Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Chương 8: Sự Thật

Linh Lạc Thành Nê

15/02/2021

Edit: Mẹt

Beta: Ly

Rotgar nhìn bộ dạng vô tội như một con thỏ trắng của Anna, không khỏi cười lạnh.

Loài người a, quả thực làm quỷ ta chán ghét, không cần biết ôm mục đích dơ bẩn đến cỡ nào cũng có thể ngụy trang như một con vật trong sáng vô hại.

Ngón tay Rotgar nhẹ gõ lên mặt bàn, trong mắt hắn hiện lên một tia xấu xa.

“Không ngờ việc này lại gây ảnh hưởng xấu tới danh tiếng của tôi, biết thế hôm qua cô không nên nhận trợ giúp của tôi mới đúng.”

Anna sửng sốt, ngay cả Vodo cũng có chút kinh ngạc, hai người có thể nghe ra ác ý trong giọng nói của hắn. Nhưng Vodo tưởng mình nghe lầm, mà Anna thì tại lo lắng, lần này Ác Ma tính toán lật bài không chơi nữa sao?

“…… Xin lỗi ngài, là em quá ích kỷ, vì quá muốn vào nhà bếp làm việc mà tạo nên sơ sót này.” Anna đứng một bên thành khẩn mà nói. (Lúc này chế đang diễn nên mình để xưng hô là em nha)

Không thể để Ác Ma lật bài không chơi nữa, cô không biết hắn sẽ làm gì, cô cũng không có lá gan nếm thử…… Cho nên, có phải bây giờ cô không nên lừa hắn không?

Anna lấy hết dũng khí nhìn về phía Ác Ma. Quả nhiên, đối phương đang nhìn cô chằm chằm, cô khống chế mình không dời đi tầm mắt, lại nghẹn không thở được. Dần dần cô cảm thấy mặt mình có chút đỏ, lúc này cô mới cuống quít gục đầu xuống nói: “Em sẽ làm sáng tỏ với mọi người, không để bọn họ hiểu lầm.”

Cô làm Ác Ma hiểu lầm rằng cô có một chút cảm tình với hắn, nên hắn vẫn có cơ hội, đừng lật bài mà!

Rotgar xem biểu hiện của Anna, đúng như Anna muốn, hắn rút ra một kết luận… Một cơ hội.

Không hề nghi ngờ, loại con gái loài người này, đã sớm bị mê hoặc bởi thân xác và thân phận địa vị của Parish. Chỉ là cô có dã tâm quá lớn, muốn quá nhiều thứ, cũng đủ thông minh, nhưng cố tình lại vô dụng với hắn đây.

Thủ đoạn này có lẽ sẽ có tác dụng với nam giới loài người, nhưng ai kêu cô không được may mắn đụng phải hắn chứ?

Rotgar thu hồi vẻ mặt của mình, trở về làm Parish vạn người mê, thâm tình mà nói: “Đương nhiên không cần, em yêu à. Vừa rồi tôi nói như vậy chỉ vì muốn cho em hiểu, đối với tôi em cũng không phải không có tình cảm. Có lẽ chính em cũng chưa phát hiện ra, nhưng tôi có thể cảm nhận được.”

Anna cúi đầu nói: “Ngài nói đúng, thiếu gia. Có điều, em chỉ là một thị nữ, không muốn nghĩ quá nhiều.”

Mặt ngoài Anna cung cung kính kính, trong lòng lại không nhịn được phun trào.

Đổi sắc mặt nhanh như vậy, dù không biết trong thân thể hắn có Ác Ma, bệnh tâm thần mới thích nổi hắn!

Lúc này Rotgar vừa lòng thu hồi ánh mắt.

Ít nhất có một chút tiến triển, hắn không vội.

Chờ đến lúc cô cho rằng chắc chắn không có chút sơ hở nào, tự nhiên sẽ đáp lại lời “Cầu hôn” của hắn, mà khi đó, hắn sẽ tặng cô một bất ngờ.

Rotgar thong thả ung dung dùng xong bữa sáng, bản thân hắn không cần ăn cơm, nhưng thân thể Parish lại cần, hắn còn phải dùng thân thể này, không tránh được phải ăn.

Chờ dùng xong bữa sáng rồi, Anna an tĩnh thu dọn những món ăn trên bàn, sau đó cúi chào rồi rời đi, Vodo đưa cô ra tới cửa.

Rotgar ngồi trong lầu nhỏ ở vườn hoa gần đó, hắn tự rót cho mình một ly rượu nho nguyên chất, chỉ chốc lát sau đã nhìn thấy bóng dáng Anna mang theo hộp đồ ăn rời đi.

Đi ra không bao xa, cô đã bị ba thị nữ ngăn cản. Rotgar hơi nhướng mày, nhận ra một người trong đó là thị nữ hắn từng chọn làm thực nghiệm, hình như tên là Abigail thì phải.

Thính lực của Parish vốn không tồi, Rotgar chỉ cần nhẹ nhàng đẩy cửa kính ra là có thể nghe thấy tiếng mấy người phía dưới nói chuyện, nghe được một lát, hắn lạnh lùng cười, xoay người xuống lầu.

Anna ra khỏi lầu nhỏ của Parish mới nhẹ nhàng thở ra, đối mặt với Ác Ma trong truyền thuyết vẫn không có chuyện tốt gì, áp lực của cô rất lớn đấy.

Mới vừa đi được một đoạn xa, trước mặt cô xuất hiện ba người thị nữ chặn đường.



“Cô là Anna mới đến sao?” Abigail tóc vàng chống nạnh hất cằm, dù là đường sự nghiệp hay là vòng eo con kiến đều khiến người ta không thể rời mắt.

Anna liếc mắt một cái nhìn qua này ba người thị nữ này, các cô đều có điểm đặc sắc khác nhau, nhưng không ngoại lệ đều rất xinh đẹp, điệu bộ cao ngạo.

Quan trọng nhất chính là, bọn họ đều có thái độ thù địch với cô.

Anna có ý tốt mà cười nói: “Là tôi.”

Người đứng đầu là Abigail đánh giá Anna, sau đó tỏ thái độ khinh miệt: “Bộ dạng cũng chỉ như thế này thôi.”

Một thị nữ khác tóc dài màu vàng kim che miệng dại dột mà cười: “Đúng vậy, nếu so sánh với tôi, thua xa.”

Thị nữ tóc nâu cuối cùng liếc xéo Anna, khinh thường mà giơ tay lên cằm, ra vẻ từ trên cao nhìn xuống hỏi cô: “Tôi hỏi cô, lời đồn là thật hả?”

Anna không muốn xảy ra tranh cãi với những thị nữ này, lúc trước cô không hề cố kỵ mà oán giận Lily là vì Lily không được chọn, cô ta không thể ở lại phủ Bá Tước.

Nhưng những thị nữ này đã đến trước cô, nếu cô ầm ĩ với bọn họ, vậy thật quá không sáng suốt.

“Tôi không rõ lời đồn là thế nào, nhưng tôi biết, thường thì đồn đại luôn có chỗ bịa đặt, thậm chí tất cả đều là giả.” Anna thành khẩn mà nói.

Lời của Anna dĩ nhiên không thể thuyết phục được ba người này.

Abigail tóc vàng nhìn Anna mang theo hộp đồ ăn, buồn bực nói: “Cô vừa mới đi ra từ chỗ thiếu gia Parish sao? Lẽ ra, thiếu gia Parish dùng cơm căn bản không cần thị nữ mới đến như cô, vì sao cô lại cố tình đến đó?”

“Đúng vậy, có phải cô muốn giở thủ đoạn dụ dỗ thiếu gia Parish đúng không?” Kelly tóc vàng nhíu mày trừng mắt với Anna, nhưng trong lời chất vấn của cô ta còn cất giấu một tia khát vọng.

Fiona tóc nâu thì đơn giản hơn nhiều, cô ta cười lạnh tiến lên một bước, giơ lên tay muốn dạy dỗ Anna một trận.

Chỉ có điều Anna đã sớm có chuẩn bị, cô thấy thế lập tức lui về phía sau hai bước.

Fiona không ngờ Anna cũng dám trốn, còn trốn trước, chuyện này làm cho cô ta thấy rất mất mặt. Vẻ xấu hổ buồn bực chợt lóe lên trên mặt cô ta rồi biến mất, cô ta quay đầu nhìn đồng bạn của mình, hung hăng cười nói: “Abigail, Kelly, các cô nói thử xem, chúng ta nên dạy cô ta quy củ ở phủ Bá Tước thế nào nhỉ?”

Anna thở dài trong lòng, cô cảm thấy trước kia suy nghĩ của mình quá ngây thơ rồi, cho dù cô muốn có quan hệ tốt với bọn họ, nhưng nếu bọn họ không vui thì cô cũng chịu.

Cẩn thận ngẫm lại, bọn họ không làm việc ở phòng bếp, cũng ít liên quan đến, dù sao cũng sẽ không gặp mặt mỗi ngày.

Anna không phải loại người yếu đuối để người ta hãm hại. Lúc trước Lily dám đẩy cô, cô đã làm Lily mất việc.

Mà bây giờ ba người này hình như muốn hợp sức đánh cô, một đấu ba không thể đánh thắng được, cô lập tức có chủ ý.

“Tôi khuyên các cô không cần xúc động như vậy.” Anna không lùi nửa bước, hai mắt không chút nào sợ hãi nhìn ba người, cười nói: “Mặc kệ chuyện các cô nghe được là gì, tôi nói cho các cô biết, chân tướng còn khoa trương hơn so với chuyện các cô nghe được đấy.”

Abigail lôi kéo Fiona, trừng mắt nhìn Anna: “Cô nói vậy là có ý gì?”

Anna cười cười: “Không phải tôi dụ dỗ thiếu gia Parish, là ngài ấy một vừa hai phải muốn cưới tôi, chỉ là tôi vẫn luôn không đồng ý mà thôi.”

Cô vén tóc mình, chớp chớp đôi mắt linh động với họ: “Thiếu gia Parish say mê tôi, nếu ngài ấy biết các cô khi dễ tôi như vậy, các cô đoán xem, ngài có thể đuổi các cô đi không?”

“Cô nói bậy! Thiếu gia Parish sao có thể coi trọng cô?” Kelly chịu không nổi “Sự thật” Anna nói ra, cô ta buồn bực mà gào lên.

Anna cười nói: “Cô tự hỏi nội tâm của mình xem, nếu thiếu gia Parish không phải yêu tôi, yêu đến không thể kiềm chế nữa, vậy vì sao tôi muốn làm ở phòng bếp thì ngài liền cho tôi đi phòng bếp, ngày đầu tiên tôi làm việc còn một hai phải gọi tôi tới đây?”

Nghe được Anna căn cứ vào “Sự thật” mà nói, sắc mặt ba người thay đổi, trong lúc nhất thời không dám tin lời Anna, nhưng lại không dám không tin.

Các cô tới tìm gây khó dễ cho cô còn không phải vì nghe được tin đồn bán tín bán nghi sao? Hơn nữa là càng hướng về phía không tin.



Nhưng Anna phân tích “Sự thật” lại làm các cô ta không thể không tin…… Chẳng lẽ, thiếu gia Parish thật sự bị người không có xíu dáng người này mê hoặc rồi?

Ba người quay sang nhìn nhau, thấy được trong mắt người khác ý muốn rút lui.

Làm việc tại phủ Bá Tước là điều các cô tuyệt đối không muốn từ bỏ, các cô ai cũng không dám mạo hiểm.

“Tôi nhớ tới, còn có một ít việc chưa làm xong……” Fiona đã mở miệng trước, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn Anna.

Abigail cùng Kelly cũng vội vàng nói tiếp: “Đúng vậy đúng vậy, tôi cũng còn có công việc……”

Thấy ba người bị mình dọa sợ, Anna nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng không cần ngày đầu tiên tới phủ Bá Tước đã kéo bè kéo lũ đánh nhau với người khác. Sợ chết cô!

Nói thực ra, cô còn chưa từng đánh nhau với ai bao giờ, chỉ sợ vừa đánh đã thua.

Nhưng Anna vừa mới buông lỏng một nửa, khóe mắt thoáng nhìn cách đó không xa có người đang đi bộ tới đây, trong lòng cô không khỏi nhảy dựng lên.

Là Ác Ma!

Ba cô thị nữ này cũng quá ngu rồi, muốn gây phiền phức cho cô cũng không biết muốn trốn xa một chút, gần nơi “thiếu gia Parish” mà cũng dám xằng bậy.

Ba người thị nữ kia xoay người muốn rời đi cũng thấy được “thiếu gia Parish” đang đi tới, vừa mới bị Anna rót một “Sự thật” khiến các cô hoảng sợ, nghĩ đến hậu quả đáng sợ có thể bị đuổi đi, không biết là ai khởi đầu trước, ba người một người tiếp một người quỳ xuống, nơm nớp lo sợ mà muốn nói cái gì đó.

Rotgar lại không để ý tới các cô, đi nhanh lướt qua ba người đến trước mặt Anna.

Giờ phút này ý cười trên mặt hắn ít nhất có một nửa là đến từ chính hắn, vừa rồi những lời của “Anna”, cái con bé loài người này, một câu hắn cũng không bỏ lỡ.

Quả nhiên đúng như hắn nghĩ, cô thật sự quá ti tiện. Ở trước mặt hắn, cô thuần khiết như nai con, nhưng ở trước mặt người có thể uy hiếp đến dã tâm của cô gái này, cô lại giương nanh múa vuốt bại lộ ra tâm tư dơ bẩn của mình.

Trong mắt là chán ghét với miệt thị, nhưng nụ cười trên mặt Rotgar lại đầy tình ý chân thành của Parish: “Cô gái xinh đẹp của tôi, là các thị nữ này khi dễ em sao? Em có bị thương không?”

Hắn dừng một chút, bỗng nhiên ý thức được đây là cơ hội cực kỳ tốt.

Vào lúc cô bị người khác khi dễ, hắn xuất hiện, lại như lần trước cầu hôn cô một lần nữa, thỏa mãn tâm nguyện của cô…….

“Các cô không biết tôi rất quý trọng em ấy à, khiến em ấy ấm ức là chuyện tôi không thể chịu đựng được…… Anna, em hãy gả cho tôi đi, như vậy sẽ không có người dám bất kính với em nữa.”

“Sự thật” Anna nói ra là một chuyện, chính tai nghe thấy thiếu gia Parish cầu hôn lại là một chuyện khác, ba người Abigail còn quỳ trên mặt đất, lại giống như đã tập luyện rất tốt, đều nhịp mà ngước lên, vẻ mặt kinh sợ nhìn một màn này.

Chuyện cầu hôn, thế mà là thật!

Lúc “ thiếu gia Parish” tới gần, Anna liền lập tức cúi đầu. Dù đã nhìn thấy vài lần, cô vẫn cảm thấy được ở trong thân thể loài người kia là một Ác Ma dọa người.

Không phải là Ác Ma kia trông xấu xí, vừa rồi cô bị bắt nhìn chằm chằm vào hắn nên đã nhìn kỹ, ngoại trừ cặp sừng dê rừng kia với khí chất tối tăm u ám toàn thân, hắn cũng không có hình thù kỳ quái…… Có thể nói, còn rất đẹp trai.

Nhưng đẹp trai thì thế nào? Không thay đổi được hắn là Ác Ma, hắn muốn lấy mạng cô đó!

“Thực xin lỗi, thiếu gia Parish, tôi không xứng với ngài, không thể đáp ứng lời cầu hôn của ngài.” Anna thuần thục mà nói, cô còn cho rằng mình phải diễn thêm, muốn nói lại thôi phiền muộn linh tinh.

Cô cảm thấy kỹ thuật diễn của mình khá hơn nhiều so với Ác Ma, chẳng lẽ hắn cho rằng cô không nhìn ra, lúc hắn cầu hôn cô, trong xương cốt hắn lại lộ ra lạnh nhạt và sát ý à?

Cô dám đảm bảo, một khi cô đồng ý, hắn sẽ lập tức thu hoạch linh hồn cô!

Nếu nói nghe thấy “ thiếu gia Parish” cầu hôn Anna, ba người Abigail chỉ không dám tin tưởng, thì khi nghe được đáp án của Anna, các cô đã muốn ngất xỉu đến nơi.

Vì sao, Anna có thể đối mặt với lời cầu hôn của thiếu gia mà nói ra mấy chữ “Không thể đồng ý”chứ? Nếu đổi thành bọn họ, các cô không chừng sẽ vui vẻ đến xỉu luôn!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook