Chương 137: Kịch chiến
Vũ Phong
24/03/2013
- Tới phiên ta, các ngươi đi theo ta là tốt hơn.
Thập Tam cười lạnh lùng, bàn tay đen kiet trong áo ngưng tụ hắc mang tấn công về phía đám người Nhạc Thành, mục tiêu của hắn chính là bắt Nhạc Thành và người thuộc Thần hoàng tộc kia.
- Chủ nhân chú ý.
Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đồng thời hét lên một tiếng, ba người sau đó liền biến trở lại thành bản thể, hướng về phía hắc y nhân mà nghênh đón.
- Gào, hú.
Trước sự công kích của ba con lục giai ma thú, chòm râu của hắc y nhân bị chém thành hai đoạn.
- Đáng chết, ba con lục giai ma thú.
Thập Tam thần mắng, tại Công Tôn gia, hắn biết bên cạnh Nhạc Thành có ba con lục giai ma thú, đây quả là một chuyện vô cùng phiền toái, ba con lục giai ma thú này thật sự quá cường hãn.
- Lạc Nhan, ngươi đứng ở phía sau ta, tự bảo vệ mình cho tốt.
Nhạc Thành nói với Đông Phương Lạc Nhan, sau đó sắc mặt trầm xuống, năm thân ảnh nhảy ra, đó chính là Kim Tiên Khôi lỗi.
Năm bộ Yêu khôi sau khi xuất hiện, tâm niệm của Nhạc Thành chuyển động, năm bộ Yêu khôi liền nhanh chóng đánh về phía hắc y nhân, mỗi bộ Yêu khôi mang theo một thanh mang vô cùng lớn, ngay cả bát tinh đấu hoàng cũng không dám ngạnh kháng.
Thủ ấn trong tay ngưng lại, mi tâm của Nhạc Thành lóe lên, ngay lập tức hóa thành bạch quang tấn công về phía Thập Tam.
- Đáng chết, đây là cái gì, khôi lỗi chi thuật.
Thập Tam biến sắc, năm bộ Kim tiên khôi lỗi công kích khiến cho hắn không dám khinh thường.
- A…a
Toàn thân thập tam bị bao phủ bởi hắc mang, ngay lập tức sáu luồng tay khủng bố do chòm râu của hắn ngưng tụ mà ra, hướng về phía Kiếm âm dương của Nhạc Thành.
Một thanh âm ti ti phát ra vô cùng khủng bố, thanh kiếm Âm Dương của Nhạc Thành bị hắc y nhân vây khốn, chỉ là xem tình hình thì hắc y nhân cũng không hề dễ chịu, quang mang của Kiếm Âm Dương giống như Vô Thượng Chân Hỏa, chính là khắc tinh của chòm râu màu đen đó.
- Ngao.
Ở giữa không trung, Tử Điện Mãng gào thét, một luồng điện quang bổ xuống.
Cửu Vĩ Linh Hồ thấy chủ nhân bị vây khốn thì chín cái đuôi màu trắng cũng đánh về phía hắc y nhân.
Thân thể của Khiếu Thiên Hổ cũng không nhàn rỗi, chân trước nhu trụ trời đè ép xuống.
- Đáng chết.
Thập Tam thần mắng, sắc mặt hơi trầm xuống, bởi vì thanh kiếm Âm Dương hắn không chống nổi, mười lăm chòm râu màu đen của hắn tiếp tục xuất ra, chín chòm râu hướng về chín cái đuôi của Cửu Vĩ Linh hồ, ba chòm râu hướng về đuôi dài của Tử Điện Mãng, còn ba chòm râu bọc lại chân của Khiếu Thiên Hổ
- Đi.
Nhạc Thành tâm niệm chuyển động, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi đánh về phía Thập Tam, Nhạc Thành muốn xem hắn rốt cuộc còn bao nhiêu chòm râu.
- Khôi lỗi chết tiệt.
Thập Tam ban đầu chỉ nghĩ khôi lỗi chỉ mang theo phiền phức mà thôi, bây giờ toàn bộ bị cuốn lấy đành bất đắc dĩ dùng năm chòm râu màu đen nghênh hướng.
- Xoẹt.
Hình cầu màu đen mà thập tam bố trí bắt đầu lắc lư, bộ râu cũng mờ đi.
Bây giờ trên người của Thập Tam kéo dài mấy chòm râu, phân biệt bốn phương tám hướng tấn công về phía Khiếu Thiên Hổ, Kiếm âm Dương, năm bộ kim tiên khôi lỗi.
- Rốt cuộc cũng đã tới cực hạn.
Nhạc Thành mỉm cười nói, thủ ấn trong tay của hắn biến đổi, Vô Thượng Khốn Tiên tháp xuất hiện giữa không trung.
-Ngao.
Mà lúc này thân hình của Tử Điện Mãng cũng uón éo, há miệng ra một luồng tia chớp đánh xuống vang dội.
- Nguy rồi.
Sắc mặt của thập tam thay đổi lớn, hắn không ngờ ma thú này lại hung hãn như thế, đặc biệt là thanh niên có thân thể hoàng long, cực kỳ quỷ dị.
Thập Tam quát lớn một tiếng, hắc mang một lần nữa tràn ngập, cả người bao bọc một hình cầu màu đen dày đặc.
- A...a
Tử Điện Mãng điện mang hung hăng công kích vào hình cầu màu đen, bóng dáng của Thập tam bên trong không còn nhìn thấy nữa, quả cầu màu đen này thực sự quá lớn.
- Oanh.
Vô Thượng Khốn Tiên tháp đè lên trên quả cầu, thủ ấn trong tay của Nhạc Thành biến đổi, Vô Thượng Khốn Tiên tháp như có sức nặng vạn cân vậy, đè nén xuống.
- Xùy.
Vô Thượng Khốn Tiên tháp truyền ra từng thanh âm ti ti, hình cầu màu đen của Thập tam cũng bị phiêu tán trên không trung, trở nên âm u.
- Ngao.
- Hú.
Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Cửu Vĩ Linh Hồ gào thét một tiến, sau đó đột nhiên dùng toàn bộ sức lực cắt đứt chòm râu mau đen của Thập tam, hung hăng công kích về phía hình cầu.
- Phần Tiên Liệt Diễm cầu.
Nhạc Thành mỉm cười la lớn, chân khí toàn thân chuyển động, một quả cầu thật lớn mang theo khí tức nóng bỏng.
- Xoẹt.
Quả cầu vô cùng lớn tấn công về phía Thập Tam, không gian xung quanh cũng trở nên nóng bỏng.
- Ầm ầm ầm.
Liên tiếp là những tiếng nổ mạnh ở trên không trung, ngay lập tức quả cầu màu đen như bị bạo phá, năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi và Âm Dương kiêm cũng cắt đứt những chòm râu.
- Xoẹt.
Màu đen hình cầu biến mất trên không trung.
- Thập Nhị chúng ta đi trước.
- Chạy sao?
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, không ngờ nhiều người như vậy mà cũng không ngăn được hắn.
- Hắn hẳn là đã bị trọng thương.
Thu hồi Âm Dương Kiếm lại, Nhạc Thành nhìn thấy xung quanh có một số vết máu.
Nhạc Thành điều tức một chút, sau đó móc ra một viên Phục Nguyên đan cho vào miệng, vừa rồi năm bộ Khôi Lỗi cùng với Âm Dương Kiếm, còn có Vô Thượng Khốn Tiên tháp đã tiêu hao chân khí của hắn không ít.
- Thịch.
Một tiếng vang thật lớn ở trên không trung, lực lượng khổng lò khuếch tán, vô số đại thụ xung quanh bị bẻ gãy, thân thể mềm mại của Yêu Huyên lui xuống mấy chục thước.
- Chết tiệt, thực lực thật cường hãn.
Thập Nhị hộ pháp thầm mắng ở trong lòng.
- Ta sẽ quay lại.
Thập Nhị hộ pháp chăm chú nhìn mọi người, sau đó cùng với Thập Tam biến mất tại chỗ.
Yêu Huyên cũng không muốn đuổi đến cùng, dù sao thì nàng cũng không làm gì được hắn, không bằng để cho hắn đi.
- Yêu Huyên, ngươi không sao chứ?
Nhạc Thành đến bên cạnh Yêu Huyên mà hỏi.
- Không có việc gì, ngươi không sao chứ?
Yêu Huyên trừng mắt nhìn Nhạc Thành.
- Ta không sao, bọn họ đã bị thương, ta tin tưởng trong thời gian ngắn bọn họ sẽ không gây cho chúng ta phiền toái.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Hắc Ám thần điện, ngươi hãy chờ ta, bọn ngươi năm lần bảy lượt tìm ta gây phiền toái.
Nhạc Thành lẩm bẩm trong lòng.
Một ngày sau, Nhạc Thành đi tới một hạp cốc rất lớn, thung lũng này rát rậm rạp.
- Mọi người chú ý một chút, có lẽ ở đây có ma thú, chúng ta nghỉ ngơi một chút.
Nhạc Thành nói với mọi người.
- Ong, ong.
Nhạc Thành cảm nhận được từng hồi thanh âm quỷ dị truyền tới, cả mặt đất chấn động.
- Chuyện gì xảy ra, cơn địa chấn này là sao?
Nhạc Thành thiếu chút nữa thì ngã xuống mặt đất.
- Chủ nhân là hiện tượng quỷ dị truyền đến từ tháp vĩnh hằng.
Yêu cơ nói với Nhạc Thành.
Yêu Cơ hiện tại đối với Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng đã tốt hơn, chỉ là đối với sự ân cần của hai bọn chúng nàng không để ý.
- Tháp Vĩnh hằng, rốt cuộc bên trong có gì.
Nhạc Thành nhìn phía trước lẩm bẩm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.