Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
Chương 282: Không Có Mùi Vị
Doãn Gia
26/02/2017
CHƯƠNG 282: KHÔNG CÓ MÙI VỊ
Ngày hôm sau, đợt thứ hai của giải đấu đã bắt đầu.
Trước khi ra khỏi phòng, Du Tiểu Mặc thả Tiểu Cầu và Miêu Cầu đã bị nhốt nguyên một đêm, hai tên nhóc này sau khi được tự do thì không dám quấy rối nữa, cũng bị Du Tiểu Mặc uy hiếp phải cam đoan tuyệt đối không chạy loạn.
Chỉ là Du Tiểu Mặc vẫn không yên lòng, liền dặn dò Mao Cầu trông hai đứa, so với Xà Cầu và Tiểu Hắc thì Mao Cầu dễ nói chuyện hơn nhiều, rồi mới yên tâm rời đi cùng Lăng Tiêu.
Sau trận hỗn chiến ngày hôm qua, tuy có một vài thí sinh thật sự có thực lực đã bị loại, nhưng vẫn không ngăn cản nổi hứng thú của mọi người dành cho đợt thi đấu thứ hai.
Lúc hai người tới nơi, xung quanh khán đài đã đầy người.
Du Tiểu Mặc ngồi ở chỗ của Lăng Tiêu, còn Lăng Tiêu thì đương nhiên phải lên đài rút thăm cùng mười chín thí sinh khác, bởi vì y là người đứng đầu vòng một, cho nên được ưu tiên rút thăm đầu tiên.
Ở trước mặt y là một chiếc rương, trong rương có tên của tất cả các thí sinh, nếu như rút trúng bản thân thì phải rút lại một lần, mỗi người chỉ rút một tờ.
Lăng Tiêu rút ra một tờ giấy, nhìn thoáng qua liền đưa cho đạo sư đứng bên cạnh, những người khác cũng lần lượt tiến lên rút thăm.
Y vừa xuống đài, Du Tiểu Mặc đã lập tức hỏi: “Anh rút thăm được ai thế?”
Lăng Tiêu suy nghĩ một chút, “Không quen.”
Du Tiểu Mặc hắc tuyến, “Chẳng lẽ người quen của anh rất nhiều sao?” Hắn cảm thấy toàn bộ học viện chắc cũng chẳng có mấy học sinh làm cho Lăng Tiêu ghi nhớ đâu.
Lăng Tiêu cười với hắn, “Chắc cũng được mười người.”
Kết quả rút thăm nhanh chóng được công bố.
Người bị Lăng Tiêu rút trúng chính là một thí sinh đục nước béo bò, sau khi đối phương biết mình bị Lăng Tiêu rút trúng thì mất hết ý chí chiến đấu rồi.
Còn có một người nữa là rút phải Lăng Tiêu, rất xui xẻo, người nọ chính là Tần Chương.
Tần Chương đứng thứ mười trong bảng xếp hạng, thực lực kém hơn Sài Thiên và Đằng Giao một chút, vừa nhìn đã biết là không có phần thắng.
Sau khi trận đấu bắt đầu, trận đầu chính là Lăng Tiêu và thí sinh xui xẻo nọ, vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy một trận đấu mang tính ảo đáp, nhưng không ngờ kết quả còn áp đảo triệt để hơn, bởi vì người nọ còn chưa lên đài đã trực tiếp nhận thua rồi, Lăng Tiêu thoải mái nhận thêm một điểm.
Trong giây lát, kết quả này làm mọi người tổn thức không thôi, dù sao cũng phải cố gắng một chút chứ hả.
Nhưng cũng không ai thấy hành động của người nọ là hèn nhát, nói sao thì nói, nhưng thực lực đã sự chênh lệch lớn như vậy, nếu như đổi thành bọn họ, chắc cũng làm vậy thôi, ai mà svui nổi khi bị đối thủ của mình dùng một cái tát đập bay xuống dưới đài chứ.
Tuy không được xem một trận chiến gay chấn như hy vọng, nhưng những trận đấu sau đã thỏa mãn mọi người, làm bọn họ càng xem càng nghiện, có người đứng đầu và đứng thứ hai trên bảng xếp hạng nữa, tình hình chiến đấu rất quyết liệt.
Sau đó tới Vinh Hiên, hắn đứng thứ tư trên bảng xếp hạng, mà đối thủ là một người xếp thứ mười lăm, kết quả không có gì bất cờ, mãi tới xế chiều mới tới trận đấu thứ hai của Lăng Tiêu.
Du Tiểu Mặc mừng rỡ nói với Tần Chương: “Tần đại ca, ngươi phải cố gắng lên nha, tuyệt đối đừng thua Lăng Tiêu đó.”
Tần Chương dở khóc dở cười, “Du huynh đệ, ngươi cũng để mắt tới ta quá rồi đó.”
Du Tiểu Mặc nói: “Đúng thế, nếu như người khác thì ta còn xem thường ấy!”
Lăng Tiêu lại gần, “Ta thì sao?”
Du Tiểu Mặc cười tủm tỉm rồi nói: “Nhớ rõ đừng để Tần đại ca thua quá khó coi nha.”
Lăng Tiêu quay lại liếc nhìn Tần Đăng bởi: admin
Ngày hôm sau, đợt thứ hai của giải đấu đã bắt đầu.
Trước khi ra khỏi phòng, Du Tiểu Mặc thả Tiểu Cầu và Miêu Cầu đã bị nhốt nguyên một đêm, hai tên nhóc này sau khi được tự do thì không dám quấy rối nữa, cũng bị Du Tiểu Mặc uy hiếp phải cam đoan tuyệt đối không chạy loạn.
Chỉ là Du Tiểu Mặc vẫn không yên lòng, liền dặn dò Mao Cầu trông hai đứa, so với Xà Cầu và Tiểu Hắc thì Mao Cầu dễ nói chuyện hơn nhiều, rồi mới yên tâm rời đi cùng Lăng Tiêu.
Sau trận hỗn chiến ngày hôm qua, tuy có một vài thí sinh thật sự có thực lực đã bị loại, nhưng vẫn không ngăn cản nổi hứng thú của mọi người dành cho đợt thi đấu thứ hai.
Lúc hai người tới nơi, xung quanh khán đài đã đầy người.
Du Tiểu Mặc ngồi ở chỗ của Lăng Tiêu, còn Lăng Tiêu thì đương nhiên phải lên đài rút thăm cùng mười chín thí sinh khác, bởi vì y là người đứng đầu vòng một, cho nên được ưu tiên rút thăm đầu tiên.
Ở trước mặt y là một chiếc rương, trong rương có tên của tất cả các thí sinh, nếu như rút trúng bản thân thì phải rút lại một lần, mỗi người chỉ rút một tờ.
Lăng Tiêu rút ra một tờ giấy, nhìn thoáng qua liền đưa cho đạo sư đứng bên cạnh, những người khác cũng lần lượt tiến lên rút thăm.
Y vừa xuống đài, Du Tiểu Mặc đã lập tức hỏi: “Anh rút thăm được ai thế?”
Lăng Tiêu suy nghĩ một chút, “Không quen.”
Du Tiểu Mặc hắc tuyến, “Chẳng lẽ người quen của anh rất nhiều sao?” Hắn cảm thấy toàn bộ học viện chắc cũng chẳng có mấy học sinh làm cho Lăng Tiêu ghi nhớ đâu.
Lăng Tiêu cười với hắn, “Chắc cũng được mười người.”
Kết quả rút thăm nhanh chóng được công bố.
Người bị Lăng Tiêu rút trúng chính là một thí sinh đục nước béo bò, sau khi đối phương biết mình bị Lăng Tiêu rút trúng thì mất hết ý chí chiến đấu rồi.
Còn có một người nữa là rút phải Lăng Tiêu, rất xui xẻo, người nọ chính là Tần Chương.
Tần Chương đứng thứ mười trong bảng xếp hạng, thực lực kém hơn Sài Thiên và Đằng Giao một chút, vừa nhìn đã biết là không có phần thắng.
Sau khi trận đấu bắt đầu, trận đầu chính là Lăng Tiêu và thí sinh xui xẻo nọ, vốn tưởng rằng có thể nhìn thấy một trận đấu mang tính ảo đáp, nhưng không ngờ kết quả còn áp đảo triệt để hơn, bởi vì người nọ còn chưa lên đài đã trực tiếp nhận thua rồi, Lăng Tiêu thoải mái nhận thêm một điểm.
Trong giây lát, kết quả này làm mọi người tổn thức không thôi, dù sao cũng phải cố gắng một chút chứ hả.
Nhưng cũng không ai thấy hành động của người nọ là hèn nhát, nói sao thì nói, nhưng thực lực đã sự chênh lệch lớn như vậy, nếu như đổi thành bọn họ, chắc cũng làm vậy thôi, ai mà svui nổi khi bị đối thủ của mình dùng một cái tát đập bay xuống dưới đài chứ.
Tuy không được xem một trận chiến gay chấn như hy vọng, nhưng những trận đấu sau đã thỏa mãn mọi người, làm bọn họ càng xem càng nghiện, có người đứng đầu và đứng thứ hai trên bảng xếp hạng nữa, tình hình chiến đấu rất quyết liệt.
Sau đó tới Vinh Hiên, hắn đứng thứ tư trên bảng xếp hạng, mà đối thủ là một người xếp thứ mười lăm, kết quả không có gì bất cờ, mãi tới xế chiều mới tới trận đấu thứ hai của Lăng Tiêu.
Du Tiểu Mặc mừng rỡ nói với Tần Chương: “Tần đại ca, ngươi phải cố gắng lên nha, tuyệt đối đừng thua Lăng Tiêu đó.”
Tần Chương dở khóc dở cười, “Du huynh đệ, ngươi cũng để mắt tới ta quá rồi đó.”
Du Tiểu Mặc nói: “Đúng thế, nếu như người khác thì ta còn xem thường ấy!”
Lăng Tiêu lại gần, “Ta thì sao?”
Du Tiểu Mặc cười tủm tỉm rồi nói: “Nhớ rõ đừng để Tần đại ca thua quá khó coi nha.”
Lăng Tiêu quay lại liếc nhìn Tần Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.