Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 691: Ác Mộng Liên Hoàn

Thánh Kỵ Sĩ Truyền Thuyết

03/08/2018

Giống như tà ma đầu trâu xui xẻo kia, mười mấy con tà ma bị đao khí "Hỏa Diễm đao" của Tống Thư Hàng nuốt chửng, khí tức Cửu U trên người bọn chúng khơi lên sức mạnh "thiên kiếp" tích chứa bên trong đao khí. Đao khí biến thành ngọn lửa, nhận được sự tăng phúc của sức mạnh thiên kiếp, trong nháy mắt đã thiêu đốt mười mấy con tà ma hình người thành tro bụi.

Nguy cơ của Tống Thư Hàng đã được giải trừ. Lúc này, hắn cầm đao mà đứng, trên người cắm mười ba thanh kiếm, máu tươi chảy đầm đìa, bộ dáng này nhìn qua bi tráng khỏi nói.

Tạm thời an toàn vượt qua nguy cơ, nhưng nhóm tà ma thứ ba nơi xa đã xông qua, đánh tới từ chỗ của “Diệt Phượng Công Tử” đóng vai “Thôn Thiên miêu” ở bên cạnh.

Nếu như không nghĩ cách giải quyết vấn đề “hộ thuẫn”, thì nguy cơ mới sẽ liên tục kéo đến.

Cũng không biết Lệ Chi Tiên Tử và Diệt Phượng tiền bối có nhìn ra sự khác thường ở chỗ hắn không nữa.

Đúng lúc này, một thành viên trong đoàn làm phim của Jacob ở phía xa nhanh chóng làm động tác tay với Tống Thư Hàng, ra hiện hắn mau “chết” đi, bằng không nội dung phim bị xáo trộn sẽ ảnh hưởng đến cảnh quay sau đó.

Tống Thư Hàng cười khổ.

Lúc này sao hắn có thể chết được chứ! Một khi chết trong “phim” thì trong hiện thực hắn cũng sẽ “game over” luôn đó.

Lại nói, Lệ Chi Tiên Tử với Diệt Phượng tiền bối sao lại không có phản ứng gì hết vậy cà? Lẽ nào Tiên Tử và Diệt Phượng tiền bối không nhìn ra trên người hắn chẳng hề mang cái hộ thuẫn trong suốt kia hay sao?

Nếu là vậy thì tèo chắc rồi.

Lúc này, trong ngực lại truyền đến giọng nói của Thông Nương:

- Thư Hàng, có cần kích hoạt thêm một tấm giáp phù nữa cho ngươi không?

- Giáp phù chỉ là phòng ngự cấp bậc tứ phẩm, ngăn cản đòn tấn công của một tà ma tam phẩm thì không thành vấn đề, nhưng trong đợt tà ma sắp tới, phần lớn đều là cảnh giới tứ phẩm, một chiêu là có thể phá phòng ngự “giáp phù” của ta.

Tống Thư Hàng hít vào một hơi:

- Có điều Thông Nương, ân tình của cô ta đã nhớ kỹ rồi, đợi sau khi quay xong phim này, lúc Bạch Tôn Giả từ trong trạng thái bế quan đi ra thì ta sẽ hỏi hắn thử xem có cách nào tách cô ra khỏi Ngộ Đạo thạch không. Đến lúc đó, ta sẽ thả cho cô tự do.

- …

Thông Nương:

- Ngộ Đạo thạch nhất định phải tách khỏi ta sao? Chi bằng ngươi hào phóng thêm chút đi, tặng luôn Ngộ Đạo Thạch cho ta ấy.

Hiện tại Thông Nương đã cắm rễ trên Ngộ Đạo thạch, quả thật giống như được khai khiếu vậy, lúc tu luyện các loại linh cảm liên tục tuôn trào, cô có phần không nỡ rời khỏi Ngộ Đạo thạch này.

- Cô mơ đi.

Tống Thư Hàng nói, hiện tại hắn đã mất tool hack “linh quỷ” rồi, nếu lại mất đi “Ngộ Đạo thạch”, con đường tu hành của hắn sẽ gian nan lắm.

Mắt thấy đợt tà ma thứ ba càng ngày càng gần, Tống Thư Hàng thầm thở dài, chỉ đành cầu cứu với Lệ Chi Tiên Tử hoặc Diệt Phượng tiền bối mà thôi. Nhưng mà, nếu hắn mở miệng cầu cứu thì màn này xem như diễn hỏng mất rồi.

Mà thôi, diễn hỏng thì diễn hỏng đi, phim có thể quay lại… giữ được cái mạng nhỏ trước rồi tính.



Đúng lúc Tống Thư Hàng chuẩn bị cắt ngang việc quay phim, lên tiếng cầu cứu thì phía sau truyền đến một tiếng kêu trong trẻo:

- Phu quân.

Giọng nói kia, trong trẻo êm tai, như châu rơi khay ngọc. Khi giọng nói này hét to hai chữ “phu quân”, thật sự khiến xương cốt người ta mềm nhũn ra.

Nhưng lúc Tống Thư Hàng nghe được hai tiếng “phu quân” lại nổi da gà toàn thân. Chủ nhân của giọng nói trong trẻo này chính là Bạch Hạc Chân Quân hình thái trung lập thiên về nữ tính.

Bạch Hạc Chân Quân là do Lệ Chi Tiên Tử và Diệt Phượng Công Tử phái tới cứu tràng, hắn thấy sau khi Tống Thư Hàng “chết đi” theo kịch bản mà trên người lại không kích phát “hộ thuẫn trong suốt”, lại còn bi tráng bò dậy từ dưới đất là lập tức đoán được nguyên nhân ngay.

Lệ Chi Tiên Tử lập tức sắp xếp lại.

Vốn theo kịch bản thì Bạch Hạc Chân Quân diễn “Bạch Y Kiếm Khách Phạm Bạch”, là bạn thân và bạn rượu với nhân vật chính Lăng Dạ, dáng người cô nhỏ nhắn xinh xắn, diện mạo thanh tú, lúc mở màn vẫn xuất hiện với hình tượng nữ giả nam.

Cuối cùng cô gả cho Cao Thăng sư huynh, sau khi “Cao Thăng sư huynh” chết khi đoạn hậu trong mật đạo. Kết cục của cô là không chút do dự nhận thay nhiệm vụ của trượng phu “Cao Thăng”, đoạn hậu cho các đệ tử còn sống sót của Không Vân Phái.

Cuối cùng cô giống như Cao Thăng, chết trong tay tà ma.

Nhưng vì cứu tràng cho Tống Thư Hàng diễn “Cao Thăng sư huynh”, Bạch Hạc Chân Quân diễn “Bạch Y Kiếm Khách Phạm Bạch” đành vào vai diễn trước thời hạn.





Lúc một màn này bắt đầu diễn, Tống Thư Hàng còn đặc biệt may mắn vì nhân vật “Cao Thăng sư huynh” của hắn tèo sớm, không cần diễn một màn kịch đau đớn khi bị sống chết chia lìa đôi lứa với Bạch Hạc Chân Quân.

Không ngờ Bạch Hạc Chân Quân lại lên sàn trước giờ.

Nói thật, lúc Bạch Hạc Chân Quân mang hình thái “trung lập thiên về nữ tính” tuyệt đối là một em gái moe moe nhưng con người đều có “ấn tượng đầu tiên”.

Trong lòng Tống Thư Hàng, hình tượng của Bạch Hạc Chân Quân chính là dáng ngoài thiên về nam tính kia!

Dùng phép ví von mà nói, hiện tại đối với Tống Thư Hàng, Bạch Hạc Chân Quân chính là một ông chú chỉnh dung thành em gái moe moe.

Dù giọng nói của Bạch Hạc Chân Quân mềm mại thế nào đi nữa, Tống Thư Hàng cũng moe không nổi.

Nghĩ tới chuyện phải diễn màn kịch đau đớn khi bị sống chết chia lìa đôi lứa với Bạch Hạc Chân Quân, Tống Thư Hàng cảm thấy có phần chịu không nổi.

Lúc Thư Hàng suy tư thì thân hình nhỏ nhắn xinh xắn của Bạch Hạc Chân Quân nhanh chóng đi tới bên cạnh Tống Thư Hàng, dịu dàng đỡ hắn dậy.

- Phu quân, phu quân.

Bạch Hạc Chân Quân hình thái thiên về nữ tính rơi lệ như mưa, bộ dáng điềm đạm đáng yêu kia khiến người ta hận không thể xông tới, dịu dàng an ủi cô.

Toàn thân Tống Thư Hàng đều run lên một cái, từng tiếng “phu quân” này khiến hắn có cảm giác sống chẳng thiết sống nữa.

- Nè, Tống tiểu hữu, đừng có trợn mắt nữa, mau nhắm mắt chết đi cho lão nương.

Lúc này trong đầu Tống Thư Hàng vang lên tiếng truyền âm nhập mật của “Bạch Hạc Chân Quân thiên về nữ tính”.

- Bạch Hạc tiền bối, ta không có mang hộ thuẫn.

Tống Thư Hàng hồi đáp.

- Cho nên mới cần ta qua cứu tràng cho ngươi đây nè, tóm lại ngươi chớ xía vào, mau nhắm mắt lại chết đi, lát nữa ta sẽ bảo vệ ngươi.

Bạch Hạc Chân Quân trả lời.

- Vậy tiền bối…. an toàn của ta liền giao cho ngươi. Nhất định phải bảo vệ tốt cho ta đó.

Tống Thư Hàng nói với vẻ lo lắng, hắn cứ luôn cảm thấy Bạch Hạc Chân Quân có phần không đáng tin.

Bạch Hạc Chân Quân:

- ….

Chết thì chết đại đi, nói nhảm chi mà nhiều thế không biết!

Tính cách của Bạch Hạc Chân Quân “hình thái thiên về nữ tính” dường như cũng xảy ra chút biến hóa theo trạng thái này của hắn, đặc biệt thiếu kiên nhẫn.

Mới nói với Tống Thư Hàng hai câu thì hắn đã cảm thấy Tống Thư Hàng thật phiền.

"Ngươi đã không chủ động "chết" đi thì để lão nương đây giúp ngươi một tay!"

Thế là tay đang nâng Tống Thư Hàng của hắn nhẹ nhàng vỗ một cái, một luồng linh lực đánh vào trong cơ thể Tống Thư Hàng.

Tống Thư Hàng chỉ cảm thấy toàn thân bị chấn động dữ dội, sau đó mắt hắn tối sầm lại, hôn mê bất tỉnh.

Bạch Hạc Chân Quân đau lòng khóc lên lần nữa, hắn lắc đầu Tống Thư Hàng thật mạnh:

- Phu quân, phu quân chàng tỉnh lại đi, chàng mau tỉnh lại đi.

Hắn lắc khí thế, lực độ này như hận không thể lắc cho óc của Tống Thư Hàng văng ra luôn ấy.

May mà lúc này Tống Thư Hàng đã hôn mê, thật sự giống như đã chết, lắc sao cũng không tỉnh lại.

Mà lúc này… làn sóng lớn tà ma đã liều chết xông tới!

Bạch Hạc Chân Quân chỉ đành tiếc nuối buông Tống Thư Hàng trong tay xuống, quay đầu nhìn về phía đám tà ma kia.

Sau đó hắn nhanh chóng nhập vai.



- A a a a!

Bạch Hạc Chân Quân ngửa mặt lên trời kêu to, tóc dài dựng thẳng lên.

Bởi vì một đoạn này là cứu tràng, bên trong kịch bản cũng không có lời kịch, chỉ có thể dựa vào Bạch Hạc Chân Quân phát huy ngay hiện trường.

Mà Bạch Hạc Chân Quân cũng lười diễn thêm một màn này. Với hắn mà nói, không phải diễn cùng Bạch Tôn Giả thì chả có ý nghĩa gì hết.

Thế là hắn đứng dậy chém giết hơn ba mươi con tà ma phía sau, lộ ra một sơ hở, bị một thương của tà ma đâm thủng. Sau đó, Bạch Hạc Chân Quân nằm sấp bên cạnh “thi thể Cao Thăng sư huynh”, kích hoạt hộ thuẫn trong suốt kia.

Hộ thuẫn bao bọc cả Bạch Hạc Chân Quân và Tống Thư Hàng bên trong.

Nội dung cốt truyện “vợ chồng Cao Thăng sư huynh chết trận trong cuộc chiến tà ma” hoàn thành thuận lợi.

Cứu tràng cực đẹp!



Ở phía xa, đạo diễn Jacob hơi nhíu mày với một cảnh này, hoàn toàn không theo kịch bản mà.

Lúc này một vị cấp dưới của Linh Điệp Tôn Giả đến bên cạnh đạo diễn Jacob, lên tiếng giải thích với hắn.

Tổng kết quy nạp lại chính là vừa rồi khi Tống tiên sinh diễn “Cao Thăng sư huynh” thì đạo cụ xảy ra vấn đề, sau đó đành phải để “quý cô Bạch Hạc” lên diễn sớm để cứu tràng.

Tài ăn nói của cấp dưới Linh Điệp Tôn Giả khá alf xuất sắc, dăm ba câu đã trấn an xong đạo diễn Jacob, trong đó không thể thiếu “Huyễn Điệp” trợ giúp, còn có “đô la thần chưởng” bổ sung hiệu quả.

Lại thêm cảnh “vợ chồng Cao Thăng sư huynh” chết trận cũng coi như đặc sắc, nên đạo diễn Jacob không truy cứu nữa.

Sau đó, nội dung phim tiếp tục được quay.

Sau khi “đạo cụ” mang tên “tà ma Cửu U” bị tiêu diệt sạch sẽ, cảnh phim “Không Vân phái bị diệt” rốt cuộc thành quay xong.

Ngoại trừ kiểu chết của “chưởng môn Vô Vi Đạo Nhân” và “vợ chồng Cao Thăng sư huynh” có hơi biến động không theo kịch bản ra, thì những cảnh khác cũng không có vấn đề gì, toàn bộ được quay khá trôi chảy.

Chưởng môn Vô Vi Đạo Nhân trong kịch bản vốn phải bị “vạn tiễn xuyên tim mà chết”, nhưng lúc hắn đang làm trò với Minh Nguyệt Kỷ Thời Hữu đạo hữu, song phương diễn đến cao trào… Cuối cùng kiểu chết của Vô Vi Đạo Nhân biến thành bị “Tà Tướng Minh Nguyệt” giết trong nháy mắt.

Cảnh phim này được quay xong xuôi hết.

Mà lúc này, “Cao Thăng sư huynh” đáng thương vẫn còn trong trạng thái hôn mê.

Một chưởng nhẹ nhàng của Bạch Hạc Chân Quân “hình thái thiên về nữ tính” kia chí ít có thể khiến Tống Thư Hàng ngủ một giờ trở lên.

Vì vậy Ngư Kiều Kiều bước đến, đưa Tống Thư Hàng tới phòng nghỉ, đặt chung với pho tượng Bạch Tôn Giả.

...

Trong cơn ngủ mê, Tống Thư Hàng tiểu hữu lúc này đang gặp ác mộng, hơn nữa còn là ác mộng liên hoàn.

Hắn mơ thấy mình đang kết hôn.

Trong một tòa giáo đường nhỏ ở nông thôn, dưới sự chứng kiến của cha xứ, hắn và cô dâu trao nhẫn cưới, sau đó hắn vén tấm mạng che mặt thần bí của cô dâu lên.

Vì sao mình lại chọn kết hôn trong giáo đường chứ, mình là tu sĩ cơ mà. Trong lòng Tống Thư Hàng phỉ nhổ cái mộng cảnh này.

Mạng che mặt của cô dâu bị vén lên, sau đó, Bạch Hạc Chân Quân ver. nam mỉm cười dịu dàng với hắn, dùng giọng nói ồm ồm gọi:

- Phu quân!

Đậu xanh, Tống Thư Hàng cảm giác chuyện này đúng là kinh dị còn hơn vụ cô dâu của mình là một người đầu trọc nữa.

Trong mộng hắn theo bản năng giơ quả đấm lên, đập về phía mặt “cô dâu”.

Sau khi đấm ra một quyền, ác mộng của hắn liền vỡ vụn…

Nhưng ác mộng vỡ vụn lại không có nghĩa là ác mộng đã kết thúc.

Cảnh tượng trong mộng hoán đổi một lần, biến thành một tòa nhà Hoa Hạ cổ điển.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Tu Chân Nói Chuyện Phiếm Quần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook