Chương 33: Cuộc Chiến Bắt Đầu. Angle Trở Lại
Minh Phi Angle
29/07/2021
Tại văn phòng tổng tài tập đoàn Diệp thị, ngũ thiên đã có mặt đầy đủ, sau khi nghe lệnh triệu tập khẩn cấp từ đại thiên, họ không dám chậm trễ liền tới ngay. Nhìn chủ nhân trầm mặt không nói, khí thế lạnh lùng của cô vẫn không khác gì trước đây, rất bức người.
-Kế hoạch hai năm trước sẽ vẫn tiến hành._ Diệp Song Song lúc này lên tiếng, khiến thuộc hạ của cô có phần kinh ngạc, họ cùng Ngôn Khải Đường không thể tìm ra phương pháp chống lại chất độc gây hại cho cô suốt hai năm qua, giờ cô lên kế hoạch kia, tức là cô tuyên bố đấu cùng Diệp Thiên Bảo.
-Anh phản đối…_ Lời nói dứt khoát vang lên, mọi người quay lại chỉ thấy Ngôn Khải Đường đứng trước cửa thở hổn hển, khuôn mặt kiên định chưa từng thấy ở anh. Có trời mới biết anh đã vui mừng cỡ nào khi có tin của cô, anh không ngại bỏ đi hội nghị quan trọng với đối tác liền lập tức chạy đến đây, vừa đến thì anh nghe tiếng nói lạnh lùng của cô, anh không cần suy nghĩ gì liền phản đối.
-Ra ngoài hết đi, chuẩn bị những gì tôi nói.._ Diệp Song Song vẫn kiên quyết theo ý mình, dĩ nhiên lệnh của cô ngũ thiên không dám không nghe theo, chỉ liếc nhìn Ngôn Khải Đường rồi lặng lẽ ra ngoài, Ngôn thiếu xin lỗi anh a, chúng tôi chỉ nghe theo lời của chủ nhân thôi, trong lòng họ kêu gào thầm có lỗi với Ngôn Khải Đường.
-Song Nhi, anh biết em đã nhớ lại, anh cũng biết chính nhờ những linh hồn kia đã giúp em có lại kí ức, nhưng chuyện trả thù anh không để em làm._ Ngôn Khải Đường kiệt sức lên tiếng, mấy ngày nay vì tìm cô mà quên ăn quên ngủ, anh thậm chí còn không có tinh thần suy nghĩ về bản thân chỉ lo lắng cho cô, đến khi tìm được cô rồi lại nghe tin cô liều mình mà đấu với Diệp Thiên Bảo. Diệp Song Song nhìn người mà cô đã rung động kia mà tim cô nhói đau, cô không muốn thấy anh đau lòng, thế nhưng việc này chỉ có cô mới làm cho Diệp Thiên Bảo phải đầu hàng, đúng là có nguy hiểm cho cô, nhưng Diệp Song Song không ra trận mà không có kế hoạch kĩ càng.
-Khải Đường, em biết những chuyện anh làm trong hai năm qua đều là vì em, em cũng biết việc Diệp Thiên Bảo bị trục xuất ra nước ngoài là vì thế lực của anh.._ Diệp Song Song chậm rãi lên tiếng, cô còn biết vì cô mà anh đã xém mất mạng. Tình yêu của anh dành cho cô thật sự đã lay động cô rất nhiều, nhưng cô không ra tay thì Diệp Thiên Bảo sẽ ra tay với cô và những người thân bên cạnh cô.
-Song Nhi, nhưng rất nguy hiểm, anh rất sợ mất em, rất sợ.._ Giọng Ngôn Khải Đường run run nói, Diệp Song Song hiểu nỗi sợ hãi của anh.
-KHông…em sẽ không mạo hiểm, lần này em chỉ muốn chuyển lời của một người cho Diệp Thiên Bảo, em sẽ không thù hận nữa, cũng không báo thù, vì anh và con…_ Chưa bao giờ Diệp Song Song dịu dàng như thế.
-Em nói gì? Con sao?_ Ngôn Khải Đường ngây ngốn nhìn chăm chăm vào khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Song Song.
-Phải, nó được 4 tuần rồi…là con của chúng ta…_ Diệp Song Song nhìn vẻ mừng đủ mọi cảm xúc của người đàn ông trước mặt, vui, ngây ngô mà còn là không thể tin, nếu để thuộc hạ anh nhìn vẻ mặt của anh bây giờ sẽ không tin là chủ nhân của Dạ mị. Cô lấy tay anh đặt lên bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, nhìn anh với ánh mắt yêu thương, cô vì anh sẽ quên mọi thứ, dù gì ba mẹ cô cũng đã anh toàn và còn sống cùng cô, chỉ trừ việc Diệp Thiên Bảo. Cô cũng có kế hoạch để khiến Diệp Thiên Bảo tâm phục khẩu phục, Diệp thị cô sẽ giao lại cho Diệp lão.
CHương 33: : Kết
Nếu có người đem lại cho bạn hạnh phúc, cho bạn tất cả những gì mà anh ta có thì bạn hãy giữ lấy. Cũng giống như Diệp Song Song bây giờ, cô được Ngôn Khải Đưởng sủng tới tận trời. Anh vốn dĩ đã cưng chiều cô tới cực hạn, luôn chiều theo ý cô, thì hiện giờ khi biết tin cô mang thai thì cái mức mà sủng ấy càng lên cao. DIệp Song Song vì anh mà bỏ đi thù hận cũng khiến anh vui sướng khi biết trong lòng cô hiện giờ đã có anh. Tổ chức Angle theo sự sắp xếp của ngũ thiên tiến hành những gì mà Diệp Song Song khai thác mới nhất để tiến hành. Diệp Thiên Bảo đã cho thử nghiệm thuốc chống đối với GPS và Diệp Song Song, một người trong GPS đã bị chúng bắt và cho tiến hành tiêm thuốc, thế nhưng khi chúng tiến hành thì Diệp Song Song xuất hiện, lần này không có NGôn Khải Đường mà cô cũng không cho anh biết là cô sẽ tham gia, nói tóm tắt cô đã lên kế hoạch đánh lừa NGôn Khải Đường.
-Angle, không ngờ cô cũng có gan tham gia nhỉ…_ Tiếng nói khinh bỉ của Diệp Vũ Ngọc vang lên.
-Tôi đến cứu người của tôi.._ Diệp Song Song lạnh lùng chậm rãi lên tiếng.
-Người sao? Cô nói những con thú kia là người sao? Thật nực cười, chúng cũng chỉ là loài động vật chung thành với cô không khác gì loài chó.._Diệp Vũ NGọc điên cuồng cười lớn, giọng nói đầy phẩn nộ khinh bỉ, cô không ngờ bọn rất trung thành, dù cô đưa ra lợi ích gì thì chúng cũng chỉ một mực trung thành với Diệp Song Song, từ nhỏ cho đến bây giờ Diệp Song Song đều hơn cô mọi thứ, cô ta rất ghen tỵ với cô. TỪ tình yêu thương của ba mẹ và ông nội, lại hưởng nhan sắc hơn người, thông minh tuyệt đỉnh lại có rất nhiều chàng trai tốt bao vay lấy Diệp Song Song mà không có cô trong đó.
-Diệp Vũ NGọc, cô sai rồi, họ là người, trong họ có tất cả những gì mà con người luôn có, chẳng qua là họ không hoàn thiện như chúng ta, quả lại họ khác với con người, GPS có trái tim lương thiện chân thật hơn cả con người._ Diệp Song Song không nhanh không chậm, vẫn lạnh lùng lên tiếng.
-Tôi khinh…_ Thái độ khinh thường rất lớn, Diệp Vũ NGọc nổ nước bọt lên tiếng.
-CHị..Vũ NGọc.._ Là tiếng gọi của Diệp Tề và Diệp Vũ Y.
-Chị…chị về nhà đi, mẹ đang chờ chị, mẹ bệnh rất nặng chờ chị và ba về.._ Diệp Vũ Y lên tiếng nói.
-Chúng ta còn nhà để về sao? Đều bị cô ta chiếm đoạt…_ Diệp Vũ NGọc tức giận nói.
-Vủ NGọc. cô ấy không cướp gì của chúng ta, nhà cửa cũng không mà cả Diệp thị cũng vậy, Song Song chỉ là giúp chúng ta cai quản. bấy lâu nay em theo ba đều không biết._ Diệp Tề vốn là người lạnh lùng, ít nói, nhưng thấy Diệp Vũ NGọc như vậy cũng không đành lòng mà lên tiếng, anh biết thân phận của mình chính là không liên quan nhưng công ơn nuôi dưỡng của Diệp gia anh không thể quên.
-Anh là người ngoài, không nên lên tiếng.
-Chị…anh ấy là anh trai mình, chị nói gì vậy?_ Diệp VŨ Y đau lòng khi thấy chị mình như thế.
-Không, anh ta chính là không có quan hệ với chúng ta, em không biết thì sao Vũ Y, em yêu anh ta thế nhưng anh ta chỉ yêu một người.._ Diệp Vũ Ngọc lên tiếng nói thêm thì bị Vũ Y cắt ngang.
-Chị…không cần..cho dù là vậy em cũng sẽ coi anh ấy là anh trai._
Diệp Song Song khó hiểu chau mày khi nghe cuộc thoại này, Diệp Tề không có máu mũ với Diệp gia sao? NGười em hơn cô gần mười tuổi, luôn theo cô và bảo vệ cô không phải em họ cô sao?
-Diệp Song Song, cô thông minh cả đời cũng không nhận ra sao? Anh ta yêu cô, yêu cô từ khi cô vừa chào đời, anh ta hiểu rõ thân phận mình nên không bao giờ phản bác lời nói của ba tôi là người nuôi dưỡng anh ta, thế nhưng anh ta lại không biết mình chính là con cờ bị ông nội dùng để bức ba tôi._ Diệp Vũ NGọc lên tiếng nói khi thấy vẻ mặt tuy lạnh lùng nhưng toát lên vẻ suy nghĩ.
-Phải, tôi chính là đứa trẻ được Diệp lão và Diệp tổng quá cố cứu về, thay vì tôi muốn báo đáp công ơn là kẻ hầu người hạ thì Diệp tổng mở miệng nhận tôi làm con nhưng tôi không muốn là người anh trên thân phận anh trai của cô ấy, mà Diệp lão cũng có ý định muốn tôi hãy ở cạnh Diệp phó tổng để ông giấu đi ý niệm tà ác kia, thế nhưng dù tôi cố gắng đến đâu đều không thay đổi được, ngược lại cũng là người gián tiếp hại chết Diệp tổng._ Diệp Tề đau lòng lên tiếng.
-Mày cũng biết điều đó sao? Tao đã sớm biết mày chính là con cờ của ông ta đưa để ở bên cạnh tao phá hoại tao._ Diệp Thiên Bảo lúc này xuất hiện và lên tiếng.
-Ba..ba về đi, mẹ chờ ba và chị về…_ Diệp Vũ Y đau lòng nói.
-CHú…_ Một tiếng nói vang lên liền làm mọi người ngớ ngẩn, ngay cả NGũ thiên và Diệp Thiên Bảo cũng không ngờ Diệp Song Song lại mở miệng gọi DIệp Thiên Bảo một tiếng chú.
-Hãy để lại những gì mà chú phải đánh đổi tất cả, thậm chí ngay cả mạng người. Tôi vì bà mà tha thứ cho chú, nếu chú muốn tất cả Diệp thị sẽ là của chú.._ Diệp Song Song chậm rãi lên tiếng.
-Ngụy miệng, Diệp Song Song mày đừng giả nhân giả nghĩa, mày đuổi cùng giết tận vậy mà giờ còn nói như vậy sao?_ Diệp Vũ Ý lên tiếng nói, cô ta không chấp nhận để người khác hơn mình.
-Tin hay không thì tùy cô, tôi không có gì để nói._ Diệp Song Song lạnh lùng nói, cô không có hơi đâu mà cải với người khác.
-Cô..được, hôm nay cô có gan tới thì đừng hòng nghỉ đến việc sống ra khỏi đây.._ Diệp Vũ Ý lên tiếng ham dọa, cô đưa mắt ra hiệu cho những người đang bao vây nhóm người của Diệp Song Song.
-Diệp lão đại, nếu lần này ông không nghe theo lời của chủ nhân tôi, tức là ông sẽ mất tất cả…_ Thiên thứ năm lên tiếng muốn khuyên can cục diện này, tuy cô tin vào năng lực của chủ nhân nhưng cũng không dám mạo hiểm vì tính mạng của chủ nhân cô.
-Thứ này sẽ làm các người biếng khỏi nơi này.._ Diệp Vũ Ý đắc ý nói.
-Cô tin rằng mình sẽ thắng sao?_ Diệp Song Song tiến lên trước một bước, ánh mắt sắc bén, nhưng muốn đưa họ vào ngõ cụt, DIệp VũY sợ hãi lui về sau, khí thế hừng hừng vừa nãy cũng mất đi.
-Diệp phó tổng, ông nội đã lớn tuổi, sự nghiệp của Diệp thị tôi không có hứng thú, tất cả tôi sẽ để lại cho ông, nhưng với một điều kiện…_ Diệp Song Song nhìn thẳng Diệp THiên Bảo nói.
-Là điều kiện gì?_ Diệp THiên Bảo chẳng qua là vì tham vọng và quyền lực, ông cũng không thể khống chế được bản thân vì dục vọng hư vinh. Hai năm sống ở nơi đất khách quê người ông cũng thấu hiểu, thế nhưng vì lời con gái mà ông đã theo ý muốn của cô tiến hành thuốc có thể hủy diệt người GPS và Diệp Song Song, tới lúc đó ông sẽ có diệp thị trong tay.
-Đổi tên diệp thị và cắt đứt mọi liên quan với diệp gia, hủy luôn cả tổ chức phi pháp của ông, nếu trái lời ông sẽ biết hậu quả của mình gây ra…_ Diệp Song Song thanh thản lên tiếng.
-Cái gì? Vì cái gì mà nhà tao phải đổi không liên quan tới diệp gia?_ Diệp Vũ Ý không phục nói.
-Vì các người không phải người diệp gia. Ông nội vì muốn trả ơn người đã khuất mà chấp nhận DIệp THiên Bảo bước vào diệp gia, vì trong lòng ông không chắc rằng con người của Diệp THiên Bảo như thế nào nên mới có cách giải quyết như vậy? Ba mẹ tôi đã phải đánh mất một cái giá khá đắc vì tin ông. Tôi cũng vì các người mà trở nên như thế._ DIệp Song Song nói xong, sắc mặt tất cả mọi người ngưng trọng, Diệp THiên Bảo như không thể tin vào những gì mà mình nghe, giống như người rút hết linh hồn mà không có phản ứng.
-Diệp Vũ Ý, tôi không tranh giành của cô cái gì cả, từ nhỏ cô không thiếu thứ gì, Vương Như Sinh đã là quá khứ của tôi, dù có quay lại cũng vô ích, cô nên thay đổi chính mình có thể sẽ khác…_ Diệp Song Song nói xong thì quay mặt bỏ đi, cũng không thèm nhìn lại,
-Đây là giấy chuyển nhượng cổ phần, chủ nhân tôi đã kí, cũng đã thay các người đưa đơn lên chính quyền thay đổi chính sách kinh doanh, vài ngày nữa họ sẽ chủ động gọi cho ông._ THiên thứ tư tiến lên đưa sắp hồ sơ, nói sơ qua rồi cũng rời đi.
Trên thế giới phức tạp chỉ tranh quyền đoạt lợi này chỉ thêm gây tổn thương cho nhiều người, vì sự cố chấp của Diệp lão mà có cục diện như ngày hôm nay, nếu người kia không gặp Diệp Song Song thì cô sẽ không biết sự thật này. Cô cũng không phải là con người lạnh lùng vô tình máu lạnh, mà chẳng qua cô chon mình trong vỏ bộc ấy, có vậy mới bảo vệ cô, cũng vì Ngôn Khải Đường mà cô bỏ đi thù hận, hạnh phúc hiện giờ của cô chính là anh và con, còn có ba mẹ vẫn bên cạnh cô, thế là đủ.
Hết
Minh phi- phiangle
-Kế hoạch hai năm trước sẽ vẫn tiến hành._ Diệp Song Song lúc này lên tiếng, khiến thuộc hạ của cô có phần kinh ngạc, họ cùng Ngôn Khải Đường không thể tìm ra phương pháp chống lại chất độc gây hại cho cô suốt hai năm qua, giờ cô lên kế hoạch kia, tức là cô tuyên bố đấu cùng Diệp Thiên Bảo.
-Anh phản đối…_ Lời nói dứt khoát vang lên, mọi người quay lại chỉ thấy Ngôn Khải Đường đứng trước cửa thở hổn hển, khuôn mặt kiên định chưa từng thấy ở anh. Có trời mới biết anh đã vui mừng cỡ nào khi có tin của cô, anh không ngại bỏ đi hội nghị quan trọng với đối tác liền lập tức chạy đến đây, vừa đến thì anh nghe tiếng nói lạnh lùng của cô, anh không cần suy nghĩ gì liền phản đối.
-Ra ngoài hết đi, chuẩn bị những gì tôi nói.._ Diệp Song Song vẫn kiên quyết theo ý mình, dĩ nhiên lệnh của cô ngũ thiên không dám không nghe theo, chỉ liếc nhìn Ngôn Khải Đường rồi lặng lẽ ra ngoài, Ngôn thiếu xin lỗi anh a, chúng tôi chỉ nghe theo lời của chủ nhân thôi, trong lòng họ kêu gào thầm có lỗi với Ngôn Khải Đường.
-Song Nhi, anh biết em đã nhớ lại, anh cũng biết chính nhờ những linh hồn kia đã giúp em có lại kí ức, nhưng chuyện trả thù anh không để em làm._ Ngôn Khải Đường kiệt sức lên tiếng, mấy ngày nay vì tìm cô mà quên ăn quên ngủ, anh thậm chí còn không có tinh thần suy nghĩ về bản thân chỉ lo lắng cho cô, đến khi tìm được cô rồi lại nghe tin cô liều mình mà đấu với Diệp Thiên Bảo. Diệp Song Song nhìn người mà cô đã rung động kia mà tim cô nhói đau, cô không muốn thấy anh đau lòng, thế nhưng việc này chỉ có cô mới làm cho Diệp Thiên Bảo phải đầu hàng, đúng là có nguy hiểm cho cô, nhưng Diệp Song Song không ra trận mà không có kế hoạch kĩ càng.
-Khải Đường, em biết những chuyện anh làm trong hai năm qua đều là vì em, em cũng biết việc Diệp Thiên Bảo bị trục xuất ra nước ngoài là vì thế lực của anh.._ Diệp Song Song chậm rãi lên tiếng, cô còn biết vì cô mà anh đã xém mất mạng. Tình yêu của anh dành cho cô thật sự đã lay động cô rất nhiều, nhưng cô không ra tay thì Diệp Thiên Bảo sẽ ra tay với cô và những người thân bên cạnh cô.
-Song Nhi, nhưng rất nguy hiểm, anh rất sợ mất em, rất sợ.._ Giọng Ngôn Khải Đường run run nói, Diệp Song Song hiểu nỗi sợ hãi của anh.
-KHông…em sẽ không mạo hiểm, lần này em chỉ muốn chuyển lời của một người cho Diệp Thiên Bảo, em sẽ không thù hận nữa, cũng không báo thù, vì anh và con…_ Chưa bao giờ Diệp Song Song dịu dàng như thế.
-Em nói gì? Con sao?_ Ngôn Khải Đường ngây ngốn nhìn chăm chăm vào khuôn mặt xinh đẹp của Diệp Song Song.
-Phải, nó được 4 tuần rồi…là con của chúng ta…_ Diệp Song Song nhìn vẻ mừng đủ mọi cảm xúc của người đàn ông trước mặt, vui, ngây ngô mà còn là không thể tin, nếu để thuộc hạ anh nhìn vẻ mặt của anh bây giờ sẽ không tin là chủ nhân của Dạ mị. Cô lấy tay anh đặt lên bụng vẫn còn bằng phẳng của mình, nhìn anh với ánh mắt yêu thương, cô vì anh sẽ quên mọi thứ, dù gì ba mẹ cô cũng đã anh toàn và còn sống cùng cô, chỉ trừ việc Diệp Thiên Bảo. Cô cũng có kế hoạch để khiến Diệp Thiên Bảo tâm phục khẩu phục, Diệp thị cô sẽ giao lại cho Diệp lão.
CHương 33: : Kết
Nếu có người đem lại cho bạn hạnh phúc, cho bạn tất cả những gì mà anh ta có thì bạn hãy giữ lấy. Cũng giống như Diệp Song Song bây giờ, cô được Ngôn Khải Đưởng sủng tới tận trời. Anh vốn dĩ đã cưng chiều cô tới cực hạn, luôn chiều theo ý cô, thì hiện giờ khi biết tin cô mang thai thì cái mức mà sủng ấy càng lên cao. DIệp Song Song vì anh mà bỏ đi thù hận cũng khiến anh vui sướng khi biết trong lòng cô hiện giờ đã có anh. Tổ chức Angle theo sự sắp xếp của ngũ thiên tiến hành những gì mà Diệp Song Song khai thác mới nhất để tiến hành. Diệp Thiên Bảo đã cho thử nghiệm thuốc chống đối với GPS và Diệp Song Song, một người trong GPS đã bị chúng bắt và cho tiến hành tiêm thuốc, thế nhưng khi chúng tiến hành thì Diệp Song Song xuất hiện, lần này không có NGôn Khải Đường mà cô cũng không cho anh biết là cô sẽ tham gia, nói tóm tắt cô đã lên kế hoạch đánh lừa NGôn Khải Đường.
-Angle, không ngờ cô cũng có gan tham gia nhỉ…_ Tiếng nói khinh bỉ của Diệp Vũ Ngọc vang lên.
-Tôi đến cứu người của tôi.._ Diệp Song Song lạnh lùng chậm rãi lên tiếng.
-Người sao? Cô nói những con thú kia là người sao? Thật nực cười, chúng cũng chỉ là loài động vật chung thành với cô không khác gì loài chó.._Diệp Vũ NGọc điên cuồng cười lớn, giọng nói đầy phẩn nộ khinh bỉ, cô không ngờ bọn rất trung thành, dù cô đưa ra lợi ích gì thì chúng cũng chỉ một mực trung thành với Diệp Song Song, từ nhỏ cho đến bây giờ Diệp Song Song đều hơn cô mọi thứ, cô ta rất ghen tỵ với cô. TỪ tình yêu thương của ba mẹ và ông nội, lại hưởng nhan sắc hơn người, thông minh tuyệt đỉnh lại có rất nhiều chàng trai tốt bao vay lấy Diệp Song Song mà không có cô trong đó.
-Diệp Vũ NGọc, cô sai rồi, họ là người, trong họ có tất cả những gì mà con người luôn có, chẳng qua là họ không hoàn thiện như chúng ta, quả lại họ khác với con người, GPS có trái tim lương thiện chân thật hơn cả con người._ Diệp Song Song không nhanh không chậm, vẫn lạnh lùng lên tiếng.
-Tôi khinh…_ Thái độ khinh thường rất lớn, Diệp Vũ NGọc nổ nước bọt lên tiếng.
-CHị..Vũ NGọc.._ Là tiếng gọi của Diệp Tề và Diệp Vũ Y.
-Chị…chị về nhà đi, mẹ đang chờ chị, mẹ bệnh rất nặng chờ chị và ba về.._ Diệp Vũ Y lên tiếng nói.
-Chúng ta còn nhà để về sao? Đều bị cô ta chiếm đoạt…_ Diệp Vũ NGọc tức giận nói.
-Vủ NGọc. cô ấy không cướp gì của chúng ta, nhà cửa cũng không mà cả Diệp thị cũng vậy, Song Song chỉ là giúp chúng ta cai quản. bấy lâu nay em theo ba đều không biết._ Diệp Tề vốn là người lạnh lùng, ít nói, nhưng thấy Diệp Vũ NGọc như vậy cũng không đành lòng mà lên tiếng, anh biết thân phận của mình chính là không liên quan nhưng công ơn nuôi dưỡng của Diệp gia anh không thể quên.
-Anh là người ngoài, không nên lên tiếng.
-Chị…anh ấy là anh trai mình, chị nói gì vậy?_ Diệp VŨ Y đau lòng khi thấy chị mình như thế.
-Không, anh ta chính là không có quan hệ với chúng ta, em không biết thì sao Vũ Y, em yêu anh ta thế nhưng anh ta chỉ yêu một người.._ Diệp Vũ Ngọc lên tiếng nói thêm thì bị Vũ Y cắt ngang.
-Chị…không cần..cho dù là vậy em cũng sẽ coi anh ấy là anh trai._
Diệp Song Song khó hiểu chau mày khi nghe cuộc thoại này, Diệp Tề không có máu mũ với Diệp gia sao? NGười em hơn cô gần mười tuổi, luôn theo cô và bảo vệ cô không phải em họ cô sao?
-Diệp Song Song, cô thông minh cả đời cũng không nhận ra sao? Anh ta yêu cô, yêu cô từ khi cô vừa chào đời, anh ta hiểu rõ thân phận mình nên không bao giờ phản bác lời nói của ba tôi là người nuôi dưỡng anh ta, thế nhưng anh ta lại không biết mình chính là con cờ bị ông nội dùng để bức ba tôi._ Diệp Vũ NGọc lên tiếng nói khi thấy vẻ mặt tuy lạnh lùng nhưng toát lên vẻ suy nghĩ.
-Phải, tôi chính là đứa trẻ được Diệp lão và Diệp tổng quá cố cứu về, thay vì tôi muốn báo đáp công ơn là kẻ hầu người hạ thì Diệp tổng mở miệng nhận tôi làm con nhưng tôi không muốn là người anh trên thân phận anh trai của cô ấy, mà Diệp lão cũng có ý định muốn tôi hãy ở cạnh Diệp phó tổng để ông giấu đi ý niệm tà ác kia, thế nhưng dù tôi cố gắng đến đâu đều không thay đổi được, ngược lại cũng là người gián tiếp hại chết Diệp tổng._ Diệp Tề đau lòng lên tiếng.
-Mày cũng biết điều đó sao? Tao đã sớm biết mày chính là con cờ của ông ta đưa để ở bên cạnh tao phá hoại tao._ Diệp Thiên Bảo lúc này xuất hiện và lên tiếng.
-Ba..ba về đi, mẹ chờ ba và chị về…_ Diệp Vũ Y đau lòng nói.
-CHú…_ Một tiếng nói vang lên liền làm mọi người ngớ ngẩn, ngay cả NGũ thiên và Diệp Thiên Bảo cũng không ngờ Diệp Song Song lại mở miệng gọi DIệp Thiên Bảo một tiếng chú.
-Hãy để lại những gì mà chú phải đánh đổi tất cả, thậm chí ngay cả mạng người. Tôi vì bà mà tha thứ cho chú, nếu chú muốn tất cả Diệp thị sẽ là của chú.._ Diệp Song Song chậm rãi lên tiếng.
-Ngụy miệng, Diệp Song Song mày đừng giả nhân giả nghĩa, mày đuổi cùng giết tận vậy mà giờ còn nói như vậy sao?_ Diệp Vũ Ý lên tiếng nói, cô ta không chấp nhận để người khác hơn mình.
-Tin hay không thì tùy cô, tôi không có gì để nói._ Diệp Song Song lạnh lùng nói, cô không có hơi đâu mà cải với người khác.
-Cô..được, hôm nay cô có gan tới thì đừng hòng nghỉ đến việc sống ra khỏi đây.._ Diệp Vũ Ý lên tiếng ham dọa, cô đưa mắt ra hiệu cho những người đang bao vây nhóm người của Diệp Song Song.
-Diệp lão đại, nếu lần này ông không nghe theo lời của chủ nhân tôi, tức là ông sẽ mất tất cả…_ Thiên thứ năm lên tiếng muốn khuyên can cục diện này, tuy cô tin vào năng lực của chủ nhân nhưng cũng không dám mạo hiểm vì tính mạng của chủ nhân cô.
-Thứ này sẽ làm các người biếng khỏi nơi này.._ Diệp Vũ Ý đắc ý nói.
-Cô tin rằng mình sẽ thắng sao?_ Diệp Song Song tiến lên trước một bước, ánh mắt sắc bén, nhưng muốn đưa họ vào ngõ cụt, DIệp VũY sợ hãi lui về sau, khí thế hừng hừng vừa nãy cũng mất đi.
-Diệp phó tổng, ông nội đã lớn tuổi, sự nghiệp của Diệp thị tôi không có hứng thú, tất cả tôi sẽ để lại cho ông, nhưng với một điều kiện…_ Diệp Song Song nhìn thẳng Diệp THiên Bảo nói.
-Là điều kiện gì?_ Diệp THiên Bảo chẳng qua là vì tham vọng và quyền lực, ông cũng không thể khống chế được bản thân vì dục vọng hư vinh. Hai năm sống ở nơi đất khách quê người ông cũng thấu hiểu, thế nhưng vì lời con gái mà ông đã theo ý muốn của cô tiến hành thuốc có thể hủy diệt người GPS và Diệp Song Song, tới lúc đó ông sẽ có diệp thị trong tay.
-Đổi tên diệp thị và cắt đứt mọi liên quan với diệp gia, hủy luôn cả tổ chức phi pháp của ông, nếu trái lời ông sẽ biết hậu quả của mình gây ra…_ Diệp Song Song thanh thản lên tiếng.
-Cái gì? Vì cái gì mà nhà tao phải đổi không liên quan tới diệp gia?_ Diệp Vũ Ý không phục nói.
-Vì các người không phải người diệp gia. Ông nội vì muốn trả ơn người đã khuất mà chấp nhận DIệp THiên Bảo bước vào diệp gia, vì trong lòng ông không chắc rằng con người của Diệp THiên Bảo như thế nào nên mới có cách giải quyết như vậy? Ba mẹ tôi đã phải đánh mất một cái giá khá đắc vì tin ông. Tôi cũng vì các người mà trở nên như thế._ DIệp Song Song nói xong, sắc mặt tất cả mọi người ngưng trọng, Diệp THiên Bảo như không thể tin vào những gì mà mình nghe, giống như người rút hết linh hồn mà không có phản ứng.
-Diệp Vũ Ý, tôi không tranh giành của cô cái gì cả, từ nhỏ cô không thiếu thứ gì, Vương Như Sinh đã là quá khứ của tôi, dù có quay lại cũng vô ích, cô nên thay đổi chính mình có thể sẽ khác…_ Diệp Song Song nói xong thì quay mặt bỏ đi, cũng không thèm nhìn lại,
-Đây là giấy chuyển nhượng cổ phần, chủ nhân tôi đã kí, cũng đã thay các người đưa đơn lên chính quyền thay đổi chính sách kinh doanh, vài ngày nữa họ sẽ chủ động gọi cho ông._ THiên thứ tư tiến lên đưa sắp hồ sơ, nói sơ qua rồi cũng rời đi.
Trên thế giới phức tạp chỉ tranh quyền đoạt lợi này chỉ thêm gây tổn thương cho nhiều người, vì sự cố chấp của Diệp lão mà có cục diện như ngày hôm nay, nếu người kia không gặp Diệp Song Song thì cô sẽ không biết sự thật này. Cô cũng không phải là con người lạnh lùng vô tình máu lạnh, mà chẳng qua cô chon mình trong vỏ bộc ấy, có vậy mới bảo vệ cô, cũng vì Ngôn Khải Đường mà cô bỏ đi thù hận, hạnh phúc hiện giờ của cô chính là anh và con, còn có ba mẹ vẫn bên cạnh cô, thế là đủ.
Hết
Minh phi- phiangle
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.