Chương 562: Gia tộc họ Thân
Ss Tần
19/03/2024
“Nói như vậy, bác sĩ Thân, chắc là bà có cách rồi hả? Xin chỉ giáo cho.” Tô Vũ bày ra một dáng vẻ không ngại học hỏi.
Nhưng Thân Diễm Hà lại xua tay nói: “Ngay cả Tô tiên sinh tạm thời còn chưa có cách giải, tôi làm sao có được chứ? Chỉ là, trên tay tôi có một số tài liệu, có lẽ có thể giúp ích cho tiên sinh.”
Không cần phải nói, những thông tin này hản là liên quan đến loại virus Haifra.
Nói xong, Thân Diễm Hà lấy ra từ túi xách bên mình một tập tài liệu được niêm phong trong túi hồ sơ.
Đưa cho Tô Vũ và nói: “Tô tiên sinh, gia tộc chúng tôi, từ đời ông nội tôi đã làm nghề y, cha tôi càng là một người mê y thuật, ông ấy từng nghiên cứu loại virus Haifra này, nhưng cuối cùng lại không có tiến triển đột phá nào, cho đến khi qua đời vẫn canh cánh trong lòng.
Vì vậy, khi nghe nói hiện tại thành phố Tân Hải đột nhiên bùng phát loại virus này, tôi hy vọng những nghiên cứu năm xưa của cha có thể giúp ích cho mọi người.”
Tô Vũ nhận lấy mở ra xem qua.
Trong đó có một số trang giấy đã hơi ố vàng, hơn nữa phần lớn đều là tài liệu viết tay, nét chữ nguệch ngoạc rất khó nhìn rõ rốt cuộc viết cái gì.
Tô Vũ xem qua loa, trong lòng không khỏi nảy sinh nghỉ hoặc, bởi virus Haifra, theo lý thì không thể xuất hiện ở Hoa Hạ mới đúng, vậy cha của Thân Diễm Hà làm sao có cơ hội nghiên cứu thứ này được chứ?
'Tô Vũ xem qua một lượt, rồi đặt tài liệu sang một bên, sau đó hỏi: “Bác sĩ Thân, cha của bà trước đây làm sao có cơ hội nghiên cứu loại virus này thế?”
Phải biết rằng, virus Haifra, bất kỳ phòng thí nghiệm nào trên thế giới cũng không hề lưu giữ, kể cả để nghiên cứu cũng không được.
Bởi vì một khi nó bị phát tán ra ngoài do một số sự cố nào đó, thì sẽ là một thảm họa chưa từng có, giống như tình trạng hiện tại ở thành phố Tân Hải vậy.
Cho nên, Tô Vũ rất tò mò, rốt cuộc Gia tộc họ Thân đã dùng phương pháp gì để nghiên cứu loại virus này, hay là cha của Thân Diễm Hà năm đó đã từng đến cái thành phố chết chóc trong sa mạc kia.
Khi Tô Vũ hỏi đến vấn đề này, Thân Diễm Hà im lặng một lúc, bởi vì xét theo. nghĩa hẹp thì thảm họa quy mô lớn lần này ở thành phố Tân Hải có liên quan mật thiết đến gia đình bà ta.
Để tránh cả nhà mình trở thành mục tiêu công kích của mọi người, Thân Diễm Hà do dự một chút, sau đó nhìn Tiêu Tuyết Ny đang đứng bên cạnh.
Tô Vũ lập tức hiểu ý, chắc hẳn là có một số chuyện không thể để quá nhiều người biết, nên anh gật đầu với Tiêu Tuyết Ny: “Tuyết Ny, chắc ở bệnh viện có rất nhiều việc cần làm, cô cứ về trước đi, tôi và bác sĩ Thân có chuyện cần nói.”
Tiêu Tuyết Ny tất nhiên cũng biết đoán ý thông qua sắc mặt và lời nói của người khác, hơn nữa hiện giờ trong bệnh viện quả thực có không ít việc cần xử lý, nên cô ấy mỉm cười nói với Thân Diễm Hà: “Bác sĩ Thân, hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi đi trước đây.”
Sau khi Tiêu Tuyết Ny rời đi, Tô Vũ ra dấu mời Thân Diễm Hà: “Bác sĩ Thân, chúng ta nói chuyện riêng một chút nhé.”
Sau đó, hai người đi vào căn phòng ở tầng hầm.
Nơi này tương đương với phòng thí nghiệm bình thường của Tô Vũ, cũng không phải lo lắng chuyện bị người khác nghe lén.
“Bác sĩ Thân, nếu có điều gì khó nói thì bây giờ có thể nói ra, tất nhiên nếu bà đổi ý không muốn nói nữa thì tôi cũng không ép buộc, nhưng tôi tin rằng bà đã đến đây, chắc hẳn đã quyết định rồi phải không?” Tô Vũ quay lại mời Thân Diễm Hà ngồi xuống nói chuyện.
'Thân Diễm Hà ngồi xuống, đặt túi xách lên đầu gối, hít sâu một hơi rồi nói với 'Tô Vũ: “Tô tiên sinh, thực ra tôi không cố ý giấu diếm. Nhưng Gia tộc họ Thân chúng tôi đã phạm một sai lầm lớn, tất cả đều là lỗi của chúng tôi.”
Sau đó Thân Diễm Hà kể ra bí mật chỉ thuộc về Gia tộc họ Thân của bà ta.
Gia tộc họ Thân làm nghề y từ thế hệ này qua thế hệ khác ở Hoa Hạ, từ hơn 300 năm trước đã là một gia tộc y học nổi tiếng, nhưng trong thời kỳ rối loạn trước và sau khi nước nhà thành lập, gia thế sa sút một thời gian, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no thì lấy đâu ra chuyện chữa bệnh cứu người?
Vốn dĩ y thuật của Gia tộc họ Thân lẽ ra sẽ mãi mãi thất truyền như vậy, nào ngờ cha của Thân Diễm Hà lại thể hiện thiên phú y học phi thường, một lần nữa đưa Gia tộc họ Thân trở lại đỉnh cao.
Nhưng cha của Thân Diễm Hà có chút cố chấp, hay nên nói là rất thích thử thách.
Đồng thời ông ta cũng rất thích giao lưu, học hỏi với người khác, có thể nói ông ta là người đầu tiên kết hợp đông y và tây y.
Vào thế kỷ trước, từng bùng phát một trận dịch lớn ở khu vực Trung Âu, chính là “bệnh đậu mùa” khiến người ta kinh hãi khi nhắc đến về sau, mức độ nguy hiểm của loại virus này có thể nói là chưa từng có.
Ở thị trấn bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất, số người chết đã vượt quá một nửa dân số. Khi đó các chuyên gia, học giả trong và ngoài nước đều bó tay, không ai có bất kỳ biện pháp nào.
Nhưng Thân Diễm Hà lại xua tay nói: “Ngay cả Tô tiên sinh tạm thời còn chưa có cách giải, tôi làm sao có được chứ? Chỉ là, trên tay tôi có một số tài liệu, có lẽ có thể giúp ích cho tiên sinh.”
Không cần phải nói, những thông tin này hản là liên quan đến loại virus Haifra.
Nói xong, Thân Diễm Hà lấy ra từ túi xách bên mình một tập tài liệu được niêm phong trong túi hồ sơ.
Đưa cho Tô Vũ và nói: “Tô tiên sinh, gia tộc chúng tôi, từ đời ông nội tôi đã làm nghề y, cha tôi càng là một người mê y thuật, ông ấy từng nghiên cứu loại virus Haifra này, nhưng cuối cùng lại không có tiến triển đột phá nào, cho đến khi qua đời vẫn canh cánh trong lòng.
Vì vậy, khi nghe nói hiện tại thành phố Tân Hải đột nhiên bùng phát loại virus này, tôi hy vọng những nghiên cứu năm xưa của cha có thể giúp ích cho mọi người.”
Tô Vũ nhận lấy mở ra xem qua.
Trong đó có một số trang giấy đã hơi ố vàng, hơn nữa phần lớn đều là tài liệu viết tay, nét chữ nguệch ngoạc rất khó nhìn rõ rốt cuộc viết cái gì.
Tô Vũ xem qua loa, trong lòng không khỏi nảy sinh nghỉ hoặc, bởi virus Haifra, theo lý thì không thể xuất hiện ở Hoa Hạ mới đúng, vậy cha của Thân Diễm Hà làm sao có cơ hội nghiên cứu thứ này được chứ?
'Tô Vũ xem qua một lượt, rồi đặt tài liệu sang một bên, sau đó hỏi: “Bác sĩ Thân, cha của bà trước đây làm sao có cơ hội nghiên cứu loại virus này thế?”
Phải biết rằng, virus Haifra, bất kỳ phòng thí nghiệm nào trên thế giới cũng không hề lưu giữ, kể cả để nghiên cứu cũng không được.
Bởi vì một khi nó bị phát tán ra ngoài do một số sự cố nào đó, thì sẽ là một thảm họa chưa từng có, giống như tình trạng hiện tại ở thành phố Tân Hải vậy.
Cho nên, Tô Vũ rất tò mò, rốt cuộc Gia tộc họ Thân đã dùng phương pháp gì để nghiên cứu loại virus này, hay là cha của Thân Diễm Hà năm đó đã từng đến cái thành phố chết chóc trong sa mạc kia.
Khi Tô Vũ hỏi đến vấn đề này, Thân Diễm Hà im lặng một lúc, bởi vì xét theo. nghĩa hẹp thì thảm họa quy mô lớn lần này ở thành phố Tân Hải có liên quan mật thiết đến gia đình bà ta.
Để tránh cả nhà mình trở thành mục tiêu công kích của mọi người, Thân Diễm Hà do dự một chút, sau đó nhìn Tiêu Tuyết Ny đang đứng bên cạnh.
Tô Vũ lập tức hiểu ý, chắc hẳn là có một số chuyện không thể để quá nhiều người biết, nên anh gật đầu với Tiêu Tuyết Ny: “Tuyết Ny, chắc ở bệnh viện có rất nhiều việc cần làm, cô cứ về trước đi, tôi và bác sĩ Thân có chuyện cần nói.”
Tiêu Tuyết Ny tất nhiên cũng biết đoán ý thông qua sắc mặt và lời nói của người khác, hơn nữa hiện giờ trong bệnh viện quả thực có không ít việc cần xử lý, nên cô ấy mỉm cười nói với Thân Diễm Hà: “Bác sĩ Thân, hai người cứ từ từ nói chuyện, tôi đi trước đây.”
Sau khi Tiêu Tuyết Ny rời đi, Tô Vũ ra dấu mời Thân Diễm Hà: “Bác sĩ Thân, chúng ta nói chuyện riêng một chút nhé.”
Sau đó, hai người đi vào căn phòng ở tầng hầm.
Nơi này tương đương với phòng thí nghiệm bình thường của Tô Vũ, cũng không phải lo lắng chuyện bị người khác nghe lén.
“Bác sĩ Thân, nếu có điều gì khó nói thì bây giờ có thể nói ra, tất nhiên nếu bà đổi ý không muốn nói nữa thì tôi cũng không ép buộc, nhưng tôi tin rằng bà đã đến đây, chắc hẳn đã quyết định rồi phải không?” Tô Vũ quay lại mời Thân Diễm Hà ngồi xuống nói chuyện.
'Thân Diễm Hà ngồi xuống, đặt túi xách lên đầu gối, hít sâu một hơi rồi nói với 'Tô Vũ: “Tô tiên sinh, thực ra tôi không cố ý giấu diếm. Nhưng Gia tộc họ Thân chúng tôi đã phạm một sai lầm lớn, tất cả đều là lỗi của chúng tôi.”
Sau đó Thân Diễm Hà kể ra bí mật chỉ thuộc về Gia tộc họ Thân của bà ta.
Gia tộc họ Thân làm nghề y từ thế hệ này qua thế hệ khác ở Hoa Hạ, từ hơn 300 năm trước đã là một gia tộc y học nổi tiếng, nhưng trong thời kỳ rối loạn trước và sau khi nước nhà thành lập, gia thế sa sút một thời gian, ngay cả cơm cũng ăn không đủ no thì lấy đâu ra chuyện chữa bệnh cứu người?
Vốn dĩ y thuật của Gia tộc họ Thân lẽ ra sẽ mãi mãi thất truyền như vậy, nào ngờ cha của Thân Diễm Hà lại thể hiện thiên phú y học phi thường, một lần nữa đưa Gia tộc họ Thân trở lại đỉnh cao.
Nhưng cha của Thân Diễm Hà có chút cố chấp, hay nên nói là rất thích thử thách.
Đồng thời ông ta cũng rất thích giao lưu, học hỏi với người khác, có thể nói ông ta là người đầu tiên kết hợp đông y và tây y.
Vào thế kỷ trước, từng bùng phát một trận dịch lớn ở khu vực Trung Âu, chính là “bệnh đậu mùa” khiến người ta kinh hãi khi nhắc đến về sau, mức độ nguy hiểm của loại virus này có thể nói là chưa từng có.
Ở thị trấn bị ảnh hưởng nghiêm trọng nhất, số người chết đã vượt quá một nửa dân số. Khi đó các chuyên gia, học giả trong và ngoài nước đều bó tay, không ai có bất kỳ biện pháp nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.