Chương 564: Chết chưa hết tội
Ss Tần
19/03/2024
Nói thật, điều này Tô Vũ cũng không hề nghĩ tới. Nhưng nghĩ kỹ thì họ “Thân” ở Hoa Hạ vốn không phổ biến lắm, nên có khả năng này là có thể.
“Ý bà là chuyện này có liên quan đến em trai bà là Thân Kiến Quốc đúng không?” Tô Vũ tiếp tục hỏi.
Thân Diễm Hà gật đầu: “Đúng vậy, tôi biết là Tô tiên sinh đã giết nó, tôi không trách ngài, đó là do nó tự gieo gió gặt bão. Nó từng hại nhiều người, ngôi sao nổi tiếng Triệu Mộng Nhã cũng là một trong số đó. Nó gia nhập Phủ Tiên Độc Cổ môn, dùng tà thuật khống chế người khác. Tiếc là tôi tài nghệ kém cỏi, không có cách nào giúp Triệu Mộng Nha lấy con cổ trùng ra khỏi cơ thể cô ấy. May mà có Tô tiên sinh.”
Tô Vũ suy nghĩ thật kỹ, thảo nào lúc đó Triệu Mộng Nhã bảo Mã Hiểu Lộ đi tìm 'Thân Diễm Hà, nói rằng người này có lẽ còn cách cứu cô, vì lúc ấy Triệu Mộng Nhã nghĩ trong cơ thể Mã Hiểu Lộ cũng có Băng Linh Hàn Tàm.
Ai ngờ mọi chuyện lại phức tạp đến thế, Thân Kiến Quốc ở bên ngoài liên tục làm điều xấu xa, nhưng Thân Diễm Hà không thể quản được, nên chỉ có thể hết sức cố gắng đi dọn dẹp hậu quả cho em trai mình.
“ý bà là Thân Kiến Quốc, cũng chính là em trai bà, đã đem virus Haifra của nhà các bà giao cho Hoàng Ngư Ma Ma đúng không?” Tô Vũ suy đoán và nói, có vẻ như chỉ có khả năng này mới giải thích được mọi chuyện.
Thân Diễm Hà gật đầu nói: “Đúng vậy, em trai tôi bị lòng tham lợi ích che mờ lý trí, để có thể có địa vị cao hơn trong Phủ Tiên Độc Cổ môn, nên nó đã lấy trộm virus Haifra trong nhà dâng cho Hoàng Ngư Ma Ma. Từ đó, mỗi ngày tôi đều lo lắng, bởi vì người của Phủ Tiên Độc Cổ môn rất tàn nhãn, tôi luôn sợ virus Haifra bất ngờ bùng phát ở đâu đó.
Vì vậy, tôi vẫn luôn âm thầm theo dõi mọi động thái của Phủ Tiên Độc Cổ, biết được Hoàng Ngư Ma Ma đến Tân Hải, nhưng tuyệt đối không ngờ bà ta lại thả virus Haifra ở đây.”
Nói đến đây, Thân Diễm Hà lắc đầu, tỏ vẻ hối hận vô cùng, nếu mình tiêu hủy virus Haifra sớm hơn, có lẽ đã không xảy ra chuyện như bây giờ.
Nghe xong, Tô Vũ càng thấy lúc trước giết Thân Kiến Quốc là quyết định đúng đắn nhất, bởi kẻ này quả thực chết chưa hết tội.
Nếu virus Haifra vẫn ở trong tay nhà họ Thân, tin rằng sẽ không có chuyện ngày hôm nay, nhưng một khi thứ này rơi vào tay kẻ xấu thì hậu quả khó lường.
Bây giờ chuyện đã xảy ra, không phải đi truy cứu nguyên nhân nữa mà là tìm cách giải quyết, mà hiện tại có thể nói cha của Thân Diễm Hà chính là người từng nghiên cứu kỹ lưỡng nhất về virus Haifra.
“Bà cũng đừng tự trách mình quá, tất cả không phải lỗi của bà, cũng không phải thứ bà có thể khống chế, chỉ có thể nói ông trời đã an bài, bây giờ đã xảy ra rồi thì chúng ta nên bàn cách giải quyết thôi.” Dù sao Tô Vũ cũng đã giết Thân Kiến Quốc, mà giờ với tư cách là chị gái ruột của Thân Kiến Quốc, Thân Diễm Hà có thể vì đại nghĩa không quản người thân mà đối mặt với Tô Vũ, điều này quả thực hiếm có.
Thân Diễm Hà gật đầu tiếp tục nói: “Năm đó nghiên cứu của cha phát hiện, loại virus này khi gặp nước sẽ hoạt động mạnh hơn rất nhiều, nên bây giờ điều chúng ta cần làm là cắt đứt khả năng lây lan của nó, nước ở thành phố Tân Hải tuyệt đối không được dùng nữa, nếu không dịch bệnh sẽ không thể kiểm soát.”
Điều này cũng giống như những gì Mao Đầu nói, virus Haifra lây lan qua nước, cách tốt nhất là không để mọi người tiếp xúc với nguồn bệnh nữa.
Nhưng nghe thì dễ, thực hiện lại rất khó, Tô Vũ cũng không dám chắc có thể cắt đứt hoàn toàn, chỉ có thể cố gắng hết sức thôi.
“Tôi đã biết điều này rồi, nhưng nó không thể thay đổi hoàn toàn tình hình hiện tại, chỉ cách ly thôi là chưa đủ.” Tô Vũ nhíu mày nói.
Bây giờ vấn đề then chốt nhất vẫn là tìm ra cách chữa trị, hoặc giống như: virus đậu mùa năm xưa, phải có vắc-xin gì đó mới có thể giải quyết triệt để vấn đề.
“Năm đó cha tôi chưa nghiên cứu ra biện pháp hữu hiệu nào, mà sau này tôi cũng không nghiên cứu về loại virus này. Nhưng cha tôi năm đó luôn có một ước nguyện, ông ấy hy vọng có thể tự mình đến sa mạc Rubhali để tìm hiểu cho rõ, bởi ông tin rằng ở đó có thể tìm ra cách khống chế virus Haifra, chỉ tiếc lúc đó thân thể cha tôi đã không thể chống đỡ nổi việc đến nơi đó, nên chỉ có thể mang theo giấc mơ dang dở mà ra đi.”
Thân Diễm Hà cũng nói ra suy nghĩ giống Mao Đầu, đó là virus này từ nơi đó truyền ra, vậy thì nơi đó nhất định phải có cách giải quyết.
“Ý bà là chuyện này có liên quan đến em trai bà là Thân Kiến Quốc đúng không?” Tô Vũ tiếp tục hỏi.
Thân Diễm Hà gật đầu: “Đúng vậy, tôi biết là Tô tiên sinh đã giết nó, tôi không trách ngài, đó là do nó tự gieo gió gặt bão. Nó từng hại nhiều người, ngôi sao nổi tiếng Triệu Mộng Nhã cũng là một trong số đó. Nó gia nhập Phủ Tiên Độc Cổ môn, dùng tà thuật khống chế người khác. Tiếc là tôi tài nghệ kém cỏi, không có cách nào giúp Triệu Mộng Nha lấy con cổ trùng ra khỏi cơ thể cô ấy. May mà có Tô tiên sinh.”
Tô Vũ suy nghĩ thật kỹ, thảo nào lúc đó Triệu Mộng Nhã bảo Mã Hiểu Lộ đi tìm 'Thân Diễm Hà, nói rằng người này có lẽ còn cách cứu cô, vì lúc ấy Triệu Mộng Nhã nghĩ trong cơ thể Mã Hiểu Lộ cũng có Băng Linh Hàn Tàm.
Ai ngờ mọi chuyện lại phức tạp đến thế, Thân Kiến Quốc ở bên ngoài liên tục làm điều xấu xa, nhưng Thân Diễm Hà không thể quản được, nên chỉ có thể hết sức cố gắng đi dọn dẹp hậu quả cho em trai mình.
“ý bà là Thân Kiến Quốc, cũng chính là em trai bà, đã đem virus Haifra của nhà các bà giao cho Hoàng Ngư Ma Ma đúng không?” Tô Vũ suy đoán và nói, có vẻ như chỉ có khả năng này mới giải thích được mọi chuyện.
Thân Diễm Hà gật đầu nói: “Đúng vậy, em trai tôi bị lòng tham lợi ích che mờ lý trí, để có thể có địa vị cao hơn trong Phủ Tiên Độc Cổ môn, nên nó đã lấy trộm virus Haifra trong nhà dâng cho Hoàng Ngư Ma Ma. Từ đó, mỗi ngày tôi đều lo lắng, bởi vì người của Phủ Tiên Độc Cổ môn rất tàn nhãn, tôi luôn sợ virus Haifra bất ngờ bùng phát ở đâu đó.
Vì vậy, tôi vẫn luôn âm thầm theo dõi mọi động thái của Phủ Tiên Độc Cổ, biết được Hoàng Ngư Ma Ma đến Tân Hải, nhưng tuyệt đối không ngờ bà ta lại thả virus Haifra ở đây.”
Nói đến đây, Thân Diễm Hà lắc đầu, tỏ vẻ hối hận vô cùng, nếu mình tiêu hủy virus Haifra sớm hơn, có lẽ đã không xảy ra chuyện như bây giờ.
Nghe xong, Tô Vũ càng thấy lúc trước giết Thân Kiến Quốc là quyết định đúng đắn nhất, bởi kẻ này quả thực chết chưa hết tội.
Nếu virus Haifra vẫn ở trong tay nhà họ Thân, tin rằng sẽ không có chuyện ngày hôm nay, nhưng một khi thứ này rơi vào tay kẻ xấu thì hậu quả khó lường.
Bây giờ chuyện đã xảy ra, không phải đi truy cứu nguyên nhân nữa mà là tìm cách giải quyết, mà hiện tại có thể nói cha của Thân Diễm Hà chính là người từng nghiên cứu kỹ lưỡng nhất về virus Haifra.
“Bà cũng đừng tự trách mình quá, tất cả không phải lỗi của bà, cũng không phải thứ bà có thể khống chế, chỉ có thể nói ông trời đã an bài, bây giờ đã xảy ra rồi thì chúng ta nên bàn cách giải quyết thôi.” Dù sao Tô Vũ cũng đã giết Thân Kiến Quốc, mà giờ với tư cách là chị gái ruột của Thân Kiến Quốc, Thân Diễm Hà có thể vì đại nghĩa không quản người thân mà đối mặt với Tô Vũ, điều này quả thực hiếm có.
Thân Diễm Hà gật đầu tiếp tục nói: “Năm đó nghiên cứu của cha phát hiện, loại virus này khi gặp nước sẽ hoạt động mạnh hơn rất nhiều, nên bây giờ điều chúng ta cần làm là cắt đứt khả năng lây lan của nó, nước ở thành phố Tân Hải tuyệt đối không được dùng nữa, nếu không dịch bệnh sẽ không thể kiểm soát.”
Điều này cũng giống như những gì Mao Đầu nói, virus Haifra lây lan qua nước, cách tốt nhất là không để mọi người tiếp xúc với nguồn bệnh nữa.
Nhưng nghe thì dễ, thực hiện lại rất khó, Tô Vũ cũng không dám chắc có thể cắt đứt hoàn toàn, chỉ có thể cố gắng hết sức thôi.
“Tôi đã biết điều này rồi, nhưng nó không thể thay đổi hoàn toàn tình hình hiện tại, chỉ cách ly thôi là chưa đủ.” Tô Vũ nhíu mày nói.
Bây giờ vấn đề then chốt nhất vẫn là tìm ra cách chữa trị, hoặc giống như: virus đậu mùa năm xưa, phải có vắc-xin gì đó mới có thể giải quyết triệt để vấn đề.
“Năm đó cha tôi chưa nghiên cứu ra biện pháp hữu hiệu nào, mà sau này tôi cũng không nghiên cứu về loại virus này. Nhưng cha tôi năm đó luôn có một ước nguyện, ông ấy hy vọng có thể tự mình đến sa mạc Rubhali để tìm hiểu cho rõ, bởi ông tin rằng ở đó có thể tìm ra cách khống chế virus Haifra, chỉ tiếc lúc đó thân thể cha tôi đã không thể chống đỡ nổi việc đến nơi đó, nên chỉ có thể mang theo giấc mơ dang dở mà ra đi.”
Thân Diễm Hà cũng nói ra suy nghĩ giống Mao Đầu, đó là virus này từ nơi đó truyền ra, vậy thì nơi đó nhất định phải có cách giải quyết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.