Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ
Quyển 2 - Chương 45: Chó gấu vẫn là anh hùng? (2)
Ân Tầm
31/10/2014
Cung Quý Dương không nói tiếng nào, vừa rồi bị một cú ném của Lãnh Thiên
Dục, ngược lại anh cảm thấy tỉnh táo hơn, chỉ thấy anh xoay nắp bình
nước khoáng, ngửa đầu đổ cả bình nước lên đầu.
Nước lạnh chảy xuống dọc theo mái tóc đen nhánh của anh, phác họa lại khuôn mặt anh tuấn của anh, sau đó, anh tiêu sái vẫy vẫy tóc, nước bắn ra bốn phía……
Một động tác lưu loát, tiện tay chuẩn xác ném chiếc bình rỗng vào thùng rác đối diện!
“Ba người các cậu nghe cho rõ đây!”
Cung Quý Dương đứng dậy, ánh mắt sắc bén nhìn những thiết bị trò chơi đang chuyển động, lòng đầy căm phẫn mà thề:
“Nhất định Cung Quý Dương mình sau này sẽ tự tay mình xây dựng tất cả công viên trò chơi trên thế giới, tất cả thiết bị trò chơi bên trong sẽ do tự tay mình thiết kế, nhất định mình sẽ thiết kế ra trò chơi vô cùng mạo hiểm và kích thích nhất!”
Lời lẽ không thể thiếu khí thế!
“Điên rồi……” Lăng Thiếu Đường nhướng mày nhìn Cung Quý Dương, giữa đôi mắt thâm thúy lộ ra vẻ tiếc hận với tuổi xuân!
“Quý Dương, cậu có vấn đề gì không thế?”
Hoảng Phủ Ngạn Tước khẩn trương tiến lên, vươn tay sờ sờ trán Cung Quý Dương.
Lời nói của đứa nhỏ này khiến anh cảm thấy giật mình, nếu là ông cụ Cung nghe được câu này, nhất định sẽ tức đến sùi bọt mép, Cung thị tài phiệt tiếng tăm lẫy lừng vậy mà mở công viên trò chơi, chẳng phải là sẽ bị giới thương nhân cười đến rụng răng.
Cung Quý Dương đẩy tay Hoàng Phủ Ngạn Tước ra, kiên định nói: “Mình không có nói đùa, công viên trò chơi mình muốn xây, Sầm Tử Tranh mình cũng muốn có, hai lần cô ấy chạy mất khỏi mình đều ở công viên trò chơi, lần sau, mình tuyệt đối sẽ không để cô ấy có thêm cơ hội!”
“Sao phải khổ như vậy chứ, cậu nên nhớ phạm vi kinh doanh của Cung thị, hơn nữa bây giờ cậu cũng chưa kế thừa Cung thị!” Lăng Thiếu Đường nhắc nhở anh.
Cung Quý Dương sau khi nghe vậy, có chút đăm chiêu nói: “Mau giúp mình suy nghĩ lại, làm sao mới có thể giải quyết vấn đề này?”
“Tứ đại tài phiệt sẽ không kinh doanh hạng mục này, dù sao cũng chỉ là lợi nhuận nhỏ mà thôi, chẳng qua giải quyết vấn đề này cũng rất dễ dàng!” Lãnh Thiên Dục nhẹ nhàng bâng quơ nói.
“Giải quyết như thế nào?” Hai mắt Cung Quý Dương sáng lên, vội vàng hỏi lại Lãnh Thiên Dục.
Lãnh Thiên Dục thầm than một tiếng, xem ra người bạn thân này đã rơi vào hố sâu, thật sự anh chưa từng thấy qua Cung Quý Dương để ý người phụ nữ nào như vậy.
“Cách làm rất đơn giản, lấy danh nghĩa cá nhân tiến hành thu mua và xây dựng công viên trò chơi!” Lãnh Thiên Dục nhàn nhạt nói.
“Bingo! Cứ như vậy mà làm!” Cung Quý Dương đắc ý vỗ vỗ vai Lãnh Thiên Dục, khôi phục lại vẻ tự tin bất cần đời, ngay lập tức dường như anh nhớ ra cái gì, nhìn nhìn Lãnh Thiên Dục, nghi hoặc hỏi: “Oa, có phải vừa nãy cậu mới quật ngã mình không?”
Lãnh Thiên Dục chợt nhíu mày: “Nào có?”
“Không có sao?” Cung Quý Dương đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình nhưng hoàn toàn không nghĩ ra, anh lại quay về hướng hai người kia hỏi: “Tại sao mình lại nhớ vừa rồi cậu ta quật ngã mình?”
“Có sao, chúng mình không nhớ rõ!” Hai người cùng lúc nói ra.
“Thật sự là rất kỳ quái, tại sao sau lưng mình lại đau đau?” Cung Quý Dương vừa đi vừa nghi hoặc, sau lưng là đám bạn tốt nở nụ cười giả tạo…..
Nước lạnh chảy xuống dọc theo mái tóc đen nhánh của anh, phác họa lại khuôn mặt anh tuấn của anh, sau đó, anh tiêu sái vẫy vẫy tóc, nước bắn ra bốn phía……
Một động tác lưu loát, tiện tay chuẩn xác ném chiếc bình rỗng vào thùng rác đối diện!
“Ba người các cậu nghe cho rõ đây!”
Cung Quý Dương đứng dậy, ánh mắt sắc bén nhìn những thiết bị trò chơi đang chuyển động, lòng đầy căm phẫn mà thề:
“Nhất định Cung Quý Dương mình sau này sẽ tự tay mình xây dựng tất cả công viên trò chơi trên thế giới, tất cả thiết bị trò chơi bên trong sẽ do tự tay mình thiết kế, nhất định mình sẽ thiết kế ra trò chơi vô cùng mạo hiểm và kích thích nhất!”
Lời lẽ không thể thiếu khí thế!
“Điên rồi……” Lăng Thiếu Đường nhướng mày nhìn Cung Quý Dương, giữa đôi mắt thâm thúy lộ ra vẻ tiếc hận với tuổi xuân!
“Quý Dương, cậu có vấn đề gì không thế?”
Hoảng Phủ Ngạn Tước khẩn trương tiến lên, vươn tay sờ sờ trán Cung Quý Dương.
Lời nói của đứa nhỏ này khiến anh cảm thấy giật mình, nếu là ông cụ Cung nghe được câu này, nhất định sẽ tức đến sùi bọt mép, Cung thị tài phiệt tiếng tăm lẫy lừng vậy mà mở công viên trò chơi, chẳng phải là sẽ bị giới thương nhân cười đến rụng răng.
Cung Quý Dương đẩy tay Hoàng Phủ Ngạn Tước ra, kiên định nói: “Mình không có nói đùa, công viên trò chơi mình muốn xây, Sầm Tử Tranh mình cũng muốn có, hai lần cô ấy chạy mất khỏi mình đều ở công viên trò chơi, lần sau, mình tuyệt đối sẽ không để cô ấy có thêm cơ hội!”
“Sao phải khổ như vậy chứ, cậu nên nhớ phạm vi kinh doanh của Cung thị, hơn nữa bây giờ cậu cũng chưa kế thừa Cung thị!” Lăng Thiếu Đường nhắc nhở anh.
Cung Quý Dương sau khi nghe vậy, có chút đăm chiêu nói: “Mau giúp mình suy nghĩ lại, làm sao mới có thể giải quyết vấn đề này?”
“Tứ đại tài phiệt sẽ không kinh doanh hạng mục này, dù sao cũng chỉ là lợi nhuận nhỏ mà thôi, chẳng qua giải quyết vấn đề này cũng rất dễ dàng!” Lãnh Thiên Dục nhẹ nhàng bâng quơ nói.
“Giải quyết như thế nào?” Hai mắt Cung Quý Dương sáng lên, vội vàng hỏi lại Lãnh Thiên Dục.
Lãnh Thiên Dục thầm than một tiếng, xem ra người bạn thân này đã rơi vào hố sâu, thật sự anh chưa từng thấy qua Cung Quý Dương để ý người phụ nữ nào như vậy.
“Cách làm rất đơn giản, lấy danh nghĩa cá nhân tiến hành thu mua và xây dựng công viên trò chơi!” Lãnh Thiên Dục nhàn nhạt nói.
“Bingo! Cứ như vậy mà làm!” Cung Quý Dương đắc ý vỗ vỗ vai Lãnh Thiên Dục, khôi phục lại vẻ tự tin bất cần đời, ngay lập tức dường như anh nhớ ra cái gì, nhìn nhìn Lãnh Thiên Dục, nghi hoặc hỏi: “Oa, có phải vừa nãy cậu mới quật ngã mình không?”
Lãnh Thiên Dục chợt nhíu mày: “Nào có?”
“Không có sao?” Cung Quý Dương đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình nhưng hoàn toàn không nghĩ ra, anh lại quay về hướng hai người kia hỏi: “Tại sao mình lại nhớ vừa rồi cậu ta quật ngã mình?”
“Có sao, chúng mình không nhớ rõ!” Hai người cùng lúc nói ra.
“Thật sự là rất kỳ quái, tại sao sau lưng mình lại đau đau?” Cung Quý Dương vừa đi vừa nghi hoặc, sau lưng là đám bạn tốt nở nụ cười giả tạo…..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.