Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 604: Thanh niên áo xanh (1)

Vũ Phong

24/03/2013



Tên đấu hoàng bị khí thế trên người Khiếu Thiên Hổ hù dọa toàn bộ thân hình phát run lên, mấy Thanh niên chung quanh cũng nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ tựa hồ không dễ chọc, có một tên Thanh niên đứng ra nói:

- Chư vị, thật ra có vé mới được đi vào, lúc này còn một phòng, nhưng giá tiền rất đắt, hơn một vạn kim tệ.

- Khiếu Thiên, cho hắn kim tệ.

Nhạc Thành nói, hắn thật sự có chút lo lắng, sợ Khiếu Thiên Hổ hủy đi thương hội này, với thực lực Khiếu Thiên Hổ bây giờ hoàn toàn có thể làm được. Nhưng một phòng có giá một vạn kim tệ, cũng có chút hơi đắt, một vạn kim tệ, nếu gia tộc nhỏ cũng không có.

- Hừ, mau dẫn đường.

Khiếu Thiên Hổ lấy ra một vạn kim tệ giao cho người thanh niên, sau đó la lớn.

Thanh niên kia thu hồi kim tệ, lập tức mang theo mọi người tiến vào đấu giá hội. Người có thể tiện tay lấy ra một vạn kim tệ nhất định không đơn giản, hắn là một cái Đấu Hoàng nho nhỏ như hắn không thể trêu vào được.

Nhạc Thành đánh giá bên trong đấu giá hội một chút, bên trong đấu giá hội khá lớn, Nhạc Thành nhìn, tổng cộng có năm tầng, tầng thứ nhất là một phòng hình tròn rất lớn, có chỗ ngồi cho khoảng năm sáu ngàn người, mà ở chính giữa là một cái bệ đá 10m, dưới bệ đá cao 20m, mặt trên là bàn đấu giá.

Trong lúc này thiết kế các phòng đều có thể nhìn thấy rõ ràng đài đấu giá, tầng thứ hai nhỏ hơn một chút, chỉ có thể chứa bốn ngàn người, tầng thứ ba có thể chứa ba ngàn người, đến tầng thứ tư cũng chỉ có chứa 2000 người. Lúc này đám người Nhạc Thành trực tiếp đi lên tầng thứ năm, tầng thứ năm là nơi sang trọng nhất, cũng chỉ có gia tộc lớn ở thành Đan Lôi mới có tư cách đến tầng thứ năm này.

Nhạc Thành đi tới tầng thứ năm, bây giờ người đến đấu giá hội cũng rất đông, Nhạc Thành muốn đi đến tầng thứ năm, hắn cũng muốn đánh giá các thế lực ở thành Đan Lôi này. Lúc này đám người Nhạc Thành đi đến đâu ánh mắt của mọi người đều không khỏi dán mắt nhìn mấy người Yến Hiểu Kỳ.

Chúng nữ đều là tuyệt sắc khuynh quốc khuynh thành, còn dáng người của U Cơ cùng Đại Song Tiểu Song bốc lửa như vậy, lúc này có người ngay cả máu mũi cũng bị chảy ra.

Đi đến tầng thứ năm, thanh niên thương hội dẫn nhóm người Nhạc Thành đi đến một gian phòng bên cạnh, mỉm cười nói:

- Chư vị đại nhân, cái phòng này là của các vị, đây cũng là gian phòng tốt nhất của thương hội chúng ta.

- Lưu trưởng lão, nơi là có phòng tốt nhất, các ngươi đến xem.

Lúc này đồng thời có một giọng nói vang đến, chỉ thấy một tên lão già nhất tinh Đấu Tông dẫn một lão già áo trắng đi về phía Nhạc Thành đi tới, bên người lão già áo trắng còn có một thanh niên áo xanh, sau lưng là ba lão già, còn bên cạnh là hai cô gái trẻ xinh đẹp.

Ông già có thực lực nhất tinh Đấu Tông nhìn thấy đám người Nhạc Thành đang ở trong phòng, sắc mặt cũng cảm thấy hơi sững sờ, lập tức nhìn người thanh niên đấu hoàng hỏi:

- Có vấn đề gì sao?

- Chấp sự, mấy vị đại nhân này thuê phòng, ta mang mấy vị đại nhân này lên.

Một đấu hoàng thanh niên lập tức nói.

- Ai bảo ngươi đặt phòng mà Lưu trưởng lão đã bao đặt.

Tên đấu tông chấp sự trừng mắt nhìn đấu hoàng một cái.

Nghe thấy hai người đối thoại, Nhạc Thành tựa hồ hiểu rõ chuyện gì xảy ra, xem ra đám người này muốn thuê phòng, Nhạc Thành nhìn tên nhất tinh đấu tông bên người lão già áo trắng, sắc mặt hơi trầm xuống, trên thân lão già này có khí tức như có như không, xem ra là bát phẩm trung giai Luyện Dược Sư rồi.

Bên người tên thanh niên áo xanh kia tuổi không lớn lắm, tựa hồ có thực lực nhất tinh Đấu tôn, nhưng tên Lưu trưởng lão này đối với tên thanh niên áo xanh cực kỳ cung kính, chắc tên thanh niên này sau lưng có bối cảnh rất lớn, theo hộ vệ là ba lão già tứ tinh Đấu tôn, loại thực lực này có thể được coi là rất mạnh rồi.

Về phần hai cô gái xinh đẹp, Nhạc Thành nhìn thoáng qua, hai cô gái này có thể coi là được, bộ ngực sữa lộ một nửa, trước ngực có một cái khe thật sâu mê người, toàn thân coi như là có đường cong lả lướt, nhưng hai nữ nhân này nếu cùng so sánh với Đại Song, Tiểu Song, Yêu Cơ mà nói thì kém hơn rất nhiều.

Mà lúc này tên thanh niên kia tựa hồ đưa ánh mắt nhìn vào trên thân Yêu Cơ, U Cơ, Đại Song, nước miếng chảy ra.

Lúc này Nhạc Thành nhíu mày, đối với tên thanh niên này có chủ ý với nữ nhân bên cạnh mình sao.

- Chư vị, các vị không biết, căn phòng này chúng ta đã có người bao rồi, chư vị có thể dời bước một chút hay không, bây giờ tất cả phòng tầng năm không còn, chờ sắp xếp tầng bốn nhé.

Tên nhất tinh đấu tông chấp sự sắc mặt biến hóa, sau đó bất đắc dĩ nhìn Nhạc Thành nói, phòng này giá cả hắn biết, có thể thuê phòng ở đây thì không phải giàu có đại chủ thì cũng là người có thế lực. Hắn nhìn nhóm người Nhạc Thành lạ mắt vô cùng, tựa hồ không phải người gia tộc lớn hoặc thế lực lớn ở thành Đan Lôi, nếu không hắn đã có thể nhận ra.



Tên nhất tinh Đấu Tông chấp sự trong lòng vốn không muốn nói ra lời này, bởi vì hắn biết lời nói như vậy dễ dàng đắc tội đại tài chủ nhất, hắn không biết sau lưng những người này như thế nào nên càng không thể trêu vào, ngay cả thương hội cũng không thể trêu vào.

- Ngươi nói xong chưa.

Khiếu Thiên Hổ nhìn tên nhất tinh Đấu Tông quát.

- Chư vị đại nhân, các ngươi nếu nguyện ý đến tầng bốn mà nói, phí phòng của các ngươi ta bồi gấp mười cho các ngươi, các người xem như thế nào.

Tên nhất tinh đấu tông chấp sự cắn răng nói, gấp mười phí phòng đó là mười vạn kim tệ, thương hội chưa bao giờ thâm hụt tiền mua bán, mười vạn kim tệ không phải là số nhỏ, làm hắn không khỏi đau lòng vô cùng. Nhưng vì người đứng phía sau, hắn cũng không có biện pháp, sau lưng khách nhân, thương hội không thể trêu vào.

- Lăn đi ngay, chẳng lẽ chúng ta thiếu phí phòng sao, ngươi lần dây dưa, ta hủy đấu giá hội.

Khiếu Thiên Hổ hung hăng nhìn tên nhất tinh Đấu Tông nói, chủ nhân nhà mình không thiếu kim tệ, từng ấy kim tệ thì tính là cái gì.

Nghe thấy lời của Khiếu Thiên Hổ nói, tên nhất tinh đấu tông sắc mặt vô cùng khó nhìn, hắn vốn dự định tốn chút kim tệ giải quyết phiền toái là xong, không nghĩ tới đối phương căn bản không để vào mắt.

- Chư vị, phía sau khách nhân là Luyện Dược Sư công hội, vị này chính là Luyện Dược Sư công hội Lưu trưởng lão, kính xin chư vị dời bước, nhường phòng lại cho bọn họ.

Tên nhất tinh đấu tông chấp sự lúc này bất đắc dĩ mang thân phận những người này nói ra, tại thành Đan Lôi chưa có người nào không nể mặt Luyện Dược Sư công hội, tại thành Đan Lôi cũng không có ai dám đắc tội với Luyện Dược Sư công hội.

- Luyện Dược Sư công hội thì giỏi sao, nếu ngươi nói xong thì lăn đi, đừng làm ảnh hưởng đến tâm tình của chủ nhân của ta xem đấu giá hội, nếu không ta phá thương hội của các ngươi đấy.

Tứ Sí Ma ưng nhìn tên đấu tông chấp sự quát lớn.

--oo0oo--

Bây giờ Khiếu Thiên Hổ cùng Tứ Sí Ma ưng lớn tiếng quát to, toàng bộ tầng thứ năm mọi người đều chăm chú nhìn sang bên này, tất cả mọi người có chút nghi hoặc nhìn nhóm người Nhạc Thành, bọn họ cũng không nghĩ tới có người ở thành Đan Lôi không thèm để tới người của Luyện Dược Sư công hội như vậy.

Tên nhất tinh Đấu Tông chấp sự lúc này sắc mặt có chút khó coi, hắn không có nghĩ tới những người này ngay cả Luyện Dược Sư công hội cũng không để ở trong mắt, vốn hắn muốn nói Luyện Dược Sư công hội ra để cho những người này nể tình một chút, không ngờ đối phương hoàn toàn không để ý đến như vậy.

Bây giờ bên người tên đấu tông chấp sự, có một lão già áo trắng khuôn mặt cũng dị thường khó nhìn, lập tức sắc mặt lão trầm xuống, nhìn ra có vẻ vô cùng tức giận, nhưng lúc này lão cũng cố nén nói:

- Không biết chư vị là ai, không đem Luyện Dược Sư công hội ở trong mắt, nơi này chính là thành Đan Lôi, ta khuyên chư vị hãy thu liễm một chút mới tốt.

- Lão già này, ngươi chính là người của Luyện Dược Sư công hội sao, chủ nhân nhà ta cũng không đem Luyện Dược Sư công hội để vào trong mắt, mau cút đi, nếu không ta không khách khí đâu.

Khiếu Thiên Hổ la lớn, đám người Khiếu Thiên Hổ biết rõ, lần này chủ nhân đến thành Đan Lôi chính là muốn đối phó với Luyện Dược Sư công hội, bọn họ tự nhiên không xem Luyện Dược Sư công hội ra gì rồi.

- Ngươi,...

Lão già áo trắng Lưu trưởng lão nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ ngay cả hắn cũng không để ở trong mắt, đã nhịn không được lộ ra một tia lãnh ý, tại thành Đan Lôi vẫn chưa có người nào dám đối với hắn nói lời như vậy.

Nhìn thấy Khiếu Thiên Hổ hoàn toàn không đem Luyện Dược Sư công hội trưởng lão ra gì, mọi người chung quanh đều nổi lên nghi ngờ, trong lòng suy đoán những người này rốt cuộc là có địa vị thân phận như thế nào, tại thành Đan Lôi kiêu ngạo như vậy.

- Lưu trưởng lão, xem ra Luyện Dược Sư công hội các ngươi mặt mũi còn chưa đủ lớn đâu.

Tên thanh niên áo xanh nói, lập tức từ từ tiến lên hai bước, sau đó nhìn Khiếu Thiên Hổ, nhưng trong ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào trên thân Đại Song Tiểu Song:

- Chư vị, ta xem phòng cũng không nhỏ, đủ để mọi người chúng ta cùng ngồi, không bằng ta cho các ngươi một trăm vạn kim tệ, để cho chúng ta cùng ở trong phòng này, thế nào.

- Nếu như các vị ngại ít, vậy hai trăm vạn kim tệ, không đủ, 300 vạn kim tệ thế nào.

Thanh niên áo xanh hơi chút mỉm cười nói, trong ánh mắt vẫn tham lam nhìn trên thân chúng nữ.

- Lốp bốp.

Một bóng màu xanh quỷ mị chớp động, không ai biết chuyện gì xảy ra, cũng không có ai nhìn rõ ràng ai ra tay, chỉ thấy trên khuôn mặt thanh niên áo xanh đã xuất hiện hai cái dấu bàn tay, lúc này khuôn mặt của hắn đỏ ửng lên.



- Con mắt ngươi đang nhìn ta, ta giúp ngươi móc nó ra.

Yêu Huyên nói nhỏ, tựa hồ hai cái tát là do Yêu Huyên động thủ, ngoại trừ Yêu Huyên, ở đây chỉ có Yến Hiểu Kỳ, Hoả Lão, Nhạc Thành mới có bổn sự này.

Tất cả mọi người úc này đều hoảng sợ ngây người, Luyện Dược Sư công hội Lưu trưởng lão cùng đám đấu tông chấp sự sắc mặt thay đổi lớn, tên thanh niên áo xanh lúc này nhìn cô gái xinh đẹp thất sắc.

Người chung quanh ai cũng kinh ngạc không thôi, bọn họ kinh ngạc bởi vì có người dám ra tay với Luyện Dược Sư công hội. Bọn họ cũng kinh ngạc thực lực Yêu Huyên, ở đây cũng không thiếu Đấu tôn, mà với thực lực Đấu tôn cũng không nhìn ra được thực lực Yêu Huyên cường hãn như thế nào.

- Thiếu gia.

Lúc này có ba lão già đứng sau lưng thanh niên áo xanh sắc mặt thay đổi lớn, lập tức nhảy lên phía trước, trong ánh mắt mang theo một tia kinh khủng nhìn Yêu Huyên nói:

- Ngươi vừa mới động thủ sao, chính là ngươi muốn chết.

- Ba ba ba ba ba ba.

Sáu thanh âm thanh thúy vang lên, tiếng vang này có tiết tấu, lập tức ba lão già này có thực lực tứ tinh Đấu tôn, trên mặt đã xuất hiện hai dấu bàn tay, mà người ra tay cũng không phải là ai khác chính là Yêu Huyên.

- Ta hôm nay tới xem đấu giá hội, ta cũng không muốn giết các ngươi ảnh hưởng tới tâm tình của mọi người, các ngươi tốt nhất đừng chọc ta, nếu không các ngươi toàn bộ chết chắc.

Yêu Huyên lạnh lùng nhìn ba tên tứ tinh Đấu tôn cùng tên thanh niên áo xanh và Lưu trưởng lão, sau đó nhẹ nhàng đi về phía Nhạc Thành nói:

- Hiểu Kỳ, Thi Thi, chúng ta đi vào thôi.

Nhìn Yêu Huyên, Nhạc Thành cười, tựa hồ hắn hiểu thêm một ít về nữ Vương này vậy, lãnh diễm, sát khí, băng lãnh giống như hàn băng bên trong bông hoa hồng vậy, đây mới chính là Yêu Huyên.

- Hừ, các ngươi cút đi, chớ chọc mẹ Yêu Huyên của ta tức giận, nếu không ta ăn các ngươi.

Thanh Đồng hung hăng nhìn đám người thanh niên áo xanh một cái, lập tức cũng đi vào trong phòng.

Lúc này ba tên tứ tinh Đấu tôn cảm giác trên mặt nóng chảy, bọn chúng cũng không dám nói tiếp nữa, trên mặt mỗi người cũng bị hai cái tát, bọn hắn đều là tứ tinh Đấu tôn cường giả, người có thể lưu trên mặt bọn chúng hai cái tát cũng không có mấy, thực lực đối phương quá mạnh mẽ, quả thực giết bọn chúng như giết chết một con kiến mà thôi.

Luyện Dược Sư công hội Lưu trưởng lão cũng nhìn ra đám người Nhạc Thành bất phàm, ba tên tứ tinh Đấu tôn hoàn toàn không có năng lực tránh né đã bị người tát cho hai cái tát, thực lực như vậy ngay cả thất tinh Đấu tôn cũng rất khó làm được, những người này tuyệt đối không dễ chọc được.

Tên chấp sự có thực lực đấu tông của thương hội thì càng không dám nói, hắn đối với cái mạng nhỏ của mình quan trọng hơn, cho nên lúc này thân hình lui về phía sau vài bước.

- Các ngươi nói cái gì, các ngươi có ghánh được hậu quả không.

Ngươi thanh niên áo xanh tựa hồ hồi phục lại tinh thần, lập tức hung hăng hỏi, bây giờ đám người Nhạc Thành đã tiến vào bên trong phòng.

- Cút ngay, lần cuối cùng ta cảnh cáo các ngươi, nếu không sợ ảnh hưởng tới chủ nhân xem đấu giá hội, ta đã giết các ngươi.

Tứ Sí Ma ưng hung hăng trả lời, lập tức cũng đi vào bên trong phòng.

Trong ánh mắt người thanh niên áo xanh lộ ra một tia âm lãnh, lập tức lạnh lùng nói:

- Các ngươi hãy nhớ kỹ, ta sẻ không bỏ qua cho các ngươi đâu.

Lập tức hắn nhìn người bên cạnh nói:

- Chúng ta đi.

- Vâng thiếu gia.

Lưu trưởng lão Luyện Dược Sư công hội cũng hung hăng nhìn đám người Nhạc Thành đang ở trong phòng, cùng tên chấp sự một cái, sau đó chạy theo tên thanh niên áo xanh.

--oo0oo--

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook