Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)
Chương 1146: Có được sự ủng hộ của hai thần v lớn y
Trà Minh
24/09/2021
Cùng với câu hỏi của Tiền Thạch Nam, phía dưới liền trở nên náo động.
Hầu như tất cả mọi người đều có cùng một tiếng nói. “Không thể nào, số liệu này hoàn toàn không thể nào!” “Số liệu này nhìn là biết làm giả rồi!” “Làm sao có thể có một loại thuốc hoàn hảo như vậy, đây hoàn toàn là gạt người mà.” “Tên họ Lâm, một tên dối trả lừa đảo như anh, có tư cách gì để làm thần y chứ?” “Nên tước bỏ đi tư cách làm thần y của anh ta, giới y học của chúng ta luôn tìm kiếm sự thật, làm sao có thể cho phép một kẻ dối trá như vậy tồn tại chứ!”
Đám đông kêu gào liên tục, thần y đến từ khắp nơi đều khinh thường nhìn lấy Lâm Mạc Huy.
Mọi người đều là những người ưu tú trong ngành, họ đương nhiên biết được số liệu này hoàn toàn là không thể nào.
Giữa sự ồn ào, có một giọng nói già cả lại bày tỏ cách nhìn khác. “Tôi nghĩ rằng số liệu này của cậu Lâm có lẽ không phải là làm giả!”
Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn. Người nói chuyện chính là thần y Kiệt đến từ tỉnh Hải Dương.
Thần y Kiệt cũng là một nhân vật nổi tiếng trong ngành y tế ở sáu tỉnh miền Nam.
Ông ta bỗng nhiên đứng ra nói thay cho Lâm Mạc Huy, đương nhiên sẽ khiến cho tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt.
Tuy nhiên, ngay sau đó liền có người quát mắng: “Tên họ Kiệt này, công ty dược phẩm Hưng Thịnh đã cho ông bao nhiêu tiền, mà ông lại đứng ra nói những lời trái lương tâm này?” “Chúng ta hành nghề chữa bệnh chỉ vì lợi ích của tất cả mọi người, ông làm sao lại có thể vì tiền mà mặc kệ quy tắc quan trọng chứ?” “Hừ, thần y cái gì chứ, tôi thấy cũng là vì tiền mà sáng mắt cả!” “Ôi, thật sự không ngờ, đến cả thần y Kiệt cũng sa đoạ như vậy, thực sự là thời thế thay đổi, con người bây giờ không tốt đẹp như lúc xưa mà!”
Mọi người không ngừng mỉa mai, thậm chí có người bắt đầu trực tiếp chửi rủa.
Sắc mặt của thần y Kiệt đỏ bừng nhưng vẫn kiên quyết nói: “Tôi tin cậu Lâm, cậu ấy sẽ không nói dối!”
Người ở bên cạnh chế nhạo: “Ông tin thì có tác dụng quái quỷ gì chứ!” “Con mắt của mọi người là tinh tường, tất cả chúng tôi đều không tin, thì một mình ông tin có thể thay đổi cách nhìn của mọi người sao?”
Một người khác tiếp lời: “Đúng vậy, ông nhìn hiện trường xem, chỉ có một mình ông nói thay anh ta, còn có thể tìm ai khác nói thay cho anh ta chứ?” “Thần y Kiệt, ông cũng lớn tuổi như vậy rồi, nên quý trọng danh tiếng của mình” “Đừng nói là sắp xuống hố rồi, đâu cần thiết phải làm cho mình bị mang tiếng chứ?”
Tất cả mọi người đều phá lên cười sảng khoái.
Thần y Kiệt tức giận đến mức không nói được lời nào.
Tiền Thạch Nam cũng chế nhạo: “Mọi người đừng kích động. “Thần y Kiệt suy cho cùng cũng đến từ tỉnh Hải Dương, ủng hộ công ty của tỉnh mình thì cũng là một chuyện bình thường. “Tuy nhiên, tôi vẫn là câu nói đó. Điều quan trọng nhất của ngành nghề chúng ta vẫn là phải có lương tâm, cho dù như thế nào cũng không thể trái với lương tâm được!”
Lời nói này lập tức nhận được ủng hộ của mọi người.
Thần y Kiệt gần như tức giận đến muốn chết, ông ta nổi tiếng sớm hơn Tiền Thạch Nam. Kết quả, bây giờ lại bị Tiền Thạch Nam chế giễu như thế này, ông ta đâu nào có thể chịu đựnng được chứ!
Tuy nhiên, ông ta hiện giờ đến phản bác cũng không thể phản bác được. Suy cho cùng thì ông ta chỉ có một người, đơn thương độc mã!
Đúng lúc này, trong đám đông lại có một giọng nói vang lên: “Tôi lại nghĩ rằng số liệu này của cậu Lâm có lẽ sẽ không phải là giải”
Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều lập tức yên tĩnh.
Ai cũng không ngờ được đã trong tình trạng như vật rồi, mà còn có người sẽ nói thay cho Lâm Mạc Huy sao? Tất cả mọi người đều quay đầu lại và thấy một lão già đứng ở trong đám đông. “Đây... Đây là Lữ Tứ Đằng của thành phố Hải Phòng?” Có người kinh ngạc thốt lên.
Lão già này chính là thần y Lữ Tứ Đằng của thành phố Hải Phòng!
Trước đây, trong đại hội y tế sáu tỉnh miền Nam, ông ta đã thua Lâm Mạc Huy, hơn nữa, là thua đến mức tâm phục khẩu phục! Ông ta cũng tin vào y thuật của Lâm Mạc Huy nên mới đứng ra nói thay cho Lâm Mạc Huy.
Với lại, lời nói của Lữ Tứ Đằng nói thay cho Lâm Mạc Huy càng có cân lượng hơn so với thần y Kiệt.
Suy cho cùng vì y thuật và địa vị của Lữ Tứ Đằng đều nhỉnh hơn thần y Kiệt.
Ngoài ra, Lữ Tứ Đằng không phải là người của tỉnh Hải Dương nên càng có sức thuyết phục hơn!
Hầu như tất cả mọi người đều có cùng một tiếng nói. “Không thể nào, số liệu này hoàn toàn không thể nào!” “Số liệu này nhìn là biết làm giả rồi!” “Làm sao có thể có một loại thuốc hoàn hảo như vậy, đây hoàn toàn là gạt người mà.” “Tên họ Lâm, một tên dối trả lừa đảo như anh, có tư cách gì để làm thần y chứ?” “Nên tước bỏ đi tư cách làm thần y của anh ta, giới y học của chúng ta luôn tìm kiếm sự thật, làm sao có thể cho phép một kẻ dối trá như vậy tồn tại chứ!”
Đám đông kêu gào liên tục, thần y đến từ khắp nơi đều khinh thường nhìn lấy Lâm Mạc Huy.
Mọi người đều là những người ưu tú trong ngành, họ đương nhiên biết được số liệu này hoàn toàn là không thể nào.
Giữa sự ồn ào, có một giọng nói già cả lại bày tỏ cách nhìn khác. “Tôi nghĩ rằng số liệu này của cậu Lâm có lẽ không phải là làm giả!”
Nghe thấy vậy, tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn. Người nói chuyện chính là thần y Kiệt đến từ tỉnh Hải Dương.
Thần y Kiệt cũng là một nhân vật nổi tiếng trong ngành y tế ở sáu tỉnh miền Nam.
Ông ta bỗng nhiên đứng ra nói thay cho Lâm Mạc Huy, đương nhiên sẽ khiến cho tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt.
Tuy nhiên, ngay sau đó liền có người quát mắng: “Tên họ Kiệt này, công ty dược phẩm Hưng Thịnh đã cho ông bao nhiêu tiền, mà ông lại đứng ra nói những lời trái lương tâm này?” “Chúng ta hành nghề chữa bệnh chỉ vì lợi ích của tất cả mọi người, ông làm sao lại có thể vì tiền mà mặc kệ quy tắc quan trọng chứ?” “Hừ, thần y cái gì chứ, tôi thấy cũng là vì tiền mà sáng mắt cả!” “Ôi, thật sự không ngờ, đến cả thần y Kiệt cũng sa đoạ như vậy, thực sự là thời thế thay đổi, con người bây giờ không tốt đẹp như lúc xưa mà!”
Mọi người không ngừng mỉa mai, thậm chí có người bắt đầu trực tiếp chửi rủa.
Sắc mặt của thần y Kiệt đỏ bừng nhưng vẫn kiên quyết nói: “Tôi tin cậu Lâm, cậu ấy sẽ không nói dối!”
Người ở bên cạnh chế nhạo: “Ông tin thì có tác dụng quái quỷ gì chứ!” “Con mắt của mọi người là tinh tường, tất cả chúng tôi đều không tin, thì một mình ông tin có thể thay đổi cách nhìn của mọi người sao?”
Một người khác tiếp lời: “Đúng vậy, ông nhìn hiện trường xem, chỉ có một mình ông nói thay anh ta, còn có thể tìm ai khác nói thay cho anh ta chứ?” “Thần y Kiệt, ông cũng lớn tuổi như vậy rồi, nên quý trọng danh tiếng của mình” “Đừng nói là sắp xuống hố rồi, đâu cần thiết phải làm cho mình bị mang tiếng chứ?”
Tất cả mọi người đều phá lên cười sảng khoái.
Thần y Kiệt tức giận đến mức không nói được lời nào.
Tiền Thạch Nam cũng chế nhạo: “Mọi người đừng kích động. “Thần y Kiệt suy cho cùng cũng đến từ tỉnh Hải Dương, ủng hộ công ty của tỉnh mình thì cũng là một chuyện bình thường. “Tuy nhiên, tôi vẫn là câu nói đó. Điều quan trọng nhất của ngành nghề chúng ta vẫn là phải có lương tâm, cho dù như thế nào cũng không thể trái với lương tâm được!”
Lời nói này lập tức nhận được ủng hộ của mọi người.
Thần y Kiệt gần như tức giận đến muốn chết, ông ta nổi tiếng sớm hơn Tiền Thạch Nam. Kết quả, bây giờ lại bị Tiền Thạch Nam chế giễu như thế này, ông ta đâu nào có thể chịu đựnng được chứ!
Tuy nhiên, ông ta hiện giờ đến phản bác cũng không thể phản bác được. Suy cho cùng thì ông ta chỉ có một người, đơn thương độc mã!
Đúng lúc này, trong đám đông lại có một giọng nói vang lên: “Tôi lại nghĩ rằng số liệu này của cậu Lâm có lẽ sẽ không phải là giải”
Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều lập tức yên tĩnh.
Ai cũng không ngờ được đã trong tình trạng như vật rồi, mà còn có người sẽ nói thay cho Lâm Mạc Huy sao? Tất cả mọi người đều quay đầu lại và thấy một lão già đứng ở trong đám đông. “Đây... Đây là Lữ Tứ Đằng của thành phố Hải Phòng?” Có người kinh ngạc thốt lên.
Lão già này chính là thần y Lữ Tứ Đằng của thành phố Hải Phòng!
Trước đây, trong đại hội y tế sáu tỉnh miền Nam, ông ta đã thua Lâm Mạc Huy, hơn nữa, là thua đến mức tâm phục khẩu phục! Ông ta cũng tin vào y thuật của Lâm Mạc Huy nên mới đứng ra nói thay cho Lâm Mạc Huy.
Với lại, lời nói của Lữ Tứ Đằng nói thay cho Lâm Mạc Huy càng có cân lượng hơn so với thần y Kiệt.
Suy cho cùng vì y thuật và địa vị của Lữ Tứ Đằng đều nhỉnh hơn thần y Kiệt.
Ngoài ra, Lữ Tứ Đằng không phải là người của tỉnh Hải Dương nên càng có sức thuyết phục hơn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.