Chương 36: Phàn Thiên An là người tội nghiệp ....
simonle
15/11/2019
Nàng sau đó cũng chả nói nữa , chỉ thấy hắn sau đó lại nhè nhẹ cười thành một mảnh ấm áp .
Ai biết tôi từng buồn cỡ nào chứ ?
Quá khứ đối với tôi là cả một cột mốc , từ nhỏ sinh ra đáng lẽ tôi phải là kẻ hạnh phục nhất trên thế giới này mới đúng ! Có ba mẹ thật yêu thương nhau , gia đình làm ăn càng ngày càng khá , chẳng biết vì sao từ khi nào gia đình càng ngày càng trở nên hỗn độn , một mảng thật hỗn độn đi .
Khi ấy , tôi ôm một chú gấu bông nhỏ đứng trước cánh cửa gỗ lớn , từng tiếng vỡ đồ ngày càng lớn , bên trong chỉ còn nghe thấy tiếng cãi vả càng ngày càng lớn , lớn dần sau đó vang lại là một tiếng hét thật lớn , chỉ thấy bên trong là một khung cảnh hỗn độn , máu văng tung tóe , văng lên trên tay nàng một giọt , mắt nhúng một mảng bi thương , tôi cố gắng chạy lên phòng thật nhanh , đóng cửa vang thành một tiếng lớn .
Sáng hôm sau , ba của tôi , ông ta mang về một người phụ nữ khác , bỏ lại cho tôi một câu nói
" Đây là mẹ mới của mày ! "
Sau đó ông ta bỏ lại tôi cùng người phụ nữ kia , bà ta cười ấm áp , xoa xoa đầu tôi , bà ta đưa cho tôi một viên kẹo ,bà ta tiếp tục xoa nhẹ lên đầu tôi .
" Con có đồng ý cho dì làm mẹ mới của con không ? Dì sẽ bảo vệ Thiên An nè . " Bà ta ôm tôi sau đó nhẹ nhàng hỏi , chỉ nhớ tôi sau đó gật gật đầu , cười cười với bà ta .
Sau ngày hôm đó , tôi và bà ta ngày càng thân mật hơn , rất thân thiết .
Sau ba năm
Chính xác là sau ba năm , từ khi tôi trở nên " Hắc hóa " , tôi đi theo con đường hắc đạo và một vài chi nhánh bánh nhỏ chính là nơi chúng tôi tụ tập . Chỉ biết chính quyền rất gai mắt nhưng nhờ thế lực lớn từ ba , tôi chẳng những không bị bắt còn được ưu ái bảo vệ riêng .
Tôi trở nên lạnh hơn khi em nuôi tôi , vào gia đình , nó được mọi người ưu ái , tất nhiên trừ tôi cùng mẹ . Em tôi cũng tên là Ngải nhưng là Phàm Tứ Ngải ,trong khi tôi là Phàm Thiên An . Tôi cùng mẹ kế nhị chẳng yêu thương gì nó .
Nó suốt ngày cuống cuồng lấy ba làm tôi thật chán ghét đi , nó luôn nhỏng nhẽ với ba , rồi có ngày tôi nhận ra con bé đó có một người mẹ riêng và....hằng ngày nó luôn cùng ba làm tình .
Sau hai năm
Mẹ kế nhị của tôi qua đời , bà để lại cho tôi một yêu cầu .
" Đừng làm hắc đạo nữa con . "
Sau đó qua đời , ngày càng buồn , dài đăng đẳng , thật đáng buồn , miệng tôi cong thành một mảnh vòng cung .
Tôi chuyển thành một nhà khoa học , mẹ kế Nhị vừa chết ông ta liền nhanh nhanh cưới thêm người vợ mới , là mẹ em họ tôi .
Bà ta cùng em họ là người tôi chán ghét cùng thống hận nhất .
Ngày 22/*/****
Tôi qua đời khi đi cùng Tử Lăng . Hắn ta dùng dao đâm tôi sau đó liền đẩy tôi ngã khỏi tầng 20 . Tôi thấy bóng dáng của Tứ Ngải cùng Tử Lăng khuất dần , họ cười mỉa mai nhìn tôi rơi dần xuống .
Ngày 25/*/****
Chủ tịch Phàn cùng cô con gái nuôi ỏ trốn bỏ lại Phàn phu nhân .
***
Thấy nàng trầm ngâm một hồi lâu , Tề Thịnh khẽ lay người , làm nàng ngừng lại suy nghĩ , hớp một chun rượu đầy , hương vị đắng càng đắng , thêm một chun lại một chun rượu . Chẳng mấy chốc mặt nàng đỏ lên , cả người trở nên nóng rực .
Hắn tham lam hít lấy mùi hoa lài nhàn nhạt pha cùng một chút mùi rượu đắng nồng .
" Nàng đang nghĩ gì ? "
" Không về chuyện gì ..."
Hắn bế nàng lên , một lời cáo từ liền tiêu sái bế nàng rời đi , rượu nồng càng thêm nồng đưa nàng chìm vào giấc ngủ thật mệt mỏi , níu lấy mùi hương thơm ngát từ người hắn , càng tham lam kéo hắn về phía mình .
Đông Đông ôm lấy Tề Thịnh một bước cũng không rời .
Ai biết tôi từng buồn cỡ nào chứ ?
Quá khứ đối với tôi là cả một cột mốc , từ nhỏ sinh ra đáng lẽ tôi phải là kẻ hạnh phục nhất trên thế giới này mới đúng ! Có ba mẹ thật yêu thương nhau , gia đình làm ăn càng ngày càng khá , chẳng biết vì sao từ khi nào gia đình càng ngày càng trở nên hỗn độn , một mảng thật hỗn độn đi .
Khi ấy , tôi ôm một chú gấu bông nhỏ đứng trước cánh cửa gỗ lớn , từng tiếng vỡ đồ ngày càng lớn , bên trong chỉ còn nghe thấy tiếng cãi vả càng ngày càng lớn , lớn dần sau đó vang lại là một tiếng hét thật lớn , chỉ thấy bên trong là một khung cảnh hỗn độn , máu văng tung tóe , văng lên trên tay nàng một giọt , mắt nhúng một mảng bi thương , tôi cố gắng chạy lên phòng thật nhanh , đóng cửa vang thành một tiếng lớn .
Sáng hôm sau , ba của tôi , ông ta mang về một người phụ nữ khác , bỏ lại cho tôi một câu nói
" Đây là mẹ mới của mày ! "
Sau đó ông ta bỏ lại tôi cùng người phụ nữ kia , bà ta cười ấm áp , xoa xoa đầu tôi , bà ta đưa cho tôi một viên kẹo ,bà ta tiếp tục xoa nhẹ lên đầu tôi .
" Con có đồng ý cho dì làm mẹ mới của con không ? Dì sẽ bảo vệ Thiên An nè . " Bà ta ôm tôi sau đó nhẹ nhàng hỏi , chỉ nhớ tôi sau đó gật gật đầu , cười cười với bà ta .
Sau ngày hôm đó , tôi và bà ta ngày càng thân mật hơn , rất thân thiết .
Sau ba năm
Chính xác là sau ba năm , từ khi tôi trở nên " Hắc hóa " , tôi đi theo con đường hắc đạo và một vài chi nhánh bánh nhỏ chính là nơi chúng tôi tụ tập . Chỉ biết chính quyền rất gai mắt nhưng nhờ thế lực lớn từ ba , tôi chẳng những không bị bắt còn được ưu ái bảo vệ riêng .
Tôi trở nên lạnh hơn khi em nuôi tôi , vào gia đình , nó được mọi người ưu ái , tất nhiên trừ tôi cùng mẹ . Em tôi cũng tên là Ngải nhưng là Phàm Tứ Ngải ,trong khi tôi là Phàm Thiên An . Tôi cùng mẹ kế nhị chẳng yêu thương gì nó .
Nó suốt ngày cuống cuồng lấy ba làm tôi thật chán ghét đi , nó luôn nhỏng nhẽ với ba , rồi có ngày tôi nhận ra con bé đó có một người mẹ riêng và....hằng ngày nó luôn cùng ba làm tình .
Sau hai năm
Mẹ kế nhị của tôi qua đời , bà để lại cho tôi một yêu cầu .
" Đừng làm hắc đạo nữa con . "
Sau đó qua đời , ngày càng buồn , dài đăng đẳng , thật đáng buồn , miệng tôi cong thành một mảnh vòng cung .
Tôi chuyển thành một nhà khoa học , mẹ kế Nhị vừa chết ông ta liền nhanh nhanh cưới thêm người vợ mới , là mẹ em họ tôi .
Bà ta cùng em họ là người tôi chán ghét cùng thống hận nhất .
Ngày 22/*/****
Tôi qua đời khi đi cùng Tử Lăng . Hắn ta dùng dao đâm tôi sau đó liền đẩy tôi ngã khỏi tầng 20 . Tôi thấy bóng dáng của Tứ Ngải cùng Tử Lăng khuất dần , họ cười mỉa mai nhìn tôi rơi dần xuống .
Ngày 25/*/****
Chủ tịch Phàn cùng cô con gái nuôi ỏ trốn bỏ lại Phàn phu nhân .
***
Thấy nàng trầm ngâm một hồi lâu , Tề Thịnh khẽ lay người , làm nàng ngừng lại suy nghĩ , hớp một chun rượu đầy , hương vị đắng càng đắng , thêm một chun lại một chun rượu . Chẳng mấy chốc mặt nàng đỏ lên , cả người trở nên nóng rực .
Hắn tham lam hít lấy mùi hoa lài nhàn nhạt pha cùng một chút mùi rượu đắng nồng .
" Nàng đang nghĩ gì ? "
" Không về chuyện gì ..."
Hắn bế nàng lên , một lời cáo từ liền tiêu sái bế nàng rời đi , rượu nồng càng thêm nồng đưa nàng chìm vào giấc ngủ thật mệt mỏi , níu lấy mùi hương thơm ngát từ người hắn , càng tham lam kéo hắn về phía mình .
Đông Đông ôm lấy Tề Thịnh một bước cũng không rời .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.