Chương 375: Chủ xe trâu bò
Tần Cẩn
02/11/2023
"Cái gì? Gấp ba!"
"Bọn họ muốn tiền tới điên rồi sao? Sao không đi cướp ngân hàng luôn đi!"
Liễu Băng Loan tức giận đến đập bàn, nói: "Chị, mắc gì chúng ta phải nhịn bọn họ, cùng lắm thì em đổi một nhà tuyên truyền khác, cần gì phải treo mình trên cái cây siêu vẹo này của bọn họ!"
"Haiizz......"
Liễu Băng Khanh buông tiếng thở dài, lắc đầu nói: "Em tưởng chị không muốn sao? Nhưng dù hiện tại có đổi đối tác khác cũng rất khó xử lý."
"Tập đoàn Thánh Tây là lực lượng mới xuất hiện, sau khi thâu tóm được tập đoàn Phương thị thì lập tức phát triển theo cấp số nhân. Hiện tại gần như nắm độc quyền trong ngành quảng cáo và tiếp thị ở Đế Kinh."
"Vừa rồi người phụ trách hạng mục này bên họ đã nói, nếu như chúng ta muốn đổi đối tác, bọn họ phát ra một thông báo."
"Bất kể công ty nào dám nhận hạng mục của chúng ta, sẽ bị bọn họ xếp vào danh sách đen, trong vòng ba ngày, nhẹ thì phá sản đóng cửa, nặng thì..."
"Sẽ làm cho gia đình của người dám nhận, cửa nát nhà tan."
"Hừ, họ chỉ khoác lác thôi, em không tin! Nói không chừng cũng không có người nào tin hết."
"Dừng."
Mộ Khuynh Tuyết nãy giờ chăm chú xem điện thoại đột nhiên đưa điện thoại của mình cho Liễu Băng Loan xem, cười khổ nói: "Đừng vội không tin, em tự xem đi."
Thấy thế các cô gái cũng vây lại xem, dòng tiên đề đầu tiên trên trang mạng lập tức thu hút sự chú ý của các cô.
Sau khi hai công ty hủy hợp đồng tuyên truyền với Tập đoàn Thánh Tây, sang ngày hôm sau công ty thứ nhất, tuyên bố phá sản.
Công ty thứ hai còn thảm hại hơn, vì giá cổ phiếu liên tiếp sụt giảm, cùng với nhiều vấn đề khác kéo nhau ập đến mà cả nhà chủ tịch công ty và phó chủ tịch đã cùng nhau nhảy lầu tự sát.
Sáu người quản lí cấp cao cũng bị chấn thương tinh thần, sau khi phát hiện phải đưa vào viện trị liệu.
Mấy cô gái: "......"
Sao có thể tà môn như vậy!
Thông qua hai ví dụ này, có lẽ vì sợ bị Tập đoàn Thánh Tây ra tay, ở đế kinh này sẽ không sẽ có công ty thứ hai nào có thể ký hợp đồng giúp họ quảng cáo tiếp thị.
Sau một lúc yên lặng, Liễu Băng Loan đang kêu gào cũng yên lặng xuống, Hạ Tử Yên nhướng mày, khịt mũi: "Đây cũng quá bá đạo rồi đó?"
"Tôi sẽ lập tức báo cáo cho tổng bộ Vũ Minh biết, để họ can thiệp vào!"
"Vô dụng thôi."
Liễu Băng Khanh lắc đầu, nói: "Lúc trước đã có người báo lên trên rồi, nhưng này Tập đoàn Thánh Tây có nguồn đầu tư nước ngoài chống lưng, vả lại làm việc cũng rất cẩn thận."
"Không có bằng chứng mà phải đi điều tra một công ty có đầu tư nước ngoài, rõ ràng tổng bộ Vũ Minh sẽ không làm."
Đầu tư nước ngoài?
Lương Siêu vẫn luôn yên lặng nghe bên cạnh cũng nhíu mày, thầm nghĩ hắn buộc phải nhúng tay vào rồi.
Trơ mắt nhìn một công ty có đầu tư nước ngoài làm bậy trên mảnh đất Viêm Hạ này quả thực có chút khó chịu.
"Băng Khanh, khi nào có thời gian, cô dẫn tôi đi dạo quanh khu bất động sản cô định bán đi. Tôi có biện pháp khiến khu bất động sản của cô bán chạy mà không cần tiếp thị."
"Về phần cái tập đoàn Thánh Tây kia, lập tức báo cho họ biết ta sẽ hủy hợp đồng, không thể để chúng tác quái như vậy được."
"Được Được."
Liễu Băng Khanh đương nhiên sẽ tin tưởng Lương Siêu vô điều kiện.
Người đàn ông của mình đã nói như vậy rồi thì mình cứ nghe theo là được.
Sau khi cơm nước xong, mọi người rời khỏi nhà hàng.
Đến khi đi tới một bãi đỗ xe tạm thời bên lề đường, thì phát hiện một chiếc chiếc xe thương vụ phiên bản dài đột nhiên vượt lên dừng trước mặt trước xe của ba người Liễu Băng Khanh, Mộ Khuynh Tuyết và Cung Vũ.
Chặn hết đường đi của ba chiếc xe, không những không thể lái đi mà còn làm xe trốc một ít sơn.
Thấy xe mới bị chặn vả lại bị cọ đến tróc sơn, tâm trạng ba cô gái lập tức trùng xuống, nhất là Mộ Khuynh Tuyết, giơ chân đá vào bánh xe của chiếc xe thương vụ kia một cái, mắng.
"Là ai vậy chứ...? Không có mắt à!"
"Trên đường có nhiều chỗ như vậy mà bị mù sao! Quẹt trầy xe bọn tôi hết rồi!"
"Đi nào Khuynh Tuyết, trước xe có số điện thoại, lên lấy số gọi bảo chủ xe xuống thôi."
Cung Vũ nói xong, sau đó bấm gọi cho dãy số trên biển số của chiếc xe thương vụ kia, gọi cho chủ xe xuống.
"Alo xin chào, mời xuống xe, xe của....."
"Phiền phức, biết rồi, chờ đi!"
"Tút tút......"
Mọi người: "......"
Chủ xe này, cũng trâu bò đó… nhỉ?
"Bọn họ muốn tiền tới điên rồi sao? Sao không đi cướp ngân hàng luôn đi!"
Liễu Băng Loan tức giận đến đập bàn, nói: "Chị, mắc gì chúng ta phải nhịn bọn họ, cùng lắm thì em đổi một nhà tuyên truyền khác, cần gì phải treo mình trên cái cây siêu vẹo này của bọn họ!"
"Haiizz......"
Liễu Băng Khanh buông tiếng thở dài, lắc đầu nói: "Em tưởng chị không muốn sao? Nhưng dù hiện tại có đổi đối tác khác cũng rất khó xử lý."
"Tập đoàn Thánh Tây là lực lượng mới xuất hiện, sau khi thâu tóm được tập đoàn Phương thị thì lập tức phát triển theo cấp số nhân. Hiện tại gần như nắm độc quyền trong ngành quảng cáo và tiếp thị ở Đế Kinh."
"Vừa rồi người phụ trách hạng mục này bên họ đã nói, nếu như chúng ta muốn đổi đối tác, bọn họ phát ra một thông báo."
"Bất kể công ty nào dám nhận hạng mục của chúng ta, sẽ bị bọn họ xếp vào danh sách đen, trong vòng ba ngày, nhẹ thì phá sản đóng cửa, nặng thì..."
"Sẽ làm cho gia đình của người dám nhận, cửa nát nhà tan."
"Hừ, họ chỉ khoác lác thôi, em không tin! Nói không chừng cũng không có người nào tin hết."
"Dừng."
Mộ Khuynh Tuyết nãy giờ chăm chú xem điện thoại đột nhiên đưa điện thoại của mình cho Liễu Băng Loan xem, cười khổ nói: "Đừng vội không tin, em tự xem đi."
Thấy thế các cô gái cũng vây lại xem, dòng tiên đề đầu tiên trên trang mạng lập tức thu hút sự chú ý của các cô.
Sau khi hai công ty hủy hợp đồng tuyên truyền với Tập đoàn Thánh Tây, sang ngày hôm sau công ty thứ nhất, tuyên bố phá sản.
Công ty thứ hai còn thảm hại hơn, vì giá cổ phiếu liên tiếp sụt giảm, cùng với nhiều vấn đề khác kéo nhau ập đến mà cả nhà chủ tịch công ty và phó chủ tịch đã cùng nhau nhảy lầu tự sát.
Sáu người quản lí cấp cao cũng bị chấn thương tinh thần, sau khi phát hiện phải đưa vào viện trị liệu.
Mấy cô gái: "......"
Sao có thể tà môn như vậy!
Thông qua hai ví dụ này, có lẽ vì sợ bị Tập đoàn Thánh Tây ra tay, ở đế kinh này sẽ không sẽ có công ty thứ hai nào có thể ký hợp đồng giúp họ quảng cáo tiếp thị.
Sau một lúc yên lặng, Liễu Băng Loan đang kêu gào cũng yên lặng xuống, Hạ Tử Yên nhướng mày, khịt mũi: "Đây cũng quá bá đạo rồi đó?"
"Tôi sẽ lập tức báo cáo cho tổng bộ Vũ Minh biết, để họ can thiệp vào!"
"Vô dụng thôi."
Liễu Băng Khanh lắc đầu, nói: "Lúc trước đã có người báo lên trên rồi, nhưng này Tập đoàn Thánh Tây có nguồn đầu tư nước ngoài chống lưng, vả lại làm việc cũng rất cẩn thận."
"Không có bằng chứng mà phải đi điều tra một công ty có đầu tư nước ngoài, rõ ràng tổng bộ Vũ Minh sẽ không làm."
Đầu tư nước ngoài?
Lương Siêu vẫn luôn yên lặng nghe bên cạnh cũng nhíu mày, thầm nghĩ hắn buộc phải nhúng tay vào rồi.
Trơ mắt nhìn một công ty có đầu tư nước ngoài làm bậy trên mảnh đất Viêm Hạ này quả thực có chút khó chịu.
"Băng Khanh, khi nào có thời gian, cô dẫn tôi đi dạo quanh khu bất động sản cô định bán đi. Tôi có biện pháp khiến khu bất động sản của cô bán chạy mà không cần tiếp thị."
"Về phần cái tập đoàn Thánh Tây kia, lập tức báo cho họ biết ta sẽ hủy hợp đồng, không thể để chúng tác quái như vậy được."
"Được Được."
Liễu Băng Khanh đương nhiên sẽ tin tưởng Lương Siêu vô điều kiện.
Người đàn ông của mình đã nói như vậy rồi thì mình cứ nghe theo là được.
Sau khi cơm nước xong, mọi người rời khỏi nhà hàng.
Đến khi đi tới một bãi đỗ xe tạm thời bên lề đường, thì phát hiện một chiếc chiếc xe thương vụ phiên bản dài đột nhiên vượt lên dừng trước mặt trước xe của ba người Liễu Băng Khanh, Mộ Khuynh Tuyết và Cung Vũ.
Chặn hết đường đi của ba chiếc xe, không những không thể lái đi mà còn làm xe trốc một ít sơn.
Thấy xe mới bị chặn vả lại bị cọ đến tróc sơn, tâm trạng ba cô gái lập tức trùng xuống, nhất là Mộ Khuynh Tuyết, giơ chân đá vào bánh xe của chiếc xe thương vụ kia một cái, mắng.
"Là ai vậy chứ...? Không có mắt à!"
"Trên đường có nhiều chỗ như vậy mà bị mù sao! Quẹt trầy xe bọn tôi hết rồi!"
"Đi nào Khuynh Tuyết, trước xe có số điện thoại, lên lấy số gọi bảo chủ xe xuống thôi."
Cung Vũ nói xong, sau đó bấm gọi cho dãy số trên biển số của chiếc xe thương vụ kia, gọi cho chủ xe xuống.
"Alo xin chào, mời xuống xe, xe của....."
"Phiền phức, biết rồi, chờ đi!"
"Tút tút......"
Mọi người: "......"
Chủ xe này, cũng trâu bò đó… nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.