Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)
Chương 426: Cô ấy không muốn anh, tôi muốn anh
Trà Minh
10/05/2021
Tổng Lan Ngọc nghe xong một hồi, cao hứng xua tay: “Được rồi, ông không cần nói nữa. Vì anh Mạc Huy đã đích thân tới đây, tôi chắc chắn sẽ ký dự án này. Tuy nhiên, giả phải giảm 20% so với số tiền ông đưa ra
Ngô Trung Kiên sửng sốt trong giây lát, ngay khi ông vừa định mở miệng, Tổng Lan Ngọc lại nói. “Ông không cần nói thêm. Cái giá mà ông nói chắc chắn không phải là giả mà Lộ Tây Á nói với ông. Ông đã tự mình tăng ít nhất là 30%, muốn lập công, phải không?" “Ông giảm giá 20%, như vậy ông vẫn kiếm được 10%. Bây giờ ông trở về, báo cáo với công ty, báo cáo với Lộ Tây Á, đều là đã có đóng góp rồi."
Sắc mặt của Ngô Trung Kiên đột nhiên tại đi.
Như Tổng Lan Ngọc đã nói, quả thực ông ấy đã thêm 30% vào mức giá mà Lộ Tây Á đưa ra.
Ông ta vốn cho rằng Lâm Mạc Huy và Tổng Lan Ngọc có mối quan hệ tốt nên ông ta muốn kiếm tiền từ đó, có thể gọi là mượn đao giết người.
Nhưng ông không ngờ rằng Tổng Lan Ngọc lại đã nằm được mọi chuyện.
Dù sao mức giá này chính là bí mật thương mại, tới hôm nay Lộ Tây Á mới nói với mình ông ta con số cụ thể Trước đó, Lộ Tây Á chắc chắn sẽ không nói cho ai biết, nếu không Warren sẽ rơi vào thế bị động.
Vậy mà Tổng Lan Ngọc có thể đoán được mức giá này một cách nhanh chóng như vậy?
Ngô Trung Kiên trong lòng chấn động, đột nhiên phát hiện Tổng Lan Ngọc có thể đứng ở vị trí hôm nay, tuyệt đối không phải là bởi vì sắc đẹp của cô
Năng lực của cô ấy, không thua bất kỳ người đàn ông nào. Lần này, Ngô Trung Kiên không dám nói gì, lại gật đầu lia lịa “Cảm ơn cô, cảm ơn chủ tịch Tổng Lan Ngọc xua tay, không quan tâm đến ông ta một chút nào.
Thư ký lập hợp đồng và cả hai bên cùng ký vào, dự án này có thể coi như đã thành công bước đầu Ngô Trung Kiên đã run lên vì phần khích khi cầm hợp đồng trong tay.
Sau khi dự án này được thương lượng, ông ta có thể trở thành chủ tịch chi nhánh của Warren tại Việt Nam. Về phần Lộ Tây Á, cô ấy sẽ trở thành chủ tịch của khu vực Châu Á.
Nói cách khác, đến lúc đó, Ngô Trung Kiên sẽ là lãnh đạo cao nhất của Công ty tại Việt Nam.
Vị trí này, ông thực sự đã mơ ước từ rất lâu rồi. “Chủ tịch Lan Ngọc, rất cảm ơn cô vì đã cho tôi cơ hội này. Để cảm ơn, tôi có thể mời cô dùng bữa được chứ? Không biết có có thời gian hay không?” Ngô Trung Kiên cười với Tổng Lan
Ngọc. Tổng Lan Ngọc cũng không thèm nhìn hắn, trực tiếp xua tay. “Chuyện ăn uống, bỏ qua đi. Hai người đi ra ngoài trước đi, tôi có chuyện khác muốn nói với anh Mạc Huy
Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình sững sờ. Hai người đó còn nói gì nữa?
Lâm Mạc Huy hơi lúng túng: "Cô Lan Ngọc, có chuyện gì vậy?”
Tổng Lan Ngọc cười. "Bí mật giữa chúng ta, anh quên rồi sao?"
Lâm Mạc Huy nhớ ra, có lẽ là chuyện của con gái cô
Vấn đề là, Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình theo dõi ánh mắt Lâm Mạc Huy, và họ lập tức thay đổi.
Bí mật giữa hai người họ là gì? Liệu có phải bọn họ có quan hệ bất chính với nhau hay không?
Ngô Trung Kiên chỉ cảm thấy khó hiểu, nhưng Ngô Tân Bình lại đầy ghen tị và phần uất. Cuối cùng cả hai bị thư ký dân ra khỏi văn phòng.
Lâm Mạc Huy nhìn hai người rời đi, bất lực nói: "Lan Ngọc, về sau cô nói chuyện, có thể đừng tỏ vẻ mập mờ như vậy được không? Hai người này bây giờ bị đuổi ra ngoài, cũng không biết bọn họ sẽ suy diễn những điều gì.
Tổng Lan Ngọc mim cười: "Anh quan tâm tới suy nghĩ của họ làm gì. Tôi không thấy phiền, chẳng nhẽ anh thấy phiên sao?"
Lâm Mạc Huy không nói nên lời.
Tổng Lan Ngọc đến gần Lâm Mạc Huy cười nói: "Sao, anh lo làng Hứa Thanh Máy sẽ tức giận ư? Anh sợ rằng cô ấy sẽ không cần anh nữa?" “Đừng lo lắng, nếu cô ấy thực sự không cần anh, thì còn tôi can anh.
Sau khi nói xong, Tổng Lan Ngọc tự mình bật cười. Lâm Mạc Huy cứng họng. "Được rồi, nói chuyện quan trọng thôi. Tình hình hiện tại thế nào?"
Cách đây một thời gian, Lâm Mạc Huy đã đến để cấy ghép
Lâm Mạc Huy cũng đã tiến hành quan sát trong một thời tim. gian, khẳng định là mọi chuyện hắn đã trở lại bình thường. Tổng Lan Ngọc cho biết: "Tình hình của con gái tôi hoàn toàn ổn. Nhưng,... bạn thân của tôi lại gặp một chút vấn đề. “Vấn đề gì vậy?” Lâm Mạc Huy ngạc nhiên.
Anh ấy rất tự tin với y thuật của mình. Lúc trước anh ấy từng xem qua, bạn thân của Tổng Lan Ngọc không hề có bệnh gì nghiêm trọng. Tổng Lan Ngọc: "Tôi không biết phải nói thế nào với anh. Tôi đã quay lại video, anh cùng xem đi."
Tổng Lan Ngọc đến gần Lâm Mạc Huy, mở máy lên, trên đó hiện lên một màn hình.
Đây là giường bệnh có một người năm.
Lâm Mạc Huy nhận ra đây là bạn thân nhất của Tổng Lan
Ngọc, cô ấy hiện vẫn đang ngủ. mày Mạc Huy nhãn lại, hai người cùng xem video cô gái đang ngủ khiến anh cảm thấy không được thích hợp cho
Một lúc sau, trong màn hình đột nhiên xảy ra một diễn biến bất ngờ.
Người bạn thân nhất của Tổng Lan Ngọc đột ngột cử động, như thể cô ấy đã bị sốc điện. Mà cùng lúc cơ thể giật lên, nước da của cô ấy bất ngờ trở nên đỏ như máu. Mặt cô ấy đột nhiên mở ra, và hai nhãn cầu của cô ấy dường như nhô ra khỏi hốc mắt. Đầu lưỡi cô cũng duỗi ra quá dài, như bị kéo ra bởi một cái gì
Sắc mặt Lâm Mạc Huy đột nhiên thay đổi, lập tức đứng dậy thân của cô bây giờ ở
Nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Mạc Huy như vậy, Tổng Lan Ngọc cũng lo lắng: “Anh Mạc Huy, cô ấy cô ấy có chuyện gì vậy? Cô ấy gặp nguy hiểm
Lâm Mạc Huy trịnh trọng nói: ấy lại trúng cổ trùng rồi. Tổng Lan Ngọc trợn to mắt: Lại có người hạ độc cô ấy sao? Tôi... tôi không cho bất kỳ ai tới gần cô ấy cả Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Lâm Mạc Huy trịnh trọng nói: “Cho nên, đây mới là mấu chốt của vấn đề”
Tổng Lan Ngọc sắc mặt tái nhợt, cô nói nhỏ: “Anh Mạc Huy, có người muốn nhằm vào chúng tôi
Lâm Mạc Huy liếc nhìn Tổng Lan Ngọc, khẽ lắc đầu: "Cô không cần lo lắng, cô không hề bị hạ
Tổng Lan Ngọc thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự sợ cổ trùng độc nào chui rúc trong cơ thể mình. sẽ có loại “Bạn thân của tôi hiện vẫn ở trong một biệt thự ngoại thành, bây giờ tôi đưa anh đến đó Tổng Lan Ngọc hỏi.
Lâm Mạc Huy kiểm tra thời gian, lắc đầu: "Không phải bây giờ. Tôi còn một số việc ở đây cần phải giải quyết. Ừm, tám giờ tối nay tôi tới tìm cô, sau đó chúng ta cùng nhau đi. Tôi về trước chuẩn bị đồ đạc
Tổng Lan Ngọc gật đầu ngay lập tức.
Lâm Mạc Huy bước ra khỏi văn phòng và đến bãi đậu xe dưới tầng hầm, Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình vẫn đang đợi ở
Ngô Tân Bình nhìn thẳng vào Lâm Mạc Huy, tức giận nói: “Lâm Mạc Huy, anh vừa rồi ở lại văn phòng làm gì?
Lâm Mạc Huy không giải thích nhiều: "Tôi không hề làm gì!”
Ngô Tân Bình tức giận nói: "Gian dối. Thái độ của Tổng Lan Ngọc đối với anh như thế nào, anh cho rằng tôi mù rồi sao, không thể nhìn ra được sao? Tôi khẳng định, chắc chắn hai người có quan hệ bất chính. Vừa rồi hắn là đã làm chuyện gì đó đáng xấu hổ.”
Lâm Mạc Huy tức giận trợn to hai mắt: “Cậu muốn nghĩ thế nào thì nghĩ. Chủ hai, đi thôi, cháu cần trở lại bệnh viện
Ngô Trung Kiên vừa lái xe vừa nói: “Lâm Mạc Huy, cậu là đàn ông, cần phải làm tròn bổn phận của mình. Thanh Mây đổi với cậu tốt như vậy, tận tâm như vậy, cậu nhất định không được làm những chuyện có lỗi với Thanh Mây.
Ngô Tân Bình cũng lập tức gật đầu: “Đúng vậy, anh đã có vợ rồi, anh đừng hạm vui bên ngoài nữa được không? Hết cô y tá trong bệnh viện, giờ lại đến Tổng Lan Ngọc. Rốt cuộc anh định làm gì?
Lâm Mạc Huy thật sự không nói nên lời, anh ham vui khi nào, lăng nhăng khi nào?
Nếu anh ấy thực sự muốn kiếm nhân tình bên ngoài, ở trại
Ngô ngày hôm đó khi Hạ Vũ Tuyết leo lên giường của anh, đã có chuyện xảy ra từ lâu rồi. “Chủ hai, chủ đừng lo. Lan Ngọc có việc cần nhờ cháu giúp đỡ, không có gì khác. Cháu yêu Thanh Mây, cháu sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì có lỗi với Thanh Mây.
Lâm Mạc Huy chân thành đáp
Ngô Trung Kiên hôm nay đã ký được hợp đồng, ông ấy hiện đang rất vui và không tranh cãi thêm với Lâm Mạc Huy nữa.
Nhưng Ngô Tân Bình không phục: “Anh nói không làm thì là không làm à? Lâm Mạc Huy, nếu anh thật sự muốn chứng minh hai người vô tội, thì tôi có một cách " Lâm Mạc Huy nhíu mày: "Cách gì?"
Ngô Tân Bình bật cười. “Anh cho tôi thông tin liên lạc của Tông Lan Ngọc và giúp tôi bắt chuyện với cô ấy. Điều này sẽ chứng minh rang hai người không hề có quan hệ bất chính
Ngô Trung Kiên sửng sốt trong giây lát, ngay khi ông vừa định mở miệng, Tổng Lan Ngọc lại nói. “Ông không cần nói thêm. Cái giá mà ông nói chắc chắn không phải là giả mà Lộ Tây Á nói với ông. Ông đã tự mình tăng ít nhất là 30%, muốn lập công, phải không?" “Ông giảm giá 20%, như vậy ông vẫn kiếm được 10%. Bây giờ ông trở về, báo cáo với công ty, báo cáo với Lộ Tây Á, đều là đã có đóng góp rồi."
Sắc mặt của Ngô Trung Kiên đột nhiên tại đi.
Như Tổng Lan Ngọc đã nói, quả thực ông ấy đã thêm 30% vào mức giá mà Lộ Tây Á đưa ra.
Ông ta vốn cho rằng Lâm Mạc Huy và Tổng Lan Ngọc có mối quan hệ tốt nên ông ta muốn kiếm tiền từ đó, có thể gọi là mượn đao giết người.
Nhưng ông không ngờ rằng Tổng Lan Ngọc lại đã nằm được mọi chuyện.
Dù sao mức giá này chính là bí mật thương mại, tới hôm nay Lộ Tây Á mới nói với mình ông ta con số cụ thể Trước đó, Lộ Tây Á chắc chắn sẽ không nói cho ai biết, nếu không Warren sẽ rơi vào thế bị động.
Vậy mà Tổng Lan Ngọc có thể đoán được mức giá này một cách nhanh chóng như vậy?
Ngô Trung Kiên trong lòng chấn động, đột nhiên phát hiện Tổng Lan Ngọc có thể đứng ở vị trí hôm nay, tuyệt đối không phải là bởi vì sắc đẹp của cô
Năng lực của cô ấy, không thua bất kỳ người đàn ông nào. Lần này, Ngô Trung Kiên không dám nói gì, lại gật đầu lia lịa “Cảm ơn cô, cảm ơn chủ tịch Tổng Lan Ngọc xua tay, không quan tâm đến ông ta một chút nào.
Thư ký lập hợp đồng và cả hai bên cùng ký vào, dự án này có thể coi như đã thành công bước đầu Ngô Trung Kiên đã run lên vì phần khích khi cầm hợp đồng trong tay.
Sau khi dự án này được thương lượng, ông ta có thể trở thành chủ tịch chi nhánh của Warren tại Việt Nam. Về phần Lộ Tây Á, cô ấy sẽ trở thành chủ tịch của khu vực Châu Á.
Nói cách khác, đến lúc đó, Ngô Trung Kiên sẽ là lãnh đạo cao nhất của Công ty tại Việt Nam.
Vị trí này, ông thực sự đã mơ ước từ rất lâu rồi. “Chủ tịch Lan Ngọc, rất cảm ơn cô vì đã cho tôi cơ hội này. Để cảm ơn, tôi có thể mời cô dùng bữa được chứ? Không biết có có thời gian hay không?” Ngô Trung Kiên cười với Tổng Lan
Ngọc. Tổng Lan Ngọc cũng không thèm nhìn hắn, trực tiếp xua tay. “Chuyện ăn uống, bỏ qua đi. Hai người đi ra ngoài trước đi, tôi có chuyện khác muốn nói với anh Mạc Huy
Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình sững sờ. Hai người đó còn nói gì nữa?
Lâm Mạc Huy hơi lúng túng: "Cô Lan Ngọc, có chuyện gì vậy?”
Tổng Lan Ngọc cười. "Bí mật giữa chúng ta, anh quên rồi sao?"
Lâm Mạc Huy nhớ ra, có lẽ là chuyện của con gái cô
Vấn đề là, Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình theo dõi ánh mắt Lâm Mạc Huy, và họ lập tức thay đổi.
Bí mật giữa hai người họ là gì? Liệu có phải bọn họ có quan hệ bất chính với nhau hay không?
Ngô Trung Kiên chỉ cảm thấy khó hiểu, nhưng Ngô Tân Bình lại đầy ghen tị và phần uất. Cuối cùng cả hai bị thư ký dân ra khỏi văn phòng.
Lâm Mạc Huy nhìn hai người rời đi, bất lực nói: "Lan Ngọc, về sau cô nói chuyện, có thể đừng tỏ vẻ mập mờ như vậy được không? Hai người này bây giờ bị đuổi ra ngoài, cũng không biết bọn họ sẽ suy diễn những điều gì.
Tổng Lan Ngọc mim cười: "Anh quan tâm tới suy nghĩ của họ làm gì. Tôi không thấy phiền, chẳng nhẽ anh thấy phiên sao?"
Lâm Mạc Huy không nói nên lời.
Tổng Lan Ngọc đến gần Lâm Mạc Huy cười nói: "Sao, anh lo làng Hứa Thanh Máy sẽ tức giận ư? Anh sợ rằng cô ấy sẽ không cần anh nữa?" “Đừng lo lắng, nếu cô ấy thực sự không cần anh, thì còn tôi can anh.
Sau khi nói xong, Tổng Lan Ngọc tự mình bật cười. Lâm Mạc Huy cứng họng. "Được rồi, nói chuyện quan trọng thôi. Tình hình hiện tại thế nào?"
Cách đây một thời gian, Lâm Mạc Huy đã đến để cấy ghép
Lâm Mạc Huy cũng đã tiến hành quan sát trong một thời tim. gian, khẳng định là mọi chuyện hắn đã trở lại bình thường. Tổng Lan Ngọc cho biết: "Tình hình của con gái tôi hoàn toàn ổn. Nhưng,... bạn thân của tôi lại gặp một chút vấn đề. “Vấn đề gì vậy?” Lâm Mạc Huy ngạc nhiên.
Anh ấy rất tự tin với y thuật của mình. Lúc trước anh ấy từng xem qua, bạn thân của Tổng Lan Ngọc không hề có bệnh gì nghiêm trọng. Tổng Lan Ngọc: "Tôi không biết phải nói thế nào với anh. Tôi đã quay lại video, anh cùng xem đi."
Tổng Lan Ngọc đến gần Lâm Mạc Huy, mở máy lên, trên đó hiện lên một màn hình.
Đây là giường bệnh có một người năm.
Lâm Mạc Huy nhận ra đây là bạn thân nhất của Tổng Lan
Ngọc, cô ấy hiện vẫn đang ngủ. mày Mạc Huy nhãn lại, hai người cùng xem video cô gái đang ngủ khiến anh cảm thấy không được thích hợp cho
Một lúc sau, trong màn hình đột nhiên xảy ra một diễn biến bất ngờ.
Người bạn thân nhất của Tổng Lan Ngọc đột ngột cử động, như thể cô ấy đã bị sốc điện. Mà cùng lúc cơ thể giật lên, nước da của cô ấy bất ngờ trở nên đỏ như máu. Mặt cô ấy đột nhiên mở ra, và hai nhãn cầu của cô ấy dường như nhô ra khỏi hốc mắt. Đầu lưỡi cô cũng duỗi ra quá dài, như bị kéo ra bởi một cái gì
Sắc mặt Lâm Mạc Huy đột nhiên thay đổi, lập tức đứng dậy thân của cô bây giờ ở
Nhìn thấy vẻ mặt của Lâm Mạc Huy như vậy, Tổng Lan Ngọc cũng lo lắng: “Anh Mạc Huy, cô ấy cô ấy có chuyện gì vậy? Cô ấy gặp nguy hiểm
Lâm Mạc Huy trịnh trọng nói: ấy lại trúng cổ trùng rồi. Tổng Lan Ngọc trợn to mắt: Lại có người hạ độc cô ấy sao? Tôi... tôi không cho bất kỳ ai tới gần cô ấy cả Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất
Lâm Mạc Huy trịnh trọng nói: “Cho nên, đây mới là mấu chốt của vấn đề”
Tổng Lan Ngọc sắc mặt tái nhợt, cô nói nhỏ: “Anh Mạc Huy, có người muốn nhằm vào chúng tôi
Lâm Mạc Huy liếc nhìn Tổng Lan Ngọc, khẽ lắc đầu: "Cô không cần lo lắng, cô không hề bị hạ
Tổng Lan Ngọc thở phào nhẹ nhõm, cô thật sự sợ cổ trùng độc nào chui rúc trong cơ thể mình. sẽ có loại “Bạn thân của tôi hiện vẫn ở trong một biệt thự ngoại thành, bây giờ tôi đưa anh đến đó Tổng Lan Ngọc hỏi.
Lâm Mạc Huy kiểm tra thời gian, lắc đầu: "Không phải bây giờ. Tôi còn một số việc ở đây cần phải giải quyết. Ừm, tám giờ tối nay tôi tới tìm cô, sau đó chúng ta cùng nhau đi. Tôi về trước chuẩn bị đồ đạc
Tổng Lan Ngọc gật đầu ngay lập tức.
Lâm Mạc Huy bước ra khỏi văn phòng và đến bãi đậu xe dưới tầng hầm, Ngô Trung Kiên và Ngô Tân Bình vẫn đang đợi ở
Ngô Tân Bình nhìn thẳng vào Lâm Mạc Huy, tức giận nói: “Lâm Mạc Huy, anh vừa rồi ở lại văn phòng làm gì?
Lâm Mạc Huy không giải thích nhiều: "Tôi không hề làm gì!”
Ngô Tân Bình tức giận nói: "Gian dối. Thái độ của Tổng Lan Ngọc đối với anh như thế nào, anh cho rằng tôi mù rồi sao, không thể nhìn ra được sao? Tôi khẳng định, chắc chắn hai người có quan hệ bất chính. Vừa rồi hắn là đã làm chuyện gì đó đáng xấu hổ.”
Lâm Mạc Huy tức giận trợn to hai mắt: “Cậu muốn nghĩ thế nào thì nghĩ. Chủ hai, đi thôi, cháu cần trở lại bệnh viện
Ngô Trung Kiên vừa lái xe vừa nói: “Lâm Mạc Huy, cậu là đàn ông, cần phải làm tròn bổn phận của mình. Thanh Mây đổi với cậu tốt như vậy, tận tâm như vậy, cậu nhất định không được làm những chuyện có lỗi với Thanh Mây.
Ngô Tân Bình cũng lập tức gật đầu: “Đúng vậy, anh đã có vợ rồi, anh đừng hạm vui bên ngoài nữa được không? Hết cô y tá trong bệnh viện, giờ lại đến Tổng Lan Ngọc. Rốt cuộc anh định làm gì?
Lâm Mạc Huy thật sự không nói nên lời, anh ham vui khi nào, lăng nhăng khi nào?
Nếu anh ấy thực sự muốn kiếm nhân tình bên ngoài, ở trại
Ngô ngày hôm đó khi Hạ Vũ Tuyết leo lên giường của anh, đã có chuyện xảy ra từ lâu rồi. “Chủ hai, chủ đừng lo. Lan Ngọc có việc cần nhờ cháu giúp đỡ, không có gì khác. Cháu yêu Thanh Mây, cháu sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì có lỗi với Thanh Mây.
Lâm Mạc Huy chân thành đáp
Ngô Trung Kiên hôm nay đã ký được hợp đồng, ông ấy hiện đang rất vui và không tranh cãi thêm với Lâm Mạc Huy nữa.
Nhưng Ngô Tân Bình không phục: “Anh nói không làm thì là không làm à? Lâm Mạc Huy, nếu anh thật sự muốn chứng minh hai người vô tội, thì tôi có một cách " Lâm Mạc Huy nhíu mày: "Cách gì?"
Ngô Tân Bình bật cười. “Anh cho tôi thông tin liên lạc của Tông Lan Ngọc và giúp tôi bắt chuyện với cô ấy. Điều này sẽ chứng minh rang hai người không hề có quan hệ bất chính
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.