Từ Cá Chép Tiến Hóa Thành Thần Long (Dịch)
Chương 18: Cắn Nuốt Chuột
Nguyệt Hạ Thương Khung
17/10/2024
Nghĩ đến đây, trong lòng Lâm Hạo càng kinh ngạc.
Hiện tại hắn có thể khẳng định khi đó thứ giết chết mình nhất định cũng là một sinh vật biến dị!
Hơn nữa còn là một sinh vật biến dị cực kỳ cường đại!
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy hơi sốt ruột.
Nhưng sốt ruột thì cũng không làm được gì!
Trước mắt cách duy nhất gia tăng điểm tiến hoá tương đối nhanh chính là cắn nuốt cá lau kiếng.
Oanh!
Ngay khi Lâm Hạo suy nghĩ làm sao kiếm điểm tiến hoá thì cách đó không xa đột nhiên chấn động một cái.
Cảm giác chấn động này không lớn, nhưng Lâm Hạo đang ở gần khu vực này lại có thể cảm nhận được!
"Chẳng lẽ nơi này còn có sinh vật biến dị! ?" Hắn nghĩ tới một khả năng, lập tức khẩn trương lên.
Dù sao từ cuộc trò chuyện vừa rồi của bọn họ có thể biết được những sinh vật biến dị kia rất nhạy cảm với loại sóng siêu âm đặc thù này.
Nếu như có thể chịu đến bây giờ vẫn không đi ra thì có phải đây là một sinh vật biến dị rất mạnh hay không? !
Hắn chần chờ một chút rồi vẫn bơi về hướng bên kia.
Dù sao đánh không lại thì chạy, nhìn kỹ trước hẳn nói!
Oanh!
Vừa đi qua hắn đã có thể mơ hồ nghe được trong góc hẻo lánh phía sau Hoá Long Trì lại truyền tới một tiếng vang trầm nặng.
Một số nước bùn hơn run lên, khiến làn nước xung quanh đều đục ngầu đi.
Lâm Hạo dán mắt nhìn chằm chằm khu vực phía dưới.
Dường như có thứ gì đó muốn chui ra từ dưới mặt đất!
Có thứ gì đó!
Phía dưới nhất định có thứ gì!
Ngay khi hắn tiếp tục chờ đợi thì động tĩnh này cứ như biến mất.
"Không có gì?"
Dòng nước vốn đục ngầu lúc này lại từ từ trong lại.
Lâm Hạo nhìn chằm chằm vùng này, trong mắt đầy vẻ tò mò.
Động tĩnh vừa rồi căn bản không thể là giả, trong này nhất định có thứ gì!
"Tạm thời chú ý xem thử." Hắn âm thầm lên tiếng.
Khi Long Vương miếu được giải trừ phong tỏa, lại bắt đầu có người qua lại.
Chỉ là người cho ăn đồ ăn và ném đống vụn bánh mì ít đi không ít.
Tốc độ tăng trưởng điểm tiến hoá trở nên chậm rất nhiều.
"Mau! Tiếp tục đổ vào cho Long Vương gia cho tôi!"
Một buổi tối nọ, ông chủ Bành lại dẫn một đám người tới.
"Long Vương gia, lần này nhất định muốn phù hộ cho con! Đừng hạ xuống nữa, con chịu không được!"
Ông chủ Bành chắp tay trước ngực vội vàng lạy Hoá Long Trì vài cái.
"Có câu nói ông trời có đức hiếu sinh, con phóng sinh nhiều cá như vậy thì công đức cũng đủ nhiều, ngài để con tăng vọt lần cuối đi!" Ông ta sốt ruột nói.
Lần này ông ta phải dựa vào cổ phiếu hồi vốn.
Hơn nữa ông ta chơi lướt sóng, còn quăng hết vào, chỉ muốn gỡ vốn nhờ thị trường chứng khoán.
"Đổ vào, phóng sinh, đều phóng sinh cho tôi!"
Lúc này không ít người dẫn xách từng thùng cá lau kiếng đổ vào Hoá Long Trì.
"Ông chủ Bành, ông phóng sinh thì phải thả rùa đen hay gì chứ, phóng sinh loài cá này chỉ sợ không có công đức gì cả đâu." Một người đàn ông trung niên cười nói với Ông chủ Bành.
Loài cá lau kiếng tại đang lan tràn trong một số dòng sông, bọn họ tùy tiện chụp một cái đã hốt được một nắm lớn.
Căn bản không ai muốn.
Nhưng nghe ông chủ Bành này nói muốn lấy phóng sinh nên bọn họ cũng đi bắt không ít.
"Ông thì biết cái gì, ông nói xem đây có phải là cá không? Là cá thì có sinh mệnh, phóng sinh cũng là công đức!" Ông chủ Bành vừa lên tiếng vừa móc tiền từ trong túi ra.
Giá cả những người này bắt cá lau kiếng rẻ hơn lần trước không ít, nhưng ông ta vẫn có chút đau lòng.
"Hắc hắc, ngài nói gì cũng đúng mà." Người đàn ông trung niên cười cười, lập tức không nói thêm gì.
Dù sao có người muốn thì ông ta sẽ dẫn người đi bắt thôi.
"Công đức? Tôi thấy là thất đức!" Nghe những người bên bờ nói vậy, lúc này trong lòng Lâm Hạo thầm cười lạnh.
Không chần chờ chút nào, hắn hé miệng đã lao thẳng đến một con cá lau kiếng rồi cắn xé.
Hiện tại lực cắn của hắn rất mạnh rất nhanh, một con cá lau kiếng đầu đã bị cắn chết chỉ trong nháy mắt.
Chỉ cần bỏ chút công sức đã hoàn toàn cắn nuốt hết một con cá lau kiếng.
Hắn cảm thấy dạ dày mình quả thực là cái động không đáy, sau một hồi cắn nuốt thì cái gì cũng chứa nổi cả.
【 Cắn nuốt cá lau kiếng trưởng thành, thu được 30 điểm tiến hoá 】Tiếng nhắc nhở của hệ thống nhanh chóng truyền tới.
30 điểm tiến hoá!
Lâm Hạo mặc kệ những người kia mà điên cuồng cắn nuốt mấy con cá lau kiếng kia.
Tiếng nhắc nhở thu được điểm tiến hoá cũng không ngừng xuất hiện.
Tăng!
Điểm tiến hoá đang điên cuồng tăng vọt!
Chờ những người kia đều hoàn toàn rời khỏi, đám cá lau kiếng đã bị Lâm Hạo nuốt chửng xong.
Hắn ăn tất cả ba mươi mốt con cá lau kiếng trưởng thành và mười hai con non, thu được tổng 1050 điểm tiến hoá!
"Nhưng muốn tiến hóa còn chưa đủ." Lâm Hạo thở dài.
Mặc dù bây giờ là đêm khuya, nhưng hắn nắm giữ năng lực nhìn ban đêm nên vẫn nhìn thấy rõ ràng tình hình trong ao.
Hắn bơi lội một vòng, rất nhanh đã đi tới nguồn nước của Hoá Long Trì.
Hoá Long Trì là một cái ao động, nguồn nước đến từ nước suối, chỉ là nguồn nước này rất hẹp, mà dòng nước cũng rất yếu.
Muốn bơi lên có chút khó khăn.
Hạ du càng không thể đi, chỉ là một dòng nước hơi lớn mà thôi.
"Bị nhốt ở chỗ này cũng không được." Lâm Hạo có chút bất đắc dĩ.
Tiến hóa, phải làm sao mới có thể tiếp tục thu được càng nhiều điểm tiến hoá đây?
Vài ngày tiếp theo Lâm Hạo vẫn luôn bơi lội trong Hoá Long Trì.
Khu vực đã từng phát sinh dị thường kia vẫn không có động tĩnh.
Nhưng trong thời gian này, không biết có phải do thần thông của hắn ảnh hưởng hay không mà thực vật xung quanh sinh trưởng càng nhanh càng tươi tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa đến lúc tối còn xuất hiện một số động vật hoang dã đi đến lân cận.
"Có cả heo rừng, còn dám tới bên này uống nước." Đêm đó Lâm Hạo nhìn thấy một con heo rừng tới uống nước thì có chút cảm khái.
Thực lực bây giờ của hắn còn chưa đủ, không thì nhất định đã nghĩ cách kéo con heo rừng kia xuống ao nuốt mất.
Chi chi C-K-Í-T..T...T _ _ _
Lúc này mấy cái bóng đen nhánh cũng chạy tới khu vực bên bờ.
"Hả?" Lâm Hạo trong ao nhìn kỹ liền thấy bên bờ Hoá Long Trì có mấy con chuột!
Bên bờ Hoá Long Trì không có bất kỳ rào chắn nào, mà chỉ có cấu tạo như một sườn dốc, hôm nay hình như có một số người đến bên này ăn vài cái chân gà rồi ném xương ở đó.
Không ngờ còn đưa chuột tới.
Nhưng con chuột này cách bên bờ thật sự quá gần.
Lâm Hạo bắt đầu chậm rãi bơi qua, động tác của hắn rất khẽ, không tạo thành sóng nước dập dờn.
Trong nháy mắt đến gần bên kia, toàn bộ thân hình hắn bỗng tạt vào bờ, mở cái miệng ra trực tiếp cắn một con chuột rồi kéo xuống ao!
Con chuột này căn bản không giãy dụa được, trực tiếp bị Lâm Hạo cắn thành hai mảnh!
Hắn chỉ nhai hai cái đã hoàn toàn nuốt mất nó.
【 Cắn nuốt chuột, thu được 50 điểm tiến hoá 】
"Chỉ có 50 điểm." Sau khi ăn xong, Lâm Hạo không khỏi lầu bầu phàn nàn một tiếng.
Điểm tiến hoá này thật sự quá thấp!
Tạch tạch tạch!
Ngay lúc này, một tiếng vang quái dị truyền tới từ nơi không xa.
Tiếng gì vậy! ?
Hiện tại hắn có thể khẳng định khi đó thứ giết chết mình nhất định cũng là một sinh vật biến dị!
Hơn nữa còn là một sinh vật biến dị cực kỳ cường đại!
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy hơi sốt ruột.
Nhưng sốt ruột thì cũng không làm được gì!
Trước mắt cách duy nhất gia tăng điểm tiến hoá tương đối nhanh chính là cắn nuốt cá lau kiếng.
Oanh!
Ngay khi Lâm Hạo suy nghĩ làm sao kiếm điểm tiến hoá thì cách đó không xa đột nhiên chấn động một cái.
Cảm giác chấn động này không lớn, nhưng Lâm Hạo đang ở gần khu vực này lại có thể cảm nhận được!
"Chẳng lẽ nơi này còn có sinh vật biến dị! ?" Hắn nghĩ tới một khả năng, lập tức khẩn trương lên.
Dù sao từ cuộc trò chuyện vừa rồi của bọn họ có thể biết được những sinh vật biến dị kia rất nhạy cảm với loại sóng siêu âm đặc thù này.
Nếu như có thể chịu đến bây giờ vẫn không đi ra thì có phải đây là một sinh vật biến dị rất mạnh hay không? !
Hắn chần chờ một chút rồi vẫn bơi về hướng bên kia.
Dù sao đánh không lại thì chạy, nhìn kỹ trước hẳn nói!
Oanh!
Vừa đi qua hắn đã có thể mơ hồ nghe được trong góc hẻo lánh phía sau Hoá Long Trì lại truyền tới một tiếng vang trầm nặng.
Một số nước bùn hơn run lên, khiến làn nước xung quanh đều đục ngầu đi.
Lâm Hạo dán mắt nhìn chằm chằm khu vực phía dưới.
Dường như có thứ gì đó muốn chui ra từ dưới mặt đất!
Có thứ gì đó!
Phía dưới nhất định có thứ gì!
Ngay khi hắn tiếp tục chờ đợi thì động tĩnh này cứ như biến mất.
"Không có gì?"
Dòng nước vốn đục ngầu lúc này lại từ từ trong lại.
Lâm Hạo nhìn chằm chằm vùng này, trong mắt đầy vẻ tò mò.
Động tĩnh vừa rồi căn bản không thể là giả, trong này nhất định có thứ gì!
"Tạm thời chú ý xem thử." Hắn âm thầm lên tiếng.
Khi Long Vương miếu được giải trừ phong tỏa, lại bắt đầu có người qua lại.
Chỉ là người cho ăn đồ ăn và ném đống vụn bánh mì ít đi không ít.
Tốc độ tăng trưởng điểm tiến hoá trở nên chậm rất nhiều.
"Mau! Tiếp tục đổ vào cho Long Vương gia cho tôi!"
Một buổi tối nọ, ông chủ Bành lại dẫn một đám người tới.
"Long Vương gia, lần này nhất định muốn phù hộ cho con! Đừng hạ xuống nữa, con chịu không được!"
Ông chủ Bành chắp tay trước ngực vội vàng lạy Hoá Long Trì vài cái.
"Có câu nói ông trời có đức hiếu sinh, con phóng sinh nhiều cá như vậy thì công đức cũng đủ nhiều, ngài để con tăng vọt lần cuối đi!" Ông ta sốt ruột nói.
Lần này ông ta phải dựa vào cổ phiếu hồi vốn.
Hơn nữa ông ta chơi lướt sóng, còn quăng hết vào, chỉ muốn gỡ vốn nhờ thị trường chứng khoán.
"Đổ vào, phóng sinh, đều phóng sinh cho tôi!"
Lúc này không ít người dẫn xách từng thùng cá lau kiếng đổ vào Hoá Long Trì.
"Ông chủ Bành, ông phóng sinh thì phải thả rùa đen hay gì chứ, phóng sinh loài cá này chỉ sợ không có công đức gì cả đâu." Một người đàn ông trung niên cười nói với Ông chủ Bành.
Loài cá lau kiếng tại đang lan tràn trong một số dòng sông, bọn họ tùy tiện chụp một cái đã hốt được một nắm lớn.
Căn bản không ai muốn.
Nhưng nghe ông chủ Bành này nói muốn lấy phóng sinh nên bọn họ cũng đi bắt không ít.
"Ông thì biết cái gì, ông nói xem đây có phải là cá không? Là cá thì có sinh mệnh, phóng sinh cũng là công đức!" Ông chủ Bành vừa lên tiếng vừa móc tiền từ trong túi ra.
Giá cả những người này bắt cá lau kiếng rẻ hơn lần trước không ít, nhưng ông ta vẫn có chút đau lòng.
"Hắc hắc, ngài nói gì cũng đúng mà." Người đàn ông trung niên cười cười, lập tức không nói thêm gì.
Dù sao có người muốn thì ông ta sẽ dẫn người đi bắt thôi.
"Công đức? Tôi thấy là thất đức!" Nghe những người bên bờ nói vậy, lúc này trong lòng Lâm Hạo thầm cười lạnh.
Không chần chờ chút nào, hắn hé miệng đã lao thẳng đến một con cá lau kiếng rồi cắn xé.
Hiện tại lực cắn của hắn rất mạnh rất nhanh, một con cá lau kiếng đầu đã bị cắn chết chỉ trong nháy mắt.
Chỉ cần bỏ chút công sức đã hoàn toàn cắn nuốt hết một con cá lau kiếng.
Hắn cảm thấy dạ dày mình quả thực là cái động không đáy, sau một hồi cắn nuốt thì cái gì cũng chứa nổi cả.
【 Cắn nuốt cá lau kiếng trưởng thành, thu được 30 điểm tiến hoá 】Tiếng nhắc nhở của hệ thống nhanh chóng truyền tới.
30 điểm tiến hoá!
Lâm Hạo mặc kệ những người kia mà điên cuồng cắn nuốt mấy con cá lau kiếng kia.
Tiếng nhắc nhở thu được điểm tiến hoá cũng không ngừng xuất hiện.
Tăng!
Điểm tiến hoá đang điên cuồng tăng vọt!
Chờ những người kia đều hoàn toàn rời khỏi, đám cá lau kiếng đã bị Lâm Hạo nuốt chửng xong.
Hắn ăn tất cả ba mươi mốt con cá lau kiếng trưởng thành và mười hai con non, thu được tổng 1050 điểm tiến hoá!
"Nhưng muốn tiến hóa còn chưa đủ." Lâm Hạo thở dài.
Mặc dù bây giờ là đêm khuya, nhưng hắn nắm giữ năng lực nhìn ban đêm nên vẫn nhìn thấy rõ ràng tình hình trong ao.
Hắn bơi lội một vòng, rất nhanh đã đi tới nguồn nước của Hoá Long Trì.
Hoá Long Trì là một cái ao động, nguồn nước đến từ nước suối, chỉ là nguồn nước này rất hẹp, mà dòng nước cũng rất yếu.
Muốn bơi lên có chút khó khăn.
Hạ du càng không thể đi, chỉ là một dòng nước hơi lớn mà thôi.
"Bị nhốt ở chỗ này cũng không được." Lâm Hạo có chút bất đắc dĩ.
Tiến hóa, phải làm sao mới có thể tiếp tục thu được càng nhiều điểm tiến hoá đây?
Vài ngày tiếp theo Lâm Hạo vẫn luôn bơi lội trong Hoá Long Trì.
Khu vực đã từng phát sinh dị thường kia vẫn không có động tĩnh.
Nhưng trong thời gian này, không biết có phải do thần thông của hắn ảnh hưởng hay không mà thực vật xung quanh sinh trưởng càng nhanh càng tươi tốt hơn rất nhiều.
Hơn nữa đến lúc tối còn xuất hiện một số động vật hoang dã đi đến lân cận.
"Có cả heo rừng, còn dám tới bên này uống nước." Đêm đó Lâm Hạo nhìn thấy một con heo rừng tới uống nước thì có chút cảm khái.
Thực lực bây giờ của hắn còn chưa đủ, không thì nhất định đã nghĩ cách kéo con heo rừng kia xuống ao nuốt mất.
Chi chi C-K-Í-T..T...T _ _ _
Lúc này mấy cái bóng đen nhánh cũng chạy tới khu vực bên bờ.
"Hả?" Lâm Hạo trong ao nhìn kỹ liền thấy bên bờ Hoá Long Trì có mấy con chuột!
Bên bờ Hoá Long Trì không có bất kỳ rào chắn nào, mà chỉ có cấu tạo như một sườn dốc, hôm nay hình như có một số người đến bên này ăn vài cái chân gà rồi ném xương ở đó.
Không ngờ còn đưa chuột tới.
Nhưng con chuột này cách bên bờ thật sự quá gần.
Lâm Hạo bắt đầu chậm rãi bơi qua, động tác của hắn rất khẽ, không tạo thành sóng nước dập dờn.
Trong nháy mắt đến gần bên kia, toàn bộ thân hình hắn bỗng tạt vào bờ, mở cái miệng ra trực tiếp cắn một con chuột rồi kéo xuống ao!
Con chuột này căn bản không giãy dụa được, trực tiếp bị Lâm Hạo cắn thành hai mảnh!
Hắn chỉ nhai hai cái đã hoàn toàn nuốt mất nó.
【 Cắn nuốt chuột, thu được 50 điểm tiến hoá 】
"Chỉ có 50 điểm." Sau khi ăn xong, Lâm Hạo không khỏi lầu bầu phàn nàn một tiếng.
Điểm tiến hoá này thật sự quá thấp!
Tạch tạch tạch!
Ngay lúc này, một tiếng vang quái dị truyền tới từ nơi không xa.
Tiếng gì vậy! ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.