Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Chương 33: Dụ Dỗ Thánh Tử

Linh Lạc Thành Nê

06/08/2021

Edit: L

Beta: Lyl

Anna mới vừa đi ra khỏi toà nhà nhỏ của Ác Ma đã bị Ulysses ngăn lại. Khi đối mặt với hắn ta, cô càng đề phòng hơn khi đối mặt với Ác Ma.

Ít nhất hiện tại cô đã học được một chút kỹ xảo ở chung cùng Ác Ma, chỉ cần kiên quyết từ chối lúc bị cầu hôn, nhưng sau đó lại dỗ dành trấn an cảm xúc của hắn là được. Tuy cô không hề có ý nuôi cái lốp xe dự phòng, nhưng dỗ dành Ác Ma chắc cũng không kém quá nhiều với nuôi lốp xe dự phòng đâu.

“Anna, ngày mai tôi sẽ khởi hành về nhà, tôi muốn cô cùng tôi trở về trợ giúp tôi.” Ulysses nói.

Hắn ta vẫn còn nửa tin nửa ngờ với chuyện “Hai nhân cách”, nhưng hắn đã mất đi ký ức mấy ngày là sự thật, trong khoảng thời gian đó hắn lại làm ra những việc hoàn toàn không phù hợp tính cách của mình cũng là thật, hắn không thể không để ý đến mối tai họa này.

Trong lúc hắn “Mất trí nhớ”, Anna là người thấy toàn bộ quá trình, vậy cô chính là nhân chứng quan trọng. Hắn muốn biết rõ mọi chuyện thì cần mang cô theo. Hắn không có manh mối nào nên phải về nhà tìm trưởng bối hỗ trợ.

Anna lộ ra vẻ kinh ngạc: “Trợ giúp gì ạ?”

“Về chuyện hai nhân cách cô từng nói.” Ulysses nói: “Tôi muốn biết tình hình thật cụ thể và tỉ mỉ, cô là người biết rõ nhất tính cách của tôi khi mất trí nhớ.”

“Xin lỗi ngài, tôi không giúp được ngài.” Anna quyết đoán từ chối: “Nơi này là quê quán của tôi, tôi không muốn rời đi.”

“Tôi sẽ không bắt cô hỗ trợ vô công, chỉ cần cô trợ giúp tôi, tôi sẽ cho cô mười đồng vàng, sau khi cô đồng ý tôi lập tức có thể đưa cho cô.” Ulysses nói.

Mười đồng vàng, Anna không ăn không uống mười năm mới tích góp được, mà cô trợ giúp hắn, tính cả thời gian đi đường và về cũng chưa tới nửa năm, đây là giao dịch rất có lợi.

Nói thật ra thì, Anna vẫn có chút thèm nhỏ dãi với mười đồng vàng.

Có mười đồng vàng này, cô có thể đi thí nghiệm lực tương tác nguyên tố, chính thức bắt đầu con đường học tập pháp sư của mình. Dibian nói thiên phú cô rất tốt, tuy thời gian cô học tập vẫn chậm, nhưng cô tin tưởng có thiên phú với nỗ lực, thậm chí cô có thể vượt qua Ulysses.

Đáng tiếc, hai nhân cách là do cô bịa ra, Ác Ma còn đang ở đây, cô đi kiểu gì? Huống hồ quý tộc không hề coi trọng thường dân, nếu thật sự đi theo, cô cảm giác mạng nhỏ của cô sẽ bị treo lơ lửng.

“Ulysses đại nhân, nơi này có người nhà của tôi, bọn họ cần tôi chăm sóc, xin thứ lỗi, tôi không thể cùng ngài rời đi.” Anna nhịn đau nói.

Sắc mặt Ulysses không đổi, hắn bình tĩnh tăng giá : “Hai mươi đồng vàng. Đây là số tiền cả đời cô đều khó kiếm được.”

Nhưng “Ngài” đã từng vì tôi thiêu hủy số đồng vàng đó……

Anna nhịn nỗi đau lòng, vẫn từ chối: “Ulysses đại nhân, nếu tôi không có lý do phải ở lại, mười đồng vàng đã đủ tôi đi cùng ngài một chuyến. Nhưng có lý do còn quan trọng hơn cả tiền, dù ngài cho tôi một trăm đồng vàng, tôi cũng sẽ không rung động.”

Cô nói những lời này rất trái với lương tâm, nếu thực sự có một trăm đồng vàng, cô có thể không động lòng sao? Đáng tiếc cô phải còn mạng mà tiêu tiền mới được. Hơn nữa, cô thật sự luyến tiếc rời khỏi gia đình mình, thế giới này quá không khoan nhượng với dân thường, cô muốn chăm sóc cho họ.

“Lý do của cô ấy là tôi.”

Phía sau truyền đến âm thanh đang đè nén tức giận, Anna quay đầu lại, Ác Ma mang một thân lãnh khí đi tới, tóc dài màu bạc xẹt qua một vòng cung nguy hiểm trên không trung.

……Được rồi, Ác Ma đang muốn bại hoại thanh danh của cô và Thánh Tử.

Hiện tại thân thể Ác Ma đã không còn ở trình độ cô đẩy một cái là ngất xỉu, cô không cản hắn nói lung tung được, chỉ có thể thấp thỏm cố sửa chữa một câu: “Quả thật tôi muốn ở lại chiếu cố cuộc sống hàng ngày của Thánh Tử đại nhân.”

Trong mắt người ngoài, chăm sóc Thánh Tử không nhất thiết phải là cô, nhưng cô không thể nói như vậy. Cô mà nói, Ác Ma lại khẳng định luôn phải là cô, vậy thì đúng là càng bôi càng đen.

Nhưng Anna không muốn bị bôi đen, Rotgar lại càng không như cô mong muốn.

Hắn nhìn Ulysses, lạnh mặt nói: “Muốn mang Anna đi, ngươi nên hỏi ta trước đã.”

Ulysses nhíu mày, hắn hơi kinh ngạc nhìn Rotgar, bình thường hắn cũng không hứng thú với những tin đồn nhảm nên không biết đã có người lén truyền nhau rằng Thánh Tử có ý gì với Anna nên mới cố ý chỉ tên cô chăm sóc mình.

Bởi vậy, hắn chỉ nói: “Cô ấy là thị nữ của phủ Bá Tước, chỉ cần cô đồng ý là có thể đi theo tôi.”

Bình thường hắn cũng không muốn nổi lên xung đột với Thánh Tử, nhưng Anna lại có quan hệ rất lớn với hắn, hắn không thể tránh né mũi nhọn.

“Được thôi, cô ấy không đồng ý, ngươi có thể cút rồi.” Rotgar cười lạnh nói, khi hắn bám vào người khác không hề có ý giữ nguyên tính cách đương sự, bây giờ lại đang trong cơn thịnh nộ, đương nhiên hắn sẽ càng không quản Victor có thể nói lời này hay không.

Nhưng Anna ở một bên lại nghe lại dựng thẳng lông mày.

Việc mà cô trăm cay ngàn đắng muốn tránh né, cuối cùng vẫn xảy ra! Vốn dĩ việc này quyền chủ động đã không nằm trong tay cô, cô muốn tránh đi đã là rất khó. Chuyện của Ác Ma, hắn thích nói như thế nào thì nói, cô làm sao ngăn được?

Ulysses tuổi còn trẻ đã là pháp sư tứ tinh, hắn có ngạo khí của mình, người khác đều khách khí cung kính với hắn, hôm nay Rotgar lại nói như vậy, hắn rất không vui.

Lúc này, Anna đi hay ở dường như không còn quan trọng nữa, đây đã thành vấn đề giữa hắn và Rotgar.

“Thánh Tử, buổi tối ngày đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ulysses lãnh đạm nhìn Rotgar hỏi. Vấn đề này hắn đã sớm muốn hỏi, nhưng vì Thánh Tử vẫn luôn ốm đau trên giường nên rất khó để tới cửa dò hỏi. Nhưng giờ phút này, hai người đều không hợp ý nhau, vậy hắn cũng không cần lại quan tâm tới lễ nghi.

Chuyện tối đó quá mức cổ quái, hắn không tin lời Thánh Tử, hắn muốn biết sự thật.

“Ta đã nói rồi nhưng ngươi không tin, vậy ngươi nói xem đã xảy ra chuyện gì.” Giọng điệu Rotgar đầy sắc bén, không nhường nhịn chút nào.

Tất cả mọi người ở nơi này đều không có uy hiếp với hắn, hắn cũng lười ngụy trang, chỉ có thể ở trước mặt Anna – đối tượng đánh cược của hắn, hắn mới có thể khống chế một chút.

Cho dù bọn họ phát hiện ra hắn có bất thường, lại có thể làm thế nào?

Ulysses chậm rãi nói ra suy đoán của mình: “Ta không có kẻ địch, những người đó là tới vì ngươi, ngươi lại dẫn ta nhập cuộc, giúp ngươi xử lý bọn họ.”

Rotgar cười lạnh: “Dù sự thật như ngươi đoán, vậy thì thế nào?”

Sự việc quả thật tương tự suy đoán của Ulysses, nhưng cả quá khứ và hiện tại, trong thân thể hai đương sự đều chứa đựng những linh hồn khác nhau.

“Không thế nào cả, ta chỉ cần một đáp án.” Ulysses nói: “Mặt khác, nếu ta đã giúp ngươi, hiện tại ngươi không nên gây trở ngại cho ta.”

Đã thật lâu không có ai dám nói chuyện như vậy với Rotgar, xem ra hắn phải rời khỏi thân thể Thánh Tử, để Ulysses cảm nhận trực tiếp sự khủng bố của đại công tước vực sâu.

Nhưng hắn nhìn Anna mở to hai mắt, mặt đầy khẩn trương, lại nhịn xuống.

Thiếu chút nữa là lộ, hắn không muốn lại phải đổi thân thể. Dã tâm của người phụ nữ Anna này quá lớn, về sau rất khó tìm được người khiến cô động lòng lại phù hợp mưu đồ của cô như Thánh Tử cho hắn bám vào. Hắn không muốn lãng phí thời gian.

Rotgar cười nhạo: “Hiện tại ta gây trở ngại ngươi? Rõ ràng là Anna không muốn đi theo ngươi.”

Hắn quay đầu nhìn Anna, nụ cười tùy ý: “Phải không, Anna?”



Anna vốn dĩ không muốn đi cùng Ulysses, cô gật đầu nói: “Đúng vậy, Thánh Tử đại nhân.”

“Nghe được chưa?” Rotgar lại nhìn Ulysses, khóe miệng gợi lên nụ cười trào phúng.

Ánh mắt Ulysses nặng nề nhìn Anna, trước khi tới, hắn cảm thấy chuyện này rất dễ dàng, lại chậm chạp không thể đạt được mục đích. Việc này làm hắn rất không vui.

“Anna, tôi cho rằng đoạn thời gian mất trí nhớ kia có liên quan tới cô, cô không muốn nhận tiền rồi trợ giúp tôi, tôi đành phải mạnh mẽ mang cô về.” Ulysses nói, cánh tay hơi vung lên, một cơn gió từ lòng bàn tay đột nhiên bay tới, đánh về hướng Anna.

Đây là nguyên tố phong đã từng dịu dàng tiễn Anna đi, hiện giờ là muốn mang cô đến bên cạnh Ulysses. Ngay lúc bị nguyên tố phong “Bắt lấy”, Anna - một pháp sư học đồ yếu ớt căn bản không có cách nào phản kháng.

Gió vẫn dịu dàng như cũ, lại khiến người ta không thể tránh thoát.

Rotgar hừ lạnh, một tay bắt lấy Anna, một tay kia nổi lên bạch quang, một chưởng chụp vào làn gió gần như vô hình kia.

Nguyên tố phong tích tụ rồi lại tiêu tán trong nháy mắt, cuối cùng hóa thành một cơn gió nhẹ, không còn sức mạnh “Bắt" được Anna.

Anna còn đang kinh ngạc không rõ, Rotgar đã hừ lạnh một tiếng: “Cướp người ngay trước mặt ta, giỏi lắm!”

Hắn buông Anna ra, kéo mặt dây chuyền trên cổ xuống niết trong lòng bàn tay, hiển nhiên hắn đang tính toán dùng thân thể Thánh Tử nghiêm túc chơi đùa với Ulysses.

Sau khi trải qua hai ngày nghỉ ngơi, Rotgar đã khôi phục một chút tinh thần lực, mà tinh thần lực của Ulysses cũng chưa khôi phục đến thời kỳ đỉnh cao, nếu nói tốc chiến tốc thắng, tinh thần lực của hắn (R) vẫn chịu được.

Nhưng dù không chịu nổi thì thế nào?

Hắn tùy thời có thể ra khỏi thân thể Thánh Tử.

Anna thấy Ác Ma và Ulysses sắp lao vào đánh nhau nhưng lại không có biện pháp ngăn cản. Tuy ban đầu là vì cô bọn họ mới nổi lên tranh chấp, nhưng cô cảm thấy hiện tại bọn họ tranh đấu cũng không liên quan gì đến cô.

Ác Ma đang tức giận Ulysses dám đoạt linh hồn cô từ trong tay hắn, mà Ulysses lại chán ghét sự ngăn cản và căm thù trong giọng điệu của Ác Ma đến tận xương tuỷ.

Anna rất tự giác lui về phía sau, không muốn bị ảnh hưởng.

Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy hai vị pháp sư chiến đấu, tuy vẫn có lo lắng nhưng lại nhịn không được tò mò.

Thật ra mọi chuyện đã phát triển đến một bước này, cô lo lắng mấy cũng vô dụng.

Ác Ma tùy ý làm bậy, hắn căn bản mặc kệ cô, có lẽ hắn cho rằng cô lâm vào tình cảnh càng gian nan, hắn càng dễ có được linh hồn cô. Trước kia cũng không phải hắn chưa làm qua loại chuyện này.

Trận chiến này muốn tránh cũng không tránh được, việc cô phải làm là nghĩ cách giải quyết hậu quả như thế nào, làm sao để mình toàn thân rút lui.

Thật sự không được thì cô đi theo Ulysses, Ác Ma muốn đuổi theo thì cứ đuổi thôi. Hôm nay Ác Ma làm ầm ĩ như vậy, cô rất khó có chỗ đứng ở phủ Bá Tước, còn không bằng để lại cho người nhà một ít tiền. Hơn nữa, nếu cô đi theo Ulysses chưa chắc sẽ gặp chuyện không may.

Nhưng không thể tiếp tục học tập với Dibian vẫn để cô có chút tiếc nuối.

Anna cách khá xa, cô chỉ còn cách chờ cuộc chiến giữa Ulysses và Ác Ma kết thúc.

Cô thấy ở nơi xa đã có người chú ý tới hai vị này xảy ra xung đột rồi vội vàng rời đi, chắc là đi tìm Bá tước Wilson, thân phận hai vị này đều vô cùng tôn quý, bọn họ đánh nhau, Bá tước Wilson đương nhiên sẽ phái người tới ngăn cản.

Cô lo lắng, Ác Ma là nhân tố không thể khống chế, chỉ sợ mọi chuyện sẽ không như cô mong muốn.

Chuyện Ác Ma bám vào người Thánh Tử vẫn luôn đè nặng trong lòng Anna, tạo thành một bóng ma cho cô, bóng ma kia rốt cuộc cũng bày ra gương mặt dữ tợn, có lẽ cô vẫn quá mức lạc quan rồi.

Trên khoảng sân rộng trước mặt Anna, Rotgar cùng Ulysses đã chính thức đối đầu.

Thân thể Thánh Tử là thuần nguyên tố quang, chỉ có thể sử dụng pháp thuật hệ quang, Ulysses am hiểu nhất là pháp thuật hệ hỏa, nhưng còn có hệ phong hỗ trợ.

Trận chiến của bọn họ không giống những gì Anna đã thấy trong điện ảnh hay những bộ phim truyền hình khác. Có lẽ nó được gọi là “Trận chiến giữa các pháp sư”?

Tố chất thân thể của hai người họ đều không kém, thậm chí là rất tốt, họ chuyển động liên tục để tránh né công kích, động tác thân thể lại kết hợp cùng pháp thuật tạo nên vũ đạo tuyệt đẹp, làm người ta hoa cả mắt.

Sau khoảng thời gian tách ra ngắn ngủi, Ulysses ngưng tụ nguyên tố hỏa trong lòng bàn tay, thông qua pháp trượng trên cổ tay, một con hỏa long xuất hiện phía sau hắn.

“Cẩn thận.” Hắn nói xong, vung tay về bên phải, hỏa long được chịu chỉ huy, bay vọt qua đỉnh đầu hắn, lao nhanh về hướng Rotgar.

Rotgar nhếch miệng cười, nguyên tố quang ngưng tụ ở lòng bàn tay, hắn không lùi mà tiến tới hỏa long, khi kề sát hỏa long, hắn mở ra năm ngón tay, đột nhiên hạ thấp thân mình, giơ tay lên, bạch quang đánh vào thân thể hỏa long, đâm ra một vết lõm lớn trên cơ thể nó, cả cơ thể hỏa long cũng có chút lung lay.

Nhưng ngọn lửa vẫn đang chảy, vết lõm kia nhanh chóng được lấp đầy, thoạt nhìn không chút tổn hao.

Rotgar thấy vậy, sắc mặt hắn không đổi, khóe miệng còn hiện ra nụ cười giễu cợt. Động tác của hắn càng nhanh hơn, liên tục đánh vào các nơi trên thân thể hỏa long, một đường như thánh Moses chia đôi mặt biển (*) lướt qua thân hình hỏa long, xuất hiện trước mặt Ulysses.

(*)Khi xưa người Do Thái phải làm nô lệ ở Ai Cập, cuộc sống vô cùng khốn khổ. Để giải thoát cho dân tộc khỏi cảnh tù đày, một người anh hùng đã vùng lên - đó là thánh Moses. Ông dẫn dắt 600 ngàn người cùng hành lý tháo chạy, vượt qua bán đảo Sinai.Các Pharaoh Ai Cập cho quân đội truy cùng đuổi tận. Người Do Thái đã chạy đến Biển Đỏ mà vẫn bị bắt kịp. Giữa lúc nguy nan, mặt nước liền tách làm đôi để người Do Thái tiếp tục cuộc hành trình. Dĩ nhiên quân Ai Cập toan đuổi theo mà không được. (Nguồn: Kênh 14)

Ulysses khẽ cau mày, hắn cũng không rảnh quản hỏa long đã có trăm ngàn vết lõm, trên tay ngưng tụ nguyên tố phong, sau đó phóng ra đánh vào trên người Rotgar, đưa hắn (R) ra xa.

Rotgar cười nhạo một tiếng, dùng thủ pháp tương tự đánh tan nguyên tố phong trên người, tiếp tục tiếp cận tới gần Ulysses, vung tay ném ra một đạo bạch quang.

Ulysses nghiêng người né tránh, rồi lại có một đạo bạch quang khác xuất hiện ở vị trí hắn vừa bước tới, hắn chỉ có thể giơ tay lấy nguyên tố hỏa dựng nên một lá chắn nhỏ. Mà khi hỏa quang và bạch quang đang triệt tiêu lẫn nhau, Rotgar đã xuất hiện bên cạnh người hắn, bạch quang trong tay hung hăng đánh vào đầu vai hắn. Khi bạch quang tới gần, trong nháy mắt trái tim hắn bỏng rát, làm hắn đau đớn kêu lên một tiếng, mất đi sự khống chế hỏa long.

Nhưng công kích của Rotgar còn chưa kết thúc, bạch quang trong tay hắn thoáng lóe lên, lần nữa đánh vào thân thể Ulysses. Ulysses đau đến cả người không thể không run rẩy, hắn bóp chặt bả vai Ulysses, hung hăng quăng Ulysses trên mặt đất.

“Trước khi khiêu khích, hãy biết rõ đối thủ của mình là ai. Ngươi nên cảm thấy may mắn vì Anna đang nhìn.”

Rotgar lạnh lùng ném xuống một câu với Ulysses, đứng dậy đi về phía Anna.

Chẳng qua vừa bước hai bước, thân hình hắn hơi run lên, thuật “bám vào người” cũng có vẻ mất khống chế.

Chậc, tinh thần lực vẫn không đủ dùng.

Rotgar không quản sắc mặt mình dần trở nên tái nhợt, từng bước đi đến trước mặt Anna, cau mày nói: “Tôi không đồng ý thì không có ai có thể mang cô đi.”

Trong lòng Anna nhảy dựng.

Khi hắn nói những lời này quả thật rất đẹp trai, nhưng cô lại không phải vì thế mà động lòng.

Cô đang sợ hãi, xem ra hắn buộc phải có được linh hồn cô.



Phải chăng, cho dù cô giãy giụa như thế nào, cuối cùng vẫn không thoát khỏi vận mệnh bị thu hoạch linh hồn?

Anna từng cho rằng Ác Ma chỉ là một con quỷ lâu la, nhưng sau đó cô chậm rãi hiểu được sức mạnh của hắn, hiện giờ lại càng không còn nghi ngờ gì hắn nữa.

Thân là Ác Ma, khi hắn bám vào những người khác vẫn có thể sử dụng năng lực của họ, cô nhìn thấy hắn dùng pháp thuật hệ hỏa thập phần thuần thục, hiện giờ sử dụng pháp thuật hệ quang cũng thành thạo giống như hắn vẫn luôn là mục sư thuần khiết.

Hắn mạnh như vậy, làm cô cảm thấy sợ hãi.

Có lẽ cho dù cô thật sự may mắn trở thành pháp sư ngũ tinh cũng không có cách nào chạy thoát khỏi bàn tay của hắn.

Anna không tự giác lui về phía sau một bước.

Rotgar nhìn ra cô sợ hãi, lại không rõ cô đang sợ cái gì.

Người muốn cưỡng chế mang cô đi là Ulysses, hắn là người ngăn cản Ulysses, sao cô lại sợ hắn?

Rotgar đương nhiên không muốn Anna sợ hắn, mắt thấy thành công đã ở trước mắt.

Hắn đi theo tiến đến gần cô, trước khi cô lùi lại hắn đã bắt được cằm cô, hắn nâng cằm cô lên, bắt cô nhìn vào mắt mình, hắn hỏi cô: “Cô đang sợ tôi?”

Anna bị bắt nhìn mặt Thánh Tử, và cả Ác Ma ở trong thân thể Thánh Tử.

Cô đương nhiên sợ hắn rồi, ai lại không sợ chết, không sợ ngay cả chết cũng không thể chứ (Ý là bị lấy linh hồn)? Nhưng cô lại không thể nói như vậy.

“Tôi…”

“Thánh Tử đại nhân!”

Câu nói của Anna bị tiếng kinh hô đánh gãy.

Rotgar không kiên nhẫn quay đầu lại, Anna nhân cơ hội thoát ra, hắn liếc mắt nhìn cô một cái, thu hồi tay không nói gì.

Người tới không ít, có cha sứ Louis từ giáo đường Lam Thạch Thành, Bá tước Wilson và Parish.

Sau khi nhìn thấy tình cảnh này, cha sứ Louis không khỏi lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, ông ta chỉ nghe nói Thánh Tử và Ulysses đánh nhau, lại không biết…Mọi chuyện là vì một thị nữ sao?

Hình ảnh Thánh Tử cúi đầu muốn hôn thị nữ kia thật sự khiến ông quá kinh ngạc!

Người đó chính là thần quyến giả (người sùng bái thần) ưu tú nhất, là Thánh Tử từ khi vào Thánh điện đã thề với Nữ thần, vĩnh viễn trung thành, cả đời phụng dưỡng Nữ thần!

“Ma nữ!”

Sau khoảnh khắc ngắn ngủi thất thần, cha sứ đã đưa ra lời giải thích mà ông ta cho là hợp lý nhất. Thánh Tử là người vô cùng thành kính với Nữ thần, Victor các hạ lại là người nổi bật trong số các Thánh Tử, làm sao có thể động lòng với một bình dân bình thường? Chỉ có một lời giải thích, thị nữ kia là Ma nữ, chuyên môn dụ dỗ Thánh Tử sa ngã!

Mặc dù Anna biết việc hôm nay chỉ sợ rất khó giải quyết, nhưng nghe cha sứ nói, cô hiểu được hậu quả còn nghiêm trọng hơn so với dự đoán lúc trước của cô.

Cô đúng thật là trở thành Ma nữ dụ dỗ Thánh Tử sa đọa mất rồi.

Anna liếc mắt nhìn Ác Ma một cái, đây là tuyệt cảnh Ác Ma muốn cô rơi vào sao?

Cha sứ Louis bước nhanh đến gần, nói với Rotgar: “Victor các hạ, ngài chỉ bị dụ dỗ thôi, trước khi chưa tạo thành sai lầm lớn, xin ngài hãy kịp thời tỉnh ngộ đi! Ma nữ này dụ dỗ ngài, chắc chắn sẽ chịu trừng phạt của Nữ thần!”

Ngay sau đó ông ta giận dữ trừng Anna: “Còn không mau quỳ xuống với Nữ thần để sám hối tội nghiệt của ngươi! Có lẽ như thế, Nữ thần còn có thể cho phép ngươi tiến vào Thần quốc của người!"

“Tôi không có tội, tôi chưa từng dụ dỗ Thánh Tử, tôi không phải Ma nữ!” Anna đương nhiên không chịu nhận tội, cho dù cô biết mình nói vậy cũng không có tác dụng gì.

“Thật là một tội nhân cố chấp! Nếu ngươi không sám hối, ngay cả Nữ thần nhân từ cũng sẽ không tha cho ngươi!” Cha sứ nổi giận nói.

Không chờ Anna phản bác, Rotgar nhíu mày: “Ồn muốn chết, tránh ra.”

Hắn thấy thật khó chịu với mấy lời lẩm bẩm phiền toái của Louis, hắn đang muốn hỏi Anna vì sao cô lại sợ hắn lại bị gián đoạn, bây giờ hắn vô cùng thiếu kiên nhẫn.

“Victor các hạ!”

Cha sứ Louis trợn mắt há hốc mồm nhìn Thánh Tử dường như hoàn toàn biến thành người khác, sắc mặt thay đổi thất thường.

Rotgar vừa định mở miệng đuổi bọn họ đi, lại cảm thấy quần áo của mình bị ai đó kéo, hắn nghiêng đầu nhìn, Anna đang ngửa đầu lên nhìn hắn đầy bất lực.

“Thánh Tử đại nhân, tôi không muốn bị bọn họ coi là Ma nữ giết chết… Ngài cứu tôi được không, tôi sẽ đáp ứng bất luận điều kiện gì.”

Vành mắt cô hơi phiếm hồng, ánh nước trong mắt lóe lên, giọng nói còn có chút nghẹn ngào.

Rotgar hơi giật mình, sau đó hắn lập tức ý thức được, thời điểm hắn đạt được mục đích tới rồi. Hơn một tháng, hắn biết mình nhất định có thể thành công.

“Nhớ kỹ lời ngươi nói.”

Hắn kéo kéo khóe miệng, ánh mắt khi quay đầu nhìn về đám người cha sứ Louis đã tràn đầy sát ý.

“Các ngươi đều chết, sẽ không ai có thể giết Anna.”

Đối diện đám người đang kinh hoảng, Rotgar từng bước đi về phía bọn họ.

Phía sau hắn, Anna chậm rãi lui ra sau, nhẹ nhàng chớp mắt, nước mắt đã không còn bóng dáng.

Cô nhìn Ulysses chậm rãi đứng lên, lại nhìn thân thể Thánh Tử bị Ác Ma bám vào vì suy yếu mà hơi lảo đảo, cô thấy cha sứ Louis đang sợ hãi xốc lại tinh thần chiến đấu, lực chú ý của mọi người đều ở trên người Thánh Tử.

Sau đó, cô nhanh chóng quay đầu bỏ chạy.

Anna biết rất rõ, mình chỉ còn lại con đường chạy trốn.

Chỉ cần có Ác Ma, cô sẽ không thể chứng minh mình vô tội. Ulysses lúc mất trí nhớ đối xử “Tốt” với cô, sau đó lại là Thánh Tử, cộng thêm Parish ở phía trước, cô có thể nói rõ được sao? Thậm chí nếu cô nói rõ những gì Ác Ma đã làm, như vậy cô sẽ chết ở trong tay Ác Ma càng nhanh.

Cô lại càng không thể ở lại chờ Ác Ma đại khai sát giới, nếu Ác Ma thắng, chẳng lẽ cô còn có thể thực hiện lời hứa đó chắc? Cô nói như vậy, chỉ là thuận theo ý Ác Ma, hắn đã thành công để cô rơi vào tình cảnh tuyệt vọng rồi, cô liền như hắn mong muốn, nắm lấy hắn như một người trong cơn tuyệt vọng nắm lấy cọng rơm cuối cùng.

Cô nhìn ra thân thể Thánh Tử còn chưa hồi phục, Ác Ma mới đánh một trận cùng Ulysses nên trạng thái thân thể cũng không tốt. Cô đánh cược hắn sẽ không rời khỏi thân thể Thánh Tử, dù sao cô “Không biết” Thánh Tử hiện giờ là Ác Ma, nếu hắn hiện thân, một thường dân bình thường như cô chắc chắn sẽ bị dọa sợ, không dám gả cho hắn. Cô đoán nếu hắn muốn dùng thân phận Thánh Tử đạt được khế ước thì tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Hiện giờ, cô muốn thừa dịp bọn họ rau gà mổ lẫn nhau, nhanh chân chạy trốn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook