Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)
Chương 642: Khống chế nhà họ Lưu
Trà Minh
24/05/2021
Những người từ một số gia đình khác lần lượt bày tỏ sự ủng hộ của họ.
Sắc mặt của ông cụ Lưu dần trở nên vô cùng xấu xí, ông ấy nghiêm nghị nói: "Nhiên Huy chỉ là chủ nhà họ Lưu đương thời. Giải quyết chuyện trước mắt đã không được sao
Tổng Tuấn Phong: "Ha ha, ông Lưu, ông cho cậu ta đứng đầu, đại diện cho bộ mặt của cả gia tộc ư? Ngày mai Lưu Nhiên Huy sẽ xin lỗi Lâm Mạc Huy và nhà họ Hứa trước mặt mọi người thành phố Hải Tân, hiện tại ông cho cậu ta làm chủ gia tộc Lưu chính là muốn toàn bộ dòng họ Lưu phải xin lỗi Lâm Mạc Huy sao?"
Ông cụ Lưu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông Tổng thật là chu đáo! Vậy thì để em trai của Nhiên Huy…...
Tổng Tuấn Phong trực tiếp ngắt lời ông ấy: "Lưu Nhiên Huy có hai người em trai, một người mười chín tuổi, người kia mới mười một tuổi. Để bọn họ làm chủ gia tộc, ông nghĩ có thích hợp không?"
Ông cụ Lưu đột nhiên mở to mắt nhìn thẳng vàoTổng Tuấn Phong.
Đến bây giờ ông ta mới hiểu rằng Tống Tuấn Phong không chỉ muốn hỗ trợ một người lên đỉnh cao mà quan trọng nhất là còn loại bỏ hoàn toàn những người có cơ hội lên làm chủ gia tộc.
Cả hai người con trai của ông ấy đều đã chết, con trai của Lưu Thiên Anh còn không đủ tư cách làm chủ gia tộc chứ đừng nói đến con trai của Lưu Thiên Quang.
Cứ đà này thì ai là người có thể đứng đầu gia tộc họ Lưu chứ? Sẽ không có ai thích hợp để đảm đương nhiệm vụ chèo lái cả gia tộc họ Lưu.
Ông cụ Lưu vẻ mặt ảm đạm, tức giận nói: "Ông Tống, vậy ông nói xem. Nhà họ Lưu chúng tôi, ai thích hợp đứng lên làm chủ gia tộc nhất?"
Tổng Tuấn Phong mỉm cười nói: "Tôi nghĩ anh Thiên Tường thích hợp hơn!"
Ngay sau khi nhận xét này được đưa ra, một số tộc trưởng khác bất ngờ lên tiếng ủng hộ. Sự thể hiện của của Lưu Thiên Tường tối nay đặc biệt chói sáng, ông ta vừa có trách nhiệm lại vừa gan dạ. Lưu Thiên Tường cũng đích thân giải cứu ông Lưu và đứng ra giải quyết khủng hoảng gia đình.
Trên thực tế, thậm chí nhiều người trong gia đình họ Lưu đã nhìn Lưu Thiên Tường bằng một ánh mắt khác.
Tất cả đều cảm thấy Lưu Thiên Tường là người thích hợp với vị trí tưởng họ nhất Sắc mặt của ông cụ Lưu vô cùng lạnh lùng, chắchẳn đám người Tống Tuấn Phong muốn hỗ trợ Lưu Thiên Tường.
Tuy nhiên nhìn biểu hiện của mọi người trong gia đình, ông ấy biết rằng mình không thể phản đối chuyện này.
Lưu Thiên Tường đã có sự thể hiện vô cùng hoàn hảo và đã chiếm được cảm tình của mọi người trong gia đình Lưu!
Nếu bây giờ ông ấy chống lại, không chỉ chín gia tộc lớn sẽ gây áp lực cho ông cụ Lưu mà ngay cả nhà họ Lưu cũng không phục ông ấy.
Tuy rằng trong lòng không vui đến cực điểm, nhưng cuối cùng ông cụ Lưu vẫn gật đầu: "Ông Tống đã đề bạt thì hẳn là người có tài." "Thiên Tường, trước tiên cậu cứ lên làm chủ gia tộc trước đã, ý cậu thế nào?"
Lưu Thiên Tường vội vàng nói: "Chủ gia tộc, tôi thật sự rất sợ hãi, tôi sợ mình sẽ không đảm đương được nhiệm vụ lớn như vậy!
Ông cụ Lưu giả vờ thuyết phục, cuối cùng Lưu Thiên Tường cũng đồng ý đứng lên làm chủ gia tộc.
Theo cách này, người của chín gia tộc còn lại mới vui vẻ rời đi.
Sau khi đưa người của chín gia tộc đi, sắc mặt của ông cụ Lưu đột nhiên trở nên vô cùng ảm đạm.
Ông ta không thèm nhìn Lưu Thiên Tường mà quay lưng đi thẳng trở lại tòa nhà nhỏ nơi mình ở.
Ngay sau khi quay về phòng, ông ta đã gọi một vài tay sai đến để bàn bạc với họ chuyện này.
Sắc mặt của ông cụ Lưu dần trở nên vô cùng xấu xí, ông ấy nghiêm nghị nói: "Nhiên Huy chỉ là chủ nhà họ Lưu đương thời. Giải quyết chuyện trước mắt đã không được sao
Tổng Tuấn Phong: "Ha ha, ông Lưu, ông cho cậu ta đứng đầu, đại diện cho bộ mặt của cả gia tộc ư? Ngày mai Lưu Nhiên Huy sẽ xin lỗi Lâm Mạc Huy và nhà họ Hứa trước mặt mọi người thành phố Hải Tân, hiện tại ông cho cậu ta làm chủ gia tộc Lưu chính là muốn toàn bộ dòng họ Lưu phải xin lỗi Lâm Mạc Huy sao?"
Ông cụ Lưu tức giận đến nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông Tổng thật là chu đáo! Vậy thì để em trai của Nhiên Huy…...
Tổng Tuấn Phong trực tiếp ngắt lời ông ấy: "Lưu Nhiên Huy có hai người em trai, một người mười chín tuổi, người kia mới mười một tuổi. Để bọn họ làm chủ gia tộc, ông nghĩ có thích hợp không?"
Ông cụ Lưu đột nhiên mở to mắt nhìn thẳng vàoTổng Tuấn Phong.
Đến bây giờ ông ta mới hiểu rằng Tống Tuấn Phong không chỉ muốn hỗ trợ một người lên đỉnh cao mà quan trọng nhất là còn loại bỏ hoàn toàn những người có cơ hội lên làm chủ gia tộc.
Cả hai người con trai của ông ấy đều đã chết, con trai của Lưu Thiên Anh còn không đủ tư cách làm chủ gia tộc chứ đừng nói đến con trai của Lưu Thiên Quang.
Cứ đà này thì ai là người có thể đứng đầu gia tộc họ Lưu chứ? Sẽ không có ai thích hợp để đảm đương nhiệm vụ chèo lái cả gia tộc họ Lưu.
Ông cụ Lưu vẻ mặt ảm đạm, tức giận nói: "Ông Tống, vậy ông nói xem. Nhà họ Lưu chúng tôi, ai thích hợp đứng lên làm chủ gia tộc nhất?"
Tổng Tuấn Phong mỉm cười nói: "Tôi nghĩ anh Thiên Tường thích hợp hơn!"
Ngay sau khi nhận xét này được đưa ra, một số tộc trưởng khác bất ngờ lên tiếng ủng hộ. Sự thể hiện của của Lưu Thiên Tường tối nay đặc biệt chói sáng, ông ta vừa có trách nhiệm lại vừa gan dạ. Lưu Thiên Tường cũng đích thân giải cứu ông Lưu và đứng ra giải quyết khủng hoảng gia đình.
Trên thực tế, thậm chí nhiều người trong gia đình họ Lưu đã nhìn Lưu Thiên Tường bằng một ánh mắt khác.
Tất cả đều cảm thấy Lưu Thiên Tường là người thích hợp với vị trí tưởng họ nhất Sắc mặt của ông cụ Lưu vô cùng lạnh lùng, chắchẳn đám người Tống Tuấn Phong muốn hỗ trợ Lưu Thiên Tường.
Tuy nhiên nhìn biểu hiện của mọi người trong gia đình, ông ấy biết rằng mình không thể phản đối chuyện này.
Lưu Thiên Tường đã có sự thể hiện vô cùng hoàn hảo và đã chiếm được cảm tình của mọi người trong gia đình Lưu!
Nếu bây giờ ông ấy chống lại, không chỉ chín gia tộc lớn sẽ gây áp lực cho ông cụ Lưu mà ngay cả nhà họ Lưu cũng không phục ông ấy.
Tuy rằng trong lòng không vui đến cực điểm, nhưng cuối cùng ông cụ Lưu vẫn gật đầu: "Ông Tống đã đề bạt thì hẳn là người có tài." "Thiên Tường, trước tiên cậu cứ lên làm chủ gia tộc trước đã, ý cậu thế nào?"
Lưu Thiên Tường vội vàng nói: "Chủ gia tộc, tôi thật sự rất sợ hãi, tôi sợ mình sẽ không đảm đương được nhiệm vụ lớn như vậy!
Ông cụ Lưu giả vờ thuyết phục, cuối cùng Lưu Thiên Tường cũng đồng ý đứng lên làm chủ gia tộc.
Theo cách này, người của chín gia tộc còn lại mới vui vẻ rời đi.
Sau khi đưa người của chín gia tộc đi, sắc mặt của ông cụ Lưu đột nhiên trở nên vô cùng ảm đạm.
Ông ta không thèm nhìn Lưu Thiên Tường mà quay lưng đi thẳng trở lại tòa nhà nhỏ nơi mình ở.
Ngay sau khi quay về phòng, ông ta đã gọi một vài tay sai đến để bàn bạc với họ chuyện này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.