Chương 905: Ma ưng hàn băng.
Vũ Phong
24/03/2013
- Hống Hống.
Ba con bạch tuyết ma hùng khác lúc này cũng đã bao vây quanh thú ma, móng vuốt sắ bén xé rách cào về phía nó.
Thân hình của Thú Ma liền biến mất ngay tại chỗ, chỉ để lại một hắc mang nồng đậm, một đạo tàn ảnh màu đen bắn ra, ba đạo hắc mang nhốt ba con bạch tuyết ma hùng lại.
Ba con bạch tuyết ma hùng trong nháy mắt trở nên bất động, cũng giống như hai con cửu giai ma thú trung kỳ bạch tuyết ma hùng lúc nãy.
Thú ma trong nháy mắt khống chế được năm con ma thú khiến cho mọi người kinh ngạc vô cùng, năm con bạch tuyết ma hùng này cộng lại thực lực cũng đạt tới cửu tinh Đấu Thánh, vậy mà lại bị thú ma giải quyết dễ dàng.
Cảnh tượng kế tiếp càng khiến cho người ta phải kinh ngạc, sau khi khống chế được năm con bạch tuyết ma hùng, hàng trăm con ma thú cấp tám bạch tuyết ma hùng khác đánh về phía Thú Ma.
Chỉ thấy thủ ấn của Thú Ma đột nhiên biến hóa, từng đạo pháp quyết đánh ra, trong nháy mắt một luồng ma khí cường hãn trở nên tràn ngập.
- Xoẹt.
Ma khí nồng đậm vây quanh thú ma tạo thành những sợi râu như bạch tuộc vậy, không gian xung quanh trong nháy mắt bị bao trùm bên trong đó.
Từ xa nhìn lại, không gian trở nên âm u, mà ở bên trong đó, mọi người cũng nghe được thanh âm của ma thú kêu lên thảm thiết.
Một khoảng thời gian sau, khí tức biến mất không thấy đâu nữa, mà dòng sông băng đã có hàng trăm bộ thi thể của bạch tuyết ma hùng.
Thủ ấn trong tay của bạch tuyết ma hùng lại biến hóa, nó quăng nhẫn trữ vật ở trên không trung, một mảng hào quang lóe lên, năm con bạc tuyết ma hùng đã bị thu vào trong nhẫn trữ vật.
- Chủ nhân, năm con ma thú này sau này sẽ còn có tác dụng với chúng ta, hiện tại chúng ta có thể đi được rồi.
Thú Ma cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành dĩ nhiên là biết thực lực của Thú Ma hiện tại đã đạt tới Thiên ma, ở trong Huyền Thiên nội lục bị quy tắc thiên địa áp chế, chỉ có nhất kiếp tán ma, tuy nhiên nhất kiếp tán ma còn mạnh hơn cả nhị kiếp võ kiếp của Nhạc Thiên lão tổ nhiều, đối phó với bạch tuyết ma hùng dĩ nhiên là dễ dàng.
Lúc này mọi người nhìn Thú Ma đều hít vào một hơi, ai cũng không ngờ rằng người này thực lực lại mạnh như vậy.
Bọn họ đều thầm nghi hoặc, không biết bên cạnh Nhạc Thành có bao nhiêu cường giả bí mật nữa.
- Chúng ta tiếp tục đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, thủ ấn của Đại Song liền biến hóa, Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ liền tràn ngập ma khí, bay về phía trước.
Bạch tuyết ma hùng vừa xuất hiện khiến cho mọi người đối với dòng sông băng này cũng không dám khinh thường, đều ở bên trái phải xem xét tránh nguy hiểm.
- Mọi người phải cẩn thận.
Ba canh giờ sau, mọi người đã tới một hàn băng nhai, hàn băng nhai này cản trở mọi người ở phía trước, có tới hơn vạn thước, mặc dù có thể lướt qua đây nhưng cũng phải cẩn thận.
Đại Song và Tiểu Song dùng Vạn Quỷ Đoạt Hồn kỳ lại, mọi người chăm chú nhìn một mảng đoạn nhai phía trên, đọa nhai cao tới hơn vạn thước, giống như là phóng thẳng về phía trời xanh vậy.
- Đoạn nhai kia là sống vật, mọi người cẩn phải chú ý một chút.
Lang Lễ nhắc nhở mọi người.
- Hay cho sống vật.
Mọi người đều giật mình, bọn họ đều không ngờ đây là sống vật, cái khổng lồ này rốt cuộc là gì?
- Xoẹt xoẹt.
Đúng lúc này, hàn băng đoạn nhai kia như muốn sụp đổ vậy, mà khối băng cũng không rơi xuống, bay lên bầu trời hóa thành một con bạch ưng.
Bạch ưng này toàn thân xám trắng một mảng, dưới dòng sông băng tạo thành hai cánh, có hơn một nghfin thước, ưng trảo bén nhọn tràn ngập thiên hạ, cái miệng cũng chắc chắn.
- Là ma thú cấp bảy hàn băng ma ưng, có thể phun ra hàn băng khí, trong nháy mắt có thể biến mọi thứ thành hàn băng.
Sắc mặt của Nhạc Thiên lão tổ hơi biến đổi, lúc này hàn băng nhai như muốn sụp đổ, hóa thành bàn băng ma ưng, mà hàn băng ma ưng hiện tại đã có tới hơn vạn con.
Bởi vì hàn băng ma ưng này nhìn về phía xa xa như có màu trắng, giống như là mây trắng khiến cho người ta phải mờ cả mắt.
Hàn băng ma ưng này chỉ là ma thú cấp bảy mà thôi, mọi người nhìn nó thì đều bất đắc dĩ.
Mọi người cộng lại cũng chỉ có hai mươi mấy người, mỗi người phải chống lại ít nhất năm trăm con hàn băng ma ưng.
Một mảng hàn băng ma ưng đã tiến về phía trước, Nhạc Thành định ra tay thì một thân hình đã vọt lên.
- Ba, những cái này giao cho con là được rồi.
Thanh âm non nớt của Thanh Đồng đã rơi vào tai của Nhạc Thành.
- Ngao.
Một tiếng gầm gừ vang lên, thân hình khổng lồ của Thanh Đồng đã xuất hiện ở trên không trung, tạo ra một khí tức cường hãn tràn ngập, đúng lúc này sắc mặt của đám người Trần Vân, Tôn Lương, Vũ Văn Lê, Nhạc Thái bọn họ cũng đại biến, tất cả đều cảm nhận thấy một áp lực khổng lồ.
Cảm nhận thấy khí tức trên người của Thanh Đồng, những hàn băng ma ưng kia không khỏi run rẩy, dưới uy áp của nó, bọn họ không dám nhúc nhích.
- Ngao.
Sau một thanh âm rít gào, Thanh Đồng bay lên phía trươc.
- Xoẹt xoẹt.
Sau đó là một luồng lực nuốt chửng, hàn băng ma ưng trước mắt vô số đã bị Thanh Đồng nuốt vòa trong miệng.
- A A.
Từng thanh âm hỗn loạn vang lên, hàn băng ma ưng nhanh chóng chạy trốn.
- Ngao.
Thân hình của Thanh Đồng bốc lên, cái đuôi của nó duỗi dài ra trên không trung, trong nhất thời hơn hai mươi con hàn băng ma ưng đã rơi xuống biển.
Trong nháy mắt hàng vạn con hàn băng ma ưng này bị khí tức trên người của Thanh Đồng dọa nạt, mà trên dòng sông băng hiện tại chỉ còn lại mấy trăm con hàn băng ma ưng.
Mọi người nhìn chằm chằm vào bản thể của Thanh Đồng, đây là lần đầu tiên họ thấy Thanh Đồng ra tay bằng bản thể.
- Ba, đã để bọn chúng chạy thoát rồi.
Thanh Đồng sau khi thu hồi bản thể thì quay về bên cạnh Nhạc Thành, khuôn mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ vô cùng.
- Không sao, chỉ cần ngăn cản bọn chúng là được.
Nhạc Thành nói.
- Hàn Băng ma ưng này chỉ có thể sinh tồn ở bắc cực ma xuyên, không thể rời khỏi đây, chúng ta không cần đánh chết chúng, tiếp tục đi tới Hắc Ám Thần Điện.
Nhạc Thiên lão tổ nói với Nhạc Thành.
- Đại Song, tiếp tục đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Đại Song.
Lúc này ở trong Hắc Ám Thần Điện, Đoan Mộc Cuồng nhìn hơn mười người trong đại sảnh mà cười lạnh nói:
- Đến đây, ta đã chờ ngươi, các ngươi còn tự mình đi tới cửa.
- Tộc trưởng, Tứ Đại Nhân Tộc đã tới bắc cực ma xuyên, thuộc hạ tin rằng không quá nửa tháng nữa bọn chúng sẽ tới kết giới của hắc ám ma huyết tộc.
Một tam tinh Đấu Thánh cất tiếng nói với Đoan Mộc Cuồng.
- Đem các cường giả tu vi trên Đấu Tôn tụ tập lại thần điện, hắc ám ma huyết tộc chúng ta sẽ không ngã xuống đâu.
Đoan Mộc Cuồng cất tiếng nói.
- Vâng tộc trưởng.
Tam tinh Đấu Thánh kia bị Đoan Mộc Cuồng liếc mắt thì sợ hãi đáp một tiếng rồi lui xuống.
- Điện chủ, chúng ta có nên ngăn cản bọn chúng ở hắc ám chi lâm?
Đại Thiên Tôn cất tiếng nói.
- Chờ cho bọn chúng đi tới hắc ám chi lâm rồi nói sau.
Đoan Mộc Cuồng cất tiếng nói, trong mắt hiện ra sát ý.
Ở trong một chỗ bí mật của Hắc Ám Thần Điện, Đoan Mộc Cuồng cẩn thận tiến vào bên trong:
- Đệ tử ra mắt ma vương.
- Đoan Mộc Cuồng ta đã nói rằng ngươi không có chuyện gì thì đừng đến tìm ta rồi mà.
Ở trong mật thất, một thanh âm vang lên.
- Ma vương, Tứ Đại Nhân Tộc đã tới bắc cực ma xuyên, trong đó có cả tên Nhạc Thành kia.
Đoan Mộc Cuồng nói với Hỗn Thế Ma Vương.
---o0o---
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.