Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 257: Chỉ bằng tiểu oa nhi ngươi sao (1)

Vũ Phong

24/03/2013



Đối với tài sản của Tam Tinh môn, các thế lực lớn ở đây cũng có chút đỏ mắt, cửa hàng Tam Tinh môn tuy rằng đã bị san thành bình địa, nhưng Tam tinh môn nhanh chóng bị các thế lực đang thương lượng làm như thế nào để mà chia cắt. Lúc này có thế lực đề nghị gia nhập càn quét Tam Tinh môn, nhưng bởi vì không biết rốt cuộc là người phương nào đến đánh Tam Tinh môn. Cho nên cũng chưa có ai dám thật sự đi phân chia Tam Tinh môn, bởi vì nếu vạn nhất vì đắc tội phải thế lực khủng bố thì chính là không nên.

- Mọi người nhanh chóng đi xem, Tam Tinh môn hôm nay ở Tần Hoa thành toàn bộ bị đánh cướp, chúng ta cũng nên đi xem một chút đi.

- Có người dám đánh Tam tinh môn sao, rốt cuộc là thế lực nào làm, nhìn ra thật là náo nhiệt.

Nghe nói là có sáu người, bọn họ đánh cướp cửa hàng của Tam Tinh môn xong, ngay cả cửa hàng đều thiêu hủy, Tam Tinh môn đấu tông cường giả đều hoàn toàn không phải đối thủ của bọn họ.

Chúng ta nhanh đi, nói không chừng còn có thể đục nước béo cò đấy.

Nhạc thành đặt chân lên lầu một của khách sạn, tin tức này cũng có không ít người bàn tán, lúc này cũng có không ít người đi xem náo nhiệt rồi.

- Nhạc thành, ngươi thật đúng là đánh cướp Tam Tinh môn sao.

Doanh Thi nhìn Nhạc Thành hỏi.

- Không sai, ta nói báo thù cho ngươi.

Nhạc Thành cười, có thù tất báo đây là tính cách của Nhạc Thành.

Lúc này có sáu đạo thân ảnh đi tới bên người Nhạc Thành, đó là đám người của Tứ sí ma ưng.

- Chủ nhân, đây là trữ vật nhẫn, cho nên cơ bản toàn bộ bị đánh chết, mười bảy cái cửa hàng cũng bị chúng ta toàn bộ thiêu hủy rồi.

Tứ sí ma ưng đưa cho Nhạc Thành một đống trữ vật nhẫn, lập tức kể rõ tình huống cho Nhạc Thành biết.

- Ân, chúng ta hiện tại phải đi một nhà cuối cùng.

Nhạc Thành lập tức thu hồi trữ vật nhẫn kiểm tra một hồi, tựa hồ thu hoạch cũng không kém, chính vật phẩm này hiện tại đối với Nhạc Thành thật cũng không có hứng thú, ngay cả cửu cấp ma pháp sư kết giới bảo tàng hắn cũng không hứng thú thì sá chi những thứ này.

Cửa hàng lớn nhất của Tam Tinh môn ở Tần Hoa thành, lúc này có một lão giả sắc mặt kinh ngạc vô cùng nhìn một nhất tinh đấu tông nói:

- Cái gì, mười bảy cửa hàng toàn bộ bị thiêu hủy sao, rốt cuộc là loại người nào làm, ngươi nhanh đi Lang thành một chuyến, đem chuyện này bẩm báo ngay cho môn chủ.

- Nhị trưởng lão, hiện tại Tần Hoa thành cũng chỉ còn lại một cửa hàng này, chúng ta rời đi trước hay không.

Tên nhất tinh đấu tông nói.

- Không cần, ta muốn nhìn xem rốt cuộc là ai có gan lớn, dám khi dễ Tam Tinh môn như vậy.

Nhị trưởng lão oán hận nói, hắn ở Tam Tinh môn cùng đại trưởng lão đều là bát tinh đấu tông, ở toàn bộ Tần Hoa thành, cũng không có mấy người để cho hắn phải e ngại.

- Nhị trưởng lão không tốt, nhị trưởng lão không tốt.

Một tên đấu hoàng thần sắc vội vàng từ bên ngoài chạy vào nội đường nói.

- Sao lại thế này, sao lại hoảng loạn thành như vậy.

Nhị trưởng lão quát, thần sắc tức giận lên.

- Nhị trưởng lão, là có người lao vào Tam Tinh môn, gặp người liền giết, chúng ta toàn bộ không phải là đối thủ của hắn.

Đấu hoàng cao thủ khóc nói, mới vừa rồi hắn chính mắt nhìn thấy một nhất tinh đấu tông ngay cả một chưởng của đối phương đều tiếp không được, sợ tới mức hắn nhất thời chân tay tê dại.

- Cái gì, đáng chết.

Nói vừa xong, thân ảnh nhị trưởng lão này nhanh chóng biến mất ở tại chỗ.

- Dừng tay, dừng tay.

Nhị trưởng lão nhìn thấy cỗ máu tươi, trước mắt khắp nơi đều là thi thể.

- Rốt cục cũng đi ra một người có trọng lượng.

Nhạc Thành tiêu sái chậm rãi đi lên nói.

- Mau nhìn đi, những người đó lại đến cửa hàng, cuối cùng, xem ra đuổi tận giết tuyệt rồi.

Lần này có thêm hai người, là tám người tất cả.

- Nơi này có Tam Tinh môn nhị trưởng lão, thực lực bát tinh đấu tông, những người này có thể đối phó sao.

Ở bên ngoài Tam Tinh môn đã có không ít người đang vây xem, thậm chí có không ít thế lực lớn ở Tần Hoa thành cũng ở trong hỗn loạn tìm hiểu tình huống.



- Ngươi là người nào.

Tam Tinh môn nhị trưởng lão nhìn chăm chú hắc bào thanh niên cùng mấy người, sắc mặt nhất thời đại biến, ở trên người hắc bào thanh niên hắn tuy không cảm giác được thực lực tu vi, nhưng mấy người phía sau thì trên người tràn ngập hơi thở cường hãn, nhị trưởng lão rõ ràng cảm giác được hơi thở tựa hồ không hề dưới hắn, không biết những người này làm sao mà đến, hẳn không phải người của Tần Hoa rồi.

- Nhị trưởng lão, bọn họ thật là lợi hại.

Môn nhân của Tam Tinh môn liền nhanh chóng thối lui đến bên cạnh nhị trưởng lão, bọn họ cũng biết lấy thực lực của bọn họ nếu lên chính là chịu chết mà thôi.

- Quách Thiếu Ba ở nơi nào.

Nhạc Thành hỏi, hơi đánh giá lão giả trước mắt, bát tinh đấu tông tu vi, tuy rằng chính mình là kim đan hậu kỳ có thể chống lại bốn sao đấu tông mà thôi, nhưng với Ám ảnh kiếm cùng Âm dương kiếm pháp bảo, giết một cái bát tinh đấu tông thực dễ dàng.

- Môn chủ không ở đây, nếu không các ngươi làm sao dám kiêu ngạo như vậy.

Nhị trưởng lão nhìn Nhạc Thành nói.

- Nếu hắn không ở đây, ta đỡ phải phiền toái.

Nhạc Thành lạnh nhạt nói:

- Vậy các ngươi trước hết đi tìm chết đi.

- Hừ, chỉ bằng ngươi, tiểu oa nhi này sao.

Nhị trưởng lão lạnh lùng quát.

- Chủ nhân, là để cho ta tới đi, lão gia này giao cho ta.

Thanh bối ma ngưu nhìn Nhạc Thành nói.

- Ta là được rồi, đã lâu không có hoạt động một chút gân cốt.

Nhạc Thành nhìn Thanh bối ma ngưu, ý bảo hắn trước tiên lui xuống.

- Ta xem ta muốn đi, các ngươi ai có thể đủ ngăn ta lại không.

Nhị trưởng lão cảm giác được tình huống không đúng, sắc mặt hơi biến đổi, lập tức ngưng tụ chưởng mũi nhọn, hung hăng hướng Nhạc Thành bổ tới, một chưởng này mang theo lực lượng cuồng bạo, làm không gian chung quanh chấn động.

- Thật không, vậy thử xem.

Đối mặt đấu khí cường hãn, với công kích của tên bát tinh đấu tông kia, Nhạc Thành tự nhiên không lấy cứng đối cứng, thân ảnh nhanh chóng bạo lui phía sau, trong tay thủ ấn đánh ra, tay phải đem Ám ảnh kiếm hóa thành ba đạo màu vàng lưu quang bắn về phía nhị trưởng lão.

Cuồng bạo đấu khí hình thành một lực lượng cuồng bạo, Doanh Thi cùng Tứ sí ma ưng, Ma lang đều cấp tốc lui ra phía sau, chỉ có Thanh bối ma ngưu vẫn đứng ở bên người Nhạc Thành không xa, mà ở bên ngoài mọi người vây xem náo nhiệt, cũng không ít người phải lui về phía sau.

- Phốc xuy.

Thân ảnh Nhạc thành cấp tốc tiêu thất, tùy theo ám ảnh kiếm cũng không có bị trở ngại xuyên qua chưởng mũi nhọn nhị trưởng lão, lập tức ba đạo màu vàng lưu quang dễ dàng đục mộ lỗ trên người nhị trưởng lão, rồi sau đó hắn đã bị nổ tan xác mà chết.

- Oành.

Ngay lập tức chưởng mũi nhọn của nhị trưởng lão bị chấn sụp xuống, mà thi thể nhị trưởng lão cũng là ngã xuống.

- Thu.

Nhạc Thành thủ ấn trong tay vừa thu lại, lập tức ba đạo màu vàng lưu quang bay về trong tay Nhạc Thành.

- Ám ảnh kiếm tốc độ thật đúng là mau, sử dụng cũng là thuận buồm xuôi gió.

Nhạc Thành nhìn vào ba đạo màu vàng đường cong trong tay lẩm bẩm nói.

Một chiêu liền đánh chết một cái bát tinh đấu tông, một màn này ở tại trong mắt tất cả mọi người, nhất thời tất cả đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, nhìn tên bát tinh đấu tông ở Tần Hoa thành đều thuộc loại cường giả tuyệt đối, nhưng ngay cả một chiêu của người thanh niên này đều chống lại không được, điều này cũng quá đi.

Thanh bối ma ngưu vẫn là đứng ở bên người chủ nhân, nhìn thấy chủ nhân dễ dàng đánh chết bát tinh đấu tông, nó cũng trợn mắt đứng lên, trong lòng không khỏi cảm thấy may mắn chính mình lần trước không cùng chủ nhân đối địch, nếu không liền thảm rồi.

- Thanh bối ma ngưu, còn lại giao cho các ngươi.

Nhạc Thành nói, lập tức chậm rãi thối lui đến bên người Doanh Thi.

- Chạy mau, chạy mau đi.

Người của Tam Tinh môn thu hồi tinh thần lại, sau đó chạy trốn, ngay cả nhị trưởng lão cũng bị đánh chết, bọn họ làm sao có gan tiếp tục lưu lại, nếu không chạy thì sẽ bị chết.

Nhưng có Thanh bối ma ngưu, Tứ sí ma ưng, ma lang vây quanh, người chân chính có thể chạy đi cũng không có mấy ai.

- Chủ nhân, tiếp theo chúng ta làm gì.

Bảy ngày hôm sau, giữa không trung Thanh bối ma ngưu ngồi đối diện ở trên lưng Tứ sí ma ưng nhìn Nhạc Thành hỏi.



- Chúng ta ở Tần Hoa thành đã đợi bảy ngày, phỏng chừng Tam Tinh môn tin tức không lâu nữa sẽ bị truyền ra, chúng ta hiện tại rời đi mới tốt, ta cho các ngươi truyền ra tin tức, các ngươi đã làm chưa.

Nhạc thành hỏi.

- Chủ nhân, chúng ta đã truyền rồi, nói là bảo tàng chân chính bị Tam Tinh môn môn chủ chiếm được, hiện tại đang ở trên người Tam Tinh môn môn chủ.

Thiên Lang nhìn Nhạc Thành nói, mấy ngày nay bọn họ chính là ở khắp nơi tản ra tin tức này, đã không ít người nhận được rồi.

Bảo tàng là do Tam Tinh môn thu được, sau đó Tam tinh môn nói bảo vật bị một hắc bào thanh niên cướp đi, vốn không ít người có thái độ hoài nghi, trải qua tin tức này được Nhạc Thành cố ý phát tán ra, nhất thời rất nhiều người đều đi tìm Tam Tinh môn môn chủ Quách Thiếu Ba rồi.

Ở Lang thành, trong đại sảnh Tam Tinh môn, Quách Thiếu Ba vừa mới nhận được tin tức cửa hàng toàn bộ bị hủy, nhất thời sắc mặt trắng bệch, nghe được môn nhân miêu tả, không cần nghĩ hắn cũng biết là do Nhạc Thành làm rồi.

Chính là hắn, cũng không biết làm sao bên người Nhạc Thành lại có sáu cường giả, Tam Tinh môn là do hắn dùng hơn mười năm tâm huyết, không nghĩ tới bị hủy diệt rồi, trong tâm khảm lúc này như bị chảy máu vậy, hung hăng dùng sức vỗ, cái bàn bên người biến thành một mảnh nhỏ, văng tung tóe khắp nơi.

Đồng thời điều làm cho Quách Thiếu Ba nổi giận chính là tin tức bảo tàng hiện đang ở trên người hắn, hiện tại ở ngoài cửa còn có không ít người vây quanh, cho nên mọi người đều bắt hắn giao ra bảo tàng, nếu như vừa rồi hắn không đi ra ngoài đánh chết vài người, hiện tại chắc đã có người xông vào rồi.

Bên trong mật thất, Quách Thiếu Ba nổi giận đùng đùng, thương thế của hắn mâý tháng này cũng không có hoàn toàn khôi phục lại, lúc này bị nhiều người vây quanh như vậy, thương thế không khỏi chính là lại tái phát thêm một chút, lúc này hắn hận không thể đem Nhạc Thành bầm thây vạn đoạn, mới giải dược mối hận trong lòng hắn được.

- Quách môn chủ, hiện tại ngươi có biết hối hận không, nếu tin tức bảo tàng ngươi sớm nói cho cho chúng ta biết thì đã không biến thành như vậy.

Một thân hắc y hắc hộ pháp nói:

- Hiện tại chúng ta cũng chỉ có đợi, tiểu tử kia đối phó với Tam Tinh môn ngươi xong, mục tiêu cuối cùng nhất định là ngươi.

- Hảo, ta đang muốn chờ hắn đến, bất quá tiểu tử kia thủ đoạn thật sự là quá mức cho quỷ dị, đến lúc đó chúng ta cần phải cùng liên thủ mới được.

Quách Thiếu Ba nói.

- Chúng ta cùng liên thủ sao, tiểu tử thật sự có thực lực cao cường như vậy sao.

Lục hộ pháp nói, tựa hồ có vẻ không tin.

- Các ngươi đừng không tin, ta nói cũng không khoa trương, ta chính bị tên tiểu tử kia đả thương, đặc biệt hắn có hai điều hỏa long, uy lực quả thực là khủng bố đến cực điểm, tóm lại trừ phi bốn người chúng ta cùng nhau liên thủ, nếu không muốn thắng hắn cũng không phải là một chuyện dễ dàng gì.

- Lão lục, ta xem chúng ta cũng là phải chú ý một chút mới tốt, không bằng gọi lão Ngũ cùng lão Tứ lại đây đi, dù sao lão Cửu bọn họ toàn bộ đã bị lật thuyền trong mương, lần này chỉ cần đúng là tên huyền thiên đại lục tiểu tử kia, thì dù hắn có Hoàng Long thân thể, chúng ta không thể để sai lầm sảy ra được.

Thất hộ pháp nói.

- Cũng tốt, vậy gọi lão ngũ cùng lão Tứ lại đây, bọn họ cũng ở gần khu vực này.

Lục hộ pháp do dự một chút sau đó đáp.

- Chính là, các ngươi phải nắm chắc mới được.

Quách Thiếu Ba nói, trong ánh mắt là một mảnh hận ý.

- Quách môn chủ, hiện tại bên ngoài mọi người có tin tưởng ngươi chiếm được bảo tàng, ngươi làm sao bây giờ.

Bát hộ pháp vẻ mặt hơi trầm xuống nói.

- Đến một người ta giết một người, nhưng ta thật ra muốn nhìn ai dám thế.

Quách Thiếu Ba hung hăng nói, hiện tại bên ngoài bị vây quanh hơn một ngàn người, hắn lúc này chỉ nghĩ đến thôi cũng làm hắn đau đầu, cũng may đều là một ít đấu hoàng cùng nhất tinh nhị tinh đấu tông mà thôi.

- Vậy giết đi, không sợ chết đều có thể đánh chết, vừa vặn ta cũng có thể tìm những người này để bồi bổ.

Thất hộ pháp khặc khặc cười nói.

Năm ngày sau, với tốc độ của Tứ sí ma ưng phi hành, Nhạc Thành cùng Doanh Thi rốt cục đến Lang thành, sau khi tiến vào, Nhạc Thành tìm được rồi một khách sạn đặt chân, toàn bộ Lang thành hiện tại đều kín hết chỗ, Thanh bối ma ngưu thật vất vả mới tìm được gian khách sạn này, những khách sạn khác trong thành đều toàn bộ chật ních, gần như người đi vào Lang thành lúc này thật sự là quá nhiều.

- Nhạc Thành, chúng ta kế tiếp nên làm cái gì bây giờ?

Doanh Thi nhìn Nhạc Thành hỏi:

- Tên Tam Tinh môn chủ cũng khó đối phó.

- Chúng ta trước tiên ở nơi này hảo hảo nghỉ ngơi hai ngày rồi nói sau.

Nhạc Thành nói, hắn cũng không biết Quách Thiếu Ba hiện tại có ở Tam Tinh môn hay không, lúc nữa cho đám Thanh bối ma ngưu đi ra ngoài tìm hiểu tin tức.

Cách Lang thành không xa, có một thân ảnh phá không mà đi, mà ở trước mặt là một cái hồng y nữ tử cũng ở trên phi hành ma thú bay đến.

Hồng y nữ tử quần áo đỏ thẫm, lộ ra bộ ngực sữa đầy đặn cùng một bộ nhũ câu sâu mê người, mặt giống như phù dung, mi như liễu, so với hoa đào còn muốn đẹp hơn, da thịt trắng như tuyết, dáng người tha thướt nhiều vẻ, đúng là ai nhìn cũng phải mê say.

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook