Từ Cá Chép Tiến Hóa Thành Thần Long (Dịch)
Chương 40: Quái Vật Dưới Ao
Nguyệt Hạ Thương Khung
17/10/2024
Người đàn ông trung niên liếc nhìn cánh tay phải của mình, sắc mặt trở nên khó nhìn.
Trên cánh tay phải có vết nứt rõ ràng, chính là nơi mà bị quái ngư cắn xé vào hôm nay!
Mặc dù chỉ bị thương nơi đó, thế nhưng nếu chiến đấu lại bị công kích tới, vậy thì nguy hiểm!
"Ừ."
"Chờ trở về nhìn xem có thể chữa trị hay không đi."
Người đàn ông trẻ tuổi cũng nói thêm.
"Con cá kia có lực cắn thật mạnh, thế mà có thể cắn nát bộ đồ số 3."
Hắn ta nói nhỏ.
"Đừng nói nhảm, đi xem xem, ET kia có giấu ở nơi này hay không."
Người đàn ông trung niên cũng không để ý tới lời nói của người trẻ tuổi, đi thẳng tới khu vực miếu Long Vương.
Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ một cái quẫy đuôi, đã có thể từ đầu cầu đá bắn tới miếu Long Vương.
"Tốc độ thật nhanh."
"Nếu như tại đất bằng, có lẽ ta cũng không phải đối thủ của người này."
Khi thấy tình hình này, Lâm Hạo cũng không khỏi nói thầm vài câu.
Điều này càng làm hắn trở nên cảnh giác hơn.
Những người này, cũng không phải là người bình thường gì, thực lực hẳn là vượt xa người bình thường.
Hơn nữa chỉ nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy, lưỡi đao trong tay bọn họ đều làm cho người ta cảm giác không tầm thường!
Trước đó là ở trong nước, có lực cản của nước đều bị ông ta chém ra vết đao, nếu như tại đất bằng... không dám tưởng tượng!
"Đại ca, có sao?"
Người đàn ông trẻ tuổi nhìn tới bên trong, lập tức hô to một tiếng.
Trong miếu Long Vương còn có ánh nến, cũng không phải quá tối.
"Không có."
Người đàn ông trung niên đi ra khỏi sân, lắc đầu.
"Nghĩ lại cũng thế, ET này cũng không phải kẻ ngu, lại trốn tại nơi này."
Người trẻ tuổi cũng lên tiếng.
Ngay sau đó, ánh mắt của hắn ta liếc về phía Hóa Long Trì.
Cho dù là được ánh trăng chiếu xuống, thế nhưng vẫn không thấy rõ thứ gì.
Dù sao cũng là đêm hôm khuya khoắt, xung quanh cũng không có ánh đèn, miếu Long Vương chỉ có ánh nến hiu hắt, cũng không cung cấp được bao nhiêu ánh sáng.
"Hay là đi vào cái hồ này rồi?"
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Hóa Long Trì, không nhịn được nói.
Hả?
Lâm Hạo vẫn luôn ở bên nghe lén, cũng cảm thấy giật mình.
Nếu như bọn họ xuống hồ tìm kiếm, có lẽ có thể phát hiện ra chính mình!
"Thế nhưng bây giờ ta đã tiến hóa, còn có hàm răng càng sắc bén hơn trước, nếu dám xuống nước, để xem hươu chết vào tay ai!"
Lâm Hạo âm thầm cười lạnh.
Hiện tại hắn cũng không sợ!
"Không thể nào, theo lý mà nói những ET này không am hiểu xuống nước."
"Đi vào trong hồ là tự tìm đường chết."
"Dù sao hiện tại bọn họ đều bao vây lại, nó chắp cánh cũng khó thoát!"
Người trung niên lắc đầu nói.
"Nói cũng phải."
Người trẻ tuổi gật đầu.
"Nhanh tìm đi, nếu tìm không được, HXLZ và người của chính phủ sẽ tới đây, chúng ta đều không chạy nổi."
"Được!"
...
Hai người này vội vàng đi về khu vực khác.
"Đã bao vây toàn bộ Long sơn rồi sao?"
Nghe được lời nói của họ, Lâm Hạo cũng cảm thấy rất chấn động.
ET!
Con ET kia đã bị bao vây ở trong Long sơn hay sao?
Một đêm trước, hắn cũng thấy qua con ET kia xuất hiện ở đây.
"Thế nhưng lần này, hẳn là sẽ không lại tới chứ."
Lâm Hạo suy tư, thế nhưng nội tâm lại hơi bất an.
Tình trạng hiện tại rất không ổn.
Tiếng nổ mạnh vừa rồi, cũng không biết là do ai tạo thành.
Là con ET kia sao?
Hắn nghĩ tới đây, thân thể càng thêm bất động không nhúc nhích.
Thời gian dần dần trôi qua, mãi cho tới nửa đêm về sáng, lại có tiếng nổ ầm ầm truyền tới, làm cho Lâm Hạo đang nhắm mắt dưỡng thần cũng bị tác động tới.
Ầm ầm ầm!
Theo tiếng nổ truyền tới, ngay sau đó lại là tiếng đạn bắn vang lên!
"Con ET kia bị phát hiện sao?"
Nghe được tiếng súng này truyền tới, Lâm Hạo cũng cảm thấy kinh ngạc.
Phương hướng truyền tới thanh âm này, có vẻ như là hướng đông nam.
Tiếng súng càng ngày càng dày, với thính lực của Lâm Hạo có thể nghe rất rõ ràng!
"Không biết Lạc Tuyết có tham dự lần nhiệm vụ này hay không."
Nghĩ tới đây, hắn càng cảm thấy bất an.
Khi trước, hắn vẫn cho rằng thế giới này còn rất an toàn, đặc biệt là quốc gia mình.
Thế nhưng không nghĩ tới, trong hoàn cảnh an toàn như vậy, lại vẫn có sóng ngầm mãnh liệt!
"Nếu không có người xử lý những sinh vật biến dị kia, còn có những ET kia, sẽ không có thời gian an toàn cho người bình thường."
Lâm Hạo cảm thán.
Ngươi cho rằng cuộc sống rất yên bình, thế nhưng thật sự đó là có người gánh trọng trách tiến lên!
Khoảng một giờ sau, Lâm Hạo cũng không dám nghỉ ngơi, lại nghe thấy từng tiếng bước chân nặng nề truyền tới.
"Hai gã kia lại tới đây sao?"
Nghe được tiếng bước chân này, Lâm Hạo cũng cảm thấy tò mò.
Thế nhưng khi nghe kỹ lại, lại thấy tiếng bước chân này rất nặng nề, cảm giác không giống khi trước.
Dần dần, một bóng hình bước dần tới nơi đây.
"Đáng chết... loài người..."
Nhìn kỹ, đó là bóng hình của một con quái vật hình người!
Nó cầm theo một thanh đao dài, làn da bên ngoài cơ thể có rất nhiều vết thương!
ET?
Khi lại nhìn thấy bóng hình của con quái vật này, Lâm Hạo cảm nhận được trái tim của mình lại đập nhanh hơn mấy phần.
Con ET này đi vào bên cạnh hồ, buông trường đao xuống, rồi bắt đầu uống nước.
Ừng ực ừng ực!
Khi thấy cảnh tượng này, Lâm Hạo đều cảm thấy adrenalin của mình tăng vọt.
Làm sao bây giừo?
Mình có nên làm cái gì hay không?
Hình như cái tên trước mắt này bị thương!
Không biết có nên tiến hành công kích nó hay không!
Một lát sau, nó uống no nước liền đứng dậy, cầm theo trường đao liếc nhìn xung quanh, rồi định bước về một khu vực khác.
"Đi rồi sao."
Khi thấy cảnh tượng này, Lâm Hạo cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn sợ bản thân mình không nhịn được, tiến hành công kích cái tên này.
Thế nhưng hắn lại không rõ ràng thực lực của cái tên trước mắt này!
Hơn nữa nếu công kích thất bại, lại bị nó làm thịt thì chơi xong!
Dù sao cũng vất vả mới sống lại một đời, dù cho trọng sinh thành cá chép, nhưng như cũ là không tệ.
Thế nhưng nó chỉ mới bước đi vài bước, bỗng nhiên dừng lại, sau đó lại bước về phía bờ ao.
Ngay sau đó, cả người nó dần dần chìm xuống ao hồ!
Nó... xuống nước!
Khi thấy cảnh tượng này, Lâm Hạo lập tức kinh sợ.
Sau khi con ET này xuống nước, đôi mắt nó như tản ra ánh sáng xanh lục.
Nó quét mắt một vòng, đã thấy một con cá chép cách đó không xa.
Nó dần dần bơi tới, bơi về phía con cá chép kia.
Nó đói bụng.
Có vẻ như muốn bắt một con cá chép tới ăn!
Làm sao bây giờ?
Ta phải làm sao đây?
Khi thấy ET càng ngày càng gần, trái tim Lâm Hạo nhảy nhanh như muốn nhảy ra khỏi cơ thể vậy.
Toàn thân đều trở nên căng thẳng.
Con ET này ở trong nước cũng không linh hoạt, nó muốn bắt cá chép, thế nhưng lại bị cá chép tránh thoát một cách dễ dàng.
Hiện tại, nó đang bơi tới trước mắt Lâm Hạo!
Trên cánh tay phải có vết nứt rõ ràng, chính là nơi mà bị quái ngư cắn xé vào hôm nay!
Mặc dù chỉ bị thương nơi đó, thế nhưng nếu chiến đấu lại bị công kích tới, vậy thì nguy hiểm!
"Ừ."
"Chờ trở về nhìn xem có thể chữa trị hay không đi."
Người đàn ông trẻ tuổi cũng nói thêm.
"Con cá kia có lực cắn thật mạnh, thế mà có thể cắn nát bộ đồ số 3."
Hắn ta nói nhỏ.
"Đừng nói nhảm, đi xem xem, ET kia có giấu ở nơi này hay không."
Người đàn ông trung niên cũng không để ý tới lời nói của người trẻ tuổi, đi thẳng tới khu vực miếu Long Vương.
Tốc độ của hắn rất nhanh, chỉ một cái quẫy đuôi, đã có thể từ đầu cầu đá bắn tới miếu Long Vương.
"Tốc độ thật nhanh."
"Nếu như tại đất bằng, có lẽ ta cũng không phải đối thủ của người này."
Khi thấy tình hình này, Lâm Hạo cũng không khỏi nói thầm vài câu.
Điều này càng làm hắn trở nên cảnh giác hơn.
Những người này, cũng không phải là người bình thường gì, thực lực hẳn là vượt xa người bình thường.
Hơn nữa chỉ nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy, lưỡi đao trong tay bọn họ đều làm cho người ta cảm giác không tầm thường!
Trước đó là ở trong nước, có lực cản của nước đều bị ông ta chém ra vết đao, nếu như tại đất bằng... không dám tưởng tượng!
"Đại ca, có sao?"
Người đàn ông trẻ tuổi nhìn tới bên trong, lập tức hô to một tiếng.
Trong miếu Long Vương còn có ánh nến, cũng không phải quá tối.
"Không có."
Người đàn ông trung niên đi ra khỏi sân, lắc đầu.
"Nghĩ lại cũng thế, ET này cũng không phải kẻ ngu, lại trốn tại nơi này."
Người trẻ tuổi cũng lên tiếng.
Ngay sau đó, ánh mắt của hắn ta liếc về phía Hóa Long Trì.
Cho dù là được ánh trăng chiếu xuống, thế nhưng vẫn không thấy rõ thứ gì.
Dù sao cũng là đêm hôm khuya khoắt, xung quanh cũng không có ánh đèn, miếu Long Vương chỉ có ánh nến hiu hắt, cũng không cung cấp được bao nhiêu ánh sáng.
"Hay là đi vào cái hồ này rồi?"
Hắn ta nhìn chằm chằm vào Hóa Long Trì, không nhịn được nói.
Hả?
Lâm Hạo vẫn luôn ở bên nghe lén, cũng cảm thấy giật mình.
Nếu như bọn họ xuống hồ tìm kiếm, có lẽ có thể phát hiện ra chính mình!
"Thế nhưng bây giờ ta đã tiến hóa, còn có hàm răng càng sắc bén hơn trước, nếu dám xuống nước, để xem hươu chết vào tay ai!"
Lâm Hạo âm thầm cười lạnh.
Hiện tại hắn cũng không sợ!
"Không thể nào, theo lý mà nói những ET này không am hiểu xuống nước."
"Đi vào trong hồ là tự tìm đường chết."
"Dù sao hiện tại bọn họ đều bao vây lại, nó chắp cánh cũng khó thoát!"
Người trung niên lắc đầu nói.
"Nói cũng phải."
Người trẻ tuổi gật đầu.
"Nhanh tìm đi, nếu tìm không được, HXLZ và người của chính phủ sẽ tới đây, chúng ta đều không chạy nổi."
"Được!"
...
Hai người này vội vàng đi về khu vực khác.
"Đã bao vây toàn bộ Long sơn rồi sao?"
Nghe được lời nói của họ, Lâm Hạo cũng cảm thấy rất chấn động.
ET!
Con ET kia đã bị bao vây ở trong Long sơn hay sao?
Một đêm trước, hắn cũng thấy qua con ET kia xuất hiện ở đây.
"Thế nhưng lần này, hẳn là sẽ không lại tới chứ."
Lâm Hạo suy tư, thế nhưng nội tâm lại hơi bất an.
Tình trạng hiện tại rất không ổn.
Tiếng nổ mạnh vừa rồi, cũng không biết là do ai tạo thành.
Là con ET kia sao?
Hắn nghĩ tới đây, thân thể càng thêm bất động không nhúc nhích.
Thời gian dần dần trôi qua, mãi cho tới nửa đêm về sáng, lại có tiếng nổ ầm ầm truyền tới, làm cho Lâm Hạo đang nhắm mắt dưỡng thần cũng bị tác động tới.
Ầm ầm ầm!
Theo tiếng nổ truyền tới, ngay sau đó lại là tiếng đạn bắn vang lên!
"Con ET kia bị phát hiện sao?"
Nghe được tiếng súng này truyền tới, Lâm Hạo cũng cảm thấy kinh ngạc.
Phương hướng truyền tới thanh âm này, có vẻ như là hướng đông nam.
Tiếng súng càng ngày càng dày, với thính lực của Lâm Hạo có thể nghe rất rõ ràng!
"Không biết Lạc Tuyết có tham dự lần nhiệm vụ này hay không."
Nghĩ tới đây, hắn càng cảm thấy bất an.
Khi trước, hắn vẫn cho rằng thế giới này còn rất an toàn, đặc biệt là quốc gia mình.
Thế nhưng không nghĩ tới, trong hoàn cảnh an toàn như vậy, lại vẫn có sóng ngầm mãnh liệt!
"Nếu không có người xử lý những sinh vật biến dị kia, còn có những ET kia, sẽ không có thời gian an toàn cho người bình thường."
Lâm Hạo cảm thán.
Ngươi cho rằng cuộc sống rất yên bình, thế nhưng thật sự đó là có người gánh trọng trách tiến lên!
Khoảng một giờ sau, Lâm Hạo cũng không dám nghỉ ngơi, lại nghe thấy từng tiếng bước chân nặng nề truyền tới.
"Hai gã kia lại tới đây sao?"
Nghe được tiếng bước chân này, Lâm Hạo cũng cảm thấy tò mò.
Thế nhưng khi nghe kỹ lại, lại thấy tiếng bước chân này rất nặng nề, cảm giác không giống khi trước.
Dần dần, một bóng hình bước dần tới nơi đây.
"Đáng chết... loài người..."
Nhìn kỹ, đó là bóng hình của một con quái vật hình người!
Nó cầm theo một thanh đao dài, làn da bên ngoài cơ thể có rất nhiều vết thương!
ET?
Khi lại nhìn thấy bóng hình của con quái vật này, Lâm Hạo cảm nhận được trái tim của mình lại đập nhanh hơn mấy phần.
Con ET này đi vào bên cạnh hồ, buông trường đao xuống, rồi bắt đầu uống nước.
Ừng ực ừng ực!
Khi thấy cảnh tượng này, Lâm Hạo đều cảm thấy adrenalin của mình tăng vọt.
Làm sao bây giừo?
Mình có nên làm cái gì hay không?
Hình như cái tên trước mắt này bị thương!
Không biết có nên tiến hành công kích nó hay không!
Một lát sau, nó uống no nước liền đứng dậy, cầm theo trường đao liếc nhìn xung quanh, rồi định bước về một khu vực khác.
"Đi rồi sao."
Khi thấy cảnh tượng này, Lâm Hạo cũng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn sợ bản thân mình không nhịn được, tiến hành công kích cái tên này.
Thế nhưng hắn lại không rõ ràng thực lực của cái tên trước mắt này!
Hơn nữa nếu công kích thất bại, lại bị nó làm thịt thì chơi xong!
Dù sao cũng vất vả mới sống lại một đời, dù cho trọng sinh thành cá chép, nhưng như cũ là không tệ.
Thế nhưng nó chỉ mới bước đi vài bước, bỗng nhiên dừng lại, sau đó lại bước về phía bờ ao.
Ngay sau đó, cả người nó dần dần chìm xuống ao hồ!
Nó... xuống nước!
Khi thấy cảnh tượng này, Lâm Hạo lập tức kinh sợ.
Sau khi con ET này xuống nước, đôi mắt nó như tản ra ánh sáng xanh lục.
Nó quét mắt một vòng, đã thấy một con cá chép cách đó không xa.
Nó dần dần bơi tới, bơi về phía con cá chép kia.
Nó đói bụng.
Có vẻ như muốn bắt một con cá chép tới ăn!
Làm sao bây giờ?
Ta phải làm sao đây?
Khi thấy ET càng ngày càng gần, trái tim Lâm Hạo nhảy nhanh như muốn nhảy ra khỏi cơ thể vậy.
Toàn thân đều trở nên căng thẳng.
Con ET này ở trong nước cũng không linh hoạt, nó muốn bắt cá chép, thế nhưng lại bị cá chép tránh thoát một cách dễ dàng.
Hiện tại, nó đang bơi tới trước mắt Lâm Hạo!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.