Quyển 1 - Chương 56: Giám Bảo lâu (nhất)
Hôi Manh Manh
03/10/2017
Editor:HamNguyet
Vương Tử đem Tư Mã Thú đặt ở bên bờ, đầu ngón tay vung về hướng nước tinh lọc, chỉ thấy một cỗ cột nước bay ra, theo phương hướng Vương Tử chỉ dừng ở trên người Tư Mã Thú, mà thần kỳ chính là cột nước cũng không xuyên qua thân thể trong suốt của Tư Mã Thú, mà rót vào dọc theo thân thể Tư Mã Thú, Vương Tử không ngừng dùng nước tinh lọc săn sóc ân cần linh hồn Tư Mã Thú, thẳng đến khi nước tinh lọc không hề hướng vào trong thân thể Tư Mã Thú rót vào nữa, Tư Mã Thú thoải mái thở dài một tiếng tựa hồ phải tỉnh lại.
Vương Tử ngừng lại động tác trong tay, mang theo Tư Mã Thú trong chớp mắt hiện ra bên ngoài.
"Ân, tiểu, tiểu thư?"
Tư Mã Thú tỉnh lại, ngẩng đầu cẩn thận nhìn thoáng qua Vương Tử, tuy rằng biết tiểu thư không phải cố ý làm hắn bị thương, nhưng làm một quỷ hồn,hắn nghìn năm qua chưa từng chịu quá bị thương, mới vừa rồi trải qua cảm giác đấy thực khiến hắn kìm lòng không được mà sợ hãi.
Chính là, hắn nhớ rõ linh hồn của chính mình bị tổn thương rất lớn,thời điểm cho rằng hồn phách nghìn năm này rốt cục phải tiêu tán, lại cảm thấy giống như đang đắm chìm trong thiên đường ấm áp thoải mái, linh hồn cảm nhận sâu sắc biến mất vô tung vô ảnh! Này, này tiểu thư cứu hắn sao? Tiểu thư lại có năng lực thần kì như vậy sao!
"Tiểu thư,đa tạ ân cứu mạng của tiểu thư!"Tư Mã Thú đột nhiên quỳ xuống nói,cảm kích phát ra từ nội tâm.
"Ngươi không cần cảm tạ ta, là ta làm ngươi bị thương "
Vương Tử nói, nàng không khống chế được lực lượng của chính mình, đây là thế tục, nếu ở Tu Chân giới, nàng tiếp tục như vậy tùy thời đều đặt chính mình vào trong vòng nguy hiểm.
"Không, tiểu thư, Tư Mã Thú là một tiện mệnh,được tiểu thư xuất thủ cứu giúp là Tư Mã Thú có phúc" Tư Mã Thú nói.
Hắn vẫn biết Vương Tử có năng lực độc đáo, có lẽ có thể làm cho quỷ hồn khôi phục năng lực, hắn cũng biết hắn từng có vô số cơ hội né ra, lẩn trốn rất xa, Vương Tử tuyệt đối sẽ không truy cứu, nhưng hắn lại chấp nhất theo đi nàng.
Bởi vì hắn tin tưởng hai mắt của mình, tin tưởng người phong hoa tuyệt đại trước mặt này,có một ngày trong tương lai, nhất định sẽ đứng trên chỗ cao khiến thế nhân phải ngước nhìn, cho dù tương lai đi theo nàng phải tiếp tục đối mặt với nhiều nguy hiểm lớn, hắn đều cam tâm tình nguyện, bởi vì hắn hy vọng,trong sử thi viết về tương lai huy hoàng của Vương Tử sẽ có sự góp mặt của Tư Mã Thú hắn!
"Ngươi đứng lên" Vương Tử nói.
Tư Mã Thú lên tiếng trả lời đứng lên, hắn biết, hẳn nên nghe theo bất kì lời nói nào của Vương Tử."Ngươi là thủ hạ của ta, không cần dùng từ "tiện" để hình dung chính mình" Vương Tử nói,trong lời nói bình thản để lộ ra chân thật đáng tin.
"Vâng!"
Tư Mã Thú phản ứng chậm nửa nhịp, kích động đáp, môi run rẩy muốn nói cái gì đó, hai chân nhất thời muốn quỳ lạy,thời điểm sắp tiếp xúc với mặt đất khó khăn lắm mới đứng thẳng được, hắn biết Vương Tử cũng không thích hắn hành lễ quỳ lạy, đây là lần đầu tiên Vương Tử chân chính thừa nhận hắn là thủ hạ của nàng,bảo sao hắn không kích động, thậm chí so với lúc trước làm sử quan một lần đều thỏa mãn!
"Tiểu thư, Tư Mã Thú cam nguyện cống hiến, chờ đợi sai phái, không chối từ!" Tư Mã Thú bình phục,ngữ khí trịnh trọng nói.
Vương Tử "ân" một tiếng, quay đầu nhìn về phía ao bên cạnh,gợn nước đã bình phục lại, chính là, chỉ sợ trong nước đã không còn vật sống.
"Ngươi tiếp tục nói" Vương Tử nói.
"... Nga, sát thủ liên minh Nhị Hào đột nhiên mất tích,nhưng vũ khí tuỳ thân của hắn không biết sao lại xuất hiện ở Hoa Hạ, nghe nói hai mươi sáu ngày sau sẽ được bán đấu giá ở chợ đêm lớn nhất kinh đô."
"Như thế nào để đến được chợ đêm?" Vương Tử hỏi, nếu ở chợ đêm,nhất định sẽ có quy tắc vào.
"Lần này mọi người tiến đến chợ đêm đều phải có thiệp mời, thiệp mời quy định chỉ có thể mang theo hai người, lão phu nghe được, kinh đô tam đại gia tộc đều thu được thiệp mời "
"Còn có...biện pháp khác hay không?"
"Có,Giám Bảo lâu có chợ đêm bán ra thiệp mời, cấp cho những người muốn đi lại không thu được thiệp mời,có giá hai ngàn vạn "
"... Ngươi bây giờ có thể cầm được trình độ gì?" Vương Tử trầm mặc một lát, đột nhiên thay đổi đề tài hỏi.
"Bình thường vật nặng không có vấn đề, cùng lực lượng nhân loại cơ hồ không khác" Tư Mã Thú trở lại, còn có chút kích động.
Vương Tử đem Tư Mã Thú đặt ở bên bờ, đầu ngón tay vung về hướng nước tinh lọc, chỉ thấy một cỗ cột nước bay ra, theo phương hướng Vương Tử chỉ dừng ở trên người Tư Mã Thú, mà thần kỳ chính là cột nước cũng không xuyên qua thân thể trong suốt của Tư Mã Thú, mà rót vào dọc theo thân thể Tư Mã Thú, Vương Tử không ngừng dùng nước tinh lọc săn sóc ân cần linh hồn Tư Mã Thú, thẳng đến khi nước tinh lọc không hề hướng vào trong thân thể Tư Mã Thú rót vào nữa, Tư Mã Thú thoải mái thở dài một tiếng tựa hồ phải tỉnh lại.
Vương Tử ngừng lại động tác trong tay, mang theo Tư Mã Thú trong chớp mắt hiện ra bên ngoài.
"Ân, tiểu, tiểu thư?"
Tư Mã Thú tỉnh lại, ngẩng đầu cẩn thận nhìn thoáng qua Vương Tử, tuy rằng biết tiểu thư không phải cố ý làm hắn bị thương, nhưng làm một quỷ hồn,hắn nghìn năm qua chưa từng chịu quá bị thương, mới vừa rồi trải qua cảm giác đấy thực khiến hắn kìm lòng không được mà sợ hãi.
Chính là, hắn nhớ rõ linh hồn của chính mình bị tổn thương rất lớn,thời điểm cho rằng hồn phách nghìn năm này rốt cục phải tiêu tán, lại cảm thấy giống như đang đắm chìm trong thiên đường ấm áp thoải mái, linh hồn cảm nhận sâu sắc biến mất vô tung vô ảnh! Này, này tiểu thư cứu hắn sao? Tiểu thư lại có năng lực thần kì như vậy sao!
"Tiểu thư,đa tạ ân cứu mạng của tiểu thư!"Tư Mã Thú đột nhiên quỳ xuống nói,cảm kích phát ra từ nội tâm.
"Ngươi không cần cảm tạ ta, là ta làm ngươi bị thương "
Vương Tử nói, nàng không khống chế được lực lượng của chính mình, đây là thế tục, nếu ở Tu Chân giới, nàng tiếp tục như vậy tùy thời đều đặt chính mình vào trong vòng nguy hiểm.
"Không, tiểu thư, Tư Mã Thú là một tiện mệnh,được tiểu thư xuất thủ cứu giúp là Tư Mã Thú có phúc" Tư Mã Thú nói.
Hắn vẫn biết Vương Tử có năng lực độc đáo, có lẽ có thể làm cho quỷ hồn khôi phục năng lực, hắn cũng biết hắn từng có vô số cơ hội né ra, lẩn trốn rất xa, Vương Tử tuyệt đối sẽ không truy cứu, nhưng hắn lại chấp nhất theo đi nàng.
Bởi vì hắn tin tưởng hai mắt của mình, tin tưởng người phong hoa tuyệt đại trước mặt này,có một ngày trong tương lai, nhất định sẽ đứng trên chỗ cao khiến thế nhân phải ngước nhìn, cho dù tương lai đi theo nàng phải tiếp tục đối mặt với nhiều nguy hiểm lớn, hắn đều cam tâm tình nguyện, bởi vì hắn hy vọng,trong sử thi viết về tương lai huy hoàng của Vương Tử sẽ có sự góp mặt của Tư Mã Thú hắn!
"Ngươi đứng lên" Vương Tử nói.
Tư Mã Thú lên tiếng trả lời đứng lên, hắn biết, hẳn nên nghe theo bất kì lời nói nào của Vương Tử."Ngươi là thủ hạ của ta, không cần dùng từ "tiện" để hình dung chính mình" Vương Tử nói,trong lời nói bình thản để lộ ra chân thật đáng tin.
"Vâng!"
Tư Mã Thú phản ứng chậm nửa nhịp, kích động đáp, môi run rẩy muốn nói cái gì đó, hai chân nhất thời muốn quỳ lạy,thời điểm sắp tiếp xúc với mặt đất khó khăn lắm mới đứng thẳng được, hắn biết Vương Tử cũng không thích hắn hành lễ quỳ lạy, đây là lần đầu tiên Vương Tử chân chính thừa nhận hắn là thủ hạ của nàng,bảo sao hắn không kích động, thậm chí so với lúc trước làm sử quan một lần đều thỏa mãn!
"Tiểu thư, Tư Mã Thú cam nguyện cống hiến, chờ đợi sai phái, không chối từ!" Tư Mã Thú bình phục,ngữ khí trịnh trọng nói.
Vương Tử "ân" một tiếng, quay đầu nhìn về phía ao bên cạnh,gợn nước đã bình phục lại, chính là, chỉ sợ trong nước đã không còn vật sống.
"Ngươi tiếp tục nói" Vương Tử nói.
"... Nga, sát thủ liên minh Nhị Hào đột nhiên mất tích,nhưng vũ khí tuỳ thân của hắn không biết sao lại xuất hiện ở Hoa Hạ, nghe nói hai mươi sáu ngày sau sẽ được bán đấu giá ở chợ đêm lớn nhất kinh đô."
"Như thế nào để đến được chợ đêm?" Vương Tử hỏi, nếu ở chợ đêm,nhất định sẽ có quy tắc vào.
"Lần này mọi người tiến đến chợ đêm đều phải có thiệp mời, thiệp mời quy định chỉ có thể mang theo hai người, lão phu nghe được, kinh đô tam đại gia tộc đều thu được thiệp mời "
"Còn có...biện pháp khác hay không?"
"Có,Giám Bảo lâu có chợ đêm bán ra thiệp mời, cấp cho những người muốn đi lại không thu được thiệp mời,có giá hai ngàn vạn "
"... Ngươi bây giờ có thể cầm được trình độ gì?" Vương Tử trầm mặc một lát, đột nhiên thay đổi đề tài hỏi.
"Bình thường vật nặng không có vấn đề, cùng lực lượng nhân loại cơ hồ không khác" Tư Mã Thú trở lại, còn có chút kích động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.