Tư Cách Của Một Con Đĩ

Chương 2

Phạm Vũ AnhThư

07/01/2021

Bên ngoài cũng đã tối, tôi thay đồ rồi phóng con xe máy cà tàng đến nơi làm việc. Tầm này còn ít khách, chỉ có lác đác vài người khách rồi uống rượu.

Khi còn đang đứng chờ rượu để bưng ra đột nhiên tôi thấy một bàn tay to béo bóp chặt phía sau mông. Không cần nhìn cũng biết là lão Hưng béo, dạo này càng ngày lão càng có nhiều hành động sàm sỡ một cách lộ liễu, dù tôi cố gắng nhẹ nhàng từ chối nhưng dường như lão ta không để ý mà vẫn càng ngày càng quá quắt. Tôi khẽ hất tay lão, lão càng được thể cười, cười đến mức khuôn mặt đầy thịt cũng ép đôi mắt híp cả lại rồi cười ha hả:

\- Duyên\.\.\. tối nay ra phục vụ bọn anh tiếp nhé\.

Lão Hưng làm giám đốc một công ty, là khách sộp ở quán bar này, trước kia lão cặp với con Huyền cùng làm với tôi nhưng giờ con Huyền tìm được mối khác ngay mấy ngày trước thôi nên thành ra lão lại cô đơn. Nghe đâu lão đã có vợ con đàng hoàng nhưng lúc nào cũng thích bay bướm bên ngoài. Tôi nhìn lão Hưng, một cảm giác tởm lợm trào lên, có điều lão ta vừa thân với chủ quán bar này, lại cũng có địa vị có từ chối tôi cũng không dám làm căng quá. Anh Thanh quản lý đứng trong quầy nháy mắt tôi nói:

\- Ra tiếp rượu cho anh Hưng đi Duyên\.

Thực ra tiếp rượu cho lão Hưng được bo rất nhiều tiền, giám đốc chịu chơi, hào phóng lắm. Mỗi tội cùng với đó cũng phải chấp nhận việc bị đụng chạm. Lão Hưng tát vào mông tôi thêm một phát rồi đi ra trước. Tôi nhìn anh Thanh đáp lại:

\- Hôm nay để cho cái Trang nó tiếp đi anh\.

\- Căn bản anh ta thích em muốn em tiếp cơ mà\.

\- Nhưng\.\.\.

Anh Thanh hơi cau mày nói:

\- Cái nghề này mà cứng nhắc quá cũng không được đâu\. Em xem cả năm nay em tiền bo bọn cái Trang gấp cả chục lần em\. Anh nói thật vào cái nghề này rồi không sớm thì muộn cũng phải đi khách thôi\, chứ lương phục vụ này được bao nhiêu? Có đủ em sống? Có đủ chăm sóc em trai em không? Em nợ anh mấy chục triệu còn chưa trả nổi giữ giá làm gì? Không có cái gì đút vào miệng mới chết nhân phẩm là cái quái gì có mài ra được mà ăn không?



Đây không phải là lần đầu tiên anh Thanh nói với tôi những điều này. Cái khoảng thời gian Hiếu bệnh nặng anh đã ra rả rót vào tai tôi nhiều lần. Trước kia tôi luôn cho rằng tất cả mọi lý do đi khách của bọn con Trang, con Huyền chỉ là nguỵ biện, những lời anh Thanh nói chỉ dành cho những đứa con gái thích hưởng thụ... nhưng lúc này đây khi tôi đang bế tắc, vùng vẫy trong ti tỉ thứ khốn khổ của cuộc đời tôi lại thấy hình như tôi đang bắt đầu muốn biến mình thành loại người mà tôi không mong. Thế nhưng dù vậy, dù tôi có bán thân thì cũng không phải dành cho loại người như lão Hưng kia. Anh Thanh thấy tôi im lặng lại nói:

\- Em còn trinh\, nếu muốn anh có thể giới thiệu cho\, thực ra anh cũng không muốn em phải tiếp đủ mọi thể loại khách mà muốn có người bao em\. Em cũng biết em là gà cưng của anh\, anh muốn cho em điều tốt nhất\.

Mấy lời ngọt nhạt này tôi đoán anh Thanh cũng từng nói với rất nhiều cô gái ở đây. Suy cho cùng đám người trong quán bar này cũng làm tất cả để có tiền mà thôi. Tôi nhìn anh Thanh, thở dài nói:

\- Em bưng rượu cho lão Hưng đã\.

\- Ừ đi đi em\.

Khi vừa bưng ra đặt lên bàn chưa kịp mở nút chai rượu lão Hưng đã kéo mạnh tôi xuống, một bàn tay đặt lên ngực, một bàn tay ôm chặt eo. Khách của lão chưa đến, hai con mắt nhìn tôi hau háu như muốn ăn tươi nuốt sống. Tôi định đẩy lão ra, lão càng siết chặt, khi còn đang chới với thì một tiếng thét chua loét từ đâu bay tới:

\- Địt mẹ con đĩ này\, cuối cùng bà cũng bắt tận tay day tận trán rồi\. Hôm nay thì bà phải giết mày\.

Lão Hưng bất chợt đẩy mạnh tôi ra. Tôi bị bất ngờ ngã vồ xuống đất, lão Hưng thì đứng như trời trồng lí nhí nói:

\- Bà xã\.\.\.

Lúc này tôi mới ngước lên, chưa kịp định thần lại đã một bóng người lao đến thẳng tay vả lên mặt đến mức nổ đom đóm mắt cùng những tiếng chửi rủa:



\- Mấy tháng nay bà rình mãi\, hoá ra con đĩ ranh này lại to gan đến thế\, quyến rũ chồng bà một cách trơ trẽn như vậy\. Hôm nay có vào tù bà cũng phải cho mày mất hết nhan sắc xem mày còn dám đi gạ gẫm đàn ông nữa không\.

Tôi bị đánh liên tiếp, đến mức máu miệng máu mũi cũng chảy ra tanh lòm. Người đàn bà này hoá ra là vợ lão Hưng, bà ta còn dẫn theo rất nhiều tên du côn đến nỗi đám người trong quán bar chạy ra can ngăn đều bị giữ lại. Tôi nhìn chị ta, chị ta to ngang lão Hưng, sức khoẻ như trâu không tài nào tôi thoát nổi chỉ có cách lý nhí van xin:

\- Chị\.\.\. đừng đánh nữa\, hình như chị hiểu nhầm em rồi\.

\- Nhầm cái mả mẹ mày\, lý lẽ của mấy con phò bà mày nắm rõ trong lòng bàn tay rồi\.

\- Thực sự em không hề cặp với anh Hưng\.

\- Ngậm mẹ mày mồm lại\, mày tên Huyền đúng không?

\- Không chị ơi\, em tên Duyên\.\.\. chị hiểu nhầm rồi\.\.\.

Tôi cứ ngỡ nói thế chị ta sẽ tha nhưng không ngờ chị ta vẫn xông vào vả rồi gào lên:

\- Duyên\, Huyền đéo gì cũng được\, cũng một lũ mạt hạng thích nằm ngửa ăn tiền như nhau\. Nãy còn ôm ấp chồng bà\, cái loại như mày cũng đáng đánh lắm\.

\- Chị ơi thực sự chị hiểu nhầm em rồi\, em chưa từng làm gì với chồng chị\.

\- Mắt bà đéo mù\. Một lũ đĩ thoã tởm lợm\!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tư Cách Của Một Con Đĩ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook