Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 679: Đánh Tan Tác
Doãn Gia
26/02/2017
CHƯƠNG 678: ĐÁNH TAN TÁC
Trận chiến của Du Quyền và Du Tiểu Mặc còn kịch liệt hơn bên phía Tổ Mã.
Lúc trước, khán giả đều không ngờ trong thế giới nhỏ bé của Ngọc Linh Lung, lại có nhiều đan sư cao phẩm đánh nhau như vậy, cho dù có Ngọc Linh Lung ngăn cản, nhưng họ vẫn cảm nhận được uy áp và khí thế khủng khiếp.
Mỗi người đều mở to hai mắt nhìn trận chiến.
Nhưng trận đấu gây chú ý nhất phải là Du Tiểu Mặc và Du Quyền.
Cả hai đều có thể coi như người của gia tộc Xích Huyết, ân oán giữa Du Tiểu Mặc và gia tộc Xích Huyết đã sớm truyền sớm đại lục Thông Thiên, hôm nay hai người giao thủ chính diện, lập tức khiến không ít người hứng thú.
Lăng Tiêu nhìn Du Tiểu Mặc phía dưới, cặp mắt thâm thúy đột nhiên hiện lên ánh sáng màu tím khó phát hiện, mới nháy mắt lại biến mất.
Cùng lúc ấy, chẳng biết từ khi nào trong đám đông có mấy kẻ sắc mặt quái dị trà trộn vào, thỉnh thoảng chúng lại đi đi lại lại giữa đám đông, bởi vì trận đấu đã tiến triển đến hồi cao trào, tất cả mọi người chăm chú nhìn Ngọc Linh Lung, cho nên không ai chú ý tới những kẻ này.
Ngay thời điểm Du Tiểu Mặc hết sức tập trung, sau lưng chợt hiện lên sát ý, mặc dù không quay đầu lại nhưng hắn cảm giác được, sát ý truyền tới từ khán phòng.
Một cây châm thật nhỏ yên lặng không tiếng động lao tới sau lưng hắn, cây châm bạc lóe lên ánh sáng, như thể được tôi độc, nhưng không mấy ai chú ý tới.
Du Tiểu Mặc nhíu mày, không để ý tới ngân châm nữa.
Ngay thời điểm sắp bắn trúng hắn, ngân châm như mất đà, đứng khựng lại giữa không trung sau đó rơi xuống đất.
Còn kẻ ra tay đã bỏ chạy ngay thời điểm bắn châm rồi.
Một giây sau, càng nhiều ngân châm đồng thời bay về phía hắn, nhưng không loại lệ, số ngân châm này đều bị chặn ngay giữa đường, lúc rơi xuống mặt đất liền hóa thành một vũng nước, chỉ trong chốc lát đã bốc hơi.
Kẻ bắn châm thấy thế liền khép lại tay áo vội vã rời đi, nhưng một cánh tay đột nhiên khoác lên bả vai gã, làm gã đột nhiên giật mình, còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã vô lực, người nọ thuận tay đỡ lấy rồi lôi gã ra khỏi khán phòng.
Tình huống này đồng thời xảy ra ở rất nhiều góc của khán phòng, không bao lâu, những người này đã bị quét sạch.
Có điều thời điểm bọn chúng bị đưa đi, một gã nam tử trẻ tuổi đứng trong đám đông đột nhiên ngẩng đầu, khóe miệng nở một nụ cười quỷ dị, lúc đưa tay ra, ở ngón giữa thình lình xuất hiện một cây châm đen rất khó nhận ra.
“Đám ngu xuẩn, biết ngay là sẽ thế này mà, còn không bằng ta đích thân xuất mã.”
Nói xong, ánh mắt nam tử trẻ tuổi liền rơi vào Du Tiểu Mặc đang chuyên tâm đối phó với Du Quyền, trong mắt lóe lên vẻ âm tàn độc ác.
“Du Tiểu Mặc, lần này ta xem ngươi trốn thế nào.”
Người khác cho rằng mấy kẻ bắn châm đã bị bắt, chắc chắn giờ khắc này sẽ hơi thư giãn, đây chính là mục đích của gã, ai mà ngờ, đám kia chỉ là mấy con tôm nhỏ, châm độc thực sự đều ở nơi đây. Nghĩ đến kết cục của Du Tiểu Mặc, nam tử rất muốn cười lớn, cuối cùng gã cũng có thể báo được mối thù bị đùa giỡn ngày đó rồi.
Nam tử lấy lại bình tĩnh, châm đen trong tay nhắm chính xác vào Du Tiểu Mặc, thời điểm trận đấu tới hồi cao trào, hắc châm lập tức bắn đi, tốc độ cực nhanh, như thể một giây sau sẽ lấy mất tính mạng của Du Tiểu Mặc.
Ngay thời điểm cây châm chỉ cách Du Tiểu Mặc không tới mưới mét, một bóng người đột nhiên xuất hiện trên dường đi của hắc châm, hời hợt phất tay một cái, hắc châm lập tức thay đổi quỹ đạo, bay về hướng khác.
Khoảng cách mười mét là ngay trên đấu trường, ngoại trừ thủ vệ, tầm mắt của những người khác đều tập trung vào các thí sinh, bởi vậy không ai chú ý tới.
Nam tử ngạc nhiên, đợi lúc gã nhìn thấy khuôn mặt của người đột nhiên xuất hiện kia, chạm vào ánh nhìn lặng như băng của y, trái tim giật thót, không chút nghĩ ngợi đã bỏ chạy.
Người nọ không có ý định bỏ qua cho gã, lập tức đuổi theo.
Phát hiện tình huống sau lưng, nam tử thấp giọng mắng một câu, đánh với người khác có lẽ vẫn còn phần thắng, nhưng người này, gã hoàn toàn không có cơ hội, đây chính là nam nhân đã khiến Thông Thiên Đế bị thương nặng.
Nam tử nóng lòng chạy trốn không phát hiện, sau khi cây hắc châm bị nam nhân thay đổi phương hướng liền bay về phía Tổ Mã, hắc châm chuyên dùng để đối phó với đan sư cao phẩm, nếu bị bắn trúng, chẳng ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Tổ Mã đang chuyên tâm ứng phó với kẻ địch đột nhiên rùng mình, nàng cảm nhận được nguy hiểm ngay gần đây, hơn nữa tốc độ rất nhanh, giữa thất bại và tính mạng, nàng dứt khoát chọn cái thứ hai, không ai tiếc mệnh hơn nàng, nhưng sự né tránh này lại để cường giả của Đan Sư Công Hội và Ngự Thú Công hội nắm lấy cơ hội, thừa thắng xông lên, hai luồng sức mạnh linh hồn một trái một phải đánh thẳng vào Tổ Mã, khuôn mặt nàng lập tức tái nhợt.
Hắc châm cắm thẳng vào mặt đất, sau đó hóa thành một vũng nước đen.
Khóe mắt Tổ Mã nhìn thoáng qua vũng nước kia, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, nàng cũng biết về kế hoạch này, không ngờ lại thất bại.
Tổ Mã quay phắt về phía bàn giám khảo, năm vị giám khảo mặt không đổi sắc, như thể không chú ý tới cảnh tượng này.
Đương nhiên, không thể nào không chú ý được, chỉ là họ biết đám người này đang gieo gió gặt bão, liền không để tâm nữa, vạch trần trước mặt mọi người cũng chẳng thể làm gì, bởi vì mấy thế lực tham gia đại hội đan sư nhìn có vẻ hòa bình, trên thực tế gió vẫn nổi mây vẫn đen.
Trên đấu trường, Du Tiểu Mặc vẫn chưa biết tới tình huống này, hắn đang nhíu mày nhìn chằm chằm vào Du Quyền.
Thực lực của Du Quyền kém Tổ Mã một chút, nhưng chiến trường Ngọc Linh lung này có rất nhiều hạn chế, không thể nào duỗi chân duỗi tay, hắn cũng không thể nắm bắt Du Quyền.
Có điều chắc hẳn bây giờ Du Quyền còn nôn nóng hơn hắn, nhất là khi nhìn thấy Tổ Mã đánh thua, nếu không thể đẩy Du Tiểu Mặc ra, vị trí quán quân sẽ bị người của hai đại công hội chếm mất.
Nghĩ vậy, Du Quyền bặm môi, xem ra không thể giấu nghề nữa rồi.
Du Tiểu Mặc kinh ngạc phát hiện khí thế của Du Quyền thay đổi, tới sức mạnh linh hồn cũng trở nên cứng cỏi hơn, từng chút từng chút phát ra khí tức uy hiếp, như thể xuyên qua mê cung nhỏ hẹp này.
Hắn cúi đầu xem xét, phát hiện hai tay Du Quyền đang kết ấn, lão… định sử dụng kỹ pháp ở đây sao?
Nét mặt Du Tiểu Mặc trở nên cổ quái.
Kỹ pháp là thứ quan trọng khi đan sư chiến đấu, nhưng vì mê cung quá nhỏ, chỉ dùng một chút sức mạnh linh hồn đã bao trùm hơn phân nửa mê cung, cho nên căn bản không thể nào thi triển kỹ pháp.
Bởi vì không gian quá nhỏ, cho nên kỹ pháp chỉ có thể biến thành bản mini, nhưng trong quá trình này còn thử thách cả kỹ xảo của đan sư nữa.
Vì vậy, thời điểm mọi người kịp phản ứng, Ngọc Linh Lung chấn động rất mạnh, càng ngày càng dữ dội, tiếng ầm ầm vang lên không dứt, những đan sư đang định đi ra đồng loạt nhìn về phía Du Tiểu Mặc và Du Quyền đầy khiếp sợ.
Chỉ thấy bên trong mê cung Ngọc Linh Lung trong suốt đột nhiên toát ra một luồng sáng màu vào, bên trong ánh sáng là một mũi tên màu xanh nhạt, mũi tên đang tản ra khí tức khủng khiếp, trong không gian nhỏ bé này, mũi tên có thể phát huy hết sức.
“Tiểu tử, nhớ kỹ lão phu tên là Du Quyền, bại dưới tay ta là vinh hạnh của ngươi!” Du Quyền dùng sắc mặt dữ tợn nhìn Du Tiểu Mặc, nụ cười trên mặt như thể đã tính toán trước.
Trên thực tế lão đã sớm có tin tức về trận đấu cuối cùng của đại hội đan sư, vì có thể thi triển kỹ pháp bên trong Ngọc linh Lung, lão thí nhiệm rất nhiều lần, mũi tên tỏa ra sức mạnh cường đại này chính là thành quả, ban đầu lão định dùng để đối phó với Tổ Mã, không ngờ lại dùng với Du Tiểu Mặc, cũng tốt thôi, từ rất lâu trước đây lão đã muốn dạy cho tên tiểu quỷ không biết trời cao đất rộng này một bài học nhớ đời.
“Được!”
Du Tiểu Mặc cười đáp lại, không hề có vẻ thẹn quá hóa giận nào, lão thất phu này, lão cho rằng chỉ có mình lão làm được sao, vui tính quá ha.
Khi ánh sáng tán đi, lộ ra một thủ ấn đang xoay tròn trong lòng bàn tay hắn, đây là Tu ấn của Tu Di ấn, hôm nay hắn đã là đan sư lục phẩm, uy lực của Tu ấn càng lúc càng lớn. Hắn không biết liệu nó có thể phá hủy mê cung hay không, nhưng hắn biết rõ mình không muốn bỏ qua cho Du Quyền.
Hắn không biết những gì xảy ra trước kia trong gia tộc Xích Huyết, nhưng nếu lão thất phu này biết chuyện về không gian, khẳng định đã sớm cấu kết với Du Chấn Thiên, chắc chắn chuyện của cha hắn năm đó cũng có sự nhúng tay của lão, hơn nữa lão là đan sư lục phẩm duy nhất của gia tộc Xích Huyết, phá hủy lão, gia tộc Xích Huyết sẽ gặp phải đả kích khổng lồ.
“Hai người này đúng là điên cuồng!” Viện trưởng vuốt cái cằm trơn bóng, lắc đầu bật cười.
“Họ sẽ hủy Ngọc Linh Lung chứ?” Một đại biểu khác của Đan Sư Công Hội lo lắng nói, nếu Ngọc Linh Lung sụp đổ, trận đấu sẽ không thể tiến hành tiếp.
Thân lão đầu cười ha hả nói: “Yên tâm, ngay từ đầu ta cũng nghĩ tới tình huống này, ngoại trừ tác dụng áp chế đan sư, bên trong Ngọc Linh Lung này còn có kết giới bảo vệ do ta và Lôi Long bày ra.”
Người kia liền yên tâm.
Thời điểm họ nói chuyện, Tu ấn được nén chặt của Du Tiểu Mặc đã giao thủ với mũi tên, uy lực khi hai chiêu thức va chạm lan ra bốn phía, không ngừng đánh vào bức tường đá của Ngọc Linh Lung, đại khái là sắp đến cực hạn, bức tường đột liên toát ra ánh hào quang, đỡ trọn dư uy, đây chính là kết giới bảo vệ mà Thân lão đầu đã nói.
Lúc này, sắc mặt Du Quyền đại biến, kinh hãi trợn mắt nhìn Du Tiểu Mặc.
Du Tiểu Mặc đắc ý, Tu ấn của hắn có một tính chất đặc biệt, thể tích càng bị nén nhỏ, uy lực càng mạnh, để nén Tu ấn này, hắn phí không ít công phu, thậm chí còn chia sức mạnh linh hồn thành hai phần, một để phòng bị những người khác, một để kết ấn, kết quả cuối cùng đã không làm hắn thất vọng.
Mũi tên không xuyên qua Tu ấn như Du Quyền mong muốn, ngược loại còn bị Tu ấn nhẹ nhàng đánh tan, kết giới bảo vệ điên cuồng lóe lên, chứng tỏ sức mạnh phá hủy rất cường đại, mỗi phần của mũi tên bị đánh tan, sắc mặt Du Quyền cũng trắng thêm một phần, mãi tới phía sau đã không còn huyết sắc nữa.
Du Quyền phun ra một búng máu, vội vã lùi lại vài bước, lung la lung lay, như thể chỉ một giây sau thôi sẽ ngã xuống, sắc mặt tái nhợt như quỷ, con mắt oán nhận nhìn Du Tiểu Mặc chằm chằm.
Sức mạnh linh hồn của lão không chỉ bị Du Tiểu Mặc đánh tan, mà một ít sức mạnh linh hồn đã mất liên hệ với lão, việc này tạo thành tổn thương không tầm thường tới linh hồn của lão.
Nếu trước ngày hôm nay, có ai nói với Du Quyền những lời này, chắc chắn lão sẽ không tin!
Giờ khắc này, cuối cùng lão cũng hiểu ra.
Du Tiểu Mặc đã không còn là người mà gia tộc Xích Huyết có thể động tới được nữa. Đăng bởi: admin
Trận chiến của Du Quyền và Du Tiểu Mặc còn kịch liệt hơn bên phía Tổ Mã.
Lúc trước, khán giả đều không ngờ trong thế giới nhỏ bé của Ngọc Linh Lung, lại có nhiều đan sư cao phẩm đánh nhau như vậy, cho dù có Ngọc Linh Lung ngăn cản, nhưng họ vẫn cảm nhận được uy áp và khí thế khủng khiếp.
Mỗi người đều mở to hai mắt nhìn trận chiến.
Nhưng trận đấu gây chú ý nhất phải là Du Tiểu Mặc và Du Quyền.
Cả hai đều có thể coi như người của gia tộc Xích Huyết, ân oán giữa Du Tiểu Mặc và gia tộc Xích Huyết đã sớm truyền sớm đại lục Thông Thiên, hôm nay hai người giao thủ chính diện, lập tức khiến không ít người hứng thú.
Lăng Tiêu nhìn Du Tiểu Mặc phía dưới, cặp mắt thâm thúy đột nhiên hiện lên ánh sáng màu tím khó phát hiện, mới nháy mắt lại biến mất.
Cùng lúc ấy, chẳng biết từ khi nào trong đám đông có mấy kẻ sắc mặt quái dị trà trộn vào, thỉnh thoảng chúng lại đi đi lại lại giữa đám đông, bởi vì trận đấu đã tiến triển đến hồi cao trào, tất cả mọi người chăm chú nhìn Ngọc Linh Lung, cho nên không ai chú ý tới những kẻ này.
Ngay thời điểm Du Tiểu Mặc hết sức tập trung, sau lưng chợt hiện lên sát ý, mặc dù không quay đầu lại nhưng hắn cảm giác được, sát ý truyền tới từ khán phòng.
Một cây châm thật nhỏ yên lặng không tiếng động lao tới sau lưng hắn, cây châm bạc lóe lên ánh sáng, như thể được tôi độc, nhưng không mấy ai chú ý tới.
Du Tiểu Mặc nhíu mày, không để ý tới ngân châm nữa.
Ngay thời điểm sắp bắn trúng hắn, ngân châm như mất đà, đứng khựng lại giữa không trung sau đó rơi xuống đất.
Còn kẻ ra tay đã bỏ chạy ngay thời điểm bắn châm rồi.
Một giây sau, càng nhiều ngân châm đồng thời bay về phía hắn, nhưng không loại lệ, số ngân châm này đều bị chặn ngay giữa đường, lúc rơi xuống mặt đất liền hóa thành một vũng nước, chỉ trong chốc lát đã bốc hơi.
Kẻ bắn châm thấy thế liền khép lại tay áo vội vã rời đi, nhưng một cánh tay đột nhiên khoác lên bả vai gã, làm gã đột nhiên giật mình, còn chưa kịp phản ứng, cơ thể đã vô lực, người nọ thuận tay đỡ lấy rồi lôi gã ra khỏi khán phòng.
Tình huống này đồng thời xảy ra ở rất nhiều góc của khán phòng, không bao lâu, những người này đã bị quét sạch.
Có điều thời điểm bọn chúng bị đưa đi, một gã nam tử trẻ tuổi đứng trong đám đông đột nhiên ngẩng đầu, khóe miệng nở một nụ cười quỷ dị, lúc đưa tay ra, ở ngón giữa thình lình xuất hiện một cây châm đen rất khó nhận ra.
“Đám ngu xuẩn, biết ngay là sẽ thế này mà, còn không bằng ta đích thân xuất mã.”
Nói xong, ánh mắt nam tử trẻ tuổi liền rơi vào Du Tiểu Mặc đang chuyên tâm đối phó với Du Quyền, trong mắt lóe lên vẻ âm tàn độc ác.
“Du Tiểu Mặc, lần này ta xem ngươi trốn thế nào.”
Người khác cho rằng mấy kẻ bắn châm đã bị bắt, chắc chắn giờ khắc này sẽ hơi thư giãn, đây chính là mục đích của gã, ai mà ngờ, đám kia chỉ là mấy con tôm nhỏ, châm độc thực sự đều ở nơi đây. Nghĩ đến kết cục của Du Tiểu Mặc, nam tử rất muốn cười lớn, cuối cùng gã cũng có thể báo được mối thù bị đùa giỡn ngày đó rồi.
Nam tử lấy lại bình tĩnh, châm đen trong tay nhắm chính xác vào Du Tiểu Mặc, thời điểm trận đấu tới hồi cao trào, hắc châm lập tức bắn đi, tốc độ cực nhanh, như thể một giây sau sẽ lấy mất tính mạng của Du Tiểu Mặc.
Ngay thời điểm cây châm chỉ cách Du Tiểu Mặc không tới mưới mét, một bóng người đột nhiên xuất hiện trên dường đi của hắc châm, hời hợt phất tay một cái, hắc châm lập tức thay đổi quỹ đạo, bay về hướng khác.
Khoảng cách mười mét là ngay trên đấu trường, ngoại trừ thủ vệ, tầm mắt của những người khác đều tập trung vào các thí sinh, bởi vậy không ai chú ý tới.
Nam tử ngạc nhiên, đợi lúc gã nhìn thấy khuôn mặt của người đột nhiên xuất hiện kia, chạm vào ánh nhìn lặng như băng của y, trái tim giật thót, không chút nghĩ ngợi đã bỏ chạy.
Người nọ không có ý định bỏ qua cho gã, lập tức đuổi theo.
Phát hiện tình huống sau lưng, nam tử thấp giọng mắng một câu, đánh với người khác có lẽ vẫn còn phần thắng, nhưng người này, gã hoàn toàn không có cơ hội, đây chính là nam nhân đã khiến Thông Thiên Đế bị thương nặng.
Nam tử nóng lòng chạy trốn không phát hiện, sau khi cây hắc châm bị nam nhân thay đổi phương hướng liền bay về phía Tổ Mã, hắc châm chuyên dùng để đối phó với đan sư cao phẩm, nếu bị bắn trúng, chẳng ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Tổ Mã đang chuyên tâm ứng phó với kẻ địch đột nhiên rùng mình, nàng cảm nhận được nguy hiểm ngay gần đây, hơn nữa tốc độ rất nhanh, giữa thất bại và tính mạng, nàng dứt khoát chọn cái thứ hai, không ai tiếc mệnh hơn nàng, nhưng sự né tránh này lại để cường giả của Đan Sư Công Hội và Ngự Thú Công hội nắm lấy cơ hội, thừa thắng xông lên, hai luồng sức mạnh linh hồn một trái một phải đánh thẳng vào Tổ Mã, khuôn mặt nàng lập tức tái nhợt.
Hắc châm cắm thẳng vào mặt đất, sau đó hóa thành một vũng nước đen.
Khóe mắt Tổ Mã nhìn thoáng qua vũng nước kia, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, nàng cũng biết về kế hoạch này, không ngờ lại thất bại.
Tổ Mã quay phắt về phía bàn giám khảo, năm vị giám khảo mặt không đổi sắc, như thể không chú ý tới cảnh tượng này.
Đương nhiên, không thể nào không chú ý được, chỉ là họ biết đám người này đang gieo gió gặt bão, liền không để tâm nữa, vạch trần trước mặt mọi người cũng chẳng thể làm gì, bởi vì mấy thế lực tham gia đại hội đan sư nhìn có vẻ hòa bình, trên thực tế gió vẫn nổi mây vẫn đen.
Trên đấu trường, Du Tiểu Mặc vẫn chưa biết tới tình huống này, hắn đang nhíu mày nhìn chằm chằm vào Du Quyền.
Thực lực của Du Quyền kém Tổ Mã một chút, nhưng chiến trường Ngọc Linh lung này có rất nhiều hạn chế, không thể nào duỗi chân duỗi tay, hắn cũng không thể nắm bắt Du Quyền.
Có điều chắc hẳn bây giờ Du Quyền còn nôn nóng hơn hắn, nhất là khi nhìn thấy Tổ Mã đánh thua, nếu không thể đẩy Du Tiểu Mặc ra, vị trí quán quân sẽ bị người của hai đại công hội chếm mất.
Nghĩ vậy, Du Quyền bặm môi, xem ra không thể giấu nghề nữa rồi.
Du Tiểu Mặc kinh ngạc phát hiện khí thế của Du Quyền thay đổi, tới sức mạnh linh hồn cũng trở nên cứng cỏi hơn, từng chút từng chút phát ra khí tức uy hiếp, như thể xuyên qua mê cung nhỏ hẹp này.
Hắn cúi đầu xem xét, phát hiện hai tay Du Quyền đang kết ấn, lão… định sử dụng kỹ pháp ở đây sao?
Nét mặt Du Tiểu Mặc trở nên cổ quái.
Kỹ pháp là thứ quan trọng khi đan sư chiến đấu, nhưng vì mê cung quá nhỏ, chỉ dùng một chút sức mạnh linh hồn đã bao trùm hơn phân nửa mê cung, cho nên căn bản không thể nào thi triển kỹ pháp.
Bởi vì không gian quá nhỏ, cho nên kỹ pháp chỉ có thể biến thành bản mini, nhưng trong quá trình này còn thử thách cả kỹ xảo của đan sư nữa.
Vì vậy, thời điểm mọi người kịp phản ứng, Ngọc Linh Lung chấn động rất mạnh, càng ngày càng dữ dội, tiếng ầm ầm vang lên không dứt, những đan sư đang định đi ra đồng loạt nhìn về phía Du Tiểu Mặc và Du Quyền đầy khiếp sợ.
Chỉ thấy bên trong mê cung Ngọc Linh Lung trong suốt đột nhiên toát ra một luồng sáng màu vào, bên trong ánh sáng là một mũi tên màu xanh nhạt, mũi tên đang tản ra khí tức khủng khiếp, trong không gian nhỏ bé này, mũi tên có thể phát huy hết sức.
“Tiểu tử, nhớ kỹ lão phu tên là Du Quyền, bại dưới tay ta là vinh hạnh của ngươi!” Du Quyền dùng sắc mặt dữ tợn nhìn Du Tiểu Mặc, nụ cười trên mặt như thể đã tính toán trước.
Trên thực tế lão đã sớm có tin tức về trận đấu cuối cùng của đại hội đan sư, vì có thể thi triển kỹ pháp bên trong Ngọc linh Lung, lão thí nhiệm rất nhiều lần, mũi tên tỏa ra sức mạnh cường đại này chính là thành quả, ban đầu lão định dùng để đối phó với Tổ Mã, không ngờ lại dùng với Du Tiểu Mặc, cũng tốt thôi, từ rất lâu trước đây lão đã muốn dạy cho tên tiểu quỷ không biết trời cao đất rộng này một bài học nhớ đời.
“Được!”
Du Tiểu Mặc cười đáp lại, không hề có vẻ thẹn quá hóa giận nào, lão thất phu này, lão cho rằng chỉ có mình lão làm được sao, vui tính quá ha.
Khi ánh sáng tán đi, lộ ra một thủ ấn đang xoay tròn trong lòng bàn tay hắn, đây là Tu ấn của Tu Di ấn, hôm nay hắn đã là đan sư lục phẩm, uy lực của Tu ấn càng lúc càng lớn. Hắn không biết liệu nó có thể phá hủy mê cung hay không, nhưng hắn biết rõ mình không muốn bỏ qua cho Du Quyền.
Hắn không biết những gì xảy ra trước kia trong gia tộc Xích Huyết, nhưng nếu lão thất phu này biết chuyện về không gian, khẳng định đã sớm cấu kết với Du Chấn Thiên, chắc chắn chuyện của cha hắn năm đó cũng có sự nhúng tay của lão, hơn nữa lão là đan sư lục phẩm duy nhất của gia tộc Xích Huyết, phá hủy lão, gia tộc Xích Huyết sẽ gặp phải đả kích khổng lồ.
“Hai người này đúng là điên cuồng!” Viện trưởng vuốt cái cằm trơn bóng, lắc đầu bật cười.
“Họ sẽ hủy Ngọc Linh Lung chứ?” Một đại biểu khác của Đan Sư Công Hội lo lắng nói, nếu Ngọc Linh Lung sụp đổ, trận đấu sẽ không thể tiến hành tiếp.
Thân lão đầu cười ha hả nói: “Yên tâm, ngay từ đầu ta cũng nghĩ tới tình huống này, ngoại trừ tác dụng áp chế đan sư, bên trong Ngọc Linh Lung này còn có kết giới bảo vệ do ta và Lôi Long bày ra.”
Người kia liền yên tâm.
Thời điểm họ nói chuyện, Tu ấn được nén chặt của Du Tiểu Mặc đã giao thủ với mũi tên, uy lực khi hai chiêu thức va chạm lan ra bốn phía, không ngừng đánh vào bức tường đá của Ngọc Linh Lung, đại khái là sắp đến cực hạn, bức tường đột liên toát ra ánh hào quang, đỡ trọn dư uy, đây chính là kết giới bảo vệ mà Thân lão đầu đã nói.
Lúc này, sắc mặt Du Quyền đại biến, kinh hãi trợn mắt nhìn Du Tiểu Mặc.
Du Tiểu Mặc đắc ý, Tu ấn của hắn có một tính chất đặc biệt, thể tích càng bị nén nhỏ, uy lực càng mạnh, để nén Tu ấn này, hắn phí không ít công phu, thậm chí còn chia sức mạnh linh hồn thành hai phần, một để phòng bị những người khác, một để kết ấn, kết quả cuối cùng đã không làm hắn thất vọng.
Mũi tên không xuyên qua Tu ấn như Du Quyền mong muốn, ngược loại còn bị Tu ấn nhẹ nhàng đánh tan, kết giới bảo vệ điên cuồng lóe lên, chứng tỏ sức mạnh phá hủy rất cường đại, mỗi phần của mũi tên bị đánh tan, sắc mặt Du Quyền cũng trắng thêm một phần, mãi tới phía sau đã không còn huyết sắc nữa.
Du Quyền phun ra một búng máu, vội vã lùi lại vài bước, lung la lung lay, như thể chỉ một giây sau thôi sẽ ngã xuống, sắc mặt tái nhợt như quỷ, con mắt oán nhận nhìn Du Tiểu Mặc chằm chằm.
Sức mạnh linh hồn của lão không chỉ bị Du Tiểu Mặc đánh tan, mà một ít sức mạnh linh hồn đã mất liên hệ với lão, việc này tạo thành tổn thương không tầm thường tới linh hồn của lão.
Nếu trước ngày hôm nay, có ai nói với Du Quyền những lời này, chắc chắn lão sẽ không tin!
Giờ khắc này, cuối cùng lão cũng hiểu ra.
Du Tiểu Mặc đã không còn là người mà gia tộc Xích Huyết có thể động tới được nữa. Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.