Chương 988: Bạch Tiền Bối Buff Cho Các Ngươi một Phát
Thánh Kỵ Sĩ Truyền Thuyết
25/09/2018
Không đúng, không thể nói là dùng hết sức lực từ khi bú tí mẹ đến giờ được. Bởi vì bất kể là mực, sứa hay nữ yêu siren đều không uống sữa khi còn bé.
Cho nên nói chính xác phải là ba con hải yêu dùng hết sức lực từ khi uống nước biển đến giờ, liều mạng tấn công Thư Hàng...
Nghĩ đến lại thấy đáng thương.
Khi Bạch tiền bối dùng limousine làm tọa kỵ xuất hiện, đúng lúc thấy được cảnh Tống Thư Hàng hai tay ôm ngực, ba con hải yêu liều mạng tiến hành công kích hắn.
- Ồ? Thư Hàng, các ngươi đang chơi trò gì thế?
Bạch Tôn Giả và Diệp Tư lơ lửng trên không trùng, tò mò hỏi.
- Ủa? Bạch tiền bối, các ngươi về rồi đấy? A Thập Lục có độ kiếp thành công không?
Tống Thư Hàng hỏi ngược lại.
Diệp Tư gật đầu đáp:
- Tiểu cô nương kia độ kiếp thành công rồi, ta đã thu lại cả quá trình độ kiếp, lát nữa phát lại cho ngươi xem. Mà ngươi đang làm gì đấy?
Nghe thấy A Thập Lục đã độ kiếp thành công, Tống Thư Hàng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Dù sao Thập Lục đã từng thất bại một lần, nếu như lần này cô ấy độ kiếp thất bại nữa, vậy thì sợ rằng đạo của Thập Lục chỉ phải dừng bước tại cảnh giới tam phẩm mà thôi.
Tóm lại, chỉ cần cô ấy thành công vượt qua thiên kiếp là tốt rồi.
Sau đó Tống Thư Hàng trả lời:
- Như các ngươi thấy đấy, ta đang bị người ta vây đánh.
Ba con hải yêu vẫn đang ra sức tấn công Tống Thư Hàng, khi chúng nó thấy Bạch Tôn Giả và Diệp Tư hiện thân trong không trung, tốc độ công kích bất giác chậm lại. Chết dở, Tống Thư Hàng tiên sinh còn có viện quân, ba đứa chúng nó xong đời rồi!
Tống Thư Hàng khẽ nhíu mày, quay đầu nói với ba con hải yêu:
- Nghị lực của các ngươi đâu rồi? Sao lực công kích lại càng ngày càng yếu thế hả? Các ngươi có thật là hải yêu đạt cảnh giới tam phẩm không vậy? Không phải là hàng rởm đấy chứ?
- Hình như chúng ta cũng thuộc phạm vi hàng hải sản mà?
Hải yêu sứa trả lời một cách ngây thơ vô số tội.
*Hàng rởm là thủy hóa (水货), hàng hải sản là hải hóa (海货)
Tống Thư Hàng:
-...
Diệp Tư đứng trên bầu trời hỏi:
- À, Thư Hàng ngươi đang kiểm tra cường độ của khôi giáp đao ý đấy à?
- Kiểm tra cường độ của đao ý chỉ là tiện thể thôi... Ta nói ngươi nghe, ba con hải yêu này là thuộc hạ của một đại hải yêu tên là Ô tiên sinh. Con đại hả yêu kia thú vị lắm, hắn cho rằng ta và Ngư Kiều Kiều có tình cảm với nhau, coi ta là tình địch. Hắn còn ra lệnh cho thuộc hạ là ba con hải yêu này đến đánh ta, cảnh cáo ta sau này không được đến gần Ngư Kiều Kiều nữa.
Tống Thư Hàng cười to nói.
- Thế ngươi và Ngư Kiều Kiều có tình cảm với nhau không?
Diệp Tư nháy mắt hỏi.
- Đương nhiên là không rồi, không cùng chủng tộc thì làm sao nói chuyện yêu đương được?
Tống Thư Hàng đáp.
- Có lý.
Diệp Tư gật đầu nói, nhưng hình như lời này có gì đó sai sai thì phải!
Bạch Tôn Giả xoa cằm, tò mò nhìn khôi giáp trên người Tống Thư Hàng:
- Thư Hàng, khôi giáp này là đao ý thật à?
- Chính xác 100%.
Tống Thư Hàng đáp.
- Đúng là lạ đời, ta sống nhiều năm như vậy, đây cũng là lần đầu tiên ta thấy được đao ý thế này đấy. Có thể luyện đao ý thành khôi giáp, ngươi đúng là tồn tại có một không hai trong tu chân giới đấy. Cũng không biết bình thường ngươi luyện đao pháp kiểu gì nữa.
Bạch Tôn Giả nói.
- Ta biết làm sao được? Ta cũng đang tuyệt vọng lắm đây!
Tống Thư Hàng sầu khổ nói.
Lúc này, Diệp Tư lên tiếng:
- Bạch tiền bối, thật ra chiêu đao ý này của Thư Hàng rất mạnh. Mặc dù ban đầu chỉ ở trạng thái phòng ngự, nhưng khi tích điểm nộ khí đến một mức độ nhất định, đao ý vẫn sẽ phản kích. Hơn nữa uy lực phản kích rất lớn, lúc trước một đao lại có thể đánh nát kiếm ý do kiếm cổ vô hình ngưng tụ ra đấy.
- Không chỉ phòng ngự mà còn phản kích nữa sao? Chẳng lẽ là loại phòng thủ phản kích?
Bạch Tôn Giả hiếu kỳ nói.
- Chắc vậy, nói thế nào thì nó cũng là đao ý mà.
Tống Thư Hàng vòng tay trước ngực nói.
Bạch Tôn Giả:
- Vậy khi nào nó mới phản kích?
- Ặc... thực lực của ba con hải yêu này cùi bắp quá, đánh mãi mà chẳng thấy có phản ứng gì. Ta còn muốn xem thử, lúc đao ý phản kích sẽ phát huy ra uy lực cỡ nào. Nhưng mà bọn nó cũng đánh gần nửa giờ rồi, ta vẫn giữ mãi tư thế đứng vòng tay trước ngực thế này, mỏi quá đi mất.
Tống Thư Hàng nói.
Ba con hải yêu tiếp tục rơi lệ, lúc này chúng nó bỗng nhớ lại lúc vừa ra sân, ba đứa chúng nó còn nói muốn nương tay, chỉ đánh Tống Thư Hàng thành bị thương nhẹ nữa chứ. Giờ nhờ lại chỉ thấy nhục như con cá nục, muốn đào một lỗ chui vào cho xong.
- Dẫu sao đám hải yêu này chỉ có cảnh giới tam phẩm bình thường thôi mà. Đối với phần lớn yêu tu, lực công kích trước ngũ phẩm đều phải dựa vào thiên phú chủng tộc. Ba đứa chúng nó không phải loại hải yêu chuyên về công kích, lực công kích yếu cũng là bình thường.
Bạch Tôn Giả nói:
- Hơn nữa bây giờ ngươi cũng sắp trùng kích vào cảnh giới tứ phẩm rồi, về mặt cảnh giới có sinh ra áp chế đối với chúng nó.
Ba con hải yêu càng khóc dữ hơn. Sắp trùng kích cảnh giới tứ phẩm? Có lầm không vậy? Trong tình báo nói vị Tống Thư Hàng tiên sinh này chỉ ở cảnh giới nhị phẩm thôi mà? Hơn nữa còn là một tu sĩ nhị phẩm mới vừa lên cấp không lâu.
Sở tình báo toàn là một đám ăn cớt! Nếu như biết vị Tống Thư Hàng tiên sinh này sắp tấn thăng cảnh giới tứ phẩm thì chúng nó tuyệt đối sẽ không nóng đầu xông lên thế này.
- Cũng đúng.
Tống Thư Hàng gật đầu nói tiếp:
- Ể, thế ta có khác gì một thằng đần phí công đứng im cho người ta đánh hơn nửa giờ? Đậu xanh, biết vậy ta đã tung quyền KO chúng nó từ lâu rồi.
Ba con hải yêu nghe vậy thì sáu mắt sáng rực lên.
Đúng đúng đúng, mau ra tay đánh gục bọn ta, nhanh tung một quyền đánh ngất bọn ta đi! Bọn ta đã chịu đủ rồi, giải quyết dứt khoát đi nào.
- Đừng vội, nếu chúng nó đã đánh ngươi hơn nửa giờ, nói thế nào cũng có chút tác dụng. Giờ xem ta đây, ta sẽ buff cho chúng nó một phát, gia tăng sức chiến đấu lên. Nói không chừng lại đánh thêm một hồi là có thể kích phát chức năng phòng thủ phản kích của đao ý đấy.
Bạch Tôn Giả cho ý kiến.
Lực công kích không đủ? Chuyện nhỏ, chỉ cần buff một phát, bảo đảm có thể làm cho lực công kích của hải yêu tăng vọt!
Tống Thư Hàng:
- Bạch tiền bối thật sáng suốt! Khụ, các ngươi thấy chưa? Mau đưa đầu qua để Bạch tiền bối buff cho một phát, đến lúc đó sức chiến đấu của các ngươi sẽ tăng lên một tầm cao mới, nói không chừng có thể phá vỡ khôi giáp đao ý của ta đấy. Chỉ cần khôi giáp bị phá vỡ, lúc đó ta tay không tấc sắt, các ngươi muôn bóp muốn nắn thế nào cũng được chẳng phải sao? Đến lúc đó, các ngươi có thể đè ta xuống đánh cho một trận, hoàn thành nhiệm vụ mà Ô lão đại đã giao phó cho các ngươi.
- Ta ít đọc sách, ngài đừng có gạt ta nhé.
Hai mắt đẫm lệ, nữ yêu siren nói:
- Thư Hàng tiên sinh, trước hết ngài hãy nói cho chúng ta biết chức năng phòng thủ phản kích trên khôi giáp của ngài có uy lực lớn đến mức nào? Có khi nào giết chết cả ba chúng ta ngay tại chỗ không?
Ba con hải yêu dễ thương này không hề ngu, chẳng qua là chúng nó rất hiền lành, hơn nữa tình báo hơi bị lạc hậu mà thôi.
- Ba vị hải tộc đạo hữu cứ yên tâm, có bản tôn ở đây, bảo đảm các ngươi không có chuyện gì đâu.
Bạch Tôn Giả khẽ mỉm cười nhìn về phía ba con hải yêu.
Ba con hải yêu nhìn thấy Bạch Tôn Giả đang mỉm cười, bất giác nhìn đến ngây dại.
Chúng nó nhất định phải bảo vệ nụ cười này!
Ba con hải yêu thầm thề với lòng mình.
...
Một phút sau.
Ba con hải yêu đã được Bạch tiền bối buff đến tận răng, bao vây Tống Thư Hàng lần nữa.
Lần này chúng nó không nói nhảm gì cả bởi vì buff có thời gian hiệu lực.
Sau khi bao vây Tống Thư Hàng, ba con hải yêu tấn công khôi giáp đao ý tới tấp. Xúa tu, nắm đấm, móng vuốt sắc bén, lưỡi dao như cuồng phong bão táp rơi vào trên người Tống Thư Hàng.
Trên người Tống Thư Hàng truyền tới hàng loạt tiếng nổ vang, đao quang trên khôi giáp đao ý lúc sáng lúc tối.
Có hiệu quả!
Dưới sự công kích như vũ bão thế này, hắn có thể cảm ứng được khôi giáp đao ý đang dần đạt tới một “điểm giới hạn”.
Rốt cuộc sau gần một phút ăn đủ các loại công kích của ba con hải yêu, đao ý trên người Tống Thư Hàng đột nhiên chuyển đổi.
Từ trạng thái phòng ngự biếng nhác lúc đầu, nháy mắt đao ý đã chuyển sang trạng thái tấn công sắc bén vô song.
- Tới rồi!
Tống Thư Hàng kêu lên.
Ngay sau đó, một luồng đao quang chói lóa xuyên phá bầu trời.
Ba con hải yêu bỗng dừng công kích, vừa nhìn thấy đao quang, chúng nó đã cảm thấy da thịt khắp người đều đau nhức, giống như thân thể đã bị chém thành mấy trăm mảnh vụn vậy.
Chúng nó muốn né tránh nhưng thân thể lại không nghe lời, dường như không gian quanh chúng nó cũng bị đông cứng lại.
Chúng nó chỉ có thể trơ mắt nhìn một luồng đao ý tuyệt thế chém về phía mình.
Ngay cả một tiếng cầu cứu chúng nó cũng không thể phát ra được.
Uy lực của chức năng phòng thủ phản kích này nhất định là bị bug rồi, đao ý do tu sĩ tam phẩm chém ra không thể mạnh như vậy được!
Chết rồi chết rồi, lần này chết chắc. rồi!
Ba con hải yêu tuyệt vọng nghĩ, trước mắt chúng nó bỗng hiện lên ký ức cả đời.
Là ký ức từ khi sinh ra cho đến lúc chết đi, tất cả đều lướt nhanh qua trước mắt giống như một chiếc đèn kéo quân.
Đây chính là cuộc đời của hải yêu chúng nó sao?
Những năm tháng cuộc đời thật ngắn ngủi lại tràn đây gian khổ. Nếu như có kiếp sau, chúng nó nhất định phải nghiêm túc tiềm tu dưới đáy biển, không tới ngũ phẩm tuyệt sẽ không lên bờ.
Thế giới nhân loại quá nguy hiểm.
Vèo vèo vèo!
Ngay lúc ba con hải yêu cho rằng mình phải chết thì thân hình chúng nó bỗng nhấp nháy, xuyên qua không gian, bị kéo đến bên cạnh Bạch Tôn Giả.
Ầm ầm ầm!
Ở bên dưới, đao quang do đao ý trên người Tống Thư Hàng chém ra đã xông ra chừng ba trăm thước, dọc theo đường đi, mặt đất bị cắt ra như đậu hủ.
Cuối cùng đao quang chém vào một khu đá vụn ngoài ba trăm thước, sau đó nổ tung lên.
Sau khi nổ tung, đao ý hóa thành thành ngàn vạn đao ý cỡ nhỏ, từ khu đá vụn chém ra một cái hố sâu có kích thước 10x10.
Vốn là đá vụn giờ lại bị đao ý chém thành cát mịn.
Ba con hải yêu nuốt nước miếng toát mồ hôi lạnh. Nếu một đao này chém lên trên người chúng nó, thân thể của chúng nó cũng sẽ bị chém thành cát mịn như đống đá vụn kia.
Bạch Tôn Giả xoa cằm:
- Ừ, uy lực rất tốt. Thư Hàng, tiêu hao thế nào?
Lúc này bộ khôi giáp đao ý trên người Tống Thư Hàng đã biến mất. Khi đao ý chuyển sang chế độ phản kích, nó sẽ rút toàn bộ đao ý và đao khí trên cả bộ khôi giáp đao ý mang đi, hóa thành một đao kinh diễm như vừa rồi.
- Tiêu hao không bao nhiêu cả.
Tống Thư Hàng phất tay nói:
- Chiêu này chỉ rút hết đao ý và đao khí mà ta dùng để duy trì khôi giáp đao ý thôi, còn tiêu hao tổng thể thì cũng bằng vói một lần dùng Hỏa Diễm Đao.
Dứt lời, trong cơ thể Tống Thư Hàng lại phóng ra một luồng đao ý.
Sau khi hiện ra, đao ý lập tức quấn quanh các bộ phận trọng yếu trên người hắn, trong nháy mắt lại hình thành một bộ khôi giáp mới.
Khôi giáp đao ý tỏa sáng lấp lánh như được làm bằng sắt thép.
Chú em, khôi giáp đao ý của chú sẽ khiến đối thủ tuyệt vọng lắm đấy.
Tuyệt vọng vì không phá nổi.
Mà có phá được cũng sẽ thấy buồn rầu, mất bao công sức mới đánh vỡ khôi giáp đao ý, kết quả sau đó lại còn bùng nổ một đao kinh diễm. Sau một đao kinh diễm, Tống Thư Hàng lại chẳng tiêu hao bao nhiêu cả, nháy mắt khôi giáp đao ý lại ra sân.
Tim đau quá man!
Cho nên nói chính xác phải là ba con hải yêu dùng hết sức lực từ khi uống nước biển đến giờ, liều mạng tấn công Thư Hàng...
Nghĩ đến lại thấy đáng thương.
Khi Bạch tiền bối dùng limousine làm tọa kỵ xuất hiện, đúng lúc thấy được cảnh Tống Thư Hàng hai tay ôm ngực, ba con hải yêu liều mạng tiến hành công kích hắn.
- Ồ? Thư Hàng, các ngươi đang chơi trò gì thế?
Bạch Tôn Giả và Diệp Tư lơ lửng trên không trùng, tò mò hỏi.
- Ủa? Bạch tiền bối, các ngươi về rồi đấy? A Thập Lục có độ kiếp thành công không?
Tống Thư Hàng hỏi ngược lại.
Diệp Tư gật đầu đáp:
- Tiểu cô nương kia độ kiếp thành công rồi, ta đã thu lại cả quá trình độ kiếp, lát nữa phát lại cho ngươi xem. Mà ngươi đang làm gì đấy?
Nghe thấy A Thập Lục đã độ kiếp thành công, Tống Thư Hàng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Dù sao Thập Lục đã từng thất bại một lần, nếu như lần này cô ấy độ kiếp thất bại nữa, vậy thì sợ rằng đạo của Thập Lục chỉ phải dừng bước tại cảnh giới tam phẩm mà thôi.
Tóm lại, chỉ cần cô ấy thành công vượt qua thiên kiếp là tốt rồi.
Sau đó Tống Thư Hàng trả lời:
- Như các ngươi thấy đấy, ta đang bị người ta vây đánh.
Ba con hải yêu vẫn đang ra sức tấn công Tống Thư Hàng, khi chúng nó thấy Bạch Tôn Giả và Diệp Tư hiện thân trong không trung, tốc độ công kích bất giác chậm lại. Chết dở, Tống Thư Hàng tiên sinh còn có viện quân, ba đứa chúng nó xong đời rồi!
Tống Thư Hàng khẽ nhíu mày, quay đầu nói với ba con hải yêu:
- Nghị lực của các ngươi đâu rồi? Sao lực công kích lại càng ngày càng yếu thế hả? Các ngươi có thật là hải yêu đạt cảnh giới tam phẩm không vậy? Không phải là hàng rởm đấy chứ?
- Hình như chúng ta cũng thuộc phạm vi hàng hải sản mà?
Hải yêu sứa trả lời một cách ngây thơ vô số tội.
*Hàng rởm là thủy hóa (水货), hàng hải sản là hải hóa (海货)
Tống Thư Hàng:
-...
Diệp Tư đứng trên bầu trời hỏi:
- À, Thư Hàng ngươi đang kiểm tra cường độ của khôi giáp đao ý đấy à?
- Kiểm tra cường độ của đao ý chỉ là tiện thể thôi... Ta nói ngươi nghe, ba con hải yêu này là thuộc hạ của một đại hải yêu tên là Ô tiên sinh. Con đại hả yêu kia thú vị lắm, hắn cho rằng ta và Ngư Kiều Kiều có tình cảm với nhau, coi ta là tình địch. Hắn còn ra lệnh cho thuộc hạ là ba con hải yêu này đến đánh ta, cảnh cáo ta sau này không được đến gần Ngư Kiều Kiều nữa.
Tống Thư Hàng cười to nói.
- Thế ngươi và Ngư Kiều Kiều có tình cảm với nhau không?
Diệp Tư nháy mắt hỏi.
- Đương nhiên là không rồi, không cùng chủng tộc thì làm sao nói chuyện yêu đương được?
Tống Thư Hàng đáp.
- Có lý.
Diệp Tư gật đầu nói, nhưng hình như lời này có gì đó sai sai thì phải!
Bạch Tôn Giả xoa cằm, tò mò nhìn khôi giáp trên người Tống Thư Hàng:
- Thư Hàng, khôi giáp này là đao ý thật à?
- Chính xác 100%.
Tống Thư Hàng đáp.
- Đúng là lạ đời, ta sống nhiều năm như vậy, đây cũng là lần đầu tiên ta thấy được đao ý thế này đấy. Có thể luyện đao ý thành khôi giáp, ngươi đúng là tồn tại có một không hai trong tu chân giới đấy. Cũng không biết bình thường ngươi luyện đao pháp kiểu gì nữa.
Bạch Tôn Giả nói.
- Ta biết làm sao được? Ta cũng đang tuyệt vọng lắm đây!
Tống Thư Hàng sầu khổ nói.
Lúc này, Diệp Tư lên tiếng:
- Bạch tiền bối, thật ra chiêu đao ý này của Thư Hàng rất mạnh. Mặc dù ban đầu chỉ ở trạng thái phòng ngự, nhưng khi tích điểm nộ khí đến một mức độ nhất định, đao ý vẫn sẽ phản kích. Hơn nữa uy lực phản kích rất lớn, lúc trước một đao lại có thể đánh nát kiếm ý do kiếm cổ vô hình ngưng tụ ra đấy.
- Không chỉ phòng ngự mà còn phản kích nữa sao? Chẳng lẽ là loại phòng thủ phản kích?
Bạch Tôn Giả hiếu kỳ nói.
- Chắc vậy, nói thế nào thì nó cũng là đao ý mà.
Tống Thư Hàng vòng tay trước ngực nói.
Bạch Tôn Giả:
- Vậy khi nào nó mới phản kích?
- Ặc... thực lực của ba con hải yêu này cùi bắp quá, đánh mãi mà chẳng thấy có phản ứng gì. Ta còn muốn xem thử, lúc đao ý phản kích sẽ phát huy ra uy lực cỡ nào. Nhưng mà bọn nó cũng đánh gần nửa giờ rồi, ta vẫn giữ mãi tư thế đứng vòng tay trước ngực thế này, mỏi quá đi mất.
Tống Thư Hàng nói.
Ba con hải yêu tiếp tục rơi lệ, lúc này chúng nó bỗng nhớ lại lúc vừa ra sân, ba đứa chúng nó còn nói muốn nương tay, chỉ đánh Tống Thư Hàng thành bị thương nhẹ nữa chứ. Giờ nhờ lại chỉ thấy nhục như con cá nục, muốn đào một lỗ chui vào cho xong.
- Dẫu sao đám hải yêu này chỉ có cảnh giới tam phẩm bình thường thôi mà. Đối với phần lớn yêu tu, lực công kích trước ngũ phẩm đều phải dựa vào thiên phú chủng tộc. Ba đứa chúng nó không phải loại hải yêu chuyên về công kích, lực công kích yếu cũng là bình thường.
Bạch Tôn Giả nói:
- Hơn nữa bây giờ ngươi cũng sắp trùng kích vào cảnh giới tứ phẩm rồi, về mặt cảnh giới có sinh ra áp chế đối với chúng nó.
Ba con hải yêu càng khóc dữ hơn. Sắp trùng kích cảnh giới tứ phẩm? Có lầm không vậy? Trong tình báo nói vị Tống Thư Hàng tiên sinh này chỉ ở cảnh giới nhị phẩm thôi mà? Hơn nữa còn là một tu sĩ nhị phẩm mới vừa lên cấp không lâu.
Sở tình báo toàn là một đám ăn cớt! Nếu như biết vị Tống Thư Hàng tiên sinh này sắp tấn thăng cảnh giới tứ phẩm thì chúng nó tuyệt đối sẽ không nóng đầu xông lên thế này.
- Cũng đúng.
Tống Thư Hàng gật đầu nói tiếp:
- Ể, thế ta có khác gì một thằng đần phí công đứng im cho người ta đánh hơn nửa giờ? Đậu xanh, biết vậy ta đã tung quyền KO chúng nó từ lâu rồi.
Ba con hải yêu nghe vậy thì sáu mắt sáng rực lên.
Đúng đúng đúng, mau ra tay đánh gục bọn ta, nhanh tung một quyền đánh ngất bọn ta đi! Bọn ta đã chịu đủ rồi, giải quyết dứt khoát đi nào.
- Đừng vội, nếu chúng nó đã đánh ngươi hơn nửa giờ, nói thế nào cũng có chút tác dụng. Giờ xem ta đây, ta sẽ buff cho chúng nó một phát, gia tăng sức chiến đấu lên. Nói không chừng lại đánh thêm một hồi là có thể kích phát chức năng phòng thủ phản kích của đao ý đấy.
Bạch Tôn Giả cho ý kiến.
Lực công kích không đủ? Chuyện nhỏ, chỉ cần buff một phát, bảo đảm có thể làm cho lực công kích của hải yêu tăng vọt!
Tống Thư Hàng:
- Bạch tiền bối thật sáng suốt! Khụ, các ngươi thấy chưa? Mau đưa đầu qua để Bạch tiền bối buff cho một phát, đến lúc đó sức chiến đấu của các ngươi sẽ tăng lên một tầm cao mới, nói không chừng có thể phá vỡ khôi giáp đao ý của ta đấy. Chỉ cần khôi giáp bị phá vỡ, lúc đó ta tay không tấc sắt, các ngươi muôn bóp muốn nắn thế nào cũng được chẳng phải sao? Đến lúc đó, các ngươi có thể đè ta xuống đánh cho một trận, hoàn thành nhiệm vụ mà Ô lão đại đã giao phó cho các ngươi.
- Ta ít đọc sách, ngài đừng có gạt ta nhé.
Hai mắt đẫm lệ, nữ yêu siren nói:
- Thư Hàng tiên sinh, trước hết ngài hãy nói cho chúng ta biết chức năng phòng thủ phản kích trên khôi giáp của ngài có uy lực lớn đến mức nào? Có khi nào giết chết cả ba chúng ta ngay tại chỗ không?
Ba con hải yêu dễ thương này không hề ngu, chẳng qua là chúng nó rất hiền lành, hơn nữa tình báo hơi bị lạc hậu mà thôi.
- Ba vị hải tộc đạo hữu cứ yên tâm, có bản tôn ở đây, bảo đảm các ngươi không có chuyện gì đâu.
Bạch Tôn Giả khẽ mỉm cười nhìn về phía ba con hải yêu.
Ba con hải yêu nhìn thấy Bạch Tôn Giả đang mỉm cười, bất giác nhìn đến ngây dại.
Chúng nó nhất định phải bảo vệ nụ cười này!
Ba con hải yêu thầm thề với lòng mình.
...
Một phút sau.
Ba con hải yêu đã được Bạch tiền bối buff đến tận răng, bao vây Tống Thư Hàng lần nữa.
Lần này chúng nó không nói nhảm gì cả bởi vì buff có thời gian hiệu lực.
Sau khi bao vây Tống Thư Hàng, ba con hải yêu tấn công khôi giáp đao ý tới tấp. Xúa tu, nắm đấm, móng vuốt sắc bén, lưỡi dao như cuồng phong bão táp rơi vào trên người Tống Thư Hàng.
Trên người Tống Thư Hàng truyền tới hàng loạt tiếng nổ vang, đao quang trên khôi giáp đao ý lúc sáng lúc tối.
Có hiệu quả!
Dưới sự công kích như vũ bão thế này, hắn có thể cảm ứng được khôi giáp đao ý đang dần đạt tới một “điểm giới hạn”.
Rốt cuộc sau gần một phút ăn đủ các loại công kích của ba con hải yêu, đao ý trên người Tống Thư Hàng đột nhiên chuyển đổi.
Từ trạng thái phòng ngự biếng nhác lúc đầu, nháy mắt đao ý đã chuyển sang trạng thái tấn công sắc bén vô song.
- Tới rồi!
Tống Thư Hàng kêu lên.
Ngay sau đó, một luồng đao quang chói lóa xuyên phá bầu trời.
Ba con hải yêu bỗng dừng công kích, vừa nhìn thấy đao quang, chúng nó đã cảm thấy da thịt khắp người đều đau nhức, giống như thân thể đã bị chém thành mấy trăm mảnh vụn vậy.
Chúng nó muốn né tránh nhưng thân thể lại không nghe lời, dường như không gian quanh chúng nó cũng bị đông cứng lại.
Chúng nó chỉ có thể trơ mắt nhìn một luồng đao ý tuyệt thế chém về phía mình.
Ngay cả một tiếng cầu cứu chúng nó cũng không thể phát ra được.
Uy lực của chức năng phòng thủ phản kích này nhất định là bị bug rồi, đao ý do tu sĩ tam phẩm chém ra không thể mạnh như vậy được!
Chết rồi chết rồi, lần này chết chắc. rồi!
Ba con hải yêu tuyệt vọng nghĩ, trước mắt chúng nó bỗng hiện lên ký ức cả đời.
Là ký ức từ khi sinh ra cho đến lúc chết đi, tất cả đều lướt nhanh qua trước mắt giống như một chiếc đèn kéo quân.
Đây chính là cuộc đời của hải yêu chúng nó sao?
Những năm tháng cuộc đời thật ngắn ngủi lại tràn đây gian khổ. Nếu như có kiếp sau, chúng nó nhất định phải nghiêm túc tiềm tu dưới đáy biển, không tới ngũ phẩm tuyệt sẽ không lên bờ.
Thế giới nhân loại quá nguy hiểm.
Vèo vèo vèo!
Ngay lúc ba con hải yêu cho rằng mình phải chết thì thân hình chúng nó bỗng nhấp nháy, xuyên qua không gian, bị kéo đến bên cạnh Bạch Tôn Giả.
Ầm ầm ầm!
Ở bên dưới, đao quang do đao ý trên người Tống Thư Hàng chém ra đã xông ra chừng ba trăm thước, dọc theo đường đi, mặt đất bị cắt ra như đậu hủ.
Cuối cùng đao quang chém vào một khu đá vụn ngoài ba trăm thước, sau đó nổ tung lên.
Sau khi nổ tung, đao ý hóa thành thành ngàn vạn đao ý cỡ nhỏ, từ khu đá vụn chém ra một cái hố sâu có kích thước 10x10.
Vốn là đá vụn giờ lại bị đao ý chém thành cát mịn.
Ba con hải yêu nuốt nước miếng toát mồ hôi lạnh. Nếu một đao này chém lên trên người chúng nó, thân thể của chúng nó cũng sẽ bị chém thành cát mịn như đống đá vụn kia.
Bạch Tôn Giả xoa cằm:
- Ừ, uy lực rất tốt. Thư Hàng, tiêu hao thế nào?
Lúc này bộ khôi giáp đao ý trên người Tống Thư Hàng đã biến mất. Khi đao ý chuyển sang chế độ phản kích, nó sẽ rút toàn bộ đao ý và đao khí trên cả bộ khôi giáp đao ý mang đi, hóa thành một đao kinh diễm như vừa rồi.
- Tiêu hao không bao nhiêu cả.
Tống Thư Hàng phất tay nói:
- Chiêu này chỉ rút hết đao ý và đao khí mà ta dùng để duy trì khôi giáp đao ý thôi, còn tiêu hao tổng thể thì cũng bằng vói một lần dùng Hỏa Diễm Đao.
Dứt lời, trong cơ thể Tống Thư Hàng lại phóng ra một luồng đao ý.
Sau khi hiện ra, đao ý lập tức quấn quanh các bộ phận trọng yếu trên người hắn, trong nháy mắt lại hình thành một bộ khôi giáp mới.
Khôi giáp đao ý tỏa sáng lấp lánh như được làm bằng sắt thép.
Chú em, khôi giáp đao ý của chú sẽ khiến đối thủ tuyệt vọng lắm đấy.
Tuyệt vọng vì không phá nổi.
Mà có phá được cũng sẽ thấy buồn rầu, mất bao công sức mới đánh vỡ khôi giáp đao ý, kết quả sau đó lại còn bùng nổ một đao kinh diễm. Sau một đao kinh diễm, Tống Thư Hàng lại chẳng tiêu hao bao nhiêu cả, nháy mắt khôi giáp đao ý lại ra sân.
Tim đau quá man!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.