Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Chương 28: Hai Nhân Cách

Linh Lạc Thành Nê

06/06/2021

Edit: Mộc.

Beta: Ly.

Sau khi biết được Anna có ý với Thánh Tử, nhưng vì sợ giáo đình nên không dám biểu hiện ra ngoài, Rotgar yên tâm.

Như vậy thì hắn còn phải lo lắng gì nữa? Chỉ cần chờ mười ngày nửa tháng, hắn có thể chờ được kết quả mình muốn.

Anna dọn dẹp hết băng gạc dính máu trên bàn, khi cô nhìn lại thì thấy Ác Ma đang nhìn chằm chằm mình.

Cũng may cô đã sớm thành thói quen, Anna không quay đầu, hỏi hắn: “ Thánh tử đại nhân, bây giờ ngài có muốn dùng cơm không?”

Chắc bây giờ mới hơn 9 giờ, một người lười biếng như Parish có thể còn chưa dậy. Trước kia Ác Ma bám vào người Ulysses hắn ăn rất sớm, nhưng giờ hắn đang bám vào người Thánh tử, thói quen thay đổi cũng bình thường.

“Mang đến đây đi.” Rotgar gật đầu.

Thân thể của con người quả thật rất phiền toái, sau khi bám vào con người gần một tháng, hắn cũng bắt đầu có thói quen làm việc nghỉ ngơi giống con người.

Anna đi vào phòng bếp, vì để thân thể Thánh Tử nhanh chóng phục hồi nên cô đã nhờ đầu bếp chuẩn bị bữa sáng có thêm thịt cá, trứng gà. Sáng sớm tinh mơ không có chế phẩm từ thịt tươi, Anna chỉ có thêm chút thịt xông khói, một ly bò sữa, đây là một phần bữa sáng rất dinh dưỡng.

Sau khi mang bữa sáng trở về, Anna lấy một chiếc bàn nhỏ có sẵn trong phòng ngủ đặt lên giường, sau đó cô đứng bên cạnh nhìn Ác Ma ăn.

Ác Ma không kén ăn, cái gì cũng ăn, số lượng đồ ăn cô lấy cũng vừa phải nên không thừa một chút thức ăn nào.

Anna thu dọn xong rồi cẩn thận đỡ Ác Ma nằm xuống nghỉ ngơi, bản thân thì quay về phòng bếp.

Cô nán lại phòng bếp một lát chứ không lập tức trở về.

Qua mấy ngày nay đi theo Ác Ma học chữ, dù thái độ dạy học của người nào đó rất tệ nhưng cô quả thật học được không ít. Từ giờ lại không phải học nữa làm cô có chút nhớ.

Khi Rebecca dò hỏi lần thứ hai tại sao cô còn ở trong phòng bếp, Anna đành phải miễn cưỡng trở về.

Vì chăm sóc Thánh Tử, gần như cả ngày cô đều ở bên cạnh hắn.

Anna chậm rãi đi tới nơi ở của Thánh Tử, giữa đường cô gặp phải ba chị em Abigail, cô dừng lại nói chuyện với bọn họ một lát. Ba người bọn họ đã biết chuyện Thánh Tử bị thương, nghe tin Anna được chỉ đích danh đi chăm sóc Thánh Tử, họ quan tâm hỏi cô về tình hình của hắn.

Anna chỉ đơn giản nói tinh thần Thánh Tử rất tốt, có thể ăn có thể ngủ, hắn rất nhanh sẽ tốt hơn. Chuyện cô cởi quần áo giúp hắn rửa sạch miệng vết thương rồi thay băng gạc thì giấu không nói, miễn làm bọn họ thấy ghen tị.

Bốn người trò chuyện một lát, cuối cùng Fiona vẫn thúc giục Anna nhanh chóng trở về, lo lắng Thánh Tử có cần gì đó, lúc này Anna mới lưu luyến không rời tạm biệt bọn họ.

Trở lại phòng ngủ chính ở tầng hai, Ác Ma vẫn còn đang nằm ở kia.

Anna rón rén đến gần, thấy hắn nhắm hai mắt, cô lùi lại hai bước, cô vừa định tìm chỗ để ngồi xuống thì Ác Ma mở mắt ra, nhìn cô nói: “ Tôi nghe nói, lúc trước em học chữ ở chỗ Ulysses.”

Anna nghĩ thầm, thân là một Thánh Tử mới đến chưa bao lâu, sao hắn có thể nghe thấy một chuyện nhỏ nhặt về một thị nữ vô danh?

Hắn lộ ra rất nhiều sơ hở trước mặt cô, nhưng cô lại giả vờ như không biết.

Vẻ mặt Anna tiếc nuối: “ Đúng vậy ạ. Ulysses đại nhân rất tốt bụng, cũng rất tận tâm chăm sóc tôi, ngài ấy đã dạy tôi rất nhiều, bây giờ không thể tiếp tục theo ngài ấy học tập làm tôi rất tiếc nuối.”

Rotgar lộ ra sắc mặt kỳ quái, hóa ra cô đánh giá hắn như vậy sao?

Nhưng hắn cũng cho rằng, cô chỉ là một con người, có thể đi theo một công tước Ác Ma học chữ là vinh hạnh của cô, cô nên biết ơn mới đúng.

“Không cần thấy tiếc, tôi cũng có thể dạy cô.” Rotgar nói.

Nếu Anna thật sự thích học chữ, hắn thấy hắn có thể dùng tiếp phương pháp này.

Anna nhìn Ác Ma, trong lòng cô rất không tình nguyện.

Quả thật cô có hoài niệm mấy khóa học của Ác Ma, nhưng đó chỉ là chút hoài niệm khi hắn không dạy học nữa mà. Ví dụ như khi nói chuyện với mọi người cô vẫn hay nhắc tới ký ức tốt đẹp lúc nhỏ, nhưng bảo cô quay lại thời thơ ấu ăn ít uống ít, tiền không thể tự do tiêu xài, cái thời đại không có smartphone không chơi được tiktok, cô chết cũng không muốn về đâu.

Nhưng cô yêu thích việc học như vậy, từ chối thì thật không hợp lý, cô chỉ đành phải tỏ ra vui sướng: “Thật sao Thánh Tử đại nhân? Tôi sợ sẽ ảnh hưởng đến việc hồi phục vết thương của ngài.”

Rotgar nói: “Cô nói vết thương nhỏ này?”

Sau đó, hắn đặt tay lên miệng vết thương lớn nhất trên bả vai, ánh sáng trắng xuất hiện rồi hắn kéo áo ngủ ra, lột băng gạc xuống. Chỉ thấy ở vị trí miệng vết thương lớn trên vai giờ chỉ còn một chút dấu vết mờ nhạt.

Hành động này làm Anna choáng váng

Nếu hắn có thể tự chữa khỏi vết thương, tại sao lúc trước không chữa luôn đi? Còn để cô còn cực khổ tắm rửa sạch sẽ rồi thay băng gạc cho hắn đấy!

Sau khi Rotgar dùng thuật chữa trị xong, hắn cảm thấy đầu óc choáng váng, buồn nôn một trận, sắc mặt hơi tái lại.



Đây không chỉ vì hắn chắn ghét cảm giác nguyên tố quang cọ rửa thân thể mà còn vì trong trận chiến lúc trước Victor đã sử dụng tinh thần lực quá mức, giờ hắn lại cậy mạnh sử dụng pháp thuật, cho dù là thuật chữa trị nho nhỏ cũng làm tinh thần lực vốn không được tốt của hắn tồi tệ hơn.

Anna rất nhanh chú ý tới sắc mặt của Ác Ma, trên mặt hắn tái nhợt giống như hắn cũng có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.

Hiện tại Anna xem như một pháp sư học đồ mới nhập môn, cô đột nhiên nhớ tới đêm qua nơi này đã xảy ra một trận chiến kịch liệt. Trước khi Thánh Tử bị Ác Ma bám vào người không chừng đã phản kháng hết sức, vậy rất có thể tinh thần lực của hắn sẽ bị tổn thương.

Dưới tình huống tinh thần lực bị tổn thương, hắn lại không muốn để thương thế của mình ảnh hưởng đến việc dạy cô học chữ, Ác Ma mạnh mẽ sử dụng pháp thuật để vết thương nhanh lành hơn.

Nghĩ như vậy, tâm tình Anna rất phức tạp.

Nếu cô không biết trong thân thể đối diện cất giấu một Ác Ma, việc làm của hắn sẽ làm cô rất cảm động.

Nhưng nếu Ác Ma làm vậy chỉ vì muốn đoạt linh hồn cô, cô chỉ có thể nói một câu, hắn vì KPI (*) đúng là liều mạng rồi.

(*) Chỉ số đo lường hiệu quả công việc. Mọi người có thể hỏi chị Google để biết thêm nhé

“Thánh Tử đại nhân, sắc mặt của ngài không tốt lắm, ngài nên nằm xuống nghỉ ngơi đi ạ!”

Anna không quan tâm sống chết của Ác Ma, cô cũng không cảm thấy cái chết của người bị ám sẽ ảnh hưởng đến Ác Ma, nhưng cô quan tâm đến thân thể của Thánh Tử.

Hơn nữa, cô được phu nhân Mary đưa tới là vì chăm sóc thân thể Thánh Tử, nếu cô chăm sóc không tốt làm thân thể Thánh Tử ngày càng kém, cô phải ăn nói thế nào đây? Tạm thời cô còn chưa muốn bị đuổi ra khỏi phủ Bá Tước.

Anna kéo lại áo ngủ Ác Ma vừa cởi ra, cô đỡ hắn nằm xuống.

Rotgar hơi mở mắt, tinh thần lực của Victor hao tổn nhiều hơn so với Ulysses, Tinh thần lực của hắn khi bám vào người Ulysses thật sự hồi phục rất nhanh, đêm qua khi hắn rời khỏi thân thể Ulysses (tinh thần lực của Ulysses) đã hồi phục hơn một nửa.

Đương nhiên cho hắn mấy ngày, tinh thần lực của Victor cũng sẽ mau chóng khôi phục lại, nhưng hiện tại thì vẫn khó chịu chút.

Hắn không muốn mở miệng nôn ra nên không gì cả.

Anna đặt Ác Ma nằm xuống rồi ngồi yên lặng phát ngốc ở một bên.

Ngẫm lại Ác Ma này vì muốn dạy cô học chữ nên cưỡng ép sử dụng thuật chữa trị, nhưng giờ chính mình vẫn phải phải nằm xuống không dạy được, cô cảm thấy….... hơi buồn cười.

Nếu Ác Ma không muốn linh hồn cô, có lẽ hành động này sẽ rất đáng yêu.

Anna không dám minh tưởng trước mặt Ác Ma nên cô đành ngồi nhớ lại mấy từ đơn đã học được hôm trước.

Bởi vì lần trước Ác Ma bắt cô đọc tập thơ “Thi hải” rất mới lạ, nên phần lớn những bài thơ trong đó Anna vẫn còn nhớ, cô lập tức yên lặng học thuộc lại mấy bài thơ đó lần nữa.

Cũng không biết qua bao lâu, Anna thấy đã gần đến trưa, nhưng Ác Ma còn đang ngủ.

Cô âm thầm rời khỏi đi tới phòng bếp.

Sau khi trả lời Rebecca tình hình sức khỏe của Thánh Tử không có vấn đề gì, Anna ăn cơm trưa rồi lấy phần thức ăn của Thánh Tử, đi bộ trở về.

Không ngờ cô lại gặp Ulysses ở vườn hoa.

Anna không muốn quấy rầy hắn nên đã hơi đi sang bên lề một chút, nhưng dường như Ulysses đang đợi cô, hắn ta nhanh chóng đi tới bên cạnh Anna.

Anna đành phải dừng lại, hành lễ.

Cả ngày hôm nay tâm tình Ulysses đều không tốt, cho dù là ai sau một giấc ngủ phát hiện mình mất đi ký ức mấy ngày liền đều sẽ không vui vẻ gì.

Điều đặc biệt làm hắn không vui là quanh người hắn có rất nhiều sơ hở làm hắn chắc chắn rằng: hắn trong mấy ngày mất trí nhớ không phải cùng một người với hắn (Ulysses).

Buổi sáng hôm nay, Parish vốn không thân không thiết với hắn đột nhiên lại chạy đến chỗ hắn, dường như vô cùng quen thuộc hỏi hắn sao hôm nay không đến chỗ mình. Parish mắng hắn trọng sắc khinh bạn, Anna không đến thì hắn cũng không đến luôn.

Chờ Parish đi rồi hắn cũng mặc kệ có bị lộ hay không, hắn đến chỗ phó quản gia Fergie hỏi xem mấy ngày gần đây hắn đã làm gì. Fergie cũng không hỏi nhiều, nói tất cả những gì mình biết.

Hắn rất kinh ngạc với những chuyện đã xảy ra, mà tất cả mọi chuyện đều xoay xung quanh một thị nữ tên là Anna. Vậy hắn cố ý chờ ở đây, chuẩn bị hỏi cô vài câu để làm rõ mọi chuyện.

Bởi vì trong đoạn thời gian hắn mất trí nhớ, Anna là kẻ được lợi nhiều nhất nên theo trực giác của Ulysses chắc chắn rằng Anna đã làm gì đó, hắn có địch ý với cô.

“Cô đã làm gì?” Hắn nhìn Anna hỏi.

Anna biết rõ sáng nay Ulysses đã tìm cô chỉ là khởi đầu thôi, cô cũng đã chuẩn bị tâm lý. Giờ cô bị chất vấn, dù biết rõ hắn muốn hỏi gì nhưng cô vẫn tỏ vẻ nghi hoặc: “Ulysses đại nhân, ý của ngài là gì ạ?”

“Không cần phải giả hồ đồ với tôi.” Ulysses lạnh lùng nói.

“ Ulysses đại nhân, tôi thật sự không biết ngài muốn hỏi gì.” Anna ấm ức nói: “Xin ngài nói rõ”

Anna vừa bất đắc dĩ vừa buồn bực, cô cũng không muốn như vậy, nhưng Ác Ma làm chuyện xấu, cô còn phải đi sau dọn dẹp hộ hắn. Ác Ma có thể phủi mông bỏ chạy còn cô thì không được!



Ulysses thấy Anna quả thật không biết nguyên nhân, quyết định không quanh co lòng vòng, dùng sự thật khiến cô không thể chối cãi.

Ulysses không kiên nhẫn nói: “Dạy cô học chữ, đưa châu báu và váy cho cô, những việc này tôi đều không nhớ. Cô đã dùng thủ đoạn gì?”

Anna vội vàng kêu oan cho mình: “Ulysses đại nhân, chuyện ngài dạy tôi biết chữ đúng không sai, nhưng châu báu và váy tôi đã nói không cần rồi ngài đốt chúng đi luôn!”

Ulysses cũng không quan tâm đến vấn đề châu báu với váy bị đốt, hắn hỏi: “Tôi sẽ không dạy một dân thường đọc chữ, càng không theo đuổi một dân nữ bình thường, cô rốt cuộc đã làm gì?”

Anna lặng lẽ nhéo cái eo mình, mắt cô đỏ lên: “Tôi không biết ngài đang nói gì, tôi thực sự chưa làm gì cả.”

Cô dừng lại một chút, trước khi Ulysses làm ầm lên, cô nhỏ giọng nghi hoặc nói: “Bây giờ nhớ lại, ngài lúc đó quả thật không giống ngài. Lúc trước rõ ràng ngài từ chối làm thầy của tôi, nhưng sau lại chủ động tìm tôi, nói muốn dạy tôi đọc chữ. Lúc ấy tôi rất mừng nên cũng không nghĩ sao lại như vậy.”

Nghe Anna nói, Ulysses khẽ cau mày, việc này rất kì lạ.

Anna nhìn sắc mặt Ulysses, cô cẩn thận nói: “Ulysses đại nhân, tôi có ý này, không biết ngài có bằng lòng nghe thử không?”

Ulysses gật đầu “Nói đi”

“Tôi từng nghe người ta nói về một loại bệnh gọi là hai nhân cách, rất giống với tình huống của ngài bây giờ. Nói cách khác, trong cơ thể của ngài, tồn tại một ngài khác, ngài sẽ không biết có người đó tồn tại. Ví dụ như ngài có thể mất trí nhớ vài ngày, chuyện ngài làm, có lẽ ngài biết, có lẽ lại không.” Anna cực kỳ nghiêm túc nói hưu nói vượn.

Cô cũng không còn cách khác, việc này cô cần phải cho Ulysses một lời giải thích, nếu không hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho cô. Vì vậy, cô đành phải bịa ra lý do hai nhân cách, thật ra cái này cũng gần với sự thật.

“Hai nhân cách?” Ulysses lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, hắn chưa từng nghe đến loại bệnh này.

Anna gật đầu, trịnh trọng nói: “Tôi nghe nói là, có một vị thân sĩ bình thường vô cùng hiền lành, mà khi nhân cách khác của hắn xuất hiện, hắn lại trở thành kẻ lừa đảo rất độc ác. Ngài là một pháp sư tôn quý, nhưng nhân cách khác của ngài rất có thể hoàn toàn tương phản với ngài, nên hắn mới chủ động dạy một thường dân như tôi học chữ.”

Vì không muốn Ulysses tìm mình gây rắc rối, Anna đành phải hạ thấp mình.

Ulysses không nghĩ sẽ nhận được đáp án như vậy, trong nhất thời hắn không thể tin được, rơi vào trầm mặc.

Anna tiếp tục nói: “Lúc ngài đốt châu báu, tôi còn tưởng tôi không hiểu quy củ chọc giận ngài, bây giờ nghĩ lại, nhân cách khác của ngài có khả năng là người vui buồn thất thường. Chỉ vì tôi không dám nhận những báu vật quý giá, hắn lập tức đốt hết mấy món đồ đó đi, tôi cản không được.”

Nói đến đây, Anna nhớ tới hình ảnh lúc đó, cô vẫn cảm thấy lòng mình đau đớn.

Đây không phải là đáp án mà Ulysses mong muốn, nhưng nhất thời hắn cũng không đoán được thật giả. Sau một hồi trầm mặc, hắn nói: “Tôi sẽ lại tìm cô.”

Nói xong, hắn xoay người định đi, thật sự không muốn ở lại lâu hơn.

Hắn không thể chấp nhận việc mình dạy một dân thường đọc chữ, thậm chí theo đuổi cô, nếu thật sự nói có một hắn khác, hắn cũng không có cách nào chấp nhận hắn có phẩm vị thấp kém như vậy.

Nhưng Ulysses không thể đi được, vì Parish đã mỉm cười bước tới đây.

Ánh mắt hắn đảo quanh trên người của Anna, cười nói: “Ulysses, anh cũng định đi thăm Thánh Tử sao? Nghe nói ngài ấy bị thương rất nghiêm trọng, tôi làm chủ nhân của phủ Bá Tước, đáng lý nên đi thăm ngài ấy. Anh còn chưa nói với tôi đêm qua anh làm thế nào tiêu diệt mấy tên kia đâu, vừa lúc anh với Thánh Tử kể tôi nghe một chút!”

Hắn ta nói xong lại nhìn Anna, cười xán lạn mê người: “Anna thân ái, phiền em đi trước báo với Thánh Tử một tiếng.”

“Sợ là Thánh Tử đại nhân đang nghỉ ngơi rồi ạ.” Anna cảm thấy Parish đi qua là biết không có chuyện gì tốt, cô vội vàng nói.

Parish mắt nhìn hộp đồ ăn mà Anna cầm nói: “Thánh Tử bị thương thì vẫn muốn ăn cơm. Em cứ đánh thức ngài ấy ăn cơm trước, chúng ta đến cũng không tính là quấy rầy.”

Lời này quả thật rất có lý.

Anna chỉ là một thị nữ nho nhỏ, nói một câu không thể ngăn được Parish, cô liền hành lễ sau đó đi trước một bước.

Ulysses do dự một chút, vẫn quyết định cùng qua đó xem thử.

Nghe nói đêm qua hắn cùng Thánh tử kề vai chiến đấu tiêu diệt kẻ đột nhập, hắn muốn nghe chi tiết.

Vì thế, Anna đi phía trước, Ulysses đại nhân và Parish thiếu gia ở phía sau, ba người một đường đi thẳng tới nơi ở của Thánh Tử.

Sau khi Anna thấy Thánh Tử còn đang ngủ, cô đẩy nhẹ bờ vai hắn, gần như Ác Ma lập tức mở mắt.

“Thánh Tử đại nhân, Ulysses đại nhân và thiếu gia Parish tới thăm ngài, hẳn là bọn họ sắp tới rồi.” Anna nói.

Rotgar vốn không muốn gặp hai người kia, nhưng nghĩ lại, thái độ của Anna trước mặt hai người kia rất tốt, hắn gật đầu nói: “Đỡ ta lên.”

Đầu hắn vẫn khó chịu nhưng đã giảm rất nhiều, cùng người khác nói mấy câu cũng được.

Anna nâng Ác Ma dậy, cô đặt bàn nhỏ lên giường rồi bày đồ ăn lên, hai người kia cũng vừa đến.

Nhìn thấy Parish và Ulysses, rồi lại nhìn Thánh Tử đang bị Ác Ma bám vào người nằm trên giường, trong lòng Anna cảm thấy rất kỳ quái.

Chà, ba người trước sau bị Ác Ma bám vào người tụ hội cùng một chỗ. Vui đây.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook