Chương 815: Gian tế
Đông Thiên Đích Liễu Diệp
23/08/2020
Lộ Sinh Hương chen đầy người mua hương lộ, vốn đang cãi cọ ầm ĩ, nghe được câu nói này lập tức yên lặng như tờ, tất cả ánh mắt đều hướng về phía Lư Sở Sở, đồng thời lui về sau, chính là trường hợp nhất quán xem náo nhiệt.
Đã có người nhanh chóng lấy từ trong túi ra nào là đậu phộng, hạt dưa đồ ăn vặt các thứ, chỉ tiếc Lộ Sinh Hương là cửa hàng hương lộ, không phải quán trà tửu lầu, muốn tìm cái ghế dài ngồi xem náo nhiệt là không được.
Lư Sở Sở nhất thời ngây ngẩn cả người.
Sắc mặt của người nọ cực kỳ khó coi, cất giọng chất vấn: “ Quận chúa Bắc Tề tại sao lại xuất hiện ở cửa hàng hương lộ của Đại Chu ta? Ngươi đến tột cùng có mục đích gì, chẳng lẽ là gian tế Bắc Tề phái tới điều tra tình báo quốc gia ta?”
Có gian tế?
Người vây xem nhất thời run lên, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Lư Sở Sở, vốn chỉ là ánh mắt xem náo nhiệt nhất thời đã thay đổi.
Lư Sở Sở từ khiếp sợ ban đầu tỉnh táo lại, sắc mặt đỏ lên lui về phía sau nửa bước, quát hỏi: “Ngươi là người nào? Tại sao ăn nói lung tung?”
Người nọ chắp tay: “Ta chính là quan viên Hồng Lư Tự, từng phụng hoàng mệnh theo quan trên đi sứ Bắc Tề, ở trong yến hội từng nhìn thấy Quận chúa.”
Quan sai ngây người một lúc, người xem náo nhiệt kêu lên: “Sai gia đừng bắt người lung tung, vị đại nhân này bắt được gian tế Bắc Tề!”
“ Gian tế Bắc Tề?” Quan sai càng sửng sốt, “Gian tế ở đâu?”
Vô số đôi tay chỉ hướng Lư Sở Sở được Tú nương tử bảo vệ ở sau người: “Chính là cô nương kia, nàng ta là quận chúa Bắc Tề!”
Quận chúa Bắc Tề?
Quan sai thiếu chút nữa đỡ cằm.
Hắn đây là vận khí gì, sao đến phiên hắn trực Lộ Sinh Hương lại xảy ra chuyện, còn liên quan đến quận chúa Bắc Tề.
Trong lúc nhất thời quan sai dẫn đầu cũng không biết nên hạ mệnh lệnh gì.
Trong lúc do dự, có mấy nam tử xuất hiện, giơ lệnh bài với quan sai dẫn đầu, rồi lạnh lùng nói: “Đều mang đi.”
Rất nhanh Lư Sở Sở, quan viên Hồng Lư Tự cùng phu nhân đều bị mang ra khỏi Lộ Sinh Hương, lưu lại đám người vây xem nghị luận không ngừng.
“Mấy đại nhân đó là Cẩm Lân vệ hả?”
“Không sai, ta từng nhìn thấy lệnh bài như vậy.”
“Thật tốt quá, các đại nhân Cẩm Lân vệ chắc chắn sẽ báo lên, gian tế Bắc Tề cũng đừng hòng chạy.”
“Không nhất định đâu, ngươi đã quên Lộ Sinh Hương là ai mở?”
“Các ngươi nói vị quý nhân kia có biết thân phận gian tế không?”
“Mau câm mồm, quý nhân cũng không phải là chúng ta có thể nghị luận!”
Cứ việc như thế, tin tức cửa hàng hương lộ mà đương triều Thái Tử Phi mở chứa chấp gian tế Bắc Tề vẫn như mọc cánh, nhanh chóng bay đến khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Chỉ Huy Sứ Cẩm Lân vệ Hàn Nhiên nhận được bẩm báo, mời đến mấy vị quan viên từng đi sứ Bắc Tề xác nhận thân phận Lư Sở Sở, âm thầm vuốt mồ hôi thay cho vợ chồng Thái Tử, có tâm lấy lòng cũng đành bất lực.
Thái Tử đã vào Đông Cung truyền tin tức vào không còn tiện nữa, mà chuyện lớn như vậy hắn không có khả năng đè xuống không bẩm báo với Hoàng Thượng.
Thái Tử tự cầu nhiều phúc đi.
Đã có người nhanh chóng lấy từ trong túi ra nào là đậu phộng, hạt dưa đồ ăn vặt các thứ, chỉ tiếc Lộ Sinh Hương là cửa hàng hương lộ, không phải quán trà tửu lầu, muốn tìm cái ghế dài ngồi xem náo nhiệt là không được.
Lư Sở Sở nhất thời ngây ngẩn cả người.
Sắc mặt của người nọ cực kỳ khó coi, cất giọng chất vấn: “ Quận chúa Bắc Tề tại sao lại xuất hiện ở cửa hàng hương lộ của Đại Chu ta? Ngươi đến tột cùng có mục đích gì, chẳng lẽ là gian tế Bắc Tề phái tới điều tra tình báo quốc gia ta?”
Có gian tế?
Người vây xem nhất thời run lên, như hổ rình mồi nhìn chằm chằm Lư Sở Sở, vốn chỉ là ánh mắt xem náo nhiệt nhất thời đã thay đổi.
Lư Sở Sở từ khiếp sợ ban đầu tỉnh táo lại, sắc mặt đỏ lên lui về phía sau nửa bước, quát hỏi: “Ngươi là người nào? Tại sao ăn nói lung tung?”
Người nọ chắp tay: “Ta chính là quan viên Hồng Lư Tự, từng phụng hoàng mệnh theo quan trên đi sứ Bắc Tề, ở trong yến hội từng nhìn thấy Quận chúa.”
Quan sai ngây người một lúc, người xem náo nhiệt kêu lên: “Sai gia đừng bắt người lung tung, vị đại nhân này bắt được gian tế Bắc Tề!”
“ Gian tế Bắc Tề?” Quan sai càng sửng sốt, “Gian tế ở đâu?”
Vô số đôi tay chỉ hướng Lư Sở Sở được Tú nương tử bảo vệ ở sau người: “Chính là cô nương kia, nàng ta là quận chúa Bắc Tề!”
Quận chúa Bắc Tề?
Quan sai thiếu chút nữa đỡ cằm.
Hắn đây là vận khí gì, sao đến phiên hắn trực Lộ Sinh Hương lại xảy ra chuyện, còn liên quan đến quận chúa Bắc Tề.
Trong lúc nhất thời quan sai dẫn đầu cũng không biết nên hạ mệnh lệnh gì.
Trong lúc do dự, có mấy nam tử xuất hiện, giơ lệnh bài với quan sai dẫn đầu, rồi lạnh lùng nói: “Đều mang đi.”
Rất nhanh Lư Sở Sở, quan viên Hồng Lư Tự cùng phu nhân đều bị mang ra khỏi Lộ Sinh Hương, lưu lại đám người vây xem nghị luận không ngừng.
“Mấy đại nhân đó là Cẩm Lân vệ hả?”
“Không sai, ta từng nhìn thấy lệnh bài như vậy.”
“Thật tốt quá, các đại nhân Cẩm Lân vệ chắc chắn sẽ báo lên, gian tế Bắc Tề cũng đừng hòng chạy.”
“Không nhất định đâu, ngươi đã quên Lộ Sinh Hương là ai mở?”
“Các ngươi nói vị quý nhân kia có biết thân phận gian tế không?”
“Mau câm mồm, quý nhân cũng không phải là chúng ta có thể nghị luận!”
Cứ việc như thế, tin tức cửa hàng hương lộ mà đương triều Thái Tử Phi mở chứa chấp gian tế Bắc Tề vẫn như mọc cánh, nhanh chóng bay đến khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Chỉ Huy Sứ Cẩm Lân vệ Hàn Nhiên nhận được bẩm báo, mời đến mấy vị quan viên từng đi sứ Bắc Tề xác nhận thân phận Lư Sở Sở, âm thầm vuốt mồ hôi thay cho vợ chồng Thái Tử, có tâm lấy lòng cũng đành bất lực.
Thái Tử đã vào Đông Cung truyền tin tức vào không còn tiện nữa, mà chuyện lớn như vậy hắn không có khả năng đè xuống không bẩm báo với Hoàng Thượng.
Thái Tử tự cầu nhiều phúc đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.