Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Chương 23: Thánh Tử Nguy

Linh Lạc Thành Nê

30/05/2021

Edit: L

Beta: Ly.

Khi Bá tước Wilson mang theo Thánh Tử đi ngang qua, Anna sớm đã phục hồi tinh thần lại. Cô kiềm chế tâm tình kích động, lui sang một bên giống như Abigail và những người khác, cung kính hành lễ.

Đoàn người Bá tước lập tức đi qua, nhưng vẫn chưa chú ý đến bốn người Anna.

Chờ bọn họ đi xa, bốn người mới từ trạng thái pho tượng đột nhiên sống lại.

Fiona như sợ bọn họ nghe được nhỏ giọng lại kích động mà nói: “Các người có nghe không, vị đại nhân tôn quý vừa rồi hình như là Thánh Tử đó!”

“Nghe rồi!” Abigail đã kích động đến hai mắt tỏa ánh sáng: “Dung nhan của Thánh Tử điện hạ thật là món quà mà nữ thần ban, quá thánh khiết, liếc người nhiều hơn một cái tôi cảm thấy là phạm thượng.”

Lúc trước mấy người bọn họ cũng chưa từng nói qua về đề tài Thánh Tử, Anna là từ miệng Dibian mới biết được sự tồn tại của Thánh Tử, cô nhỏ giọng nói: “Mọi người nói, Thánh Tử vì sao lại đến nơi này?”

“Ngô…giống Ulysses đại nhân, tới ở tạm sao?” Kelly nghĩ đến khả năng này thì cực kỳ hưng phấn: “Chẳng lẽ mỗi ngày tới tôi có thể nhìn ngắm Thánh Tử tôn quý xinh đẹp sao? Á mẹ ơi!”

“Oa, nếu là thật thì quá tuyệt vời!” Abigail nắm tay thấp giọng kêu lên.

Anna lại cảm thấy không có khả năng.

Ulysses vì bị thương mà tạm thời ở lại phủ Bá Tước, rất có thể là vì ở Lam Thạch Thành không có Hiệp hội pháp sư, quan hệ giữa Bá tước Wilson và Ulysses thoạt nhìn rất bình thường. Nhưng ở Lam Thạch Thành lại có giáo đường đó, Thánh Tử không ở giáo đường Thánh Điện mà tới nhà quý tộc làm cái gì?

Cho nên, cô cho rằng Thánh Tử chỉ tới chào hỏi, sẽ nhanh chóng rời đi.

Nếu Thánh Tử có thể kéo Ác Ma tới trước mặt đập cho một trận thì tốt rồi.

Anna nghĩ như vậy, trong lúc lơ đãng quay đầu lại nhìn một cái, thình lình nhìn thấy Ác Ma đang đứng cách đó không xa, cô đột nhiên cả kinh, thiếu chút nữa kêu ra tiếng.

Đầu hắn làm bằng sắt sao, không sợ à, Thánh Tử đó, hắn không biết trốn đi sao?

Tuy rõ ràng đã đối mặt với tầm mắt Ác Ma, nhưng Anna vẫn làm bộ không thấy được, nhanh chóng thu hồi ánh mắt.

Ác Ma có nhận ra thân phận của Thánh Tử không? Thánh Tử không nhìn thấy Ác Ma sao?

Nếu đáp án của hai vấn đề này đều là có, thì cô đã chẳng còn hy vọng gì vào vị Thánh Tử kia rồi.

Nhưng may là cô đã thất vọng quá nhiều lần, Thánh Tử lại làm cô thất vọng thêm một lần nữa thì cũng chả sao, cảm xúc của cô vẫn có thể bảo trì ổn định như cũ.

Dù sao cô đã sớm quyết định phải dựa vào chính mình, nếu người ngoài có thể giúp cô đánh đuổi Ác Ma thì xem như là một niềm vui ngoài ý muốn. Nếu không ai giúp được thì không phải cô còn có chính mình sao?

Anna và ba người Abigail vừa bàn luận về chuyện Thánh Tử vừa đi về hướng phòng bếp. Không ai để ý đến phản ứng của Ác Ma đứng cách đó không xa.

Mà Rotgar chân trước vừa phát hiện Anna si mê nhìn nam nhân tóc bạc kia, đi theo cô thì lại thấy cô rõ ràng đã nhìn thấy hắn mà lại làm bộ như không thấy. Đây hiển nhiên là có tình yêu mới đã quên đi dáng vẻ của tình cũ rồi. Hừ! Một cổ khí tức giận trong ngực hắn làm cách nào cũng không thể tiêu tan.

Sao lại có loại nữ nhân hay thay đổi, lại tham lam, vĩnh viễn không biết đủ như vậy chứ! Chẳng lẽ cô không biết có chút đồ vật nếu bỏ lỡ sẽ không còn cơ hội hả?

Rotgar rất nhanh nhớ lại… Hình như... Là tự hắn ảo tưởng rằng đồ vật Anna bỏ lỡ còn có thể lấy về.

Đầu tiên là Parish cầu hôn, tiếp theo lại là Ulysses cầu hôn, sau khi cô từ chối tất cả, hiện giờ mặc kệ là Parish hay Ulysses vẫn như cũ xoay quanh cô. Sự thật như vậy, làm sao sự tự tin của cô không “phát triển” cho được?

Cô tưởng là dù không bắt được nam nhân tóc bạc kia thì vẫn còn một vị pháp sư tứ tinh và một vị con trai thành chủ đang chờ cô, cô đã có đường lui hoàn mỹ như thế thì ngại gì mà không liều một phen?

Sau khi ý thức được điều này, Rotgar càng thêm phẫn nộ.

Từ đầu hắn đã muốn cô nếm trải cảm giác hối hận không kịp, mục đích của hắn là cô, hắn không thể để cô tùy ý thông đồng với người khác.

Rotgar càng nghĩ càng nghẹn khuất, thật vất vả mới nhịn xuống sự xúc động muốn phá huỷ thứ gì đó.

Hắn quyết định cho Anna thêm một cơ hội nữa, hắn sẽ quan sát thật kĩ. Nếu cô chỉ đơn thuần thưởng thức liền thôi, nhưng nếu cô thật sự coi nam nhân tóc bạc kia làm mục tiêu, hắn sẽ bám vào trên người đối phương, chờ sau khi bắt được cô sẽ để cô từ từ cảm nhận sự phẫn nộ của hắn!

Anna, người hoàn toàn không biết gì về mọi thứ đang mang bữa trưa cho Rotgar, hắn cũng không có biểu hiện ra gì khác thường.

Trước bữa tối, Anna nghe được cuộc bàn luận sôi nổi của các thị nữ phòng bếp, hóa ra Thánh Tử đại nhân sẽ ở lại đây, buổi tối sẽ có yến hội hoan nghênh hắn ta. Nhưng mà Anna phải về nhà, dĩ nhiên là không tới xem được. Bởi vì cả Ác Ma bám vào người Ulysses cũng bị mời đi tiệc tối nên Anna không cần đưa bữa tối cho Ác Ma, cô còn có thể về nhà trước.

Anna vẫn luôn suy nghĩ về chuyện Thánh Tử trước khi đến gặp Dibian, hắn ta ở lại phủ Bá Tước thật quá kỳ quái.

Nhìn thấy Dibian, Anna lo lắng sốt ruột hỏi anh ta: “Dibian, có một vị Thánh Tử đang ở trong phủ Bá Tước…anh nói xem có phải là vì anh mà tới không?”

Dibian bình thường luôn ở bên trong đống phế tích, ám văn trên mặt làm anh ta không thể nói chuyện với người khác. Tất cả thông tin và thời gian về bên ngoài đều đến từ tình báo của Anna. Khi Dibian nghe được lời cô nói, anh ta hơi nhíu mày, cẩn thận nghĩ kĩ mới nói: “Hẳn là không phải. Lúc trước tôi bị một đám mục sư cải trang đuổi giết, lúc đó hẳn là không có Thánh Tử… Tôi nghĩ hắn ta có khi là vì thí luyện mới ở lại nơi này.”

Thí luyện?

Anna nhớ Dibian từng nói, Giáo Hoàng sẽ tuyển Thánh Tử từ việc trải qua thí luyện ở Thánh Điện, Thánh Tử hẳn không chỉ có một vị, cũng phải có khoảng mấy người dự phòng, mà chỉ có người hoàn thành thí luyện mới có tư cách trở thành người được đề cử cho chức vị Giáo Hoàng.

Nói như vậy, vị Thánh Tử tóc bạc kia tương lai rất có thể sẽ trở thành Giáo Hoàng?

Anna đã mơ hồ hiểu rõ nguyên do Thánh Tử không ở Giáo đường mà lại muốn ở lại phủ Bá Tước là gì.

Thực tế nữ thần Quang Minh chỉ là hư ảo, không quản thúc được tín đồ, cuộc đấu tranh giữa các phe phái trong giáo đình chắc sẽ rất kịch liệt. Vị Thánh Tử này không chừng là không cùng phe với cha sứ Louis nên không đi tới địa bàn của ông ta cũng vì bảo đảm an toàn cho bản thân.

“Thánh Tử rất lợi hại sao?” Anna tò mò hỏi.

Dibian nói: “Thánh Tử bình thường sau khi đi thí luyện về sẽ trở thành mục sư tam tinh. Nhưng vì thời gian Thánh Tử thí luyện trong một thời kỳ thì tương đồng, mà thiên phú của bọn họ lại khác biệt nên cụ thể vị này là mục sư mấy tinh thì không có cách xác định.”

Anna hồi tưởng lại bộ dáng thánh khiết của Thánh Tử tóc bạc kia, cô cảm thấy bề ngoài hắn ta thật hấp dẫn, ít nhất cũng sẽ là mục sư tứ tinh đi?



Pháp sư tứ tinh bình thường trị không được Ác Ma, mục sư tứ tinh hẳn là sẽ có cơ hội nhỉ.

Nhưng bây giờ Anna lại càng lo cho Dibian nhiều hơn, cô lo lắng hỏi: “Thánh Tử có thể nhìn ra tôi từng tiếp xúc với pháp sư sa đoạ không? Trên người tôi có thể lưu lại nguyên tố hệ ám gì đó không?”

Dibian không nhịn được cười nói: “Không đâu, cho dù thân thể cô có nguyên tố thuần ám đi nữa, nếu không trải qua kiểm tra thì dù là Giáo Hoàng tự mình tới cũng không nhìn ra thể chất của cô. Pháp sư thường xuyên sử dụng nguyên tố nào đó, ở bên trong thân thể lưu lại một ít biến hóa vi diệu, pháp sư đều có thể thông qua quan sát nhìn ra. Bởi vì tôi là pháp sư thuần ám, bình thường chỉ có thể sử dụng nguyên tố hắc ám, hơn nữa hiện tại tinh thần lực của tôi suy yếu, trong cơ thể xuất hiện tình huống nguyên tố hắc ám mất khống chế nên người thường cũng có thể nhìn ra tôi là pháp sư sa đoạ. Nhưng chỉ cần Thánh Tử không phải đối mặt với tôi, hắn ta sẽ không biết cô đã từng có tiếp xúc với tôi.”

Thì ra có thể nhìn ra sự biến hóa của nguyên tố hắc ám, mà không phải người sử dụng nguyên tố đó.

Nghe Dibian nói như vậy, Anna cũng yên tâm hơn nhiều. Nếu không cô lại phải trốn trốn tránh tránh vị Thánh Tử kia, miễn gây hại cho Dibian.

Đối với pháp sư hắc ám như Dibian, bị Thánh Tử phát hiện có hậu quả thảm thiết hơn so với bị Ác Ma nhiều.

Ác Ma cùng lắm là chiếm thân của Dibian để lừa gạt linh hồn của cô, chờ hắn rời khỏi thân thể Dibian, trong khoảng thời gian này Dibian trừ việc mất đi ký ức khi bị bám vào người thì cơ thể vẫn còn tốt, giống như Parish. Nhưng Thánh Tử chắc chắn sẽ muốn giết “Pháp sư sa đọa” Dibian.

Tuy rằng chỉ cùng Dibian ở chung ba ngày, Anna lại phi thường thích anh ta. Nói là pháp sư sa đoạ, anh ta một chút đều không âm trầm, nếu trên mặt anh ta không có ám văn, anh ta liền cùng đại ca ca nhà bên giống nhau, ôn nhu lại cẩn thận.

Thấy Anna yên tâm, Dibian mới nhắc tới chuyện thiền định vào ngày hôm qua: “Tôi ngày hôm qua đã thử nó, hiệu quả nằm thiền, tựa hồ cùng với ngồi không khác biệt lắm, nhưng thực dễ dàng ngủ.”

Anna xem Dibian thật sự nghiêm túc thử vấn đề mà cô thuận miệng hỏi, nhịn không được cảm thấy buồn cười, lại nén cười nghiêm mặt nói: “Nguyên lai là như thế này. Tôi cùng em trai và em gái ngủ cùng nhau, nếu làm ra cái tư thế kia sẽ làm bọn họ hoài nghi, nếu nằm cũng có thể nói, tôi đây ở nhà cũng có thể nằm thiền.”

Cô cũng không phải là tùy tiện hỏi, thực tế là có nhu cầu.

Dibian hiểu rõ gật đầu: “Tôi hiểu được, khi không có điều kiện ngồi thiền, thì có thể thử xem nằm. Vậy hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu đi?”

Vẫn là quy tắc cũ, trước tiên Dibian giúp Anna ôn tập lại hai ngày trước học qua, thấy cô đều nắm vững, rồi mới tiếp tục giảng dạy.

Ở trong quá trình giảng, anh ta càng cảm thấy Anna thiên phú kinh người, có một số từ phức tạp, anh ta chỉ nói một lần, cô liền hoàn toàn ghi nhớ kỹ, mà vài từ có cách phát âm cùng ý nghĩa đều rất giống nhau, cô thế nhưng cũng có thể phân biệt rõ ràng.

Anna nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc cảm thán của Dibian thì có chút ngượng ngùng, đáng tiếc cô không thể nói cho anh ta, một bộ phận từ mà anh dạy cho cô, vừa vặn chính là lúc Ác Ma cưỡng ép muốn cô phải nhớ kỹ quyển thơ tập trung kia, cô đều đã ghi nhớ qua vài lần, sớm quen thuộc.

Bởi vì lần này Dibian dạy thêm một vài từ thuật ngữ, anh ta vốn kiếm ít hơn về tổng số tiền, cho Anna đủ thời gian ghi nhớ, nhưng tốc độ học tập của cô so với anh tưởng tượng thì nhanh hơn nhiều, cuối cùng anh ta vẫn là dạy cô hơn một trăm từ.

Dibian cảm thán mà nói: “Anna, tôi vốn tưởng rằng trong lúc dưỡng thương thì có thể dạy cô ở việc đọc viết thì không thành vấn đề đã là miễn cưỡng, không nghĩ rằng tiến độ của cô so với tôi tưởng tượng nhanh hơn nhiều, tôi tin rằng khi nói đến việc đọc viết, thì cô thực mau có thể so sánh với tiểu quý tộc mạnh mẽ.”

“Thật vậy sao? Cảm ơn, đều là có anh dạy tốt!” Nghe được Dibian khích lệ chính mình như thế, tâm tình Anna cũng rất tốt

Đều cùng là lão sư, nhưng cô không nhận được sự khích lệ nào từ Ác Ma, hắn chỉ biết mạnh mẽ cưỡng ép đem tri thức nhét vào trong não của cô, cũng mặc kệ cô có học được hay không, sau đó hỏi cô có nhớ kỹ không, thậm chí không kiểm tra câu trả lời của cô là thật hay giả.

“Không phải, là thiên phú cô tốt. Tôi còn sợ tôi dạy không tốt, sẽ ảnh hưởng đến học tập của cô" Dibian cười lắc đầu, đôi mắt màu nâu tràn đầy ôn hòa hiện lên ý cười, “Tôi còn muốn cảm ơn cô vì nguyện ý tin tưởng tôi, trợ giúp tôi”

Anna cười cười: “Chúng ta đây là giúp đỡ cho nhau, vì vậy không cần phải cảm ơn như vậy nữa."

Dibian nhìn Anna nụ cười dưới ánh trăng tuyệt đẹp, gật đầu cười nói: "Được.”

Tuy rằng Anna chưa thành công trong việc ngồi thiền để cảm nhận được nguyên tố tự nhiên, nhưng lòng hiếu học của cô làm cho cô rất muốn nghe càng nhiều tri thức, bởi vậy Dibian cũng theo cô, giảng thuộc tính của các nguyên tố khác nhau.

Dựa theo cách nói của Toà Thánh, Quang nguyên tố đại biểu cho Ánh sáng, hy vọng cùng chính nghĩa, mà Ám nguyên tố đại biểu Bóng tối, tuyệt vọng cùng tà ác. Ánh sáng sẽ đánh bại Bóng tối, chính nghĩa sẽ loại bỏ tà ác, đây đúng là lời tiên tri ban đầu của Nữ thần Ánh sáng.

Nhưng Dibian nói, các nguyên tố tự nhiên xác thật có sự bất đồng về thuộc tính chiến đấu, nhưng sở hữu nguyên tố đều là bình đẳng, nói cách khác cũng không tồn tại nguyên tố nào đó nổi trội hơn một loại nguyên tố khác.

“Pháp thuật do nguyên tố Ánh sánh thi triển, quả thật là có khả năng chữa khỏi hiệu quả, nhưng bởi vì thuộc tính chiến đấu của quang nguyên tố là tăng tốc độ cùng đau rát. Do thuộc tính tăng tốc độ của nguyên tố ánh sáng, pháp thuật như Thánh Y Thuật, có thể nhanh chóng khiến miệng vết thương khép lại.” Dibian nói, “Mà nguyên tố bóng tối thuộc tính chiến đấu là hủy diệt cùng sự ban phước của bóng tối, nguyên tố bóng tối không chỉ tạo ra sức mạnh hủy diệt, mà còn có sức mạnh của sự bảo vệ.”

Anh ta có chút tiếc nuối khi hiện tại tinh thần lực của chính mình vẫn hỗn loạn như cũ, không có khả năng thi triển pháp thuật, bằng không anh rất muốn tự mình làm cho Anna xem một phen.

Anh ta biết Anna không phải là loại người không phân xanh đỏ đen trắng liền chán ghét ám hệ pháp sư, nhưng anh vẫn muốn cho cô tận mắt nhìn thấy xem ám hệ pháp sư cũng không phải theo như lời Toà Thánh bảo “Pháp sư sa đoạ".

Như cô nói, pháp thuật chỉ là một loại công cụ, là tốt hay là xấu, cần phải xem mục đích của người sử dụng.

“Thuộc tính chiến đấu là có ý tứ gì?” Anna nghe rất thích thú, lại truy vấn chỗ nghi hoặc.

Dibian kiên nhẫn mà nói: "Thuộc tính chiến đấu là nguyên tố tự nhiên khác nhau với thuộc tính của nguyên tố cố hữu khác. Tám loại nguyên tố tự nhiên đều có thuộc tính đặc trưng của riêng nó, sở dĩ chúng ta sử dụng pháp thuật hiệu quả, chính là dựa trên sự thành lập của thuộc tính chiến đấu. Cô sử dụng một mạch pháp thuật cụ thể riêng, có thể gây ra thuộc tính chiến đấu."

“Trừ bỏ ánh sánh và bóng tối nói vừa rồi, thủy thuộc tính chiến đấu là nhu thuận cùng trí mạng, lôi là phá hoại cùng dây dưa, hỏa là ấm áp cùng bạo liệt, phong là ôn nhu cùng cuồng bạo, thổ là gánh nặng cùng rộng lượng, kim là bén nhọn cùng mềm mại. Khi sau này cô trở thành pháp sư, việc thiết kế và điều chỉnh pháp thuật mạch không thể tách rời với việc áp dụng thuần thục thuộc tính chiến đấu.”

Nói tới thời điểm này, Dibian nhớ tới chính mình lần đầu tiên thiết kế mạch pháp thuật, khi đó mất ăn mất ngủ ngày đêm lại không thể nào hiểu được là không có cách nào vận chuyển bình thường, anh ta bổ sung một câu: “Thiên phú của cô so với tôi cao hơn, hẳn là sẽ không thống khổ giống như tôi lúc trước.”

Tuy rằng vẫn là con gà yếu ớt không thể cảm nhận được nguyên tố tự nhiên, nhưng Anna lại nghe vô cùng nghiêm túc, tri thức chính là sức mạnh a, cô đem cơ sở đều củng cố tốt, chờ đến ngày có thể cảm nhận được nguyên tố tự nhiên thì bắt đầu thực hành, cô nhất định làm được nhiều việc to.

Bởi vậy đột nhiên nghe được Dibian cảm khái, cô ngẩn người hỏi: “Làm pháp sư rất thống khổ?”

“Thật ra cũng không phải.” Dibian có chút khó xử mà suy nghĩ một lát mới nói, “Tôi đến nay còn nhớ rõ sự kích động khi lần đầu tiên thành công thi triển ra pháp thuật. Mà mạch ma pháp do chính mình thiết kế cuối cùng đã thành công và thuộc về tôi vào lúc đó, tôi thậm chí muốn cảm tạ nữ thần, cho dù nàng cũng không tồn tại. Chỉ là lúc này, mỗi một lần điều chỉnh mạch pháp thuật đều không hề phản ứng, thậm chí thời điểm đó còn sinh ra phản hệ, tôi đều muốn từ bỏ.”

Anna nghe xong một lát, nhận ra chút hương vị quen thuộc.

Thiết kế mạch pháp thuật, như thế nào giống như lập trình a? Trong trường đại học cô đã chọn học một môn ngôn ngữ lập trình, tư vị kia, đừng nói nữa, thời điểm chương trình vận hành ra bug cô không biết là nơi nào sai, nơi này tu nơi đó sửa, trình tự có thể vận hành nhưng không biết là nơi nào đã làm đúng.

Tuy rằng lúc ban đầu thành tích kiểm tra của môn khóa kia cô cũng không tệ lắm, nhưng cái loại cảm giác này hiện tại cô vẫn nhớ tới.

Hy vọng, đến lúc đó cô sẽ không tới từ nhập môn rồi từ bỏ đi……

Nếu nhắc tới đề tài mạch thiết kế pháp thuật này, Dibian liền nhiều lời nói thêm một chút anh từ trước đi theo lão sư học tập.

Trong quá trình học tập nâng cao pháp sư sẽ học một số mạch phép thuật tiêu chuẩn, những cái đó tuy phổ biến, nhưng sẽ không phù hợp hoàn hảo đối với mỗi pháp sư. Mạch pháp thuật tiêu chuẩn để lại điều chỉnh không gian, bởi vậy sau khi nhận được mạch pháp thuật tiêu chuẩn, các pháp sư sẽ tiến hành điều chỉnh dựa trên cơ sở đó.

Đương nhiên, luôn có chút thiên phú không mạnh như vậy hoặc là có chút lười biếng, sẽ trực tiếp sử dụng mạch pháp thuật tiêu chuẩn, trên thực tế hiệu quả cũng không chênh lệch nhiều.



Về phần sáng tạo ra mạch pháp thuật của chính mình, đó chính là một chuyện khác, bình thường bắt đầu từ pháp sư tam tinh có thể thử.

Anna lại cố gắng thiền định ở trước mặt Dibian, sau đó vẫn như cũ không gì thay đổi, cô chỉ có thể thất vọng mà trở về nhà.

Mà bên kia, phủ Bá tước hoan nghênh yến hội vừa mới bắt đầu.

Rotgar đến yến hội, mới biết được mục tiêu mới của Anna, là Thánh Tử tới từ Thánh Điện

Hắn kỹ năng thiên phú “Bám người” trong việc sử dụng sẽ có một ít hạn chế, tinh thần lực hoặc thực lực quá mạnh đều sẽ ảnh hưởng đến xác xuất thành công bám người. Hắn tìm Ba Lan thử qua, liền tính Ba Lan mở rộng để cho hắn “Bám người”, cũng sẽ không thành công.

Mà cơ thể có ánh sáng thuần túy làm gia tăng tỷ lệ thất bại cao hơn. Nguyên tố ánh sáng có thuộc tính đau rát, sẽ làm hắn ở trạng thái “chiếm hữu” phi thường không thoải mái, bất quá cũng không đến mức chịu thương tổn. Thực lực hiện tại của hắn xác thật chỉ bằng một nửa khi còn ở Ma Giới, nhưng pháp sư bốn sao hắn còn không có để vào mắt.

Khi hắn ở Nhân giới, điều có thể làm cho hắn kiêng kị, chỉ có pháp sư năm sao.

Thánh tử kia tên Victor Kosos Sylavi Thánh Tử, ánh sáng thuần túy, mục sư tứ tinh, có tinh thần lực rất mạnh, làm Rotgar cảm thấy một tia khó giải quyết.

Muốn giết chết Thánh Tử này cũng không khó, bám vào người lại là một chuyện khác.

Lúc trước Rotgar bám vào người Ulysses, bởi vì tinh thần lực của Ulysses bị hao tổn, hắn mới có thể dễ dàng thành công. Nhưng trước mắt tinh thần lực của Thánh Tử rất mạnh mẽ, hắn rất khó có thể thành công.

Rotgar lạnh mặt ngồi một bên ở bàn dài, thỉnh thoảng liếc nhìn vào Thánh Tử đang vừa ưu nhã vừa xa cách nói chuyện cùng Bá tước Wilson.

Nếu là Anna thật sự đánh chủ ý lên Thánh Tử, hắn lại rất khó bám vào người, vậy tốt nhất là giết chết Thánh Tử.

Ngày hôm sau Anna như bình thường đi làm việc tại phủ Bá tước.

Hôm nay tinh thần cô đặc biệt tốt. Sau khi Dibian xác nhận rằng nằm cũng có thể thiền định, cô sau khi trở về nằm ở trên giường liền tiếp tục thiền định.

—— Sau đó cô liền tin tưởng lời Dibian nói rất đúng, tư thế này thật quá dễ dàng để ngủ rồi.

Bởi vì bỏ hết thảy tạp niệm trong đầu, nên cực kỳ thoải mái mà nằm, cô ngủ đến đặc biệt nhanh, ngày hôm sau tinh thần liền đặc biệt tốt.

Thiền định thật đúng là phúc âm của người bệnh mất ngủ a.

Tới phòng bếp, Anna liền nghe được bọn thị nữ nhỏ giọng kích động mà nói phong thái của Thánh Tử, sắc mặt của một đám bọn họ đều phiếm hồng, trong mắt có tia sáng.

Không biết ai nói một câu: “Đáng tiếc Thánh Tử cả đời phải phụng dưỡng nữ thần.”

Sự tiếc nuối trong giọng của người nói thật quá rõ ràng, khiến Anna không thể đi qua liếc mắt nhìn một cái.

“Nam nhân xinh đẹp và thánh khiết như vậy a……” Thị nữ tiếp tục nói chuyện cảm khái, “Thật muốn……”

Nói đến một nửa, nàng ta vội vàng dừng miệng. Những người thị nữ khác đều hiểu ý tứ của nàng, cho nhau những biểu tình có chút vi diệu.

Anna hiểu các nàng, nam nhân thánh khiết như vậy, ai mà không nghĩ làm trên mặt anh ta nhiễm tình yêu của mình đâu?

Nghĩ lại liền cảm thấy kích thích.

Bất quá anh ta là Thánh Tử phụng dưỡng nữ thần, nếu ai thật đem ý tưởng trong nội tâm nói ra, đó chính là ở phạm thượng thần linh, cho dù không mất mạng, nhưng cũng tử vong vì xã hội.

Anna hồi tưởng lại ngày hôm qua khi nhìn thấy Thánh Tử, nếu cô thanh thản ổn định ngồi ở trong nhà với chiếc sofa mềm mại với điện thoại di động vừa nhìn vừa ăn trái cây đã cắt sẵn, thì cô cũng sẽ tưởng như vậy.

Nhưng hiện tại, cô chỉ quan tâm đến đồng vàng, chỉ muốn trở thành pháp sư thôi.

Buổi sáng lúc 8 giờ rưỡi, Anna đi đến tòa nhà nhỏ nơi Ác Ma ở đúng giờ.

Trên đường đi đến nhìn thấy có thị nữ liên tiếp nghỉ chân, nhón mũi chân nhìn lên tòa nhà nhỏ đằng kia, Anna đoán đó chính là nơi mà Thánh Tử ở, khoảng cách nơi của Ác Ma cũng không xa.

Cô cảm thấy nơi ở gần nhau thật tốt a, như vậy hai người có thể đánh tới liền càng tốt.

Có thể đánh nhau, đã nói lên Thánh Tử có thể phát hiện ra Ác Ma.

Khi Anna nhìn thấy Ác Ma, câu đầu tiên hắn nói ra là: “Cô thích Thánh Tử hả?”

Cứ trực tiếp vậy hả trời?

Anna phủ nhận: “Ngài hiểu lầm.”

Rotgar cười nhạo một tiếng, hắn biết ngay cô sẽ không nói thật.

“Thánh Tử cần bảo trì cả đời thuần khiết, hắn sẽ không chịu sự dụ hoặc của cô.”

Nếu Anna có lòng háo thắng, lúc này cô nhất định sẽ tiếp nhận sự khiêu khích của Ác Ma, còn một hai phải đem Thánh Tử kéo xuống vực sâu, khiến hắn trầm luân.

Nhưng cô không có mà.

Cô chỉ muốn thấy Thánh Tử đánh bại Ác Ma mà thôi.

“Tôi biết, tôi cũng sẽ không có ý tưởng đáng sợ muốn khinh nhờn thần linh.” Anna bình đạm mà chắc chắn trả lời.

Rotgar cảm thấy, bình thường cô bất kính với thần linh như vậy, những lời này hắn đương nhiên là không tin.

Không dám khinh nhờn thần linh sao? A.

Hắn quyết định, sẽ không giết Thánh Tử, hắn muốn đánh Thánh Tử chết một nửa, lại bám vào người hắn ta. Hắn muốn nhìn thấy khi Thánh Tử chủ động dụ hoặc cô, cô còn dám nói mình “Không dám khinh nhờn thần linh nữa không”.

( Anh nhà đúng chuẩn phần tử bạo lực, sợ quá :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Chối Lời Cầu Hôn Của Ác Ma

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook