Chương 370: Cự Viên tộc
Vũ Phong
24/03/2013
Lúc này ở chính giữa sơn động, có một sườn núi mọc ra, trọn vẹn lớn hơn vài trăm thước.
Trong sơn động, có một ma thú cứng cáp đang ngồi ở đó, ma thú này thân hình cao tới bốn năm thước, hình dáng giống như loài vượn, chỉ là thân hình đặc biệt lớn.
- Ma Tượng Thú chết tiệt, lần này Cự Viên tộc nhất định không để yên.
- Tộc trưởng, Ma tượng thú lần này khi dễ Cự Viên tộc chúng ta, chúng ta phải tính sổ bọn chúng mới được.
Một con vượn khổng lồ phía dưới oán hận nói.
- Đúng thế, tộc trưởng lần này chúng ta nhất định phải tính sổ thật tốt với Ma Thú lãnh thổ, bảo vật vốn thuộc về chúng ta mà Ma Thú lãnh thổ lại đoạt lấy.
Một con vượn khổng lồ nói.
- Đước rồi, ngày mai chúng ta đi U Tuyền động giành lại.
Con vượn khổng lồ ở chính giữa cất tiếng nói.
Ở trong một cung điện, có hai hắc y nhân đang ở trong đó, một người trong số đó hiện ra vẻ nổi giận, còn một người thì lộ vẻ bất đắc dĩ, đó chính là nhị trưởng lão của Hắc Ám Thần Điện.
- Lão Nhị, ông làm cho ta thật thất vọng, năm người các ông ra đi tại sao chỉ có một mình ông trở lại.
Một lão nhân áo đen trầm mặt nhìn nhị trưởng lão.
- Đại trưởng lão, chuyến này chúng ta đi không ngờ lại có một lão già thần bí xuất hiện, thực lực so với chúng ta thì mạnh hơn không ít, hẳn là có thực lực bát tinh Đấu Tôn, chúng ta căn bản không phải là đối thủ.
Nhị trưởng lão nói.
- Đồ vô dụng, lần này bị thương vong lớn như thế ta cũng vô phương khai báo lên trên.
Đại trưởng lão oán hận nói.
- Vâng, lần này thuộc hạ sẽ phái người đi tìm hiểu.
Thần sắc của nhị trưởng lão hơi đổi, Hắc Ám Thần Điện trừng phạt khiến cho lão phải sợ hãi.
- Còn nữa, Tứ Đại nhân tộc Nhạc gia đã phái người ra thì chúng ta cũng cần phải tìm hiểu một chút, Nhạc gia là gia tộc mà ta hận nhất, bắt được chúng sẽ rất có lợi.
Đại trưởng lão nói.
- Nhạc gia lại có người xuất hiện, Đại trưởng lão, bọn họ sẽ không chủ động tìm chúng ta chứ?
Nhị trưởng lão cất tiếng hỏi.
- Cái này hẳn là không, ngươi phái người lưu ý một chút, ta đoán bọn hắn không chừng cũng sẽ đến Ma Thú lãnh thổ cũng nên.
Sắc mặt của đại trưởng lão hơi trầm xuống rồi nói:
- Bình huyết dịch lần trước đối với chúng ta rát trọng yếu, không có nó chúng ta không thể chế tác hắc ám ma thú.
- Đại trưởng lão, phỏng chừng huyết dịch cũng ở trên người tên tiểu tử kia chỉ cần bắt được hắn là được.
Nhị trưởng lão cất tiếng nói.
- Được rồi, ngươi nhanh xử lý đi, có tin tức thì lập tức nói cho ta biết.
Đại trưởng lão cất tiếng nói.
- Vâng, đại trưởng lão.
Nhị trưởng lão rời gian phòng mà đi, đại trưởng lão nhìn theo mà lẩm bẩm nói:
- Không có tác dụng gì, bây giờ đoàn trưởng lão chỉ có hai người.
- Hư.
Ở giữa không trung, Nhạc Thành từ trên lưng Tứ Sí Ma Ưng mà đình chỉ tu luyện thở ra một ngụm trọc khí.
- Nhạc Thành, hiện tại chúng ta đã tới phạm vi của Hàn Băng nhai.
ở giữa không trung, Hỏa lão cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Hỏa lão, chúng ta xuống đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn lệnh cho Tứ Sí Ma Ưng và mọi người xuống một đỉnh núi, các ma thú phụ cận cảm nhận được Tứ Sí Ma Ưng, Thanh Bối Ma Ngưu và bốn con Địa Ma Lang thì lập tức ào ào rời đi.
Hai mươi ngày sau mọi người cuối cùng cũng đã tới Hàn Băng nhai, trong hai mươi ngày này, Nhạc Thành một lần nữa tiến bộ thực lực, hắn chỉ còn cách nguyên anh hậu kỳ một chút mà thôi.
ở trên đỉnh núi mênh mông, Nhạc Thành cũng không biết làm cách nào để tìm thấy phân điện của Hắc Ám Thần Điện, trong đầu của thất trưởng lão chỉ có ba từ Hàn Băng nhai, về phần phân điện ở đâu lão cũng không biết.
- Nhạc Thành, ngươi nói ở đây có phân điện của Hắc Ám Thần Điện sao?
Hỏa lão nhìn bốn phía rồi hỏi Nhạc Thành.
- Ừ, nhưng ở nơi nào thì vãn bối không biết.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, sau đó thần thức của hắn khuếch tán mà vẫn không phát hiện ra bốn phía có gì đặc biệt.
- Nếu thật ở nơi này thì cũng không có gì quá khó tìm, có lẽ phát hiện ra một kết giới thì sẽ tốt hơn.
Hỏa lão cất tiếng nói.
- Ở trong kết giới ngược lại lại khó tìm hơn.
Nhạc Thành cất tiếng nói, thần thức của hắn khuếch tán tìm khắp phạm vi mười dặm nhưng ở trong kết giới thì hắn không có biện pháp.
- Chúng ta đi về phía trước từ từ mà tìm có khi phát hiện ra manh mối.
Hỏa lão cất tiếng nói:
- trong kết giới mặc dù khó tìm nhưng mà ta lại có biện pháp.
- Nếu như Hỏa lão thật sự có thể tìm được thì không có vấn đề gì, nếu như chúng ta không thể đi vào thì ở đây ôm cây đợi thỏ vẫn có thể.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Tốt lắm, ta bắt đầu tìm những kết giới ở bên này, nhưng Hàn Băng nhai phạm vi không nhỏ, nếu như tìm toàn bộ thì phỏng chừng phải tốn một tháng mới được.
Hỏa lão cất tiếng nói.
- Vậy làm phiền Hỏa lão rồi, vãn bối ở đây bế quan, cho bọn người Tứ Sí Ma Ưng giúp trưởng lão.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Được rồi, có thêm nhiều người thì càng dễ dàng, ngươi ở đây phải cẩn thận một chút.
- Cái này không thành vấn đề, hẳn là vãn bối đối phó được.
Nhạc Thành nói xong rồi nói với đám Thanh Bối Ma Ngưu và Tứ Sí Ma Ưng:
- Các ngươi hãy nghe theo sự sắp xếp của Hỏa lão là được.
- Vâng chủ nhân.
Tứ Sí Ma Ưng lập tức đáp ứng với Nhạc Thành.
- Nhạc Thành hiện tại chúng ta phải làm sao bây giờ?
Trầm Linh hỏi Nhạc Thành.
- Chúng ta ở nơi này bế quan tu luyện thôi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Hỏa lão cần ít nhất thời gian một tháng, trong thời gian này chúng ta phải tu luyện thật tốt, nếu không thì thật phiền toái.
Cách đỉnh núi không xa, tại một sơn động, Trầm Linh đang khoanh chân mà tiến nhập vào trạng thái tu luyện. Trong thời gian này nàng cũng hi vọng mình có thể đột phá, hỗ trợ cho Nhạc Thành.
Nhìn Trầm Linh tiến vào trạng thái tu luyện, Nhạc Thành cũng khoanh chân mà ngồi xuống, chân khí trong người của hắn vận khởi, quanh người bao phủ, mặc dù có Hỏa Linh Châu hộ thân tốc độ tu luyện cực nhanh nhưng Nhạc Thành vẫn không hài lòng, bởi vì trước đó hắn có thực lực rất cường hãn, là siêu cấp tán tiên, mạnh hơn Nhạc Thành hiện tại đến cả nghìn vạn lần.
Hỏa linh châu đi vào trong kinh mạnh của hắn tạo thành những chân khí tinh thuần nhất. Tu vi của Nhạc Thành từ từ tiến bộ, tốc độ so với trước kia mạnh hơn vô số lần, kiếp trước ở Hoa hạ, Nhạc Thành tu luyện ba trăm năm mới tới Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng mà hiện tại thì Nhạc Thành mất chưa tới mười năm.
Đi vào trạng thái tu luyện, Nhạc Thành đã tới một trạng thái vong ngã, tâm hồn đắm chìm.
- Hư.
Hai mươi ngày sau Nhạc Thành đã đình chỉ tu luyện, từ trong đan điền mà thở ra một ngụm trọc khí.
- Cuối cùng cũng đã tới Nguyên Anh Hậu kỳ Đỉnh phong.
Nhạc Thành thì thầm.
- Hư.
Trầm Linh cũng đình chỉ tu luyện mà nhả ra một ngụm trọc khí.
- Linh Nhi, muội tiến bộ cũng thật nhanh.
Nhạc Thành cảm nhận thấy khí tức trên người của Trầm Linh thì kinh ngạc hỏi.
- ừ.
Trầm Linh cất tiếng nói:
- Bây giờ hẳn là đã đạt tới tam tinh Đấu Tôn đỉnh phong, trong vòng ba tháng có thể đột phá tới tứ tinh Đấu Tôn.
- Thật không?
- Tốc độ thật là nhanh.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.