Tự Bẻ Cong Để Yêu Cậu - Fly In Shallow
Chương 44: Lại thấy song sinh quang
Miêu Dã
17/03/2021
Công ty của Trần Đấu, vẫn như cũ có 4 người họp.
Thường A phát mỗi người một tập tư liệu: ' Từ đây cho đến ngày tổ chức triểm lãm tranh lực trực cảm còn hai tuần nữa, hiện tại bố trí sân cùng trang hoàn bức tranh đang trong giai đoạn tiến hành, thiết kế theo lệ thường bên này cũng có chuyên gia phụ trách mảng thiết kế, về mảng quần lót này, trước mắt trừ bỏ thiết kế sản phẩm, còn cần làm thiết kế mẫu mã, mặc khác chính là kế hoạch của năm giác quan, ta đại khái đã sắp xếp qua một chút tiến độ thời gian, nhưng hình như dù tính như thế nào đều không kịp.'
'Rồi sẽ có biện pháp thôi.' Trần Đấu học khẩu khí của Trì Nhạc, ném một bưu kiện chuyển phát nhanh đến trước mặt Thường A, lão luyện mà hướng Trì Nhạc nói: 'Đúng không?'
Trì Nhạc ngồi trên ghế xoay, trên cằm anh tuấn dán một cái băng cá nhân hoạt hình, giương mắt nhìn Trần Đấu, nhưng cười mà không nói.
Trần Đấu mở ra văn kiện, nhìn đến bản kế hoạch tiến hành trong tay, dùng bút ở chỗ khứu giác gạch gạch: ' Vị giác thôi, chẳng qua chỉ là một chút trà chiều, cái này có thể bao bên ngoài, cùng lắm chỉ kiếm được giá chênh lệch. Về phần khứu giác, ta nghĩ ta có thể ngẫm lại biện pháp.'
Nói xong, lấy điện thoại ra bắt đầu gọi điện thoại.
Lão Hồ a, đang làm gì đó? Vẫn còn đang chơi mạc chược sao? Yêu, có rảnh đi ra ngoài một chút được không? Quán cà phê? Không phải uống cà phê thôi sao, đi quán cà phê làm gì nha, không bằng ngươi đến công ty ta đi, đích thân ta đi pha cho ngươi một ly cà phê Nestle ba trong một năm 92.'
Thường A một bên yên lặng phóng ra đa: Trần tổng muốn cầu người đến làm việc ngay cả pha cà phê cũng không ngại pha mời người ta uống tiền lương tháng này của ta có thể đủ sống không a........
Cái gì? Ngươi gần đây mới mở một quán cà phê, muốn mời ta uống? A yêu, Hồ tổng quả nhiên là người làm ăn lớn, sản nghiệp của ngươi đề kéo dài đến ngành sản xuất nhân sinh a, ta còn tưởng rằng, ngươi chỉ tiến công vào giới nghệ thuật thôi chứ. Nga? Làm hành lang tranh sao? Rất tốt rất tốt. Vậy ngươi có ý định tiến quân vào ngành mới hay không? Dù sao chỗ này cũng là nơi có lợi nhuận cao. Ta có cao kiến gì? Ta thì có cao kiến gì chứ? Bất quá cá nhân ta cảm thấy rằng, thời trang cùng thương mại hợp lại cùng nhau cũng là một sản nghiệp ưu việt, tiền mặt xoay vòng thì càng thoải má a! Ví dụ như nói về đồ trang điểm a đồ trang điểm a đồ trang điểm a....... Cái gì? Đồ trang điểm nhiều loại lắm sao? Cũng đúng haha. Loại đơn phẩm dĩ nhiên có tương lai! Nước hoa??? Yêu yêu yêu ta như thế nào lại không nghĩ tới a! Này quả thật là sinh ý tốt a! Cá nhân ta cảm thấy được, nước hoa vừa là phẩm loại có khái niệm trùng hợp cao nhất của đồ trang điểm cùng quà tặng, không chỉ thích hợp làm đồ cá nhân, cũng thích hợp làm quà tặng, nhiều nguồn tiêu thụ thì nhiều một phần lợi nhuận, quả thật là một cái sinh ý tốt....... Chính là, ngươi có hứng thú thu mua nước hoa độc quyền của nhà thiết kế của ta a? Đúng vậy ta có thể đưa cho ngươi miễn phí bản phương án trù tính, ví dụ như là triển lãm tranh lực trực cảm kế tiếp của chúng ta, ngươi có thể làm giúp chúng ta một khoản nước hoa theo yêu cầu, ta trao quyền chế tác bức tranh của Lục Tỉ cho ngươi, sau đó chúng ta ở triển lãm thực hiện buôn bán lần đầu, liên hợp tạo thế, về phần tiền bán đi, chúng ta có thể thương lượng một tỷ lệ thích hợp.....' Trần Đấu nói xong, đứng lên, hướng ra bên ngoài đi ra.Lục Tỉ cùng Thường A quay đầu nhìn về phía Trì Nhạc.
Trì Nhạc vẻ mặt buồn cười: 'Các ngươi nhìn ta làm chi?'
'Ông chủ!'Thường A đôi mắt đột nhiên có chút phiếm hồng, 'Tưởng tượng đến một kỳ nữ như Trần tổng, từng bị ngươi nắm qua tay, kính ngưỡng ta đối với ngươi, liền như nước sông liên miên không dứt!'
Lục Tỉ ở một bên bổ đao: 'Ngươi xác định, lúc trước là ngươi lừa nàng, chứ không phải nàng lừa ngươi?'
Trì Nhạc không nề hà: 'Cô ấy trước kia không như vậy.'
Dứt lời quay đầu nhìn Lục Tỉ: 'Cô ấy trước kia là dạng người gì, ngươi không phải là người hiểu rõ nhất sao? Hai người các ngươi so với ta cùng cô ấy còn gần hơn.'
Thường A dây anten bát quái nháy mắt dựng thẳng lên: 'what? Thời điểm bạn gái cũ của ông chủ trước của ta cùng ông chủ trước của ta tình cảm còn tốt đã thân cận cùng với bạn của ông chủ trước, mà ông chủ trước của ta lúc ấy cùng bạn gái cũ của hắn cũng có một nội tâm thầm mến đối với bạn của hắn, như vậy thử hỏi lúc bạn của hắn cùng bạn gái cũ của hắn cho tới bây giờ cũng không phát ra một chút tà tâm gì vậy đó là đạo lý gì? Chẳng lẽ bạn của hắn kỳ thật một chút cũng không thích ông chủ trước của ta mà thủy chung thích bạn gái cũ của ông chủ trước của ta? Hơn nữa lấy chỉ số thông minh của bạn gái của của ông chủ trước của ta như thế nào lại có thể không nhìn ra ông chủ trước của ta thích bạn của hắn 20 năm a? Cho nên ông chủ trước của ta cùng bạn gái cũ của hắn cùng bạn của hắn đến cuối cùng là cái loại quan hệ gì a!!! @¥%@¥. . . . . . %#¥%. . . . . . Trời ạ ta rốt cuộc đang nói cái gì đây a!!! Trời ơi thật loạn!!!(=.= cả bé Đại Thường còn không biết mình nói gì thì ta đây cũng không biết mình đang dịch cái gì, nên nó có khó hiểu mong lượng thứ nói thiệt khúc đây ta muốn vô đâm chết bà tác giả)
Dây anten bát quái của Thường A lặng yên ngã xuống.
Không nghĩ tới Đại Thường nàng trong giới bát quái tung hoành lâu như vậy, kinh nghiệm phong phú cốt cách tuyệt vời, lại vẫn thua trong mối quan hệ tam giác ba người Trì Nhạc, Lục Tỉ cùng Trần Đấu này!
Năm phút đồng hồ sau, Trần Đấu vui vẻ trở về, gửi cho mọi người một cái tư thế OK.
'Vốn định lừa gạt phương án khứu giác, không nghĩ tới ngay cả vị giác cũng được thu phục. Lão Hồ đi thu mua loại nước hoa, đến lúc đó hắn sẽ mang theo một loại nước hoa cùng quán cà phê hắn muốn thu mua toàn quyền phối hợp với triển lãm tranh lực trực cảm của chúng ta. Hàng mẫu làm xong sẽ đem đến công ty để mọi người xét duyệt.'
'Chúng ta đây cũng chỉ còn lại thính giác cùng xúc giác.' Đường dây bát quái của Thường A bắt đầu nổi lên, 'Phương diện xúc giác, như thế nào đem cả giác đau đớn như mũi nhọn đâm vào diễn đạt một cách rõ ràng bằng hình thức cũng là một vấn đề. Không thể thật sự lấy kim đâm vào khách hàng đi! Sau đó thính giác đề cập đến bản quyền, trước tiên cũng cần hẹn trước cùng đàm phán.'
Thường A một bên nói, từ trong bưu phẩm chuyển phát nhanh lấy ra 2 vé vào cửa.
'Oa!!!!!!!!!!!!!! Vé xem live show Tony's!!! Wow!!! Ta thật sự quá may rồi, Aha ha ha ha!' Thường A đột nhiên hưng phấn mà giơ vé vào cửa trong phòng hội nghị nhảy cẫng lên.'Tony?' Trì Nhạc nhíu nhíu mày, tay mắt lanh lẹ nhân lúc Thường A còn đang điên cuồng nhảy múa, vèo một cái đoạt tấm vé trong tay nàng.
Trên vé vào cửa, một bộ cốt cách nhân thể quen thuộc, kim quang lòe lòe, khí độ bất phàm.
Trong đầu, một thanh niên tóc dài phiêu dật ở trong phòng học hệ điêu khắc dùng màu vàng của thuốc màu quét lên một bức tượng còn mới: 'Con đường đi của nhân sinh chính là vì tìm kiếm Tony! Skeletion is rock!' Đỗ Trạch dứt lời, trống rỗng bày ra một tư thế phong cách đánh ghi-ta.
'Thật đúng là tiểu tử Đỗ Trạch này.' Trì Nhạc nở nụ cười.
'Hắn còn chưa quay về Bắc Kinh?' Lục Tỉ ở một bên miễn cưỡng hỏi.
'Hai người gặp qua?'Trì Nhạc nghe vậy, quay đầu.
'Kế hoạch nhà nghệ thuật lưu lạc của rạp chiếu phim đầ tháng.' Lục Tỉ trả lời.
Trần Đấu cũng dán đầu lại: 'Ta xem xem! Hoắc! Người âm nhạc Đỗ Trạch! Tiểu tử này vẫn còn chơi trò kế hoạch nhà nghệ thuật lưu lạc? Hắn thật là phú nhị đại thích lưu lạc nhất ta từng thấy!'
'Ngươi cũng đừng gọi hắn là phú nhị đại, bảo đảm so với ngươi gấp!' Trì Nhạc nở nụ cười.
'Ích kỉ.' Trần Đấu nở nụ cười, ngã ngồi lên ghế xoay của chính mình, một bên nhìn tấm vé, một bên nói: '8:00 tối nay, tất cả chúng ta đi gặp hắn. Thuận tiện đem vấn đề thính giác giải quyết!' Dứt lời, đem chân gác lên bàn hội nghị, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy tính toán cùng cơ trí.
'Ngươi tổng cộng rút được bao nhiêu vé?' Trì Nhạc quay đầ hỏi Thường A.
Thường A vẫn đang bắt chước động tác kết thúc đầy suất khí của ca sĩ diễn live show, loạng choạng một đầu tóc rối tung: 'Đương nhiên là vừa lúc người ta xuất ra a! Phía chính phủ có quy tắc, đăng weibo, người may mắn muốn bao nhiêu vé thì cấp bấy nhiêu vé!'
Ba người quay mặt nhìn nhau.
'Thực đúng là tiêu chuẩn của phú nhị đại!'
'Được rồi.' Trì Nhạc ở trên tờ giấy A4 gạch qua thị giác, vị giác, khứu giác, thính giác, 'Còn lại xúc giác, giao cho ta đi.'
'Ngươi định làm gì?' Trần Đấu cùng Đại Thường vẻ mặt tò mò.
'Đến lúc đó các ngươi sẽ biết.' Trì chim to mỉm mỉm cười.
Lục Tỉ liếc mắt nhìn hắn, không có lên tiếng.
Trần Đấu ở trên tờ giấy A4 cuối cùng khoanh hai vòng trò lớn: 'Hiện tại vấn đề duy nhất đợi giải quyết đó chính là, quần lót!'
Thường A bổ sung nói: 'Việc in ấn cùng chế tác trên mặt quần lót cần ít nhất 10 ngày, nói cách khác, thiết kế nội trong 4 ngày phải hoàn thành.' Nàng ngẩng đầu, có chút lo âu, '4 ngày, bản hình thiết kế, in hoa, phụ liệu phải hoàn tất, chúng ta có làm kịp không?'
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Trì Nhạc.
'1 ngày.' Trì Nhạc giơ lên một ngón tay.
'1 ngày?' Thường A cùng Trần Đấu trăm miệng một lời.
'Ngươi điên rồi đi!' Trần Đấu mở to hai mắt, 'Điều này sao có thể!'
Trì Nhạc cười: 'Quần lót không thể so với trang phục mốt, loại hình này cần phải thí nghiệm, cần lưu lại thời gian chỉnh sửa.'
Lục Tỉ đã mở miệng: 'Ngươi dự định làm mấy loại hình?'
'1 loại. Ưu hóa đến tối đa.' Trì Nhạc quay đầu, nhìn về phía Lục Tỉ.
'Số lượng tác phẩm có thể dùng làm in hoa có đủ không?' Lục Tỉ hỏi.
'Trước mắt ta lấy ra ba loại, sau cùng lại tăng thêm 2 loại.' Trì Nhạc trả lời.
'Cần loại cảm giác gì?' Lục Tỉ lại hỏi.
Trì Nhạc nhìn hắn, nở nụ cười: ' Cảm giác gì cũng được, chỉ cần là cảm giác của cậu. Quần lót chính là trang giấy bức tranh của ngươi, ngươi muốn vẽ cái gì thì vẽ cái đó đi.'
'Nếu như vậy, vì cái gì còn muốn thiết kế một lần nữa?' Trực tiếp lấy mấy tác phẩm sẵn có không phải tốt hơn sao?'
'Tác phẩm vốn có, là căn cứ vào vải vẽ tranh sơn dầu K số mà sáng tác, không nhất định thích hợp làm thành quần lót.' Lục Tỉ thản nhiên giải thích.
'Cho nên Trì Nhạc mới nói, quần lót chính là trang giấy bức tranh của ngươi?' Thường A bừng tỉnh đại ngộ.
'Vẽ cái gì đều được? Hai ngươi xác định? Trước đó sao không tìm hiểu một chút, làm một loạt kế hoạch?' Trần Đấu có chút do dự.
'Không cần.' Trì Nhạc câu lên khóe miệng, bình tĩnh nhìn Lục Tỉ.
Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ hợp tác. Đối với sự ăn ý của hắn cùng Lục Tỉ, hắn thật sự rất có lòng tin.
Năm năm trước, một màn liên kết triển lãm kia tên là 'Tầng trời thấp phi hành', nếu không có gặp biến cố, thế giới này sớm đã xác minh tài hoa của bọn họ.
Trì Nhạc đứng dậy, ung dung đi đến bên người Lục Tỉ, tà tà tựa lên bàn, đối hắn nói: 'Sau 1 ngày, ta đem bức họa cuộn tròn giao cho ngươi.'
Lục Tỉ ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng quan sát người nam nhân cao lớn trước mặt.
Ánh sáng song sinh của the FIT, một lần nữa khởi hành.
Thường A phát mỗi người một tập tư liệu: ' Từ đây cho đến ngày tổ chức triểm lãm tranh lực trực cảm còn hai tuần nữa, hiện tại bố trí sân cùng trang hoàn bức tranh đang trong giai đoạn tiến hành, thiết kế theo lệ thường bên này cũng có chuyên gia phụ trách mảng thiết kế, về mảng quần lót này, trước mắt trừ bỏ thiết kế sản phẩm, còn cần làm thiết kế mẫu mã, mặc khác chính là kế hoạch của năm giác quan, ta đại khái đã sắp xếp qua một chút tiến độ thời gian, nhưng hình như dù tính như thế nào đều không kịp.'
'Rồi sẽ có biện pháp thôi.' Trần Đấu học khẩu khí của Trì Nhạc, ném một bưu kiện chuyển phát nhanh đến trước mặt Thường A, lão luyện mà hướng Trì Nhạc nói: 'Đúng không?'
Trì Nhạc ngồi trên ghế xoay, trên cằm anh tuấn dán một cái băng cá nhân hoạt hình, giương mắt nhìn Trần Đấu, nhưng cười mà không nói.
Trần Đấu mở ra văn kiện, nhìn đến bản kế hoạch tiến hành trong tay, dùng bút ở chỗ khứu giác gạch gạch: ' Vị giác thôi, chẳng qua chỉ là một chút trà chiều, cái này có thể bao bên ngoài, cùng lắm chỉ kiếm được giá chênh lệch. Về phần khứu giác, ta nghĩ ta có thể ngẫm lại biện pháp.'
Nói xong, lấy điện thoại ra bắt đầu gọi điện thoại.
Lão Hồ a, đang làm gì đó? Vẫn còn đang chơi mạc chược sao? Yêu, có rảnh đi ra ngoài một chút được không? Quán cà phê? Không phải uống cà phê thôi sao, đi quán cà phê làm gì nha, không bằng ngươi đến công ty ta đi, đích thân ta đi pha cho ngươi một ly cà phê Nestle ba trong một năm 92.'
Thường A một bên yên lặng phóng ra đa: Trần tổng muốn cầu người đến làm việc ngay cả pha cà phê cũng không ngại pha mời người ta uống tiền lương tháng này của ta có thể đủ sống không a........
Cái gì? Ngươi gần đây mới mở một quán cà phê, muốn mời ta uống? A yêu, Hồ tổng quả nhiên là người làm ăn lớn, sản nghiệp của ngươi đề kéo dài đến ngành sản xuất nhân sinh a, ta còn tưởng rằng, ngươi chỉ tiến công vào giới nghệ thuật thôi chứ. Nga? Làm hành lang tranh sao? Rất tốt rất tốt. Vậy ngươi có ý định tiến quân vào ngành mới hay không? Dù sao chỗ này cũng là nơi có lợi nhuận cao. Ta có cao kiến gì? Ta thì có cao kiến gì chứ? Bất quá cá nhân ta cảm thấy rằng, thời trang cùng thương mại hợp lại cùng nhau cũng là một sản nghiệp ưu việt, tiền mặt xoay vòng thì càng thoải má a! Ví dụ như nói về đồ trang điểm a đồ trang điểm a đồ trang điểm a....... Cái gì? Đồ trang điểm nhiều loại lắm sao? Cũng đúng haha. Loại đơn phẩm dĩ nhiên có tương lai! Nước hoa??? Yêu yêu yêu ta như thế nào lại không nghĩ tới a! Này quả thật là sinh ý tốt a! Cá nhân ta cảm thấy được, nước hoa vừa là phẩm loại có khái niệm trùng hợp cao nhất của đồ trang điểm cùng quà tặng, không chỉ thích hợp làm đồ cá nhân, cũng thích hợp làm quà tặng, nhiều nguồn tiêu thụ thì nhiều một phần lợi nhuận, quả thật là một cái sinh ý tốt....... Chính là, ngươi có hứng thú thu mua nước hoa độc quyền của nhà thiết kế của ta a? Đúng vậy ta có thể đưa cho ngươi miễn phí bản phương án trù tính, ví dụ như là triển lãm tranh lực trực cảm kế tiếp của chúng ta, ngươi có thể làm giúp chúng ta một khoản nước hoa theo yêu cầu, ta trao quyền chế tác bức tranh của Lục Tỉ cho ngươi, sau đó chúng ta ở triển lãm thực hiện buôn bán lần đầu, liên hợp tạo thế, về phần tiền bán đi, chúng ta có thể thương lượng một tỷ lệ thích hợp.....' Trần Đấu nói xong, đứng lên, hướng ra bên ngoài đi ra.Lục Tỉ cùng Thường A quay đầu nhìn về phía Trì Nhạc.
Trì Nhạc vẻ mặt buồn cười: 'Các ngươi nhìn ta làm chi?'
'Ông chủ!'Thường A đôi mắt đột nhiên có chút phiếm hồng, 'Tưởng tượng đến một kỳ nữ như Trần tổng, từng bị ngươi nắm qua tay, kính ngưỡng ta đối với ngươi, liền như nước sông liên miên không dứt!'
Lục Tỉ ở một bên bổ đao: 'Ngươi xác định, lúc trước là ngươi lừa nàng, chứ không phải nàng lừa ngươi?'
Trì Nhạc không nề hà: 'Cô ấy trước kia không như vậy.'
Dứt lời quay đầu nhìn Lục Tỉ: 'Cô ấy trước kia là dạng người gì, ngươi không phải là người hiểu rõ nhất sao? Hai người các ngươi so với ta cùng cô ấy còn gần hơn.'
Thường A dây anten bát quái nháy mắt dựng thẳng lên: 'what? Thời điểm bạn gái cũ của ông chủ trước của ta cùng ông chủ trước của ta tình cảm còn tốt đã thân cận cùng với bạn của ông chủ trước, mà ông chủ trước của ta lúc ấy cùng bạn gái cũ của hắn cũng có một nội tâm thầm mến đối với bạn của hắn, như vậy thử hỏi lúc bạn của hắn cùng bạn gái cũ của hắn cho tới bây giờ cũng không phát ra một chút tà tâm gì vậy đó là đạo lý gì? Chẳng lẽ bạn của hắn kỳ thật một chút cũng không thích ông chủ trước của ta mà thủy chung thích bạn gái cũ của ông chủ trước của ta? Hơn nữa lấy chỉ số thông minh của bạn gái của của ông chủ trước của ta như thế nào lại có thể không nhìn ra ông chủ trước của ta thích bạn của hắn 20 năm a? Cho nên ông chủ trước của ta cùng bạn gái cũ của hắn cùng bạn của hắn đến cuối cùng là cái loại quan hệ gì a!!! @¥%@¥. . . . . . %#¥%. . . . . . Trời ạ ta rốt cuộc đang nói cái gì đây a!!! Trời ơi thật loạn!!!(=.= cả bé Đại Thường còn không biết mình nói gì thì ta đây cũng không biết mình đang dịch cái gì, nên nó có khó hiểu mong lượng thứ nói thiệt khúc đây ta muốn vô đâm chết bà tác giả)
Dây anten bát quái của Thường A lặng yên ngã xuống.
Không nghĩ tới Đại Thường nàng trong giới bát quái tung hoành lâu như vậy, kinh nghiệm phong phú cốt cách tuyệt vời, lại vẫn thua trong mối quan hệ tam giác ba người Trì Nhạc, Lục Tỉ cùng Trần Đấu này!
Năm phút đồng hồ sau, Trần Đấu vui vẻ trở về, gửi cho mọi người một cái tư thế OK.
'Vốn định lừa gạt phương án khứu giác, không nghĩ tới ngay cả vị giác cũng được thu phục. Lão Hồ đi thu mua loại nước hoa, đến lúc đó hắn sẽ mang theo một loại nước hoa cùng quán cà phê hắn muốn thu mua toàn quyền phối hợp với triển lãm tranh lực trực cảm của chúng ta. Hàng mẫu làm xong sẽ đem đến công ty để mọi người xét duyệt.'
'Chúng ta đây cũng chỉ còn lại thính giác cùng xúc giác.' Đường dây bát quái của Thường A bắt đầu nổi lên, 'Phương diện xúc giác, như thế nào đem cả giác đau đớn như mũi nhọn đâm vào diễn đạt một cách rõ ràng bằng hình thức cũng là một vấn đề. Không thể thật sự lấy kim đâm vào khách hàng đi! Sau đó thính giác đề cập đến bản quyền, trước tiên cũng cần hẹn trước cùng đàm phán.'
Thường A một bên nói, từ trong bưu phẩm chuyển phát nhanh lấy ra 2 vé vào cửa.
'Oa!!!!!!!!!!!!!! Vé xem live show Tony's!!! Wow!!! Ta thật sự quá may rồi, Aha ha ha ha!' Thường A đột nhiên hưng phấn mà giơ vé vào cửa trong phòng hội nghị nhảy cẫng lên.'Tony?' Trì Nhạc nhíu nhíu mày, tay mắt lanh lẹ nhân lúc Thường A còn đang điên cuồng nhảy múa, vèo một cái đoạt tấm vé trong tay nàng.
Trên vé vào cửa, một bộ cốt cách nhân thể quen thuộc, kim quang lòe lòe, khí độ bất phàm.
Trong đầu, một thanh niên tóc dài phiêu dật ở trong phòng học hệ điêu khắc dùng màu vàng của thuốc màu quét lên một bức tượng còn mới: 'Con đường đi của nhân sinh chính là vì tìm kiếm Tony! Skeletion is rock!' Đỗ Trạch dứt lời, trống rỗng bày ra một tư thế phong cách đánh ghi-ta.
'Thật đúng là tiểu tử Đỗ Trạch này.' Trì Nhạc nở nụ cười.
'Hắn còn chưa quay về Bắc Kinh?' Lục Tỉ ở một bên miễn cưỡng hỏi.
'Hai người gặp qua?'Trì Nhạc nghe vậy, quay đầu.
'Kế hoạch nhà nghệ thuật lưu lạc của rạp chiếu phim đầ tháng.' Lục Tỉ trả lời.
Trần Đấu cũng dán đầu lại: 'Ta xem xem! Hoắc! Người âm nhạc Đỗ Trạch! Tiểu tử này vẫn còn chơi trò kế hoạch nhà nghệ thuật lưu lạc? Hắn thật là phú nhị đại thích lưu lạc nhất ta từng thấy!'
'Ngươi cũng đừng gọi hắn là phú nhị đại, bảo đảm so với ngươi gấp!' Trì Nhạc nở nụ cười.
'Ích kỉ.' Trần Đấu nở nụ cười, ngã ngồi lên ghế xoay của chính mình, một bên nhìn tấm vé, một bên nói: '8:00 tối nay, tất cả chúng ta đi gặp hắn. Thuận tiện đem vấn đề thính giác giải quyết!' Dứt lời, đem chân gác lên bàn hội nghị, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy tính toán cùng cơ trí.
'Ngươi tổng cộng rút được bao nhiêu vé?' Trì Nhạc quay đầ hỏi Thường A.
Thường A vẫn đang bắt chước động tác kết thúc đầy suất khí của ca sĩ diễn live show, loạng choạng một đầu tóc rối tung: 'Đương nhiên là vừa lúc người ta xuất ra a! Phía chính phủ có quy tắc, đăng weibo, người may mắn muốn bao nhiêu vé thì cấp bấy nhiêu vé!'
Ba người quay mặt nhìn nhau.
'Thực đúng là tiêu chuẩn của phú nhị đại!'
'Được rồi.' Trì Nhạc ở trên tờ giấy A4 gạch qua thị giác, vị giác, khứu giác, thính giác, 'Còn lại xúc giác, giao cho ta đi.'
'Ngươi định làm gì?' Trần Đấu cùng Đại Thường vẻ mặt tò mò.
'Đến lúc đó các ngươi sẽ biết.' Trì chim to mỉm mỉm cười.
Lục Tỉ liếc mắt nhìn hắn, không có lên tiếng.
Trần Đấu ở trên tờ giấy A4 cuối cùng khoanh hai vòng trò lớn: 'Hiện tại vấn đề duy nhất đợi giải quyết đó chính là, quần lót!'
Thường A bổ sung nói: 'Việc in ấn cùng chế tác trên mặt quần lót cần ít nhất 10 ngày, nói cách khác, thiết kế nội trong 4 ngày phải hoàn thành.' Nàng ngẩng đầu, có chút lo âu, '4 ngày, bản hình thiết kế, in hoa, phụ liệu phải hoàn tất, chúng ta có làm kịp không?'
Ánh mắt mọi người đều tập trung lên người Trì Nhạc.
'1 ngày.' Trì Nhạc giơ lên một ngón tay.
'1 ngày?' Thường A cùng Trần Đấu trăm miệng một lời.
'Ngươi điên rồi đi!' Trần Đấu mở to hai mắt, 'Điều này sao có thể!'
Trì Nhạc cười: 'Quần lót không thể so với trang phục mốt, loại hình này cần phải thí nghiệm, cần lưu lại thời gian chỉnh sửa.'
Lục Tỉ đã mở miệng: 'Ngươi dự định làm mấy loại hình?'
'1 loại. Ưu hóa đến tối đa.' Trì Nhạc quay đầu, nhìn về phía Lục Tỉ.
'Số lượng tác phẩm có thể dùng làm in hoa có đủ không?' Lục Tỉ hỏi.
'Trước mắt ta lấy ra ba loại, sau cùng lại tăng thêm 2 loại.' Trì Nhạc trả lời.
'Cần loại cảm giác gì?' Lục Tỉ lại hỏi.
Trì Nhạc nhìn hắn, nở nụ cười: ' Cảm giác gì cũng được, chỉ cần là cảm giác của cậu. Quần lót chính là trang giấy bức tranh của ngươi, ngươi muốn vẽ cái gì thì vẽ cái đó đi.'
'Nếu như vậy, vì cái gì còn muốn thiết kế một lần nữa?' Trực tiếp lấy mấy tác phẩm sẵn có không phải tốt hơn sao?'
'Tác phẩm vốn có, là căn cứ vào vải vẽ tranh sơn dầu K số mà sáng tác, không nhất định thích hợp làm thành quần lót.' Lục Tỉ thản nhiên giải thích.
'Cho nên Trì Nhạc mới nói, quần lót chính là trang giấy bức tranh của ngươi?' Thường A bừng tỉnh đại ngộ.
'Vẽ cái gì đều được? Hai ngươi xác định? Trước đó sao không tìm hiểu một chút, làm một loạt kế hoạch?' Trần Đấu có chút do dự.
'Không cần.' Trì Nhạc câu lên khóe miệng, bình tĩnh nhìn Lục Tỉ.
Đây không phải là lần đầu tiên bọn họ hợp tác. Đối với sự ăn ý của hắn cùng Lục Tỉ, hắn thật sự rất có lòng tin.
Năm năm trước, một màn liên kết triển lãm kia tên là 'Tầng trời thấp phi hành', nếu không có gặp biến cố, thế giới này sớm đã xác minh tài hoa của bọn họ.
Trì Nhạc đứng dậy, ung dung đi đến bên người Lục Tỉ, tà tà tựa lên bàn, đối hắn nói: 'Sau 1 ngày, ta đem bức họa cuộn tròn giao cho ngươi.'
Lục Tỉ ngẩng đầu, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng quan sát người nam nhân cao lớn trước mặt.
Ánh sáng song sinh của the FIT, một lần nữa khởi hành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.