Chương 666: Tụ khí hậu kỳ.
Vũ Phong
24/03/2013
- xoẹt xoẹt.
Một mảng hồng mang ngưng tụ ở trong tay của tiểu cô nương, đạo hồng mang này giống như là một quả cầu đỏ công kích về phía Thanh Đồng.
- Xoẹt.
Bản thể của Thanh Đồng thay đổi ở trên không trung, cái đuôi cực dài của nó quất về phía hồng sắc quang cầu.
- Ầm ầm.
Một thanh âm khổng lồ vang lên, bản thể của Thanh Đồng trực tiếp bị đánh lui ở trên không trung.
- Ba ba, con đánh không lại nàng ta, nàng ta hình như đã đạt tới Tụ Khí hậu kỳ.
Sắc mặt của Thanh Đồng trở nên tái nhợt, nhìn tiểu cô nương kia ở trên không trung, Thanh Đồng cũng không dám khinh thường.
Nhìn thấy Thanh Đồng cùng với tiểu cô nương kịch chiến mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, tất cả bọn họ đều không ngờ rằng giao thủ trước mặt họ chính là hai đứa trẻ nhỏ. Ở đây tựa hồ Bàn Thiên Lão Ma dường như ai cũng không có thể chống lại.
Mà ngay cả Bàn Thiên Lão Ma cũng khiếp sợ không thôi, thực lực của Hồng Y tiểu cô nương kia, hắn muốn chống lại tuyệt đối là điều khó khăn.
- Ta đã nói rồi, ngươi không phải là đối thủ của ta, ngươi còn chưa tin sao?
Tiểu cô nương khẽ nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Hừ, ta mới đạt tới tụ khí tiền kỳ dĩ nhiên là không đánh lại, đợi đến khi ta đạt tới Tụ Khí trung kỳ nhất định có thể đối phó với ngươi.
Thanh Đồng không phục nói với tiểu cô nương kia.
- Các ngươi đi đi, ta ở nơi này tu luyện, nếu các ngươi không đi thì ta sẽ không khách khí.
Tiểu cô nương chăm chú nhìn đám người Nhạc Thành không khách khí nói.
- Chúng ta đi sẽ mang linh khí đi theo bằng không ngươi đi cùng ta thế nào?
Nhạc Thành do dự một chút rồi nói với tiểu cô nương.
- Ta không đi với các ngươi, các ngươi nhất định là muốn ăn ta, Thái Dương chân hỏa đã muốn ăn ta ba nghìn năm rồi vẫn không được, các ngươi còn muốn ăn ta sao?
Tiểu cô nương chăm chú nhìn Nhạc Thành mà nói.
- Ngươi tu luyện ba nghìn năm rồi sao?
Nhạc Thành kinh ngạc nhìn tiểu cô nương mà hỏi.
- Hình như là ba nghìn năm, các ngươi mau chạy đi, ta biết ngươi có tu vi Hợp Thể trung kỳ nhưng ngươi không đánh lại ta đâu.
Tiểu cô nương cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Được rồi, chúng ta đi.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, sau đó thủ ấn của hắn biến đổi, linh khí kịch liệt nổi song, đúng lúc này Hạo Thiên Tháp mấy nghìn thước xuất hiện ở trên bầu trời, linh khí quanh đó mấy nghìn dặm đều bị Hạo Thiên Tháp hút lại.
Trong nháy mắt linh khí đã hoàn toàn biến mất.
Nhìn thấy Hạo Thiên Tháp, tiểu cô nương biên sắc, tựa hồ như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt của nàng trở nên nghi hoặc.
- Để lại bảo vật này.
Tiểu Cô nương khẽ cất tiếng nói, sau đó bản thân nàng biến thành một đạo hồng mang tiến về phía Hạo Thiên Tháp, hồng mang trong nháy mắt đã bao vây.
- Bàn Thiên Lão Ma, Kim Lão Quái, các ngươi ngăn cản nàng ta lại.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, sau đó thủ ấn của hắn biến đổi, Hạo Thiên Tháp cấp tốc xoay chuyển, thanh mang tràn ngập trên không trung.
- Vâng tộc trưởng.
Bàn Thiên Lão Ma, Kim Lão Quái, Nam Tương Tử còn có Phá Ngọc, Lạc Mộc năm người đều tung người lên.
- Các ngươi tránh cho ta.
Tiểu cô nương quát to, sau đó nàng thu hồi hồng mang, bản thể nhỏ nhắn xuất hiện ở trên bầu trời.
Trong nháy mắt tiểu cô nương đã thoát khỏi công kích của mấy người Bàn Thiên Lão Ma mà hướng về phía Hạo Thiên Tháp.
Tiểu cô nương này tựa hồ như rất coi trọng Hạo Thiên Tháp trong tay của Nhạc Thành, nhất định phải cướp được.
- Ngay cả Hạo Thiên Tháp cũng muốn lấy sao, tầm mắt cũng không tệ lắm.
Nhạc Thành khẽ mỉm cười, sau đó thủ ấn của hắn biến đổi, Hạo Thiên Tháp đã tràn ngập thanh mang trước mặt hắn.
Hồng mang của tiểu cô nương sau khi chạm vào Hạo Thiên Tháp thì hồng mang nhanh chóng hư nhược, thần sắc của tiểu cô nương cũng trở nên ngưng trọng.
- Hừ, không cho ta, ta phải đoạt.
Sắc mặt của tiểu cô nương biên đổi, sau đó đã đánh về phía Nhạc Thành.
- Xoẹt xoẹt xoẹt.
Lúc này Bàn Thiên Lão Ma, Kim Lão Quái năm người công kích về phía tiểu cô nương, thủ ấn của bọn họ tứ phương tám hướng tiến tới.
Một mảng hào quang bao bọc lại bên trong, đám người Bàn Thiên Lão Ma giống như đã dốc toàn lực.
- Hừ, năm người các ngươi thật đáng ghét, tránh ra cho ta.
Tiểu cô nương nhìn hào quang trên bầu trời một cái rồi thân thể hóa thành hồng mang, nhắm về phía không trung mà bắn tới.
Trên hồng mang, một khí tức bắt đầu tràn ngập, lực lượng cường hãn này khiến cho Bàn Thiên Lão Ma, Kim Long năm người bọn họ cũng cảm nhận được, hông mang này ngập trời, cho dù năm người bọn họ liên thủ cũng không thể nào chống lại được.
- Phụt.
Một luồng lực lượng khổng lồ ba động, sau đó màn hào quang của năm người Bàn Thiên Lão Ma liên thủ trực tếp bị hồng mang phá vỡ, một luồng lực lượng kích tán, thân thể của năm người bay ngược đi.
Mà trong năm người, thân thể của Bàn Thiên Lão Ma rút hơn nghìn thước, Phá Ngọc, Lạc Mộc thì rút hơn ba nghìn thước, máu tươi chảy ra, bọn họ như đã bị thương.
Cô nương kia sau khi biến thành hồng mang hóa thành một con chim thật lớn, tung bay hai cánh tấn công về phía Nhạc Thành.
- Tới.
Nhạc Thành khẽ nở ra một nụ cười sau đó thủ ấn của hắn biến đổi, trên Hạo Thiên Tháp, một ngũ trảo Hỏa Log rít gào, sau đó cự long phó lên, tấn công về phía đại điểu màu đỏ.
- NGao.
Hai con Hỏa Long khổng lồ ở trên bầu trời há miệng tràn ngập hồng mang, tấn công về phía con đại đểu màu đỏ kia.
- Phạch phạch.
Con đại điểu màu đỏ nhìn thấy hai con hỏa long tấn công thì vỗ cánh lui về, thân thể khuếch trương tới vạn thước ở trên không trung, cả bầu trời như bị hai cánh của nó bao bọc lại.
Cái miệng của con đại điểu cũng mang theo hỏa diễm bổ thẳng xuống hai con cự hỏa long.
Hai con cự hỏa lỏng rít gào sau đó một lần nữa đánh về phía con đại điểu.
- Phạch phạch.
Hai con đại điểu một lần nữa lại vỗ cánh, không gian tạo ra một luồng nước xoáy, luồng nước xoáy giống như là long quyển vậy, vô cùng dữ dội.
- Xoẹt.
Nhạc Thành nhìn lên bầu trời, không gian vô cùng chấn động, một mảng hồng mang khổng lồ đột nhiên tấn công về phía Hạo Thiên Tháp của Nhạc Thành.
- Thực lực của Tụ Khí Hậu kỳ đúng là rất mạnh.
Nhạc Thành khẽ nói, sau đó thủ ấn của hắn biên đổi, thanh mang từ trong Hạo Thiên Tháp bắt đầu nổ ra, thân thể Kim Long bao bọc quanh thân của hắn.
Mà một hồng mang ngay sau đó vây quanh của Nhạc Thành, tiểu cô nương này nhìn thấy Phong Lôi Sí và Kim Long thân thể trên người của Nhạc Thành thì nảy lên nghi hoặc, trong đôi mắt hiện ra vẻ nghi vấn.
- Hừ, ta nhất định phải cướp được.
Tiểu cô nương một lần nữa đánh về phía Nhạc Thành, cùng lúc đó, hồng mang lay động, ngưng tụ thành một mảng long trời lở đất.
- Nhạc Thành, cẩn thận.
Yêu Huyên nhìn thấy Nhạc Thành gặp phải đối thủ mạnh mẽ như thế, mặc dù mình không biết phải giúp gì nhưng vẫn lo lắng cho Nhạc Thành, một mảng quang mang màu lục bắn lên bầu trời.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.