Chương 7: Đan thành
Vũ Phong
24/03/2013
Sau khi nuốt một viên, Nhạc Thành lại lấy viên thứ hai đút vào trong miệng, ba viên đan dược rõ ràng là bổ sung chân khí rất nhiều. Lúc này nếu như Nhạc Tử Phong nhìn thấy Nhạc Thành dùng chân khí như vậy nhất định sẽ yêu thương không dứt.
Cầm Tinh Khí Chi trong tay, Nhạc Thành chỉ thấy Tinh Khí Chi toàn thân hiện ra một luồng xanh hồng luân chuyển, một linh khí từ bên trong ngập tràn toát ra. Nhạc Thành cầm lấy Tinh Khí Chi quăng vào lò luyện đan lập tức thủ ấn biến đổi, hai luồng hỏa diễm một lần nữa rót vào đó.
Tinh Khí Chi là nội đan quan trọng nhất trong luyện chế Trúc Cơ đan, cũng là đan dược khó luyện hóa nhất. Nhạc Thành không dám khinh thường, hắn cố gắng duy trì chân hỏa không mạnh không nhẹ đốt cháy Tinh Khí chi. Trước sự luyện chế của Vô Thượng Chân Hỏa, Tinh Khí Chi cũng bắt đầu chuyển sang một màu đỏ sậm.
Sau nửa ngày trời, Tinh Khí Chi được sự đốt cháy của chân hỏa đã trở nên héo rũ, một chất lỏng màu xanh hồng từ bên trong chảy ra, nhìn thấy sự biến hóa của Tinh Khí Chi, trên khuôn mặt Nhạc Thành hiện ra một nụ cười, hắn cũng không dám khinh thường vì đây chính là thời khắc mấu chốt.
Lại nửa ngày sau, sắc mặt của Nhạc Thành đã trở nên tái nhợt, cuối cùng mấy giọt chất lỏng màu xanh cũng theo Tinh Khí Chi mà nhỏ ra, hiện tại chất lỏng Tinh Khí Chi ở trong lò luyện còn khoảng chừng ba ngón cái.
- Bước đầu tiên cuối cùng cũng thành công.
Nhạc Thành thì thào nói, sau đó hắn lập tức lấy toàn bộ đan dược đưa trên tay, nhìn qua thì có tới năm sáu loại. Nhạc Thành chần chừ một chút rồi đưa toàn bộ vào trong miệng.
Sau khi đưa đan dược vào trong miệng, khuôn mặt tái nhợt của Nhạc Thành đã có một chút máu, tuy một viên đan dược có tác dụng không lớn nhưng số lượng nhiều thì cũng khôi phục được một chút chân khí.
Nhạc Thành nghỉ ngơi một chút, dựa vào tu vi Trúc Cơ sơ kỳ mà luyện chế đan dược có thể nói đây đã là chuyện cố gắng hết sức của hắn, ngay lập tức bàn tay của Nhạc Thành di chuyển, Vô Thượng Chân Hỏa một lần nữa được rót vào lo đan, đây là bước cuối cùng để luyện chế Trúc Cơ đan, phải đem toàn bộ chất lỏng ngưng tụ thành đan dược, như vậy mới đại công cáo thành.
Bước cuối cùng này chính là bước dễ thất bại nhất, Nhạc Thành cố gắng khống chế Vô Thượng Chân Hỏa ở trong tay, từ từ bao lấy các chất lỏng, đem chúng dung hợp lại với nhau. Hỏa diễm bao trùm những chất lỏng này rất khó, không chỉ vậy còn phải dung hợp chúng với nhau.
Tình huống này đã ở trong dự liệu của Nhạc Thành, lúc này tâm tình của hắn ngày càng bấn loạn, cần phải bình tĩnh nếu không sẽ hỏng hết. Nhạc Thành cố gắng kìm chế, Vô Thượng Chân Hỏa bao vây lấy những chất lỏng kia, cũng may những chất lỏng kia chỉ có thể chảy đi chảy lại ở trong lò đan.
Vài canh giờ sau, Nhạc Thành cuối cùng cũng thành công mà dùng Vô Thượng Chân Hỏa bao vây toàn bộ chất lỏng, đây tất cả đều là dùng cảnh giới siêu cường để chèo chống, không thì hắn đã sớm thất bại.
Nhạc Thành dùng Vô Thượng chân hỏa khống chế các chất lỏng, một mùi thuốc nồng đậm từ trong lò đan tràn ra, vấn đề kế tiếp chỉ là thời gian. Lúc này khuôn mặt của Nhạc Thành cũng một lần nữa trở nên tái nhợt, chân khí tiêu hao suốt ba ngày, chỉ bằng tu vi Trúc Cơ sơ kỳ của hắn mà kiên trì đến hiện tại quả là không dễ.
Nửa ngày sau, một linh khí nồng đậm từ trong người của Nhạc Thành trào ra, không ít người hầu ở ngoài sân đều cảm nhận được khí tức nồng đậm, bọn họ cũng đều là người thường cho nên họ không biết chuyện gì đã xảy ra.
- Cuối cùng cũng thành công!
Nhìn thấy ba viên đan dược to bằng ngón cái trong tay, linh khí nồng đậm toát ra, Nhạc Thành nhịn không được lộ ra một vẻ hưng phấn.
Một lát sau Nhạc Thành rút một cái bình ngọc đã sớm chuẩn bị từ trước cho Trúc Cơ đan vào rồi ngay lập tức nhét nó vào trong miệng, vận công điều tức. Chân khí trong cơ thể của hắn hầu như đã tiêu hao không còn gì, Nhạc Thành cũng không dám khinh thường, nếu không thì tu vi từ nay về sau của hắn sẽ bị ảnh hưởng.
Nhạc Thành cảm nhận được Trúc cơ đan tiến vào trong bụng, một dược lực cường đại nhanh chóng tràn ra. Nhạc Thành vội dùng Hỗn Nguyên chân kinh tâm pháp khống chế nó, dung hợp chân khí để chảy về phía đan điền.
Cũng không biết bao lâu, Nhạc Thành thở ra một luồng khí, từ từ mở hai mắt ra, hai sợi tinh quang ở trong mắt hiện ra, khí tức trên khuôn mặt của hắn cũng có biến hóa, toàn thân đã tới một cảnh giới ổn định. Trải qua sự hấp thu Trúc Cơ đan, tu vi của Nhạc Thành đã đạt tới Trúc Cơ sơ kỳ đỉnh phong, xem ra không bao lâu nữa là có thể tiến vào Trúc Cơ trung kỳ.
- Biểu ca, huynh đang làm gì vậy?
Ở ngoài cửa truyền tới thanh âm của Tô Hân Nhi, đã năm ngày trôi qua rồi, biểu ca của nàng vẫn chưa đi ra ngoài cho nên nàng rất lo lắng.
- Hân nhi đến đây.
Nhạc Thành thu thập một chút rồi đứng dậy, mình ở trong phòng liên tục ba ngày chắc nàng rất lo lắng.
- Huynh chốt cửa lại làm sao muội vào được.
Ở ngoài cửa Tô Hân Nhi dịu dàng nói, nếu bên trong không chốt cửa, nàng đã sớm tiến vào.
Nhạc Thành lúc này mới nhớ ra là mình chốt cửa phòng, hắn vội vàng mở cửa ra, trước mặt hắn là khuôn mặt giận dỗi của Tô Hân Nhi.
- Biểu ca, huynh ở bên trong suốt năm ngày làm gì vậy, muội còn tưởng có chuyện gì xảy ra.
Vừa nhìn thấy Nhạc Thành, Tô Hân Nhi đã lo lắng hỏi, vẻ giận dữ nguyên bản cũng đã biến mất không thấy, chỉ còn sự quan tâm.
- Huynh không sao.
Nhạc Thành mỉm cười, hôm nay tiểu ny tử này mặc một bộ trang phục màu xanh trắng, trẻ trung mang dáng dấp của nữ nhân, đặc biệt kiều đồn ngạo nghễ cùng với đôi chân thon dài khiến cho Nhạc Thành không kìm được mà nhìn nhiều hơn.
- Đi, cùng luyện công với muội đi.
Tô Hân Nhi kéo tay của Nhạc Thành đi về phía bên trái, nơi đó chính là diễn võ trường của Nhạc gia, bình thường các tộc nhân tu luyện đấu khí của Nhạc gia đều vào đó để luận bàn. Tô Hân Nhi từ nhỏ đối với đấu khí đã có thiên phú, Nhạc Tử Sơn đã sớm dạy nàng kỹ xảo đấu khí của Nhạc gia. Đừng nhìn Tô Hân Nhi còn trẻ tuổi, mới mười sáu tuổi, hiện tại nàng đã có tu vi là đại đấu sư, trong đám người đời thứ hai của Nhạc gia, không ai là đối thủ của nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.