Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 553: Thật đúng là đủ ngạo mạn (1)

Vũ Phong

24/03/2013



Ít nhất Nhạc gia, Vũ Văn gia chắc không đối phó với mình, thật sự là nếu không thể, cùng lắm là trốn vào bên trong tháp Hạo Thiên, Đấu Thánh cường giả cũng không thể làm gì được mình, đến lúc đó mình ở bên trong tháp Hạo Thiên tu luyện năm năm, ba năm, đến lúc đó đạt đến Đại Thừa kỳ, là có thể ra, đến lúc đó gặp phải thập tinh Đấu Thánh cường giả, cũng có thể giết.

- Sưu sưu sưu.

- Vèo.

Mọi người thong thả đi trong thông đạo, trong không gian phi hành Nhạc Thành không khỏi cẩn thận nhìn chung quanh, tựa hồ là trong đầu nghĩ tới điểm gì đó, lập tức bắt đầu suy nghĩ.

Mơ hồ Nhạc Thành nghĩ đến bên trong cổ động tựa hồ có tuyệt đại bí mật, nhưng mà không nhìn ra, có lẽ về sau có cơ hội còn có thể đến đây. Đến lúc đó mới hảo hảo điều tra tất cả.

Sau một giờ, đám người Nhạc Thành mới đến chỗ tiến vào cổ động, bây giờ cửa động vẫn bị phong kín.

Thừa dịp cửa đá còn chưa có mở ra, Nhạc Thành đánh giá cẩn thận chung quanh, bây giờ mọi người đứng ở đây, bốn phía bóng loáng như gương, chất liệu bốn phía thoạt nhìn là bằng đá, Nhạc Thành vuốt ve phát hiện chất liệu này hắn chưa từng nhìn thấy.

Vuốt ve chất liệu thạch bích bốn phía, Nhạc Thành phát hiện chất liệu thạch bích mơ có một cỗ nhiệt khí, tựa hồ là một loại đan dược ra lò vậy.

Cùng lúc Nhạc Thành đang dò xét thạch bích bốn phía, hắn cũng không biết tại bên ngoài cửa đá, mười vị Đấu Thánh cường giả bây giờ ở bên ngoài cửa đá chờ mong, khuôn mặt mười người có chút khó xem, trong lòng của mỗi người đều lo lắng không thôi, nếu Linh châu Thượng cổ biến mất, bọn họ trở về làm sao bàn giao đây.

- Ầm ầm.

Một tiếng vang lên, trước mắt cửa đá phong kín từ từ chấn động.

Nhạc Thành sắc mặt hơi biến, cửa đá đã bắt đầu mở ra, không biết mười vị Đấu Thánh cường giả có ở bên ngoài chờ mình không, Nhạc Thành ở bên trong không có nhìn thấy mười tên Đấu Thánh cường giả, cũng không thể suy đoán được mười tên Đấu Thánh cường giả ở chỗ nào.

- Két.

Cửa đá từ từ mở ra, ánh sánh bắn vào, lập tức năm người Nhạc Thành, Yến Hiểu Kỳ nhanh chóng nhảy ra khỏi thạch động.

Năm người ở trong thạch động vừa ra, tất cả Đấu Thánh cường giả đều đưa ánh mắt nhìn về phía năm người, hai mươi đạo ánh mắt nhìn năm người nhìn qua, mười vị Đấu Thánh cường giả đầu tiên nhìn xem năm người thực lực tăng cường bao nhiêu.

Mọi người sau khi nhìn thấy Yến Hiểu Kỳ, thần sắc biến hóa, mà ngay cả Vũ Văn Nam cũng mừng rỡ vô cùng, hắn tự nhiên có thể nhìn ra khí tức trên thân Yến Hiểu Kỳ bây giờ đã là Ma pháp sư cấp tám hậu kỳ đỉnh cao, tuyệt đối chống lại thập tinh Đấu tôn, khoảng cách Ma pháp sư cấp chín chỉ một bước, việc này cũng đơn giản, có thể tiếp nhận từ đường tẩy lễ, muốn đột phá đến Đấu Thánh hoặc là Ma pháp sư cấp chín chắc chắn tuyệt đối.

Thực lực Ma pháp sư cấp tám hậu kỳ đỉnh cao, cũng đại biểu cho Vũ Văn gia không lâu sau có thêm một Ma pháp sư cấp chín, cũng tương đương với Đấu Thánh cường giả. Tứ đại Thú tộc Hổ Du, Long Nhất, Minh Vương, Hắc Ám Thần điện Thanh Ma, Hoàng Ma sắc mặt đại biến.

Sau đó tất cả mọi người cuối cùng nhìn về phía Nhạc Thành, đều có chút nghi hoặc, trên thân Nhạc Thành rõ ràng có một cỗ khí tức cường hãn, nhưng tất cả Đấu Thánh cường giả cũng không thể nhìn ra được thực lực của Nhạc Thành, cho nên đám Đấu Thánh cường giả nghi hoặc không thôi.

- Ken két.

Nhưng vào lúc này, cửa đá cũng từ từ đóng lại, lập tức phong kín cửa động.

- Hiểu Kỳ, ngươi ở trong động có nhìn thấy linh châu hay không?

Vũ Văn Nam nhìn Yến Hiểu Kỳ hỏi, thần sắc sốt ruột không thôi.

- Nam trưởng lão, linh châu không phải ở trong tay người sao, ta không có nhìn thấy.

Yến Hiểu Kỳ trả lời.

- Lạc Nhan, ngươi mau nói cho ta biết, ngươi ở trong động có nhìn thấy linh châu hay không.

Hoàng Vũ sốt ruột nhìn Đông Phương Lạc Nhan hỏi.

- Thi Thi, ngươi mau nói cho ta biết, ngươi có nhìn thấy linh châu hay không.



Tôn Lạc khẩn trương nhìn Tôn Thi Thi hỏi.

- Không có, trong động không có cái gì, ta cũng không thấy linh châu?

Đông Phương Lạc Nhan, Tôn Thi Thi hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra.

- Nói như vậy, Nhạc Thành, ngươi cũng không nhìn thấy Nhạc gia linh châu sao?

Vẻ mặt Nhạc Dao tái nhợt nhìn Nhạc Thành hỏi, thần sắc hoàn toàn không ôm bất cứ hy vọng nào, đúng là các nàng ba người cũng không có nhìn thấy, Nhạc Thành đương nhiên cũng không nhìn thấy rồi.

Nhạc Dao vốn cao hứng, Nhạc gia lần này có hai người tiếp nhận từ đường tẩy lễ, đây chính là sự tình chưa từng thấy, nếu không xuất hiện linh châu chuyện tình, Nhạc Dao cao hứng vô cùng.

Các vị Đấu Thánh cường giả vốn dự định sau khi cửa đá mở ra tiến vào điều tra, nhưng mà cửa đá đóng cửa thì mười năm nữa mới mở ra, mà trọng yếu nhất mỗi lần mở ra cổ động phải có chín viên linh châu, bây giờ không có chín viên linh châu, lần sau cũng vô pháp mở ra cổ động, mọi người cũng bị vây hãm chết ở bên trong.

- Ta không có nhìn thấy, Nhạc Dao trưởng lão, chẳng lẽ là Linh châu trong tộc bị mất hay sao.

Nhạc Thành kinh ngạc nói, trong lòng Nhạc Thành tự nhiên là biết rõ linh châu ở đâu, bởi vì lúc này linh châu đang ở trong tháp Hạo Thiên.

Nhạc Thành biết rõ còn hỏi, chỉ là muốn biết rõ mấy vị Đấu Thánh cường giả này biết bao nhiêu mà thôi, có thể hoài nghi trên người của mình hay không.

- Linh châu không thấy, ta lúc trước còn bố trí linh hồn ấn ký, nhưng mà liên hệ không được, linh châu quỷ dị biến mất.

Nhạc Dao bất đắc dĩ chán chường nói, thần sắc uể oải. Linh châu không thấy, trở về Nhạc gia không thể báo cáo kết quả công tác, Nhạc Dao đồng thời cũng biết, Nhạc gia linh châu kỳ thật đã là vật của Nhạc Thành, nhưng Nhạc Thành là Nhạc gia tộc trưởng, linh châu là của Nhạc gia.

Thần sắc Nhạc Thành có chút biến đổi, cố ý nặn ra một tia kinh ngạc, nói:

- Nhạc Dao trưởng lão, tại sao có thể như vậy, chẳng lẽ tất cả linh châu cũng không trông thấy, có phải bị người gian lận không.

Trong lòng Nhạc Thành lúc này thầm cười, xem ra, mười tên Đấu Thánh cường giả cũng không biết nhiều lắm.

- Tiểu tử, có lẽ các ngươi ra tay, các ngươi thành thật khai báo, linh châu có phải ở trên thân các ngươi không.

Viễn cổ Minh Xà tộc Minh Vương hung hăng nhìn Nhạc Thành nói.

Nhạc Thành nhìn Minh Vương, sắc mặt hơi trầm xuống.

- Minh Vương, Nhạc gia tộc trưởng của ta há để cho ngươi hô to gọi nhỏ sao, ngươi tốt nhất xem thân phận của ngươi.

Nhạc Thành đang muốn nói cái gì, lúc đó Nhạc Siêu ở một bên nhìn Minh Vương la lớn.

Lúc bình thường, Nhạc Siêu ở trước mặt Đấu Thánh cường giả cũng không dám nói càn như vậy, nhưng bây giờ không giống, trong tộc có Nhạc Dao trưởng lão, Nhạc Siêu cũng không e ngại Minh Vương.

-o0o-

Nhạc Siêu nhìn Minh Vương mắng lớn, tất cả mọi người nhìn Nhạc Siêu chăm chú, Minh Vương là Đấu Thánh cường giả, Nhạc Siêu lục tinh Đấu tôn mà thôi, hắn dám nhìn Minh Vương hét lớn, làm cho mọi người kinh ngạc vô cùng.

Nhạc Thành cũng không khỏi kinh ngạc, xem ra Nhạc Siêu vẫn có đảm lượng, không khỏi quay đầu tán thưởng một chút.

- Hảo hảo, một Nhạc gia tiểu bối cũng dám hô to gọi nhỏ, xem ra ta muốn thay Nhạc gia hảo hảo quản giáo đám hậu bối một chút.

Minh Vương lãnh ý tràn ngập, một cỗ khí tức mạnh mẽ bắt đầu tràn ngập.

Minh Vương vốn vì chuyện linh châu mà tâm tình không tỉnh táo, lúc này thấy một cái lục tinh Đấu tôn nho nhỏ cũng dám vô lễ với hắn, đột nhiên trong lòng giận dữ, hung hăng nhìn Nhạc Siêu.

- Hừ, ngươi gọi là Minh Vương có phải không, người của Nhạc gia muốn giáo huấn cũng không đến lân ngươi, ngươi tốt nhất an phận một chút, nếu không ta cũng không khách khí.



Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống, một cổ lãnh ý đối chọi gay gắt.

Bây giờ Nhạc Thành đã đột phá đến Phân Thần Kỳ hậu kỳ đỉnh cao, cộng thêm ba loại thiên phú, Nhạc Thành đối với một nhất tinh Đấu thánh cũng không có bất kỳ e sợ, nếu muốn động thủ mà nói cũng có thể chống lại. Mà lúc này cũng là lúc thử xem thực lực mình bây giờ đến trình độ nào, có thể chống lại nhất tinh Đấu Thánh không.

Khẩu khí Nhạc Siêu, cộng thêm khẩu khí Nhạc Thành, Vũ Văn Nam, Trần Xuân, Tôn Lạc, Hoàng Vũ sắc mặt thay đổi, Nhạc gia hậu bối bây giờ chẳng lẽ quá kiêu ngạo như vậy hay sao, mặc dù mọi người biết rõ Nhạc Thành là Nhạc gia tộc trưởng, nhưng Nhạc Thành cũng chỉ là một hậu bối Nhạc gia mà thôi, Nhạc gia tộc trưởng, kỳ thật cũng không đại biểu được nhiều.

Nhạc Dao bây giờ còn chưa phục hồi tinh thần lại, trong lòng biểu lộ có một tia quái dị, hắn cũng không ngờ, Nhạc Thành, Nhạc Siêu kiêu ngạo như vậy, khẩu khí so với hắn còn lớn hơn.

- Đối với ta không khách khí sao, hảo, tiểu tử, ngươi đối với ta không khách khí, ngươi làm đi, Minh Vương hôm nay tiếp nhận, ta muốn nhìn Nhạc gia hậu bối giỏi đến cỡ nào.

Minh Vương hung hăng nhìn Nhạc Thành, trên mặt có chút chần chừ, một người đường đường Đấu Thánh cường giả liên tục so với hai người hậu bối, quả thực mất hết thể diện.

- Hừ, Minh Vương, ta còn không đem viễn cổ Minh Xà tộc trong mắt, trong mắt ta viễn cổ Minh Xà tộc là con rắn chết mà thôi.

Nhạc Thành nhìn Minh Vương nói, thần sắc lãnh ý vô cùng, không sợ nửa phần.

Bây giờ Nhạc Thành thật sự muốn cùng Minh Vương động thủ một phen, cũng muốn biết rõ thực lực Đấu Thánh cường giả cùng ba loại thiên phú của mình như thế nào, lấy Minh Vương làm thí nghiệm là lựa chọn tốt nhất, dù sao Minh Vương cũng chỉ là một tinh đấu Thánh, nếu như không địch lại, cũng không có nguy hiểm gì.

Với câu nói trong miệng Nhạc Thành, năm người Vũ Văn Nam, Tôn Lạc, Trần Xuân, Hoàng Vũ, Nhạc Dao càng thêm kinh ngạc, bây giờ trong lòng năm vị Đấu Thánh cường giả cũng có một ý niệm, bọn họ cho rằng, Nhạc Thành thật là ngạo mạn.

Bốn người Long Nhất, Hổ Du, Thanh Ma, Hoàng Ma nhìn chăm chú Nhạc Thành, thần sắc cũng biến đổi, bọn họ cũng không nghĩ tới tiểu tử này thật là cuồng ngạo, dám khiêu khích một Đấu Thánh cường giả như vậy, nếu đổi thành bọn họ, chỉ sợ là không nhịn được hảo hảo giáo huấn một phen.

- Tiểu tử, Minh Vương ta hôm nay không giáo huấn ngươi không được.

Minh Vương rốt cục không nhịn được, quả thực hai bàn tay không ngừng bóp vào nhau, nếu hắn không giáo huấn Nhạc Thành, về sau đi ra ngoài cũng sẽ bị người chê cười đến chết mất.

- Minh Vương, ngươi khi dễ tộc trưởng của ta là có ý gì, có bản lĩnh thì đấu với ta đi.

Nhạc Dao đã sớm dự phòng Minh Vương ra tay, bây giờ thân ảnh tạo thành một đạo tàn ảnh ngăn đón về phía trước thân Nhạc Thành.

Nhạc Dao tự nhiên là không để cho Nhạc Thành đi đón công kích của Minh Vương, Nhạc Dao mặc dù biết rõ thực lực Nhạc Thành không thấp, đồng thời thủ đoạn quỷ dị cũng không ít, nhưng Nhạc Thành dù thế nào cũng không phải là đối thủ của Đấu Thánh cường giả.

- Nhạc Dao lui ra phía sau đi, hôm nay ta muốn giáo huấn con rắn chết này.

Đang lao về phía trước mặt Nhạc Thành, Nhạc Dao cấp tốc lao đến, nhưng có một đạo thân ảnh màu đen tốc độ so với Nhạc Dao càng nhanh hơn ngăn ở trước thân Nhạc Dao, tốc độ này làm cho Nhạc Dao cảm thấy không bằng.

- Toàn Phong trảm.

Thân ảnh Nhạc Thành chớp động chắn trước người Nhạc Dao, lập tức xuất hiện ở phía trước Minh Vương, trong tay đánh ra một mảnh loan nguyệt, lập tức đánh về phía Minh Vương.

Đồng thời, thần sắc Nhạc Thành ngưng trọng vài phần, lần đầu tiên đối mặt với Đấu Thánh cường giả siêu cấp, trong lòng hắn cũng có chút lo lắng, nếu bây giờ mình có thể đột phá đến Hợp Thể Kỳ, Nhạc Thành hoàn toàn không cần lo lắng đến Minh Vương.

Khuôn mặt Minh Vương bây giờ có chút khó coi, hắn nhìn về phía Nhạc Thành, trong mắt tràn ngập lãnh ý, trong tay lực lượng mạnh mẽ đánh ra, Minh Vương có dự định đánh trọng thương Nhạc Thành, nhưng giết Nhạc Thành, Minh Vương có chút do dự, mặc dù là cùng tứ đại nhân tộc khó tranh đấu, nhưng lần này trở về, phỏng chừng tứ đại nhân tộc cùng Tứ đại Thú tộc sẽ quyết liệt với nhau.

Nhưng nếu lúc này hắn giết Nhạc gia tộc trưởng, thì phiền toái, tương lai Nhạc gia cùng tứ đại nhân tộc kết hợp, thì lúc đó tứ đại nhân tộc cũng không để yên cho viễn cổ Minh Xà tộc, trận đầu đại chiến không cách nào tránh khỏi.

Nhạc Dao bị Nhạc Thành ngăn ở phía sau, hơi sững sờ một chút, Nhạc Thành lao về phía Minh Vương, lúc này hắn không thể kịp ngăn cản Minh Vương nữa rồi.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn, bọn họ không nghĩ tới Nhạc Thành lao về phía Minh Vương, chẳng lẽ Nhạc Thành sau khi tiếp nhận từ đường tẩy lễ mà choáng váng u mê sao, Minh Vương là Đấu Thánh cường giả, không phải Đấu tôn có thể tiếp nhận được, cho dù mười người thập tinh Đấu tôn đỉnh cao cũng vô pháp cùng một nhất tinh Đấu Thánh đối chiêu, bọn họ đều là Đấu Thánh cường giả, bọn họ rõ ràng nhất tinh Đấu Thánh so với Đấu tôn khác nhau như thế nào. Đấu Thánh cùng Đấu tôn khác biệt nghe thì không là cái gì, nhưng tuyệt đối là cùng trời cùng đất.

Bây giờ Nhạc Thành cùng Đấu Thánh động thủ, chẳng lẽ là hắn muốn tìm cái chết sao, Vũ Văn Nam muốn ra tay cũng không kịp, Nhạc Thành là con rể Vũ Văn gia, hắn không hy vọng Nhạc Thành gặp chuyện không may.

Chỉ có Long Nhất, Hổ Du, Thanh Ma, Hoàng Ma trên mặt lộ ra mỉm cười, bọn họ cảm thấy trong lòng mừng rỡ khi nhìn thấy người của Nhạc gia xấu mặt.

-o0o-

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook