Từ Cá Chép Tiến Hóa Thành Thần Long (Dịch)

Chương 42: Mười Ngàn Điểm Tiến Hóa

Nguyệt Hạ Thương Khung

17/10/2024

Bên ngoài thì có vẻ rất mạnh miệng, nhưng hiện giờ sâu trong thâm tâm, Lâm Hạo không khỏi thở phào một hơi.

Con quái vật này đúng là đáng sợ.

May là nó đang bị thương, đã thế còn ở dưới nước.

Nhìn thi thể của nó dần chìm vào trong dòng nước, Lâm Hạo chỉ hơi chần chờ một lúc rồi trực tiếp rời đi.

Hiện tại hắn vẫn giữ cảnh giác cao độ, chỉ sợ con quái vật này còn chưa chết hẳn!

Lâm Hạo bơi xung quanh xác của quái vật, sau khi quan sát một lượt từ đầu đến đuôi hắn mới yên lòng.

Đúng là chết rồi.

“Nếu ăn hết con quái vật này hẳn là cũng có điểm tiến hóa chứ nhỉ?”

Chỉ chần chờ một lúc, Lâm Hạo liền trực tiếp há miệng, cắn thẳng vào người nó!

Ngoạm!

Hiện tại răng của Lâm Hạo cực kỳ sắc bén, trong khi sau khi con quái vật này chết đi, da thịt của nó không còn cứng rắn như vậy nữa.

Hiện tại, hắn không cần tốn quá nhiều sức lực cũng có thể cắn xé được nó.

“Khó ăn quá, cứ như đang ăn vỏ cao su vậy.”

Lâm Hạo vừa ăn vừa phàn nàn.

Chẳng mấy chốc, hắn đã ăn sạch phần cánh tay vừa bị xé xuống.

[Cắn nuốt sơ cấp - Chiến sĩ da xanh, nhận được mười ngàn điểm tiến hóa]

Tiếng thông báo của hệ thống nhanh chóng vang lên.

“Mười ngàn điểm tiến hóa!” Ngay khi thấy thông báo của hệ thống, Lâm Hạo vui mừng không thôi.

Không ngờ rằng hắn lại nhận được tận mười ngàn điểm tiến hóa!

“Chiến sĩ da xanh? Cái này là gì vậy?”

Nhưng khi đọc kỹ lại thông báo của hệ thống, Lâm Hạo thấy cũng thấy hơi khó hiểu.

Chắc chắn chiến sĩ da xanh này là chỉ con quái vật kia.

Đã thế còn là sơ cấp.

Vậy đồng nghĩa với việc vẫn còn trung cấp và cao cấp?

Chậc!

Nghĩ tới đây, Lâm Hạo không khỏi hít ngược vào một hơi.

Nếu vậy, hẳn là sẽ xuất hiện những quái vật cường đại hơn!

“Chiến sĩ sơ cấp...”

“Trông không giống sinh vật địa cầu nhỉ?”

“Là sinh vật ngoài hành tinh thật sao?”

Lâm Hạo càng thêm bất an.



Tiến hóa!

Giờ phải tiến hóa nhanh một chút, tốt nhất là tiến háo đủ tứ chi, nếu không thì hành động rất phiền phức.

Lúc nãy đã kiếm được mười ngàn điểm, đã đủ để tiến hành thăng cấp, nhưng hiện giờ căn bản hắn không dám thăng cấp.

Dù sao nếu thăng cấp tiến hóa cũng sẽ rơi vào trạng thái ngủ say.

Đợi lát nữa nếu hai con quái vật kia vòng lại đây phát hiện ra hắn thì xong đời.

“Trước cứ chôn cái đao này xuống đã.”

Lâm Hạo liếc nhìn thanh đao ở đằng xa, sau đó trực tiếp ngoạm vào chuôi đao, để ở một vị trí khác dưới đáy sông rồi lấy bùn đất lấp lại.

Kế đó, hắn bơi về phía hố thoát nước ở phía sau sông .

Miệng hố không quá lớn, còn có một tấm lưới ngăn ở bên trên, hẳn là để ngăn cản cá chép bơi ra ngoài.

Miệng hố khá hẹp, còn chảy xéo, càng về sau càng không dễ bơi.

Nhưng tạm thời hiện giờ Lâm Hạo không lo nghĩ được nhiều như vậy. Nếu hắn bị phát hiện, hắn thà đâm thủng tấm lưới này để bơi xuống còn hơn.

Nếu để đám nhân viên chính phủ hay thậm chí nhân viên HXLZ phát hiện, thể nào bọn họ cũng đối phó hắn, thậm chí đem hắn đi giải phẫu!

Càng nghĩ vậy hắn càng thấy bất an.

Tuy nhiên để tiến hóa đến trạng thái như hiện tại, thực sự cũng không tốn quá nhiều thời gian. Nhưng giờ lại phát sinh biến cố lớn, quả thực khiến người ta cảm thấy áp lực nặng nề!

...

Thời gian dần trôi, hiện tại đã nhìn rõ được viền trắng bạc trên bầu trời.

Lúc này, một nhóm người chạy tới sông Hóa Long.

“Có người tới!?”

Lâm Hạo vẫn luôn giữ cảnh giác cao độ lập tức phát giác ra sự xuất hiện của bọn họ.

Hắn vẫn đang núp sau một tảng nham thạch màu đen, nhờ tác dụng của “Ngụy Trang”, cơ thể hắn và tảng nham thạch đen này gần như hòa thành một thể. Nếu không lại gần nhìn thật kỹ, hẳn sẽ cho rằng đây chỉ là một tảng đá.

Hắn nhìn về phía xa qua làn nước, nhìn thấy một đám cảnh sát cầm súng, còn có cả mấy nhân viên tác chiến mặc đồ đen.

Mấy người đàn ông mặc đồ đen này đều cầm một thanh đao trong tay, thoạt nhìn rất sắc bén, còn lóe lên quang mang!

Lại là loại đao này!

Mấy thanh đao này là bọn họ tự chế tạo ra, hay là lấy từ đám quái vật chiến sĩ màu xanh sơ cấp kia?

“Chất liệu của loại đao này rất quỷ dị, sắc nhọn đến kinh người.” Lâm Hạo lẩm bẩm.

Hắn còn nhớ bản thân bị chém một đao trong tình trạng có lực cản trong nước mà lớp vảy đen còn bị rách một đường.

Quả thực kỳ dị.

“Hiện giờ toàn bộ Long Sơn đã bị chúng ta bao vây, hầu như chỗ nào cũng tìm kiếm cả rồi, song vẫn không tìm thấy con quái vật kia.”

Một người đàn ông trung niên cầm đao lên tiếng.

“Có khi nào bọn họ mang con quái vật kia đi rồi không?” Một người khác nghiêm túc nói.

Hắn ta vừa dứt lời, vẻ mặt của những người ở đó đều nghiêm trọng hẳn lên.



“Kiểm tra trước đã, nơi này không có.”

Người đàn ông trung niêm trầm mặc, sau đó nhìn về phía miếu Long Vương.

Mấy cảnh sát còn lại cũng cầm súng lục, bắt đầu tiến về phía trước.

Bọn họ bao vây toàn bộ miếu Long Vương.

Mặc dù người nào người nấy đều đã lùng sục cả một đêm, đều mệt mỏi rũ rượi, nhưng ngẫm đến cảnh con quái vật kia vẫn có khả năng ở đây, nên không một ai dám buông lỏng cảnh giác.

Người đàn ông trung niêm cầm trường đao đi lên cầu đá, sau đó đi thẳng về phía miếu Long Vương.

Bọn họ gồng cứng người, tay cầm chặt thanh đao.

Miếu Long Vương không được xem là lớn, nên sau khi bước vào, bọn họ quét mắt tìm một lượt vẫn không phát hiện ra tung tích của bất cứ sinh vật nào.

“Không có!?”

Một thiếu niên trẻ tuổi thở dài, có hơi buồn bực.

Nơi này cũng không có, vậy thì ở đâu?

“Đội trưởng...”

Mấy người họ đều nhìn đội trưởng nhà mình.

“Quả thực không có ở đây.”

Hắn ta kiểm tra lại một phen, xác thực không phát hiện ra thứ gì.

“Đi thôi.”

Lúc này, hắn ta cũng trực tiếp đi ra.

Sau khi thấy bọn họ ra ngoài, mấy cảnh sát cầm súng lục mới buông lỏng phần nào.

“Không phát hiện gì sao?”

Một cảnh sát nhịn không được hỏi.

“Không có, có vẻ như không ở đây.” Người đàn ông trung niên lắc đầu.

“Không đúng, toàn bộ Long Sơn đều đã tìm qua, chẳng lẽ nó còn mọc cánh bay được chắc?” Thiếu niên lúc nãy cũng lên tiếng.

Lần này, người của HXLZ, cảnh sát và cả chính phủ bên kia đã bao vây toàn bộ Long Sơn rồi!

Theo lý mà nói, con quái vật kia dù có chắp cánh cũng khó thoát mới đúng.

Nhưng tại sao vẫn tìm không ra?”

“Tìm tiếp đi.”

“Xem thử mấy người ở dưới núi phía bên kia có phát hiện manh mối gì không.” Người đàn ông trung niên cau mày.

Tình huống trước mắt hơi kỳ lạ, sao lại tìm không thấy?

Chẳng lẽ, nó chạy rồi

Không thể nào, nó đã bị thương, chạy thế nào được?

Lúc này, hắn quét mắt về phía sông Hóa Long, động tác chợt ngừng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Cá Chép Tiến Hóa Thành Thần Long (Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook