Chương 834: Pn6: Như ý đến
Đông Thiên Đích Liễu Diệp
04/09/2020
Úc Cẩn hạ triều, lấy thời gian cực ngắn xử lý non nửa chính vụ, bơ đẹp
Tiểu Nhạc Tử muốn nói lại thôi khuyên Hoàng Thượng chăm chỉ, nhấc chân
đi đến chỗ ở của Khương Tự, cũng mời Hoàng Hậu đi Ngự Hoa Viên tản bộ.
Ngự Hoa Viên sức sống dạt dào, nơi chốn hoa nở rực rỡ.
Úc Cẩn vừa đi, vừa cùng Khương Tự nói chuyện phiếm.
Xa xa nội thị cùng cung tì theo ở phía sau mang theo tâm tình kinh ngạc lẫn cảm thán lặng lẽ nhìn một đôi Đế Hậu như vậy.
“A Tự, có chuyện ta cảm thấy nên nói với nàng một tiếng.”
“Chuyện gì?” Khương Tự nghiêng đầu cười hỏi.
Úc Cẩn nhìn trái nhìn phải, đè thấp giọng nói: “ Đại tỷ nàng và Vĩnh Xương Bá hình như có một chút ……”
Khương Tự không khỏi dừng chân: “Có cái gì?”
Úc Cẩn sâu sắc nhìn thoáng qua Khương Tự, thở dài: “May mà ta lúc ấy bám riết không tha ( không từ thủ đoạn, mặt dày mày dạn).”
Bằng không lấy tính cách trì độn của A Tự, khi nào hắn mới có thể cưới được tức phụ.
“Ta đoán Vĩnh Xương Bá thích thầm Đại tỷ nàng, nhiều năm như vậy không thành thân chỉ sợ cũng là bởi vì đại tỷ nàng á.”
Khương Tự lắp bắp kinh hãi: “Chàng nói Tạ đại ca?”
Úc Cẩn ha hả cười lạnh, mang theo vài phần khinh thường.
Mệt hắn còn từng lo xa “Tạ đại ca”, không nghĩ ra lại là một tên ngốc.
Kiểu người thế này có thể nhẹ nhàng cưới được người trong lòng, mới là không có thiên lý.
“Ta vậy mà không hề nhìn ra Tạ đại ca lại thích thầm Đại tỷ, sao có thể chứ ……” Khương Tự lắc đầu, chỉ cảm thấy không thể tưởng được.
Úc Cẩn cười: “Sao lại không thể, hắn lại không nhỏ hơn Đại tỷ nàng bao nhiêu, còn không cho động tâm tư xấu sao?”
Khương Tự lẩm bẩm: “Chính là chưa từng nghĩ tới.”
Nghĩ lại thì, đại tỷ chỉ lớn hơn Tạ đại ca ba tuổi, hình như cũng không phải không thể.
“Vậy Đại tỷ ——”
“Ta chỉ là biết được chuyện này nên mới nói với nàng một tiếng, cuối cùng vẫn phải xem ý tứ của Đại tỷ nàng.”
Còn về ý tứ của nhà trai, ha hả, ý kiến của một đại nam nhân có gì quan trọng đâu, có thể có tức phụ đã không tồi rồi.
Khương Tự trịnh trọng gật đầu: “Để ta tìm cơ hội thăm dò thử xem.”
Sự tình liên quan đến hạnh phúc cả đời của Trưởng tỷ, nàng không thể không thận trọng.
Khương Tự không tiện trực tiếp quá, chờ đến lúc Khương Y tiến cung thăm nàng, mới làm bộ lơ đãng nhắc tới: “Đại tỷ, ta nghe nói gần đây nghạch cửa trong nhà đều bị bà mối đạp vỡ.”
Mặt Khương Y đỏ lên, trừng Khương Tự một cái: “Người khác thì cũng thôi, sao cả muội còn cười ta ——”
Khương Tự giữ chặt tay Khương Y: “Đại tỷ, tỷ có người hợp ý không? Tỷ còn trẻ, nếu như có người hợp ý, không cần ủy khuất chính mình.”
Trong đầu Khương Y đột nhiên thoảng qua một bóng người, rồi sau đó dùng sức cắn môi: “Tứ muội đừng có lên mặt trêu ghẹo tỷ nữa, tỷ cảm thấy cuộc sống bây giờ rất tốt.”
Khương Tự lại từ nét mặt biến hóa của Khương Y nhìn ra vài phần ý tứ, đột nhiên hỏi: “Đại tỷ cảm thấy Tạ đại ca như thế nào?”
Khương Y hoảng loạn trong một chớp mắt mới khôi phục như thường, xụ mặt nói: “Tứ muội chớ có vấy bẩn danh dự huynh đệ Tạ gia.”
Khương Tự lắc lắc tay Khương Y, mang theo giọng điệu làm nũng khiến Khương Y không thể làm gì: “Đại tỷ, đừng có nói mấy lời xã giao này mà, chúng ta là tỷ muội ruột thịt, tỷ không thể nói với muội muội một câu trong lòng sao?”
Khương Y trầm mặc một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng rút tay ra, nghiêm mặt nói: “Nếu Tứ muội đã hỏi, ta đây liền nói vậy. Ta với huynh đệ Tạ gia không xứng đôi, hắn là Vĩnh Xương Bá, mà ta là lục bình sống nhờ nhà mẹ đẻ còn mang theo một nữ nhi, nếu ta gả cho hắn, sẽ khiến hắn bị người đời chế giễu, cho nên những lời này về sau muội muội chớ có nhắc lại nữa.”
Khương Tự nghe mà đau lòng, nhẹ giọng nói: “Vậy tâm ý của Đại tỷ thì sao?”Khương Y cười khổ: “Nha đầu ngốc, tâm ý hay không tâm ý có gì quan trọng sao?”
Ý trời trêu người, thế sự vô thường, thế gian này có mấy người có thể vừa lòng đẹp ý?
Không phải mỗi người đều có tạo hóa như Tứ muội.
Khương Y vội vàng cáo từ.
Ban đêm, Khương Tự dựa vào Úc Cẩn nói chuyện.
“Hôm nay Đại tỷ tiến cung, ta thử qua, tỷ ấy không có ý tái giá.”
“Tỷ ấy không có tình cảm với Tạ Ân Lâu?”
Khương Tự hơi hơi liễm mi: “Ta đoán Đại tỷ vẫn có hảo cảm với Tạ đại ca, dù sao Tạ đại ca mọi mặt đều xuất chúng ——”
“Hử?” Úc Cẩn lạnh mặt nhướng mày.
Mọi mặt xuất chúng? Tên ngốc không lấy nổi tức phụ kia?
Khương Tự thấy bình dấm chua phát tác, vội hôn lên mặt hắn một cái, có lệ nói: “Đương nhiên không xuất sắc bằng A Cẩn.”
Tuy là có lệ, nhưng Úc Cẩn vẫn ngay lập tức mặt mày hớn hở, băng tan tuyết rã.
“Đại tỷ gặp người không tốt trong lòng rất khổ sở, ta thật sự không đành lòng nhìn tỷ ấy cô độc sống hết quãng đời còn lại, về sau khuyên nhiều một chút, hy vọng một ngày nào đó tỷ ấy có thể mở rộng cửa lòng tiếp nhận Tạ đại ca.”
Một ngày nào đó?
Một ngày nào đó là một ngày nào, đến lúc đó đồ ăn cũng đã nguội.
Úc Cẩn hôm sau liền triệu kiến Tạ Ân Lâu.
Hắn cũng không vô nghĩa, đi thẳng vào vấn đề liền hỏi: “Vĩnh Xương Bá thích trưởng tỷ của Hoàng Hậu?”
Tạ Ân Lâu vừa nghe trong lòng đại loạn, lập tức quỳ một gối: “Đây chỉ là vi thần si tâm vọng tưởng, xin Hoàng Thượng không nên hiểu lầm Khương Đại cô nương ——”
“Khương Đại cô nương?” Úc Cẩn cười cười, “Được rồi, trở về đi, về sau chớ có suy nghĩ lung tung.”
Tên ngốc thế này nếu thích A Tự, hắn chỉ xử lý trong vòng một nốt nhạc, mệt hắn lúc trước còn ghen tỵ.
“Vi thần cáo lui.”
Chờ Tạ Ân Lâu rời đi, Úc Cẩn phân phó Tiểu Nhạc Tử: “Đem thánh chỉ trẫm đặt ở kệ sách thứ ba tới đây, bảo quan truyền chỉ đến hai phủ tứ hôn.”
Tiểu Nhạc Tử trợn tròn hai mắt.
Hoàng Thượng cũng quá là nhanh đi, cũng không thương lượng với Hoàng Hậu một chút?
Trong lòng Tiểu Nhạc Tử tuy nghĩ như vậy, lại một chữ cũng không dám nói, vội vàng đi an bài.
Tạ Ân Lâu trở lại phủ liền nhốt mình trong thư phòng, tâm loạn như ma.
Tâm sự của hắn sao Hoàng Thượng lại biết được?
Hoàng Thượng biết, vậy Khương Tứ muội tất nhiên cũng đã biết.
Khương Y không muốn gả cho hắn, lại bị Đế Hậu biết được loại chuyện này, chắc chắn sẽ mang đến cho nàng rất nhiều phiền não……
Tiếng đập cửa dồn dập truyền đến: “Bá gia, quan truyền chỉ tới.”
Tạ Ân Lâu cả kinh, vội đi ra ngoài tiếp chỉ.
Đây là một đạo thánh chỉ tứ hôn.
Cho đến khi quan truyền chỉ rời đi, Tạ Ân Lâu vẫn còn ôm thánh chỉ phát ngốc.
Hoàng Thượng tứ hôn cho hắn và Khương Y?
Một bên quản sự thật cẩn thận hỏi: “Bá gia?”
Hoàng Thượng sao có thể đem một nữ tử đã từng gả cho người ta phối với Bá gia chứ? Thật lo lắng Bá gia kháng chỉ!
Tạ Ân Lâu bỗng nhiên đứng lên, cất bước chạy như bay ra ngoài.
Cùng lúc đó, Khương phủ cũng nhận được ý chỉ tương tự.
Khương An Thành liếc nhìn Trưởng nữ sắc mặt tái nhợt, có chút đau lòng, càng tức giận con gái con rể tự chủ trương: “Y Nhi chớ hoảng sợ, dù là Hoàng Thượng cũng không thể cưỡng ép ngươi, giờ vi phụ lập tức tiến cung một chuyến!”
Tìm tiểu nữ nhi cáo trạng đi!
Khương Y cuống quít giữ chặt Khương An Thành, giọng nhỏ như ruồi muỗi: “Phụ thân, miệng vàng lời ngọc, cứ, cứ như vậy đi……”
“Này sao được ——” Khương An Thành căm giận, đột nhiên thoáng nhìn hai gò má Trưởng nữ phiếm hồng, ngay lập tức đổi giọng, “Khụ khụ, nhạc phụ của Hoàng Thượng đi đầu kháng chỉ có hơi kỳ cục, sẽ làm Tứ muội ngươi khó xử, vậy chỉ có thể ủy khuất Y Nhi rồi.”
Hóa ra tiểu tử Tạ gia và Trưởng nữ có ý lẫn nhau, sao ông không hay nhỉ?
Ông thế mà không biết!
Khương Y mang theo đủ loại tâm tình phức tạp nhìn về phía cổng lớn.
Lúc này Tạ gia đệ đệ…… Không, Tạ Ân Lâu hẳn là đang ở ngoài cửa nhỉ?
Ngoài cửa là con đường đá xanh sớm bị nước mưa rửa đến trắng bệch, con đường kia đã nối liền hai phủ rất nhiều năm.
Nàng chưa từng nghĩ tới có một ngày nhà của nàng sẽ nằm ở bên này đường, cũng nằm ở bên kia đường.
Lần này, hẳn là sẽ như ý nhỉ?
Ngự Hoa Viên sức sống dạt dào, nơi chốn hoa nở rực rỡ.
Úc Cẩn vừa đi, vừa cùng Khương Tự nói chuyện phiếm.
Xa xa nội thị cùng cung tì theo ở phía sau mang theo tâm tình kinh ngạc lẫn cảm thán lặng lẽ nhìn một đôi Đế Hậu như vậy.
“A Tự, có chuyện ta cảm thấy nên nói với nàng một tiếng.”
“Chuyện gì?” Khương Tự nghiêng đầu cười hỏi.
Úc Cẩn nhìn trái nhìn phải, đè thấp giọng nói: “ Đại tỷ nàng và Vĩnh Xương Bá hình như có một chút ……”
Khương Tự không khỏi dừng chân: “Có cái gì?”
Úc Cẩn sâu sắc nhìn thoáng qua Khương Tự, thở dài: “May mà ta lúc ấy bám riết không tha ( không từ thủ đoạn, mặt dày mày dạn).”
Bằng không lấy tính cách trì độn của A Tự, khi nào hắn mới có thể cưới được tức phụ.
“Ta đoán Vĩnh Xương Bá thích thầm Đại tỷ nàng, nhiều năm như vậy không thành thân chỉ sợ cũng là bởi vì đại tỷ nàng á.”
Khương Tự lắp bắp kinh hãi: “Chàng nói Tạ đại ca?”
Úc Cẩn ha hả cười lạnh, mang theo vài phần khinh thường.
Mệt hắn còn từng lo xa “Tạ đại ca”, không nghĩ ra lại là một tên ngốc.
Kiểu người thế này có thể nhẹ nhàng cưới được người trong lòng, mới là không có thiên lý.
“Ta vậy mà không hề nhìn ra Tạ đại ca lại thích thầm Đại tỷ, sao có thể chứ ……” Khương Tự lắc đầu, chỉ cảm thấy không thể tưởng được.
Úc Cẩn cười: “Sao lại không thể, hắn lại không nhỏ hơn Đại tỷ nàng bao nhiêu, còn không cho động tâm tư xấu sao?”
Khương Tự lẩm bẩm: “Chính là chưa từng nghĩ tới.”
Nghĩ lại thì, đại tỷ chỉ lớn hơn Tạ đại ca ba tuổi, hình như cũng không phải không thể.
“Vậy Đại tỷ ——”
“Ta chỉ là biết được chuyện này nên mới nói với nàng một tiếng, cuối cùng vẫn phải xem ý tứ của Đại tỷ nàng.”
Còn về ý tứ của nhà trai, ha hả, ý kiến của một đại nam nhân có gì quan trọng đâu, có thể có tức phụ đã không tồi rồi.
Khương Tự trịnh trọng gật đầu: “Để ta tìm cơ hội thăm dò thử xem.”
Sự tình liên quan đến hạnh phúc cả đời của Trưởng tỷ, nàng không thể không thận trọng.
Khương Tự không tiện trực tiếp quá, chờ đến lúc Khương Y tiến cung thăm nàng, mới làm bộ lơ đãng nhắc tới: “Đại tỷ, ta nghe nói gần đây nghạch cửa trong nhà đều bị bà mối đạp vỡ.”
Mặt Khương Y đỏ lên, trừng Khương Tự một cái: “Người khác thì cũng thôi, sao cả muội còn cười ta ——”
Khương Tự giữ chặt tay Khương Y: “Đại tỷ, tỷ có người hợp ý không? Tỷ còn trẻ, nếu như có người hợp ý, không cần ủy khuất chính mình.”
Trong đầu Khương Y đột nhiên thoảng qua một bóng người, rồi sau đó dùng sức cắn môi: “Tứ muội đừng có lên mặt trêu ghẹo tỷ nữa, tỷ cảm thấy cuộc sống bây giờ rất tốt.”
Khương Tự lại từ nét mặt biến hóa của Khương Y nhìn ra vài phần ý tứ, đột nhiên hỏi: “Đại tỷ cảm thấy Tạ đại ca như thế nào?”
Khương Y hoảng loạn trong một chớp mắt mới khôi phục như thường, xụ mặt nói: “Tứ muội chớ có vấy bẩn danh dự huynh đệ Tạ gia.”
Khương Tự lắc lắc tay Khương Y, mang theo giọng điệu làm nũng khiến Khương Y không thể làm gì: “Đại tỷ, đừng có nói mấy lời xã giao này mà, chúng ta là tỷ muội ruột thịt, tỷ không thể nói với muội muội một câu trong lòng sao?”
Khương Y trầm mặc một lúc lâu, rồi nhẹ nhàng rút tay ra, nghiêm mặt nói: “Nếu Tứ muội đã hỏi, ta đây liền nói vậy. Ta với huynh đệ Tạ gia không xứng đôi, hắn là Vĩnh Xương Bá, mà ta là lục bình sống nhờ nhà mẹ đẻ còn mang theo một nữ nhi, nếu ta gả cho hắn, sẽ khiến hắn bị người đời chế giễu, cho nên những lời này về sau muội muội chớ có nhắc lại nữa.”
Khương Tự nghe mà đau lòng, nhẹ giọng nói: “Vậy tâm ý của Đại tỷ thì sao?”Khương Y cười khổ: “Nha đầu ngốc, tâm ý hay không tâm ý có gì quan trọng sao?”
Ý trời trêu người, thế sự vô thường, thế gian này có mấy người có thể vừa lòng đẹp ý?
Không phải mỗi người đều có tạo hóa như Tứ muội.
Khương Y vội vàng cáo từ.
Ban đêm, Khương Tự dựa vào Úc Cẩn nói chuyện.
“Hôm nay Đại tỷ tiến cung, ta thử qua, tỷ ấy không có ý tái giá.”
“Tỷ ấy không có tình cảm với Tạ Ân Lâu?”
Khương Tự hơi hơi liễm mi: “Ta đoán Đại tỷ vẫn có hảo cảm với Tạ đại ca, dù sao Tạ đại ca mọi mặt đều xuất chúng ——”
“Hử?” Úc Cẩn lạnh mặt nhướng mày.
Mọi mặt xuất chúng? Tên ngốc không lấy nổi tức phụ kia?
Khương Tự thấy bình dấm chua phát tác, vội hôn lên mặt hắn một cái, có lệ nói: “Đương nhiên không xuất sắc bằng A Cẩn.”
Tuy là có lệ, nhưng Úc Cẩn vẫn ngay lập tức mặt mày hớn hở, băng tan tuyết rã.
“Đại tỷ gặp người không tốt trong lòng rất khổ sở, ta thật sự không đành lòng nhìn tỷ ấy cô độc sống hết quãng đời còn lại, về sau khuyên nhiều một chút, hy vọng một ngày nào đó tỷ ấy có thể mở rộng cửa lòng tiếp nhận Tạ đại ca.”
Một ngày nào đó?
Một ngày nào đó là một ngày nào, đến lúc đó đồ ăn cũng đã nguội.
Úc Cẩn hôm sau liền triệu kiến Tạ Ân Lâu.
Hắn cũng không vô nghĩa, đi thẳng vào vấn đề liền hỏi: “Vĩnh Xương Bá thích trưởng tỷ của Hoàng Hậu?”
Tạ Ân Lâu vừa nghe trong lòng đại loạn, lập tức quỳ một gối: “Đây chỉ là vi thần si tâm vọng tưởng, xin Hoàng Thượng không nên hiểu lầm Khương Đại cô nương ——”
“Khương Đại cô nương?” Úc Cẩn cười cười, “Được rồi, trở về đi, về sau chớ có suy nghĩ lung tung.”
Tên ngốc thế này nếu thích A Tự, hắn chỉ xử lý trong vòng một nốt nhạc, mệt hắn lúc trước còn ghen tỵ.
“Vi thần cáo lui.”
Chờ Tạ Ân Lâu rời đi, Úc Cẩn phân phó Tiểu Nhạc Tử: “Đem thánh chỉ trẫm đặt ở kệ sách thứ ba tới đây, bảo quan truyền chỉ đến hai phủ tứ hôn.”
Tiểu Nhạc Tử trợn tròn hai mắt.
Hoàng Thượng cũng quá là nhanh đi, cũng không thương lượng với Hoàng Hậu một chút?
Trong lòng Tiểu Nhạc Tử tuy nghĩ như vậy, lại một chữ cũng không dám nói, vội vàng đi an bài.
Tạ Ân Lâu trở lại phủ liền nhốt mình trong thư phòng, tâm loạn như ma.
Tâm sự của hắn sao Hoàng Thượng lại biết được?
Hoàng Thượng biết, vậy Khương Tứ muội tất nhiên cũng đã biết.
Khương Y không muốn gả cho hắn, lại bị Đế Hậu biết được loại chuyện này, chắc chắn sẽ mang đến cho nàng rất nhiều phiền não……
Tiếng đập cửa dồn dập truyền đến: “Bá gia, quan truyền chỉ tới.”
Tạ Ân Lâu cả kinh, vội đi ra ngoài tiếp chỉ.
Đây là một đạo thánh chỉ tứ hôn.
Cho đến khi quan truyền chỉ rời đi, Tạ Ân Lâu vẫn còn ôm thánh chỉ phát ngốc.
Hoàng Thượng tứ hôn cho hắn và Khương Y?
Một bên quản sự thật cẩn thận hỏi: “Bá gia?”
Hoàng Thượng sao có thể đem một nữ tử đã từng gả cho người ta phối với Bá gia chứ? Thật lo lắng Bá gia kháng chỉ!
Tạ Ân Lâu bỗng nhiên đứng lên, cất bước chạy như bay ra ngoài.
Cùng lúc đó, Khương phủ cũng nhận được ý chỉ tương tự.
Khương An Thành liếc nhìn Trưởng nữ sắc mặt tái nhợt, có chút đau lòng, càng tức giận con gái con rể tự chủ trương: “Y Nhi chớ hoảng sợ, dù là Hoàng Thượng cũng không thể cưỡng ép ngươi, giờ vi phụ lập tức tiến cung một chuyến!”
Tìm tiểu nữ nhi cáo trạng đi!
Khương Y cuống quít giữ chặt Khương An Thành, giọng nhỏ như ruồi muỗi: “Phụ thân, miệng vàng lời ngọc, cứ, cứ như vậy đi……”
“Này sao được ——” Khương An Thành căm giận, đột nhiên thoáng nhìn hai gò má Trưởng nữ phiếm hồng, ngay lập tức đổi giọng, “Khụ khụ, nhạc phụ của Hoàng Thượng đi đầu kháng chỉ có hơi kỳ cục, sẽ làm Tứ muội ngươi khó xử, vậy chỉ có thể ủy khuất Y Nhi rồi.”
Hóa ra tiểu tử Tạ gia và Trưởng nữ có ý lẫn nhau, sao ông không hay nhỉ?
Ông thế mà không biết!
Khương Y mang theo đủ loại tâm tình phức tạp nhìn về phía cổng lớn.
Lúc này Tạ gia đệ đệ…… Không, Tạ Ân Lâu hẳn là đang ở ngoài cửa nhỉ?
Ngoài cửa là con đường đá xanh sớm bị nước mưa rửa đến trắng bệch, con đường kia đã nối liền hai phủ rất nhiều năm.
Nàng chưa từng nghĩ tới có một ngày nhà của nàng sẽ nằm ở bên này đường, cũng nằm ở bên kia đường.
Lần này, hẳn là sẽ như ý nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.