Tứ Đại Hotgirls Và Hotboys Trường Gr
Chương 18: Tình Thế Nguy Cấp
_Nightmare_
02/05/2016
thông tin nhân vật:- Tanamura Kiyoshi}
- Tanamura Isora}
- Tanamura Mineko}
=> Bộ 3 yêu quái, là những đứa em kết nghĩa của Phương Anh
- Diệp Mỹ Liên: được Phương Anh cứu trong một trận chiến. sau này là cấp dưới giỏi nhất của Nó
----------------------------------------------------- -----
" đùng!"
- lại cái gì nữa thế? _ mặt Nó ngày càng tối
- một quả lựu đạn thứ 2 nổ _ Trả lời Nó vẫn là Bảo Nam
- mấy người kia đâu? _ Nó hỏi
- tạm thời dừng lại đi. cậu mà vào khu vực chiến đấu là cả hai chúng ta đều không thể liên lạc được nữa _ Bảo Nam nói _ chúng xây dựng sóng nhiễu tín hiệu từ hai quả lựu đạn vừa rồi. Bây giờ không liên lạc được với họ. họ cũng không thể liên lạc được với ta. Ta chỉ có thể nghe thấy tiếng họ thôi
- hừm! Bảo Nam, cậu gọi đội ngũ của cậu đến đi, qua quả vừa rồi, chắc chắn có người bị thương _ Nó nói _ mà này...
- hửm?
- không có gì, bây giờ tôi sẽ vào trong. cậu phụ trách ở phía ngoài nhé?
- OK! cẩn thận đấy!
Nó ngắt tín hiệu và đi vào trong. Nó đi theo hành lang dài rồi đi lên tầng. Sức công phá thế này chắc họ đang ở tầng 2. Nó đi thêm một đoạn nữa thì giật mình. có đến 4 đường cầu thang đi lên, theo thông tin của Bảo Nam thì có 3 cái là cầu thang cụt. ĐI lên sẽ gặp bẫy. Hay rồi đây .... bây giờ thì Nó phải đứng suy luận
Được rồi, tiếng nổ vọng ra từ phía Đông, chắc chắn bon họ ở đó. Sóng nhiễu tín hiệu.... nếu gây nhiễu ở phía ĐÔng thì phía Tây sẽ hoạt động được. Nó đi sang phía bên trái, bật tai nghe lên
' rè rè rè'
- cái gì? _ Nó giật mình. Phía Tây không thể sao?
' rè...... Anh....Nam....rè ...... Khánh.....thương nặng.....rè ...... bẫy.... rè ......đừng ...... trong..... rè ....một mình.....'
Nó vẫn còn đang giật mình vì hướng suy luận của mình sai, lại còn nghe được tiếng của Trang trong tai nghe thì càng giật mình hơn nữa. nếu dịch nôm na thì là:" Phương Anh, Bảo Nam, Khánh bị thương nặng, có bẫy, đừng vào trong một mình!"
Bình tĩnh lại nào. Biết là nơi này có bẫy, nhưng bây giờ thì nguy hiểm rồi. Bây giờ người nguy hiểm nhất lại là Nó. Hoàn toàn bị cắt đứt liên lạc với mọi người, đi một mình, lại còn đứng ở chỗ tối, phân vân giữa 4 cầu thang. Nó phải bình tĩnh, cơ bản là phải bình tĩnh lại
---------------------------------------
Phía Thiên
- Khánh! sao mày ngu thế hả? chạy ra đó làm gì? _ Thành quát
- ông thôi đi! Khánh đã như vậy rồi ông còn quát nữa sao? _ Trang lớn tiếng
- bà..... _ Thành nghiến răng
- hai người thôi ngay! bây giờ là lúc để hai người cãi nhau sao? _ Ngà nói giọng lạnh lùng
Lúc này Khánh đang nằm dưới đất, máu me be bét
- Khánh, uống cái này vào _ Trà nhét một viên thuốc vào miệng Khánh
- cái gì thế? _ Tuấn hỏi
- Anh Anh bảo tôi mang theo, cứ hơi một tí là nhắc_ Trà nói _ bả bảo mang the o đề phòng trường hợp xấu xảy ra, ai ngờ bây giờ nó lại có ích. Cái này là thuốc thử nghiệm DP13, có tác dụng hồi phục được một phần sức mạnh đồng thời làm cho người bị thương không lả đi
- vậy là tôi vô tình thành chuột bạch hả? _ Khánh mở miệng nói
- ông im mà dưỡng sức đi _ Trang nói
- không! tốt nhất là mọi người nên nói chuyện với cậu ấy, nếu không cậu ấy sẽ lả đi đấy _ Thiên quay ra nói _ tôi sẽ cõng Khánh, tìm đường ra khỏi đây mau. Nhiệm vụ lấy con chip đó để sau đi
- ừm ! để tôi liên lạc với Bảo Nam _ Trang trả lời
- Bảo Nam! _ Trang nói vào bộ đàm. Lúc này họ đã đi ra gần đến cửa thoát
- cái gì? là cậu sao Trang? tín hiệu đã bị nhiễu, tại sao cậu...? _ Bảo Nam như nhận ra điều gì_ Chết tiệt!
- làm sao thế? _ Thiên hỏi
- ta mắc bẫy của bọn chúng rồi! Anh Anh đã vào bên trong! _ Bảo Nam nói như hét vào bộ đàm, giọng đầy kích động
- cái gì? _ cả bọn hoảng hốt. 7 người bọn họ đấu không lại chúng, vậy mà bây giờ một mình Nó lại đang ở bên trong
- em ấy vào lúc nào hả? _ Thiên quát vào bộ đàm
- hai người không nghe thấy tôi nói gì sao? _ Trang hỏi
- cậu ấy vào được một lúc rồi. Cậu nói cái gì? tôi có nhận được tín hiệu nào đâu? _ Bảo Nam
- tôi sẽ vào trong _ Thiên đưa Khánh cho Tuấn rồi nói
- cậu không được phép vào! _ Bảo Nam hét
- một nửa của tôi ( em gái song sinh đấy ạ ) vẫn còn ở trong. làm sao tôi ra ngoài được!
- người đâu! lên lôi hết bọn họ đi cho ta! _ Bảo Nam giọng lãnh khốc nói
- vâng! thưa thiếu gia! _ Lúc này,người của Bảo Nam đã đến, khống chế bọn họ
- cái gì thế này?
- Bảo Nam! cậu đang làm gì thế hả?
- thả bọn tôi ra, Bảo Nam!
- Bảo Nam! cậu điên rồi!
- Anh Anh vẫn còn ở trong đấy!
- hừm! _ Bảo Nam hừ lạnh một tiếng _ người đâu! đem Triệu thiếu gia về địa bàn của ta chữa trị!
- tôi không biết cậu là thằng khốn nạn như vậy đấy! Bảo Nam! _ Tuấn vùng lên nhưng vẫn không thoát được khỏi người của Bảo Nam
Bảo Nam không nói gì. Nói đúng hơn là cậu chẳng biết phải làm gì bây giờ. Đây hoàn toàn là sự sắp xếp của Nó. Nếu không có lệnh cậu hoàn toàn không được động thủ
" Phương Anh! cậu nhất định phải an toàn trở về! "
- Tanamura Isora}
- Tanamura Mineko}
=> Bộ 3 yêu quái, là những đứa em kết nghĩa của Phương Anh
- Diệp Mỹ Liên: được Phương Anh cứu trong một trận chiến. sau này là cấp dưới giỏi nhất của Nó
----------------------------------------------------- -----
" đùng!"
- lại cái gì nữa thế? _ mặt Nó ngày càng tối
- một quả lựu đạn thứ 2 nổ _ Trả lời Nó vẫn là Bảo Nam
- mấy người kia đâu? _ Nó hỏi
- tạm thời dừng lại đi. cậu mà vào khu vực chiến đấu là cả hai chúng ta đều không thể liên lạc được nữa _ Bảo Nam nói _ chúng xây dựng sóng nhiễu tín hiệu từ hai quả lựu đạn vừa rồi. Bây giờ không liên lạc được với họ. họ cũng không thể liên lạc được với ta. Ta chỉ có thể nghe thấy tiếng họ thôi
- hừm! Bảo Nam, cậu gọi đội ngũ của cậu đến đi, qua quả vừa rồi, chắc chắn có người bị thương _ Nó nói _ mà này...
- hửm?
- không có gì, bây giờ tôi sẽ vào trong. cậu phụ trách ở phía ngoài nhé?
- OK! cẩn thận đấy!
Nó ngắt tín hiệu và đi vào trong. Nó đi theo hành lang dài rồi đi lên tầng. Sức công phá thế này chắc họ đang ở tầng 2. Nó đi thêm một đoạn nữa thì giật mình. có đến 4 đường cầu thang đi lên, theo thông tin của Bảo Nam thì có 3 cái là cầu thang cụt. ĐI lên sẽ gặp bẫy. Hay rồi đây .... bây giờ thì Nó phải đứng suy luận
Được rồi, tiếng nổ vọng ra từ phía Đông, chắc chắn bon họ ở đó. Sóng nhiễu tín hiệu.... nếu gây nhiễu ở phía ĐÔng thì phía Tây sẽ hoạt động được. Nó đi sang phía bên trái, bật tai nghe lên
' rè rè rè'
- cái gì? _ Nó giật mình. Phía Tây không thể sao?
' rè...... Anh....Nam....rè ...... Khánh.....thương nặng.....rè ...... bẫy.... rè ......đừng ...... trong..... rè ....một mình.....'
Nó vẫn còn đang giật mình vì hướng suy luận của mình sai, lại còn nghe được tiếng của Trang trong tai nghe thì càng giật mình hơn nữa. nếu dịch nôm na thì là:" Phương Anh, Bảo Nam, Khánh bị thương nặng, có bẫy, đừng vào trong một mình!"
Bình tĩnh lại nào. Biết là nơi này có bẫy, nhưng bây giờ thì nguy hiểm rồi. Bây giờ người nguy hiểm nhất lại là Nó. Hoàn toàn bị cắt đứt liên lạc với mọi người, đi một mình, lại còn đứng ở chỗ tối, phân vân giữa 4 cầu thang. Nó phải bình tĩnh, cơ bản là phải bình tĩnh lại
---------------------------------------
Phía Thiên
- Khánh! sao mày ngu thế hả? chạy ra đó làm gì? _ Thành quát
- ông thôi đi! Khánh đã như vậy rồi ông còn quát nữa sao? _ Trang lớn tiếng
- bà..... _ Thành nghiến răng
- hai người thôi ngay! bây giờ là lúc để hai người cãi nhau sao? _ Ngà nói giọng lạnh lùng
Lúc này Khánh đang nằm dưới đất, máu me be bét
- Khánh, uống cái này vào _ Trà nhét một viên thuốc vào miệng Khánh
- cái gì thế? _ Tuấn hỏi
- Anh Anh bảo tôi mang theo, cứ hơi một tí là nhắc_ Trà nói _ bả bảo mang the o đề phòng trường hợp xấu xảy ra, ai ngờ bây giờ nó lại có ích. Cái này là thuốc thử nghiệm DP13, có tác dụng hồi phục được một phần sức mạnh đồng thời làm cho người bị thương không lả đi
- vậy là tôi vô tình thành chuột bạch hả? _ Khánh mở miệng nói
- ông im mà dưỡng sức đi _ Trang nói
- không! tốt nhất là mọi người nên nói chuyện với cậu ấy, nếu không cậu ấy sẽ lả đi đấy _ Thiên quay ra nói _ tôi sẽ cõng Khánh, tìm đường ra khỏi đây mau. Nhiệm vụ lấy con chip đó để sau đi
- ừm ! để tôi liên lạc với Bảo Nam _ Trang trả lời
- Bảo Nam! _ Trang nói vào bộ đàm. Lúc này họ đã đi ra gần đến cửa thoát
- cái gì? là cậu sao Trang? tín hiệu đã bị nhiễu, tại sao cậu...? _ Bảo Nam như nhận ra điều gì_ Chết tiệt!
- làm sao thế? _ Thiên hỏi
- ta mắc bẫy của bọn chúng rồi! Anh Anh đã vào bên trong! _ Bảo Nam nói như hét vào bộ đàm, giọng đầy kích động
- cái gì? _ cả bọn hoảng hốt. 7 người bọn họ đấu không lại chúng, vậy mà bây giờ một mình Nó lại đang ở bên trong
- em ấy vào lúc nào hả? _ Thiên quát vào bộ đàm
- hai người không nghe thấy tôi nói gì sao? _ Trang hỏi
- cậu ấy vào được một lúc rồi. Cậu nói cái gì? tôi có nhận được tín hiệu nào đâu? _ Bảo Nam
- tôi sẽ vào trong _ Thiên đưa Khánh cho Tuấn rồi nói
- cậu không được phép vào! _ Bảo Nam hét
- một nửa của tôi ( em gái song sinh đấy ạ ) vẫn còn ở trong. làm sao tôi ra ngoài được!
- người đâu! lên lôi hết bọn họ đi cho ta! _ Bảo Nam giọng lãnh khốc nói
- vâng! thưa thiếu gia! _ Lúc này,người của Bảo Nam đã đến, khống chế bọn họ
- cái gì thế này?
- Bảo Nam! cậu đang làm gì thế hả?
- thả bọn tôi ra, Bảo Nam!
- Bảo Nam! cậu điên rồi!
- Anh Anh vẫn còn ở trong đấy!
- hừm! _ Bảo Nam hừ lạnh một tiếng _ người đâu! đem Triệu thiếu gia về địa bàn của ta chữa trị!
- tôi không biết cậu là thằng khốn nạn như vậy đấy! Bảo Nam! _ Tuấn vùng lên nhưng vẫn không thoát được khỏi người của Bảo Nam
Bảo Nam không nói gì. Nói đúng hơn là cậu chẳng biết phải làm gì bây giờ. Đây hoàn toàn là sự sắp xếp của Nó. Nếu không có lệnh cậu hoàn toàn không được động thủ
" Phương Anh! cậu nhất định phải an toàn trở về! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.