Chương 916: Mỗi người một viên bát phẩm đan dược
Vũ Phong
24/03/2013
Bên trong Hạo Thiên Tháp mười ngày, linh khí bàng bạc tiến vào trong cơ thể Nhạc Thành rốt cục cũng tới trạng thái bão hoà, linh khí bàng bạc ở trong kinh mạch Nhạc Thành vận hành ba mươi sáu chu thiên hóa thành pháp nguyên tối tinh thuần chảy vào trong cơ thể Nhạc Thành.
Theo linh khí bàng bạc tiến vào trong cơ thể, khí tức trên thân Nhạc Thành vào lúc này cấp tốc kéo lên, nháy mắt đột phá, nhanh chóng đến một cái độ cao mới.
Trong óc Nhạc Thành, nguyên thần lực lượng cũng nhanh chóng mở rộng, linh hồn lực vô tận ở trong đầu không ngừng cuồn cuộn lên.
- Lang Lễ, khí tức chủ nhân cùng nguyên thần đến Đại Thừa kỳ hậu kỳ rồi.
Thú Ma kinh ngạc nhìn Lang Lễ hỏi, từ lúc quy thuận, Thú Ma cùng Lang Lễ quan hệ cũng không tệ lắm.
- Đúng vậy, Đại Thừa kỳ hậu kỳ so với bình thường mạnh hơn không ít, thật là có chút kỳ quái.
Lang Lễ cũng khó hiểu, loại tình huống này hắn cũng không biết là chuyện gì xảy ra.
- Chủ nhân nguyên thần cường hãn, hơn nữa có Hạo Thiên Tháp, đến lúc địa tiên chi cảnh, có thể đối kháng địa tiên hậu kỳ cùng thiên tiên sơ kỳ.
Thú Ma hơi nói.
- Hẳn là có thể như vậy, ta cảm giác được chủ nhân hiện tại nguyên thần có thể đối kháng thiên kiếp Tán tiên.
Lang Lễ nói.
Một lát sau, khí tức trên thân Nhạc Thành cũng ổn định lại, chậm rãi mở hai mắt, ánh mắt như ánh sao hiện lên.
- Hô.
Sau khi thở ra một ngụm trọc khí, Nhạc Thành cảm giác trong cơ thể tràn đầy lực lượng cùng trong nguyên thần lực, không khỏi lộ ra mỉm cười, cuối cùng hắn rất nhanh đến Độ Kiếp kỳ.
- Chúc mừng chủ nhân đột phá.
Lang Lễ, Thú Ma, Đại Song Tiểu Song nhìn Nhạc Thành nói.
- Các ngươi chúc mừng cái gì, mới Đại Thừa kỳ hậu kỳ mà thôi.
Nhạc Thành cười trả lời, thực lực Đại Thừa kỳ hậu kỳ chính hắn ngàn năm trước liền đạt tới, hiện tại một lần nữa tu luyện ra mà thôi.
- Lập tức đến Nhạc gia, chúng ta trước đi ra ngoài một chút.
Thần thức Nhạc Thành tỏa ra không gian thông đạo, Nhạc Thành nói với mọi người, tâm niệm vừa động, mọi người liền xuất hiện ở bên ngoài Hạo Thiên Tháp, ở trong không gian thông đạo.
- Nhạc Thành, chờ sau khi trở lại Nhạc gia, chúng ta liền đi xem Song Phong sơn mạch, mở ra Thiên Nguyên Đại Trận, không có Thiên Địa nguyên khí, cả Huyền Thiên nội địa cũng gặp phải bất lợi.
Nhạc Thiên lão tổ nhìn Nhạc Thành nói
- Sưu sưu.
Mấy đạo thân ảnh từ trong Hạo Thiên Tháp đi ra, lần này Thú Ma cùng Lang Lễ cũng đi ra Hạo Thiên Tháp.
- Ra mắt Nhạc Thiên lão tổ, chúc mừng tộc trưởng.
Không gian thông đạo có mấy trăm Hoàng Long hộ vệ đội cùng Thanh Long hộ vệ đội hành lễ nói.
- Có sự tình gì mà chúc mừng của ta?
Nhạc Thành ở trên không trung dừng lại thân hình hỏi, đám người Đại Song Tiểu Song cũng nghi hoặc nhìn mấy trăm Hoàng Long hộ vệ đội cùng Thanh Long hộ vệ đội.
- Tộc trưởng, ngươi chẳng lẽ còn không biết sao, ba vị phu nhân mang thai.
Thanh Long hộ vệ đội đội trưởng tiến lên nói, người này Nhạc Thành nhận thức chính là Nhạc Thạch Đầu.
- Thạch Đầu, ngươi nói thật sao?
Nhạc Thành nhất thời trừng lớn hai mắt, tin tức này hắn kinh ngạc một chút.
Lúc này Đại Song Tiểu Song, Yêu Huyên, Thanh Đồng, Hồng Loan, Nhạc Thiên lão tổ đều kinh ngạc lên.
- Thiên chân vạn xác, cả trong tộc cũng biết, là Mộ Dung Hiểu Hiểu phu nhân, Vân Phỉ Phỉ phu nhân, Liễu Thanh Thanh phu nhân.
Nhạc Thạch Đầu khẳng định nói.
Nhạc Thành vẻ mặt trợn mắt kinh ngạc, Hiểu Hiểu, Phỉ Phỉ, Thanh Thanh ba người mang thai, Nhạc Thành nhanh chóng nhớ tới, cũng chỉ có tam nữ này mới có thể mang thai, xem ra là sự thật.
- Hoàng Long hộ vệ đội cùng Thanh Long hộ vệ đội ở đây phủ rất tốt, mỗi người cùng trưởng lão lĩnh một viên bát phẩm đan dược, nói là ta đồng ý.
Nhạc Thành lấy lại tinh thần, lập tức nhìn Hoàng Long hộ vệ đội cùng Thanh Long hộ vệ đội nói.
- Đa tạ tộc trưởng.
- Tạ ơn tộc trưởng.
Mấy trăm người nhất thời vui sướng nói, lần này kiếm được một viên bát phẩm đan dược, bình thường cũng chỉ có tộc trưởng trưởng lão những người trong tộc lập được công lớn mới có thể có được, hiện tại tộc trưởng cao hứng, thưởng cho mỗi người một viên bát phẩm đan dược, đây chính là đại thủ bút.
- Chúc mừng chủ nhân.
- Chúc mừng lão ba, chúng ta có đệ đệ muội muội.
Đại Song Tiểu Song, Lang Lễ Thú Ma, Thanh Đồng, Hồng Loan đều vui sướng nhìn Nhạc Thành nói.
- Chúc mừng tộc trưởng.
Nhạc Thái, Nhạc Giác hai vị Thái thượng trưởng lão cũng nhìn Nhạc Thành chúc mừng.
- Lão tổ, ta đây đi về trước.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Thiên lão tổ nói, lúc này Nhạc Thành đã muốn tới ngay Nhạc gia rồi.
- Mau đi đi.
Nhạc Thiên lão tổ mỉm cười nói.
Nhạc Thiên lão tổ nói chưa dứt, thân ảnh Nhạc Thành liền biến mất ở tại trên không trung, Lang Lễ, Thú Ma, đám người Yêu Huyên lập tức đuổi theo.
Bên trong Nhạc gia, trong phòng nhỏ, Mộ Dung Hiểu Hiểu, Liễu Thanh Thanh, Vân Phỉ Phỉ đang được mọi người bảo hộ ở tại trong đó.
- Hiểu Hiểu, Thanh Thanh, hai người các ngươi nhiều nhất nửa tháng thời gian chờ sinh, vẫn nên trở về phòng nghỉ ngơi đi.
Nhạc Lan Tâm nhìn tam nữ nói.
- Bác, chúng ta đi ra một chút.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nói.
- Chư vị nữ chủ nhân, chủ nhân đã trở lại.
Nhưng vào lúc này, Yêu Cơ nhìn chúng nữ nói, trên người Yêu Cơ có linh hồn ấn ký của Nhạc Thành, Nhạc Thành ở bên trong kết giới Nhạc gia, Yêu Cơ có thể biết.
- Nhạc Thành cũng trở về kịp.
Nhạc Lan Tâm cười nói.
- Tên kia đã trở lại sao, không biết hắn có biết không, nhất định sẽ chấn động đi.
Hàn Nguyệt cười nói.
- Hắn đã biết nói không chừng mất hứng, hắn nếu không thích tiểu hài tử thì làm sao bây giờ.
Liễu Thanh Thanh thấy Yêu Cơ nói Nhạc Thành đã trở lại, không khỏi có chút lo lắng nói.
- Ta cũng lo lắng hắn không thích tiểu hài tử đâu.
Vân Phỉ Phỉ cũng lo lắng.
- Hắn dám không thích, hắn không thích thì tốt lắm, đến lúc đó chúng ta toàn bộ không để ý tới hắn, xem hắn làm sao bây giờ.
Yến Hiểu Kỳ mỉm cười nói.
- Hiểu Kỳ tỷ, chúng ta cũng không để ý đến hắn, hắn đi ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt thì làm sao bây giờ.
Tô Hân Nhi nói.
- Hắn dám, ta thu thập hắn.
Lê Tiểu Dao cắm eo thon nói.
- Ai lớn tiếng như vậy, muốn thu thập ta sao, ta có true trọc ai đâu.
Thân ảnh Nhạc Thành xuất hiện ở trong tiểu sảnh.
- Ta có nói ngươi đâu, ngươi nhanh như vậy về rồi.
Lê Tiểu Dao nhìn Nhạc Thành xem thường nói.
- Hiểu Hiểu, Thanh Thanh, Phỉ Phỉ, các ngươi cũng không nói sớm một chút cho ta biết, ta đến xem đứa con nào là nữ nhân.
Nhạc Thành cười hì hì lập tức đi bên người tam nữ nói.
- Chàng đi Bắc Cực Ma Xuyên, chúng ta cũng vừa mới biết, vì sợ ảnh hưởng chàng, cũng sợ chàng chê.
Mộ Dung Hiểu Hiểu nhìn Nhạc Thành nói.
- Nhạc Thành, chàng không không thích tiểu hài tử chứ.
Liễu Thanh Thanh nhìn Nhạc Thành nhẹ giọng hỏi.
- Nha đầu ngốc, ta sao không thích đây, cao hứng còn chưa kịp chứ lại.
Nhạc Thành ôm Liễu Thanh Thanh cắn một ngụm nói.
- Mắc cở chết được, ngươi làm sao như vậy.
Liễu Thanh Thanh nhất thời đỏ bừng mặt, nhiều người như vậy vây quanh làm nàng ngượng ngùng, thẹn thùng nhìn Nhạc Thành trách mắng.
- Nhi đồng đã có, còn xấu hổ cái gì, lại đến đây một chút.
Nhạc Thành cười nói, lại ở trên mặt Liễu Thanh Thanh cắn một chút.
- Nhạc Thành, ngươi cẩn thận một chút, đừng làm cho Thanh Thanh động thai.
Nhạc Lan Tâm mỉm cười nhìn Nhạc Thành nói.
- Con biết mà bác.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Lan Tâm trả lời.
- Đến, ta đến xem là nam hay là nữ.
Nhạc Thành mỉm cười, tay phải nhất thời xem kinh mạch Liễu Thanh Thanh.
Một lát sau, Nhạc Thành có phần nhìn Vân Phỉ Phỉ, Mộ Dung Hiểu Hiểu xem mạch, trên mặt lộ ra mỉm cười.
- Thế nào Nhạc Thành, ngươi có thể biết là nam hay là nữ hay không.
Nhạc Lan Tâm nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Bác, nữ có nam có, Thanh Thanh chính là một cô gái, Phỉ Phỉ là một nam hài, Hiểu Hiểu chính là một long phượng thai.
Nhạc Thành nhất thời vui sướng nói.
- Thật sự là quá tốt, Hiểu Hiểu là long phượng thai, đây chính là khó có được.
Nhạc Lan Tâm cao hứng không thôi.
- Nhạc Thành, chàng nói là thật sao, trong bụng ta thật là song thai?
Mộ Dung Hiểu Hiểu kinh ngạc nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Không sai được, hai cái tiểu tử kia vui vẻ, thực khỏe mạnh.
Nhạc Thành nói.
- Khó trách bụng Hiểu Hiểu tỷ còn to hơn ta nhiều, nguyên lai là song thai.
Liễu Thanh Thanh nói.
- Lão Bát, đệ đệ muội muội của ta đâu, ở nơi nào.
Vào lúc này, Thanh Đồng cùng Hồng Loan, Đại Song Tiểu Song, Yêu Huyên cũng về tới Nhạc gia, thanh âm Thanh Đồng nhất thời truyền vào.
- Thanh Đồng, đệ đệ muội muội của ngươi còn ở trong bụng, quá nửa tháng mới sinh ra.
Nhìn thấy Thanh Đồng cùng Hồng Loan, chúng nữ nói. Thanh Đồng cùng Hồng Loan hai cái tiểu ác ma vẫn đều làm cho chúng nữ yêu quý.
- Còn chưa có sinh ra, ta đây sẽ chờ, về sau ta dẫn bọn hắn đi chơi.
Thanh Đồng vẻ mặt vui vẻ nói.
Vừa nghe thấy lời Thanh Đồng nói đưa đám tiểu tử chưa sinh đi chơi, nhất thời chúng nữ liền không nói, trên mặt cũng nở nụ cười khổ, nếu để tiểu ác ma mang theo mấy tiểu tử kia đi ra ngoài, còn không biết xảy ra chuyện gì nữa.
- Chủ nhân, chủ nhân, ta xem các tiểu chủ nhân còn chưa sinh ra, vừa vặn còn thời gian, ta đưa lên một phần lễ vật.
Lang Lễ nói.
- Lang Lễ, ngươi muốn đưa cái lễ gì?
Nhạc Thành nhìn Lang Lễ hỏi, Lang Lễ chính là vô thượng Thiên Yêu, ở tiên Ma giới đều là cường giả, nếu hắn xuất lễ tới, tự nhiên không đơn giản.
- Lúc này tạm thời giữ bí mật, cho ta ba ngày thời gian, ta ở trong Hạo Thiên Tháp có không ít linh dược, vừa vặn cũng có thứ ta muốn.
Lang Lễ thần bí nói, lập tức quay đầu nhìn Thanh Đồng nói:
- Thanh Đồng, Hồng Loan cũng cho đệ đệ muội muội một phần lễ vật thế nào.
- Tốt, là chúng ta không có lễ vật gì tặng.
Thanh Đồng Hồng Loan nhìn Lang Lễ nói, trên người hai cái tiểu ác ma bất kể cái gì cũng đều không có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.