Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Quyển 1 - Chương 7: Cảnh sát đến thăm (2)

Ân Tầm

31/10/2014

Cung Quý Dương cười ha hả, thậm chí còn ra vẻ cực kỳ thoải mái tựa sát vào lưng ghế phía sau, nói: “Chắc hẳn các ông cũng không muốn lãng phí tiền bạc của người nộp thuế chứ, nhưng tôi không rõ mấy vị cảnh sát đây đến thăm là vì chuyện gì?”

"Ách! Cái đó…cái đó, Cung tiên sinh!"

Viên cảnh sát lau lau mồ hôi hột trên trán: “Chuyện là vầy, mấy ngày trước chúng tôi nhận được một vụ báo án, một người phụ nữ bị mất trộm một chiếc xe con. Căn cứ vào biển số xe trên giấy phép, cuối cùng điều tra ra được chiếc xe này nằm ở đây, mà Cung tiên sinh lại ở nơi này, cho nên….cho nên.” Ông ta ấp úng nói, không dám đưa ra kết luận.

"Cho nên theo ý của ông, xe là do tôi trộm?"

Cung Quý Dương đặt ly rượu lên trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh ghế sofa, chậm rãi đứng dậy, giọng điệu trào phúng giúp ông ta đưa ra kết luận!

Viên cảnh sát vừa nghe thấy, ngay lập tức bị cà lăm nói không thành câu: “Không không không, tôi không phải có ý này, Cung tiên sinh làm sao có thể đi trộm xe được. Ý của tôi là, có phải ngài không cẩn thận, vô tình mở nhầm cửa xe hay không?”

"Nhầm cửa xe?" Cung Quý Dương nét mặt tỉnh bơ, cười cười, ông cảnh sát này quả thật biết tự tìm đường thoát thân.

Lúc này, Ngải Ân Hà đi lên phía trước, nhẹ nhàng nói: “Vị cảnh sát này, tôi cũng nghĩ là ông điều tra nhầm rồi, lấy thân phận hiện giờ của Cung tiên sinh, làm sao có thể liên quan đến chuyện này. Nếu như các ông không rời khỏi đây, đừng trách tôi kiện các ông tội quấy nhiễu nhà dân!”

Viên cảnh sát nghe thấy thế, sắc mặt còn khẩn trương hơn, vừa tính nói gì đó, liền nghe thấy một cảnh sát quèn đứng sau lưng mình lên tiếng, giọng chắc nịch:

"Sau khi chúng tôi sử dụng máy móc để theo dõi, chiếc xe của vị kia đang ở trong biệt thự của Cung quý dương tiên sinh. Nếu như ngài thật sự trong sạch, cảnh sát chúng tôi sẽ không đổ oan cho người tốt!”

Lời nói của tên cảnh sát quèn này lập tức khiến những người xung quanh toát mồ hôi lạnh. Nhất là vị cảnh sát trưởng, sau khi ông ta nghe xong câu này, lập tức tiến lên đẩy anh ta về sau, ý bảo an phận một chút, không cần nói gì.

"Anh….." Ngải Ân Hà không ngờ tới mình lại bị một tên cảnh sát quèn làm cho cứng họng, sắc mặt lập tức trở nên rất khó coi.



Bốp! Bốp! Bốp!

Cung Quý Dương nhíu mày cười một tiếng, đôi con ngươi sâu thẳm hơi pha chút nổi loạn, tà mị mê người, tựa như có loại ma lực khiến người ta hồn xiêu phách lạc. Chỉ thấy anh chậm rãi đứng lên, đi về phía tên cảnh sát quèn can đảm ban nãy, tựa như một con Báo đen đang chuẩn bị xử lý con mồi.

"Hê hê, Cung tiên sinh, anh ta còn trẻ không hiểu chuyện, xin ngài…”

Viên cảnh sát trưởng tiến lên một bước, toan cầu cạnh cho cấp dưới, liền bị Cung Qúy Dương đưa tay đẩy ra. Anh đi đến gần tên cảnh sát quèn, từ trên cao nhìn xuống chỉ đứng tới bả vai mình, cất giọng: “Cậu là người mới?”

Cảnh sát quèn nghiêm nghị nói: “Không sai, tôi là người mới, anh đừng tưởng rằng mình là người có tiền rồi muốn làm gì thì làm. Anh có biết vị kia bị mất xe sốt rột như thế nào không?”

Cung Quý Dương gật đầu cười, dường như nơi đáy mắt hàm chứa một tia khen ngợi. Ngay sau đó, làn môi mỏng tà mị của anh nhấc lên: “Không sai, tôi chính là người trộm xe, tôi đi với các ông về đồn lấy lời khai!”

Tiếng nói của anh vừa dứt, toàn bộ đám người trong phòng đều cả kinh, không ai trả lời được.

Bọn họ không nghe lầm chứ? Tổng giám đốc lừng lẫy của Cung thị tài phiệt, lại chính là tên trộm chiếc xe Ferrari của một cô gái?

Ngải Ân Hà nghe vậy, lập tức tiến về phía trước: “Qúy Dương, anh đang làm gì vậy?”

Cung Quý Dương khoát tay cắt đứt lời của cô..., sau đó đưa tầm mắt về phía tên cảnh sát quèn, cười quỷ dị: “Đi thôi, tôi đi với cậu trở về đồn cảnh sát!”

"Cái gì?" Cảnh sát quèn không ngờ Cung Quý Dương lại thừa nhận ‘tội danh’ của mình nhanh như vậy, ngẩn người, đứng tại chỗ chết trân một hồi lâu.

Cung Quý Dương đặt tay lên bả vai anh ta, vỗ vỗ, sau đó cầm lấy áo khoác cắm đầu cắm cổ đi ra ngoài. Đám người phía sau ngay lập tức đuổi theo, vừa đi đến cửa thì Cung Qúy Dương bất thình lình xoay người, nhìn tên cảnh sát quèn kia, mờ ám nói một câu: “Cậu mang họ Sầm!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook