Chương 826: Không ngờ em cũng khá hào phóng
Ss Tần
18/04/2024
Nhưng sau đó khi Hoàng Ngư Ma Ma xuất hiện, khi con huyết mãng kia lao
về phía cô, hai mắt cô như có ngọn lửa cháy hừng hực, sau đó trong tai
vang lên một trận kêu thét chói tai của chim.
Loại âm thanh đó,cho Mã Hiểu Lộ cảm giác cứ như muốn xé rách bầu trời, sắc bén xen lẫn một loại phẫn nộ.
Tuy sau đó cô không biết gì nữa, nhưng những người khác có mặt lúc đó đã kể cho cô nghe rốt cuộc là chuyện gì. Có một con chim lửa màu vàng trông có hình vô chất từ trong cơ thể Mã Hiểu Lộ lao ra với tốc độ cực nhanh.
Sau đó cũng chính con chim lớn màu vàng kia gây ra một trận hỏa hoạn, đồng thời đốt Hoàng Ngư Ma Ma cùng con cá vàng lớn trên bầu trời thành tro.
Từ đó về sau, Mã Hiểu Lộ ý thức được, tất cả những điều này hẳn không phải cảnh trong giấc mơ của mình, giấc mơ của mình sao có thể gây ra hỏa hoạn bên ngoài?
Về con chim lớn màu vàng kia rốt cuộc nên ở đâu, Mã Hiểu Lộ không rõ, cô chỉ biết con chim lớn màu vàng kia lúc đầu rất yếu ớt, cho người ta cảm giác cứ như chim non mới nở.
Nhưng sau đó dần dà con chim kia không ngừng lớn lên, lông vũ bắt đầu không ngừng xum xuê, những điều này đều là Mã Hiểu Lộ tự mình trải qua.
Mà bây giờ nhìn lại, con chim lớn kia rất có thể chính là con trong ngọc bội, cô bắt đầu có thể cảm ứng con chim lớn kia trong cơ thể, cũng là chuyện sau khi có viên ngọc kia.
Từ đó xem ra, con chim lớn màu vàng trước đó, hẳn vẫn luôn tồn tại trong ngọc bội. Thứ Hà Thạc vẫn luôn muốn tìm kiếm, cũng chính là con chim lớn màu vàng mà hắn ta gọi là thanh điểu. Sau đó không biết khi nào, cũng không biết vì lý do gì, Mã Hiểu Lộ không còn cảm nhận được sự tồn tại của con chim kia nữa.
€ó lẽ chính là lúc đó, thứ mà Hà Thạc vẫn luôn mong chờ trong lòng biến mất không còn tăm hơi.
Tất nhiên bây giờ Tô Vũ vẫn chưa biết, trước đó viên ngọc bội kia vẫn luôn phong ấn một tia thần thức của Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu, cũng chưa kết hợp Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu cảm ứng được trong cơ thể Mã Hiểu Lộ với hai thứ đó.
Chỉ là viên ngọc kia tuy lúc mua có giá trị không nhỏ, nhưng giờ nhìn lại, Tô Vũ cảm thấy chỉ là một viên đá vô dụng thôi, vì nó không còn có thể trở thành một pháp khí nữa, cho người ta thì cho người ta vậy.
"Haha, không ngờ em cũng khá hào phóng, đó chính là năm triệu đấy, em lại dễ dàng cho người ta như vậy." Tô Vũ không có ý trách móc.
Không phải vì bây giờ có tiền rồi nên cảm thấy không quan tâm.
Trước tiên, vì trước đó Tô Vũ còn cho Mã Hiểu Lộ một viên ngọc bội khác, chính là viên mua từ tay Mạnh Đông Dương, mục đích ban đầu của Tô Vũ chính là dùng viên ngọc bội kia thay thế viên ban đầu của Mã Hiểu Lộ.
Tất nhiên, Tô Vũ không biết, Mã Hiểu Lộ cũng đã đưa viên ngọc bội kia cho. Tôn Tử Hàm.
Tiếp theo, Mã Hiểu Lộ đưa ra quyết định này nhất định là có lý do của cô, vì chỉ xét theo tính cách của Mã Hiểu Lộ, tuyệt đối không thể nào tiêu tiền bừa bãi. Chỉ là về lý do này, Tô Vũ không muốn hỏi, vì cho dù hai người là vợ chồng, cũng cần một chút không gian tự do, không cần phải giải thích rõ ràng mọi chuyện, hai bên nên tuyệt đối tin tưởng với nhau.
"Không phải, là có lý do, chuyện này sau này em sẽ giải thích cho anh, giờ em muốn hỏi anh mấy câu. Anh nhất định phải thành thật nói cho em." Mã Hiểu Lộ khoác tay Tô Vũ chu môi nói.
Nhìn Mã Hiểu Lộ bí hiểm như vậy, Tô Vũ cười khổ, làm như đang thẩm vấn tội phạm, Tô Vũ giơ ba ngón tay nói: "Em nói đi, anh hứa sẽ khai ra hết những gì mình biết."
Mã Hiểu Lộ gật đầu rồi nói: "Trước đó em đã nói với anh, em có thể nhìn thấy một con chim, chính là con chim rất lớn, biết bay nhưng lại ở trong đầu em, anh có thể nói cho em biết con chim đó là gì không?"
Nói đến đây, Tô Vũ còn hơi tiếc nuối, phải biết đó chính là Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu, bất cứ ai cũng phải cẩn thận đối đãi ở tiên giới.
Tia thần thức còn sót lại tình cờ đến trong cơ thể Mã Hiểu Lộ, chỉ là sau đó vì sự xuất hiện của Hoàng Ngư Ma Ma, mới dẫn đến việc nó tiêu hao hết thần nguyên, từ đó không biết tiếp tục ngủ say ở đâu.
Nhưng điều khiến Tô Vũ tò mò là, tại sao bây giờ Mã Hiểu Lộ đột nhiên lại hỏi câu này: "Em lại cảm ứng được sự tồn tại của nó rồi à, giờ nó thế nào?"
Tô Vũ biết, cho dù hiện tại Mã Hiểu Lộ có thể một lần nữa cảm ứng được Hỏa 'Vũ Kim Sí Kiêu, thì chắc hẳn Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu cũng giống như một đứa trẻ sơ sinh, rất mong manh yếu ớt, Tô Vũ cần phải cẩn thận nâng niu.
Mã Hiểu Lộ lắc đầu nói: "Không có, đã rất lâu rồi em không nhìn thấy nó, nó biến mất rồi, rời đi rồi, trở về nơi nó nên trở về rồi, có lẽ mãi mãi cũng sẽ không quay lại nữa."
Loại âm thanh đó,cho Mã Hiểu Lộ cảm giác cứ như muốn xé rách bầu trời, sắc bén xen lẫn một loại phẫn nộ.
Tuy sau đó cô không biết gì nữa, nhưng những người khác có mặt lúc đó đã kể cho cô nghe rốt cuộc là chuyện gì. Có một con chim lửa màu vàng trông có hình vô chất từ trong cơ thể Mã Hiểu Lộ lao ra với tốc độ cực nhanh.
Sau đó cũng chính con chim lớn màu vàng kia gây ra một trận hỏa hoạn, đồng thời đốt Hoàng Ngư Ma Ma cùng con cá vàng lớn trên bầu trời thành tro.
Từ đó về sau, Mã Hiểu Lộ ý thức được, tất cả những điều này hẳn không phải cảnh trong giấc mơ của mình, giấc mơ của mình sao có thể gây ra hỏa hoạn bên ngoài?
Về con chim lớn màu vàng kia rốt cuộc nên ở đâu, Mã Hiểu Lộ không rõ, cô chỉ biết con chim lớn màu vàng kia lúc đầu rất yếu ớt, cho người ta cảm giác cứ như chim non mới nở.
Nhưng sau đó dần dà con chim kia không ngừng lớn lên, lông vũ bắt đầu không ngừng xum xuê, những điều này đều là Mã Hiểu Lộ tự mình trải qua.
Mà bây giờ nhìn lại, con chim lớn kia rất có thể chính là con trong ngọc bội, cô bắt đầu có thể cảm ứng con chim lớn kia trong cơ thể, cũng là chuyện sau khi có viên ngọc kia.
Từ đó xem ra, con chim lớn màu vàng trước đó, hẳn vẫn luôn tồn tại trong ngọc bội. Thứ Hà Thạc vẫn luôn muốn tìm kiếm, cũng chính là con chim lớn màu vàng mà hắn ta gọi là thanh điểu. Sau đó không biết khi nào, cũng không biết vì lý do gì, Mã Hiểu Lộ không còn cảm nhận được sự tồn tại của con chim kia nữa.
€ó lẽ chính là lúc đó, thứ mà Hà Thạc vẫn luôn mong chờ trong lòng biến mất không còn tăm hơi.
Tất nhiên bây giờ Tô Vũ vẫn chưa biết, trước đó viên ngọc bội kia vẫn luôn phong ấn một tia thần thức của Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu, cũng chưa kết hợp Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu cảm ứng được trong cơ thể Mã Hiểu Lộ với hai thứ đó.
Chỉ là viên ngọc kia tuy lúc mua có giá trị không nhỏ, nhưng giờ nhìn lại, Tô Vũ cảm thấy chỉ là một viên đá vô dụng thôi, vì nó không còn có thể trở thành một pháp khí nữa, cho người ta thì cho người ta vậy.
"Haha, không ngờ em cũng khá hào phóng, đó chính là năm triệu đấy, em lại dễ dàng cho người ta như vậy." Tô Vũ không có ý trách móc.
Không phải vì bây giờ có tiền rồi nên cảm thấy không quan tâm.
Trước tiên, vì trước đó Tô Vũ còn cho Mã Hiểu Lộ một viên ngọc bội khác, chính là viên mua từ tay Mạnh Đông Dương, mục đích ban đầu của Tô Vũ chính là dùng viên ngọc bội kia thay thế viên ban đầu của Mã Hiểu Lộ.
Tất nhiên, Tô Vũ không biết, Mã Hiểu Lộ cũng đã đưa viên ngọc bội kia cho. Tôn Tử Hàm.
Tiếp theo, Mã Hiểu Lộ đưa ra quyết định này nhất định là có lý do của cô, vì chỉ xét theo tính cách của Mã Hiểu Lộ, tuyệt đối không thể nào tiêu tiền bừa bãi. Chỉ là về lý do này, Tô Vũ không muốn hỏi, vì cho dù hai người là vợ chồng, cũng cần một chút không gian tự do, không cần phải giải thích rõ ràng mọi chuyện, hai bên nên tuyệt đối tin tưởng với nhau.
"Không phải, là có lý do, chuyện này sau này em sẽ giải thích cho anh, giờ em muốn hỏi anh mấy câu. Anh nhất định phải thành thật nói cho em." Mã Hiểu Lộ khoác tay Tô Vũ chu môi nói.
Nhìn Mã Hiểu Lộ bí hiểm như vậy, Tô Vũ cười khổ, làm như đang thẩm vấn tội phạm, Tô Vũ giơ ba ngón tay nói: "Em nói đi, anh hứa sẽ khai ra hết những gì mình biết."
Mã Hiểu Lộ gật đầu rồi nói: "Trước đó em đã nói với anh, em có thể nhìn thấy một con chim, chính là con chim rất lớn, biết bay nhưng lại ở trong đầu em, anh có thể nói cho em biết con chim đó là gì không?"
Nói đến đây, Tô Vũ còn hơi tiếc nuối, phải biết đó chính là Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu, bất cứ ai cũng phải cẩn thận đối đãi ở tiên giới.
Tia thần thức còn sót lại tình cờ đến trong cơ thể Mã Hiểu Lộ, chỉ là sau đó vì sự xuất hiện của Hoàng Ngư Ma Ma, mới dẫn đến việc nó tiêu hao hết thần nguyên, từ đó không biết tiếp tục ngủ say ở đâu.
Nhưng điều khiến Tô Vũ tò mò là, tại sao bây giờ Mã Hiểu Lộ đột nhiên lại hỏi câu này: "Em lại cảm ứng được sự tồn tại của nó rồi à, giờ nó thế nào?"
Tô Vũ biết, cho dù hiện tại Mã Hiểu Lộ có thể một lần nữa cảm ứng được Hỏa 'Vũ Kim Sí Kiêu, thì chắc hẳn Hỏa Vũ Kim Sí Kiêu cũng giống như một đứa trẻ sơ sinh, rất mong manh yếu ớt, Tô Vũ cần phải cẩn thận nâng niu.
Mã Hiểu Lộ lắc đầu nói: "Không có, đã rất lâu rồi em không nhìn thấy nó, nó biến mất rồi, rời đi rồi, trở về nơi nó nên trở về rồi, có lẽ mãi mãi cũng sẽ không quay lại nữa."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.