Tứ Đại Hotgirls Và Hotboys Trường Gr
Chương 3: Sự Thật Phơi Bày (2)
_Nightmare_
08/04/2016
Nó từ từ mở mắt ra, nó cảm nhận được một cơn đau đầu dữ dội. Thứ đầu tiên nó thấy là khuôn mặt lo lắng của Khánh.Ủa ? Nó nhớ là nó đang ở bar, rồi nó nhận được một cơn đâu đầu, rồi….. nó ngã xuống…..
-em có sao không?Em làm mọi ng lo quá._ Khánh ân cần hỏi
-ưm…_Nó nhăn mặt. Cố nhớ lại, hình như từ lúc nghe Thiên bảo là “ bị thất lạc một đứa em gái song sinh…” thì đầu nó đau như búa bổ
-anh.._ Nó gọi Khánh
-có chuyện gì thế?
-Anh….. nói cho em nghe về Thiên_ nó
-Hả? _ Khánh bất ngờ
-Nói đi và đừng giấu em bất cứ chuyện gì_ Nó
Khánh không còn sự lựa chọn nào khác. Nếu không nói thật cho nó nghe, để đến lúc nó điều tra ra, nó sẽ rất giận, mà cậu thì lại không muốn thế, mỗi lần nó giận ai( ng thân) thì nó sẽ tự nhốt mình trong phòng, không ăn uống gì. Đã có lần như thế, cậu không muốn lặp lại.
-thật ra là……_ Khánh
sau đó, cậu kể cho nó nghe tất cả mọi chuyện, từ việc nó không phải là em gái cậu, là con của ai, rằng Thiên mới là anh trai của nó, lý do mà ba cậu không cho nó biết, và vì sao nó lại ở đây……
Cậu cứ ngỡ kể xong, nó sẽ rất tức giận. Nhưng không, nó còn nói:
-anh đừng lo em giận, em hiểu mà_ Nó
-…..
-Mọi người chỉ muốn tốt cho em, không sao đâu
-ừm… cảm ơn em_ Khánh
-ây! Mà em đang ở đâu đây?_ nó hỏi
-Black Rose_Khánh
-Sao anh biết em đã đến đây?_ nó
-Anh mà _ Khánh phổng mũi
-Xì….. gớm!_Nó
Đúng lúc đó, Tuấn và Thành mở cửa vào
-bà khỏi chưa? _ Tuấn
-làm bọn tui lo muốn chết _ Thành thở phào
-tui khỏi rùi, khỏi lo đi
-Khánh, ông nói chưa?_ Tuấn
-Rồi_ Khánh
-Nè Phương Anh _ Thành
-Hửm? _ Nó
-Thằng Thiên cũng ở đây đó, ra nhận anh trai đi _ Thành
-……
-Đi! _ Nó
Nó bước xuống nhà, chạm mặt Thiên. 2 ng nhìn nhau…
-Em…._ Thiên
Nó không nói gì, chạy đến ôm Thiên
-Anh trai…_ Nó nói khẽ
-ừm, anh đây…_ Thiên
2 ng sẽ không dừng đâu nếu không có tiếng…
- è hem, 2 ng muốn tình tứ thì ra chỗ khác tình tứ nhá _ Tuấn
- ông ghen với thằng Thiên hả?_ Thành
- nào… nào có_ Tuấn đỏ mặt
- nè! Mà mấy ông sao lại ở đây? _ Nó
- bọn tui ở đây hoài mà_ Thành
- thế hử ~~~~_ nó
Lúc đó, Khánh đưa cho nó bộ đồng phục
-hả???? đồng phục????? ba bảo em sang đây để quản lí công ty chứ đâu phải để đi học????_ Nó hốt hoảng
-17t không đi học thì làm gì? Việc công ty đã có người lo rồi_ Khánh
-Nhưng không phải em có bằng đại học rồi sao…._ Nó
-Có rồi vẫn phải đi_ Khánh
-Uầy_ nó chu môi, phồng má trông rất dễ thương, 3 ng còn lại cười
-Thôi, lên phòng ngủ đê!_ Thành ngáp
-Thà ông thức luôn đi, 1h30 sáng rồi_ Nó vừa nói vừa đi lên phòng
-Bà vẫn còn đi lên đấy còn bảo ai _ Thành
-em có sao không?Em làm mọi ng lo quá._ Khánh ân cần hỏi
-ưm…_Nó nhăn mặt. Cố nhớ lại, hình như từ lúc nghe Thiên bảo là “ bị thất lạc một đứa em gái song sinh…” thì đầu nó đau như búa bổ
-anh.._ Nó gọi Khánh
-có chuyện gì thế?
-Anh….. nói cho em nghe về Thiên_ nó
-Hả? _ Khánh bất ngờ
-Nói đi và đừng giấu em bất cứ chuyện gì_ Nó
Khánh không còn sự lựa chọn nào khác. Nếu không nói thật cho nó nghe, để đến lúc nó điều tra ra, nó sẽ rất giận, mà cậu thì lại không muốn thế, mỗi lần nó giận ai( ng thân) thì nó sẽ tự nhốt mình trong phòng, không ăn uống gì. Đã có lần như thế, cậu không muốn lặp lại.
-thật ra là……_ Khánh
sau đó, cậu kể cho nó nghe tất cả mọi chuyện, từ việc nó không phải là em gái cậu, là con của ai, rằng Thiên mới là anh trai của nó, lý do mà ba cậu không cho nó biết, và vì sao nó lại ở đây……
Cậu cứ ngỡ kể xong, nó sẽ rất tức giận. Nhưng không, nó còn nói:
-anh đừng lo em giận, em hiểu mà_ Nó
-…..
-Mọi người chỉ muốn tốt cho em, không sao đâu
-ừm… cảm ơn em_ Khánh
-ây! Mà em đang ở đâu đây?_ nó hỏi
-Black Rose_Khánh
-Sao anh biết em đã đến đây?_ nó
-Anh mà _ Khánh phổng mũi
-Xì….. gớm!_Nó
Đúng lúc đó, Tuấn và Thành mở cửa vào
-bà khỏi chưa? _ Tuấn
-làm bọn tui lo muốn chết _ Thành thở phào
-tui khỏi rùi, khỏi lo đi
-Khánh, ông nói chưa?_ Tuấn
-Rồi_ Khánh
-Nè Phương Anh _ Thành
-Hửm? _ Nó
-Thằng Thiên cũng ở đây đó, ra nhận anh trai đi _ Thành
-……
-Đi! _ Nó
Nó bước xuống nhà, chạm mặt Thiên. 2 ng nhìn nhau…
-Em…._ Thiên
Nó không nói gì, chạy đến ôm Thiên
-Anh trai…_ Nó nói khẽ
-ừm, anh đây…_ Thiên
2 ng sẽ không dừng đâu nếu không có tiếng…
- è hem, 2 ng muốn tình tứ thì ra chỗ khác tình tứ nhá _ Tuấn
- ông ghen với thằng Thiên hả?_ Thành
- nào… nào có_ Tuấn đỏ mặt
- nè! Mà mấy ông sao lại ở đây? _ Nó
- bọn tui ở đây hoài mà_ Thành
- thế hử ~~~~_ nó
Lúc đó, Khánh đưa cho nó bộ đồng phục
-hả???? đồng phục????? ba bảo em sang đây để quản lí công ty chứ đâu phải để đi học????_ Nó hốt hoảng
-17t không đi học thì làm gì? Việc công ty đã có người lo rồi_ Khánh
-Nhưng không phải em có bằng đại học rồi sao…._ Nó
-Có rồi vẫn phải đi_ Khánh
-Uầy_ nó chu môi, phồng má trông rất dễ thương, 3 ng còn lại cười
-Thôi, lên phòng ngủ đê!_ Thành ngáp
-Thà ông thức luôn đi, 1h30 sáng rồi_ Nó vừa nói vừa đi lên phòng
-Bà vẫn còn đi lên đấy còn bảo ai _ Thành
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.