Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 926: Hỗn Thế Ma Vương bị thương nặng (1,2)

Vũ Phong

24/03/2013



- Gào khóc.

Tiếng Long khiếu truyền ra, Thanh Long liền nhào vào trên người Cự Hổ màu đen, long thân khổng lồ nháy mắt đem thân hình Cự Hổ quấn quanh cùng nhau, long thân khổng lồ chặt lại, chỉ nghe tiếng răng rắc răng rắc vang lên, thân hình Cự Hổ kia bị cự long bao vây muốn ngạt thở rồi.

- Xuy xuy.

Một tiếng quỷ dị vang lên, Cự Hổ màu đen kia nháy mắt hóa thành một mảnh sương khói màu đen thoát ly khỏi sự bao vây của cự long, mà sương khói màu đen cũng biến mất ở tại trên không trung.

Lúc này thanh sắc cự long cũng hóa thành một cỗ thanh mang thu về tới ấn đường Lang Lễ.

- Hỗn Thế Ma Vương, muốn chạy, không có dễ dàng như vậy.

Lang Lễ thân hình liền chui vào mây đen trên không trung.

Mây đen trên không trung nháy mắt bốc lên, từng đạo tiếng nổ kinh thiên truyền đến, tựa hồ hai người ở mây đen giao thủ.

Mây đen đầy trời cũng bị hai người giao thủ đánh cho xơ xác, một lát sau thân hình hai người từ trong mây đen lộ ra.

- Chủ nhân, ta đi giúp Lang Lễ.

Thú Ma nhìn Nhạc Thành nói, vừa dứt lời, thân hình hóa thành một đạo kinh hồng biến mất ở tại trên không trung.

- Hỗn Thế Ma Vương, tiếp ta một chiêu.

Ngay tại thời điểm thân ảnh Thú Ma xuất hiện, cũng hóa thành một con ma thú quỷ dị khổng lồ liền bao vây hướng về phía Hỗn Thế Ma Vương, ma thú quỷ dị này bao vây hướng về phía Hỗn Thế Ma Vương lao đến.

Quay mắt nhìn về phía Lang Lễ, Hỗn Thế Ma Vương đã bị thương không nhẹ, lúc này thêm Thú Ma, nhất thời Hỗn Thế Ma Vương sắc mặt biến sắc.

Thân hình cấp tốc bạo lui, Hỗn Thế Ma Vương cũng không tính toán cùng Thú Ma đối kháng.

Chính là lúc này quanh thân Thú Ma màu đen râu khủng bố như tia chớp bạo lược hướng về phía Hỗn Thế Ma Vương, nháy mắt đến gần Hỗn Thế Ma Vương.

- Hừ.

Hỗn Thế Ma Vương lâm vào tình trạng này cũng không khỏi hừ lạnh một tiếng, thân ảnh cấp tốc biến hóa, nháy mắt hóa thành một đoàn sương khói màu đen biến mất ở tại màu đen râu của Thú Ma.

- Phá cho ta.

Mà đúng lúc này, Lang Lễ ngưng tụ một cái quang cầu màu xanh nháy mắt đã rơi vào màu đen sương khói của Hỗn Thế Ma Vương.

- Oành.

Một tiếng nổ kinh thiên nổ ra, trên không trung nhất thời xuất hiện một cái thâm động thật lớn, lực lượng cường hãn phá không gian nổ ra.

- Lang Lễ, thù này ta nhất định hồi báo, ngươi chờ đó cho ta.

Thanh âm Hỗn Thế Ma Vương truyền ra, một mảnh hắc quang trên không trung hiện lên, Lang Lễ lúc này muốn ngăn cản cũng vô pháp ngăn cản Thần Nông đỉnh của Hỗn Thế Ma Vương chạy đến.

- Đuổi theo.

Thân hình Thú Ma khôi phục hình người, nháy mắt liền hướng về phía trước đuổi theo.

- Thú Ma, ngươi có thể đuổi Thần Nông đỉnh sao?

Lang Lễ nhìnThú Ma nói.

- Hừ, để Hỗn Thế Ma Vương này trốn thoát, Thần Nông đỉnh chết tiệt.

Thú Ma oán hận dừng thân hình, hắn phi thường rõ ràng, hắn cũng vô pháp đuổi theo Thần Nông đỉnh.

- Chủ nhân, lại để Hỗn Thế Ma Vương chạy trốn, chúng ta tới chậm một bước.

Lang Lễ cùng Thú Ma về tới bên người Nhạc Thành nói.

- Lúc này Hỗn Thế Ma Vương đã cắn nuốt ba người.

Nhạc Thành thở dài, chính mình cấp tốc đuổi tới, còn chậm một bước, nếu chính mình sớm vài ngày từ Nhạc gia chạy tới, nói không chừng cũng không để cho ba ma đầu này bị Hỗn Thế Ma Vương cắn nuốt.

- Chủ nhân, tuy rằng Hỗn Thế Ma Vương chạy thoát, nhưng hắn cũng không dễ chịu.

Lang Lễ nói, một kích cuối cùng đã làm cho Hỗn Thế Ma Vương thương nặng.

- Thế thì cũng tốt, nhưng không có đánh chết hắn, không được bao lâu, hắn cũng khôi phục.

Nhạc Thành nói.

- Chủ nhân, chúng ta hiện tại làm gì bây giờ.

Đại Song nhìn Nhạc Thành hỏi.



- Chúng ta hiện tại hồi nhạc gia, nhìn xem Ma ưng cùng Đại Hắc bọn hắn có tới không.

Nhạc Thành nói.

- Như vậy cũng tốt, nhìn xem bọn ma ưng có tin tức hay không.

Lang Lễ nói:

- Vừa mới là Xích Quỷ Vương, hiện tại còn có ba người ở bên ngoài, chúng ta phải nhanh tìm được ba người này mới được, còn có hai người thực lực cao nhất không có xuất hiện.

- Hai người thực lực cực mạnh là ai?

Nhạc Thành nhìn Lang Lễ hỏi.

- Chủ nhân, thực lực cao nhất là Diễm Ma, Thanh Dương Lão Ma, bọn hắn không bị hỗn thế lão ma cắn nuốt. Hai người bọn họ thực lực cực mạnh, đều là La thiên đại ma đỉnh phong, cách đột phá vô thượng Thiên ma một bước, nếu Hỗn Thế Ma Vương cắn nuốt hai người này, chỉ sợ thực lực thậm chí khôi phục đến tam kiếp tán ma.

Thú Ma nhìn Nhạc Thành nói.

- Diễm Ma, Thanh Dương Lão Ma sao, chỉ mong Đại Hắc cùng Ma ưng đã có tin tức hai người này.

Nhạc Thành nói, tiếng nói vừa dứt, trong tay cầm lấy Nhạc gia không gian thông đạo ngọc giản bóp nát ở giữa không trung, thời gian cũng hơn một tháng, đứa con thứ tư cũng đã sớm sinh ra rồi, chờ mình trở về, lão Đại, lão Nhị cùng lão Tam cũng nửa tuổi.

Mọi người tiến vào không gian thông đạo, lập tức liền biến mất ở tại trên không, không gian chung quanh cuồn cuộn ma khí cũng bắt đầu tán đi, hết thảy lại khôi phục nguyên dạng, chính là trên mặt đất nơi nơi đều là một mảnh mảnh hỗn độn, vài ngọn núi trong khi giao chiến sụp đổ, chung quanh bị san phẳng.

Nhạc gia kết giới, Nhạc Tử Sơn ôm một tiểu tử nhẹ nhàng loạng choạng nói:

- Nhạc Trạm, cười một cái, cười một cái đi.

- Khanh khách.

Một âm thanh thanh thúy ở tã lót vang lên, tiểu gia hỏa này thật sự nở nụ cười.

- Đại ca, Nhạc Trạm mới ba tháng, làm sao có thể nghe hiểu lời của ngươi.

Nhạc Lan Tâm tại bên người Nhạc Tử Sơn nói.

- Tại sao không, ngươi xem Nhạc Hàm. Nhạc Uyên, Nhạc Nghiên, bọn hắn mới năm tháng, đã có thể đứng lên, không đến sáu có thể biết đi rồi, Nhạc Thiên lão tổ đều nói, bốn tiểu tử này gân cốt kỳ giai, chưa từng có người gân cốt tốt như vậy đâu, ta xem bốn tiểu tử này về sau thành tựu còn hơn phụ thân nó.

Nhạc Tử Sơn cao hứng nói.

---o0o---

- Đó là đương nhiên, có Nhạc bốn Thành tiểu tử kia này về sau chúng ta chống đỡ cả nhạc gia, tiền đồ bất khả hạn lượng.

Một thanh âm sang sảng truyền đến.

- Nhạc Duy trưởng lão, mau vào ngồi."

Nhạc Tử Sơn nhìn lão giả nói.

- Lão gia tử, ta không ngồi, ta đến xem Nhạc Thành có về tới không, hiện tại cả Huyền Thiên nội lục đều yên ổn.

Nhạc Duy nói.

- Thành nhi lần này đi ra ngoài ta cũng không biết bao lâu trở về.

Nhạc Tử Sơn trả lời.

- Ấn ta đi đây, tộc trưởng nhiều việc, sẽ không quấy rầy lão gia tử.

Nhạc Duy nói, lập tức liền ly khai Nhạc gia đại trạch.

- Phụ thân, Trạm nhi đâu, Phỉ Phỉ tỷ để cho ta tới ôm hắn."

Hiểu Kỳ từ nội đường đi ra, nhìn Nhạc Tử Sơn nói.

- Hiểu Kỳ, ngươi cùng Thành nhi trước hết đính hôn, tưởng ngươi, Phỉ Phỉ cùng Thanh Thanh đều có, ngươi cũng nên cố gắng, cha ngươi cũng chờ ngươi ôm ngoại tôn đi gặp hắn đấy.

Nhạc Tử Sơn cầm tiểu tử trong tay nhẹ nhàng đưa vào tay Yến Hiểu Kỳ nói.

- Phụ thân, người không phải có bốn cháu sao, chẳng lẽ còn không biết đủ à.

Yến Hiểu Kỳ mỉm cười nói.

- Ta chưa thoả mãn, chờ các ngươi sinh, còn có Nhạc Long cùng Nhạc Hạc bây giờ còn chưa có tin tức, thật sự là tức chết ta.

Nhạc Tử Sơn bất đắc dĩ nói.

- Phụ thân, đại ca cùng Nhị ca cũng đã có đối tượng, người không cần phải gấp.

Yến Hiểu Kỳ nhìn Nhạc Tử Sơn nói.



- Hiểu Kỳ, thật không, ta sao không biết, đây là cô nương nhà ai?

Nhạc Lan Tâm ở một bên hứng thú hỏi, Nhạc Tử Sơn cũng trừng lớn hai mắt nhìn Yến Hiểu Kỳ.

- Một tháng trước ở Trần gia, Tôn gia. Vũ Văn gia chúc mừng Hiểu Hiểu tỷ cùng Thanh Thanh, Phỉ Phỉ, lúc ấy Trần gia có lục y nữ tử, Tôn gia hồng y nữ tử, mọi người nhớ chưa.

Yến Hiểu Kỳ nhìn hai người nói.

- Nhớ rõ, Trần gia tên là Trần Hiểu Nguyệt cô nương, Tôn gia tên là Tôn Tử Mặc cô nương, bọn họ đều là Đấu tôn cường giả, người cũng xinh đẹp, là hai cô nương sao.

Nhạc Lan Tâm kinh ngạc nói.

- Không sai, chính là hai người này, các nàng đều là trẻ tuổi cường giả, hiện tại đại ca đã đi Tôn gia, Nhị ca đã đi Trần gia, tuy rằng nói đi theo Nhạc gia trưởng lão cùng thương nghị chính sự, nhưng chưa bao giờ thấy đại ca cùng Nhị ca đối với việc này cảm thấy hứng thú.

Yến Hiểu Kỳ mỉm cười nói.

- Vậy thật tốt quá, chính là hai cái cô nương này đều có tu vi đấu tôn, đại ca ngươi cùng Nhị ca mới đấu tông mà thôi, đây chính là không xứng.

Nhạc Tử Sơn nhất thời có chút lo lắng đứng lên.

- Phụ thân, người đây không cần lo lắng, đây là chuyện tình đại ca cùng Nhị ca lo lắng.

Yến Hiểu Kỳ mỉm cười nói.

Một chỗ mật thất, Dịch Thiến khoanh chân ngồi, quanh thân bao phủ một mảnh thanh mang, lúc này Dịch Thiến sắc mặt tái nhợt, thân thể suy yếu.

- A...

Một tiếng kêu thảm thiết, Dịch Thiến đột nhiên phát ra như tiếng dã thú vậy, thất khiếu máu tươi chảy ra, khổ sở không thể chịu được.

Suốt một ngày, cả mật thất như cũ không ngừng phát ra tiếng kêu của Dịch Thiến.

- Đại tỷ, Dịch Thiến thế nào, làm sao có thể như vậy?

Trong mật thất tiếng kêu thảm thiết, ở ngoài Thượng Quan Uyển Nhi lòng nóng như lửa đốt lo lắng không thôi.

- Nếu muốn sống sót, Dịch Thiến cũng chỉ có thể chậm rãi tiêu hoá pháp lực Thanh Dương Lão Ma lưu lại trong cơ thể nàng, chính kinh mạch cùng lục phủ ngũ tạng căn bản không thể thừa nhận được, ta muốn đem một khối Vạn niên ngũ sắc tử tham cho nàng ăn vào, hy vọng có thể giúp nàng, chuyện này ta thật sự bất lực, lúc này chỉ có một đường sinh cơ, chỉ có thể dựa vào chính cô ta.

Mộng Yểm nói.

- Đại tỷ, đa tạ ngươi, ngươi là người tốt.

Thượng Quan Uyển Nhi cảm kích nhìn Mộng Yểm nói.

- Uyển nhi, ngươi là người thứ nhất nói ta là người tốt, mọi người đều gọi ta là đại ma đầu, ta giết người không đến mười vạn thì cũng là chín vạn.

Mộng Yểm cười khúc khích nói.

- Có lẽ ngươi giết đều là đáng người chết, ta tin tưởng trực giác của ta.

Thượng Quan Uyển Nhi nói.

- Uyển nhi, chúng ta nên đổi chỗ, nơi này không an toàn, khí tức trên thân Dịch Thiến không cách nào tự thu liễm, thực dễ dàng bị người phát hiện.

Mộng Yểm nhìn Thượng Quan Uyển Nhi nói.

- Đại tỷ, chúng ta đi Huyền Thiên đại lục thôi, rời khỏi Huyền Thiên nội lục, Hỗn Thế Ma Vương không thể tìm thấy ngươi.

Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Mộng Yểm nói.

- Huyền Thiên đại lục, ta biết, liền đi đến đó đi, Hỗn Thế Ma Vương cho dù tìm được chúng ta, cũng cần không ít thời gian, phỏng chừng trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không tìm thấy chúng ta.

Mộng Yểm nói.

- Đại tỷ, chúng ta đi Huyền Thiên đại lục, ở đó chúng ta có thể đến Thanh Dương môn, cũng có chỗ đặt chân.

Thượng Quan Uyển Nhi nói.

- Ân, liền đi đến đó đi, nếu Dịch Thiến có thể chống đỡ được, luyện hóa một thân tu vi Thanh Dương Lão Ma, tu vi tăn nhanh, còn hơn tu vi Thanh Dương Lão Ma lúc trước không ít, hơn nữa ta cho nàng ăn vào vạn năm Tử tham, tu vi còn ở trên ta, đến lúc đó cho dù là Hỗn Thế Ma Vương khôi phục đến tứ kiếp tán ma, cũng vô pháp làm gì chúng ta.

Mộng Yểm khẽ cười nói.

- Thật vậy sao, thực lực Dịch Thiến có thể hơn ngươi?

Thượng Quan Uyển Nhi kinh ngạc hỏi, cơ hồ không thể tưởng tượng nổi, thực lực Mộng Yểm ở trong lòng Thượng Quan Uyển Nhi coi như là thần tồn tại.

- Điều chính là nguyện vọng mà thôi, ngươi cho là có thể dễ dàng như thế sao, cơ hội Dịch Thiến chỉ có một phần vạn mà thôi, có thể chống đỡ hay không, phải xem thiên ý cùng nghị lực chính cô ta.

Mộng Yểm nói.

---o0o---

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook