Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Chương 250: Thanh Niên Đặc Biệt

Doãn Gia

26/02/2017

CHƯƠNG 250: THANH NIÊN ĐẶC BIỆT

Khoảng cách từ lần bày quầy lần trước của Du Tiểu Mặc tới hôm nay mới có hai ngày.

Bản thân Du Tiểu Mặc cũng không biết linh đan hắn luyện ra khác với người ta ở chỗ nào, hắn chỉ biết, đây là lần thứ hai hắn đi bày quầy, nhưng đã có mấy người đứng trước gian hàng chờ hắn, hiện tượng này có thể nói là kỳ quan ở khu tiêu thụ, khiến cho mọi người đều dài cổ trông xem.

Thời điểm Du Tiểu Mặc chạy tới, thiếu chút nữa thì cho rằng quầy hàng của mình bị người khác chiếm mất ấy chứ, hành vi này là trái phép, sẽ phải chịu sự trừng phạt của học viện.

Thấy Du Tiểu Mặc cuối cùng cũng tới, hai nam tử lần trước lập tức lộ ra nét mặt mừng rỡ, một người trong đó vui vẻ nói: “Tiểu huynh đệ, rốt cuộc thì ngươi cũng tới rồi, ta đợi ngươi mất cả buổi, ngày hôm qua cũng tới tìm ngươi, đáng tiếc là ngươi không tới.”

Du Tiểu Mặc kinh ngạc hỏi: “Hôm qua ta có chút việc, cho nên không tới, các ngươi làm gì thế?” Những người đứng phía sau họ có vẻ đang dùng mấy ánh mắt tò mò đánh giá hắn, hình như là cùng một nhóm.

Nam tử đã sớm nghe nói về chuyện của hắn và Sài Tuấn, cũng không bất ngờ, hơn nữa luyện đan cũng cần có thời gian, nhân tiện nói: “Lần trước ta mua linh đan ở chỗ ngươi, hiệu quả không tệ, cho nên lần này tới là muốn hỏi xem ngươi còn bao nhiêu, chúng ta sẽ mua hết.”

Quầy hàng còn kia kịp mở cửa mà linh đan đã bán hết veo, tốc độ nhanh tới nỗi ngay tới bản thân Du Tiểu Mặc cũng chẳng tin nổi.

Nhưng Du Tiểu Mặc nhanh chóng tỉnh táo lại, thăm dò: “Các ngươi thật sự muốn mua hết hả?” Chất lượng tốt tới vậy sao? Hắn chưa từng so sánh với người khác, nhưng xem thái độ của họ thì hẳn là không tệ chút nào.

Nam tử cười nói: “Ngươi mới nhập học vài ngày, có vài chuyện không hiểu lắm cũng là bình thường.”

Đúng là có rất nhiều tình hình hắn không hiểu lắm, Du Tiểu Mặc liền hỏi, “Chuyện gì?”

“Đầu tiên ta phải tự giới thiệu bản thân một chút, ta tên là Vinh Hiên, vị đứng cạnh này là bạn ta Tần Chương, rất vui vì được quen biết với ngươi, bạn Du Tiểu Mặc.” Vinh Hiên cười nói, cũng nói thẳng thân phận của Du Tiểu Mặc luôn, tân sinh nổi tiếng lẫy lừng, lần trước vừa nhìn thấy đã nhận ra hắn.

Du Tiểu Mặc cũng không cảm thấy bất ngờ, nói chung là giờ có ai nói người ta biết hắn thì hắn cũng chẳng thèm bất ngờ nữa rồi.

Vinh Hiên nói tiếp: “Về việc tiêu thụ linh đan, có thể ngươi còn không biết, nhưng chín phần linh đan được tiêu thụ ở nơi này đều nằm trong tay mấy thế lực, bọn họ cùng nhau bàn bạc, thống nhất giá cả linh đan, nhưng cái giá này lại cao hơn nhiều so với chất lượng linh đan.”

“Ngươi muốn nói tới số lần rèn luyện linh thảo sao?” Du Tiểu Mặc lập tức bắt được trọng điểm, nếu nói như chất lượng không cao, chắc chỉ có thể là nguyên nhân này thôi.

“Đúng vậy, lúc luyện đan họ chỉ rèn luyện linh thảo bốn lần, tạp chất còn lại quá nhiều, sau khi dùng sẽ lưu lại trong cơ thể, trừ khi lập tức đẩy tạp chất ra ngoài, nếu không những tạp chất đó đọng lại sẽ có hại đối với việc tu luyện, vì thế, họ cố ý đẩy ra một loại linh đan có thể quét sạch tạp chất trong cơ thể gọi là Thanh Tâm đan, ép người khác phải mua.” Vinh Hiên nhíu mày.

Hành vi này cũng quá ghê gớm, vì lợi ích của bản thân mà moi điểm của người khác.

Nhưng cái chuyện một người muốn đánh mà một người tình nguyện bị đánh này cũng chẳng nói gì được, nếu như không mua linh đan thì họ không thể vào trong núi săn yêu thú, mà không săn yêu thú thì cũng chẳng có điểm, bởi vì rất nhiều học sinh đều dựa vào việc săn yêu thú mà kiếm điểm.

Du Tiểu Mặc xét lời nói của Vinh Hiên cũng hiểu được có khả năng họ không phải là người của mấy thế lực kia, nếu thế, chắc họ đã bị moi không ít điểm rồi.

Bảo sao mấy người này lại mua nhiều linh đan của hắn tới vậy, chỉ cần số lần rèn luyện linh thảo hơn kém một lần là chất lượng linh đan cũng có sự khác biệt rất lớn, số lần hắn rèn luyện còn nhiều hơn mấy người kia hai lần, khẳng định là tốt hơn nhiều, Du Tiểu Mặc nghĩ rất tự kỷ.



Vinh Hiên nói: “Bạn học Du, ta và các huynh đệ của ta định tổ chức người đi vào thâm sơn, cho nên cần rất nhiều linh đan, không biết ngươi có thể bán hết linh đan của mình cho chúng ta không, chất lượng linh đan của ngươi khá cao, chúng ta sẽ dựa theo giá cả mấy người kia thống nhất để mua, ngươi thấy thế nào?”

Có người tình nguyện mua bằng giá cao hơn, đương nhiên là Du Tiểu Mặc bằng lòng rồi, hắn cũng đã biết rõ ràng ngọn nguồn, cho nên cũng không cảm thấy kì lạ gì gì đó nữa, dù sao đây là thứ hắn nên được.

Với số linh thảo còn dư lần trước, Du Tiểu Mặc đã luyện hết thành linh đan, tổng cộng có ba mươi viên Nguyên Dương đan, bốn mươi viên Hoạt Huyết đan, còn Chân Dương đan chỉ có mười lăm viên, tất cả là ba trăm mười lăm điểm.

Đây là một khoản tiền thật lớn.

Du Tiểu Mặc nhìn số điểm trong thẻ vốn chỉ còn 110 bây giờ lập tức biến thành 424, trong giây lát chính hắn cũng không dám tin tưởng, cứ theo đà này, hắn có lòng tin, chỉ cần mấy tháng là hắn có thể chen vào hàng ngũ những kẻ có tiền trong học viện rồi.

Nhưng người một lần mà mua bán tới ba trăm điểm sổ, chắc nhóm người của Vinh Hiên cũng khá có địa vị trong học khu B.

Điểm này Du Tiểu Mặc không hề đoán sai, thủ lĩnh của nhóm người Vinh Hiên cũng có chút danh tiếng ở học khu B, bọn họ dựa vào việc săn bắt yêu thú trong núi sâu để kiếm điểm, mỗi lần đều thu hoạch rất lớn, khá nhiều người đều biết tới họ.

Sau khi giao dịch xong, Vinh Hiên lại nói ra một yêu cầu, hắn hy vọng sau này nếu Du Tiểu Mặc lại bán linh đan nữa, hay ưu tiên bán cho họ trước.

Đối với Du Tiểu Mặc mà nói thì có một khách hàng cố định rất là bớt việc, bởi vậy hắn đồng ý không hề do dự.

Du Tiểu Mặc không cần dọn quán, sau đó lại đi cùng Bách Lý Tiểu Ngư rời khỏi điểm tiêu thụ.

Bách Lý Tiểu Ngư rất bội phục Du Tiểu Mặc có thể kiếm nhiều điểm như vậy chỉ trong vài ngày, hâm mộ tới nỗi chính hắn cũng muốn luyện đan kiếm điểm.

Cả hai đều mười tám tuổi, nhưng so với Du Tiểu Mặc, hắn như một công tử ăn không ngồi rồi, chỉ dựa vào số điểm mà anh trai cho mới sống thoải mái như vậy, hiện tại Bách Lý Tiểu Ngư mới thật sự hiểu rõ.

Cho nên hắn quyết định, từ hôm nay hắn cũng muốn tự kiếm điểm, bước đầu tiên chính là học theo Du Tiểu Mặc đi mua linh thảo.

Du Tiểu Mặc thấy thái độ của Bách Lý Tiểu Ngư kiên quyết lắm, dù sao thì hắn cũng muốn tới khu tiêu thụ linh thảo mua thêm chút nữa, vì vậy cũng dẫn Bách Lý Tiểu Ngư theo.

Khu tiêu thụ linh thảo nằm ngay cạnh khu tiêu thụ linh đan, muốn đi qua thì chẳng cần tới một phút.

Nói đến khu tiêu thụ linh thảo, Du Tiểu Mặc cũng nhờ bài giảng của Ninh Tĩnh đạo sư mới được biết, lúc trước hắn còn thắc mắc không biết đám linh thảo này tới từ đâu, bởi vì số lượng rất nhiều, hơn nữa giá cả cũng không cao lắm.

Sau này mới biết được, thì ra tất cả chỗ linh thảo này đều được hái trong thâm sơn.

Thâm sơn đã tồn tại từ rất lâu rồi, không thể đoán được thời gian cụ thể, trong đó ngoại trừ nhiều yêu thú thì các loại linh thảo đủ cấp bậc nhiều không kể xiết, đặc biệt là linh thảo cấp thấp và cấp trung, chỉ cần xông bừa vào cũng có thể tìm được.

Du Tiểu Mặc đi tới quầy hàng đã mua linh thảo lần trước.



Người bán linh thảo là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, tu vi không cao lắm, theo như người này nói thì mỗi ngày sẽ bán cố định sáu mươi bộ nguyên liệu làm linh đan cấp bốn hạ phẩm, bán xong thì về, cho dù có cũng không bán nữa, bán không hết lại mang về.

Lần trước lúc Du Tiểu Mặc tới, người nọ chỉ còn lại chút linh thảo cuối cùng, vốn còn định thu quán trở về nhưng đúng lúc bị hắn đuổi kịp.

Hiển nhiên là thanh niên vẫn nhớ Du Tiểu Mặc, nhìn thấy hắn còn hơi bất ngờ.

Du Tiểu Mặc nhìn linh thảo bày trên quầy, lần này tới sớm hơn, có vẻ thanh niên cũng mới bày hàng, chưa bán được mấy cây.

“Vị bạn học này, chỗ này ngươi có bao nhiêu bộ nguyên liệu?”

Sau khi ngạc nhiên qua đi, thanh niên lập tức bình tĩnh, lạnh nhạt nói: “Chân Dương đan và Nguyên Dương đan và Hoạt Huyết đan đều có hai mươi bộ, ngươi muốn mua hết không?”

“Ta muốn mua hết, ngươi xem tổng cộng cần bao nhiêu điểm?” Du Tiểu Mặc gật đầu.

Thanh niên trả lời dứt khoát: “Tổng cộng là bảy mươi lăm điểm, ngươi là người đầu tiền mua toàn bộ hàng của ta, ta có thể chiết khấu một chút, bảy mươi điểm.”

Du Tiểu Mặc vui vẻ: “Vậy thì cám ơn nha, còn nữa, tháng sau chắc là mỗi hai ngày ta sẽ tới một lần, hai ngày sau ngươi có thể để tất cả linh thảo lại cho ta không?” hắn tính toán, dù sao sau này cũng cần mua nhiều, dứt khoát tìm một nơi nhập hàng cố định luôn.

Thanh niên sững sờ, lập tức nói: “Có thể.”

Ý nghĩ của người nọ cũng giống như Du Tiểu Mặc, có một người mua cố định là chuyện rất tốt.

Du Tiểu Mặc nói thêm, “Chỗ ta ở là phòng số 9 ở Nhất Thu Viện, nếu như hôm nào ta không tới, làm phiền người đưa qua cho ta được không?”

Cũng chỉ là mang đồ thôi, thanh niên liền gật đầu: “Có thể.”

Mọi việc cứ tự nhiên mà định ra như vậy đấy, cả hai bên đều cảm giác thoải mái hơn nhiều, mà giao dịch cũng hoàn thành trong vui vẻ.

Du Tiểu Mặc nhìn chiếc thẻ đột nhiên hao bớt bảy mươi điểm, cũng không đau lòng gì lắm, bởi vì không bao lâu nữa là sẽ có lợi nhuận rồi, hơn nữa còn lời hơn năm mươi điểm kìa.

Ra khỏi điểm tiêu thụ linh thảo, Du Tiểu Mặc chia một nửa số linh thảo mua được cho Bách Lý Tiểu Ngư, đương nhiên, sao có thể cho không được, điểm trong thẻ của Bách Lý Tiểu Ngư cũng không ít, gần năm trăm điểm, đều do anh hắn cho.

Du Tiểu Mặc sẽ không thừa nhận mình đang ghen tị đâu nhé, còn hung hăng quẹt ba mươi lăm điểm qua thẻ của mình.

Trên đường quay về phòng, Du Tiểu Mặc chia tay với Bách Lý Tiểu Ngư.

Hắn bảo Bách Lý Tiểu Ngư về trước, sau đó đi tìm Lăng Tiêu.

Lần trước hắn cũng đi cùng Lăng Tiêu tới phòng y, cho nên Du Tiểu Mặc biết Lăng Tiêu ở viện nào, bởi vì y đánh bại Tôn Triết, cho nên có thể ở trong Nhất Xuân Viện, số phòng cũng là số chín như hắn, nghe nói lần căn phòng số tám ngay cạnh phòng Lăng Tiêu là của một vị cường giả đứng thứ tám trên bảng xếp hạng. Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook