Chương 46: Cơ thể yếu nên cần bồi bổ!
Ss Tần
21/02/2024
Nói tới đây, Tô Vũ mới nhớ ra: "A, vậy mấy ngày trước không phải là sinh nhật của em sao?"
Mã Hiểu Lộ thu tay về, hơi cúi đầu xuống. Mãi một lúc sau vẫn không nói gì nữa.
Hai người cứ như vậy vai kề vai đi trên đường.
"Đúng rồi, anh muốn nhiều dược liệu như vậy để làm gì thế? Hơn nữa đều là một số thuốc bổ." Mã Hiểu Lộ phá vỡ sự im lặng lúng túng trước.
Tuy rằng Mã Hiểu Lộ cũng không phải là sinh viên chuyên ngành y học, nhưng mà cô vẫn biết một chút về dược liệu vừa rồi.
Tô Vũ xách cái vali màu đen trong tay, anh đương nhiên sẽ không nói ra công dụng thật sự của những dược liệu này.
Bởi vì anh thực sự không biết nên giải thích như thế nào.
"Cơ thể yếu nên cần bồi bổ!"
Hai người giống như là mối tình đầu truy đuổi đùa giỡn nhau ở trên đường khiến những người khác phải ghen tị.
“Hiểu Lộ, hai người đã về rồi à, mau tới đây xem đi, bên này có tin tức này.” Nhìn thấy Mã Hiểu Lộ và Tô Vũ trở về, Triệu Phi Phi nhanh chóng chạy tới kéo cánh tay Mã Hiểu Lộ, trực tiếp kéo cô tới sô pha ngồi xuống.
Vào lúc này, trên TV đang phát tin tức của ngày hôm nay.
Là một tin tức về bệnh viện Nhân dân số 1 thành phố Tân Hải.
Trong hai ngày qua, tin tức của bệnh viện về loại cúm mới không bị gián đoạn, nhiều người vẫn tiếp tục chú ý.
"Cô nhìn xem, cô gái này là con lai, du học ở nước ngoài, chẳng qua chỉ là một bác sĩ nội khoa trong bệnh viện mà thôi, nhưng nghe nói hình như đã tạo ra kỳ tích trong lĩnh vực y tế." Triệu Phi Phi giải thích cho Mã Hiểu Lộ.
Mà lúc này trong TV lại xuất hiện hình ảnh Tô Thiếu Uy, còn có cha của Tô Vũ là Tô Nhạc Luân cùng với Lý Nguyệt Hoa.
Mà vị bác sĩ tạo ra kỳ tích kia chính là Tiêu Tuyết Ny.
"Thay mặt gia đình, tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến bác sĩ Tiêu..." Tô Nhạc Luân ở trong TV đang dựa theo bài phát biểu được viết từ trước trong cuốn sổ và nói bằng tiếng phổ thông.
Sau khi xem một lúc, Mã Hiểu Lộ mới hiểu được.
“Tô Thiếu Uy bị bệnh từ khi nào thế?”
Nghĩ tới đây, Mã Hiểu Lộ chuyển sự chú ý sang Tô Vũ, mà Tô Vũ lại hoàn toàn không có ý muốn xem tin tức.
Ngược lại thì anh mỉm cười và đi thẳng vào phòng ngủ.
Đợi đến khi xác định Tô Vũ đã rời đi, Triệu Phi Phi mới nhỏ giọng hỏi: "Hiểu Lộ, đây không phải là nhà họ Tô sao? Các người cũng không biết sao?”
Mã Hiểu Lộ lắc đầu, cũng không có trả lời, chuyện này bây giờ cô cũng mới biết được.
Cuối bản tin, viện trưởng Đới An còn đưa ra một tuyên bố khác, nói rằng hiện tại Tiêu Tuyết Ny đã chính thức thành lập một nhóm nghiên cứu tinh anh, đang làm việc vất vả ngày đêm để tiêu diệt dịch cúm mới, tin tưởng sẽ thành công trong thời gian tới.
Đây cũng coi như chỗ thông minh của Đới An, dù sao Trung Quốc cũng là một đất nước rộng lớn, nhân tài xuất hiện lớp lớp, tuy rằng dịch cúm mới này đã quấy rầy đến chính quyền trung ương.
Nhưng Đới An vẫn không quá lo lắng, chuyện này trước sau gì cũng sẽ qua đi, tuy rằng hiện tại Tiêu Tuyết Ny cũng không thành tựu gì, nhưng ông ấy vẫn có thể gán ghép một phần công lao lên người Tiêu Tuyết Ny.
Mặc kệ Tiêu Tuyết Ny có cảm thấy phản cảm hay không, ít nhiều gì vị ông chủ lớn ở nước ngoài xa xôi kia cũng có thể hiểu được tấm lòng của Đới An.
Tô Vũ ngồi trong phòng, nhìn những dược liệu quý giá bên trong vali.
Tất cả các phương diện đều tốt hơn những thứ ở Dịch Phúc Quán không ít, chẳng qua là Tô Vũ không có cách nào để thiết lập một “Nhiếp Linh trận” vào lúc này, chỉ có thể sử dụng phương pháp ngu ngốc nhất để hấp thụ linh khí trong những dược liệu này.
Quá trình này cần thời gian từ một đến hai ngày, Tô Vũ tin tưởng những dược liệu này sẽ có thể giúp anh thành công đột phá lên Trúc Cơ trung kỳ.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ nhẹ nhàng đóng vali lại, ngày mai chỉ cần tìm một số dụng cụ thích hợp ở Dịch Phúc Quán để luyện chế những dược liệu này là được.
Vào lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, ánh sáng màu tím chợt lóe lên trong mắt Tô Vũ liền biến mất.
Anh nhìn lại, người đến là Mã Hiểu Lộ, Mã Hiểu Lộ ghé vào bên giường, sau đó lăn một vòng rồi nằm trên giường, dùng hai tay chống cằm nhìn Tô Vũ, chớp chớp đôi mắt to: “Cái đó… em nói cho anh nghe chuyện này.”
Tô Vũ sửng sốt, sau đó quay người lại hỏi: “Thần thần bí bí, không phải em lại đói bụng chứ?”
Mã Hiểu Lộ lập tức mím môi: “Anh làm sao vậy? Muốn nuôi em béo lên à? Nhưng mà nói ra cũng rất kỳ lạ, khoảng thời gian gần đây sức ăn của em tăng lên không ít, làm em sầu muốn chết đây!”
Tác dụng của một viên Tiểu Trúc Cơ Đan đối với người bình thường thật sự là có hiệu quả nhanh chóng, hơn nữa sau khi Mã Hiểu Lộ ngất xỉu lần trước, Tô Vũ đã sử dụng Vô Sắc Nghịch Quang Châm để khơi thông kinh lạc của cô, cho nên sức ăn tăng lên là chuyện bình thường.
“Em muốn nói, trong nhà anh xảy ra chuyện lớn như vậy, không phải anh nên quay về xem thế nào sao?”
Mã Hiểu Lộ thu tay về, hơi cúi đầu xuống. Mãi một lúc sau vẫn không nói gì nữa.
Hai người cứ như vậy vai kề vai đi trên đường.
"Đúng rồi, anh muốn nhiều dược liệu như vậy để làm gì thế? Hơn nữa đều là một số thuốc bổ." Mã Hiểu Lộ phá vỡ sự im lặng lúng túng trước.
Tuy rằng Mã Hiểu Lộ cũng không phải là sinh viên chuyên ngành y học, nhưng mà cô vẫn biết một chút về dược liệu vừa rồi.
Tô Vũ xách cái vali màu đen trong tay, anh đương nhiên sẽ không nói ra công dụng thật sự của những dược liệu này.
Bởi vì anh thực sự không biết nên giải thích như thế nào.
"Cơ thể yếu nên cần bồi bổ!"
Hai người giống như là mối tình đầu truy đuổi đùa giỡn nhau ở trên đường khiến những người khác phải ghen tị.
“Hiểu Lộ, hai người đã về rồi à, mau tới đây xem đi, bên này có tin tức này.” Nhìn thấy Mã Hiểu Lộ và Tô Vũ trở về, Triệu Phi Phi nhanh chóng chạy tới kéo cánh tay Mã Hiểu Lộ, trực tiếp kéo cô tới sô pha ngồi xuống.
Vào lúc này, trên TV đang phát tin tức của ngày hôm nay.
Là một tin tức về bệnh viện Nhân dân số 1 thành phố Tân Hải.
Trong hai ngày qua, tin tức của bệnh viện về loại cúm mới không bị gián đoạn, nhiều người vẫn tiếp tục chú ý.
"Cô nhìn xem, cô gái này là con lai, du học ở nước ngoài, chẳng qua chỉ là một bác sĩ nội khoa trong bệnh viện mà thôi, nhưng nghe nói hình như đã tạo ra kỳ tích trong lĩnh vực y tế." Triệu Phi Phi giải thích cho Mã Hiểu Lộ.
Mà lúc này trong TV lại xuất hiện hình ảnh Tô Thiếu Uy, còn có cha của Tô Vũ là Tô Nhạc Luân cùng với Lý Nguyệt Hoa.
Mà vị bác sĩ tạo ra kỳ tích kia chính là Tiêu Tuyết Ny.
"Thay mặt gia đình, tôi muốn gửi lời cảm ơn chân thành đến bác sĩ Tiêu..." Tô Nhạc Luân ở trong TV đang dựa theo bài phát biểu được viết từ trước trong cuốn sổ và nói bằng tiếng phổ thông.
Sau khi xem một lúc, Mã Hiểu Lộ mới hiểu được.
“Tô Thiếu Uy bị bệnh từ khi nào thế?”
Nghĩ tới đây, Mã Hiểu Lộ chuyển sự chú ý sang Tô Vũ, mà Tô Vũ lại hoàn toàn không có ý muốn xem tin tức.
Ngược lại thì anh mỉm cười và đi thẳng vào phòng ngủ.
Đợi đến khi xác định Tô Vũ đã rời đi, Triệu Phi Phi mới nhỏ giọng hỏi: "Hiểu Lộ, đây không phải là nhà họ Tô sao? Các người cũng không biết sao?”
Mã Hiểu Lộ lắc đầu, cũng không có trả lời, chuyện này bây giờ cô cũng mới biết được.
Cuối bản tin, viện trưởng Đới An còn đưa ra một tuyên bố khác, nói rằng hiện tại Tiêu Tuyết Ny đã chính thức thành lập một nhóm nghiên cứu tinh anh, đang làm việc vất vả ngày đêm để tiêu diệt dịch cúm mới, tin tưởng sẽ thành công trong thời gian tới.
Đây cũng coi như chỗ thông minh của Đới An, dù sao Trung Quốc cũng là một đất nước rộng lớn, nhân tài xuất hiện lớp lớp, tuy rằng dịch cúm mới này đã quấy rầy đến chính quyền trung ương.
Nhưng Đới An vẫn không quá lo lắng, chuyện này trước sau gì cũng sẽ qua đi, tuy rằng hiện tại Tiêu Tuyết Ny cũng không thành tựu gì, nhưng ông ấy vẫn có thể gán ghép một phần công lao lên người Tiêu Tuyết Ny.
Mặc kệ Tiêu Tuyết Ny có cảm thấy phản cảm hay không, ít nhiều gì vị ông chủ lớn ở nước ngoài xa xôi kia cũng có thể hiểu được tấm lòng của Đới An.
Tô Vũ ngồi trong phòng, nhìn những dược liệu quý giá bên trong vali.
Tất cả các phương diện đều tốt hơn những thứ ở Dịch Phúc Quán không ít, chẳng qua là Tô Vũ không có cách nào để thiết lập một “Nhiếp Linh trận” vào lúc này, chỉ có thể sử dụng phương pháp ngu ngốc nhất để hấp thụ linh khí trong những dược liệu này.
Quá trình này cần thời gian từ một đến hai ngày, Tô Vũ tin tưởng những dược liệu này sẽ có thể giúp anh thành công đột phá lên Trúc Cơ trung kỳ.
Nghĩ đến đây, Tô Vũ nhẹ nhàng đóng vali lại, ngày mai chỉ cần tìm một số dụng cụ thích hợp ở Dịch Phúc Quán để luyện chế những dược liệu này là được.
Vào lúc này, cửa phòng bị đẩy ra, ánh sáng màu tím chợt lóe lên trong mắt Tô Vũ liền biến mất.
Anh nhìn lại, người đến là Mã Hiểu Lộ, Mã Hiểu Lộ ghé vào bên giường, sau đó lăn một vòng rồi nằm trên giường, dùng hai tay chống cằm nhìn Tô Vũ, chớp chớp đôi mắt to: “Cái đó… em nói cho anh nghe chuyện này.”
Tô Vũ sửng sốt, sau đó quay người lại hỏi: “Thần thần bí bí, không phải em lại đói bụng chứ?”
Mã Hiểu Lộ lập tức mím môi: “Anh làm sao vậy? Muốn nuôi em béo lên à? Nhưng mà nói ra cũng rất kỳ lạ, khoảng thời gian gần đây sức ăn của em tăng lên không ít, làm em sầu muốn chết đây!”
Tác dụng của một viên Tiểu Trúc Cơ Đan đối với người bình thường thật sự là có hiệu quả nhanh chóng, hơn nữa sau khi Mã Hiểu Lộ ngất xỉu lần trước, Tô Vũ đã sử dụng Vô Sắc Nghịch Quang Châm để khơi thông kinh lạc của cô, cho nên sức ăn tăng lên là chuyện bình thường.
“Em muốn nói, trong nhà anh xảy ra chuyện lớn như vậy, không phải anh nên quay về xem thế nào sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.