Chương 196: Tên này không phải đến làm giả đó chứ?
Tần Cẩn
26/01/2023
"Thật sao?!" Diệp Khuynh Thành nhất thời có chút kích động, nhưng vẫn nghi ngờ nhìn kỹ Lương Siêu.
Nếu như người khác nói như vậy, cô nhất định sẽ nghĩ đối phương là tên lừa đảo ăn nói bừa bãi, trực tiếp bảo bảo vệ đuổi ra. Nhưng Lương Siêu thì khác, vừa rồi thông qua quan sát phản ứng của Hoa Văn Xương, Diệp Khuynh Thành đã có phán đoán sơ bộ đối với y thuật của hắn, tuy còn chưa rõ rốt cục cao bao nhiêu, nhưng tuyệt đối không phải hạng xoàng.
"À, không cần khẩn trương như vậy. Nói trắng ra là đổi mấy đơn thuốc thôi, lấy toa thuốc hiện giờ của các cô ra đi, tôi có thể lập tức giúp các cô hoàn thiện."
Mang tâm tình nửa tin nửa ngờ, Diệp Khuynh Thành vẫn quyết định thử một lần, cô gọi điện thoại bảo người đi lấy đơn thuốc trước đó Hoa Văn Xương để lại qua.
Mà trước khi cho Lương Siêu xem, cô cũng không quên bảo hắn ký tên vào một phần hiệp nghị bảo mật, mấy đơn thuốc này đều là bảo bối, cô sợ để lộ bí mật.
Ký xong hiệp nghị bảo mật, Diệp Khuynh Thành bắt đầu lần lượt giới thiệu.
"Tờ này là chuyên trị bệnh thở khò khè."
"Còn tờ này là một loại thuốc đặc hiệu trị liệu bệnh gout, hiện tại số lượng người bị bệnh gout tăng vọt, theo Hoa Văn Xương thì loại thuốc này có thể giảm thiểu đau đớn diện rộng cho người bệnh gout trong thời gian ngắn."
Giả Nam còn gật gật đầu, nói: "Đúng, tôi nhớ trước đó Hoa Văn Xương từng cam đoan, chỉ cần loại thuốc này thành công ra mắt thì chắc chắn có thể ăn đứt những thuốc đặc hiệu trị bệnh gout hiện giờ trên thị trường, có thị trường cực rất, hoàn toàn không lo việc doanh thu."
"Còn có cái này, là thuốc đặc hiệu chuyên trị bệnh tim, Hoa Văn Xương đã từng cam đoan dược hiệu của nó còn mạnh hơn Cứu Tâm Hoàn nổi danh do Đại Hán tung ra gấp mấy lần."
"..."
Lương Siêu vừa nghe, vừa ngắm nghía mấy đơn thuốc này, chỉ nhìn hơn một phút đã ném chúng qua một bên.
"Xem hết rồi? Thế nào? Có thể thay đổi không?"
Giả Nam gấp gáp hỏi, Lương Siêu gật gật đầu: "Đổi thì có thể đổi, chẳng qua đơn thuốc rác rưởi như thế, cho dù hoàn thiện cũng chỉ mạnh hơn rác rưởi một chút mà thôi. Các người ra giá cao như vậy là xác định muốn thứ này sao?"
Sắc mặt Diệp Khuynh Thành lập tức trầm xuống: "Anh có ý gì? Chẳng lẽ Hoa Văn Xương gạt chúng tôi? Lúc ấy ông ta từng cam đoan những đơn thuốc này đều là cổ phương mà tổ tiên thần y Hoa Đà truyền lại, lấy địa vị bây giờ của ông ta trong giới Trung y thì sao làm giả phương diện này được?"
"A, giả thì không giả. Dựa vào năng lực của lão già kia thì thật sự có thể cơ bản hoàn thiện những đơn thuốc này như lời hứa lúc trước, chẳng qua nói trắng ra vẫn chỉ có thể đạt tới hiệu quả khống chế bệnh tình."
"Cho nên tôi mới nói, hoàn thiện không có ý nghĩa gì nhiều."
Nghe vậy, Giả Nam, Diệp Khuynh Thành không khỏi nhướn mày, càng nghe càng cảm giác cái tên này đang kiếm cớ vì bản lĩnh của mình không đủ.
Trong nhất thời, Diệp Khuynh Thành cũng tỉnh táo lại, thái độ trở nên lạnh nhạt hơn trước đó rất nhiều.
Cô đang muốn hạ lệnh tiễn khách thì lại nghe Lương Siêu nói: "Như vậy đi, tôi cho mấy người đơn thuốc mới, phương diện hiệu quả thì không cần lo lắng, những đơn thuốc của các người cho dù trải qua cải tiến cũng không bằng của tôi."
Soạt!
Hai cô gái biến sắc, trái tim vừa trầm xuống lại đột nhiên nhảy dựg.
"Anh... Không nói đùa đó chứ"
"Không có, bây giờ nói thế nào cô cũng là vị hôn thê trên danh nghĩa của tôi, hôm nay lại là lần đầu tiên gặp mặt, tôi có thể lừa cô hay sao?"
Lương Siêu vừa nói vừa cầm giấy bút qua bắt đầu viết. Đơn thuốc hắn viết còn phức tạp hơn Hoa Văn Xương lưu lại, hắn nhanh chóng viết được hơn mười trang giấy, hai cô gái thấy thế thì nhất thời cũng hoa mắt.
Thừa dịp Lương Siêu chuyên tâm viết đơn thuốc, Giả Nam kéo Diệp Khuynh Thành lại, nhẹ nhàng nói: "Diệp chủ tịch, ngài thấy Lương Thần Y viết thư pháp không tệ đúng không?"
Diệp Khuynh Thành đã sớm chú ý tới, gật đầu đồng ý: "Ừm, thiết họa ngân câu (1), như mây bay rồng lượn, thật sự là thư pháp thượng thừa."
(1) Ý nói chữ viết sắc sảo, đẹp đẽ, từng nét vạch như khắc bằng sắt, từng nét móc như được chạm bằng bạc.
Giả Nam lại nói nhỏ: "Ai cũng nói chữ viết như người, chữ viết xinh đẹp như vậy thì chắc chắn nhân phẩm cũng không kém, ngài muốn thử một chút không?"
"Thử cái gì?"
“Thử hẹn hò với anh ta, nói không chừng..."
Sau đó cô ta trực tiếp bị Diệp Khuynh Thành trừng lại một cái.
"Nam Nam, hiện tại tôi chỉ muốn tập trung tinh thần phát triển Nhuận Tinh, còn chuyện khác thì tạm thời còn chưa có tâm tư suy xét."
Giả Nam hậm hực đáp ứng, nói thầm một tiếng đáng tiếc.
Sau một lát, Lương Siêu viết xong đơn thuốc rồi ném bút một cái, ngồi dậy cười nói.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Được rồi, đơn thuốc đều đã có sẵn, bây giờ cô có thể sắp xếp cho nhà máy bắt đầu sản xuất số lượng lớn."
"Ừm, cảm ơn." Diệp Khuynh Thành nói khẽ một câu, vừa cất những đơn thuốc kia lại thì thấy Lương Siêu vươn tay về hướng cô, đôi mi thanh tú hơi nhíu rồi nhanh chóng giãn ra.
"Thật có lỗi, quên nói giá cả với anh. Hiện tại cũng không muộn, nói thẳng cái giá anh mong muốn đi, tôi sẽ không trả giá, dù sao trước đó anh còn giúp đỡ Giả Nam rất nhiều."
Nói giá?
Lương Siêu bĩu môi, thầm nghĩ cô gái này thật không hổ là tổng giám đốc của tập đoàn lớn, còn chuyên nghiệp hơn Liễu Băng Khanh không ít.
"Diệp chủ tịch, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm. Những đơn thuốc này là tôi tặng không, chỉ cần cô giao phần hôn thư kia cho tôi là được, tạm thời cho là một chút đền bù do tôi từ hôn đi."
"A đúng, xét đến thanh danh và phương diện danh dự của cô, chuyện tôi từ hôn có thể không công bố ra ngoài, nếu như nhất định phải công bố thì cô có thể nói là cô bỏ tôi."
Diệp Khuynh Thành: "..."
Giả Nam: "..."
Thấy Lương Siêu hào phóng như vậy, các cô đều sinh ra cảm giác những đơn thuốc này rất rẻ...
"Anh không tùy tiện cầm mấy toa thuốc làm giả đó chứ?"
Lương Siêu trực tiếp trừng Diệp Khuynh Thành một cái.
Những đơn thuốc này đều là kết tinh mấy đời trí tuệ của phái Thiên Y bọn họ! Tùy tiện lấy ra một tờ cũng là bảo vật vô giá!
Còn làm giả?
Bộ giỡn chơi hả?
Nếu không phải lúc trước hắn nghe nói danh tiếng của Diệp Khuynh Thành trong giới thương nghiệp không tệ, nghĩ rằng những đơn thuốc này vào tay cô cũng tạo phúc cho thiên hạ, cộng thêm chuyện từ hôn thì hắn sẽ không giao những phương thuốc này ra.
"Diệp chủ tịch, tôi đã cho đơn thuốc, có tin hay không tùy cô, nhưng phần hôn thư trong tay cô..."
"Hiện tại không cho anh được." Diệp Khuynh Thành nói ngay: "Đơn thuốc mà anh giao ra, tôi cũng phải tìm người kiểm tra chất lượng của chúng, nếu thật sự đều là đơn thuốc tốt thì ngoài phần hôn thư kia ra, tôi còn sẽ cho anh một số tiền mua đứt độc quyền."
"Đúng rồ, hiệu quả của những phương thuốc này như thế nào?"
Lương Siêu tự tin nói: "Chỉ cần cô chế dược nghiêm ngặt dựa theo yêu cầu trên đơn thuốc thì có thể bảo đảm khỏi hẳn mỗi loại bệnh."
Nếu như người khác nói như vậy, cô nhất định sẽ nghĩ đối phương là tên lừa đảo ăn nói bừa bãi, trực tiếp bảo bảo vệ đuổi ra. Nhưng Lương Siêu thì khác, vừa rồi thông qua quan sát phản ứng của Hoa Văn Xương, Diệp Khuynh Thành đã có phán đoán sơ bộ đối với y thuật của hắn, tuy còn chưa rõ rốt cục cao bao nhiêu, nhưng tuyệt đối không phải hạng xoàng.
"À, không cần khẩn trương như vậy. Nói trắng ra là đổi mấy đơn thuốc thôi, lấy toa thuốc hiện giờ của các cô ra đi, tôi có thể lập tức giúp các cô hoàn thiện."
Mang tâm tình nửa tin nửa ngờ, Diệp Khuynh Thành vẫn quyết định thử một lần, cô gọi điện thoại bảo người đi lấy đơn thuốc trước đó Hoa Văn Xương để lại qua.
Mà trước khi cho Lương Siêu xem, cô cũng không quên bảo hắn ký tên vào một phần hiệp nghị bảo mật, mấy đơn thuốc này đều là bảo bối, cô sợ để lộ bí mật.
Ký xong hiệp nghị bảo mật, Diệp Khuynh Thành bắt đầu lần lượt giới thiệu.
"Tờ này là chuyên trị bệnh thở khò khè."
"Còn tờ này là một loại thuốc đặc hiệu trị liệu bệnh gout, hiện tại số lượng người bị bệnh gout tăng vọt, theo Hoa Văn Xương thì loại thuốc này có thể giảm thiểu đau đớn diện rộng cho người bệnh gout trong thời gian ngắn."
Giả Nam còn gật gật đầu, nói: "Đúng, tôi nhớ trước đó Hoa Văn Xương từng cam đoan, chỉ cần loại thuốc này thành công ra mắt thì chắc chắn có thể ăn đứt những thuốc đặc hiệu trị bệnh gout hiện giờ trên thị trường, có thị trường cực rất, hoàn toàn không lo việc doanh thu."
"Còn có cái này, là thuốc đặc hiệu chuyên trị bệnh tim, Hoa Văn Xương đã từng cam đoan dược hiệu của nó còn mạnh hơn Cứu Tâm Hoàn nổi danh do Đại Hán tung ra gấp mấy lần."
"..."
Lương Siêu vừa nghe, vừa ngắm nghía mấy đơn thuốc này, chỉ nhìn hơn một phút đã ném chúng qua một bên.
"Xem hết rồi? Thế nào? Có thể thay đổi không?"
Giả Nam gấp gáp hỏi, Lương Siêu gật gật đầu: "Đổi thì có thể đổi, chẳng qua đơn thuốc rác rưởi như thế, cho dù hoàn thiện cũng chỉ mạnh hơn rác rưởi một chút mà thôi. Các người ra giá cao như vậy là xác định muốn thứ này sao?"
Sắc mặt Diệp Khuynh Thành lập tức trầm xuống: "Anh có ý gì? Chẳng lẽ Hoa Văn Xương gạt chúng tôi? Lúc ấy ông ta từng cam đoan những đơn thuốc này đều là cổ phương mà tổ tiên thần y Hoa Đà truyền lại, lấy địa vị bây giờ của ông ta trong giới Trung y thì sao làm giả phương diện này được?"
"A, giả thì không giả. Dựa vào năng lực của lão già kia thì thật sự có thể cơ bản hoàn thiện những đơn thuốc này như lời hứa lúc trước, chẳng qua nói trắng ra vẫn chỉ có thể đạt tới hiệu quả khống chế bệnh tình."
"Cho nên tôi mới nói, hoàn thiện không có ý nghĩa gì nhiều."
Nghe vậy, Giả Nam, Diệp Khuynh Thành không khỏi nhướn mày, càng nghe càng cảm giác cái tên này đang kiếm cớ vì bản lĩnh của mình không đủ.
Trong nhất thời, Diệp Khuynh Thành cũng tỉnh táo lại, thái độ trở nên lạnh nhạt hơn trước đó rất nhiều.
Cô đang muốn hạ lệnh tiễn khách thì lại nghe Lương Siêu nói: "Như vậy đi, tôi cho mấy người đơn thuốc mới, phương diện hiệu quả thì không cần lo lắng, những đơn thuốc của các người cho dù trải qua cải tiến cũng không bằng của tôi."
Soạt!
Hai cô gái biến sắc, trái tim vừa trầm xuống lại đột nhiên nhảy dựg.
"Anh... Không nói đùa đó chứ"
"Không có, bây giờ nói thế nào cô cũng là vị hôn thê trên danh nghĩa của tôi, hôm nay lại là lần đầu tiên gặp mặt, tôi có thể lừa cô hay sao?"
Lương Siêu vừa nói vừa cầm giấy bút qua bắt đầu viết. Đơn thuốc hắn viết còn phức tạp hơn Hoa Văn Xương lưu lại, hắn nhanh chóng viết được hơn mười trang giấy, hai cô gái thấy thế thì nhất thời cũng hoa mắt.
Thừa dịp Lương Siêu chuyên tâm viết đơn thuốc, Giả Nam kéo Diệp Khuynh Thành lại, nhẹ nhàng nói: "Diệp chủ tịch, ngài thấy Lương Thần Y viết thư pháp không tệ đúng không?"
Diệp Khuynh Thành đã sớm chú ý tới, gật đầu đồng ý: "Ừm, thiết họa ngân câu (1), như mây bay rồng lượn, thật sự là thư pháp thượng thừa."
(1) Ý nói chữ viết sắc sảo, đẹp đẽ, từng nét vạch như khắc bằng sắt, từng nét móc như được chạm bằng bạc.
Giả Nam lại nói nhỏ: "Ai cũng nói chữ viết như người, chữ viết xinh đẹp như vậy thì chắc chắn nhân phẩm cũng không kém, ngài muốn thử một chút không?"
"Thử cái gì?"
“Thử hẹn hò với anh ta, nói không chừng..."
Sau đó cô ta trực tiếp bị Diệp Khuynh Thành trừng lại một cái.
"Nam Nam, hiện tại tôi chỉ muốn tập trung tinh thần phát triển Nhuận Tinh, còn chuyện khác thì tạm thời còn chưa có tâm tư suy xét."
Giả Nam hậm hực đáp ứng, nói thầm một tiếng đáng tiếc.
Sau một lát, Lương Siêu viết xong đơn thuốc rồi ném bút một cái, ngồi dậy cười nói.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
"Được rồi, đơn thuốc đều đã có sẵn, bây giờ cô có thể sắp xếp cho nhà máy bắt đầu sản xuất số lượng lớn."
"Ừm, cảm ơn." Diệp Khuynh Thành nói khẽ một câu, vừa cất những đơn thuốc kia lại thì thấy Lương Siêu vươn tay về hướng cô, đôi mi thanh tú hơi nhíu rồi nhanh chóng giãn ra.
"Thật có lỗi, quên nói giá cả với anh. Hiện tại cũng không muộn, nói thẳng cái giá anh mong muốn đi, tôi sẽ không trả giá, dù sao trước đó anh còn giúp đỡ Giả Nam rất nhiều."
Nói giá?
Lương Siêu bĩu môi, thầm nghĩ cô gái này thật không hổ là tổng giám đốc của tập đoàn lớn, còn chuyên nghiệp hơn Liễu Băng Khanh không ít.
"Diệp chủ tịch, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm. Những đơn thuốc này là tôi tặng không, chỉ cần cô giao phần hôn thư kia cho tôi là được, tạm thời cho là một chút đền bù do tôi từ hôn đi."
"A đúng, xét đến thanh danh và phương diện danh dự của cô, chuyện tôi từ hôn có thể không công bố ra ngoài, nếu như nhất định phải công bố thì cô có thể nói là cô bỏ tôi."
Diệp Khuynh Thành: "..."
Giả Nam: "..."
Thấy Lương Siêu hào phóng như vậy, các cô đều sinh ra cảm giác những đơn thuốc này rất rẻ...
"Anh không tùy tiện cầm mấy toa thuốc làm giả đó chứ?"
Lương Siêu trực tiếp trừng Diệp Khuynh Thành một cái.
Những đơn thuốc này đều là kết tinh mấy đời trí tuệ của phái Thiên Y bọn họ! Tùy tiện lấy ra một tờ cũng là bảo vật vô giá!
Còn làm giả?
Bộ giỡn chơi hả?
Nếu không phải lúc trước hắn nghe nói danh tiếng của Diệp Khuynh Thành trong giới thương nghiệp không tệ, nghĩ rằng những đơn thuốc này vào tay cô cũng tạo phúc cho thiên hạ, cộng thêm chuyện từ hôn thì hắn sẽ không giao những phương thuốc này ra.
"Diệp chủ tịch, tôi đã cho đơn thuốc, có tin hay không tùy cô, nhưng phần hôn thư trong tay cô..."
"Hiện tại không cho anh được." Diệp Khuynh Thành nói ngay: "Đơn thuốc mà anh giao ra, tôi cũng phải tìm người kiểm tra chất lượng của chúng, nếu thật sự đều là đơn thuốc tốt thì ngoài phần hôn thư kia ra, tôi còn sẽ cho anh một số tiền mua đứt độc quyền."
"Đúng rồ, hiệu quả của những phương thuốc này như thế nào?"
Lương Siêu tự tin nói: "Chỉ cần cô chế dược nghiêm ngặt dựa theo yêu cầu trên đơn thuốc thì có thể bảo đảm khỏi hẳn mỗi loại bệnh."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.