân chơi từ nhỏ tới lớn của con, cũng là bạn lữ Lạc Mông, về sau sẽ lưu tại Thú Nhân Tinh Cầu sinh hoạt, cho nên, những thiết bị truyền tin đó con đều để trong nhà Lạc Mông.”
“Nguyên lai người này chính là bạn lữ Lạc Mông.” Hòa Y kéo tay Giản Dực qua: “Thật là ủy khuất đứa nhỏ này đi theo Lạc Mông đến Thú Nhân tinh cầu sinh hoạt, về sau, nếu Lạc Mông khi dễ con, con cứ nói chúng ta, chúng ta chắc chắn hảo hảo giáo huấn nó.”
Giản Dực nói lời cám ơn: “Cảm ơn vương hậu.”
“Đừng gọi ta vương hậu, con hãy gọi ta là mỗ gia giống Truyền Kỳ đi.”
Giản Dực nhìn Mai Truyền Kỳ, thấy Mai Truyền Kỳ gật đầu, liền hô: “Mỗ gia.”
Hòa Y khẽ mỉm cười.
Có người chăm sóc Giản Dực, Mai Truyền Kỳ cũng yên tâm rất nhiều, tiến lên người bạn thân này: “Về sau cứ sống thoải mái ở đây, nếu muốn về Diroya tinh cầu, truyền tin cho tôi, tôi sẽ phái người tới đón cậu.”
Kỳ thật cậu cũng rất luyến tiếc người bạn thân chơi từ nhỏ tới lớn này, hơn nữa còn rất lo lắng Giản Dực ở chỗ này không có người thân sẽ bị khi dễ, cậu ở rất xa, cho dù muốn ra mặt vì huynh đệ cũng phải ngồi lên phi thuyền hơn hai tháng mới có thể chạy tới nơi này.
Giản Dực dùng sức ôm cậu: “Thật không nỡ rời xa cậu.”
Mai Truyền Kỳ cười nói: “Vậy cậu muốn đi cùng tôi không?”
“Được a.”
Giản Dực vừa mới nói xong, đã bị người kéo ra khỏi ngực Mai Truyền Kỳ, đụng vào một lòng ngực rắn chắc cường tráng khác, cũng bị ôm thật chặt vào lòng.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, đối diện hai mắt khẩn trương của Lạc Mông.
“Không được đi.”
Lạc Mông vốn trở về hướng Lôi Tạp báo cáo tình huống chợ nhỏ, không ngờ lại nghe được Giản Dực đáp ứng cùng Mai Truyền Kỳ rời đi.
Nghĩ đến đây, lực đạo lại tăng thêm vài phần.
Giản Dực bị hắn ghìm đến không thở nổi: “Không đi, em không đi, anh mau thả em ra.”
Mai Truyền Kỳ buồn cười lắc đầu, nhìn về phía Lôi Tạp, hy vọng hắn có thể nói vài lời với mình.
Lôi Tạp nhìn khuôn mặt lớn lên tương tự Mai Phi Trần, đáy lòng bất đắc dĩ thở dài, tiến lên cho cậu một cái ôm thật chặt: “Thời điểm giao chiến với Trùng tộc phải cẩn thận.”
Thú nhân không giống giống cái biểu lộ quá nhiều cảm xúc, cho nên, hắn rất nhanh buông Mai Truyền Kỳ ra: “Ta dẫn con đến chỗ phi thuyền bên kia.”
Lôi Tạp đưa bọn họ đến nơi đặt phi thuyền Trùng tộc: “Ta đã phái người cẩn thận kiểm tra qua, bên trong trừ bỏ khí vị Trùng tộc lưu lại, không còn hơi thở Trùng tộc khác núp bên trong.”
Mai Truyền Kỳ tin vào mũi thú nhân nhạy bén: “Con còn cần đem phi thuyền của mình lại đây.”
Lôi Tạp đến: “Ta phái người giúp các con nâng phi thuyền lại.”
Mai Truyền Kỳ cũng không từ chối, bởi vì cậu cùng Ô Lãng còn muốn tìm tòi làm sao mở được phi thuyền Trùng tộc.
Sau khi đi vào trong, một cổ mùi thối lập tức xông vào mũi, Mai Truyền Kỳ cùng Ô Lãng nhìn thấy dòng máu màu xanh lục trên vách tường, nhanh chóng nhăn mày lại, tăng nhanh bước chân đi đến phòng điều khiển.
Khi bọn họ nhìn thấy thiết bị phòng điều khiển, cả hai đều không nhịn được thán phục, không thể không nói phi thuyền Trùng tộc tinh cầu so với phi thuyền Diroya tinh cầu còn tân tiến hơn, vài loại máy móc thiết bị bọn họ chưa gặp qua bao giờ.
Hơn nữa, cậu cũng chưa từng thấy văn tự Trùng tộc tinh cầu, nghiên cứu hơn nửa ngày, mới tìm ra được phương pháp khởi động phi thuyền, sau đó bọn họ không dám đụng vào phím khác, lo lắng lỡ như không cẩn thận phóng ra đạn pháo, đem hoàng cung tạc rớt, vậy thì thảm.
Chờ tất cả chuẩn bị thỏa đáng, hai người mang theo trái cây cùng đồ ăn Lôi Tạp chuẩn bị, rời khỏi Thú Nhân tinh cầu.
------oOo------
Chương 326<: br/>
Nguồn: EbookTruyen.VN
Trong cung điện, Lôi Tạp đang ở cùng hơn mười vị thượng tướng thảo luận chuyện lúc trước, cùng với sau này nên ứng phó tình huống giống hôm nay như thế nào.
Chờ thảo luận không sai biệt lắm, Lôi Tạp mới chuyển ánh mắt nhìn Mai Truyền Kỳ bọn họ đến chờ đã lâu: “Truyền Kỳ, ta nghe nói thời điểm Trùng tộc đột kích, là ba người nhận ra đó là Trùng tộc Dị Hình cơ? Đúng không?”
Hơn mười vị thượng tướng nghiêm túc nhìn Mai Truyền Kỳ.
Hai ngày nay bọn họ đã sớm nghe được tin An Tư điện hạ còn sống, hơn nữa, hài tử An Tư điện hạ cũng tới Thú Nhân tinh cầu.
Nghe nói, hài tử kia gọi là Mai Truyền Kỳ, như vậy, thanh niên mà bệ hạ gọi là Truyền Kỳ, chẳng lẽ chính là hài tử An Tư điện hạ?
Mai Truyền Kỳ đứng lên: “Đúng vậy.”
Lôi Tạp híp mắt: “Vậy con làm sao biết đó là Trùng tộc Dị Hình cơ?”
“Trùng tộc đã từng tập kích tinh cầu chúng tôi, hơn nữa, suýt nữa đã xâm chiếm được tinh cầu, cho nên tự nhiên cũng nhận thức Dị Hình cơ của chúng.”
Hơn mười vị thượng tướng nghe được ‘Suýt nữa đã xâm chiếm được tinh cầu’ này, thần sắc biến đổi, dồn dập thảo luận.
“Lần này Trùng tộc đột kích, sẽ không phải cũng là muốn xâm chiếm tinh cầu của chúng ta đi?”
“Hẳn là không phải đâu, chúng nó cho dù muốn xâm chiếm tinh cầu chúng ta, sao có thể đơn giản chỉ mang Dị Hình cơ lại đây công kích người của chúng ta như vậy?”
“Có lẽ hôm nay chỉ là dò đường, tỷ như tới thăm dò thực lực tinh cầu chúng ta, rồi suy nghĩ thêm làm sao tấn công chúng ta.”
“Ta cũng cảm thấy rất có thể là như vậy, lần sau, có lẽ sẽ mang càng nhiều Dị Hình cơ tới tấn công chúng ta.”
Lôi Tạp cau mày hơn, lại hỏi Mai Truyền Kỳ: “Vậy con vì sao muốn nhờ Lạc Mông nói chúng ta đừng làm hỏng tiểu phi thuyền Trùng tộc?”
Mai Truyền Kỳ cũng không che giấu: “Thật không dám giấu giếm, chúng tôi lần này đến Thú Nhân tinh cầu, cũng không phải đặc biệt hộ tống Lạc Mông trở về, mà là quân đội vừa vặn đi ngang qua Thú Nhân tinh cầu, nên mới đặc biệt dành chút thời gian đưa Lạc Mông về đây.”
Lôi Tạp từ chỗ Lý Tát nghe nói Mai Truyền Kỳ đang làm nhiệm vụ: “Việc này liên quan gì đến làm hỏng hay không làm hỏng tiểu phi thuyền này?”
“Chúng tôi sở dĩ đi ngang qua Thú Nhân tinh cầu, là bởi vì phải đi tấn công Trùng tộc, lưu lại tiểu phi thuyền Trùng tộc, đơn giản là nghĩ lúc tấn công Trùng tộc có lẽ có thể sử dụng được nó, cho nên, mới nói Lạc Mông đừng làm hỏng phi thuyền.”
Lôi Tạp kinh ngạc nói: “Các người muốn tấn công Trùng tộc?”
“Đúng vậy, gần đây Trùng tộc thường xuyên xuất hiện vùng phụ cận, thậm chí quân đội có gần vạn binh lính chết trong tay chúng nó. Cho nên, chúng tôi lo lắng chúng nó sẽ lại lần nữa công kích tinh cầu chúng tôi, liền liên hợp quân đội tám tinh cầu khác cùng đi Trùng tộc tinh cầu, một lần hành động tiêu diệt chúng nó.”
“Tiêu diệt toàn bộ đại tộc chúng nó, có quá tàn nhẫn không?” Mới vừa đi vào cung điện Hòa Y nghe Mai Truyền Kỳ nói, không đành lòng lên tiếng.
Mai Truyền Kỳ giải thích: “Chúng tôi cũng không muốn làm như vậy, nhưng chúng nó sinh sản quá nhanh, dẫn tới tinh cầu chúng nó không có cách nào chứa càng nhiều đồng loại, đồng thời, tài nguyên trên tinh cầu cũng kịch liệt giảm bớt, cho nên, chúng nó nhất định phải xâm chiếm những tinh cầu khác mới có thể bình yên sống tiếp. Hôm nay, Thú Nhân tinh cầu đã chịu công kích, rất có khả năng trở thành mục tiêu của chúng nó.”
Các thú nhân vừa nghe, gắt gao chau mày.
Lôi Tạp hỏi: “Các người phái bao nhiêu lính đi tiêu diệt Trùng tộc?”
“Tổng cộng có 90 triệu binh lính, mỗi tinh cầu đều phái khoảng 10 triệu binh lính đi vây quét chúng nó.”
Nghe đến con số này, thú nhân dồn dập líu lưỡi: “Cần nhiều người như vậy đi tấn công trùng tộc sao?”
Mai Truyền Kỳ nói: “Trùng tộc năng lực phòng ngự cao, năng lực sinh sản cũng nhanh, nếu không có hỏa lực cường đại, căn bản không có cách đánh bại chúng nó, cho nên, 90 triệu binh lính không tính nhiều.”
Trong cung điện các thú nhân đều trầm mặc.
Bọn họ cũng muốn ra một phần lực, nhưng đáng tiếc, bọn họ không có phi thuyền rời khỏi Thú Nhân tinh cầu, hơn nữa, cũng không thích hợp tham dự trong đó.
Mai Truyền Kỳ tiếp tục nói: “Trùng tộc đột nhiên xuất hiện ở đây, rất có thể là số lượng chúng nó càng ngày càng nhiều, rất cần gấp một tân tinh cầu để chúng nó tạm thời đặt chân, cho nên, tôi cũng không thể tiếp tục ở chỗ này, hy vọng bệ hạ cho phép chúng tôi đem phi thuyền Trùng tộc rời đi.”
“A?” Đây là Hòa Y phát ra.
Giản Dực vội hỏi: “Không phải cậu nói có thể ở lại đây được năm ngày sao?”
Mai Truyền Kỳ biết hắn là không nỡ: “Tôi lo sự tình có biến, nên sớm hội hợp cùng quân đội thì tốt hơn.”
Lôi Tạp phất tay một cái, ý bảo các vị thượng tướng lui xuống.
Hòa Y vội vàng nắm tay Mai Truyền Kỳ: “Hài tử, con hiện tại thật sự phải rời đi?”
Trong hai ngày này, bởi vì chuyện Mai Phi Trần bắt An Tư mà canh cánh trong lòng, cũng liền xem nhẹ Mai Truyền Kỳ, dẫn tới bọn họ còn chưa kịp trò chuyện nhiều với cháu ngoại này, hiện tại liền phải nói lời từ biệt, trong lòng dù sao cũng không nỡ.
Mai Truyền Kỳ nhìn khuôn mặt tương tự An Tư, gật gật đầu: “Đúng vậy, nếu như thật sự có biến, quân đội chúng con rất có khả năng sẽ sớm tấn công Trùng tộc, cho nên, chúng con nhất định phải lập tức chạy về.”
Hòa Y khổ sở nói: “Nhưng mà chúng ta còn chưa ngồi xuống cùng ăn bữa cơm.”
“Về sau sẽ có cơ hội.” Mai Truyền Kỳ nắm lại tay hắn: “Vương hậu nếu nhớ ba ba, có thể nói Giản Dực liên hệ ba ba dùm người là được, hai người có thể gặp mặt.”
Hòa Y nghi hoặc: “Giản Dực?”
Mai Truyền Kỳ kéo Giản Dực lại đây: “Hắn là bạn thân chơi từ nhỏ tới lớn của con, cũng là bạn lữ Lạc Mông, về sau sẽ lưu tại Thú Nhân Tinh Cầu sinh hoạt, cho nên, những thiết bị truyền tin đó con đều để trong nhà Lạc Mông.”
“Nguyên lai người này chính là bạn lữ Lạc Mông.” Hòa Y kéo tay Giản Dực qua: “Thật là ủy khuất đứa nhỏ này đi theo Lạc Mông đến Thú Nhân tinh cầu sinh hoạt, về sau, nếu Lạc Mông khi dễ con, con cứ nói chúng ta, chúng ta chắc chắn hảo hảo giáo huấn nó.”
Giản Dực nói lời cám ơn: “Cảm ơn vương hậu.”
“Đừng gọi ta vương hậu, con hãy gọi ta là mỗ gia giống Truyền Kỳ đi.”
Giản Dực nhìn Mai Truyền Kỳ, thấy Mai Truyền Kỳ gật đầu, liền hô: “Mỗ gia.”
Hòa Y khẽ mỉm cười.
Có người chăm sóc Giản Dực, Mai Truyền Kỳ cũng yên tâm rất nhiều, tiến lên người bạn thân này: “Về sau cứ sống thoải mái ở đây, nếu muốn về Diroya tinh cầu, truyền tin cho tôi, tôi sẽ phái người tới đón cậu.”
Kỳ thật cậu cũng rất luyến tiếc người bạn thân chơi từ nhỏ tới lớn này, hơn nữa còn rất lo lắng Giản Dực ở chỗ này không có người thân sẽ bị khi dễ, cậu ở rất xa, cho dù muốn ra mặt vì huynh đệ cũng phải ngồi lên phi thuyền hơn hai tháng mới có thể chạy tới nơi này.
Giản Dực dùng sức ôm cậu: “Thật không nỡ rời xa cậu.”
Mai Truyền Kỳ cười nói: “Vậy cậu muốn đi cùng tôi không?”
“Được a.”
Giản Dực vừa mới nói xong, đã bị người kéo ra khỏi ngực Mai Truyền Kỳ, đụng vào một lòng ngực rắn chắc cường tráng khác, cũng bị ôm thật chặt vào lòng.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, đối diện hai mắt khẩn trương của Lạc Mông.
“Không được đi.”
Lạc Mông vốn trở về hướng Lôi Tạp báo cáo tình huống chợ nhỏ, không ngờ lại nghe được Giản Dực đáp ứng cùng Mai Truyền Kỳ rời đi.
Nghĩ đến đây, lực đạo lại tăng thêm vài phần.
Giản Dực bị hắn ghìm đến không thở nổi: “Không đi, em không đi, anh mau thả em ra.”
Mai Truyền Kỳ buồn cười lắc đầu, nhìn về phía Lôi Tạp, hy vọng hắn có thể nói vài lời với mình.
Lôi Tạp nhìn khuôn mặt lớn lên tương tự Mai Phi Trần, đáy lòng bất đắc dĩ thở dài, tiến lên cho cậu một cái ôm thật chặt: “Thời điểm giao chiến với Trùng tộc phải cẩn thận.”
Thú nhân không giống giống cái biểu lộ quá nhiều cảm xúc, cho nên, hắn rất nhanh buông Mai Truyền Kỳ ra: “Ta dẫn con đến chỗ phi thuyền bên kia.”
Lôi Tạp đưa bọn họ đến nơi đặt phi thuyền Trùng tộc: “Ta đã phái người cẩn thận kiểm tra qua, bên trong trừ bỏ khí vị Trùng tộc lưu lại, không còn hơi thở Trùng tộc khác núp bên trong.”
Mai Truyền Kỳ tin vào mũi thú nhân nhạy bén: “Con còn cần đem phi thuyền của mình lại đây.”
Lôi Tạp đến: “Ta phái người giúp các con nâng phi thuyền lại.”
Mai Truyền Kỳ cũng không từ chối, bởi vì cậu cùng Ô Lãng còn muốn tìm tòi làm sao mở được phi thuyền Trùng tộc.
Sau khi đi vào trong, một cổ mùi thối lập tức xông vào mũi, Mai Truyền Kỳ cùng Ô Lãng nhìn thấy dòng máu màu xanh lục trên vách tường, nhanh chóng nhăn mày lại, tăng nhanh bước chân đi đến phòng điều khiển.
Khi bọn họ nhìn thấy thiết bị phòng điều khiển, cả hai đều không nhịn được thán phục, không thể không nói phi thuyền Trùng tộc tinh cầu so với phi thuyền Diroya tinh cầu còn tân tiến hơn, vài loại máy móc thiết bị bọn họ chưa gặp qua bao giờ.
Hơn nữa, cậu cũng chưa từng thấy văn tự Trùng tộc tinh cầu, nghiên cứu hơn nửa ngày, mới tìm ra được phương pháp khởi động phi thuyền, sau đó bọn họ không dám đụng vào phím khác, lo lắng lỡ như không cẩn thận phóng ra đạn pháo, đem hoàng cung tạc rớt, vậy thì thảm.
Chờ tất cả chuẩn bị thỏa đáng, hai người mang theo trái cây cùng đồ ăn Lôi Tạp chuẩn bị, rời khỏi Thú Nhân tinh cầu.
------oOo------
Chương 326<: br/>
Nguồn: EbookTruyen.VN
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.