Tứ Đại Tài Phiệt Đăng Ký Kết Hôn Trễ
Quyển 3 - Chương 9: Cố ý (1)
Ân Tầm
31/10/2014
Thật lâu sau, Sầm Tử Tranh chậm rãi xoay người, nhìn thấy đôi mắt kia đang
âm u bỗng nhiên sáng rỡ, trong lòng cứng lại, chỉ thấy đôi môi anh đào
của cô hé mở, gằn từng tiếng một: “Tiên sinh Cung, giữa tôi và anh…..còn có tình cảm sao?”
Tiếng nói vừa dứt, bờ môi của cô hiện lên ý cười châm chọc.
Cung Quý Dương nhìn thấy vẻ mặt này của cô, đột nhiên trong lòng cảm thấy có chút giật mình…..
“Tranh Tranh, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không?”
Anh cảnh giác hỏi, rõ ràng lúc trước là do cô không thể chịu nổi sự cô đơn mà rời đi, thậm chí còn yên lặng không một tiếng động, thật ra trong lòng anh luôn hận cô gái này, hận cô tuyệt tình, hận cô bạc tình, nhưng…..
Tám năm trôi qua, Cung Quý Dương mới phát hiện ra rằng cô gái này chưa từng bước chân ra khỏi lòng mình, cô vẫn luôn ở nơi đó, nữ chủ nhân của vị trí đó, cho dù bên cạnh anh có vô số phụ nữ, hàng đêm sênh ca, nhưng vẫn không thể phủ nhận sự thật này!
Khi anh gặp lại Sầm Tử Tranh một lần nữa, anh càng thêm xác định tâm ý của bản thân!
Sầm Tử Tranh sau khi nghe vậy, cảm giác như nghe được câu chuyện buồn cười nhất, trong mắt chỉ còn lại nụ cười lạnh lùng…..
“Giữa tôi và anh sẽ có hiểu lầm gì? Tiên sinh Cung, tôi xin nhắc lại một lần nữa, tôi không biết anh, xin mời anh ra về và cũng đừng quay lại làm phiền tôi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!”
Nói xong, không đợi Cung Quý Dương mở miệng, cô liền mở cửa phòng thay quần áo ra…..
Đúng như vậy, giữa anh và cô còn có hiểu lầm gì nữa, nhiều năm như vậy, lịch sử phong lưu trăng hoa của anh chưa từng bị gián đoạn, mỗi khi nhìn thấy tên anh trên những tờ báo giải trí, lòng cô đau như cắt, nhưng nỗi đau này cũng biến thành sự vô cảm!
Sầm Tử Tranh không thể ngờ rằng, khi mở cửa ra thì thấy một đám người ở bên ngoài nghe lén!
“Mấy người…..” Sầm Tử Tranh cau mày, trên mặt xấu hổ muốn chết!
Đám người này thật là vô vị mà!
“A…..chúng tôi, chúng tôi chưa nghe được cái gì hết!”
Elena đứng dậy từ trên mặt đất, vừa cười làm lành vừa đẩy mọi người ra khỏi phòng, “Đi đi! Không có gì hay để xem đâu!”
Một đám người cười xấu xa đi ra ngoài, còn Elena chạy đến bên cạnh Cung Quý Dương, nắm tay ra dấu cổ vũ…..
“Tổng giám đốc Cung, cố lên! Đúng rồi, hai ngày nữa chúng tôi sẽ tổ chức lễ công bố trang phục cao cấp, đến lúc đó nhất định phải đến làm khách đặc biệt!”
Cung Quý Dương cười ha ha, trong hình tượng người đàn ông tà mị còn có sự cương quyết thẳng thắn: “Được, nhất định tôi sẽ đến!”
“Elena!” Sầm Tử Tranh sau khi nghe vậy thì tái mặt, cô hét lớn một tiếng, “Em rảnh rỗi lắm phải không? Mời anh ta đi làm cái gì?”
Elena lắc lắc đầu, ra vẻ nghiêm trọng đi đến trước mặt Sầm Tử Tranh nói: “Leila, chị thiết kế quần áo nhiều quá nên bị choáng váng phải không, anh ta là ai vậy, anh ta là tổng giám đốc Cung thị tài phiệt Cung Quý Dương tiếng tăm lừng lẫy, chị có biết mời tiên sinh Cung đến là khách quý đặc biệt sẽ có ý nghĩa thành công thế nào không, đây là điều mà bao nhiêu nhà thiết kế đều ước mơ đó!”
“Elena, chẳng lẽ em quên rằng trang phục của chúng ta dành cho nữ giới, anh ta……”
Sầm Tử Tranh nhìn nhìn khuôn mặt hứng thú của Cung Quý Dương, liếc mắt nhìn rồi lại nói: “Không có tư cách để đến để đánh giá!”
“Tranh Tranh!” Cung Quý Dương sau khi nghe vậy liền kêu lên một tiếng quái dị…..
“Làm ơn, anh cũng có thể đánh giá mà, vì sao lại không có tư cách này!”
Sầm Tử Tranh cảm giác muốn cầm cái ghế bên cạnh đập vào đầu anh, trên khuôn mặt của anh còn có “cười đểu”, nhìn thế nào cũng không thấy thoải mái!
Cô tiến lên vài bước, dường như là dùng âm thanh nhỏ nhất hung tợn nói: “Anh muốn phá rối chương trình của tôi hả? Tôi cảnh cáo anh hãy bỏ ngay cái suy nghĩ này đi, nếu không nhất định tôi sẽ khiến cho anh xấu hổ!”
Nhưng không ngờ, đôi môi mỏng phóng khoáng của Cung Quý Dương khẽ nhếch lên……
“Trợ lý xinh đẹp của em đã có lòng mời anh, anh không đi, có phải là quá mức hẹp hòi không?”
“Anh……” Sầm Tử Tranh chỉ hận không thể ngay lập tức bóp chết anh, ngón tay đã rất ngứa rồi nha!
“Mời anh đi ra ngoài, nơi này là phòng làm việc!” Cô chỉ vào cửa, tức giận nói.
Cung Quý Dương ra vẻ bất đắc dĩ thở dài một hơi, chậm rì rì đi ra cửa, tốc độ có thể sánh với một con rùa!
Sầm Tử Tranh muốn chạy đến sau lưng anh, hung hăng đạp cho anh một cước để trợ lực!
Người đàn ông đáng chết, lại còn cố ý đi chậm, cũng không phải bảy tám chục tuổi mà!
Thật vất vả kiên nhẫn đợi anh đi ra khỏi cửa, không ngờ anh lại quay lại nhìn cô cười, nói ra một câu khiến người ta chết vì kinh ngạc: “Tranh Tranh, sau khi tan việc thì về nhà sớm nha, anh ở nhà chờ cơm đó!”
Tất cả mọi người đứng ở đây xem trò vui đều hít vào một hơi……
“Cút!”
Sầm Tử Tranh gầm lên như muốn phá tung cả phòng làm việc!
☆☆☆☆☆☆☆☆
Rốt cuộc Sầm Tử Tranh cũng đã hiểu gặp nhiều loại đàn ông nhưng không thể chọc vào loại đàn ông ‘yêu tinh’, cuối cùng thì hôm nay cô đã được nếm quả đắng.
Khi Cung Quý Dương rời khỏi phòng làm việc, suốt cả một ngày, dường như tất cả mọi người trong phòng làm việc đều nhìn cô bằng ánh mắt đầy ái muội.
Giữa những lời xì xào bàn tán đều có mùi vị phán đoán.
Cô sắp điên mất rồi, từ sau khi Cung Quý Dương xuất hiện, cuộc sống của cô đã trở nên rối loạn.
Con người có trí nhớ cũng sẽ quên lãng, nếu không có quên lãng, như vậy con người không thể sinh tồn được, ít nhất là đối với Sầm Tử Tranh, công việc phát triển, tự nhiên cũng sẽ quên đi những chuyện không vui.
Ánh trăng dần dần thay thế ánh nắng, chiếu rọi vào cửa sổ sát đất ở phòng làm việc của Sầm Tử Tranh, ngoại trừ bóng dáng bận rộn của cô, tất cả nhân viên đều đã tan tầm rồi!
Ánh sáng nhàn nhạt dừng lại trên khuôn mặt nhỏ nhắn, cây xương rồng ở góc góc càng làm tôn thêm nét mềm mại của cô, mà những gai nhọn của cây xương rồng kia giống như đang đâm ra những ánh bạc lạnh lùng……
Tiếng nói vừa dứt, bờ môi của cô hiện lên ý cười châm chọc.
Cung Quý Dương nhìn thấy vẻ mặt này của cô, đột nhiên trong lòng cảm thấy có chút giật mình…..
“Tranh Tranh, có phải giữa chúng ta có hiểu lầm gì không?”
Anh cảnh giác hỏi, rõ ràng lúc trước là do cô không thể chịu nổi sự cô đơn mà rời đi, thậm chí còn yên lặng không một tiếng động, thật ra trong lòng anh luôn hận cô gái này, hận cô tuyệt tình, hận cô bạc tình, nhưng…..
Tám năm trôi qua, Cung Quý Dương mới phát hiện ra rằng cô gái này chưa từng bước chân ra khỏi lòng mình, cô vẫn luôn ở nơi đó, nữ chủ nhân của vị trí đó, cho dù bên cạnh anh có vô số phụ nữ, hàng đêm sênh ca, nhưng vẫn không thể phủ nhận sự thật này!
Khi anh gặp lại Sầm Tử Tranh một lần nữa, anh càng thêm xác định tâm ý của bản thân!
Sầm Tử Tranh sau khi nghe vậy, cảm giác như nghe được câu chuyện buồn cười nhất, trong mắt chỉ còn lại nụ cười lạnh lùng…..
“Giữa tôi và anh sẽ có hiểu lầm gì? Tiên sinh Cung, tôi xin nhắc lại một lần nữa, tôi không biết anh, xin mời anh ra về và cũng đừng quay lại làm phiền tôi, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!”
Nói xong, không đợi Cung Quý Dương mở miệng, cô liền mở cửa phòng thay quần áo ra…..
Đúng như vậy, giữa anh và cô còn có hiểu lầm gì nữa, nhiều năm như vậy, lịch sử phong lưu trăng hoa của anh chưa từng bị gián đoạn, mỗi khi nhìn thấy tên anh trên những tờ báo giải trí, lòng cô đau như cắt, nhưng nỗi đau này cũng biến thành sự vô cảm!
Sầm Tử Tranh không thể ngờ rằng, khi mở cửa ra thì thấy một đám người ở bên ngoài nghe lén!
“Mấy người…..” Sầm Tử Tranh cau mày, trên mặt xấu hổ muốn chết!
Đám người này thật là vô vị mà!
“A…..chúng tôi, chúng tôi chưa nghe được cái gì hết!”
Elena đứng dậy từ trên mặt đất, vừa cười làm lành vừa đẩy mọi người ra khỏi phòng, “Đi đi! Không có gì hay để xem đâu!”
Một đám người cười xấu xa đi ra ngoài, còn Elena chạy đến bên cạnh Cung Quý Dương, nắm tay ra dấu cổ vũ…..
“Tổng giám đốc Cung, cố lên! Đúng rồi, hai ngày nữa chúng tôi sẽ tổ chức lễ công bố trang phục cao cấp, đến lúc đó nhất định phải đến làm khách đặc biệt!”
Cung Quý Dương cười ha ha, trong hình tượng người đàn ông tà mị còn có sự cương quyết thẳng thắn: “Được, nhất định tôi sẽ đến!”
“Elena!” Sầm Tử Tranh sau khi nghe vậy thì tái mặt, cô hét lớn một tiếng, “Em rảnh rỗi lắm phải không? Mời anh ta đi làm cái gì?”
Elena lắc lắc đầu, ra vẻ nghiêm trọng đi đến trước mặt Sầm Tử Tranh nói: “Leila, chị thiết kế quần áo nhiều quá nên bị choáng váng phải không, anh ta là ai vậy, anh ta là tổng giám đốc Cung thị tài phiệt Cung Quý Dương tiếng tăm lừng lẫy, chị có biết mời tiên sinh Cung đến là khách quý đặc biệt sẽ có ý nghĩa thành công thế nào không, đây là điều mà bao nhiêu nhà thiết kế đều ước mơ đó!”
“Elena, chẳng lẽ em quên rằng trang phục của chúng ta dành cho nữ giới, anh ta……”
Sầm Tử Tranh nhìn nhìn khuôn mặt hứng thú của Cung Quý Dương, liếc mắt nhìn rồi lại nói: “Không có tư cách để đến để đánh giá!”
“Tranh Tranh!” Cung Quý Dương sau khi nghe vậy liền kêu lên một tiếng quái dị…..
“Làm ơn, anh cũng có thể đánh giá mà, vì sao lại không có tư cách này!”
Sầm Tử Tranh cảm giác muốn cầm cái ghế bên cạnh đập vào đầu anh, trên khuôn mặt của anh còn có “cười đểu”, nhìn thế nào cũng không thấy thoải mái!
Cô tiến lên vài bước, dường như là dùng âm thanh nhỏ nhất hung tợn nói: “Anh muốn phá rối chương trình của tôi hả? Tôi cảnh cáo anh hãy bỏ ngay cái suy nghĩ này đi, nếu không nhất định tôi sẽ khiến cho anh xấu hổ!”
Nhưng không ngờ, đôi môi mỏng phóng khoáng của Cung Quý Dương khẽ nhếch lên……
“Trợ lý xinh đẹp của em đã có lòng mời anh, anh không đi, có phải là quá mức hẹp hòi không?”
“Anh……” Sầm Tử Tranh chỉ hận không thể ngay lập tức bóp chết anh, ngón tay đã rất ngứa rồi nha!
“Mời anh đi ra ngoài, nơi này là phòng làm việc!” Cô chỉ vào cửa, tức giận nói.
Cung Quý Dương ra vẻ bất đắc dĩ thở dài một hơi, chậm rì rì đi ra cửa, tốc độ có thể sánh với một con rùa!
Sầm Tử Tranh muốn chạy đến sau lưng anh, hung hăng đạp cho anh một cước để trợ lực!
Người đàn ông đáng chết, lại còn cố ý đi chậm, cũng không phải bảy tám chục tuổi mà!
Thật vất vả kiên nhẫn đợi anh đi ra khỏi cửa, không ngờ anh lại quay lại nhìn cô cười, nói ra một câu khiến người ta chết vì kinh ngạc: “Tranh Tranh, sau khi tan việc thì về nhà sớm nha, anh ở nhà chờ cơm đó!”
Tất cả mọi người đứng ở đây xem trò vui đều hít vào một hơi……
“Cút!”
Sầm Tử Tranh gầm lên như muốn phá tung cả phòng làm việc!
☆☆☆☆☆☆☆☆
Rốt cuộc Sầm Tử Tranh cũng đã hiểu gặp nhiều loại đàn ông nhưng không thể chọc vào loại đàn ông ‘yêu tinh’, cuối cùng thì hôm nay cô đã được nếm quả đắng.
Khi Cung Quý Dương rời khỏi phòng làm việc, suốt cả một ngày, dường như tất cả mọi người trong phòng làm việc đều nhìn cô bằng ánh mắt đầy ái muội.
Giữa những lời xì xào bàn tán đều có mùi vị phán đoán.
Cô sắp điên mất rồi, từ sau khi Cung Quý Dương xuất hiện, cuộc sống của cô đã trở nên rối loạn.
Con người có trí nhớ cũng sẽ quên lãng, nếu không có quên lãng, như vậy con người không thể sinh tồn được, ít nhất là đối với Sầm Tử Tranh, công việc phát triển, tự nhiên cũng sẽ quên đi những chuyện không vui.
Ánh trăng dần dần thay thế ánh nắng, chiếu rọi vào cửa sổ sát đất ở phòng làm việc của Sầm Tử Tranh, ngoại trừ bóng dáng bận rộn của cô, tất cả nhân viên đều đã tan tầm rồi!
Ánh sáng nhàn nhạt dừng lại trên khuôn mặt nhỏ nhắn, cây xương rồng ở góc góc càng làm tôn thêm nét mềm mại của cô, mà những gai nhọn của cây xương rồng kia giống như đang đâm ra những ánh bạc lạnh lùng……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.