Truyện Về Cô Bé Đứng Đường Mà Tôi Quen
Chương 26
Lo aka LD7
09/07/2013
- Chắc có lẽ, phải có người đàn ông nào thực sự yêu con người em. chấp nhận cái quá khứ của em. Níu tay em ra khỏi cái đống bùn chắc khi đó em mới bỏ nghề, mà chắc chả có thằng đàn ông nào trên đời, lấy muốn yêu 1 con đ*~ như em đâu - Em vẫn sụt xùi khóc
Tui lặng người 1 lúc... hít 1 hơi sâu... rồi thở hắt ra đầy vẻ mệt mỏi... MÀ NÓI NHỎ NHẸ VỚI EM RẰNG:
VẬY EM CÓ MUỐN ANH CHÀNG MÀ EM THẦM YÊU CHO EM 1 CƠ HỘI KO ?
Anh sẽ cố gắng khuyên nhủ anh ta !!!!
Tới đây các bác cũng dần hiểu và hết thắc mắc là cái người con trai mà em kể tui có biết hay ko biết nhé ! tui hiểu hết đấy chứ! tui biết là người con trai ấy em tả chính là tui... Đến lúc này tui trò chuyện với trong vài trò người gián tiếp làm cầu nối giữa em "với cái anh chàng mà em thầm yêu"
- Bé Nhi gật đầu 1 cách hạnh phúc mặt mũi vẫn sụt sùi nước mắt
- Mà chàng anh ấy bảo anh rằng em ko được ko nữa, chứ em có khóc như vầy anh ta không có thích đâu
- Anh nhắn với ta là bé Nhi hết khóc rồi, nhìn nè - Rồi em quay mặt lại cười hi hì với tui mà đôi mắt đỏ hoe vẫn còn lấm tấm giọt nước mắt
- Ừ vậy giờ nín đi nha không ! tí về thấy mắt em đỏ hoe, mắc công tía lại mắng anh vì làm cho em khóc bây giờ
- Vậy anh ấy có cho em 1 cơ hội ko - Em quay qua hỏi tui !
- Anh ấy bảo anh là cho anh ấy thời gian suy nghĩ rồi anh ấy sẽ trả lời em sau, vậy em yên tâm chưa ! thôi lên mặc đồ vào đi, để vậy hồi nữa có chuyện lớn xảy ra ấy, khi đó đừng có trách anh
- Ứ sợ, em có anh ta bảo vệ rồiplez rồi đi lên - Con bé cũng ko thua gì mà táp lại tui
- Gớm ko, à để anh lên trước xem có ai không? Rồi có gì em gọi em lên sau
Mò lên xem xét tình hình ko thấy ai, rồi tui gọi em lên. Và nói thật cái việc nhìn thấy con gái cởi đồ và mặc đồ vô là cái thích thú nhất của mỗi thằng đàn ông, cái cởi đồ ra nó khiến cho cánh đàn ông chúng ta hồi hộp náo nực trước 1 đứa con gái chuẩn bị show hàng ra cho ta thịt thì ngược lại khi nhìn thấy 1 đứa con gái từ lúc nó khỏa thân đến lúc mặc đồ vào lại làm cho tui cảm thấy cảm giác vừa phát hiện ra 1 điều kì thú nào đó trong phút chốc mà cả thế giới ko ai biết được chỉ cả 1 mình mình... Nói chung là khá biến thái
Khi con bé mặc đồ xong. tui cũng toan con bé về nhà luôn, chứ cái quần ướt nhẹp vầy nó ẩm ẩm, gió vào trúng gió cái lại liệt dương nữa thì khổ toan tính đi thì bị bé Nhi nói phông lông:
haizzzzz trên đời có con ma nhà họ Hứa
Ủa anh hứa gì với em - Tui quay lại gãi đầu, cảm thấy hơi chột dạ
Tui nhớ hồi nãy có ai hứa là sẽ cõng tui đó hen? sao ai đó mau quên quá zạ ta ! - Con bé nói mà cái mặt ngông nghênh xỉa xói tui thấy phát ghét !
Rồi nhớ rồi, leo lên - Tui khom người xuống chuẩn bị chờ cực hình giáng xuống lưng, lắng tai nghe từng bước chân bị nhé dẫm trên cát tiễn tới gần tui ngày càng 1 gần và phịch. 2 quả bưởi đập thẳng vào lưng
Coi bộ bé Nhi cũng ngang ngửa với bé Nhy cao chứ cũng ko thua kém gì.
Nhưng mà đc cái cũng thon thả nên dễ cõng hơn.
Cái lần cõng bé Nhi này thì khác hẳn với cõng bé Nhy cao. nếu như cõng bé Nhy cao như tui cõng 1 cô tiêu thư nhõng nhẽo cảm giác hơi e ngại thì khi tui cõng Bé Nhi như đang cõng 1 đứa con nít ấy, suốt buổi cứ trêu ghẹo tui trên lưng. ko có vấn đề ngại ngùng cả, đi đường bà con cô bé đi qua ai cũng cười làm tui thẹn muốn chết
Về gần đến nhà tui liền đứng thẳng người dậy tỏ vẻ ko muốn cõng nữa sợ mắc công tía má con bé thấy rồi nói này nọ
- Ơ sao ko cõng nữa - Bé Nhi nhõng nhẽo
- Thôi sắp tới nhà rồi đi tí có sao đâu - Tui nói đại cho qua chuyện
- Xí, người gì mà keo kiệt, rồi con bé cũng lon ton đi về
Về đến nhà cũng mệt lã cả người. Chào má bé Nhi rồi lên phòng lấy đồ đi tắm
Xong rồi cũng xuống nhà phụ má bé Nhi chẻ củi này nọ, làm mấy việc linh tinh, chung quy vận động phụ giúp gì đó cho đỡ chán. bé Nhi thì ở trong bếp nấu nướng đồ ăn.
Rồi cũng vô phòng mò cái điện thoại xem có biến gì không ?
Mở ra thì thấy 1 đống tin nhắn của bé nhy cao, với chục cuộc gọi nhỡ. Khiếp làm gì lắm vậy trời, đại loại cũng là mấy tin nhắn hỏi thăm tự kỉ thôi. Tui cũng bấm số gọi lại: (nhạc chờ giờ tui vẫn nhớ cái bài Nếu thích em thì anh hãy nói ngộ ái nị ấy >"
- Alo, bé Nhy hả, anh V đây
- Ờ anh V hả
- Ừa, chuyện gì mà nt cho anh lắm thế, còn cả gọi nhỡ nữa này
- Hic, anh đi đâu mà tối qua cho đến sáng giờ em gọi anh chả được gì vậy, nhắn tin cũng ko trả lời... Làm em cứ lo bị bọn nó (cái bọn bữa gặp hôm giao thừa) bắt cóc rồi chứ
- Hihi làm gì có người đẹp, ăn ở lương thiện như anh, ai nỡ bắt cóc
- Thấy ơn hông, mà anh đang ở đâu vậy ?
- À anh đang ở dưới quê bé Nhi chơi !
- Ờ vậy hả - Giọng đang tươi tỉnh nghe đến đây tự nhiên xìu hẳn
- Sao thế, có gì buồn hả kể anh nghe coi
- À không, thôi anh đi chơi vui vẻ, rồi cúp máy cái rụp T_T
Mẹ mấy đứa con gái nào, sao tính nết nó khó hiểu quá nhỉ @@!
Chán cũng ko thèm buồn gọi lại. ở trên phòng nằm ngủ 1 tí, thì bé Nhi lên phòng gọi xuống ăn cơm cùng gia đình. còn có cả ku Đen cũng tới ăn cùng nữa (à quên kể các bác là bé Nhi còn có 1 người anh nữa, do lấy vợ khác tỉnh và ở rể tại quê vợ luôn, có về nhà 3 ngày tết thôi, mùng 4 tết là ổng về cùng với vợ ổng rồi) Lúc này nhìn thấy tui xuống mà nom bộ cái mặt thằng Đen nhìn tui mà chả vui tí nào. Mới có mấy tiếng mà trạng thái của nó thay đổi với tui nhanh ghê. CHắc cũng vì chuyện hồi trưa... Thôi kệ...
Vô bàn ăn, thì lúc này thằng Đen nó còn cay tôi hơn lúc đầu nữa... cũng tại vì... con bé Nhi cứ gắp thức ăn cho tui lia lịa... haiz ai được gái gắp đồ ăn cảm thấy hạnh phúc chứ tui thì rơi vô hoàn cảnh này chả muốn tẹo nào
Nhìn cả buổi cơm mà thằng Đen thiếu điếu lao vô xé xác tui ra ấy các bác ơnói chung là tui hiểu cảm giác GATO của nó mà ko tào nào giải thích cho nó hiểu được. Cho nên cuối buổi ăn cơm. tui mới tới sát bên nó mà nói nhỏ:
Đen ở đây biết chỗ nào mần chuột đồng ngon ko, lai rai với anh tí:
- Dạ, có đầy, anh đợi tí em về nhà lấy xe qua rước anh, nhớ mang nón nhé
Ừ - Xong tui thay đồ mang tiền đầy đủ rồi cũng xin phép tía má bé Nhi và bé Nhi đi chơi ngắm phố ở đây tí.
Ra ngõ đã thấy tiếng bô xe thằng Đen đang tới rồi, tui cũng cười giả lả với nó rồi leo lên xe... Đi trên đường tui cũng chỉ nói chuyện vu vơ linh tinh về cuộc sống ở đây thôi chứ chưa vô vấn đề chính được... còn nhiều điều muốn hỏi và nói với nó lắm... hy vọng sắp tới sẽ bộc bạch hết cùng nó...
Vô cái quán nhậu mang tên Má Năm má 6 gì đó chả nhớ rõ nữa. coi bộ chuột ở đây chất hơn chuột chỗ tui, to béo, mập mạp lắm, thế là gọi luôn 1 đĩa nướng xả ớt, đĩa chiên dòn, với cái lẩu chuột nữa. Đong cho 1 chai rượu 2 xị với cái ly nhỏ, cũng may nó ko vác ra cái ly cối là mệt.
Vài ly đầu 2 anh em cũng xã giao uống chay ko mồi, coi bộ thằng đen uống cũng ổn. Khi mồi màn bày ra, rượu cũng tu hết được 2 chai rồi, đến chai thứ 3 thì tui cũng bắt đầu vô vấn đề chính
- Ủa đen nè, nói thiệt anh nghe nhé, hồi chiều hình như em ko ưa anh phải ko ?
- Dạ đâu có anh, anh có gì đâu mà em ko ưa - Nó cười huề
- Hì, chỗ anh em với nhau, anh bắt bài hết mà, nói nghe nè, anh ko có gì với Nhi đâu em cứ yên tâm, chỉ coi như em gái thôi à.
- Ủa vậy là anh chỉ coi út như em gái thôi hả
- Ừ, em đừng có nghĩ linh tinh, mà nói anh nghe, em thích cái út phải ko ?
- Dạ... *gật đầu* - Rồi gãi tai gãi đầu ra vẻ bối rối ngại ngùng
- Kể anh nghe vế út tí coi anh ko rõ 2 đứa ntn với nhau nữa- Tui tò mò
- Dạ, út từ nhỏ trong xóm đã chơi với thân với em rồi, 2 đứa hồi nhỏ đi đâu cũng có nhau, quậy banh cả xóm ra... Hồi đó còn nhỏ thì em coi út như em gái, hay người bạn thân thôi, lớn tí xíu thì nhận ra đã thích út từ lúc nào ko hay rồi... rồi nó tiếp tục bộc bạch tâm sự thầm kín vế bé Nhi cho tui nghe
Hồi ấy, 2 đứa có làm chuyện gì sai mà bị tía bé út quoánh thì em đều chịu đòn dùm bé út, tất nhiên là ổng đâu có dám đánh em tại có phải con ổng đâu, vậy em cũng đứng ra xin ăn đòn hộ mới tếu - Rồi nó gãi đầu rồi cụng ly với tui.
Bé út nhìn bên ngoài hồn nhiên vậy thôi chứ bên trong yếu đuối lắm anh vượng à. tía má đánh chả bao giờ khóc đâu. Khi bị ăn đòn xong hay chạy qua tìm em rồi rúc đầu vô ngực em khóc lóc kể lể ấm ức lắm. ĐƯợc cái cũng mau cười mau khóc, mau nhớ cũng mau quên... nói chung kì cục lắm hihi
Nhớ có lần, có mấy thằng xóm trên nó hay tụ tập, bé Nhi đi đường tối về cùng với em thì bị tụi nó ghẹo. em liền lao ra đánh tui nó, rồi hậu quả nè cái vết xẹo ngay mí mắt nè anh thấy ko - Thằng bé chỉ vào cái xẹo bị mờ của nó.
Coi bộ em cũng hy sinh cho con bé quá hen? thế đã tỏ tình chưa ?
- Haizzz có rồi anh, nhưng bé út vẫn chỉ coi em là anh trai thôi, bé út kêu là đang coi như anh rồi chuyện sang người yêu nó kì kì sao ấy ko thích nghi được, nên tốt nhất làm anh em vẫn vui hơn
- Rồi em... - Tui bỏ lưng câu nói
- Bé Nhi đã vậy thì biết sau được hả anh... Thôi thì thà được bên cạnh út thấy út vẫn yên ổn khỏe mạnh, em thấy cũng vui rồi...
Tui dang đinh nói sao ko kiếm mẹ con khác đi, người đâu mà si tình dữ vậy mà cũng ngại ko nên nói mắt công lại có cái chai rượu vào đầu
- Mà anh nè
- Sao em ?
- Bé Nhi lên Biên Hòa sống có bị ai bắt nạt ko anh ?
- Trời có anh làm gì có ai dám bắt nạt... hehe, có nó bắt nạt người ta thì có
- Vậy cũng đỡ, em chỉ sợ sống ở quê lâu, lên thành phố xa hoa với nhiều loại con người, ko rõ tốt xấu, rồi lại làm tổn thương bé út nữa rồi làm út xa đọa thôi, từ ngày út lên Tp, ngày nào em cũng hơi lo lo cho út
- Hi, ko sao đâu em, bé Nhi nhìn vậy chứ cũng ngoan lắm - Nói vậy thôi chứ thực sự tự nhiên cảm thấy trong lòng nó hơi chột dạ và áy náy với lương tâm.
Ăn nhậu với nó 1 tí, tâm sự về nhiều thứ nữa mà ko nhớ rõ nữa... rồi 2 anh em cũng chở nhau đi uống cafe 1 chập đến cỡ 11h tối mới mò về...
Ở quê đúng khác, chạy đến đâu chó nó sủa ầm ĩ, 1 con sủa là cả đám chó trong xóm nó cũng sủa theo... Giờ tui mới hiểu tại sao trên mạng nó hay chửi nhau là chó hùa >"
Về tới nhà, thấy tía bé Nhi đang ngồi lai rai 1 mình trước hiên nhà cũng chào ổng tiếng hỏi thăm linh tinh trễ rồi sao chưa ngủ mai còn mần rồi xin đi vô nghỉ tại cũng mới làm tí với thằng Đen rồi. mà công nhận cái thể loại ngồi 1 mình uống tui thề tao ko làm được... trừ khi thật buồn đau khổ bế tắc con mẹ gì đó thì tui mới làm vậy thui. chắc tía bé Nhi thuộc cái dòng uống ghiền cmnr
Vô nhà giờ cũng trễ, mà nói thật ở đây ban đêm cũng âm u lắm các bác ợ
Mò mẫm lên phòng, rồi nhắn tin vớ vẩn cho bé Nhy rồi cũng suy nghĩ về chuyện hồi chuyện, lỡ hứa cho bé Nhi 1 cơ hội nhưng thực sự ko phải là 1 cơ hội để tui và bé Nhi tới nhau... mà là... 1 CƠ HỘI LÀM LẠI CUỘC ĐỜI...
Tui đang suy nghĩ cách nào đó giúp em dứt hẳn chân ra cái con đường này. Vì quả thật ở tận đáy lòng tui với bé Nhi chỉ là lòng thương hại của 1 cô bé bị tổn thương thôi. Chứ ko phải là tình cảm rung động của trai gái, mong các bác hiểu..1 hồi tầm 12h cũng chìm vào giấc ngủ
Bước sang ngày thứ 3, cũng là ngày cuối tui ở đây
Sáng sớm 4h sáng mà gà nó thi nhau gáy inh ỏi rồi. Nghe mà nhức cả đầu
Cố nhắm nghiền đôi mắt để vỗ về giấc ngủmãi hồi sau cũng ngủ lúc nào ko hay... đến khoảng gần 7h30 thì phải... Thì cũng ko ngủ đc nữa
Thức dậy rửa mặt đánh răng đã thấy bé Nhi bưng lên tô banh canh cua to chà bá mời ăn sáng rồi ăn tô này xong chắc no tới chiều
Xong thì có ra mấy cái vườn chơi với bé Nhi, tui cứ sợ con bé nó mà hỏi, cho nó cơ hội gì thì chết mẹ... bé Nhi thì cứ nghĩ tui sẽ cho bé cơ hội yêu nhi, nhưng tui thì đang nghĩ cách cho em nó làm lại cuộc đời... mà còn chưa ra.
Đi chơi linh tinh đến trưa thì về nhà ăn cơm. Trưa hôm đó, tui có tâm sự nhiều với má bé Nhi, má cũng thích tui, cũng nhắn nhủ gửi gắm bé Nhi trên đó chăm sóc bảo ban. Tui cũng xin phép là chiều này về, mà xin về công nhận khó thiệt họ cứ níu kéo cứ y như mình về là cả cái làng này bị diệt chủng ấy mùi mẫn lắm... Tui cũng lấy xe chạy ra đầm tôm thăm thằng Đen 1 xíu nói chuyện với nó. Hôm nay có vẻ sau khi đc tui đả thông tư tưởng chính trị về đường lối phát triển của đảng Cộng sảng của Mac- Lenin cho nó nên coi bộ nó cũng gần gũi lại với tui như bữa đầu. 2 anh em cũng tâm sự, khuyên nó ráng làm lụng này nọ, có dịp rảnh lên biên hòa thăm Nhi thì ghé tui nhậu phát. nó cũng nhờ tui trông nom bé Nhi "hộ" nó. Coi bộ thằng này cũng thương con nhỏ này thật mà tội thằng bé số con rệp quá... ko hợp khẩu vị bé Nhi...
Đến chiều ăn bữa cơm gia định thân mật với cả nhà bé Nhi. Tui soạn hành lý lại rồi rời Cà Mau về biên hòa... bé Nhi thì ở lại quê. qua rằm tháng riêng, Nhi mới lên lại Biên Hòa
Tui lặng người 1 lúc... hít 1 hơi sâu... rồi thở hắt ra đầy vẻ mệt mỏi... MÀ NÓI NHỎ NHẸ VỚI EM RẰNG:
VẬY EM CÓ MUỐN ANH CHÀNG MÀ EM THẦM YÊU CHO EM 1 CƠ HỘI KO ?
Anh sẽ cố gắng khuyên nhủ anh ta !!!!
Tới đây các bác cũng dần hiểu và hết thắc mắc là cái người con trai mà em kể tui có biết hay ko biết nhé ! tui hiểu hết đấy chứ! tui biết là người con trai ấy em tả chính là tui... Đến lúc này tui trò chuyện với trong vài trò người gián tiếp làm cầu nối giữa em "với cái anh chàng mà em thầm yêu"
- Bé Nhi gật đầu 1 cách hạnh phúc mặt mũi vẫn sụt sùi nước mắt
- Mà chàng anh ấy bảo anh rằng em ko được ko nữa, chứ em có khóc như vầy anh ta không có thích đâu
- Anh nhắn với ta là bé Nhi hết khóc rồi, nhìn nè - Rồi em quay mặt lại cười hi hì với tui mà đôi mắt đỏ hoe vẫn còn lấm tấm giọt nước mắt
- Ừ vậy giờ nín đi nha không ! tí về thấy mắt em đỏ hoe, mắc công tía lại mắng anh vì làm cho em khóc bây giờ
- Vậy anh ấy có cho em 1 cơ hội ko - Em quay qua hỏi tui !
- Anh ấy bảo anh là cho anh ấy thời gian suy nghĩ rồi anh ấy sẽ trả lời em sau, vậy em yên tâm chưa ! thôi lên mặc đồ vào đi, để vậy hồi nữa có chuyện lớn xảy ra ấy, khi đó đừng có trách anh
- Ứ sợ, em có anh ta bảo vệ rồiplez rồi đi lên - Con bé cũng ko thua gì mà táp lại tui
- Gớm ko, à để anh lên trước xem có ai không? Rồi có gì em gọi em lên sau
Mò lên xem xét tình hình ko thấy ai, rồi tui gọi em lên. Và nói thật cái việc nhìn thấy con gái cởi đồ và mặc đồ vô là cái thích thú nhất của mỗi thằng đàn ông, cái cởi đồ ra nó khiến cho cánh đàn ông chúng ta hồi hộp náo nực trước 1 đứa con gái chuẩn bị show hàng ra cho ta thịt thì ngược lại khi nhìn thấy 1 đứa con gái từ lúc nó khỏa thân đến lúc mặc đồ vào lại làm cho tui cảm thấy cảm giác vừa phát hiện ra 1 điều kì thú nào đó trong phút chốc mà cả thế giới ko ai biết được chỉ cả 1 mình mình... Nói chung là khá biến thái
Khi con bé mặc đồ xong. tui cũng toan con bé về nhà luôn, chứ cái quần ướt nhẹp vầy nó ẩm ẩm, gió vào trúng gió cái lại liệt dương nữa thì khổ toan tính đi thì bị bé Nhi nói phông lông:
haizzzzz trên đời có con ma nhà họ Hứa
Ủa anh hứa gì với em - Tui quay lại gãi đầu, cảm thấy hơi chột dạ
Tui nhớ hồi nãy có ai hứa là sẽ cõng tui đó hen? sao ai đó mau quên quá zạ ta ! - Con bé nói mà cái mặt ngông nghênh xỉa xói tui thấy phát ghét !
Rồi nhớ rồi, leo lên - Tui khom người xuống chuẩn bị chờ cực hình giáng xuống lưng, lắng tai nghe từng bước chân bị nhé dẫm trên cát tiễn tới gần tui ngày càng 1 gần và phịch. 2 quả bưởi đập thẳng vào lưng
Coi bộ bé Nhi cũng ngang ngửa với bé Nhy cao chứ cũng ko thua kém gì.
Nhưng mà đc cái cũng thon thả nên dễ cõng hơn.
Cái lần cõng bé Nhi này thì khác hẳn với cõng bé Nhy cao. nếu như cõng bé Nhy cao như tui cõng 1 cô tiêu thư nhõng nhẽo cảm giác hơi e ngại thì khi tui cõng Bé Nhi như đang cõng 1 đứa con nít ấy, suốt buổi cứ trêu ghẹo tui trên lưng. ko có vấn đề ngại ngùng cả, đi đường bà con cô bé đi qua ai cũng cười làm tui thẹn muốn chết
Về gần đến nhà tui liền đứng thẳng người dậy tỏ vẻ ko muốn cõng nữa sợ mắc công tía má con bé thấy rồi nói này nọ
- Ơ sao ko cõng nữa - Bé Nhi nhõng nhẽo
- Thôi sắp tới nhà rồi đi tí có sao đâu - Tui nói đại cho qua chuyện
- Xí, người gì mà keo kiệt, rồi con bé cũng lon ton đi về
Về đến nhà cũng mệt lã cả người. Chào má bé Nhi rồi lên phòng lấy đồ đi tắm
Xong rồi cũng xuống nhà phụ má bé Nhi chẻ củi này nọ, làm mấy việc linh tinh, chung quy vận động phụ giúp gì đó cho đỡ chán. bé Nhi thì ở trong bếp nấu nướng đồ ăn.
Rồi cũng vô phòng mò cái điện thoại xem có biến gì không ?
Mở ra thì thấy 1 đống tin nhắn của bé nhy cao, với chục cuộc gọi nhỡ. Khiếp làm gì lắm vậy trời, đại loại cũng là mấy tin nhắn hỏi thăm tự kỉ thôi. Tui cũng bấm số gọi lại: (nhạc chờ giờ tui vẫn nhớ cái bài Nếu thích em thì anh hãy nói ngộ ái nị ấy >"
- Alo, bé Nhy hả, anh V đây
- Ờ anh V hả
- Ừa, chuyện gì mà nt cho anh lắm thế, còn cả gọi nhỡ nữa này
- Hic, anh đi đâu mà tối qua cho đến sáng giờ em gọi anh chả được gì vậy, nhắn tin cũng ko trả lời... Làm em cứ lo bị bọn nó (cái bọn bữa gặp hôm giao thừa) bắt cóc rồi chứ
- Hihi làm gì có người đẹp, ăn ở lương thiện như anh, ai nỡ bắt cóc
- Thấy ơn hông, mà anh đang ở đâu vậy ?
- À anh đang ở dưới quê bé Nhi chơi !
- Ờ vậy hả - Giọng đang tươi tỉnh nghe đến đây tự nhiên xìu hẳn
- Sao thế, có gì buồn hả kể anh nghe coi
- À không, thôi anh đi chơi vui vẻ, rồi cúp máy cái rụp T_T
Mẹ mấy đứa con gái nào, sao tính nết nó khó hiểu quá nhỉ @@!
Chán cũng ko thèm buồn gọi lại. ở trên phòng nằm ngủ 1 tí, thì bé Nhi lên phòng gọi xuống ăn cơm cùng gia đình. còn có cả ku Đen cũng tới ăn cùng nữa (à quên kể các bác là bé Nhi còn có 1 người anh nữa, do lấy vợ khác tỉnh và ở rể tại quê vợ luôn, có về nhà 3 ngày tết thôi, mùng 4 tết là ổng về cùng với vợ ổng rồi) Lúc này nhìn thấy tui xuống mà nom bộ cái mặt thằng Đen nhìn tui mà chả vui tí nào. Mới có mấy tiếng mà trạng thái của nó thay đổi với tui nhanh ghê. CHắc cũng vì chuyện hồi trưa... Thôi kệ...
Vô bàn ăn, thì lúc này thằng Đen nó còn cay tôi hơn lúc đầu nữa... cũng tại vì... con bé Nhi cứ gắp thức ăn cho tui lia lịa... haiz ai được gái gắp đồ ăn cảm thấy hạnh phúc chứ tui thì rơi vô hoàn cảnh này chả muốn tẹo nào
Nhìn cả buổi cơm mà thằng Đen thiếu điếu lao vô xé xác tui ra ấy các bác ơnói chung là tui hiểu cảm giác GATO của nó mà ko tào nào giải thích cho nó hiểu được. Cho nên cuối buổi ăn cơm. tui mới tới sát bên nó mà nói nhỏ:
Đen ở đây biết chỗ nào mần chuột đồng ngon ko, lai rai với anh tí:
- Dạ, có đầy, anh đợi tí em về nhà lấy xe qua rước anh, nhớ mang nón nhé
Ừ - Xong tui thay đồ mang tiền đầy đủ rồi cũng xin phép tía má bé Nhi và bé Nhi đi chơi ngắm phố ở đây tí.
Ra ngõ đã thấy tiếng bô xe thằng Đen đang tới rồi, tui cũng cười giả lả với nó rồi leo lên xe... Đi trên đường tui cũng chỉ nói chuyện vu vơ linh tinh về cuộc sống ở đây thôi chứ chưa vô vấn đề chính được... còn nhiều điều muốn hỏi và nói với nó lắm... hy vọng sắp tới sẽ bộc bạch hết cùng nó...
Vô cái quán nhậu mang tên Má Năm má 6 gì đó chả nhớ rõ nữa. coi bộ chuột ở đây chất hơn chuột chỗ tui, to béo, mập mạp lắm, thế là gọi luôn 1 đĩa nướng xả ớt, đĩa chiên dòn, với cái lẩu chuột nữa. Đong cho 1 chai rượu 2 xị với cái ly nhỏ, cũng may nó ko vác ra cái ly cối là mệt.
Vài ly đầu 2 anh em cũng xã giao uống chay ko mồi, coi bộ thằng đen uống cũng ổn. Khi mồi màn bày ra, rượu cũng tu hết được 2 chai rồi, đến chai thứ 3 thì tui cũng bắt đầu vô vấn đề chính
- Ủa đen nè, nói thiệt anh nghe nhé, hồi chiều hình như em ko ưa anh phải ko ?
- Dạ đâu có anh, anh có gì đâu mà em ko ưa - Nó cười huề
- Hì, chỗ anh em với nhau, anh bắt bài hết mà, nói nghe nè, anh ko có gì với Nhi đâu em cứ yên tâm, chỉ coi như em gái thôi à.
- Ủa vậy là anh chỉ coi út như em gái thôi hả
- Ừ, em đừng có nghĩ linh tinh, mà nói anh nghe, em thích cái út phải ko ?
- Dạ... *gật đầu* - Rồi gãi tai gãi đầu ra vẻ bối rối ngại ngùng
- Kể anh nghe vế út tí coi anh ko rõ 2 đứa ntn với nhau nữa- Tui tò mò
- Dạ, út từ nhỏ trong xóm đã chơi với thân với em rồi, 2 đứa hồi nhỏ đi đâu cũng có nhau, quậy banh cả xóm ra... Hồi đó còn nhỏ thì em coi út như em gái, hay người bạn thân thôi, lớn tí xíu thì nhận ra đã thích út từ lúc nào ko hay rồi... rồi nó tiếp tục bộc bạch tâm sự thầm kín vế bé Nhi cho tui nghe
Hồi ấy, 2 đứa có làm chuyện gì sai mà bị tía bé út quoánh thì em đều chịu đòn dùm bé út, tất nhiên là ổng đâu có dám đánh em tại có phải con ổng đâu, vậy em cũng đứng ra xin ăn đòn hộ mới tếu - Rồi nó gãi đầu rồi cụng ly với tui.
Bé út nhìn bên ngoài hồn nhiên vậy thôi chứ bên trong yếu đuối lắm anh vượng à. tía má đánh chả bao giờ khóc đâu. Khi bị ăn đòn xong hay chạy qua tìm em rồi rúc đầu vô ngực em khóc lóc kể lể ấm ức lắm. ĐƯợc cái cũng mau cười mau khóc, mau nhớ cũng mau quên... nói chung kì cục lắm hihi
Nhớ có lần, có mấy thằng xóm trên nó hay tụ tập, bé Nhi đi đường tối về cùng với em thì bị tụi nó ghẹo. em liền lao ra đánh tui nó, rồi hậu quả nè cái vết xẹo ngay mí mắt nè anh thấy ko - Thằng bé chỉ vào cái xẹo bị mờ của nó.
Coi bộ em cũng hy sinh cho con bé quá hen? thế đã tỏ tình chưa ?
- Haizzz có rồi anh, nhưng bé út vẫn chỉ coi em là anh trai thôi, bé út kêu là đang coi như anh rồi chuyện sang người yêu nó kì kì sao ấy ko thích nghi được, nên tốt nhất làm anh em vẫn vui hơn
- Rồi em... - Tui bỏ lưng câu nói
- Bé Nhi đã vậy thì biết sau được hả anh... Thôi thì thà được bên cạnh út thấy út vẫn yên ổn khỏe mạnh, em thấy cũng vui rồi...
Tui dang đinh nói sao ko kiếm mẹ con khác đi, người đâu mà si tình dữ vậy mà cũng ngại ko nên nói mắt công lại có cái chai rượu vào đầu
- Mà anh nè
- Sao em ?
- Bé Nhi lên Biên Hòa sống có bị ai bắt nạt ko anh ?
- Trời có anh làm gì có ai dám bắt nạt... hehe, có nó bắt nạt người ta thì có
- Vậy cũng đỡ, em chỉ sợ sống ở quê lâu, lên thành phố xa hoa với nhiều loại con người, ko rõ tốt xấu, rồi lại làm tổn thương bé út nữa rồi làm út xa đọa thôi, từ ngày út lên Tp, ngày nào em cũng hơi lo lo cho út
- Hi, ko sao đâu em, bé Nhi nhìn vậy chứ cũng ngoan lắm - Nói vậy thôi chứ thực sự tự nhiên cảm thấy trong lòng nó hơi chột dạ và áy náy với lương tâm.
Ăn nhậu với nó 1 tí, tâm sự về nhiều thứ nữa mà ko nhớ rõ nữa... rồi 2 anh em cũng chở nhau đi uống cafe 1 chập đến cỡ 11h tối mới mò về...
Ở quê đúng khác, chạy đến đâu chó nó sủa ầm ĩ, 1 con sủa là cả đám chó trong xóm nó cũng sủa theo... Giờ tui mới hiểu tại sao trên mạng nó hay chửi nhau là chó hùa >"
Về tới nhà, thấy tía bé Nhi đang ngồi lai rai 1 mình trước hiên nhà cũng chào ổng tiếng hỏi thăm linh tinh trễ rồi sao chưa ngủ mai còn mần rồi xin đi vô nghỉ tại cũng mới làm tí với thằng Đen rồi. mà công nhận cái thể loại ngồi 1 mình uống tui thề tao ko làm được... trừ khi thật buồn đau khổ bế tắc con mẹ gì đó thì tui mới làm vậy thui. chắc tía bé Nhi thuộc cái dòng uống ghiền cmnr
Vô nhà giờ cũng trễ, mà nói thật ở đây ban đêm cũng âm u lắm các bác ợ
Mò mẫm lên phòng, rồi nhắn tin vớ vẩn cho bé Nhy rồi cũng suy nghĩ về chuyện hồi chuyện, lỡ hứa cho bé Nhi 1 cơ hội nhưng thực sự ko phải là 1 cơ hội để tui và bé Nhi tới nhau... mà là... 1 CƠ HỘI LÀM LẠI CUỘC ĐỜI...
Tui đang suy nghĩ cách nào đó giúp em dứt hẳn chân ra cái con đường này. Vì quả thật ở tận đáy lòng tui với bé Nhi chỉ là lòng thương hại của 1 cô bé bị tổn thương thôi. Chứ ko phải là tình cảm rung động của trai gái, mong các bác hiểu..1 hồi tầm 12h cũng chìm vào giấc ngủ
Bước sang ngày thứ 3, cũng là ngày cuối tui ở đây
Sáng sớm 4h sáng mà gà nó thi nhau gáy inh ỏi rồi. Nghe mà nhức cả đầu
Cố nhắm nghiền đôi mắt để vỗ về giấc ngủmãi hồi sau cũng ngủ lúc nào ko hay... đến khoảng gần 7h30 thì phải... Thì cũng ko ngủ đc nữa
Thức dậy rửa mặt đánh răng đã thấy bé Nhi bưng lên tô banh canh cua to chà bá mời ăn sáng rồi ăn tô này xong chắc no tới chiều
Xong thì có ra mấy cái vườn chơi với bé Nhi, tui cứ sợ con bé nó mà hỏi, cho nó cơ hội gì thì chết mẹ... bé Nhi thì cứ nghĩ tui sẽ cho bé cơ hội yêu nhi, nhưng tui thì đang nghĩ cách cho em nó làm lại cuộc đời... mà còn chưa ra.
Đi chơi linh tinh đến trưa thì về nhà ăn cơm. Trưa hôm đó, tui có tâm sự nhiều với má bé Nhi, má cũng thích tui, cũng nhắn nhủ gửi gắm bé Nhi trên đó chăm sóc bảo ban. Tui cũng xin phép là chiều này về, mà xin về công nhận khó thiệt họ cứ níu kéo cứ y như mình về là cả cái làng này bị diệt chủng ấy mùi mẫn lắm... Tui cũng lấy xe chạy ra đầm tôm thăm thằng Đen 1 xíu nói chuyện với nó. Hôm nay có vẻ sau khi đc tui đả thông tư tưởng chính trị về đường lối phát triển của đảng Cộng sảng của Mac- Lenin cho nó nên coi bộ nó cũng gần gũi lại với tui như bữa đầu. 2 anh em cũng tâm sự, khuyên nó ráng làm lụng này nọ, có dịp rảnh lên biên hòa thăm Nhi thì ghé tui nhậu phát. nó cũng nhờ tui trông nom bé Nhi "hộ" nó. Coi bộ thằng này cũng thương con nhỏ này thật mà tội thằng bé số con rệp quá... ko hợp khẩu vị bé Nhi...
Đến chiều ăn bữa cơm gia định thân mật với cả nhà bé Nhi. Tui soạn hành lý lại rồi rời Cà Mau về biên hòa... bé Nhi thì ở lại quê. qua rằm tháng riêng, Nhi mới lên lại Biên Hòa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.