Truyền Nhân Trừ Ma: Bạn Trai Tôi Là Cương Thi
Chương 321: Có Việc Nhờ Ngươi Giúp
Trì Đường
04/10/2019
Mặt đơ không cảm xúc lặp lại lời ban
nãy, ngữ khí của Thương Sùng chẳng giống như đang muốn hỏi han thương
lượng gì với Nhạc Du cả. [
Nhạc Du dường như cũng đã quen với thói quen lạnh lùng của hắn, cô ngoái đầu nhìn các bạn học khác đang nhìn mình, trầm mặc rồi mới gật đầu với hắn.
Nếu không phải vì Sở Niệm, Nhạc Du nghĩ chắc ngừoi đàn ông này sẽ không bao giờ tìm đến mình.
Sở Niệm không từ mà biệt một mình bay sang Pháp, lúc đó cũng giống như bây giờ.
Vài ngày trước, nhờ mình xin nghỉ học cho Sở Niệm, cũng giống lúc này.
Hai người này thật tính cách chẳng khác gì nhau, cứ thích thì xuất hiện, không thích thì biến mất.
Cho dù Thương Sùng vẫn chưa nói gì, nhưng mà... Nhạc Du ngồi lên ghế phụ đã mở miệng. "Thầy Thương, Niệm Niệm có chuyện sao?"
"Không có."Vì lúc trước hắn nói với Nhạc Du rằng Sở Niệm đi du lịch, nên hắn đành lựa lời, nói: "Em cũng biết nha đầu kia rồi, ở ngoài chơi đã đời, nên giờ cũng cần phải ở nhà nghỉ ngơi thêm mấy bữa."
"Em biết rồi, em sẽ xin phép nghỉ thêm mấy ngày cho bạn ấy, thầy cứ yên tâm."
Nhạc Du quả nhiên là người thông minh, dù không cần nói trắng ra thì cô ấy cũng có thể hiểu được lời hắn muốn nói.
Mặt hắn giãn ra, THương Sùng cười nhẹ nhìn Nhạc Du: "Nhạc Du, thật ra ngoài việc nhờ em xin nghỉ cho Niêm Niệm, tôi có việc muốn nhờ em giúp đỡ.
Nhạc Du dường như cũng đã quen với thói quen lạnh lùng của hắn, cô ngoái đầu nhìn các bạn học khác đang nhìn mình, trầm mặc rồi mới gật đầu với hắn.
Nếu không phải vì Sở Niệm, Nhạc Du nghĩ chắc ngừoi đàn ông này sẽ không bao giờ tìm đến mình.
Sở Niệm không từ mà biệt một mình bay sang Pháp, lúc đó cũng giống như bây giờ.
Vài ngày trước, nhờ mình xin nghỉ học cho Sở Niệm, cũng giống lúc này.
Hai người này thật tính cách chẳng khác gì nhau, cứ thích thì xuất hiện, không thích thì biến mất.
Cho dù Thương Sùng vẫn chưa nói gì, nhưng mà... Nhạc Du ngồi lên ghế phụ đã mở miệng. "Thầy Thương, Niệm Niệm có chuyện sao?"
"Không có."Vì lúc trước hắn nói với Nhạc Du rằng Sở Niệm đi du lịch, nên hắn đành lựa lời, nói: "Em cũng biết nha đầu kia rồi, ở ngoài chơi đã đời, nên giờ cũng cần phải ở nhà nghỉ ngơi thêm mấy bữa."
"Em biết rồi, em sẽ xin phép nghỉ thêm mấy ngày cho bạn ấy, thầy cứ yên tâm."
Nhạc Du quả nhiên là người thông minh, dù không cần nói trắng ra thì cô ấy cũng có thể hiểu được lời hắn muốn nói.
Mặt hắn giãn ra, THương Sùng cười nhẹ nhìn Nhạc Du: "Nhạc Du, thật ra ngoài việc nhờ em xin nghỉ cho Niêm Niệm, tôi có việc muốn nhờ em giúp đỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.